Vay nóng Tima

Truyện:Tinh Thần Biến - Chương 083

Tinh Thần Biến
Trọn bộ 636 chương
Chương 083: Li Khứ
0.00
(0 votes)


Chương (1-636)

Siêu sale Lazada


Rời khỏi phòng, điều khiến Tần Vũ kinh ngạc chính là Lập Nhi cô nương cũng đã rời phòng ra đến đình viện, vừa nhìn thấy Tần Vũ đi ra liền cười nói:

- Lưu Tinh tiên sinh, ta vừa mới biết vị huynh đệ của ngài đã đến, bọn ta cùng đi ra chứ.

Tần Vũ cười nhẹ tiến đến bên cạnh Lập Nhi cô nương, hai người sánh vai thẳng hướng cốc khẩu nhanh chóng đi ra.

Mái tóc dài bay bay, Tần Vũ thậm chí còn ngửi thấy hương thơm từ Lập Nhi cô nương. Hương thơm thật quyến rũ mê người, khóe miệng Tần Vũ hiện một tia tiếu ý.

Càng tới gần cốc khẩu, trong lòng Tần Vũ càng kích động hưng phấn vì sắp được gặp Tiểu Hắc.

Tần Vũ cùng Lập Nhi cô nương dễ dàng đi thẳng ra ngoài cốc khẩu mà có gặp cầm chế gì đâu? Tuy nhiên khi quay đầu lại, động khẩu đột nhiên biến thành hòa lẫn vào vách đá, đúng là một loại ảo thuật.

Đúng là một ảo thuật cao minh phi thường, ngay cả Tiểu Hắc cũng không phát hiện ra.

Nhìn thấy nơi không xa chính là Tiểu Hắc đang không tìm thấy đường, nhãn tình Tần Vũ lập tức lóe sáng. Kể từ khi phân ly do bị Tang Mặc truy sát, Tần Vũ chưa được cùng Tiểu Hắc tương tụ. Thời gian trước, khi Tần Vũ và Tiểu Hắc sắp gặp nhau thì bị hai người Tra Qua, Tra Phách bắt gặp, nên cũng chưa gặp nhau được.

- Tiểu Hắc!

Thanh âm có chút run run của Tần Vũ vang lên.

Tiểu Hắc mãnh liệt chuyển thân, nhìn thấy Tần Vũ, lập tức hưng phấn kêu lên một tiếng. Ưng thanh thậm chí làm quần ngư xung quanh hoảng sợ bỏ chạy:

- Đại ca!

Thanh âm hưng phấn của Tiểu Hắc vang lên trong đầu Tần Vũ.

Tần Vũ nhanh chóng phi thân tới bên Tiểu Hắc, ôm lấy Tiểu Hắc. Tiểu Hắc cũng dùng cánh trùm lên Tần Vũ.

Lập Nhi cô nương đứng một bên, trên khuôn mặt cũng xuất hiện một nụ cười.

- Tiểu Hắc, ngươi đã thay đổi so với trước? Không chỉ một chút, cả khí tức cũng cải biến. Có chuyện gì vậy?

Lúc này Tần Vũ đã phát hiện biến hóa kinh người của Tiểu Hắc, nếu như không có tâm linh cảm ứng, Tần Vũ cũng không thể xác định được.

Tiểu Hắc gầy đi nhiều, khí tức bá đạo lăng lệ, song nhãn so với trước còn sắc nhọn lãnh khốc hơn.

- Đại ca, đệ đạt tới Kim Đan hậu kỳ thì chuẩn bị đi giết Tang Mặc, tuy nhiên gặp phải nguy hiểm, cơ thể đệ đã thi triển Cấm Thuật cải biến. Theo đạo lý có thể đối phó với Nguyên Anh tiền kỳ cao thủ dễ dàng. Ai ngờ hôm cùng đại ca tương tụ lại gặp một tên đại mãng xà, thực lực của nó còn cường đại hơn cả Tang Mặc, theo đệ tối thiểu là Nguyên Anh trung kỳ.

Khẩu khí của Tiểu Hắc vô cùng phẫn nộ.

- Cấm Thuật?

Tần Vũ kinh ngạc.

Tiểu Hắc dùng linh thức truyền âm nói:

- Theo ký ức của đệ thì nó là một loại bí thuật, một khi thi triển có thể làm toàn thân thoát thai hoán cốt, thậm chí nếu cảnh giới bản thân không biến đổi, lực công kích cũng có thể gia tăng rất nhiều.

Tiểu Hắc đạt tới Kim Đan hậu kỳ, kể cả nếu không thi triển Cấm Thuật, nó vẫn đủ khả năng đối phó với Nguyên Anh tiền kỳ cao thủ. Một khi thi triển Cấm Thuật, thậm chí có khả năng so sánh cùng Nguyên Anh trung kỳ.

Ngày đó Tiểu Hắc gặp Tra Phách, không chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, mà còn là Xích Huyết Thủy Mãng. Xích Huyết Thủy Mãng thuộc về thượng cấp yêu thú, gần với thần thú. Nguyên Anh trung kỳ Xích Huyết Thủy Mãng so với Nguyên Anh trung kỳ tu tiên giả lợi hại hơn nhiều.

Vì vậy, hôm đó Tiểu Hắc rơi vào thế hạ phong, cuối cùng đào thoát được. Tra Phách cũng không truy đuổi lâu, rồi Tra Phách lại nhận được mệnh lệnh của đại ca, nên đã quay về động phủ.

- Từ đó đến hôm nay đệ cứ nhắm tới hướng tây mà bay?

Tần Vũ nghi hoặc nói.

Với tốc độ của Tiểu Hắc, phải nhanh hơn nhiều mới đúng.

Tiểu Hắc linh thức truyền âm nói:

- Đại ca, khi đó đào thoát khỏi sự truy sát của mãng xà, đệ đầu tiên muốn giết Tang Mặc. Nhưng sau đấy biết được toàn bộ Xích Huyết động phủ đang toàn lực truy sát huynh, Tang Mặc cùng hai Nguyên Anh tiền kỳ yêu thú cùng tới Xích Huyết động phủ. Ba tên ở cùng một nơi. Đệ không dám tấn công.

Tra Qua trước khi cùng Tần Vũ quyết đấu, đã khoa trương nói với Tang Mặc, để Tang Mặc chuẩn bị Lôi Chùy. Sau đó hắn chết, Tang Mặc chắc đoán được là do Tần Vũ, vì thế đến bẩm báo với Tra Hồng.

Trong cơn phẫn nộ Tra Hồng lệnh cho Tang Mặc lập tức quay về Xích Huyết động phủ. Không chỉ Tang Mặc, thậm chí hộ pháp bên ngoài cũng điều về, Tang Mặc và hai hộ pháp cùng nhau trở về Xích Huyết động phủ.

Tiểu Hắc đuổi theo một đoạn dài, rồi chỉ còn cách quay đầu đi tìm Tần Vũ, quay qua quay lại đã vượt quá trăm vạn dặm.

- Đại ca, huynh hiện tại không thể ra ngoài, bên ngoài đang truy sát huynh.

Tiểu Hắc đề tỉnh.

Tần Vũ nhè nhẹ gật đầu, từ khi biết bản thân giết chết Xích Huyết động phủ Phó Động chủ, Tần Vũ đã có thể đoán được như vậy. Phải biết rằng, Huyền Thưởng lệnh của Tang Mặc treo thưởng, cùng với sự truy đuổi của Xích Huyết động phủ căn bản là hai khái niệm khác nhau. Huyền Thưởng của Tang Mặc đúng là hấp dẫn người tới.

Nhưng cường hành mệnh lệnh của Xích huyết động phủ thì khiến tu yêu giả trong phương viên tám trăm vạn dặm truy lùng hắn, đây là mệnh lệnh. Bởi vì Xích Huyết động phủ chính là nơi quản lí phương viên tám trăm vạn dặm!

o0o

Sau khi trở vào cốc, Tiểu Hắc và Tần Vũ ở cùng một chỗ. Bất quá Tiểu Hắc đến, làm Hầu Phí vô cùng cao hứng, vì Tiểu Hắc thường cùng hắn giao thủ. Hơn nữa Tiểu Hắc lại thi triển nhiều loại kỳ chiêu, Hầu Phí phải dùng nhiều công phu mới đánh bại được.

Một tháng an tĩnh trôi qua.

Một ngày nọ, Tần Vũ và Tiểu Hắc đang đàm luận trong đình viện.

- Đại ca, trong cốc này thật an nhàn, đệ tính ra ngoài vùng vẫy một phen.

Tiểu Hắc hắng giọng hồi lâu, cuối cùng cũng nói ra sự tình của bản thân.

Tần Vũ hơi run, tức thì hoàn toàn minh bạch.

Tiểu Hắc là chim ưng, ưng thì phải cao tại cửu thiên. Tuy Tiểu Hắc vì mối quan hệ với Tần Vũ đã ở lại trong cốc một tháng, nhưng mong muốn lớn nhất trong tâm Tiểu Hắc chính là ra ngoài cốc hô gió, gọi mưa, tranh đấu thiêu đốt sinh mạng liên miên.

- Tốt thôi, Tiểu Hắc!

Tần Vũ cười đáp.

Mắt Tiểu Hắc nhấp nháy, nó đúng là có điểm không nỡ rời Tần Vũ.

- Đại ca... hay là, huynh cũng cùng đệ ra ngoài du ngoạn đi.

Tiểu Hắc thuyết phục Tần Vũ:

- Với công lực của huynh và đệ, thậm chí có khả năng đối phó với Nguyên Anh trung kỳ yêu thú. Trong cả phạm vi Xích Huyết động phủ, vượt quá Nguyên Anh trung kỳ yêu thú, cũng chỉ giới hạn một vài tên. Chúng ta chỉ cần để tâm chú ý thì có thể tránh gặp bọn chúng.

Tần Vũ nghe kiến nghị của Tiểu Hắc, tự nhiên tâm động.

Huyết mạch Tần Vũ sôi nên, sung mãn nhiệt tình. Xích Huyết động phủ cao thủ tịnh không nhiều, Tần Vũ cùng Tiểu Hắc để tâm một chút, tất sẽ không gặp chuyện lớn gì. Loại tu yêu giả thường thường mà truy sát bọn họ thì cũng như là cung cấp cho Tần Vũ nguồn Kim Đan và Nguyên Anh đại bổ.

- Không. Không phải vội. Chờ huynh tu luyện tốt Bắc Minh thì sẽ nói chuyện lại. Tiểu Hắc, đệ cứ yên tâm. Huynh sẽ sớm tu luyện thành Bắc Minh.

Tần Vũ không đáp ứng.

Tần Vũ lưu tại đây, thật là chỉ để tu luyện Bắc Minh?

Tiểu Hắc rời khỏi rồi, nhưng ngày tháng trong cốc vẫn trôi qua bình thường. Tần Vũ mỗi ngày đều tu luyện Tinh Thần Biến cùng với ma đạo bí kỹ Bắc Minh. Lần lượt thất bại, Tần Vũ vẫn không vội. Trong tiềm thức nếu Bắc Minh không tu luyện thành công, Tần Vũ có thể an tâm ở lại an toàn trong cốc.

Mỗi ngày tu luyện, mỗi ngày đều nghe thấy Lập Nhi cô nương trị thương cho một vài yêu thú, thậm chí trong tâm còn có ý nghĩ để cho Hầu Phí đả thương, sau khi bị thương có thể được Lập Nhi cô nương chữa trị.

Đương nhiên, ý nghĩ đó vừa xuất hiện đã bị Tần Vũ chôn sâu vào trong lòng.

Nháy mắt ba năm đã trôi qua.

Đối với tu chân giả mà nói, ba năm là một khoảng thời gian rất ngắn. Khoảng thời gian này Tiểu Hắc có quay lại một lần, nhưng sau khi ở lại một tháng lại rời cốc. Trong khoảng thời gian này, Yên Tử tiểu ngư đã hóa thành nhân hình.

Một ngày nọ, Tần Vũ đang ngồi bắt chân chữ ngũ trên giường, một lần nữa tu luyện Bắc Minh.

Lưu Tinh lệ trong ba năm nay rất dồi dào, làm linh hồn của Tần Vũ mạnh hơn trước rất nhiều, cả Tinh Thần Chi Lực cũng mạnh lên. Tần Vũ đã có thể khống chế một phần tám Linh Hồn Chi Lực, tuy nhiên bí kỹ Bắc Minh qua ba năm vẫn chưa có một tia thành công.

Đột nhiên.

Tần Vũ toàn thân run lên, trên mặt xuất hiện vẻ cực kỳ vui mừng.

Lúc này trong tâm trí, một tia Tinh Thần Chi Lực cùng với một tia Linh Hồn Chi Lực đột nhiên quấn lại vào nhau, tựa như cùng một loại vật chất bện cùng nhau. Phải biết rằng khó khăn lớn nhất cuả Tần Vũ chính là Linh Hồn Chi Lực và Tinh Thần Chi Lực căn bản không thể hình thành liên kết thực sự.

Tần Vũ kiên nhẫn nén kích động, tiếp tục chờ đợi.

Một thoáng trôi qua, Tinh Thần Chi Lực và Linh Hồn Chi Lực quấn lấy nhau bắt đầu hòa vào làm một, không biết đã qua bao nhiêu thời gian. Tinh Thần Chi Lực và Linh Hồn Chi Lực nhập vào nhau thành công, không thể chia rời.

Tần Vũ mở mắt, trong mắt phát ra hai đạo tinh quang.

Thành công rồi!

Cộng thêm vào những năm tháng bị truy sát, Tần Vũ đã tu luyện được hơn ba năm, cuối cùng cũng thành công. Tinh Thần Chi Lực với Linh Hồn Chi Lực hòa làm một, ba năm a, mỗi ngày đều thử. Tần Vũ thậm chí còn tạo thành một loại thói quen.

- "Kết hợp Tinh Thần Chi Lực và Linh Hồn Chi Lực, cỗ năng lượng này gọi là... Hồn Lực đi."

Tần Vũ thở mạnh.

Hồn Lực đó, cùng Tinh Thần Lực cũng như Linh Hồn Lực có điểm khác nhau, tuy nhiên rất ít, chỉ một chút. Nhưng nó chính là chìa khóa của Bắc Minh.

Tần Vũ nhắm mắt lại, chiếu theo Bắc Minh bí kĩ, tia Hồn Lực bắt đầu biến hóa, một tia Hồn Lực chiếu theo một bức họa kì dị hình thành một đạo phù triện, lập tức một loại cảm giác kì dị hiện nên trong đầu.

Tần Vũ có cảm giác, lập tức tâm ý nhất động, sau đó hoàn toàn thu thu liễm khí tức của bản thân. Tất cả là do phù triện được hình thành từ Hồn Lực. Thậm chí nếu gia tăng lực hút, khí tức xung quanh đều bị hấp thu, người ngoài nhìn vào Tần Vũ chỉ thấy như một loại hố đen.

Bên ngoài hơi khống chế uy lực của phù triện, toàn thân Tần Vũ bắt đầu thôn phệ khí tức xung quanh, thân hình phảng phất trông như một lỗ đen, khí chất cũng biến đổi vô cùng quỷ dị.

- "Thành công rồi. Ha ha... cuối cùng cũng thành công."

Trong mắt Tần Vũ tinh quang lấp lánh, khuôn mặt đầy hưng phấn. Chờ đợi bao lâu nay đã thành công. Khi cần sử chiêu này khí chất biến hóa, thêm vào đó diện mạo cũng cải biến, thậm chí người thân cũng không thể nhận ra.

Ngay lúc đó, nụ cười trên khuôn mặt Tần Vũ biến mất.

- "Thành công rồi, phải li khai thôi, nhất định phải li khai?"

Tần Vũ đột nhiên cảm thấy mất mát. Trong ba năm tiếng đàn mỗi ngày đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Tần Vũ. Hình dạng thánh khiết của Lập Nhi cô nương khi chữa trị cho người khác vĩnh viễn khắc sâu trong tim.

Lan thúc từ bên ngoài tiến vào, cười nói:

- Lưu Tinh, ngươi đột nhiên tu luyện liền chín ngày không biết đã thành công chưa?

Chín ngày?

Tần Vũ ngạc nhiên, không nghĩ một tia Tinh Thần Chi Lực cùng với một tia Linh Hồn Chi Lực dung hợp với nhau mất tới chín ngày. Đã tu luyện thành công chưa ư? Đương nhiên Tần Vũ đã tu luyện thành công, bây giờ đã có thể tùy ý thay đổi khí tức.

- Thành công ư? Không, đấy mới chỉ là có tiến bộ, vẫn cần một thời gian nữa mới có thể thành công.

Tần Vũ nói với Lan thúc.

- Ồ! Có tiến bộ là tốt, ba năm trước ngươi một điểm tiến bộ cũng không có, ta nghĩ, ngươi cũng nên nghĩ đi tới đến hải ngoại tu chân giới vô biên phiêu lưu một phen, lưu danh thiên hạ.

Lan thúc mỉm cười.

Tần Vũ chỉ có thể gật đầu.

- Tốt lắm, nỗ lực lên nhé.

Lan thúc vừa đang quay đầu, đột nhiên quay lại đối diện với Tần Vũ, lúc này Lan thúc có vẻ nghiêm túc, huấn thị:

- Nhớ cuộc nói chuyện của ta và ngươi ba năm trước đấy.

Cuộc nói chuyện ba năm trước?

Tần Vũ trầm tư nhớ lại. Lan thúc đã rời khỏi phòng môn.

Tần Vũ mở cửa sổ của phòng trúc, qua cửa sổ có thể nhìn ra phía sau phòng trúc. Lúc này Lập Nhi cô nương đang ngồi bên cửa sổ, cổ cầm đặt trước mặt, toàn thân chăm chú chuẩn bị chơi đàn.

Từ vị trí này, có thể nhìn thấy gương mặt của Lập Nhi cô nương.

Lúc trước khi Lập Nhi cô nương chơi đàn, Tần Vũ đều nhắm mắt lắng nghe, chưa bao giờ thử quan sát cẩn thận tư thế chơi đàn của Lập Nhi cô nương. Một âm thanh mĩ diệu phát ra từ dây đàn, khuôn mặt của Lập Nhi cô nương như đang tỏa ra vầng hào quang mê người.

Thời khắc này, Tần Vũ như si ngốc.

o0o

Ngày tiếp ngày trôi qua, nửa tháng sau sự an bình trong cốc bị phá vỡ, bởi vì bên ngoài cốc phát hiện ra một đoàn tu yêu giả. Đoàn tu yêu giả này điên cuồng cẩn thận tra xét xung quanh, như là đang truy tìm một ai đó.

- Lập Nhi tỉ tỉ, không tốt rồi, vừa rồi ta ra ngoài du ngoạn bị một tên tu yêu giả truy hỏi, hiện tại Xích Huyết động phủ đang truy sát một tu tiên giả đấy.

Một thân tử y chính là Yên Tử vội vàng hấp tấp chạy tới, lớn tiếng nói.

Trong phòng, lông mày Tần Vũ nhướng lên.

Xích Huyết động phủ truy sát hắn. Tần Vũ đương nhiên biết. Nhưng từ khi Xích Huyết động phủ bắt đầu phái đội nhân mã đại khái sử dụng linh thức để tìm kiếm, trải qua hai năm, dùng linh thức đã tìm kiếm toàn bộ lãnh địa Xích Huyết động phủ nhưng vẫn không tìm thấy.

Tần Vũ nguyên lai cho rằng Xích Huyết động phủ có thể đã bỏ cuộc, không ngờ Xích Huyết động phủ đột nhiên phát động tu yêu giả đại quy mô cẩn thận tìm kiếm. Lúc này đã lục soát tới đây. Tuy nhiên ảo thuật đó thật huyền diệu.

Nhưng ai biết được, nói không chừng, nó có thể bị ai đó nhìn thấu.

Nếu như quả thật bị nhìn thấu, nhân mã Xích Huyết động phủ tiến vào thì...

- Yên Tử, đừng lo, những người đó không thể tới đây được.

Lập Nhi cô nương mỉm cười điềm đạm nói. :

Lan thúc đang uống trà tại đình viện cũng không để ý.

- Lan thúc, Lập Nhi cô nương, công phu Bắc Minh ta đã luyện thành công. Ta đang chuẩn bị ly khai.

Tần Vũ cười nhẹ đi ra khỏi phòng, đồng thời tâm trí Tần Vũ bắt đầu khống chế Hồn Lực hình thành phù triện.

Đồng thời, Tần Vũ điều chỉnh cá nhân như biến thành lỗ đen, không những không phát ta một chút khí tức, mà còn hấp thu khí tức xung quanh bao gồm cả thiên địa linh khí.

Khuôn mặt Tần Vũ cũng bắt đầu chầm chậm cải biến, tuy nhiên cải biến rất ít, nhưng toàn thân biến đổi lãnh khốc hơn nhiều. Chính là diện mạo của sát thủ Lưu Tinh năm nào, đồng thời trên thân Tần Vũ xuất hiện một hắc sắc trường bào, chính là tại Lôi sơn cư của Lôi Vệ luyện chế thành.

- Tin rằng không một ai có thể nhận ra ta.

Nhìn Lập Nhi cô nương và Lan thúc, cùng với Yên Tử tiểu cô nương, Tần Vũ cười nhẹ nói.

Tóc Tần Vũ chỉ dài một thốn, nửa thân trên trùm trong hắc sắc trường bào, Tần Vũ thật sự trông rất anh tuấn. Điều chỉnh toàn thân như một lỗ đen hấp thụ khí tức xung quanh, khiến cho người ta không ngăn nổi có cảm giác băng lãnh trong lòng.

- Tốt, tốt!

Lan thúc nhìn Tần Vũ, trong mắt hiện lên vẻ tán thưởng.

Tần Vũ cười nhẹ, hắn luôn cảm thấy Lan thúc thâm bất khả trắc, phảng phất như có thể hoàn toàn nhìn thấu tư tưởng của hắn.

Lập Nhi cô nương nhìn hình dạng lúc này của Tần Vũ, trong ánh mắt cũng có một tia tán thưởng nói:

- Bí pháp của Lưu Tinh tiên sinh quả thật vô cùng huyền diệu, người ngoài chắc chắn không thể nhìn ra.

Đúng lúc này, một thanh âm vang lên.

- Lưu Tinh đại ca, đệ phải ra ngoài cùng huynh, sư tôn, người cho con ra ngoài nhé. Công lực của Hắc Vũ chỉ bằng con mà hắn có thể ra ngoài, người cho con ra ngoài đi.

Hầu Phí khẩn thiết, nói không ngừng.

Ánh mắt Hầu Phí không ngừng hướng về phía Tần Vũ, nhãn thần không ngừng thúc dục, đồng thời dùng linh thức truyền âm nói:

- Lưu Tinh đại ca, giúp với!

Tần Vũ bật cười, nói với Lan thúc:

- Lan thúc, Phí Phí là thần thú, với công lực của hắn, tại thế giới tu yêu giả hải vực cũng không có nguy hiểm gì, hà huống phải trải qua phong vũ lịch luyện, thì hắn mới trưởng thành được, thúc để hắn ra ngoài đi.

Phí Phí là cách xưng hô, Tần Vũ quen biết Hầu Phí ba năm, lúc này cũng đã dùng cách xưng hô này.

Hầu Phí lập tức hướng một cái nhìn đáng thương tới Lan thúc.

Lan thúc gật đầu cười khổ nói:

- Được rồi, vì lời nói của Lưu Tinh, ngươi cùng với Lưu tinh ra ngoài đi, nhưng ngươi phải nhớ, nếu như không gặp trường hợp không thể tránh, ngươi không được tiến nhập trạng thái bạo cuồng để chiến đấu, có nhớ hay không?

Lan thúc nghiêm túc nhìn Hầu Phí.

- A, nghe rồi!

Hầu Phí lập tức hưng phấn nhảy lên.

Hầu Phí ghì chặt lấy Tần Vũ, tuy nhiên đó là một cái ôm nhiệt tình:

- Cảm ơn Lưu Tinh đại ca, đại ca, chúng ta đi thôi, bây giờ đệ không muốn ở lại một khắc nào nữa.

Tim Hầu Phí như đã bay ra ngoài cốc rồi, hắn hiện tại vô cùng kích động.

Tần Vũ nhẹ nhàng gật đầu, đột nhiên Tần Vũ nhìn Lan thúc cùng Lập Nhi cô nương nói:

- Lập Nhi cô nương, Lan thúc, trước khi đi, ta muốn nói với các người một chuyện, Lưu Tinh chỉ là biệt danh của ta thôi, tên thật của ta là Tần Vũ.

- Phí Phí, chúng ta đi!

Tần Vũ căn bản không muốn nói thêm gì nữa, trực tiếp ra khỏi trúc ốc.

- Ha ha, ta ra ngoài rồi, các loại yêu thú chuẩn bị bị ta đánh đi, quác quác...

Hầu Phí vô cùng hưng phấn.

Tần Vũ không quay đầu nhìn lại một lần nào, bởi vì hắn không muốn nhìn.

- Đây rồi, ta đã trở lại sao?

Tần Vũ tự hỏi, tuy nhiên hắn không thể tự mình trả lời, Tần Vũ đột nhiên bật cười,

- Có lẽ, ta nên thuộc về Tinh phong huyết vũ, ta lại bắt đầu cuộc sống tự do, nhiệt tình, thiêu đốt sinh mạng a!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-636)