Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tinh Thần Châu - Chương 0959

Tinh Thần Châu
Trọn bộ 1135 chương
Chương 0959: Cao tầng ân oán
0.00
(0 votes)


Chương (1-1135)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Kể tới đây, Diêm Bà Bà thần tình chua sót khẽ lắc đầu nói: "Nhưng nguyên nhân chính cũng bởi vì mấy vị Cổ Thần nắm giữ trọng quyền Phong Thần, nên mới khiến cho tên ác nghiệt Ma Thần kia phẫn nộ, cả Thần giới bị hắn đơn thương độc mã gây náo nhiệt cho máu chảy thành sông, thiếu chút nữa đã sụp đổ tiêu vong rồi."

Ba người Dược Thiên Sầu nghe được chuyện này, mặc dù trong lòng kinh hãi Ma Thần hung hãn, nhưng lại không thể không sinh lòng bội phục, quả nhiên không hổ danh là tuyệt đại thiên kiêu, cư nhiên dám dùng sức đơn thương độc mã lật đổ Thần giới, cái này cần phải gọi là phong thái gì ah!

"Ma Thần gây ra động tĩnh lớn như vậy ở Thần giới, chẳng lẽ hắn muốn cùng những vị Cổ Thần kia chia nhau hưởng lợi trọng quyền Phong Thần hay sao?" Dược Thiên Sầu hồ nghi dò hỏi, dù sao không có lợi ích mà gây chiến tranh sẽ chẳng ai muốn điên cuồng đại khai sát giới như thế.

"Không! Cũng không phải vì vậy." Diêm Bà Bà thở dài một tiếng nói: "Thần tiên cũng là người sinh ra, tu vi cao tới mức nào thì vẫn là người, đã là người thì phải có si tâm tạp niệm. Những vị Cổ Thần kia nắm giữ trọng quyền phong thần, trải qua nhiều năm con cháu đông đảo, bọn hắn đã có si tâm, diễn nhiên là sẽ vì con cháu trong tộc mình mà tranh thủ ích lợi, ít nhất cũng sẽ thiên hướng về con cháu trong tộc mình. Cho nên rất nhiều năm dài, trong trời đất mỗi khi có Thần vị mới hình thành, phần lớn đều sẽ bị những Cổ Thần kia chia cắt, ngoại nhân rất khó có thu hoạch gì."

Dứt lời nâng tay chỉ vào tấm bia mộ của Thái Thúc Chính nói: "Thái Thúc Chính, Ma Thần và mẫu thân của Tuyên nha đầu, bi kịch của ba người cũng là do chuyện này sinh ra!"

Lời này vừa nói ra, Diêm Bà Bà không khỏi kinh ngạc nhìn Dược Thiên Sầu, liên tục gật đầu tán thương nói: "Chẳng trách ngươi chỉ mang tu vi cấp bậc Tiểu Tiên, mà có giao tế nhân mạch rộng lớn đến như thế, thậm chí ngay cả chuyện tình bí ẩn này cũng biết qua, không sai! Mẫu thân của Tuyên nha đầu xác thực chính là nữ nhân tên Minh. Bất quá theo ta được biết, thì Minh năm xưa rất hiếm khi lộ mặt ở trong Hạ Tam Giới, thái độ làm người cũng dị thường khiêm nhường điệu thấp, căn bản là sẽ không làm ra cái chuyện tình gì liên quan đến danh vọng, người biết nàng tồn tại cơ hồ là đếm trên đầu ngón tay. Thế nhưng ngươi lại biết nàng, lão bà bà ta cần phải thay đổi cách nhìn nguwowiah!"

Thương Vân Tín cùng Thận Vưu cũng kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới Dược Thiên Sầu lại biết được chuyện tình bí ẩn như thế này. Thương Vân Tín nhìn về phía Dược Thiên Sầu, trong ánh mắt đã tràn đầy thần sắc kinh nghi bất định...

"Bà Bà quá khen rồi! Ta bất quá chỉ là vô tình nghe người khác nói qua mà thôi!" Sau khi khiêm tốn một phen xong, Dược Thiên Sầu lại bình tĩnh thỉnh giáo: "Ta nghe nói ba người bọn họ giống như cũng là bởi vì tranh giành Thần vị mà sinh ra mâu thuẫn."

"Chuyện này còn phải theo những vị Cổ Thần kia mà nhắc đến." Diêm Bà Bà tưởng nhớ về năm xưa nói: "Nguyên bản thế gian chỉ có hai giới âm dương, chính là Minh giới cùng Nhân giới mà thôi, khi đó sinh linh trên thế gian còn chưa đông đảo như hiện giờ, các loài sinh linh hỗn cùng một chỗ, trong đó có mười hai vị Đại Thần tu vi cao thâm, cũng chính là những vị Cổ Thần bây giờ. Theo thời gian trôi qua, bởi vì các loài sinh linh sản sinh càng ngày càng nhiều, một cái nhân gian đã không còn chứa nổi chúng sinh thêm nữa, vì thế mười hai vị Cổ Thần đã khai mở thêm bảy mươi mốt nhân gian nữa, để cho chúng sinh đâm chồi nảy nở, như vậy nhân gian có tất cả là bảy mươi hai giới."

"Rốt cục là không còn chen chúc nữa, theo sau trong mười hai vị Cổ Thần, có một người đề nghị mỗi người phân chia ra cai quản thống lĩnh Lục giới, phương pháp chia đều như vậy cũng chiếm được sự tán thành của đa số người. Nhưng Chiến Thần trong mười hai vị Cổ Thần cảm thấy phương pháp này không hợp lý, hẳn là phải dựa theo thực lực để phân chia, cho rằng bản thân mình tu vi cao thâm, nên cũng sẽ lĩnh phần nhiều hơn. Bởi vì hắn tu vi cao thâm nên đại đa số người giận mà không dám phản ứng, mà vị cao thủ tên là "Đạo" có thể áp chế Chiến Thần lại không có mặt ở đó, người này tung tích mờ ảo, lúc ẩn lúc hiện, bất luận là ai cũng đều chưa từng nhìn thấy qua hắn, duy nhất chỉ có Bàn Long đại thần cùng Phượng Hoàng đại thần ở trong mười hai vị Cổ Thần là có mối quan hệ, nhưng trước khi chưa có ý chỉ của Đạo, đối với chuyện tình kia căn bản là cũng sẽ không phát biểu bất luận ý kiến gì."

"Những vị Cổ Thần khác tức giận bất bình, đành phải tìm biện pháp mời Đại Thần Nghệ đứng ra chủ trì công đạo, nhưng mà Nghệ đồng dạng cũng có hành tung bất định, thường xuyên du lãm ở trong vũ trụ tinh hải. Ngay khi Chiến Thần náo nhiệt sắp không thể kết thúc, thì đột nhiên Nghệ trở về, chúng thần mừng rỡ tìm hắn chủ trì công đạo. Vì thế, Nghệ tìm gặp Chiến Thần, khuyên người này thu xếp ổn thỏa, kết quả Chiến Thần không phục hắn điều giải, hai người đã xảy ra đại chiến."

"Trải qua nhiều lần giao thủ, Chiến Thần đều không phải là đối thủ của Nghệ, dưới cơn tức giận Chiến Thần đã thiêu đốt hai hồn bảy phách của mình, cùng với mọi người đồng quy vu tận. Nghệ rơi vào đường cùng, đành phải xuất Mệnh Hồn ra tạo thành Vô Thượng Thần Cung, hai hồn bảy phách thì biến thành chín mũi Khai Thiên Tích Địa Tiễn, sau đó liên tục bắn ra chín phát, đem hai hồn bảy phách của Chiến Thần phong ấn ở chín thời không bất đồng. Trận đại chiến khoáng tuyệt cổ kim cứ như vậy liền xong, mà hai vị Cổ Thần cứ như vậy tiêu vong đi."

Đám người Dược Thiên Sầu ngưng thần say mê lắng nghe, kì thật bọn hắn cũng từng nghe qua trận đại chiến trong truyền thuyết này, nhưng thời gian quá mức xa xôi, náo nhiệt chân chính cùng tin đồn tào lao bậy bạ cũng có nhiều bản khác nhau, không có rõ ràng tiền căn hậu quả giống như lần này, cho nên mới vạn phần cảm khái. .

"Thần binh lợi khí không phải là người hữu duyên thì sẽ không lấy được." Diêm Bà Bà lắc đầu nói: "Không cần tưởng nhớ đến chín mũi Khai Thiên Tích Địa Tiễn kia nữa, thời không này của chúng ta chính là chiến trường năm xưa, còn chín mũi Thần Tiễn đã chia ra xuyên qua chín thời không khác rồi, trừ phi người nào đó có tu vi đạt tới cảnh giới như Đại Thần Nghệ, có khả năng xuyên qua mỗi cái thời không, nếu không thì vô pháp tìm được chúng nó."

Vừa nghe nói như thế, Thương Vân Tín cùng Dược Thiên Sầu nhịn không được thoáng đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên thần sắc hồ nghi, bởi vì theo bọn hắn được biết, thì chuôi thần kiếm năm xưa trong tay Vạn Kiếm Ma Quân chính là một mũi Khai Thiên Tích Địa Tiễn của Đại Thần Nghệ, chẳng lẽ truyền thuyết này sai ư? Hoặc là nói thần kiếm trong tay Vạn Kiếm Ma Quân không phải là một mũi Khai Thiên Tích Địa Tiễn, nếu không vì sao thần tiễn đã xuyên qua thời không khác, lại còn quay được trở về?

Lúc này, chỉ nghe thấy Diêm Bà Bà tiếp tục nói: "Bất quá chuôi Vô Thượng Thần Cung kia vẫn còn đang ở thời không này của chúng ta, hơn nữa rất có khả năng là đang nằm ở một nơi nào đó trong bảy mươi hai giới nhân gian. Chẳng qua nhóm Cổ Thần đã nhiều năm âm thầm tìm kiếm mà vẫn chưa thấy bóng dáng thôi, cũng chẳng biết đến tột cùng thì nó nằm ở địa phương nào nữa."

"Sau trận chiến năm xưa thì sao đây?" Dược Thiên Sầu rèn sắt ngay khi còn nóng, liền dò hỏi.

Diêm Bà Bà cũng không giấu diếm hắn, nghiêng đầu nhìn sang tòa Nguyệt Thần Chi Mộ, thở dài: "Sau trận đại chiến kia, thì chỉ còn mười vị Cổ Thần chia cắt bảy mươi hai giới nhân gian, tự nhiên là vô pháp chia đều, kết quả náo nhiệt gây nên chiến tranh. May mắn đúng lúc này, Phượng Hoàng đại thần liền mang đến ý chỉ của Đạo, kêu bọn hắn đình chỉ phân tranh, đem bảy mươi hai giới nhân gian tặng cho chúng sinh, yêu cầu chư thần một lần nữa ở chung một giới, cũng ước thúc chư thần ngày sau không được giao tiếp với nhân gian."

Dược Thiên Sầu nghe đến đây liền nhịn không được hỏi: "Ta nghe nói Thần giới có một vị Thần tu vi cao siêu, nhưng hành tung vô định, Long cùng Phượng Hoàng đều là sứ giả của hắn, phải chăng chính là vị thần tên là Đạo này?"

"Ngay cả chuyện tình Thần giới mà cũng biết, xem ra kiến thức của ngươi quả đúng là uyên bác." Diêm Bà Bà tán thưởng gật đầu nói: "Không sai! Thần giới có một vị thần hành tung bất định, cũng chính là vị thần tên Đạo ta vừa mới nhắc đến, Long Tộc cùng Phượng Hoàng Tộc đã cam nguyện làm văn võ sứ giả cho hắn."

"Chẳng lẽ chư thần sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời của hắn, buông tha cho bảy mươi hai giới nhân gian sao?" Dược Thiên Sầu có chút hồ nghi nói.

"Tự nhiên là không, cần phải biết rằng ngay cả là Cổ Thần, muốn tạo ra nhất giới cũng không phải cứ nói là sẽ có thể làm được." Diêm Bà Bà nói đến đây bỗng nhiên cười rộ lên: "Lúc ấy đã có người cự tuyệt không nghe theo, kết quả Bàn Long đại thần ngang nhiên xuất thủ, cùng vị Cổ Thần bất tuân kia đại chiến một hồi, cuối cùng đem vị Cổ Thần kia giết chết, lập tức làm cho mọi người phải nuốt oán hận vào trong bụng, nghe theo mệnh lệnh. Cần phải biết rằng trừ bỏ Bàn Long đại thần ra, ở bên cạnh còn có Phượng Hoàng đại thần như hổ đói rình mồi, mà sau lưng hai người còn có Đạo làm chỗ dựa, ai dám phản kháng nữa đây?"

"Vì thế chư thần bất đắc dĩ liên thủ nhau khai mở ra thêm một giới, giới này so với bảy mươi hai giới nhân gian thì lớn hơn không ít, cũng chính là Tiên giới trong Hạ Tam Giới đương thời. Nhưng chẳng bao lâu sau, Đạo tiếp tục bức chư thần khai mở ra Thần giới, làm cho chư thần di chuyển tới đó, cũng kiến lập quy củ cho người phàm tu hành viên mãn sẽ phi thăng Tiên giới, tiên nhân tu hành viên mãn sẽ phi thăng Thần giới. Ngoại trừ Bàn Long đại thần cùng Phượng Hoàng đại thần ra, Đạo còn phân phó sáu vị Cổ Thần nắm giữ trọng quyền phong thần, còn bản thân hắn thì vẫn hư vô mờ mịt như cũ, không tham dự vào việc này. Sáu vị Cổ Thần chiếm được cơ hội xây dựng quyền thế vô thượng giành cho chính mình, rốt cuộc cũng không còn oán hận đối với Đạo thêm câu nào nữa."

"Kỳ thật chư thần đều biết Đạo kiến lập ra quy củ chế ước phi thăng là có ý gì! Chính là muốn đem phàm nhân, tiên nhân và thần cấp ngăn cách nhau, để cho mỗi người có một lối đi riêng, nếu không phàm nhân thực lực yếu nhất chỉ có thể vĩnh viễn bị cường giả cướp lấy hết thảy quyền lợi sinh tồn, căn bản là không có cơ hội trở mình. Nhưng lòng người tham lam, chẳng sợ đã nắm giữ địa vị chí tôn, nhưng vẫn không thể thỏa mãn dục vọng trong lòng, sáu vị Cổ Thần dùng quyền lực trong tay không ngừng khuếch trương thực lực của mình, đều muốn cướp lấy quyền sát sanh tối cao vô thượng kia...."

*****

Diêm Bà Bà vẻ mặt lộ ra một tia cười lạnh nói tiếp: "Mỗi khi vùng Thừa Thiên Cực Địa nằm trên Phong Thần Sơn buông xuống tinh hoa của trời đất, thì sẽ tượng trưng cho chuyện tình, trong thiên địa vừa có người đạt tư cách được phong làm thần, sáu vị Cổ Thần sẽ phải đem người tương xứng kia, triệu hồi đến Phong Thần Sơn để hấp thu Thần Hoa từ trên trời giáng xuống, an bài cho người này tăng tiến tu vi, củng cố Thần vị, nhưng sáu vị Cổ Thần nắm giữ con đường lên Phong Thần Sơn, cũng không thuận theo ý chỉ an bài của Đạo..."

Dược Thiên Sầu nhãn châu xoay động, hơi kinh hãi nói: "Hay là sáu vị Cổ Thần lo lắng có người sẽ siêu việt hơn bọn hắn, ở nơi cái gì mà Thần Hoa kia giáng xuống động tay động chân sao?"

Thương Vân Tín cùng Thận Vưu rúng động tinh thần, đưa mắt nhìn nhau, không nghĩ tới sẽ nghe được bí mật lớn trên Thần giới như thế này. Bằng vào bí mật này, Thương Vân Tín liền cảm thấy lần này đi theo Dược Thiên Sầu mạo hiểm hết thảy cũng là đáng giá!

Diêm Bà Bà hừ lạnh một tiếng, nói: "Lo lắng bị nhân tài mới xuất hiện siêu việt hơn, cố nhiên là một trong những nguyên nhân, đê tiện hơn chính là, bọn hắn lại đứng sau màn kiếm lời! Mỗi khi có Thần Hoa buông xuống, sáu vị Cổ Thần căn bản là sẽ không đi đưa người vốn được chỉ định phong thần, tới Phong Thần Sơn hấp thu Thần Hoa, mà bất động thanh sắc an bài hậu duệ trong tộc mình lên Phong Thần Sơn hấp thu Thần Hoa, bồi dưỡng cao thủ cho bộ tộc của mình."

"Người khác? Người khác sống hay chết căn bản không phải là chuyện tình mà bọn hắn lo lắng đến." Diêm Bà Bà cười xuy một tiếng, mang theo diễn cảm châm chọc trên mặt, nói: "Sáu người bọn hắn sớm đã có ước định, nếu như trời cao giáng Thần Hoa cho người nào đó trong sáu tộc của bọn hắn, như vậy năm tộc khác sẽ không có quyền chia nhau hưởng lợi. Còn nếu như thuộc về một người nằm ngoài sáu tộc, vậy thì sáu tộc bọn hắn sẽ phân biệt lựa chọn ra một người tới Phong Thần Sơn, chia nhau thụ hưởng Thần Hoa do trời cao giáng xuống. Đương nhiên, nếu trời giáng Thần Hoa ít tới mức thương cảm, sáu gã đệ tử của sáu tộc chia nhau hưởng lợi căn bản là không thể chế tạo thành Thần Thể, dưới tình huống này, sáu vị Cổ Thần mới tìm người trong Hạ Tam Giới lên hấp thu."

"Mẹ nó! Muỗi nhỏ cũng là muỗi, sáu vị Cổ Thần kia như thế nào sẽ buông tha cho?" Dược Thiên Sầu đồng dạng cũng không nhịn được, mà châm chọc nói.

Diêm Bà Bà lắc đầu: "Ngươi có điều không biết mà thôi, thực sự không phải là sáu vị Cổ Thần muốn buông tha đâu, mà nếu như Thần Hoa quá ít, bình thường cũng chỉ có thể miễn cưỡng hỗ trợ một người chế tạo Thần Thể mà thôi, nếu là do đệ tử sáu tộc chia nhau hưởng lợi, thì đừng nói tới chế tạo Thần Thể, tương phản còn sẽ gia hại bọn hắn. Bởi vì nếu hấp thu qua một lần Thần Hoa, mặc kệ hấp thu nhiều hay ít cũng chỉ được một lần, ngày sau coi như cấp cho ngươi thêm cơ hội hấp thu, ngươi cũng vô pháp hấp thu nổi dù chỉ là một ít. Mà thông thường, Thần Hoa nhiều ít sẽ đại biểu cho thành tựu cao thấp ngày sau, dù sao để cho người trong Hạ Tam Giới hấp thu cũng sẽ không tạo được nổi cái uy hiếp gì. Vì thế sáu vị Cổ Thần ở dưới tình huống không muốn cho đối phương hưởng lợi, nên mới ban cơ hội phong Thần nhỏ nhoi này cho tu sĩ trong Hạ Tam Giới ah!"

"Quan trọng nhất là Đạo tuy rằng chẳng quan tâm đến hành vi của bọn hắn, nhưng cũng không có nghĩa là Đạo không hề hay biết những chuyện làm của bọn hắn. Sáu vị Cổ Thần nuốt hết chỗ tốt cũng khó nhìn, nếu một ít cơ hội nhỏ nhoi đều không cấp cho người trong Hạ Tam Giới, vạn nhất ngày nào đó chọc giận tới Đạo, Đạo liền mang theo Bàn Long cùng Phương Hoàng đại thần, liên thủ thu thập bọn hắn thì sao? Sáu vị Cổ Thần tuy rằng nhân số đông đảo, nhưng cũng không nắm chắc có thể đối phó nổi cao thủ thần bí như Đạo. Huống chi sau lưng Đạo còn có Bàn Long đại thần và Phượng Hoàng đại thần!"

Dược Thiên Sầu liên tục cười lạnh: "Đáng tiếc cho cái quy củ, Phàm-Tiên-Thần phi thăng do Đạo kiến lập ah! Đây vốn là ý tưởng rất tốt, muốn để cho mỗi người có một lối đi riêng, đáng tiếc là bị những người lòng tham không đáy kia phá hỏng. Ta không sao hiểu nổi, Đạo sáng lập ra quy chế này, vậy sao chính bản thân hắn không muốn nhúng tay vào, cũng không cho Bàn Long cùng Phượng Hoàng tham dự vào, nếu như có hai vị này giám sát, vậy sáu vị Cổ Thần kia cũng không thể không kiêng kị. Chẳng lẽ Đạo luôn luôn chẳng thèm quan tâm, quản lý như vậy hay sao?"

Diêm Bà Bà thoáng trầm ngâm nói: "Ta không hiểu, mà cũng chẳng ai hiểu được."

"Chuyện này thì không có." Nhắc đến những người bị tước đoạt cơ hội phong Thần, Diêm Bà Bà không khỏi thổn thức nói: "Ta nghe Minh nói qua, có người ở trong dòng Minh Hà Minh Giới, trong lúc vô tình đã phát hiện ra một tòa không gian tu luyện, do trước kia Bàn Long đại thần khai mở ra, những người bị tước đoạt cơ hội phong Thần đang tập trung khổ tu trong đó, bởi nguyên nhân trù phú của không gian đó, mà cơ hồ là luyến tiếc không muốn đi ra."

"Không gian tu luyện ở trong dòng Minh Hà là do Bàn Long đại thần khai mở?" Dược Thiên Sầu lắp bắp kinh hãi nói, đứng trên phi hành thoi Thận Vưu nhịn không được cũng thất thanh kinh hô. Hai người liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên là đã đoán ra cái gì đó. Thương Vân Tín không hiểu ra sao cả ngắm nhìn diễn cảm của hai người. Diêm Bà Bà cũng hồ nghi quét mắt nhìn hai người, chất vấn: "Làm sao thế? Phải chăng hai người các ngươi cũng biết chỗ đó?"

Dược Thiên Sầu cẩn thận hồi đáp: "Ta nghe nói trong dòng Minh Hà có một địa phương thần bí, bên trong ẩn chứa cao thủ khủng bố như thần. Địa phương đó tên là U Minh Thần Phủ, chẳng biết có phải là cái không gian tu luyện mà Bàn Long Đại Thần vứt bỏ, trong miệng Bà Bà nói hay không?"

"Quả nhiên là kiến thức uyên bác, người ở trong Hạ Tam Giới không ai biết bí mật này giống như ngươi. Chuyện này là ta nghe Minh nói qua nên mới biết được ah!" Diêm Bà Bà tán thưởng gật đầu nói: "Không sai! Địa phương Minh nhắc đến, đúng là U Minh Thần Phủ, nơi đó có tập trung những người bị tước đoạt đi cơ hội phong thần."

"Quả nhiên là thế!" Dược Thiên Sầu khẽ gật đầu, sau khi trầm ngâm suy nghĩ một lúc, liền buông tha chủ đề này, quay lại vấn đề lúc trước hỏi: "Nói đến cùng thì.. , chẳng lẽ Ma Thần huyết tẩy Thần giới là bởi vì Thần Hoa của hắn, bị sáu vị Cổ Thần chia cắt hay sao? Nếu vậy cũng không đúng ah! Nếu bị chia cắt Thần Hoa, thì làm sao hắn có thể phi thăng Thần giới, trở thành Ma Thần đây?"

"Đó là bởi vì Ma Thần Dạ quá mức cường đại..." Diêm Bà Bà khẽ lắc đầu thở dài: "Sau khi ta cùng mẫu thân của Tuyên nha đầu kết hợp các chuyện tình ở trong Hạ Tam Giới xong, thì mới phỏng đoán ra được căn nguyên đến từ đâu. Trước ngươi đem Minh cùng Chính và Dạ liệt vào những nhân vật tuyệt đại thiên kiêu là sai lầm rồi! Kì thật Minh có tu vi Tiểu Thần sơ kỳ, nhưng chưa đạt tới mức khiến cho trời cao giáng Thần Hoa xuống phong trở thành thần, người trong Hạ Tam Giới có thể xưng tụng là tuyệt đại thiên kiêu, chỉ có Chính và Dạ mà thôi, một thân bản lĩnh của hai người đó, cho dù phóng lên trên Thần giới, thì tuyệt đối cũng vẫn tính là cao thủ, sớm sẽ được phong thần. Nhưng đáng tiếc chính là, hai người ở dưới Hạ Tam Giới căn bản đều không biết rõ chuyện tình của Thần giới, bởi vì Thần Hoa của hai người quá mức cường đại, cho nên Thần Hoa vốn thuộc về hai người, hiển nhiên là sớm đã bị sáu vị Cổ Thần an bài tộc nhân hậu duệ của mình chia nhau hưởng lợi."

"Chính và Dạ vốn là bằng hữu, tu vi không hơn kém nhau bao nhiêu, nên đã cùng dắt tay nhau đi truy tìm con đường trở thành thần. Theo sau, hai người gặp được Minh, Minh là nữ nhân dung nhan mỹ mạo hiếm có trong thiên hạ, hơn nữa tu vi cũng không tầm thường, nhất thời khiến cho hai người vừa gặp đã thương, trong lòng cùng cảm mến Minh. Còn Minh cũng sợ hãi than hai người có tu vi cao thâm, rất thích cùng hai người trở thành bằng hữu. Cái gọi là lâu ngày sinh tình, chẳng những hai nam nhân đối với Minh kính yêu say đắm, tựu ngay cả Minh đối với Chính cũng nảy sinh tình cảm, hai người hiển nhiên là muốn cùng ở chung một chỗ, nhưng hai người còn băn khoăn đến cảm thụ của Dạ, nên ở ngoài mặt vẫn duy trì mối quan hệ như trước, chuẩn bị tìm kiếm cơ hội thích hợp nói cho Dạ nghe..."

Diêm Bà Bà khẽ thở dài một tiếng, theo sau mới kể tiếp: "... Trải qua nhiều năm liền, Dạ cảm thấy được ba người luôn luôn như vậy cũng không phải là biện pháp hay, Minh chỉ có một, cuối cùng chỉ nên có một nam nhân ở bên cạnh nàng mà thôi. Vì thế đã âm thầm tìm Chính đưa ra biện pháp giải quyết, yêu cầu cùng nhau bế quan tu luyện, ai đạt được tư cách phi thăng thành Thần trước, thì người còn lại phải chủ động buông tha ý niệm cạnh tranh Minh cùng với người kia."

"Đối với cái biện pháp vớ vẩn này, Chính hoàn toàn có thể từ chối, bởi vì Minh đã cùng hắn tâm ý tương thông, ít nhất thì Minh còn có quyền lựa chọn cho riêng mình, chưa đến phiên hai nam nhân lấy khoản chung thân của nàng ra làm tiền đặt cược. Nhưng mà người đã đạt tới cảnh giới tu vi như Chính, hiển nhiên cũng là người có tâm cao khí ngạo, không nghĩ rằng mình yếu kém hơn đối phương, kết quả đáp ứng lấy Minh ra làm tiền đặt cược cùng Dạ! Ngươi nói nam nhân như vậy có hồ đồ hay không.... . ?"

*****

Chúc mọi người sang năm mới hạnh phúc và tràn đầy niềm vui

"Khoảng thời gian đó Hạ Tam Giới vô cùng hỗn loạn, hai nam nhân vì muốn tìm một nơi yên tĩnh để tu hành, cư nhiên đã dựa vào tu vi cường hãn liên thủ khai mở ra một cái thời không, thời không này so với Tiên giới không hề nhỏ hơn chút nào, cũng chính là Ma giới ngày sau. Nhưng cũng chính bởi vì hành động khai thiên tích địa này của hai nam nhân, mà đã kinh động tới sáu vị Cổ Thần, bọn hắn đều đem ánh mắt quẳng ném về đây. Sáu vị Cổ Thần không dám tưởng tượng, ở dưới Hạ Tam Giới thế nhưng còn có cao thủ bậc này, đều thấy rằng nếu mặc kệ xuống, làm không tốt ngày sau hai người sẽ chính là đại phiền toái của bọn hắn, cho nên đã quyết định trừ diệt hai người này."

"Nhưng Đạo đã từng kiến lập ra quy củ cho Thần Giới, nên sáu vị Cổ Thần cũng không dám vượt qua điểm mấu chốt đó. Đạo từng nói qua, nếu người nào trên Thần giới dám tùy tiện chạy xuống Hạ Tam Giới, Đạo sẽ khiến cho hắn thần hình câu diệt vĩnh viễn không được luân hồi. Trên Thần giới mặc dù không có người nào dám chạy xuống Hạ Tam Giới gây nháo, nhưng cũng không có nghĩa là sáu vị Cổ Thần một chút biện pháp cũng đều không có, cho nên bọn hắn đã âm thầm khai thông cùng với người chấp chưởng của Tiên Minh nhị giới, và những cao thủ Thần cấp không được phi thăng Thần giới, đang ở trong U Minh Thần Phủ, để cho bọn hắn thống lĩnh quần hùng diệt trừ Chính và Dạ. Theo sau, tràng chiến kinh thiên động địa năm xưa cứ như vậy mà bắt đầu."

"Dạ thống lĩnh ma đạo, Chính thống lĩnh yêu đạo, đột nhiên bị Tiên Minh nhị giới đả kích nặng nề, còn có đám cao thủ trong U Minh Thần Phủ như hổ đói rình mồi, nhưng hai vị cao thủ thống lĩnh yêu ma lưỡng đạo tự nhiên sẽ không ngồi im chờ chết, cho nên đã lập tức tiến hành phản kích cường đại. Chính đem quyền hiệu lệnh bầy yêu giao cho Dạ, Dạ chỉ huy yêu ma lưỡng đạo đánh cho Tiên Minh nhị giới cơ hồ là không có lực hoàn thủ, mà Chính thì cùng Minh canh giữ ở trước lối xuất nhập U Minh Thần Phủ, đánh cho đám cao thủ Thần cấp ở bên trong căn bản là không dám bước ra, để cho Dạ không còn nỗi lo phía sau, lấy xu thế lôi đình đánh tan đoàn quân của Tiên Minh nhị giới, khiến cho bọn hắn phải cúi đầu xưng thần."

"Chính và Dạ không nghĩ tới sẽ gặp cơ hội phi thăng Thần giới đột nhiên đến như thế, tuy vô cùng cao hứng nhưng lại vẫn suy tính thiệt hơn, số người phi thăng Thần giới chỉ được có hai, mà Minh lại không có cơ hội, hai người không muốn bỏ Minh. Sau khi biết hai người vì mình mà muốn lãng phí cơ hội phi thăng Thần giới lần này, Minh đã tận tình khuyên giải, kêu hai người đi Thần giới trước, ở Thần giới chờ nàng, nàng sẽ cố gắng tu hành, sớm hay muộn đều sẽ phi thăng Thần giới, đến lúc đó ba người sẽ được gặp nhau."

"Nào ngờ hai nam nhân thế nhưng đều quyết tâm buông tha cơ hội phi thăng Thần giới, ở lại cùng Minh. Đến lúc này, Chính tự nhiên là không muốn làm chậm trễ chuyện tốt của Dạ, nên đã nói ra quan hệ của mình và Minh, hắn muốn lưu lại bồi Minh, và khuyên Dạ nên nắm giữ cơ hội đi Thần giới lần này. Nhưng Dạ có tính cách phi thường cực đoan, sau khi biết rõ chân tướng sự tình xong, lúc đó không khỏi giận tím mặt, cho rằng Chính và Minh đã thông đồng hợp mưu trêu đùa chính mình. Dưới sự phẫn nộ, Dạ ngang nhiên ra tay với Chính, vẫn nói trước đó Chính không phải là đối thủ của Dạ, hơn nữa Chính còn mang áy náy trong lòng, dưới tình huống không có phòng bị, đương trường bị đánh trọng thương."

"Ma Thần Dạ một khi đã tức giận nên thì không người nào có thể ngăn cản được hắn, ngay sau đó, Dạ không thèm quản đến Minh đang liều chết ngăn trở, ngang nhiên ra tay đánh chết Chính, chuyện này còn chưa tính là gì, Dạ còn không muốn buông tha, nên đã phân tách nguyên thần của Chính ra, ngay cả cơ hội tái thế luân hồi cũng đều không muốn cấp cho Chính."

Nghe đến đây, trong đầu Dược Thiên Sầu lập tức hiện ra đôi con ngươi vô tình băng sương ở trên không trung Linh Phương Cốc năm xưa, quả nhiên là tràn ngập hương vị sát phạt. Nhưng nghĩ tới đây, Dược Thiên Sầu lại không khỏi dâng lên một tia hồ nghi nói: "Đại năng giả có thể tùy thời khai mở thông đạo, từ giới này đi qua giới khác, chẳng lẽ lúc ấy Ma Thần nắm giữ thực lực khai mở thời không, mà không thể khai mở ra thông đạo đi thông qua Thần giới hay sao?"

Diêm Bà Bà lắc đầu nói: "Chẳng những Dạ có khả năng phá toái hư không, đi qua những thời không bất đồng, mà tựu ngay cả Chính đồng dạng cũng có năng lực như thế. Nhưng muốn phá toái hư không đả thông sang một giới khác cũng không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Khai mở thì dễ dàng thôi, nhưng ngươi không rõ vị trí ở nơi nào, hay nói theo cách khác là ngươi không biết vị trí Thần giới nằm ở nơi nào, khai thông hồ loạn thì sẽ ích lợi gì? Chẳng lẽ tùy tiện đả thông ra một cái không gian liền có thể bước vào thông đạo xuất nhập Thần giới hay sao? Dưới tình huống không biết rõ ràng vị trí cụ thể, bất luận là ai cũng sẽ không dám tùy tiện đả thông. Bởi làm như thế, nếu không cẩn thận sẽ vĩnh viễn rơi vào hư không vô tận, bị lực lượng vô hình cắn nuốt!"

"Hóa ra là như vậy!" Dược Thiên Sầu gật đầu hiểu ra, theo sau tiếp tục hỏi: "Sau thì sao đây?"

Diêm Bà Bà cảm khái nâng tay chỉ vào bia mộ Thái Thúc Chính, thở dài nói: "Sau khi Chính bị giết, Minh thu nhặt thi thể của Chính, cũng hướng Dạ phao tin rằng sẽ tìm hắn báo thù. Dạ cơn giận còn sót lại chưa tiêu, lúc này liền muốn dẫn Minh theo lên Thần giới, để cho hai người đời này sẽ vĩnh viễn sống chung một chỗ. Thần sứ từ trên Thần giới buông xuống, cũng không ngờ rằng sẽ phát sinh chuyện tình như thế này, không nghĩ tới hai đối tượng cần loại bỏ, lại tự chém giết lẫn nhau, sau khi kinh ngạc qua đi, chẳng những không có tức giận, tương phản còn cao hứng đem hai người mang đến Thần giới."

"Sau khi tới Thần giới, Dạ mới phát hiện Thần giới đều không có tốt đẹp như trong tưởng tượng, cả Thần giới đều đang bị nhóm Cổ Thần độc chiếm, chính mình người đơn thế nhược không thể làm gì nổi. Nhất là sau khi hắn nghe được đám đệ tử hậu duệ của sáu vị Cổ Thần buông lời trào phúng xong, hắn mới hiểu được Thần Hoa trời cao giáng xuống cho mình và Chính, cũng sớm đã bị người khác chia cắt, hiện giờ nhường cho hắn đều là phần người ta dùng còn thừa mà thôi."

"Bị tộc nhân của sáu bị Cổ Thần truy sát, Dạ mang theo Minh chạy vào trong cấm địa Phong Thần Sơn, nhìn thấy hai đạo Thần Hoa từ trên trời giáng xuống, mặc dù rực rỡ tươi đẹp lóa mắt, nhưng lại không khỏi cười thảm một trận, nên đã buông lỏng cấm chế ở trên người Minh ra."

"Lúc ấy Minh đã có ý niệm phí hoài bản thân trong đầu, nói năng có chút bừa bãi, tiết lộ rằng mình đã châu thai ám kết, mang theo cốt nhục của Chính trong bụng. Kết quả khiến cho Dạ tức giận không thôi, tiếp tục chế trụ nàng, nhưng Dạ cũng không có giết chết nàng."

"Khiến cho Minh ngoài ý muốn chính là, sau khi Dạ dẫn Minh tới phía dưới hai đạo Thần Hoa kia xong, liền thi triển ra Nghịch Thiên Ma Chuyển Càn Khôn đại pháp, trợ giúp Minh đem hai đạo Thần Hoa hấp thu vào trong cơ thể của nàng. Sau khi làm xong, Dạ còn nói cho nàng biết, nếu nàng hận ta như vậy, thì hãy hảo hảo giữ gìn mạng sống, chờ sau khi ra được khỏi đây thì hãy tìm ta báo thù. Minh còn đang không hiểu hắn muốn làm cái gì, thì Dạ đã vỗ một chưởng xuống bụng của nàng, trực tiếp đem thai nhi ở trong bụng nàng giết chết."

"Lúc ấy Dạ chỉ nói thực xin lỗi! Ta không thể không làm như vậy, ta mang nàng theo căn bản là không thể nào nắm chắc chạy thoát, nên chỉ còn biện pháp để cho bọn chúng biết giữa ta và nàng là hoàn toàn đối lập, thì nàng mới có cơ hội giữ được mạng sống, nhớ kĩ! Muốn báo thù cho Chính cùng thai nhi đã chết trong bụng nàng, thì nàng nhất định phải hảo hảo sống sót..."

Mấy người nghe đến đây thì không khỏi động dung, nhịn không được khẽ đưa mắt nhìn nhau. Ma Thần Dạ này tác phong vừa chính vừa tà, khiến cho người ta không làm sao hiểu nổi.

"Chẳng lẽ Dạ đã chạy thoát ra khỏi cấm địa Phong Thần Sơn ư?" Dược Thiên Sầu nhịn không được, liền hỏi một câu vô nghĩa. Nếu như không chạy thoát, thì hiện giờ làm sao còn Ma Thần tồn tại đây?

Diêm Bà Bà lơ đễnh gật đầu nói: "Đích thực là hắn đơn thương độc mã, một đường đuổi giết chạy thoát ra khỏi cấm địa trong Phong Thần Sơn. Hắn có một thân kĩ năng không giống với người bình thường, không thể không bội phục, nhiều người như vậy mà đều không thể ngăn cản nổi hắn, cuối cùng để cho hắn trốn thoát. Theo sau, sáu vị Cổ Thần vận dụng tộc nhân truy lùng cơ hồ là khắp mọi ngóc ngách trong Thần giới, nhưng vẫn không tìm ra nơi ẩn thân của Ma Thần Dạ, cũng không hiểu rốt cuộc là hắn đã trốn đi nơi nào. May mắn, hành động vô tình của hắn xem như đã thành công, Minh thật sự vì vậy mà lưu giữ được tính mạng của mình..."

Crypto.com Exchange

Chương (1-1135)