Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tinh Thần Châu - Chương 0534

Tinh Thần Châu
Trọn bộ 1135 chương
Chương 0534: Thịnh hội sắp tới
0.00
(0 votes)


Chương (1-1135)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

"Miễn cường thông qua? " Lộng Trúc kinh ngạc thất thanh, lập tức cười khổ nói: "Bỏ đi, hai chúng ta vẫn luôn không có tiếng nói chung. Nói một chút về đồ đệ của ngươi thôi! Cùng ẢÂm Bách Khang giảo chung một chỗ, làm ra Phá Cấm Đan gì đó, lại ở trong tu chân giới nhấc lên sóng to gió lớn, tiểu tử kia rốt cục là đang muốn làm gì? "

"Đó là chuyện của hắn, ngươi quan tâm làm gì? " Gương mặt Tất Trường Xuân không chút biểu tình chắp tay nhìn về phía xa xa.

"Nghe Văn Lan Phong truyền đến tin tức, hắn muốn đến Tụ Bảo Bồn nhìn xem. Hắn còn chưa biết Ngưu Hữu Đức là Dược Thiên Sầu, ta sợ sẽ phát sinh ra chuyện hiểu lầm." Lộng Trúc nói.

Thân hình Tất Trường Xuân chợt lóe, đi tới phía dưới, thong thả bước về phòng: "Ngươi muốn nói gì thì nói, đừng quanh co lòng vòng."

Lộng Trúc lắc minh đi theo, hắc hắc cười nói: "Đã biết không thể gạt được ngươi. Như vầy, Phù Dung muốn đi thăm Dược Thiên Sầu, nàng không dám mở miệng với ngươi."

Tất Trường Xuân dừng chân lại, xoay người nhìn về phía Phù Dung, hỏi: "Ngươi muốn đến Tụ Bảo Bồn? "

Phù Dung thấp thỏm bất an đi tới kêu một tiếng sư phụ, nói quanh co hồi lâu cũng không thể thốt ra lời, chi ngại ngùng gật đầu, biểu thị muốn đi.

Lộng Trúc cười hắc hắc nói: "Ta chuẩn bị đưa hai nha đầu đi học thêm kiến thức, thế nhưng lần này Dược Thiên Sầu nháo ra động tĩnh quá lớn, ta nghe Vãn Lan Phong nói, lĩnh chủ các quốc gia có không ít người đều đến vì Phá Cấm Đan. Ngưu quỷ xà thần tề tụ tại Tụ Bảo Bồn, ta lo lắng mang theo hai nha đầu lờ xảy ra chuyện..

"Còn quanh co lòng vòng thì không cần nói nữa." Tất Trường Xuân lạnh lùng nhìn qua.

Thần tình Lộng Trúc cứng đờ, lập tức xoa xoa hai tay hớn hở nói: "Ngươi cũng biết, đám ngưu quý xà thần kia chỉ có ngươi trấn được, vì an toàn của Phù Dung, có thể cho mượn vật trên thắt lung ngươi dùng được không." Hắn dùng tay chi vào một khối ngọc bội hoa vãn màu đen trên thắt lung Tất Trường Xuân, chì lớn khoảng nửa bàn tay, bên trên điêu khắc một chữ: "Tất". :

Tất Trường Xuân nhìn Phù Dung, cũng không nói gì, thuận tay tháo ngọc bội xuống, ngón tay hướng ngọc bội đánh ra một đạo pháp quyết, kim vụ bắt đầu khởi động, trong nháy mắt toàn bộ chui vào bên trong ngọc bội. Sau đó đưa ra, ngọc bội nhẹ nhàng hướng Phù Dung bay tới.

Ai biết, Lộng Trúc đứng bên cạnh chộp tới, cầm trong tay lật qua lật lại xem, há mồm cười mừng rờ liên tục, tấm tắc nói: "Đây chính là thử tốt a! "

"Ản! " Tất Trường Xuân lạnh lùng nhìn qua, dáng tươi cười của Lộng Trúc cứng đờ, vẻ mặt xấu hổ đem ngọc bội ném cho Phù Dung, liên tục xua tay nói: "Mau đeo lên người cân thận, đây là bùa hộ mệnh sư phụ ngươi cho ngươi."

Phù Dung nghe lời cẩn thận đeo ngọc bội lên thắt lưng. Lúc này Tất Trường Xuân mới nói với nàng: "Nếu gặp phải phiền phức gì không giãi quyết được, có thể rót chân nguyên kích phát bên trong."

"Dạ." Phù Dung cung kính hành lễ nói, vẻ mặt Tử Y ước ao nhìn chằm chằm ngọc bội trên thắt lung nàng, rất là thèm muốn. Lộng Trúc nhìn thấy hình dạng của nữ nhi, thật không đành lòng, vì vậy nhìn loạn khắp nơi trên người Tất Trường Xuân, xem còn có vật gì có ý nghĩa kỷ niệm có thể lấy nữa hay không.

Tất Trường Xuân mặc kệ hắn, không nói một lòi quay người đi vào phòng.

Linh Phương Cốc, là một địa phương có vị trí địa lý thập phần đặc thù, song song lại cùng lân cận với ba quốc gia, Bích Uyển quốc là một trong ba quốc gia đó. Nhưng Linh Phương Cốc lại không hề thuộc về bất cử một quốc gia nào, chì bị ba quốc gia vây quanh. Diện tích kỳ thực cũng không lớn, chỉ là một mảnh sơn cốc liên miên, quanh năm xanh um tươi tốt, hoa nở hoa tàn, dòng suối trải rộng trong sơn cốc, phảng phất như thế ngoại đào viên, phi thường nhã tĩnh.

Bên ngoài núi có một con đường đi thông vào trong sơn cốc, bình thường vẫn dễ dàng thấy được bình dân bách tính. Đừng xem là đường núi, nhưng cũng dị thường bằng phẳng, chì cần có một địa phương gồ ghề, đều sẽ có bách tính đi ngang qua xung phong dùng núi đá đắp bằng. Hai bên đường núi có rất nhiều bia đá, đi dần vào bên trong sơn cốc.

Bên trong sơn cốc là một mảnh tinh xá liên miên, nơi này quanh năm đều tỏa đầy mùi thuốc. Bên ngoài tinh xá nhìn thấy không ít trai lẫn gái đang bận rộn, dựng mái che mưa nắng, bên trong ngồi không ít bách tính, đại khái đều là dân chúng của ba nước chung quanh bôn ba đến đây cầu y xin đơn thuốc, ờ đây khám cùng chữa bệnh sẽ hoàn toàn miễn phí, và có một điều, có bệnh xem bệnh, không bệnh thì vẫn có thể dừng chân nghi ngơi. Địa phương mặc dù xa một chút, nhưng đối với bách tính nghèo khổ mà nói, đây cũng là khối phúc địa.

Phía sau liên miên tinh xá là một tòa núi đá. Trên mặt vách đá trơn tuột có khắc chữ

Dược Lư, phi thường nổi bật. Bên trong núi đá có rất nhiều sơn động, có thể cung cấp cho người ở lại. Bên trong núi đá còn có một dãy bậc thang xoay tròn đi lên, nối thằng lên trên đinh. Trên đinh núi bằng phẳng, có một tòa tiểu trang viện.

Bên trong trang viện có một nam tử áo xám gầy nhom đi ra, gương mặt tuấn nhã đạm nhiên, trong tu chân giới ai cũng gọi hắn là Tân Lão Cửu. Trong Tân gia huynh đệ bài danh cuối cùng, cũng là người có tu vi tối cao, đã đạt được tu vi Hóa Thần sơ kỳ. Hắn hướng vách núi nhẹ nhàng đi qua.

Bên cạnh vách núi có một khối núi đá xông ra, treo lơ lửng bên trên bầu ười. Bên trên có một nữ tử mặc thanh sam phiêu phiêu thướt tha, đang nhìn chằm chằm những người đang tới lui trên đường núi xa xa. Nữ nhân này chính là một trong tứ đại kỳ nhân tu chân giới, tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, Linh Phương cốc chủ, thiên hạ đệ nhất thần y kiêm thiên hạ đệ nhất mỹ nữ Lộ Nghiên Thanh.

Tân Lão Cửu đi tới bên cạnh vách núi, ánh mắt nhìn bóng lung cùng mái tóc theo gió phất phới thướt tha, thần sắc hiện lên một tia yêu say đắm, thoáng hiện rồi tắt, ẩn giấu thật sâu sau đó khom minh hành lễ nói: "Sư phụ, nghe nói ngài định đi Tụ Bào Bồn, ngài định mua vật gì vậy? Làm sao để ngài phải tự minh đích thân đi, đệ tử đi thay cũng được mà."

Ở trong ấn tượng của hắn, bởi vì dung mạo của sư phụ có một không hai trong thiên hạ, đi tới đâu cũng sẽ gây rối loạn, cho nên luôn luôn không thích những địa phương có quá nhiều người. Nhưng không biết vì sao lần này lại phải đi tới chỗ náo nhiệt đồng thời lại ngư long hỗn tạp như Tụ Bảo Bồn.

Lộ Nghiên Thanh đưa lung về phía hắn nhẹ giọng nói: "Ta nghĩ muốn đi xem Phá Cấm Đan rốt cục có chỗ thần kỳ gì, không ngờ có thể mạnh mẽ đề cao tu vi người khác. Là thuốc ba phần độc, nếu như dược tính không trung hòa, không biết còn có tác dụng phụ gì hay không." Thanh âm thanh thúy rung động tâm hồn.

"Đã như vậy, không bằng cho đệ tử bồi sư phụ đi trước, cũng có thể làm trợ thủ cho sư phụ." Tân Lão Cửu cung kính nói.

"Không cần, ngươi ở lại giữ nhà đi! Như vậy ta cũng yên tâm một chút, ta đã thông tri Tân Lão Tam đi theo ta." Lộ Nghiên Thanh nói.

"Tam ca? " Tân Lão Cửu sửng sốt, hắn có chút không nghĩ ra, sư phụ thế nào lại chọn tam ca bồi sư phụ đi Tụ Bảo Bồn.

Đúng lúc này, phía sau núi có một đạo bóng người bay tới, sau khi hạ xuống chạy chậm qua, hướng bóng lung Lộ Nghiên Thanh hành lễ nói: "Sư phụ, đệ tử tới." Không phải Tân Lão Tam thì còn có thể là ai.

Tân Lão Cửu khẽ hít mũi, đưa mắt nhìn bàn tay vấy mờ của Tân Lão Tam, nhíu mày nói: "Tam ca, ngươi chạy ra sau núi săn thú sao? "

"Hắc hắc! Ngươi chưa hưởng qua tay nghề nướng thịt của tiểu tử Dược Thiên Sầu, vị đạo thực sự là không sai, đáng tiếc ta có nướng thế nào cũng không nướng ra được mùi vị kia, thật sự là tiếc nuối! " Tân Lão Tam thở dài nói. Trên mặt toát ra vẻ hồi

7

Tường ngày tháng cùng Dược Thiên Sầu trải qua!

"Lại là Dược Thiên Sầu, Dược Thiên Sầu cho ngươi chỗ tốt gì, mỗi ngày trong miệng đều nhắc tới hắn. Ngươi nói có phiền hay không, ta nghe đến thật phiền." Tân Lão Cửu có chút không hài lòng nói.

"Hắc hắc! Tại ngươi chưa tiếp xúc qua với tiểu tử kia." Tân Lão Tam dựng thẳng ngón tay cái khen: "Tiểu tử kia có tình có nghĩa, tuyệt đối được cho là nam nhân trong nam nhân, tam ca thích hắn."

"Nga! Có cơ hội ta thật muốn gặp hắn để thêm kiến thức." Tân Lão Cửu có chút châm chọc nói.

T

Tân Lão Tam đang muốn phản bác vài câu, lại nghe sư phụ nói: "Không nên cãi nừa, lão tam, đi thôi! " Thanh ảnh bắn lên khoảng không bay đi, Tân Lão Tam liếc mắt nhìn Tân Lão Cửu, lập tức lắc minh đi theo...

Hội Tụ Bảo Bồn sắp cử hành, toàn bộ Tụ Bảo Bồn có thể nói náo nhiệt phi phàm. Đây là thịnh hội giao dịch mười năm một lần của tu chân giới, có vật gì tốt muốn bán ra giá tốt, thừa dịp này những ai có tiền đều chạy tới, thời gian này chính là thời gian kiếm tiền. Kết quả là không chì thế lực khắp nơi, những tu sĩ chuyên trách buôn bán cũng đều xuất ra những bảo bối áp hòm suốt mấy năm gom góp, chuẩn bị đến lúc thịnh hội cử hành sẽ bán ra.

Trong hội Tụ Bào Bồn trước đó, cũng có cố sự tán tu trong một đêm phất nhanh. Nhừng đám tán tu bình thường làm ra những kiện đồ vật gì đó, cũng luyện chế pháp bảo và luyện chế linh đan là những vật khan hiếm, không ai không muốn nhờ lần thịnh hội này đe phát tài.

Ly kỳ nhất chính là, thường thường có vật gì đó bình thường nhìn qua không có gì đáng giá nhưng khi vào thịnh hội Tụ Bảo Bồn, bởi mấy đệ tử nhà giàu có vì tranh mặt mũi đấu phú, sẽ đem một vật chỉ có giá trị mấy trăm thượng phẩm linh thạch tăng lên thành trăm vạn thượng phâm linh thạch. Sau đó người bán đồ vật mê mê tỉnh tỉnh trong một đêm liền phất nhanh.

Nhừng cố sự này làm cho người tâm động, mặc kệ là những tán tu nghèo, hay là nhừng đệ tử cấp thấp, chỉ cần bình thường vơ vét được thứ gì ngạc nhiên cổ quái, đều sẽ đem đến Tụ Bảo Bồn hi vọng thử thời vận.

Kể từ đó, khả năng náo nhiệt của hội Tụ Bào Bồn có thể nghĩ. Có tiền thì trắng trợn mua sắm, không có tiền cũng ôm mộng phát tài mà đến. Giá cả khách sạn tăng cao bão táp, đại khái đều bị những đệ tử nhà giàu thuê chiếm.

Nhừng địa phương vây sát giải đất biên giới ngày xưa không người hỏi thăm, Thiên Hạ thương hội cũng dọn ra từng khối đất cờ hai thước vuông một ô làm quầy hàng cho thuê. Từ vị trí giãi đất trung tâm kéo dài ra ngoài, thuê quầy hàng có giá từ mười viên thượng phẩm linh thạch đến một viên thượng phẩm linh thạch đều có. Hội Tụ Bảo Bồn đón khách khắp thiên hạ, bằng vào thu nhập này, mỗi ngày Thiên Hạ thương hội đều kiếm được trăm vạn thượng phẩm linh thạch.

Lúc trước, có chút tán tu vì muốn tiết kiệm tiền thuê, liền bỏ đồ vật trong người đi lưu động khắp nơi chào hàng. Thế nhưng nếu bị đội tuần ưa chấp pháp của Thiên Hạ thương hội phát hiện, vậy thì sẽ không ổn, những vật trên người ngươi sẽ bị tịch thu sạch sẽ. Thử nghĩ tu sĩ ngay cả tiền thuê cũng không trả nối, làm gì có bối cảnh đối kháng với Thiên Hạ thương hội? Đồ vật bị mất, ngay địa phương để kêu khóc cũng không có. Kết quả là rất nhiều tán tu sẽ bỏ tiền ra thuê quầy hàng cùng bán đồ vật cho đờ tốn.

Kỳ thực mỗi lần tổ chức xong hội Tụ Bào Bồn, kiếm tiền được nhiều nhất chính là Thiên Hạ thương hội, đây là chuyện không thể hoài nghi. Có chút nghề ở tại Tụ Bảo Bồn là do địa đầu xà như Thiên Hạ thương hội lũng đoạn, không đồng ỷ cho nhà khác mở ra, thí dụ như sòng bạc. Có chút nghề phải là Thiên Hạ thương hội mới có thực lực xây dựng, thí dụ như thương hành linh thạch, dựa vào phân hội trải rộng khắp chư quốc của Thiên Hạ thương hội, ngươi có thể tùy tiện bỏ vào xem như gửi tiền tiết kiệm ngay Tụ Bảo Bồn, khi đi đến Đại Ương quốc cũng có thể rút ra...

*****

Đương nhiên, Dược Thiên Sầu biết được linh thạch thương hành tuy rằng có được hình thức sơ bộ ban đầu của ngân hàng thời kiếp trước, nhưng hiển nhiên phương thức kinh doanh còn chưa được hoàn thiện như vậy. Linh thạch tồn tiến vào, cũng sẽ không có lọi tức cho ngưoi, lúc ngươi lấy ra còn phải trả chút tỉ lệ thù lao nhất định. Đây là bởi vì có rất nhiều người mang theo đại lượng linh thạch trên người sẽ không an toàn, vì vậy tình nguyện trả chút thù lao cho thương hành, như vậy sẽ được an toàn hơn là đem giữ trong người.

Thí dụ như có một tán tu ở hội Tụ Bảo Bồn đột nhiên có được một bút tiền lớn,

F9

Nhưng bằng vào tu vi và bối cảnh của hắn, nếu đi ra khỏi Tụ Bảo Bồn không có Thiên Hạ thương hội che chở, rất có khả năng lọt vào đánh cướp, như vậy phải làm sao? Không sai, linh thạch thương hành sẽ cung cấp tiện lợi cho ngươi. Ngươi chỉ cần trà chút thù lao, đem đại lượng linh thạch bỏ vào trong thương hành, khi đi du lịch bên ngoài nếu thiếu tiền dùng, có thể tùy thời đi đến phân hội của Thiên Hạ thương hội để lấy ra, lấy ít hay nhiều thì tùy ngươi, chia lấy nhiều lần cũng không sao, linh thạch thương hành tuyệt đối cũng sẽ không tham ô của ngươi một viên linh thạch. Tại tín dự trong kinh thương, Thiên Hạ thương hội có thể nói là gương mẫu trong toàn bộ tu chân giới!

Bởi tu chân giới mỗi ngày đều có chuyện đánh đánh giết giết chết người, có người nói bình thường có người gửi linh thạch vào thương hành, nhưng đã không còn cơ hội lấy ra hường dụng, người thì đã chết, nếu như không ai cung cấp được tin tức chính xác để lấy linh thạch ra, những linh thạch này tự nhiên trở thành vật vô chủ. Nghe lời đồn đãi Thiên Hạ thương hội hàng năm đều có số tiền ngoài ý muốn này lưu lại, cũng thu được số tài phú mấy ức thượng phẩm linh thạch.

Nếu như tu vi ngươi thấp, ở Tụ Bảo Bồn đào ra được bảo bối gì, lo sợ trên đường quay về sẽ lọt vào sự cướp đoạt. Không sao, chỉ cần ngươi trả được thù lao, phiêu hành hội của Thiên Hạ thương hội sẽ cung cấp bảo hộ, giúp đưa ngươi quay về. Nếu bảo hộ thất bại, Thiên Hạ thương hội sẽ chiếu theo giá cả bồi thường.

Nói chung, chuyện liên quan tới tiền tài, ngươi có phiền phức gì đều có thể tìm Thiên Hạ thương hội đế nhờ giúp đờ. chỉ cần ngươi có thể cung cấp được thù lao tương ứng, Thiên Hạ thương hội sẽ cung cấp sự phục vụ hoàn toàn, hơn nữa tín dự tuyệt đối có bảo chửng!

Đó là Thiên Hạ thương hội mà một tay Âm Bách Khang sáng lập, một cự vô phách thương nghiệp khổng lồ, cùng làm sinh ỹ với tu chân giới và thế tục, làm cho người đỏ mắt ước ao, đồng thòi cũng phải bội phục.

Trên Thần Tài Phong, Tư Không Tuyệt và Cảnh Nguyên Không không ngừng đem đủ loại tin tức khẩn yếu báo cáo cho Âm Bách Khang. Bên trong Thiên Hạ thương hội, Tư Không Tuyệt chủ ngoại, Cảnh Nguyên Không chủ nội, mỗi người đều có phân công.

Được biết tin tức gần ba trăm lĩnh chủ phát tới, đều sẽ quang lâm Tụ Bào Bồn, trên mặt Âm Bách Khang nổi lên dáng tươi cười, đó là gần ba trăm người có tiền nhất tu chân giới! Họ vì điều gì mà tới, trong lòng mọi người đều biết rõ ràng, Thiên Hạ thương hội lần này không muốn phát đại tài cũng khó.

ẢÂm Bách Khang đang đứng trên đinh núi ngay dưới gốc thương tùng hí mắt suy nghĩ gì đó, Tư Không Tuyệt từ dưới chân núi bắn lên rất nhanh, chắp tay nói: "Sư phụ, Bích Uyển quốc Vãn Thụy truyền đến tin tức, Vãn Lan Phong sẽ quang lâm Tụ Bảo Bồn. Mặt khác, Tân Lão Cửu của Linh Phương Cốc truyền đến tin tức, nói Lộ Nghiên Thanh đang trên đường đến Tụ Bảo Bồn, hi vọng chúng ta có thể dốc lòng an bài."

Âm Bách Khang ngây ra, Vãn Lan Phong đến cũng là chuyện trong dự liệu, dù sao hắn cũng là lĩnh chủ một phương, vì tương lai của Vãn gia, nói vậy hắn cũng khó chống cự sự mê hoặc của Phá Cấm Đan. Thế nhưng Lộ Nghiên Thanh cũng đến, cũng có điểm xuất phát từ trong sự dự liệu của hắn, nữ nhân này ở nhiều năm trước đây từng tham gia hội Tụ Bảo Bồn một lần, sau đó cũng không còn thấy tới nữa. Ai cũng biết nữ nhân này thích thanh tĩnh, không thích những tràng diện ồn ào náo nhiệt. :

"Xem ra sự mê hoặc của Phá Cấm Đan thật không phải tầm thường a! " Âm Bách Khang nhịn không được cười lên ha ha.

"Sư phụ, lmh chủ các quốc gia đều giá lâm, chúng ta có nên đi chiêu đãi hay không? " Tư Không Tuyệt xin chi thị nói.

Âm Bách Khang nhàn nhạt phất tay nói: "Không cần, bọn họ ở chỗ này đều có cửa hàng, chính do người của bọn họ tự an bài. Chúng ta cũng không thế toàn bộ đều chiêu đãi, không có thời gian. Nếu có chuyện gì, bọn họ tự nhiên sẽ tìm đến ta. Đương nhiên, mặt mũi những người này cũng cần phải cấp cho, phải đối đãi khác với những người bình thường. n! Đều đưa đến thiệp đáp tạ họ đã quang lâm, lại phụ thêm một vài lời nói xin lỗi vì chiêu đãi không chu toàn là được."

"Hiểu được." Tư Không Tuyệt gật đầu, lại nhíu mày nói: "Sư phụ, năm ngàn viên Phá Cấm Đan, chúng ta không lưu chút nào, thực sự bán ra toàn bộ? "

"Việc này ta đang muốn giao cho ngươi." Âm Bách Khang nhìn về biển mây cuồn cuộn viễn phương, hí mắt nói: "Lập tức dán ra một phần bố cáo, công bố giới cách của Phá Cấm Đan là hai trăm vạn thượng phẩm linh thạch một viên. Còn phải ghi rõ ràng, bởi vì là lần đầu luyện chế ra Phá Cấm Đan chỉ có năm ngàn viên, có chút cung không đù cầu. Đê không nặng bên này mà nhẹ bên kia đắc tội với người, phàm là ai có thành ý mua, thì phải trả trước phân nửa tiền đặt cọc, mỗi viên một trăm vạn thượng phẩm linh thạch, trả tiền liền có phần, không cho chịu nợ. Khi có hàng liền thanh toán luôn phân nửa còn lại."

Tư Không Tuyệt nghe tới đó, nhất thời đôi mắt sáng ngời, đã có chút hiểu được quyết định của sư phụ, chắp tay nói: "Sư phụ anh minh, đệ tử lập tức đi an bài."

"Còn có một yiệc." ẢÂm Bách Khang nhíu mày nói: "Công hiệu của Phá Cấm Đan cũng phải công bố ra chi tiết, viên đan dược chi có thể đề cao tu vi, cũng không thể đột phá tu vi bình cảnh. Trên bố cáo ngươi phải ghi chú rõ, sau đó chúng ta sẽ đại lượng bán ra Thất Bào Đan có thể đột phá tu vi bình cảnh. Giới cách sao... Cũng giống như Phá Cấm Đan, hai trăm vạn thượng phẩm linh thạch một viên."

Tư Không Tuyệt ngạc nhiên nói: "Sư phụ, ngài không phải nói chúng ta trả vốn gốc cho Thất Bảo Đan cũng là hai trăm vạn thượng phấm linh thạch một viên sao? Lẽ nào phải bán ra giá gốc? "

"Ta tự có dự định." Ánh mắt Âm Bách Khang lóe ra nói.

Với hắn mà nói, Thất Bảo Đan là đan dược ngăn chặn sự đề thăng tu vi của Phá Cấm Đan. Nói cách khác, đây là lỹ do mà hắn dám đại lượng bán ra Phá Cấm Đan lại không sợ bị thế lực khác vượt lên trước hắn. Hơn nữa trọng yếu nhất là, Thất Bảo Đan cũng không phải do Ngưu Hữu Đức trực tiếp bán cho hắn, nếu như vậy thì quá tốt, hắn đối với tín dự thương nghiệp của Ngưu Hữu Đức thật sự tự tin.

Thế nhưng Thất Bảo Đan phải qua tay Dược Thiên Sầu mới có khả năng đến được tay hắn, tuy rằng tu vi Dược Thiên Sầu không cao, nhưng cũng là một tên điên mười phần, phỏng chừng không có chuyện gì mà hắn không dám làm, lá gan của tên tiếu tử thật quá lớn, có điểm vô pháp vô thiên. Không ngờ dám giết hai ngàn người của chư quốc, căn bản không hề lo lắng hậu quả, việc này dù là chính bản thân hắn đi làm, hắn cũng phải suy nghĩ thật kỹ.

Vốn Dược Thiên Sầu muốn nhờ vào thứ này để kiếm tiền, kết quả lại bị minh đoạt đi sinh ý. Nếu như hắn thấy minh dùng Thất Bảo Đan kiếm lời, quỷ mới biết tên điên kia có đỏ mắt hay không, vạn nhất tên kia bất cứ giá nào, tự minh đem bán chứ không giao cho hắn, có Vãn Lan Phong làm chỗ dựa, minh thật đúng là không làm gì được hắn.

Vì vậy muốn để cho trong lòng tên điên kia được cân đối, hắn quyết định bán ra giá gốc, đối phương thấy hắn không kiếm được tiền, tự nhiên sẽ không có ỹ kiến gì.

Nói chung nắm giữ được nguồn cung cấp Thất Bảo Đan mới là trọng yếu nhất, không thể đem ra kiếm tiền, bằng không sẽ xuất hiện kết quả, cái được không đủ bù đắp cái mất thì sẽ vô cùng thê thảm. Muốn kiếm tiền, có Phá Cấm Đan cũng đã đủ hung hăng thu về một khoản tiền lớn rồi.

"Ngưu Hữu Đức đang làm gì? " Âm Bách Khang hỏi.

Tư Không Tuyệt cười khổ nói: "Hiện tại hắn đang ở cùng lão bản nương Xuân Miên Lâu, hầu như vẫn luôn ở trong Xuân Miên Lâu. Sinh ý Xuân Miên Lâu cũng vì hắn vào trọ mà trở nên dị thường đông đúc, giới cách càng cuồng tăng, nguyên chỉ cần tốn vài viên thượng phâm linh thạch cũng đã đủ tiêu phí. Hiện giờ đã tăng lên một ngàn thượng phẩm linh thạch, ngay cửa Xuân Miên Lâu cũng không dễ vào. Nhưng không ngờ đã như vậy còn có người chạy tới như xua vịt, xem như bao được một kỹ nữ Xuân Miên Lâu là một quang vinh. Ngay ngày hôm nay chấp pháp vệ đội phải đến Xuân Miên Lâu năm lần, nguyên nhân là vì song phương tranh giành kỹ nữ mà xảy ra động thủ."

Âm Bách Khang ngẩn người, lắc đầu nói: "Người này." Hắn lập tức phân phó nói: "Ngươi đem chuyện bố cáo xử lý một chút, nhưng tự ngươi đến Xuân Miên Lâu, thinh hắn đến một phen, ta có việc muốn cùng hắn thương lượng."

Ở đây đang nói đến Dược Thiên Sầu, mà bản thân Dược Thiên Sầu thì lại đang ở trong hậu viện Xuân Miên Lâu cùng Nhan Vũ điên loan đảo phượng triền miên, khiến cho mồ hôi vãi ra như tắm... Sau đó, Nhan Vũ xuân tình vô hạn giống như một con bạch tuộc bám chặt vào trong ngực Dược Thiên Sầu.

"Tiểu dâm phụ, chuẩn bị lúc nào đi đây? " Dược Thiên Sầu sờ lên lung nàng hỏi. Lần trước gần gũi với Nhan Vũ xong, hắn lại đến Xuân Miên Lâu, nhưng phát hiện nữ nhân này vẫn mở cửa buôn bán, căn bản không hề có ý tử rời đi. Lúc này hắn hận đến nghiến răng, nữ nhân này thật không biết nghe lời, vì vậy không nghĩ ra lại trở thành khách quen ở trong hậu viện.

"Ta vì sao phải đi? " Ánh mắt Nhan Vũ hiện lên vẻ giảo hoạt nói: "Dù sao cũng không ai quản, đi nơi nào đều như nhau, còn không bằng ở trong Tụ Bảo Bồn, ít nhất cũng được bảo đảm an toàn."

Lúc này Dược Thiên Sầu nổi trận lôi đình, đẩy thân thể trơn tuột của nàng ra, ngồi dậy nhìn nàng chằm chằm trầm giọng nói: "Ta đã nói rõ với ngươi rồi! Ta với ngươi bất quá chì là chơi đùa mà thôi, đừng cho là ta đối với ngươi có gì. Vạn nhất xảy ra chuyện, đừng nghĩ ta sẽ che chở cho ngươi."

Nhan Vũ cũng không vì câu nói của hắn mà tức giận, cũng không tranh luận với hắn, kéo chăn che bộ ngực trắng noãn, cười dài ngồi dậy nói: "Phải đi, ta cũng phải nhân cơ hội thịnh hội Tụ Bảo Bồn kiếm thêm tiền phòng thân. Bằng không ngày sau ta sống thế nào? Ta cũng không có người dựa dẫm ah! "

Dược Thiên Sầu nghe vậy ngẩn người, nhíu mày nói: "Ta cho ngươi một ức thượng phẩm linh thạch, ngươi mau nhanh rời khòi đây."

Nhan Vũ lắc đầu nói: "Tuy ta ở Xuân Miên Lâu, nhưng ta có nguyên tắc đối đãi của mình, tuyệt không bán thân. Ta và ngươi là ngươi tình ta nguyện, nếu như thu tiền của ngươi, ta có khác gì là vì bán minh. Không nên ép ta bán minh! "

Dược Thiên Sầu không nói gì, chuyện trả thù lao cũng nói không nên lời nữa, hắn suy nghĩ lại nói: "Lại tăng giá, tiêu phí thấp nhất cùa Xuân Miên Lâu tăng một trăm lần. Kiếm được tiền thì nhanh rời đi."

Nhan Vũ ngạc nhiên, thất thanh nói: "Hôm qua ngươi mới bảo ta tăng gấp một trăm lần, từ mười thượng phẩm linh thạch lại tăng thành một ngàn, hiện tại lại tăng một trăm lần, chẳng phải là mười vạn thượng phẩm linh thạch? Vậy còn có người đến sao? "

"Mẹ nó! Kẻ có tiền nhiều hơn là ngươi tưởng tượng. Hơn nữa, bằng vào mặt mũi của ta và Âm Bách Khang, tuyệt đối xứng đáng với giá tiền này." Dược Thiên Sầu kéo chăn, đuổi nàng: "Nhanh đi, thời gian chính là linh thạch, kiếm đủ rồi thì mau cút đi..

Crypto.com Exchange

Chương (1-1135)