Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tinh Thần Biến - Chương 091

Tinh Thần Biến
Trọn bộ 636 chương
Chương 091: Hầu Phí bạo nộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-636)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bên trong Xích Huyết động phủ.

- Để tỳ nữ bóp vai cho đại nhân.

Một thị nữ nhu mì đứng bên cạnh Hầu Phí nói, nói rồi đi đến bóp vai cho Hầu Phí, còn một thị nữ khác thì bưng một khay đựng thuỷ quả đến trước mặt Hầu Phí, còn tỷ mỉ giúp gọt vỏ cho Hầu Phí.

Cặp hoả nhãn của Hầu Phí nhấp nháy, toàn thân như hoá thành đá, nhưng liền ngay sau đó, giận dữ hét lên.

- Ra ngoài, ra ngoài!

Song hoả nhãn của Hầu Phí trừng lên giận dữ, toàn thân giống như cực kỳ phẫn nộ, trực tiếp tống khứ hai thị nữ ra ngoài, Hầu Phí nhìn theo hai thị nữ do chính mình tống ra ngoài, thở một hơi dài:

- Nha đích, mấy nữ nhân này đúng là hồng thuỷ mãnh thú".

Lúc này nó cảm thấy những chỗ mình bị thị nữ chạm vào như nổi da gà lên.

- Tra Phách này thật là không biết tốt xấu gì, tại sao lại đi phái mấy nữ nhân này chứ? Hầu Phí hầm hầm nói.

Lúc đó Hầu Phí bất ngờ kêu "Ý" một tiếng:

- Lúc này ai lại truyền tấn cho ta nhỉ?

Tay liền giở lên. Một khối Truyền Tấn lệnh xuất hiện trong lòng bàn tay.

Một khi đã thành hộ pháp, Xích Huyết động phủ cũng cấp cho Tần Vũ và Hầu Phí mỗi người một Truyền Tấn lệnh.

- Tang Mặc?

Hầu Phí thè cái lưỡi hồng liếm môi một cái, một đạo hung quang tử trong mắt bắn ra, cười quái dị:

- Đại ca cuối cùng cũng mở miệng rồi, ha ha, Hầu Phí ta sớm đã thấy tên Tang Mặc này không thuận mắt rồi.

Nói xong, Hầu Phí trực tiếp phát tán linh thức, bắt đầu cẩn thận tìm kiếm.

Xích Huyết động phủ này diện tích tuy lớn, nhưng vẫn bị linh thức Hầu Phí hoàn toàn phủ kín, Hầu Phí này cũng thật là to gan, dám trực tiếp tìm người như thế. Trong Xích Huyết động phủ lúc này, linh thức cao siêu so được với Hầu Phí cũng có hai người, một là Đằng Tất, hai là Tra Hồng.

Lúc này Đằng Tất đang ngồi tĩnh tọa trong phòng nhãn tình liền khai mở, tự nói với mình:

- Linh thức Hầu Phí này đang tìm kiếm gì vậy?

Suy nghĩ một lúc, Đằng Tất bật cười, hắn đối với chuyện của người khác không hề cảm thấy hứng thú, thứ hắn thấy hứng thú chính là cùng Hầu Phí đánh một trận.

Còn Tra Hồng thì chính đang nỗ lực đả khai phong ấn hắc sắc ngọc hạp, căn bản là không có tâm tình để nghĩ xem Hầu Phí làm chuyện gì.

- Không có.

Mũi Hầu Phí thở ra một hơi nặng nề, trong mắt hung quang thiểm thước, "coi như là ngươi gặp may mắn, tạm thời có thể không chết. Bất quá Hầu Phí ta mà xuất thủ, ngươi đừng hòng có hy vọng mà sống sót". Hầu Phí cười lên hai tiếng quái dị, toàn thân hoá thành một đạo tàn ảnh trực tiếp phóng ra ngoài độc viện của mình.

Hai thị nữ bi tống ra ngoài lúc này còn đang oán trách Hầu Phí, con khỉ chết toi này không hiểu chuyện phong tình, bất ngờ "hô" một luồng gió tử cửa lớn độc viện thổi qua.

- Nghiên nhi, đại nhân ra ngoài à? Một thị nữ có khuôn mặt trái xoan chớp đôi mắt to nói.

Thị nữ kia gật đầu, bất quá bọn họ vẫn kinh dị vì tốc độ của Hầu Phí, dù gì bọn thị nữ này cũng đã đạt đến Kim Đan kỳ, nhưng ngay cả thân hình Hầu Phí mà những tu yêu giả này cũng không thể nhìn thấy thì có thể tưởng tượng ra được tốc độ của Hầu Phí.

... ...

Thân hình bất ngờ xuất nhình tại cửa vào Xích Huyết động phủ.

- Đại nhân

Đám thủ hộ giữ cửa Xích Huyết động phủ vừa nhìn thấy Hầu Phí, một người trong đó liền cung kính nói:

- Không biết đại nhân có chuyện quan trọng gì, thuộc hạ có thể giúp đỡ được gì không?

Đám hộ vệ này tất cả đều biết vị hộ pháp mới có hình dáng giống nhi tử này lợi hại thế nào.

Hầu Phí nhìn đám hộ vệ hai bên, hắc hắc cười nói:

- Hầu gia ta cũng không có chuyện gì cả, chỉ là chờ người thôi, phải rồi, Tang Mặc ra ngoài bao lâu rồi?

Một hộ vệ trong đó liền nói:

- Bẩm báo đại nhân, Tang Mặc hộ pháp ra ngoài đã được nửa ngày rồi.

Hầu Phí nghe thấy lời này, trong tay liền xuất hiện một Truyền Tấn lệnh, trực tiếp truyện cấp tin tức cho Tần Vũ. Sau khi thu lại Truyền Tấn lệnh, Hầu Phí đến ngồi dựa ở cửa động, cặp hoả nhãn nhìn chằm chằm ra ngoài động phủ, chờ đợi Tang Mặc quay về.

**********

- Đại ca, cái tên Tang Mặc đó không có trong động phủ, đã đi ra ngoài được hơn nửa ngày rồi, bất quá đại ca yên tâm, đệ đang ngồi chở ở cửa động, ngay khi nhìn thấy Tang Mặc liền sẽ đập hắn thành đống thịt ngay, dát dát... ...

Khi thấy tin tức, Tần Vũ hân thưởng nhìn hướng Trang Chung.

Trang Chung dự liệu thật chính xác.

- Theo tin tức thì Tang Mặc đã ra ngoài được hơn nửa ngày rồi, có vẻ như Tang Mặc đúng là đã bám theo chúng ta! Tần Vũ cười nói.

Nhãn tình Trang Chung sáng lên, vội nói:

- Lưu Tinh hộ pháp, luận tốc độ ngài so sánh với Tang Mặc, ai nhanh ai chậm?

Luận tốc độ?

Ba năm trước, cho dù Tang Mặc dùng bổn thể phi hành cũng không thể đuổi kịp tốc độ Tần Vũ, ba năm sau, tốc độ Tần Vũ so với Tang Mặc còn nhanh hơn nhiều.

- Cho dù Tang Mặc dùng bổn thể phi hành cũng không thể bằng tốc độ của ta! Tần Vũ cười một cái nói.

Trang Chung vội nói:

- Khi mà Tang Mặc đã đi theo chúng ta, vậy thì lúc này khoảng cách giữa hắn và chúng ta cũng không quá xa, nếu bây giờ chúng ta đuổi theo thì vẫn có hi vọng vượt lên trước hắn. Nếu như có thể giết hắn trước khi về đến động phủ thì sự tình còn gì hay hơn nữa.

Tiểu Hắc linh thức truyền âm nói:

- Luận tốc độ, đại ca không bằng đệ. Để đệ đi.

Nói rồi, Tiểu Hắc định truy đuổi theo.

- Tiểu Hắc, đệ hiện tại còn đang bị truy bắt, đệ không thể tiến nhập vào phạm vi của Xích Huyết Lĩnh, thế này đi, đệ truy đuổi được thì cứ truy, nếu như đuổi đến hơn nửa quảng đường mà vẫn không được thì lập tức bỏ cuộc đi, không cần đuổi theo nữa.

Tần Vũ nhấn mạnh giọng.

Tiểu Hắc gật cái đầu ưng.

Nó cũng tự hiểu là Tần Vũ muốn tốt cho nó. Lúc này chưa phải là lúc để chánh diện đối đầu với Tra Hồng.

- Hanh, đại ca, bất kể là đệ có truy đuổi kịp Tang Mặc hay không, sau đó đệ sẽ trực tiếp li khai. Chờ đến khi huynh xử lý tốt chuyện ở Xích Huyết động phủ, huynh hãy trực tiếp thông tri cho đệ, huynh đệ chúng ta tại hải để tu yêu giả thế giới này cũng cần có địa bàn, đệ thấy Xích Huyết Động phủ cũng không tệ.

Hắc ưng trong mắt thiểm thước sâm hàn quang mang.

Tần Vũ cười nhẹ một cái.

Địa bàn?

Nếu như đến đây không phải là vì lãnh địa của Tra Hồng, thì hắn đã đâu phải giả tình giả ý với Tra Hồng làm gì. Một khi có Hầu Phí và Tiểu Hắc bên cạnh, Tra Hồng muốn đối phó với hắn cũng khó. Nhưng nếu muốn đoạt lấy Xích Huyết động phù thì cũng có chút khó khăn.

Một, năm ngàn hộ vệ đó mặc dù thực lực cũng bình thường nhưng số lượng đông, hơn nữa Tần Vũ hoài nghi bọn chúng có thể hợp lại thành trận pháp công kích. Với số lượng đông thì khi khi hợp kích sẽ rất khủng bố.

Hai, mấy tên hộ pháp kia cũng không dễ đối phó. Nếu như chánh diện đối kháng tất nhiên sẽ dẫn đến chém giết giữa các hộ pháp và bọn hắn. Do vậy chuyện này giải quyết nội bộ sẽ dễ dàng hơn.

- Yên tâm đi Trang Chung, ngươi tốc độ chậm, cứ ở phía sau, ta và Tiểu Hắc đi trước một bước.

Tần Vũ trực tiếp nói, Tiểu Hắc rít lên một tiếng, huyết hồng sắc điện quang bắt đầu từ từ xuất hiện trên đôi cánh, Tiểu Hắc đập cánh một cái, hoá thành một đạo hồng quang vọt đi xa bỏ mặc lại Tần Vũ, Tần Vũ cũng giá ngự phi kiếm, triển khai nhân khí hợp nhất đuổi theo.

*******

Tang Mặc cực tốc lao đi trong làn nước.

- Thật là không thể chờ được đến khi thấy tên Lưu Tinh bị đuổi chạy, bị truy sát, lần này hắn tuyệt đối chạy không thoát. Ha ha

Tiếng cười tà quái từ miệng Tang Mặc vang lên. Sau đó toàn thân Tang Mặc hoá thành bát tráo chương ngư khổng lồ.

Tang Mặc hoá thành bổn thể, tốc độ lập tức nhanh hơn nhiều.

Tang Mặc lúc đầu chỉ là theo dấu năm vị hộ pháp mà đi, cho nên đã dần dần đã bị bỏ xa, sau đó nhận được tin tức của Bạch Âm liền trực tiếp đi ngay. Thêm vào đó sau khi Tần Vũ giết bọn người Bạch Âm, lại còm đàm luận một hồi làm hao phí thời gian. Nói cách khác Tang Mặc từ rất sớm đã bắt đầu quay về Xích Huyết động phủ rồi.

Khi xuất phát đi, Tang Mặc chỉ du nhàn phi hành, nhưng khi quay về lại dùng bổn thể cực tốc lao đi, hai tốc độ này căn bản là hoàn toàn bất đồng, tự nhiên là khi về thời gian hao phí cũng ngắn hơn.

******

Một đạo hồng quang vọt qua, lao đi trong nước, các dòng chảy theo đó hỗn loạn. Bất ngờ đạo hồng quang chợt dừng lại.

"Không ngờ lại không đuổi kịp". Cặp ưng nhãn của Tiểu Hắc nhìn về phía trước, Sau đó quyết định bỏ cuộc. Thực tế là nó không muốn làm Tần Vũ lo lắng, chỉ còn nửa quãng đường nữa là bắt kịp, với tốc độ của Tiểu Hắc, nếu tiếp tục truy đuổi khẳng định là có thể bắt kịp Tang Mặc.

Nhưng mà hiện tại Tiểu Hắc đang bị Xích Huyết động phủ truy bắt. Hơn nữa còn cách không xa Xích Huyết động phủ.

- Với thực lực của cái tên Phí Phí này, Tang Mặc căn bản là không qua nổi một chiêu. Ta có đuổi theo cũng chỉ phí công, đành để cho Phí Phí xuất thủ vậy.

Tiểu Hắc sau đó trực tiếp truyền tấn cho Tần Vũ, còn bản thân thì bay về một hướng khác.

Theo Tiểu Hắc thấy thì có Hầu Phí ở đó, Tang Mặc khẳng định là chết chắc.

Chỉ một lúc sau, Tần Vũ cũng đã bay đến chỗ Tiểu Hắc vừa rời khỏi.

- Không biết Tang Mặc ở vị trí nào mà Tiểu Hắc không còn truy đuổi nữa, hơn nữa hắn ta lại đi trước mình khá lâu rồi.

Tần Vũ tốc độ không dừng lại, trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất nhắm đến Xích Huyết động phủ. Hắn chỉ là tận lực truy đuổi mà thôi, đuổi không kịp thì cũng không quan trọng.

******

"Hô!"

Cự đại bát trảo chương ngư hoá thành một đoàn cự đại hồng quang xuyên qua Xích Huyết lĩnh, các tu yêu giả trong Xích Huyết lĩnh cảm thụ được một khí tức cường đại, tất cả đều nhanh chóng tránh ra xa. Tang Mặc đã về đến Xích Huyết lĩnh.

Không lâu sau song huyết hồng nhãn tình của Tang Mặc đã nhìn thấy Xích Huyết động phủ đằng xa.

Nhưng lúc tại đại môn Xích Huyết động phủ đang chờ ở đó, cặp hoả nhãn đang nhắm liền mở lớn, một luồng quang mang từ trong mắt Hầu Phí phóng ra, trức tiếp hướng về phía Tang Mặc. Đồng thời toàn thân Hầu Phí bất ngờ bắn vọt lên trời.

"Dát dát ~~ Tang Mặc ác tặc!"

Không biết vì sao mà trong mắt Hầu Phí như có lửa, lông khỉ toàn thân dựng đứng lên, tựa như cực kỳ phẫn nộ, hắc bổng trong tay tán phát ra sát khí tử vong.

Tang Mặc thiên tân vạn khổ mới về được đến nơi vừa nghe thấy tiếng hét của Hầu Phí, lập tức sợ đến cả người run bắn lên. Thực lực của Hầu Phí, Tang Mặc cũng đã nghe qua. Bạch Âm, Tra Phách bọn chúng liên thủ mà đều suýt chút nữa bị đập chết.

"Hầu Phí, ngươi muốn làm gì?" Tang Mặc biến hoá thành nhân hình, quay về phía Hầu Phí hét lên.

Động thời Tang Mặc để tay ra sau lưng, bất ngờ xuất hiện Truyền Tấn lệnh, trong nháy mắt Truyền Tấn lệnh lại biến mất. Khoé môi Tang Mặc xuất hiện một tia tiếu ý, đối diện với Hầu Phí không thể dùng biện pháp cứng, chỉ có thể dùng cách mềm mỏng.

"Ngươi còn hỏi ta làm gì à, ngươi vẫn còn mặt mũi để hỏi ta muốn làm gì à?" Hầu Phí toàn thân giận run lên, khí thế bạo loạn phát ra.

Xích Huyết động phủ thấy hai vị hộ pháp đối đầu nhau, đương nhiên không dám dính vào.

"Hầu Phí hộ pháp tại sao lại phẫn nộ như vậy?"

"Còn phải nói nữa, khẳng định là Tang Mặc hộ pháp đắc tội với người rồi, ngươi cũng biết mà, Tang Mặc hộ pháp này quan hệ với người khác rất kém. Trong mười ba hộ pháp thì ai cũng có đồng minh, trừ Tang Mặc hộ pháp và Đằng Tất hộ pháp là không có. Đằng Tất hộ pháp thì thực lực cường nên không thèm. Tang Mặc hộ pháp thì thái độ quá kém".

"Nói cho cùng thì những người khác vì bị chấn nhiếp bởi uy nghiêm của động chủ nên không dám động đến Tang Mặc. Bất quá Hầu Phí hộ pháp tựa hồ tính cách rất táo bạo, có vẻ như lần này Tang Mặc đụng đầu vào tường rồi.

... ...

Đám hộ vệ bắt đầu bàn luận, bọn chúng đối với các hộ pháp cũng hiểu rất rõ. Bất quá bọn chúng nói cũng đúng, trong mười ba vị hộ pháp thì chỉ có Đằng Tất và Tang Mặc là một thân một mình. Đằng Tất thì thực lực cường hãn, còn Tang Mặc thì có điểm quỷ dị âm độc, quan hệ không tốt với người.

Tang Mặc bị Hầu Phí hỏi đến mức hồ đồ.

"Ta đắc tội ngươi ở chỗ nào?" Tang Mặc nghĩa không ra, nhìn thấy Hầu Phí giận đến lông tóc dựng lên như vậy, khiến Tang Mặc cũng tự nghĩ là mình đã đắc tội với Hầu Phí ở chổ nào đó. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại cũng không nghĩ ra được đáp án.

"Lẽ nào nguyên nhân là vì Lưu Tinh hộ pháp, không đúng a, trên đại điện cho dù ta khiến Lưu Tinh hộ pháp đi giết hắc ưng thì cũng không đáng để Hầu Phí hộ pháp giận như vậy".

Tang Mặc nghĩ không ra nguyên nhân.

Giận quá hoá cường, Hầu Phí ngưỡng thiên cuồng hống, hét lên: "Tên khốn Tang Mặc nghe đây, từ ngày hôm nay, có ngươi là không có ta, có ta là không có ngươi, ăn đòn!" Hầu Phí vung hắc bổng, toàn thân hoá thành một đạo lưu quang, tựa như sao băng bắn tới Tang Mặc.

Nghe thấy từ ăn đòn, toàn thân Tang Mặc chấn động, đến lúc này hắn đã hiểu Hầu Phí muốn giết hắn.

Hầu Phí muốn giết hắn!

Hắn thì lại không có cách gì đối địch với kẻ muốn giết hắn!

"Hống "

Đối diện với tử vong, Tang Mặc trong nháy mắt hoá thành cự đại hồng sắc bát trảo chương ngư, đồng thời một cơn phẫn nộ cực độ bùng phát, một tiếng hống khủng khiếp vang lên, tiếng hống vang vọng trong phương viên hàng trăm dặm, hấp dẫn sự chú ý của một số lượng lớn tu yêu giả.

Hắc bổng liền biến dài, từ một cây bổng phổ thông dài ra tới hơn mười mét.

"Oanh!"

Vào giờ phút khẩn yếu quan đầu, sự sợ hãi tử vong đã khiến Tang Mặc phát huy vượt xa sức mạnh mức bình thường, tám cái nhục trụ của hắn quẫy mạnh, cực tốc li khai. Tuy nhiên, kể cả khi phát huy vượt xa mức bình thường thì cũng còn xa mới bằng được Nguyên Anh trung kỳ thần thú!

"Oanh!"

Tựa như một vụ nổ, tiên huyết nổ văng ra xa, nhục trụ bị đứt văng tứ phía, tiên huyết nhiễm hồng phạm vi cả trăm mét.

Hầu Phí trong lòng thầm kinh ngạc.

Một bổng vừa rồi không ngờ lại không giết được Tang Mặc, đối mặt với tử vong Tang Mặc đã phát huy sức mạnh vượt xa thông thường, tốc độ nhanh hơn so với quá khứ nhiều. Mặc dù một bổng của Hầu Phí đã đập nát ba cái nhục trụ nhưng thực sự không đập trúng đầu.

Phải biết rằng, vừa rồi Hầu Phí chính là muốn đập vào đầu Tang Mặc.

- Tang Mặc, ngươi không ngờ lại dám chạy, không ngờ ngươi còn mặt mũi để chạy, nếm đón!

Biểu hiện trên mặt Hầu Phí càng thêm phẫn nộ, cuồng hống nhất thanh, toàn thân hợp cùng hắc bổng tiếp tục tái công kích, một đạo hắc sắc bổng ảnh tựa như cự trụ kình thiên (cột lớn chống trời) cực tốc huy xuất.

"Dừng tay!" Tra Phách từ trong động phủ lao ra hét lớn.

Nghe thấy tiếng Tra Phách hét lên, khoé miệng Hầu Phí xuất hiện một nụ cười lạnh tàn khốc, tốc độ hắc bổng bất ngờ lại tăng lên. Tốc độ thật là quá nhanh, dòng thuỷ lưu trong biển phản ứng không kịp, phảng phật như thời gian cũng dừng lại, nước biển căn bản không chảy nữa.

"Cái gì?"

Nhìn thấy cự đại hắc bổng tựa hồ như đột nhiên xuất hiện trước mắt, Tang Mặc trợn trừng mắt.

- Oanh!

Nguyên lai do như thời gian đứng yên nước biển bất ngờ nổ tung, đồng thời nổ tung còn có thi thể cự đại bát trảo chương ngư, thi thể bát trảo chương ngư vỡ vụn thành vô số mảnh bắn ra bốn phương tám hướng, ngư huyết trôi nổi nhuộm đỏ phạm vi cả ngàn mét.

Hầu Phí thân hình rung lên đã quay về đến bên ngoài cửa Xích Huyết động phủ.

- Hầu Phí, ngươi vì sao không dừng tay?

Tra Phách giận dữ hét, lúc này trong tay hắn là Truyền Tấn lệnh, bên trong Truyền Tấn lệnh có tin tức mà Tang Mặc vừa mới truyền đạt cho hắn.

Ở chương trên có một số độc giả thắc mắc:

- Vấn đề một: trong quá trình năm đại hộ pháp chiến đấu với hắc ưng, vì sao thanh nhãn ngư tộc lại không biết? Nếu như bọn họ biết, không phải là phát hiện ra được ai phản bội, sao không đem sự tình này báo cho Xích Huyết động phủ?

- Đáp: nên biết trong phạm vi vài trăm dặm chỉ có một con ngư nhi giám sát. Vài trăm dặm nghĩa là gì? Là bằng từ Dương Châu đến Tô Châu, một cự li xa như vậy, tuỳ tiện chọn ra một điểm thì chỉ với một ngư nhi làm sao giám sát được? Nếu như thật có sự xảo hợp thì đúng là quái lạ!

Bọn người Tần Vũ chọn đại một chỗ nào đó. Bất quá cái đó cũng quá lớn, vài trăm dặm a, cái này cũng như bạn có một người bạn từ Dương Châu đến Tô Châu trên đường đi qua một số địa phương, bạn tuỳ tiện chọn một địa phương xem có thể gặp được người ấy không? Cho dù chọn trên trăm lần cũng chưa thể gặp được kìa.

- Vấn đề hai: Tang Mặc vì sao lúc đầu không nghĩ được Hầu Phí muốn giết người diệt khẩu?

- Đáp: 1) Tang Mặc lần này là bí mật bám theo, hắn không nghĩ được Tần Vũ có thể đoán ra là hắn bám theo.

2) Hắn đã về đến Xích Huyết động phủ. Xích Huyết động phủ là đại bản doanh của Tra Hồng, Tang Mặc hắn cũng là một hộ pháp, nên biết là minh văn đã có quy định không cho phép bản thân cùng người khác giết chóc. Tại Xích Huyết động phủ dám ra tay giết một hộ pháp khác, Tang Mặc bản thân cũng không nghĩ là Hầu Phí to gan như vậy.

***

Lúc này vài ngàn hộ vệ trong chu vi Xích Huyết động phủ đều nhìn, theo quy định của Cửu Sát Điện, phàm cùng một thế lực tuyệt đối không được giết lẫn nhau. Xích Huyết động phủ này lại là đại bản doanh của Tra Hồng, trước cửa vào Xích Huyết động phủ, một hộ pháp lại đi giết một hộ pháp khác, đây quả thật là một đại sự đặc biệt.

Tra Phách cũng phẫn nộ, hắn không nào ngờ Hầu Phí lại thực sự dám sát tử Tang Mặc.

- Nói, nghe thấy mệnh lệnh của ta, vì sao ngươi lại không dừng lại!

Tra Phách lại hét lên.

Hầu Phí căn bản không nhìn Tra Phách, nhưng lại nhìn vào bên trong động phủ, hốt nhiên Hầu Phí vuốt sống mũi, cái lưỡi hồng liếm môi dưới rồi liếc qua nhìn Tra Phách, cặp hoả nhãn phát xuất ra tinh quang như xuyên kim phá thạch!

- Ngươi nói lại lần nữa coi?

Hầu Phí ngưng mắt nhìn nhãn tình Tra Phách, từ từ nói.

Tra Phách bất ngờ giật mình, trong một lúc không nói được lời nào. Hầu Phí vẫn ngưng mắt nhìn Tra Phách, khí thế cường đại áp bách hắn. Chỉ một lát đã thấy trán Tra Phách mồ hôi xuất ra, sau lưng cũng ươn ướt. Lúc này Tra Phách mới tỉnh lại.

- A, ta đang nói chuyện với ai đây, cái con khỉ này lúc xưa vì Ngũ Dạ Tử Hoa ngay cả ta là Phó động chủ Xích Huyết động phủ không phải vẫn ra tay với ta sao?

Tra Phách hổi tưởng lại lúc kết giao với Hầu Phí.

Tra Phách có chút hối hận, muốn đối phó con khỉ này cần phải có đại ca Tra Hồng củahắn mới được. Tra Phách hắn thật sự không là phải đối thủ của Hầu Phí.

- Nghe cho rõ lời Hầu gia đây, ta bất kể là quy củ gì. Ngay khi có người gây sự với ta thì đừng trách ta vô tình. Hanh, kể cả hắn là hộ pháp hay người gì đi nữa, ta cũng không có lưu tình. Nhớ cho rõ, người không đụng ta, ta không đụng người, người đụng ta thì hãy chuẩn bị biến thành đống thịt dưới bổng của ta đi!

Hầu Phí nhìn chòng chọc Tra Phách cười lạnh nói, sau đó không ngờ vẫn đứng tại chính giữa cửa động của Xích Huyết động phủ.

Nghe Hầu Phí nói, sau đó lại nhìn thân thể bát trảo chương ngư bị nổ tung nát vụn trôi nổi trong biển. Tra Phác thầm hít một hơi khí lạnh. Hắn lúc này càng lúc càng nhận thức rõ, Hầu Phí cái con khỉ này đúng là không sợ trời không sợ đất.

- Ta lấy danh nghĩa Phó động chủ hỏi ngươi, vì sao sao ngươi giết Tang Mặc? Lúc này thanh âm Tra Phách đã hoà hoãn lại.

Hầu Phí "hắc hắc" cười quái dị, quay đầu lại, cặp hoả nhãn nhìn Tra Phách nói:

- Ngài hỏi xem sao ta lại không dừng tay mà vẫn giết hắn? Hầu gia ta không thích nói ra.

Hầu Phí điệu bộ càn rỡ khoa trương khiến cho hộ vệ ai cũng kinh ngạc.

Tra Phách sắc mặc chuyển thành khó coi. Hầu Phí này đúng là không nể mặt hắn.

Hầu Phí bất ngờ cười bỡn nói:

- Tra Phách phó động chủ, thực tế vấn đề này còn cần phải hỏi sao. Đáp áp rất đơn giản, là hắn chọc tức ta, ngài cũng hiểu mà, là hắn chọc cho ta nổi giận, nếu hắn không đắc tội với ta, ta giết hắn làm gì.

Tra Phách cau mày, cái này cũng gọi là đáp án sao? Đây chẳng phải là bằng như không nói gì cả.

Tra Phách mở miệng ra định tiếp tục hỏi Tang Mặc là đã đắc tội gì với Hầu Phí.

Tra Phách định nói thì có tiếng linh thức truyện âm nói: "Tra Phách tiểu tử, ở nơi đây đông người nên ta mới cố ý nể mặt ngươi, chúng ta nên giữhoà khí. Bằng không chọc tức bổn Hầu gia, mặt mũi bị mất hết vậy thì lúc đó thật không hay.

Linh thức truyện âm, Tra Phách lời nói lên đến cổ rồi lại phải nuốt xuống.

Đúng vào lúc này - -

"Phí Phí!"

Cùng thanh âm một đạo hắc sắc tàn ảnh cực tốc xạ tới rồi sau đó dừng lại, chúng nhân nhận ra là Tần Vũ chân đạp hắc sắc phi kiếm bay đến. Nhưng khi nhìn hình dạng lúc này của Tần Vũ, những người có mặt đều kinh hãi, bụng của Tần Vũ có một vết thương khủng khiếp, vết thương khiến người ta phát sợ, sắc mặt Tần Vũ trắng bệch, môi tím đen.

"Đại ca, huynh thế nào?" Hầu Phí cả người như bị kích động, lông toàn thân dựng đứng lên.

Tra Phách nhìn thấy thương thế của Tần Vũ cũng phải hít lấy một hơi khí lạnh, hắn dù sao cũng là Nguyên Anh trung kỳ cao thủ, chỉ nhìn một cái là có thể phán định, thương tích của Tần Vũ khẳng đinh là do có người dùng lợi khí đâm vào bụng, thậm chí là đã xâm nhập vào bên trong bụng.

Bị thương nặng như vậy mà Tần Vũ vẫn còn sống sót quay về thì đúng thật là vận khí lớn.

- Đại ca, là ai làm huynh bị thương.

Hầu Phí khẩn trương, trực tiếp đỡ lấy Tần Vũ, lúc này Tần Vũ còn có thể ngự kiếm bay về được thì đúng thật là hạnh vận. Hung quang trong mắt Hầu Phí thiểm thước:

- Đại ca, bất kể là ai gây thương tích cho đại ca, ta đều diệt hết!

Toàn thân Hầu Phí bạo phát ra một khí thế cuồng ngạo.

- Phí Phí, được rồi.

Tần Vũ nỗ lực nặn ra một nụ cười nói.

- Lưu Tinh hộ pháp, hung thủ là ai, ngươi cứ việc nói ra, phàm là kẻ nào dám động hộ pháp của Xích Huyết động phủ thì chúng ta tuyệt đối không để cho kẻ đó tự do bất quản được.

Tra Phách lúc này cũng đứng đó, có điều trong lòng hắn vẫn còn nhớ đến truyền tấn của Tang Mặc.

Tần Vũ nén đau nói:

- Phó động chủ, lần này chúng tôi phụng mệnh động chủ đi giết hắc ưng. Nhưng không ai nghĩ được rằng Bạch Âm, Nhiễm Lam hộ pháp không ngờ lại đi câu kết với hắc ưng, quay lại công kích chúng tôi, lúc đó Mục Húc trực tiếp bị Bạch Âm hộ pháp đánh lén, chết ngay tại trận.

Nghe Tần Vũ nói vậy, Tra Phách nhướng mày.

- Ngươi nói một mình Lưu Tinh hộ pháp ngươi, thêm vào Trang Chung hộ pháp đã kích bạo được Bạch Âm, Nhiễm Lam cùng với hắc ưng?" Tra Phách hỏi ngược lại.

Tần Vũ lắc đầu nói: "May mắn là Trang Chung hộ pháp cơ cảnh, vào lúc Mục Húc hộ pháp bị sát tử, Trang Chung hộ pháp trực công Nhiễm Lam. Còn tôi nhắm hướng Bạch Âm mà giết, may mắn lúc xưa khi li khai sư tôn, người có cấp cho tôi một khối bảo bối "Thiên Lôi phù", để khi sinh mệnh nguy cấp mà sử dụng. Tôi đã trực tiếp sử dụng "Thiên Lôi phù" sát tử Bạch Âm hộ pháp. Thương thế của tôi là do hắc ưng gây ta, bất quá tôi cũng có tuyệt chiêu nên hắc ưng cũng bị thụ thương, do vậy không dám cùng tôi liều mạng, Nguyên Anh của Bạch Âm hộ pháp và Mục Húc hộ pháp đều bị hắc ưng đoạt mất, Trang Chung hộ pháp thì lấy được Nguyên Anh Nhiễm Lam hộ pháp, thuộc hạ tốc độ nhanh nên quay về trước báo cáo với động chủ".

Nói xong, một tử sắc Nguyên Anh tinh oánh xuất hiện trong tay Tần Vũ.

- Nguyên Anh này thỉnh Phó động chủ thu lấy, thuộc hạ hiện tại cần đi trị thương.

Sắc mặt Tần Vũ nhợt nhạt thêm mấy phần.

Tra Phách nghe Tần Vũ nói, lại nhìn Nguyên Anh trước mặt, trong lòng nhớ đến truyện tấn của Tang Mặc, sau đó lại nhìn vết thương khủng khiếp của Tần Vũ, nhất thời trong lòng rối loạn,

- Đại ca, đừng nói nữa, mau quay về trị thương.

Hầu Phí không để cho Tần Vũ nói thêm, trực tiếp đỡ Tần Vũ về chỗ ở. Bất quá Tra Phách vẫn chưa thu lấy Nguyên Anh Nhiễm Lam, nên Nguyên Anh vẫn còn ở trước mặt Tra Phách.

Tra Phách nghiến rằng một cái, trực tiếp thu lấy Nguyên Anh, rồi cũng tiếp nhập vào trong động phủ, qua một lúc, Trang Chung cũng mang thương tích nhẹ về đến, trực tiếp tiến nhập chỗ của mình trong Xích Huyết động phủ.

... ...

Bên ngoài mật thất Tra Hồng bế quan.

Tra Phách sắc mắt đầy vẻ lo lắng đứng ngoài mật thất la lớn:

- Đại ca, mau ra đây, có chuyện lớn rồi. Huynh đừng có bế quan nữa, mau ra nhanh một chút!

Tra Phách chỉ là không thể nhẫn nại. Nghĩ đến những chuyện phát sinh là trong lòng cảm thấy phiền toái.

Chỉ một lát sau, mật thất đại môn đã mở ra.

- Chuyện gì mà hối hả vậy. Nhưng ngày này bế quan mà không cách nào yên tĩnh để bế quan được, nói nhanh, đại để là có chuyện gì, ta hiện tại không có thời gian cùng ngươi lãng phí.

Tra Hồng lạnh lùng nói lớn.

Tra Hồng lúc này chính đang là giờ phút tối hậu giải trừ phong ấn cấm chế.

Tra Phách giận dữ nói:

- Không có thời gian lãng phí? Đại ca, huynh có biết sự tình phát sinh lớn thế nào không? Bạch Âm hộ pháp chết, Mục Húc chết, Nhiễm Lam chết, trừ tam vị đại hộ pháp đó, liên Tang Mặc hộ pháp cũng bị sát tử rồi.

Tra Hồng sắc mặt cứng lại.

Biểu tình trên mặt Tra Hồng biến đối mấy lần, sau đó bình tĩnh lại, nhẹ nhàng nói:

- Đem quá trình câu chuyện nói cho ta nghe.

Tra Phách thấy đại ca mình lãnh tĩnh như vậy, hắn cũng bị ảnh hưởng tâm dần tĩnh hạ lại, liền nói:

- Chuyện này cũng có điểm rối loạn, đệ sẽ nói giản lược, cái chết của Bạch Âm tam đại hộ pháp, căn cứ theo lời Lưu Tinh hộ pháp thì Bạch Âm, Nhiễm Lam hộ pháp câu kết với hắc ưng định hại Lưu Tinh, Trang Chung, Mục Húc tam đại hộ pháp. Lưu Tinh hộ pháp nhờ có "Thiên Lôi phù" do sư tôn hắn lưu lại nên sát tử được Bạch Âm, hơn nữa còn toàn lực đấu với hắc ưng, khiến hắc ưng kinh hãi bỏ chạy.

"Sư tôn của Lưu Tinh? Thiên Lôi phù?" Tra Hồng lông mày nhíu chặt

Lúc xưa khi nhìn thấy công pháp tu luyện kỳ đặc của Tần Vũ, hắn đã hỏi về sư môn Tần Vũ, nhưng mà Tần Vũ lại không nói.

- Nhưng Tang Mặc hộ pháp lại truyện tấn cho đệ, nói Lưu Tinh hộ pháp chính là... ... tu tiên giả!

Tra Phách có hơi dừng lại rồi lại nói tiếp, - Liền sau đó, Hầu Phí hộ pháp không biết vì sao phát khùng đi giết Tang Mặc hộ pháp!

Tra Phách nhìn đại ca của mình, xem đại ca có phản ứng gì.

Nhãn tình Tra Hồng hẹp lại, hàn quang từ bên trong xuất ra.

- Đệ nói tiếp đi.

Tra Hồng khôi phục lại bình tĩnh.

Tra Phách nói tiếp:

- Nhưng mà vừa rồi, khi Lưu Tinh hộ pháp quay trở về, trên thân lại mang trọng thương, trực tiếp xé rách vùng bụng đâm vào bên trong, nếu như công kích nặng thêm một chút nữa, có lẽ Lưu Tinh hộ pháp đã chết tại trận rồi, kể cả như vậy, Lưu Tinh hộ pháp nếu không có một năm rưỡi thì đừng hòng hồi phục được.

- Đại ca... ... đệ lúc đầu hoài nghi Lưu Tinh hộ pháp tự thương tàn, nhưng mà thương thật quá hãi nhân, nếu như một chút không cẩn thận có thể dẫn đến tự sát a. Đệ nghĩ không có ai lại dám tự gây thương tích như vậy. Hơn nữa hắn đã dâng lên Nguyên Anh của Nhiễm Lam, bất quá Tang Mặc hộ pháp trước khi chết có truyền tấn.

Tra Phách nhíu mày nói.

Tra Hồng nhìn Tra Hồng nói:

- Lão nhị, nghe cho rõ đây, sự tình này không được để truyền ra ngoài, đệ cần phải thủ khẩu như bình, đồng thời đệ cũng không cần phải quản chuyện này, chuyện này có giao hết cho huynh xử lý, đệ mau triệu tập các hộ pháp đến đại điện.

- Rõ!

Tra Phách gật đầu, rồi tức thì chuyển thân li khai.

Tra Hồng tự nói một mình: "Sư tôn, Thiên Lôi phù? Không biết là thiệt hay giả, Lưu Tinh hộ pháp này có chín phần là tu tiên giả. Tu tiên giả đương nhiên không cần Nguyên Anh. Ai, nếu như sự tình này xảy ra một năm sau thì ta đã có thể giải quyết dễ dàng rồi.

... ...

Trên đại điện, mười một hộ pháp còn lại đều tụ tập tại đại điện, chuyện lần này thật quá lớn, không ngờ một lúc chết đi Bạch Âm, Nhiễm Lam, Mục Húc, Tang Mặc tứ đại hộ pháp. Hơn nữa Tang Mặc còn bị Hầu Phí hộ pháp giết giữa ban ngày ban mặt tại Xích Huyết động phủ.

Huyền Quy tam huynh đệ, Hổ Sa huynh đệ, Lưỡng Xà nữ, Cầu long Đằng Tất, Trang Chung, Tần Vũ, Hầu Phí tất cả mười một người đứng phía dưới của đại điện, Tra Phách cũng đã đến, chúng nhân đều đang chờ Động chủ Xích Huyết động phủ Tra Hồng.

Phiến khắc, Tra Hồng đã đi lên bảo toạ, trường bào tung lên một cái trực tiếp ngồi xuống.

Tra Hồng ánh mắt nhìn qua một lượt chúng vị hộ pháp ở phía dưới, sau đó trầm trọng nói:

- Các vị, lần này Xích Huyết động phủ gặp phải tai nạn mà từ trước giờ mới có, nhóm Bạch Âm tứ đại hộ pháp không ngờ đều chết cả. Riêng Tang Mặc hộ pháp thì bị Hầu Phí hộ pháp sát tử tại động khẩu của Xích Huyết động phủ.

- Hầu Phí!

Tra Hồng bất ngờ hét lên.

Hầu Phí bước lên trước một bước nhìn thẳng vào Tra Hồng, khoé miệng xuất hiện một nụ cười tà ý.

- Cửu Sát Điện đã định ra quy củ, Xích Huyết động phủ cùng với bát đại động phủ cũng phải kiên trì tuân theo quy củ đó. Người của cùng một thế lực thì tuyệt đối không được mang tâm giết chóc lẫn nhau, nhưng ngươi, thân là hộ pháp của Xích Huyết động phủ chúng ta, không ngờ lại công nhiên không chút kỵ huý, dưới sự quan sát của rất nhiều tu yêu giả, trực tiếp giết chết Tang Mặc hộ pháp, vậy ngươi để Xích Huyết động phủ ở đâu? Ngươi để Cửu Sát Điện ở đâu? Ngươi để Tra Hồng ta ở đâu?

Tra Hồng hét lên giận dữ.

Tra Hồng khi bạo nộ đã bạo phát ra một luồng khí tức khủng bố.

Tựa như ngày tàn đã đến, một cỗ cường đại khí tức vây bọc lấy người trong thoáng chốc bao phủ lấy cả đại điện, hoàn toàn hướng tới Hầu Phí, áp chế hoàn toàn nó. Tra Hồng bao năm nay chưa xuất thủ, khiến cho nhiều người hoài nghi thực của Tra Hồng.

Nhưng chỉ với khí thế bạo phát thôi đã khiến các hộ pháp bên dưới không còn chút ti hào hoài nghi.

Hầu Phí thè cái lưỡi hồng liếm môi dưới, bất ngờ ngẩng cao đầu, giận dữ nhìn Tra Hồng, trong mắt bạo phát chiến ý kinh nhân, từ trước đến nay nó chưa bao giờ mong muốn một trận chiến như vậy. Được chiến đấu với một siêu cấp cao thủ.

"Phí Phí, có nắm chắc không?" Tần Vũ linh thức truyền âm nói.

Hầu Phí vẫn nhìn chằm chằm Tra Hồng, đồng thời truyền âm nói:

- Không tiến nhập bạo cuồng trạng thái, thì một điểm cũng không nắm chắc, thực lực của Tra Hồng này rất mạnh, phi thường mạnh, nhưng... ... đệ thích vậy!

Lúc này, trên đại điện áp lực vô cùng to lớn, Hầu Phí và Tra Hồng đều ở trạng thái đối chọi, tựa hồ có thể động thủ bất cứ lúc nào.

Tra Hồng lòng thầm kinh hãi:

- Con khỉ này thực lực không ngờ lại mạnh vậy, bình thường có thể so sánh với cao thủ Đổng Hư tiền kỳ. Bất quá nếu như muốn đối địch với ta, một điểm hy vọng nó cũng không có.

Tra Hồng trong lòng đầy tự tin.

- Động chủ, bổn Hầu gia ở đây là để làm hộ pháp, chứ không phải để làm kẻ chết thế. Tang Mặc chọc tức ta, vậy là đáng chết, hắn nếu như không chọc ta, thì ta sao có thể giết hắn? Thanh âm Hầu Phí vang khắp đại điện.

- Ưm, hắn chọc tức ngươi?

Tra Hồng trầm tư một lúc:

- Hầu Phí hộ pháp, Ừm, điều quy củ này đích xác là có vấn đề, nếu như hắn khinh ngươi, chọc tức ngươi. Ngươi vì qui củ mà không thể đối phó hắn, đích xác là làm khó ngươi.

Lời vừa phát ra, tức thì không khí trên đại điện không còn kích động hẳn như trước.

Tần Vũ nghe Tra Hồng nói vậy, trong lòng an tâm một chút.

- Tốt, chuyện này tạm thời gác qua, sau này ta sẽ điều tra lại cẩn thận.

Tra Hồng nói xong, quay qua nhìn Tần Vũ nói tiếp:

- Lưu Tinh hộ pháp, cái chết của Bạch Âm, Nhiễm Lam, Mục Húc tam đại hộ pháp không ngờ ngươi lại nói bọn Bạch Âm câu kết với hắc ưng.

- Khái, chính xác là như vậy, động chủ.

Tần Vũ sắc mặt nhợt nhạt, nhưng vẫn nói.

Tra Hồng dụng linh thức quét qua thương thế Tần Vũ cũng thầm kinh hãi, nghe Tra Phách nói Tra Hồng cũng đã nghĩ thương thế Tần chắc là rất nghiêm trọng, ai mà tưởng được hôm nay xem ra thương thế Tần Vũ còn nghiêm trọng hơn. Tra Hồng thậm chí còn hoài nghi với thương tích nặng như vậy sao Tần Vũ vẫn còn có thể đứng được?

Tần Vũ trong lòng thực cũng không biết làm sao.

- Lưu Tinh Lệ à Lưu Tinh Lệ, năng lực khôi phục của mi cũng thật là quá mạnh đi, chỉ tiến nhập vào độc viện nghỉ ngơi có một thời gian mà đã phục hồi được một bộ phận lớn rồi, khiến cho ta không thể không tự gây thương tích lần nữa.

Thương thế Tần Vũ đương nhiên là do hắn tự gây ra.

Có Lưu Tinh Lệ, thương thế Tần Vũ đúng là làm người ta phát sợ.

Nhưng năng lực khôi phục của Lưu Tinh Lệ quá mạnh, quay về độc viện nghỉ ngơi một lúc không ngờ đã khôi phục được phần lớn, Tần Vũ lại phải tự gây thương lần nữa.

- Lưu Tinh hộ pháp đúng là thương tích nặng nề. Không phải là ta không tin Lưu Tinh hộ pháp, chỉ là Bạch Âm hộ pháp bọn họ ở tại Xích Huyết động phủ đã nhiều năm, chưa bao giờ có hành động phản bội. Lần này... ... Ta thật sự cảm thấy khó tin.

Tra Hồng trịnh trọng nói:

- Vậy đi, Lưu Tinh hộ pháp ngươi hãy đem quá trình chiến đấu nói lại lần nữa.

Tần Vũ thở lấy một hơi nhẹ rồi nói: - Động chủ, lúc đầu thuộc hạ cùng Bạch Âm hộ pháp bốn người cùng nhau truy sát hắc ưng, đến khi gặp được hắc ứng, chúng tôi đã theo như kế hoạch bắt đầu truy sát hắc ưng, nhưng Bạch Âm không hề có báo trước gì bất ngờ tập kích Mục Húc hộ pháp.

Những người có mặt nghe đến, trong lòng không khỏi giao động.

Crypto.com Exchange

Chương (1-636)