Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tinh Thần Châu - Chương 0326

Tinh Thần Châu
Trọn bộ 1135 chương
Chương 0326: Đại hội rút đao (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1135)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hai bên đều xấu thì có chuyện gì tốt, đừng liều mạng với lão tử là được! Dược Thiên Sầu liên tục sờ mũi, hai người yên lặng nhìn nhau một hồi, bỗng nhiên cùng cười ha ha. Lúc cười, ánh mắt hai người vẫn dây dưa cùng một chỗ như cũ.

Dược Thiên Sầu phát hiện trong ánh mắt Yến Truy Tinh thiếu vài thứ. Trước đây chí ít còn có thể nhìn thấy vẻ dối trá làm ra vẻ ta đây bên trong, mà hôm nay thực sự rất lạnh, ánh mắt bình tĩnh đến kỳ cục, phảng phất như đôi mắt kia do hàn băng điêu khắc mà thành, nhìn không thấy một tia cảm tình bên trong, tuy rằng bản thân đang cười, nhưng ánh mắt hoàn toàn không hợp với thân thể cùng gương mặt chút nào. Trong ánh mắt của hắn chỉ còn lại vẻ lạnh lùng dù có ý che giấu nhưng vẫn khó nén được.

Mà Yến Truy Tinh cũng từ trong ánh mắt Dược Thiên Sầu nhìn ra chút gì đó, là loại chân thành cùng nhiệt tình như nhìn thấy lão bằng hữu. Bất quá đối với người có thể biên ra cố sự để hãm hại chính mình, Yến Truy Tinh đánh chết cũng sẽ không tin tưởng hắn thật sự chân thành cùng nhiệt tình hoan nghênh chính mình.

Yến Truy Tinh dời đi ánh mắt, quét mắt nhìn nữ nhân bên cạnh Dược Thiên Sầu, Tử Y hắn không nhận thức, chỉ nhàn nhạt lướt qua, mà khi ánh mắt hắn rơi lên trên người Võ Lập Tuyết, một đôi tròng mắt băng lãnh vô tình không ngờ lại có dấu hiệu hòa tan, chắp tay nói: "Nguyên lai Võ cô nương cũng ở đây, ngày xưa từ biệt, nghĩ không ra dung mạo cô nương còn hơn trước. Không biết cô nương còn nhớ tại hạ không?"

Thốt ra lời này, bảy người Man Hổ sư huynh đệ đứng phía sau hắn có chút vô cùng kinh ngạc trao đổi ánh mắt, tựa hồ cảm thấy có chút khó tin.

Tuy rằng Võ Lập Tuyết biết Yến Truy Tinh và nam nhân nhà mình từng có mâu thuẫn, nhưng nữ nhân nghe được có người khen mình đẹp, mất hứng mới là lạ, nàng mỉm cười gật đầu, nhưng cũng không nhiều lời, trái lại ánh mắt dịu dàng liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu.

Lúc này Yến Truy Tinh mới chú ý tới, một nam hai nữ trên người mặc áo lụa đỏ, rất có điểm giống như trong lễ cưới. Dáng tươi cười trên mặt nhất thời cứng đơ, chỉ chỉ mấy đóa hoa đỏ thẫm cài trên ngực ba người nói: "Dược huynh, các vị đây là? Chẳng lẽ ta tới đúng dịp, đụng phải đại hỉ của Dược huynh?"

"Ách." Dược Thiên Sầu theo ngón tay hắn nhìn đóa hoa trên ngực mình, vội vã phủ nhận: "Không có không có, chỉ là muốn tăng thêm bầu không khí cho đại hội rút đao thôi."

Hắn vừa nói vừa nhìn bốn phía vải đỏ chỉ chỉ, Yến Truy Tinh nhìn lại, phát hiện không chỉ ba người Dược Thiên Sầu mặc trang phục loại này, còn có không ít người cũng là như vậy, hắn liền không dây dưa tại việc này, hỏi: "Dược huynh, nghe nói đại hội rút đao lần này chính là mời toàn bộ nhân sĩ tu chân giới đến dự, phàm là ai có khả năng lấy ra một ngàn vạn thượng phẩm linh thạch đều có thể tham gia, nhưng hôm nay có người muốn đuổi ta đi, không biết người chủ sự như Dược huynh lại nói thế nào?"

Hắc hắc! Trước đây nghèo đến đi đánh cướp, hiện tại xem ra đã giàu có. Dược Thiên Sầu sờ sờ mũi, hướng các phái quanh thân nhìn thoáng qua, chỉ thấy người người đều nhìn mình chằm chằm, ý tứ mọi người thật rõ ràng, đây là muốn hắn thống nhất nhận thức với mọi người a!

"Hắc hắc! Việc này... Dược Thiên Sầu này luôn luôn nói giữ lời, chỉ là..." Dược Thiên Sầu hướng chung quanh nhìn một chút, nói: "Ở đây đã không còn vị trí." Hiện tại hắn chỉ muốn kiếm tiền, nhưng ngay trước mặt các phái hắn còn chưa dám công khai đối nghịch, nên cự tuyệt rất uyển chuyển.

"Không có việc gì, tại hạ cũng không dám hi vọng xa vời chỗ này có vị trí, chúng ta tùy tiện tìm một chỗ đứng là được." Yến Truy Tinh lơ đễnh nói.

Đông Phương Trường Ngạo hừ lạnh một tiếng, nói: "Đã nói nơi này không chào đón các ngươi."

Có Đông Phương Trường Ngạo đi đâu, các phái lập tức ồn ào theo: "Đi về đi.. , ở đây không chào đón các ngươi...

Yến Truy Tinh lạnh lùng đảo mắt nhìn qua mọi người, Man Hổ đứng sau lưng hắn bước lên, cười ha ha nói: "Như vậy vội vã đánh đuổi chúng ta, chẳng lẽ Hoa Hạ tu chân giới không ai khả năng rút thanh đao này, sợ chúng ta đoạt danh tiếng phải không." Mấy sư huynh đệ hắn cùng cười lên ha ha. Bằng tu vi Độ Kiếp hậu kỳ của bảy người, tự tin người nơi này còn chưa làm khó được họ, cho nên liền kiêu ngạo.

Các phái nghe vậy, đã có người trên mặt nổi lên vẻ giận dữ. Tùy thời đều có khả năng muốn động thủ.

Dược Thiên Sầu cũng không muốn ngay lúc này đập vỡ sinh ý của chính mình, hắn chỉ chỉ lỗ thủng lớn ngay trước mặt, nhìn Yến Truy Tinh cười khổ nói: "Yến huynh, chẳng hay vừa rồi là vị nào ra tay, phá hủy mặt đất nơi này?"

Trong bảy sư huynh đệ Man Hổ, lão thất đứng ra vỗ ngực nói: "Là ta thấy ở đây náo nhiệt như vậy, nhịn không được ra tay." Hình dạng hắn thật cuồng ngạo, phảng phất như đang nói, là ta làm, các ngươi có thể làm thế nào!

Dược Thiên Sầu lại không để ý đến hắn, nhìn Yến Truy Tinh oán giận nói: "Vĩ thuê cái sân này, ta đã nộp một ngàn vạn thượng phấm linh thạch làm đảm bảo a! Các ngươi vừa đến đã làm ta bị lỗ một ngàn vạn, đạo lý này đi đâu mà nói? Thôi đi! Ta và Yến huynh từng là bằng hữu, số tiền này ta trả cho Yến huynh đi tới bên ngoài sân tìm một chỗ nghỉ ngơi đi thôi!"

Yến Truy Tinh tự nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, ngươi vừa tới đã đề ta phải bồi thường một ngàn vạn, ngươi còn có ý tứ làm khó ta?

Lão thất mở to hai mắt nhìn nhìn lỗ thủng, gân cổ kêu lên: "Nói bậy, một mảnh đất rách nát này tu kiến lại cũng không dùng tới một ngàn vạn."

"Yến huynh, đây là thủ hạ của ngươi sao? Thế nào lại ngay mặt mắng chửi người?" Thanh âm Dược Thiên Sầu trầm xuống, quay đầu nói: "Tử Y, để hắn câm miệng cho ta." Hắn tin tưởng cho dù Tử Y xuất thủ dù chiếm không được tiện nghi, cũng có thể làm cho đối phương sợ đến thành thật một chút, bằng không lão cha có tu vi Hóa Thần kỳ của nàng thực sự là vô dụng.

Hiện tại Tử Y bị Dược Thiên Sầu khiến cho trong mắt chỉ biết nói đến tiền, nàng biết, Dược Thiên Sầu đột nhiên đòi lên tới một ngàn vạn, khẳng định là có mục đích. Nghe vậy nàng liền không cần đáp lời, một đạo tử ảnh huyễn ra, trực tiếp trùng tới.

Mọi người có mặt liền cả kinh, lão thất lập tức cảm giác không đúng, liền thuấn di đi lên không trung, ai biết rõ ràng mới nhìn thấy tử ảnh của Tử Y còn đang ở phía dưới, lúc này đã xuất hiện ngay trước mặt, ngay sau đó trên mặt hắn nổ một trận, còn không biết xảy ra chuyện gì đã bị người tát mạnh một cái. Một cái tát này đừng xem do nữ nhân đánh, lực đạo thật là rất hăng hái, trực tiếp tát tới lỗ tai lão thất ong ong vang lên.

Người phía dưới nhìn thấy lắc đầu thè lưỡi không ngớt. Một người tu vi Độ Kiếp hậu kỳ cứ như vậy thật dễ dàng bị người tát vào mặt.

"Dừng tay." Sáu sư huynh của hắn đồng thời hét lớn một tiếng. Đều trực tiếp thuấn di lên không trung, lập tức xuất thủ ngăn cản. Ai biết tử ảnh lại xuyên toa giữa bảy người giống như hư ảnh, rõ ràng đã ngăn cản nàng, nhưng nàng lại xuất hiện ngay phía saU Minh, thủy chung đuổi theo lão thất như hình với bóng, một cái tát nối tiếp một cái tát, vô cùng vang dội.

Đừng nói người bên dưới sợ ngây người, bảy người trên không trung càng hoảng hốt, thân pháp của đối phương tuy rằng không khác gì thuấn di, nhưng sử dụng thuấn di cực kỳ hao tổn chân nguyên, không có khả năng sử dụng không chút kiêng nể gì như thế. Trừ vi có tu vi Hóa Thần hậu kỳ mới có khả năng chịu đựng được thử thách như vậy, nhưng dù là Hóa Thần kỳ bình thường cũng không dám làm như vậy a!

"Ba ba ba..." Thanh âm từ trên không trung truyền đến, một tiếng tiếp một tiếng, vang tới hai mươi lần, một đạo từ ảnh lại xuyên toa hiện lên trong bảy người. Hóa thành hư ảnh bay về bên người Dược Thiên Sầu, gương mặt hàm sương, làm cho những người ở gần đều vô ý thức lui bước, nữ nhân này thật quá kinh khủng.

Dược Thiên Sầu chắt lưỡi nói không ra lời. Hay! Nhặt được bào bối, đúng là Tất lão

Đầu tinh mắt triật nha!

Sắc mặt Yến Truy Tinh đại biến, hắn cho rằng mang theo bảy cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ đi đến đây, không nói đi ngang, cũng có thể làm kinh sợ quần hùng. Ai biết chỉ vừa lên sân khấu, liền bị một nữ nhân ngược đãi đánh một trận. Bảy cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ! Người ta nói đánh là đánh, ai cũng không ngăn cản được, vậy...

Võ Lập Tuyết trợn tròn mắt há hốc đứng nhìn Tử Y, nàng cùng Tử Y ở chung đã vài ngày, biết tu vi của Tử Y cao, cũng không nghĩ lại lợi hại đến như vậy, trách không được nam nhân của mình mỗi ngày đều mang nàng đi theo. Nghĩ tới đây, Võ Lập Tuyết nhất thời nổi giận, ra vẻ bằng chính tu vi của mình thật đúng là không thể giúp được Dược Thiên Sầu chuyện gì.

Người của Phù Tiên Đảo, Vạn Ma Cung còn có các phái, đường nhìn từ trên người Tử Y chuyển qua Dược Thiên Sầu, thực sự nghĩ không ra người này từ nơi nào lại tìm được một nữ nhân lợi hại như vậy đưa theo bên người, không chỉ đẹp, còn đối với hắn nói gì nghe nấy.

Bảy người trên không trung sững sờ một trận, gương mặt lão thất bị đánh thành đầu heo, nhưng trong nháy mắt đã bị hắn vận công giảm sưng. Bảy người lắc mình quay lại bên người Yến Truy Tinh, Man Hổ bước tới nhìn chằm chằm Tử Y nói: "Chúng ta kỹ không bằng người, không lời nào để nói, xin hỏi cô nương vừa sử dụng chính là Di Hình Hoán Vị đại pháp?"

Gương mặt Tử Y thoáng có chút động dung, vô cùng kinh ngạc liếc mắt nhìn Man Hổ, nàng nghĩ không ra lại có người có thể nhận ra Di Hình Hoán Vị đại pháp, nhưng cũng không hề đáp lời. Dược Thiên Sầu cũng nhìn nàng, nhớ tới lúc ở Nam Hải Tử Trúc Lâm, Lộng Trúc lão soái ca từng bảo nàng nếu có nguy hiểm dùng Di Hình Hoán Vị đại pháp bỏ chạy.

Thấy nàng không nói lời nào, Man Hổ ôm quyền nói: "Nghĩ đến chính là Di Hình Hoán Vị đại pháp, thiên hạ ngoại trừ Di Hình Hoán Vị đại pháp của Lộng Trúc tiên sinh làm gì còn môn thân pháp nào lại huyền diệu đến như vậy. Không biết cô nương xưng hô Lộng Trúc tiên sinh thế nào?"

Người ở đây tuy rằng không phải đều là cao thủ giỏi nhất của các phái, nhưng đều từng trải bất phàm, nhưng nghe Man Hổ nói cái gì là Di Hình Hoán Vị đại pháp và cái gì là Lộng Trúc tiên sinh, bọn họ cũng chưa từng được nghe thấy. Gương mặt họ mờ mịt nhìn Tử Y lại nhìn Dược Thiên Sầu, hiện tại cục diện đã không cho họ cơ hội chen miệng vào, sự xuất hiện cường hãn của Tử Y, đã đoạt đi quyền nói chuyện của bọn họ.

Tử Y cũng vẫn không đáp lời, Man Hổ cũng không có vẻ phật lòng, quan sát nàng một thoáng, bỗng nhiên vòng tay nói: "Vừa nghe vị Dược Thiên Sầu đại danh lừng lẫy tu chân giới xưng hô cô nương là Tử Y, cô nương lại mặc y phục màu tím, hẳn là không sai. Nghe đồn Nam Hải Tử Trúc Lâm Lộng Trúc tiên sinh có một nữ đệ tử, tên gọi Tử Y, hơn nữa còn thích mặc y phục màu tím, nói vậy chính là cô nương rồi."

"Ngươi nhận thức sư phụ ta?" Tử Y thấy hắn nói chuyện thật rõ ràng, rốt cục nhịn không được hỏi một câu, nhưng đây cũng chính đang nói với mọi người lai lịch của nàng. :

"Nguyên lai thật là Tử Y cô nương." Man Hổ gật đầu cười nói: "Tử Y cô nương luôn luôn không hỏi tục sự, thế nào lại đến đây? Chẳng lẽ Lộng Trúc tiên sinh cũng tới? Nếu như thực sự đã tới, còn thỉnh cô nương thay mặt dẫn tiến, bảy sư huynh đệ chúng ta đã nghe đại danh tiên sinh từ lâu, chờ đợi bái kiến." Hắn vừa nói vừa vô ý thức nhìn quanh một chút, sáu người khác cũng làm như vậy.

Trong lòng các phái đều đang nói thầm, Lộng Trúc tiên sinh rốt cục là ai, xem hình dạng bảy người này đều có vẻ sợ hắn, người có thể làm cho bảy cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ sợ hãi, thật là nhân vật như thế nào a!

"Không có." Tử Y lạnh lùng trả lời một câu, lúc đầu nàng còn có chút lo lắng mình đánh phải bằng hữu của sư phụ, hiện tại biết bảy người này cũng không nhận thức sư phụ, chỉ là có nghe nói qua mà thôi. Trên mặt nàng chợt trở nên lạnh lùng, nghe nói như thế, đám người Man Hổ ra vẻ thở phào nhẹ nhõm.

*****

Hay! Xem ra Lộng Trúc lão soái ca có danh tiếng không nhỏ tại trình tự Hóa Thần kỳ, Dược Thiên Sầu nhìn phản ứng của mấy người chợt đăm chiêu.

Ánh mắt Man Hổ nhìn về phía Dược Thiên Sầu có điểm lóe ra bất định. Có thể làm cho đệ tử Lộng Trúc cúi đầu nghe lệnh, sợ rằng không phải người đơn giản. Sau thoáng suy nghĩ, hắn lấu ra một túi trữ vật nhỏ trong túi trữ vật bên hông, đưa cho Dược Thiên Sầu nói: "Sư đệ ta nhất thời lỗ mãng, phá hủy sân tỷ thí, đây là một ngàn vạn thượng phẩm linh thạch, xem như bồi thường. Nói vậy chúng ta cũng có thể tham gia đại hội rút đao lần này đi."

Dược Thiên Sầu tiếp nhận túi trữ vật, thần thức rót vào tính toán một chút, con số hẳn là không sai. Nhưng có chút hơi làm khó, để cho bọn họ tham gia sao! Người của các phái chỉ sợ sẽ có ý kiến, không cho bọn họ tham gia sao! Một ngàn vạn thượng phẩm linh thạch vừa bắt vào tay lại phải trả cho người ta, ai! Thật đúng là khó khăn hai bề a!

Ngay khi hắn còn đang do dự, Tử Y đứng một bên đột nhiên nói: "Trước tiên giao một ngàn vạn thượng phẩm linh thạch mới có thể tham gia. Nếu không có linh thạch thì đi ra ngoài!" lời nói rất không khách khí, rất thế lực, rất trắng trợn!

Dược Thiên Sầu nghe vậy, cả kinh đến há hốc không thể khép miệng, trong ngực cũng mừng như điên, nha đầu luôn ngây ngốc này từ lúc nào đã trở nên thông mình như thế, phối hợp thật là tốt quá. Kỳ thực đây đều là kiệt tác của hắn, hắn đã giáo dục một nữ nhân đơn thuần biến thành trong mắt chỉ có tiền, cũng không biết nếu Lộng Trúc biết được sẽ có phản ứng gì.

Các phái đều nhìn nhau, lực uy hiếp khi Tử Y vừa xuất thủ vẫn còn, tạm thời cũng không ai đứng ra phản đối. Man Hổ ngần người, thực sự lại lấy thêm một túi trữ vật đưa qua. Tử Y tiếp nhận lại tỉ mỉ xác nhận số lượng, nhìn Dược Thiên Sầu gật đầu, giao cho hắn.

Dược Thiên Sầu ở ngay trước mặt mọi người thật không ý tứ thu linh thạch vào túi trữ vật của mình, nhìn Tử Y xấu hổ cười nói: "Ngươi nói được là được, đại hội rút đao tiếp tục thôi." Nói xong còn có điểm lo lắng nhìn mọi người một chút.

Phù Tiên Đảo u Tứ Hải nhìn Dược Thiên Sầu lắc đầu thở dài. Trước đây hắn còn ở Phù Tiên Đảo là một đệ tử thật tốt a! Hiện tại vì sao lại biến thành hình dạng này? Xem ra một tán tu trong tu chân giới thực sự sống không dễ dàng, có thể là nghèo đến phát sợ, ngay cả bảo bối như vậy cũng đem ra lăn qua lăn lại không nói, còn tới nông nỗi thấy tiền đã đi không nổi. Ai! u Tứ Hải than thở: "Đều trở lại." Mười mấy người của Phù Tiên Đảo đều quay trở về chính vị trí của mình.

Có Phù Tiên Đảo đi đầu, các phái cũng chỉ hảo tâm không cam lòng lui trở lại, sân rộng nhất thời liền trống trơn đãng đãng.

"Dược Thiên Sầu, vừa rồi chúng ta đã giao linh thạch còn chưa bắt đầu được sao?" Cừu Vô Oán hầm hừ quát, hắn và Đông Phương Trường Ngạo còn chưa đi xuống.

"Tới đây, tới đây. Dược Thiên Sầu ta từ trước đến nay luôn làm việc công bình. Hai vị tiền bối có thể một lần nữa tính thời gian bắt đầu." Dược Thiên Sầu nhìn Võ Lập Thành làm ra thủ thế chuẩn bị, lại quay đầu nhìn đám người Yến Truy Tinh cười nói: "Yến huynh, thỉnh các ngươi tự tiện. Đợi hai vị tiền bối kết thúc phiên của mình, các ngươi phái người đi lên là được."

Vừa thu thêm hai ngàn vạn, Dược Thiên Sầu cũng không nói nhiều, quay đầu trở về trên đài, hai nữ nhân cũng cùng quay về. Ánh mắt Yến Truy Tinh phức tạp dừng trên

Bóng lưng Võ Lập Tuyết một chút, xoay người dẫn bảy người đi đến cửa vào.

Cửa vào vốn đang chen chúc không ít tán tu đứng quanh quan sát, đều dùng ánh mắt chán ghét nhìn bọn họ. Yến Truy Tinh và Man Hổ không nhìn tới, thế nhưng mấy sư đệ Man Hố cũng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, bằng tu vi Độ Kiếp hậu kỳ của bảy người, ở chỗ này không ngờ không có chỗ để ngồi. Nếu như là thời gian mới tới thì còn được, đó gọi là khoan dung, nhưng hiện tại nếm khổ dưới tay Tử Y, có điểm hiềm nghi bị người đánh đi ra đây. Mấy người đều là cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, khẩu khí nuốt xuống có điểm khó chịu.

Lúc này có người truyền âm nói với Man Hổ: "Đại sư huynh, Lộng Trúc bất quá chỉ có tu vi Hóa Thần trung kỳ. Sư phụ chúng ta đã có Hóa Thần hậu kỳ, huống chi nữ nhân này bất quá chỉ có thân pháp lợi hại, nếu thật đánh nhau, chúng ta chưa chắc không phải là đối thủ của nàng. Đại sư huynh, lần này chúng ta muốn đi ra quét mặt mũi Hoa Hạ tu chân giới, vì sao ngươi lại khách khí đối với nàng như vậy, còn quét mặt mũi sư huynh đệ chúng ta?"

Man Hổ quay đầu lại nhìn một người cao gầy đứng phía sau, truyền âm nói: "Lão nhị, ta không phải sợ nàng. Sư phụ Lộng Trúc của nàng là bằng hữu tốt của Tất Trường Xuân. Toàn bộ tu chân giới chỉ có Lộng Trúc chưa từng phát qua lời thề độc, trong cao thủ Hóa Thần kỳ cũng chỉ có một mình Lộng Trúc tùy thời tiến nhấp Hoa Hạ tu chân giới quấy rầy chúng ta. Sư phụ đã từng nói qua với ta, Lộng Trúc đã quen lười nhác, không muốn nhiều chuyện, hơn nữa còn nể mặt những cao thủ Hóa Thần kỳ khác, hắn sẽ không tùy ý xuất thủ, sư phụ muốn chúng ta khi gặp phải hắn thì tận lực nhường nhịn, không nên cho hắn tìm được lý do để mượn cớ xuất thủ, bằng không cho dù chúng ta nhiều người cũng không phải đối thủ của hắn. Tử Y là đệ tử của hắn, giả như chúng ta làm bị thương đệ tử hắn, chỉ sợ hắn sẽ có lý do xuất thủ."

"Vậy giản đơn, sư phụ tự mình ra tay, làm thịt Lộng Trúc chẳng phải sẽ xong." Người cao gầy chẳng đáng nói.

"Ngươi phải biết rằng, hai người như sư phụ cộng lại cũng không phải đối thủ của Tất Trường Xuân." Một câu của Man Hổ làm người cao gầy trở nên trầm mặc.

Ờ giữa sân tuy rằng có một lỗ thủng lớn, ra vẻ cũng không ảnh hưởng người tham dự. Dược Thiên Sầu cũng yên tâm, hai thanh đao cắm nơi đó, sau khi phát sinh sự cố, không ngờ cũng không sợ bị người lén lấy đi.

"Ông." Song đao tựa hồ cảm giác được có người có lòng dạ khó lường đối với mình, lại lần thứ hai phát sinh hai tiếng ngân lên. Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán đóng gần nhất lập tức cảm giác được hàn ý thấm tận xương, lại thêm khí tức tử vong khiến tim đập thật nhanh. Dày đặc mà áp bách, làm cho người ta không thể chống cự, không thể thoát khỏi. Hai người thất kinh, lúc này mới phát hiện hộ thế cương khí không ngờ không thể chống đỡ.

Yến Truy Tinh đứng ngay cửa vào đang chú ý vào giữa sân, ngay khi song đao phát sinh ra tiếng vang, con ngươi hai mắt hắn đột nhiên co rút, toàn bộ hai mắt trong tích tắc biến thành đỏ như máu, lập tức liền biến mất. Lực chú ý của mọi người đều tập trung chỗ thanh đao, không ai phát hiện hai mắt hắn đột nhiên hiển lộ vẻ dị thường.

Yến Truy Tinh lơ đãng phát hiện quanh hai thân đao không ngờ tỏa sáng ra hư ảnh như ẩn như hiện, như khói mờ lượn lờ tản ra, bao phủ phương viên gần mười thước, chậm chạp mà không tiêu tan, bao bọc Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán bên trong. Để cho hắn ngoài ý muốn chính là hắn chỉ dựa vào hai mắt hình như cảm giác được trong hư ảnh như khói sương kia phảng phất cất giấu khí tức tử vong vô tận. Từ

Sau khi xây dựng thành ma thể, tuy rằng còn chưa chính thức tu luyện đại pháp trong Ma Điển, nhưng ma nhãn cũng đã xây thành theo ma thể, đã có được hình thức sơ bộ ban đầu.

Mà hư ảnh giống như khói sương kia tựa hồ giống như kẻ địch của ma nhãn, vừa xuất hiện liền kích thích ma nhãn không thể khống chế liền tự hiển lộ, lại bị chính hắn cấp tốc mạnh mẽ áp chết trở xuống. Yến Truy Tinh không rõ vì sao mình lại gặp phải loại tình huống này, hai mắt hơi nheo lại, Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán không dám tiếp tục do dự, bằng không thời gian trôi qua, lại không công tặng một ngàn vạn cho Dược Thiên Sầu. Hai người nhìn nhau, hầu như cùng song song thi triển hộ thể cương khí thật cật lực, cả người giống như đang mặc một chiếc áo khoác phát ra ánh sáng, lắc mình đi tới trước mặt đại đao, dùng ý chí cường đại cắn mạnh đầu lười chống cự cảm giác choáng ngất đang đánh vào thần kinh, năm ngón tay bao phủ cương khí vừa lộ ra, thẳng chụp vào chuôi đao.

Người của Phù Tiên Đảo và Vạn Ma Cung nhất thời ngồi không yên, cả đám toàn bộ đứng lên, thần tình kích động kỳ vọng hai người một lần có thể thành công.

Hai người không ngờ muốn nhờ vào tốc độ nhanh nhất rút thanh đao, Dược Thiên Sầu tự nhiên sẽ không cho hai người như ý. Bằng không không còn đao nữa, tiền phí rút đao sau đó phải đi tìm ai để đòi? Huống chi nếu thanh đao bị người khác lấy đi, vượt quá xa sự khống chế của hắn, lập tức liền bại lộ, chỉ sợ người lấy được thanh đao lập tức bị Hắc hỏa đột nhiên xuất hiện cấp răng rắc xong đời. Đến lúc đó hoạt động lừa gạt của mình vạn nhất bị bại lộ ra, thì mình thật sự không còn phương tiện đi ra ngoài gặp người.

Ngay lúc hai người giờ tay chụp tới, trên thân đao "hô" một tiếng toát ra khói đen nồng đậm, hộ thế cương khí bao bọc hai người rung lên "ken két", thiếu chút nữa trực tiếp phá vỡ cương khí hộ thể của cả hai. Hai người kinh hãi, liếc mắt liền nhìn ra khói đen không khác gì hắc sát ăn mòn cánh tay La Kình Thiên, nếu đụng lên trên người, thì còn gì nữa! Dưới sự kinh hãi, họ lắc mình thối lui thật nhanh ra sau.

Khói đen lượn lờ, bay lên không khuếch tán, hai thanh đao lại khôi phục vẻ bình tĩnh, nhưng ánh mắt mọi người lại tập trung trên chúng khó thể dời đi. Không ít người của Phù Tiên Đảo và Vạn Ma Cung không khỏi thở dài, mắt thấy sẽ thành công, không ngờ thất bại trong gang tấc, thật sự là đáng tiếc.

"Đại sư huynh, thanh đao kia không ngờ có thể tự mình công kích người. Dù là linh bảo bình thường cũng không khả năng! Chẳng lẽ hai thanh đao này là thượng phấm linh bảo?" Người cao gầy phía sau Man Hổ khiếp sợ nói.

"Rất có khả năng! Không phải nói vật này xuất từ Đông Cực Thánh Thổ sao?" Man Hổ nghiêm nghị nói, sư huynh đệ bọn họ nhất thời liền kích động lên. Phía sau mấy người có một ít người nhất thời truyền đến một tiếng hừ lạnh, sư huynh đệ bọn họ chỉ lạnh lùng quay đầu nhìn lại, không nói gì.

Sư phụ bọn họ là cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, trên tay cũng có vài món linh bảo, trong đó còn có một kiện trung phẩm, mấy sư huynh đệ cũng từng nhìn thấy qua, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy qua linh bảo có thể tự động công kích, vì thế họ xếp hai thanh đao vào phạm trù thượng phẩm linh bảo.

"Nghĩ không ra! Đại sư huynh, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp lấy bảo bối đem về dâng cho sư phụ." Lão thất khi nãy bị Tử Y đánh một trận kích động nói.

"Thanh đao có cổ quái." Yến Truy Tinh xoay người lại, chỉ chỉ hai mắt của mình. Bọn họ hiểu được hắn đã thành lập sơ bộ ma nhãn, có thề thấy được thứ mà người khác không thể nhìn thấy, thể nhưng tu vi Yến Truy Tinh còn chưa thể truyền âm, nên không thuận tiện hỏi rõ.

Man Hổ trịnh trọng gật đầu nói: "Linh bào tự nhiên phải có địa phương kỳ dị, bằng không cũng không được xưng là linh bảo." Sau đó nhìn mấy sư đệ nói: "Ra vẻ bọn họ không cách nào lấy được bảo bối vào tay, lập tức đến phiên chúng ta lên đài, ai đi?"

*****

"Cần thận một chút, nếu như không được thì lui về, không được cưỡng cầu." Man Hổ gật đầu dặn dò.

Giữa sân, Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán đẵ thu lại hộ thể cương khí, tuy rằng thời gian còn chưa tới, nhưng hai người nghĩ không còn cách nào, mạnh mẽ rút đao chỉ sợ đánh mất cả tính mạng. Họ đều tự thở dài một tiếng, đi về chỗ môn phái của mình.

Dược Thiên Sầu ở trên đài cũng giảng tín dụng, cầm theo gậy, nhìn chằm chằm đồng hồ cát chảy hết, mới "đương" một tiếng gõ vào đồng la tuyên bố kết thúc.

Lão nhị cao gầy bên kia đã chậm rãi đi vào giữa sân. Dược Thiên Sầu lớn tiếng hỏi: "Vòng này còn thiếu một người, ai có ý muốn đi lên thử?"

Hỏi liên tục mấy lần cũng không có người trả lời, từ thần tình của mọi người mà xem, hiển nhiên cũng không nguyện ý cùng người của Yến Truy Tinh cùng lên đài. Dược Thiên Sầu nhất thời có chút buồn bực, nhưng bản thân hắn lại không có biện pháp mạnh mẽ bức người khác lên đài, không thể làm gì khác hơn là tuyên bố bắt đầu.

Lão nhị nhìn quanh bốn phía, sắc mặt lộ ra một tia chẳng đáng. Ngay lập tức bị hàn ý tận xương trên thanh đao kích thích đến sắc mặt biến đổi, không dám coi thường, đồng dạng phóng xuất ra hộ thể cương khí. Nhưng hộ thể cương khí không cách nào ngăn cản khí tức tử vong tràn đến, lúc này lão nhị chỉ cảm giác bản thân bị tuyệt vọng quấn lấy, tinh thần trở nên hư huyễn, muốn buông tha sự chống đỡ vô vị, cả người đang lảo đảo.

"Không xong! Lão nhị có điểm không thích hợp." Mấy sư huynh đệ kinh hãi nói.

"Lão nhị!" Man Hổ thấy tình thế không đúng, lúc này chợt quát một tiếng, thanh âm như sét đánh.

Lão nhị đang say mê trong ảo giác cả người chợt chấn động, tỉnh táo lại, thầm nghĩ nguy hiếm thật! Bản thân hắn đã quá mức sơ ý. Tâm trí vừa kiên định, lập tức đi đến chỗ cắm đao. Bằng vào tu vi của hắn, chống lại uy áp trên thân đao truyền đến tự nhiên phải mạnh hơn Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán rất nhiều.

Lúc này, lại nghe Dược Thiên Sầu đứng trên đài quát: "Bên ngoài sân tỷ thí đã có treo quy tắc của đại hội, đại hội rút đao không cho người ngoài hỗ trợ kêu gọi, nếu như còn có người dám nhúng tay, theo quy tắc tuyên bố lần này thất bại."

Bên kia Man Hổ lập tức chắp tay nhận lỗi: "Thật xin lỗi, thật ngại quá, vì tới quá vội vàng, còn chưa kịp xem kỹ, thứ lỗi thứ lỗi." Nói xong lại quay đầu quát: "Lão thất, đi ra tìm tờ giấy viết quy tắc của đại hội đến đây."

Bọn họ có thể tới đây, tự nhiên là đã sớm biết quy tắc của đại hội, thế nhưng vừa rồi lão nhị thật sự quá mức sơ ý, Man Hổ thân là đại sư huynh tự nhiên nhịn không được phải nhắc nhở một chút. Lão thất hiểu được đây là đại sư huynh tìm một lý do để xuống thang, nhưng hắn quay người lại thì phát hiện người phía sau không ai nhường đường cho hắn, không thể làm gì khác hơn là thuấn di đi ra ngoài.

Câu nói kia lão nhị cũng nghe thấy, biết đại sư huynh vì mình mới đánh mất mặt mũi trước nhiều người như vậy, trong lòng vừa cảm kích vừa quyết tâm phải rút được thanh đao trở về. Nhưng vừa tới gần đại đao, liền gặp phải hắc sát mà Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán gặp phải.

Hộ thể cương khí trong suốt bị hắc sát ăn mòn, trở nên lúc sáng lúc tối, lão nhị thất kinh, không nghĩ tới hắc sát lại lợi hại như vậy, trách không được hai người kia vừa gặp phải thứ này liền lập tức lui bước. Mấy người Man Hổ tự nhiên nhìn ra đây là dấu hiệu chân nguyên bị tiêu hao rất nhanh, mấy người lập tức liền căng thẳng. Nhưng lần này Man Hổ đã học ngoan, không hề lên tiếng hét lớn, mà là truyền âm quát to: "Lão nhị, thực sự không được thì lui về, không nên miễn cưỡng."

Lão nhị không chút tiếng động lắc đầu, hắn đã đặt quyết tâm, thề phải rút được thanh đao ra. Những người có kinh nghiệm trong các phái đều đã nhìn ra, khả năng

Đang có người truyền âm nhắc nhở hắn, thế nhưng đây là chuyện không có chứng cứ, bắt không được nhược điểm cũng không thể nói được gì.

Dựa vào tu vi cao thâm của Độ Kiếp hậu kỳ, hộ thể cương khí trên tay lão nhị hầu như bị ngưng tụ thành thật thể, giống như đang đeo một bao tay phát sáng, không ngờ chạm được vào chuôi đao.

Con ngươi Dược Thiên Sầu hơi co rụt lại, nhưng phát hiện có người không hề xem cảnh rút đao, một mực nhìn chằm chằm chính mình, tiếp xúc ánh mắt với người nọ, chính là Yến Truy Tinh đang nhìn hắn chằm chằm. Dược Thiên Sầu mỉm cười gật đầu, ngực cũng hừ lạnh một tiếng, như vậy đã nghĩ rút được đao, thật là nghĩ dễ quá, đây là bức ta hạ sát thủ!

Mắt thấy thanh đao sẽ bị rút đi, trên mặt các phái đều biến sắc, nếu như thực sự là như vậy, mặt mũi Hoa Hạ tu chân giới xem như mất hết, tuy rằng đối phương có tu vi Độ Kiếp hậu kỳ, nhưng nhiều người như vậy không sánh bằng một người, còn đang ở trên địa bàn của chính mình, mất mặt hay không đây? Nhất là người của Phù Tiên Đảo và Vạn Ma Cung, là hai đại phái đứng đầu chính ma hai đạo, sắc mặt lại càng khó coi, đều hối hận không để cho cung phụng trong môn phái đến xuất thủ.

Lão nhị vừa nắm vào chuôi đao, đột nhiên thân đao toát ra hắc diễm hừng hực, trong nháy mắt đã toàn bộ bao phủ hắn bên trong, hộ thể cương khí trên người hắn trong tích tắc liền bị đơn giản phá hủy.

"Lão nhị trở về." Đám người Man Hổ cũng bất chấp quy củ, cả kinh kêu lên.

"A..." Hầu như cùng lúc với tiếng kêu sợ hãi của bọn họ, lão nhị thuấn di rời khỏi hắc diễm, nhưng vẫn ôm đầu phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương. Có thể làm cho một tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ phát ra thanh âm thê thảm như vậy, đau đớn phải chịu đựng có thể nghĩ ra. Người của các phái đều dựng đứng tóc gáy run lên.

Tuy rằng lão nhị đã thiềm ra khỏi hắc diễm, nhưng hắn vẫn giống như bó củi bị thiêu cháy, hỏa diễm hắc sắc bám chặt trên người hắn thiêu đốt, căn bản không thể nào thoát khỏi. Đám người Man Hổ lắc mình vọt tới, nhưng lập tức bị uy lực kinh khủng của hắc diễm làm không dám tới gần, chỉ có thế đứng xa xa nhìn tới.

Sư huynh đệ bọn họ hai mắt đỏ bừng, mắt mở trừng trừng nhìn lão nhị đảo mắt đã da thịt tiêu vong, hóa thành một bộ xương lung lay lắc lắc, cuối cùng bộ xương cũng suy sụp đổ xuống, nát vụn đầy đất. Hắc hỏa dần dần mai một, một trận gió thổi qua, những khớp xương vỡ nát trên mặt đất lập tức biến thành tro bụi. -

Mấy sư huynh đệ nhìn lão nhị tiêu tán trợn tròn mắt, người của các phái nhìn về phía hai thanh đao sợ ngây người, uy lực như vậy, ai có thể rút được hai thanh đao?

Xong! Dược Thiên Sầu nhìn thấy thần tình của mọi người, hoàn toàn tỉnh ngộ, trong ngực phát sinh một tiếng than thở, một lần nháo như vậy, ai còn dám đến rút đao a! Chuyện dùng tiền chịu chết ai cũng sẽ không chịu đi làm!

Hắc sắc liệt diễm thiêu đốt trên thân đao dần dần thu liễm, lại bình tĩnh như lúc ban đầu đóng sừng sững nơi đó, nhưng lúc này mọi người chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung hai thanh đao: Tuyệt đại hung khí!

Bảy sư huynh đệ Man Hổ, hiện tại còn lại sáu người, thậm chí sáu người ngay cả cơ hội nhặt xác cho lão nhị cũng không có. Sáu người đưa ánh mắt hung hăng trành hướng Dược Thiên Sầu trên đài, bầu không khí có chút không ổn!

Dược Thiên Sầu ở trong cảm nhận của mọi người tuy rằng nhân phẩm không được tốt lắm, nhưng vừa rồi lại diệt cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ ngoại bang, lấy lại mặt mũi cho Hoa Hạ tu chân giới. Lúc này mọi người không nói một lời, "hoa" một tiếng toàn bộ đứng lên, lạnh lùng trành hướng đám người Man Hố, ủng hộ Dược Thiên Sầu.

Sáu vị tộc lão của tứ đại gia tộc vốn đứng trong hậu trường cũng hung hãn xuất hiện, phân biệt đứng hai bên Dược Thiên Sầu. Man Hổ quét mắt nhìn sáu lão nhân vừa xuất hiện, phát hiện toàn bộ đều là Độ Kiếp hậu kỳ, ánh mắt chợt lóe lên. Đây không phải Man Hổ sợ sáu người bọn họ, mà là Tử Y đứng bên cạnh Dược Thiên Sầu làm cho hắn có nhiều cố kỵ, bằng không với tu vi sáu sư huynh đệ bọn hắn, đi đến đâu cũng dám gây nháo.

Võ Tứ Hải yên lặng không nói gì, tiểu tử này thật sự đi tới đâu, nơi đó sẽ có chuyện, phòng cũng phòng không được, tai tinh a!

Dược Thiên Sầu hướng đám người Man Hổ chắp tay nói: "Đối với tao ngộ của sư đệ chư vị, ta thật sự đồng tình, nhưng đại hội rút đao sớm có quy củ, chuyện xảy ra ngoài ý muốn ta sẽ không phụ trách." Nói xong lại nhìn quanh bốn phía nói: "Vòng tiếp theo bắt đầu, ai có hứng thú có thể bắt đầu nộp linh thạch."

Còn? Ai tới nha? Muốn chết thì còn kém không bao nhiêu! Ánh mắt mọi người toàn bộ chăm chú vào trên người Dược Thiên Sầu, chưa từng nghĩ đến hắn lại tham tài tới nông nỗi như vậy. Kỳ thực Dược Thiên Sầu cũng không dám ôm hi vọng, hắn chỉ muốn nói thử xem sao, vạn nhất còn có ai thèm bảo bối tới mức không muốn sống nữa thì sao? Hiện tại mới kiếm được có sáu ngàn vạn, hắn có chút không cam tâm.

Nói vạn nhất, thật sự liền có vạn nhất, đúng lúc này, Yến Truy Tinh chậm rãi bước rạ, nói: "Ta đến thừ xem." Nói xong thảy túi trữ vật lên trên đài.

Dược Thiên Sầu tiếp nhận túi trữ vật liền sửng sốt, mọi người đều nhìn về phía Yến Truy Tinh, lúc này mọi người mới phát hiện, nguyên bản Yến Truy Tinh lúc trước chỉ có tu vi Kết Đan kỳ, lúc này đã có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, mới bao lâu a! Bất quá trong mắt mọi người liền hiện lên thần tinh châm chọc, ngay người ta có tu vi Độ Kiếp hậu kỳ còn không chịu được, ngươi chỉ là một Nguyên Anh kỳ không phải là muốn chết sao?

Man Hổ tiến lên, ngăn cản hắn trịnh trọng nói: "Tâm ý thiếu cung chủ chúng ta tâm lĩnh, còn thỉnh thiếu cung chủ không nên xung động."

Hắn còn tưởng Yến Truy Tinh vì cái chết của lão nhị mà nuốt không được khẩu ác khí này. Lại không biết Yến Truy Tinh từ khi bị hai thanh đao làm kích phát ma nhãn, trong lòng liền có cỗ chấp niệm cường liệt, thật muốn cùng hai thanh đao ganh đua cao thấp, cỗ khí tức tử vong làm tim mọi người đập nhanh lại làm cho hắn hưng phấn khó có thể ức chế. Yến Truy Tinh nhìn Man Hổ nói: "Quốc sư không cần phải lo lắng, trong lòng ta có tính toán."

Mấy người Man Hổ nhìn nhau, không biết lòng tin của hắn ở đâu ra, nhưng bọn họ cũng biết ý thức tự chủ của Yến Truy Tinh quá mạnh mẽ, chuyện hắn đã quyết định, ai khuyên cũng vô dụng, nếu không hắn đã không đủ khả năng xây ma thể.

Kháo! Cừu nhân! Ta đang ước gì có cơ hội chơi chết ngươi, miễn sao này lại có phiền phức. Dược Thiên Sầu cũng không nhìn túi trữ vật, trực tiếp nhét vào túi trữ vật của mình, nhìn Võ Lập Thành huy tay nói: "Bắt đầu, bắt đầu!"

Hắn nóng lòng giết chết Yến Truy Tinh. Cừu hận giữa hai người, hắn có thể không đề trong lòng, nhưng Yến Truy Tinh thì không!

Yến Truy Tinh nhìn quanh bốn phía, cuối cùng ánh mắt chạm mắt Dược Thiên Sầu, Dược Thiên Sầu vẻ mặt tươi cười làm thủ thế "thinh" với hắn. Yến Truy Tinh gật đầu, trên mặt nhìn không ra bất luận biểu tinh gì, trực tiếp hướng một thanh đao đi tới.

Còn chưa tới gần, hàn ý thấu xương liền kéo tới, Yến Truy Tinh dừng bước, hai mắt nhắm lại. Mở hai tay, nghênh tiếp khí tức tử vong đang đến.

Lạnh lùng, vô tình, xơ xác tiêu điều, tuyệt vọng.. , đủ loại khí tức cực đoan mặt trái tâm tình hỗn hợp mà thành khí tức tử vong, đập vào mặt tràn đến. Yến Truy Tinh chậm rãi mở hai mắt, quay đầu nhìn về phía Dược Thiên Sầu, trên mặt không ngờ nổi lên ý cười. Dược Thiên Sầu cũng biến sắc, hắn có thể cảm giác được, uy áp do Hắc hỏa phóng xuất ra đối với Yến Truy Tinh không chỉ không có nửa điểm ảnh hưởng, trái lại còn bị Yến Truy Tinh không ngừng cuồn cuộn hút vào trong cơ thể.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1135)