Vay nóng Tima

Truyện:Toàn Chức Cao Thủ - Chương 0321

Toàn Chức Cao Thủ
Trọn bộ 1719 chương
Chương 0321: 24 ngôi sao tụ hội
0.00
(0 votes)


Chương (1-1719)

Siêu sale Shopee


Từ trên phòng khách sạn nhìn xuống, thậm chí có thể nhìn thấy nhà thi đấu Luân Hồi sáng bừng trong đêm, giờ nó đã bắt đầu bận rộn chào đón ngày cuối cùng.

Hoạt động ba ngày của Ngôi Sao Cuối Tuần có bán vé từng ngày và vé trọn gói, vé Trần Quả kiếm được là 3 tấm vé trọn gói. Nhưng chỉ cần dựa vào giá bán của vé từng ngày thì biết được, vé vào cửa ba ngày càng lúc càng đắt, nhất là vào ngày thứ ba.

Ngày thứ ba chỉ có một hoạt động, đó chính là màn thi đấu Ngôi Sao Tụ Hội. 24 tuyển thủ nổi tiếng nhất do đám fan Vinh Quang bầu chọn sẽ chia thành hai đội, tổ chức đấu cá nhân, đấu võ đài tổ đội và đấu đoàn đội như trong một giải đấu chuyên nghiệp.

Ngoại trừ ngày hôm đấy, mọi người sẽ không có cơ hội xem được một trận đấu đầy siêu sao giống vậy. Dù nó còn mang đậm tính "diễn", tỷ lệ giá trị và rating khán giả xem truyền hình của trận đấu Ngôi Sao Tụ Hội vẫn tương đương với một trận chung kết quan trọng.

Vậy nên không được xem trực tiếp trận đấu Ngôi Sao Tụ Hội, Trần Quả xoắn xuýt vô cùng. Diệp Tu và Đường Nhu thì không quan tâm mấy, Đường Nhu còn chưa thoát game, Diệp Tu vẫn đang ngồi cạnh hướng dẫn cô nàng như trước. Chỉ khi cả hai nghe thấy Trần Quả nói gì mới quay đầu lại, giả vờ phối hợp xoắn xuýt.

"Thật ra trong nhà đều biết cậu là tuyển thủ chuyên nghiệp đúng không?" Trần Quả đột nhiên hỏi Diệp Tu.

"Ừ." Lần này Diệp Tu không hề ngoảnh đầu lại.

"Thế sao giờ cậu còn không dám lộ diện?" Trần Quả tìm được cơ hội, tinh thần bà tám lại dâng cao.

"Trước kia thì không muốn bị họ tìm thấy, còn sau này... lại không muốn họ chịu không nổi. Trong mắt họ, tôi có thế nào cũng chỉ là một sản phẩm thất bại." Diệp Tu nói.

Trần Quả không dám nói gì. Cô chợt nhận ra mình không nên thăm dò quá sâu vào nguồn gốc của Diệp Tu, bởi đó đều là những nỗi đau khắc sâu trong lòng hắn. Có lẽ ngày thường hắn luôn cố tránh nhớ lại mọi chuyện, còn mình thì cứ nhắc mãi những chuyện ấy, thật sự rất xấu hổ.

Cảm giác tội lỗi vừa dâng trào, Trần Quả lập tức hùng dũng đập TV, nói: "Thế đêm nay chúng ta không đi, xem tivi là được rồi."

"Thật ra mình tui không đi là được, hai người cứ đi đi." Diệp Tu nói.

"Ừ, nói cũng phải! Đến lúc được phỏng vấn, chị còn có thể quảng cáo cho tiệm net nữa." Trần Quả vuốt cằm suy nghĩ.

Đường Nhu lại quay đầu nói: "Chỉ sợ khách tới không lên mạng mà chỉ để vây xem thôi."

"Ờ há..." Trần Quả tiếc nuối thở dài: "Quên mất chuyện này."

"Đi đi, hai người đi đi!" Diệp Tu đứng dậy, bày ra dáng vẻ đuổi khách phía sau Đường Nhu.

"Anh định làm gì?" Đường Nhu quay đầu nhìn hắn.

"Em sắp đi coi trận đấu rồi đúng không, anh tới chơi máy!" Diệp Tu nói.

"Không lẽ đây mới là nguyên nhân thật sự mà cậu không muốn đi! Thật ra cậu muốn ở đây chơi game chứ gì!" Trần Quả nói.

"Sao thế được chứ, chẳng phải tui đã kể hết nỗi khổ cho hai người nghe rồi sao?" Diệp Tu bảo. Chẳng qua giọng điệu quá tùy tiện, không giống như đang khổ sở gì. Thế nhưng thực tế lại hết sức thuyết phục, làm người ta không thể không tin hắn thật sự có nỗi khổ. Trần Quả do dự một hồi, rốt cuộc không nói gì cả, nhìn sang Đường Nhu.

Đường Nhu đương nhiên biết Trần Quả muốn đi bất kể giá nào, ba tấm vé kia kiếm được không dễ, lại phải bỏ màn cao trào nhất, là fan ai cũng sẽ tiếc nuối cả. Vì thế, cô lập tức đứng dậy nhường vị trí cho Diệp Tu: "Chúng ta đi thôi."

"Đi thôi đi thôi!" Diệp Tu khoát tay, nhanh chóng thoát Hàn Yên Nhu của Đường Nhu, đổi sang đăng nhập Quân Mạc Tiếu của mình.

"Cậu không xem Ngôi Sao Tụ Hội à?" Trần Quả hỏi.

"Xem chớ, chẳng phải còn sớm sao, đến lúc đó thì vừa chơi vừa xem." Diệp Tu nói.

Vậy nên hai cô nàng đi mất, để lại mình Diệp Tu trong phòng.

Trận đấu Ngôi Sao Tụ Hội không hổ là một sự kiện trọng đại có thể so với trận chung kết, nó ảnh hưởng trực tiếp tới tỷ lệ người online trong game. Các khu luyện cấp vẫn khá náo nhiệt vào buổi chiều, càng tiến vào giờ cao điểm buổi tối thì càng ít dần. Vừa chơi vừa xem? Một lòng mà làm hai chuyện cũng không dễ dàng cho cam. Trò chơi có thao tác rườm rà như Vinh Quang, lúc đấu thực chiến sẽ không có thời gian dư dả liếc mắt sang chỗ khác.

Diệp Tu đành tranh thủ thời gian chơi game, sắp thấy gần đến giờ, hắn bèn thoát game, sang mở TV lên.

Bên phát sóng cũng đã bắt đầu sự kiện của ngày cuối cùng trước. 24 tuyển thủ của Ngôi Sao Tụ Hội còn chưa chính thức vào trận, phóng viên của bên phát sóng đã đi tìm bóng dáng của 24 người để phỏng vấn.

Kẻ đầu tiên bị phóng viên tìm thấy là người có mặt sớm nhất trên hàng ghế tuyển thủ chuyên nghiệp, đội phó Trương Tân Kiệt của chiến đội Bá Đồ đang ngồi thẳng tắp.

"Chào đội phó Trương." Phóng viên vội tiến lên.

"Chào." Trương Tân Kiệt gật đầu.

"Dù chỉ là một trận đấu Ngôi Sao Tụ Hội, anh vẫn giữ thói quen vào trận trước nửa tiếng của mình!" Phóng viên bắt đầu dẫn dắt.

"Ừ." Trương Tân Kiệt lại gật đầu.

"Khán giả hiện đang rất tò mò tổ đội sẽ được phân chia thế nào trong năm nay, anh có thể tiết lộ chút xíu cho mọi người không?" Phóng viên hỏi.

Trương Tân Kiệt nhìn phóng viên với ánh mắt lạ kỳ: "Không được tiết lộ trước, đây là yêu cầu của bên phát sóng mấy anh mà nhỉ?"

"Há há, giờ chỉ còn nửa tiếng là bắt đầu, nói một chút cũng không sao đâu!" Phóng viên bảo.

Trương Tân Kiệt chỉ lắc đầu: "Không thể trả lời."

Tình cảnh hơi khựng lại, phóng viên đành phải đổi câu hỏi: "Với nghề nghiệp của đội phó Trương, chắc anh sẽ tham gia trận đấu đoàn đội nhỉ? Là một trong những bậc thầy chiến thuật, không biết anh có cẩn thận chuẩn bị chiến thuật nào trước hay không?"

"Đến đó thì anh sẽ biết." Trương Tân Kiệt lễ độ đáp lời, vẫn không hó hé gì.

"Cám ơn đội phó Trương......" Phóng viên bó tay, đành kết thúc cuộc phỏng vấn chả có thu hoạch gì lần này.

Rồi ánh mắt gã lại đảo quanh, chợt nhìn thấy một người đang ngồi trên hàng ghế của chiến đội Gia Thế – Tô Mộc Tranh, cũng là một trong 24 tuyển thủ ngôi sao.

Quan hệ của Tô Mộc Tranh và Diệp Thu không phải chuyện bí mật trong Vinh Quang, giờ chắc chắn cũng là một nhân vật có đề tài hay ho. Phóng viên nhìn thấy sao có thể bỏ qua được, lập tức dắt theo nhân viên quay phim lao đến.

"Mộc Tranh, gửi lời chào đến khán giả đi nào!" Phóng viên hô to.

"Hi!" Tô Mộc Tranh vẫy tay với máy quay: "Có đang xem TV không?"

Diệp Tu câm nín trước TV, màn chào hỏi này có hơi cá nhân thì phải?

Phóng viên quả nhiên cũng nhạy cảm phát hiện ra, lập tức cười nói: "Màn chào hỏi vừa rồi có hơi đặc biệt, có phải ẩn chứa hàm ý đặc biệt gì không?"

Tô Mộc Tranh cười: "Anh biết mà."

"Đang chào hỏi với Diệp Thu đúng không?" Phóng viên quả nhiên biết.

"Đúng vậy!" Tô Mộc Tranh thẳng thắng thừa nhận.

"Nói thế thì...... Hôm nay Diệp Thu sẽ không có mặt ở đây sao?" Phóng viên lập tức nhận ra vấn đề.

"Em cũng không biết nữa!" Tô Mộc Tranh đáp.

"Em vừa chào hỏi anh ấy trước TV mà!" Phóng viên nói.

"Giống nhau thôi! Nếu anh ấy ở trước TV sẽ thấy được, nếu anh ấy có mặt ở đây... cũng sẽ nhìn thấy qua màn hình lớn." Tô Mộc Tranh chỉ màn hình lớn được treo trên cao của nhà thi đấu, bên trong đương nhiên đang chiếu trực tiếp theo từng bước của phóng viên.

"Ra là thế, cám ơn Mộc Tranh." Lại một đoạn phỏng vấn chấm dứt, hình ảnh phỏng vấn tạm thời bị cắt, phóng viên đang tìm đối tượng kế tiếp.

Hình ảnh phát sóng chợt chuyển đổi, lia thẳng về phía khán đài. Diệp Tu nhìn theo, trên màn hình chẳng phải chính là Trần Quả và Đường Nhu sao? Hiển nhiên bên phát sóng cũng đã chuẩn bị trước, cố tình quay đặc tả vị trí đấy. Hai đại mỹ nữ cũng rất ăn ảnh, dẫu không có sự kiện hôm qua, quay đặc tả cảnh này cũng đủ sướng mắt. Có điều, nơi được chú ý đặc biệt cũng không phải ở đấy. Sau khi ống kính xoay vòng, thì chừa hẳn một cảnh quay dài sâu xa giành riêng cho chỗ trống bên cạnh cả hai, tất cả diễn ra trong im lặng.

Đợi đến khi phóng viên lại tìm thấy một tuyển thủ trong Ngôi Sao Tụ Hội, ống quay mới lập tức chuyển sang màn phỏng vấn. Nửa tiếng trước khi mở màn cứ trôi qua như thế. Đối mặt với một trận đấu như vậy, đa số tuyển thủ đều thoải mái, hiếm ai nghiêm túc như Trương Tân Kiệt, ai cũng bông đùa đôi câu với phóng viên, móc xỉa tuyển thủ mình quen biết, nửa tiếng đấy trôi qua rất nhanh.

Đợi đến khi chính thức bắt đầu, đèn ở nhà thi đấu mới tắt hết. Khán giả nào cũng đã xem qua danh sách 24 ngôi sao vào ngày đầu tiên, nhưng sau khi trận đấu Ngôi Sao Tụ Hội khai mạc vào ngày cuối, thì trận "diễn" của 24 người mới chính thức bắt đầu.

Ngọn đèn chiếu xuống, người đầu tiên lên sân chính là tuyển thủ át chủ bài của đội chủ nhà Luân Hồi, Chu Trạch Khải. Sau khi chậm rãi lên sân trong ánh đèn, hình ảnh 3D hiện lên, nhân vật Nhất Súng Xuyên Mây của Chu Trạch Khải xuất hiện cạnh cậu ta. Cả khán đài la hét chói tai, tranh thủ nâng cao mặt mũi cho tuyển thủ át chủ bài nhà mình. Mà Chu Trạch Khải lại rất thạo mấy màn "diễn" được sắp xếp trước, lại thêm có mặt có body, tuy trông hơi mất tự nhiên nhưng cũng ngập tràn khí thế đại thần.

Người lên sân tiếp đấy cũng là một tuyển thủ khác của Luân Hồi: Giang Ba Đào. Nhân vật Vô Lãng, nghề ma kiếm sĩ, là nhân vật đứng thứ hai trong chiến đội Luân Hồi sau Chu Trạch Khải.

Lên sân khấu theo từng chiến đội, chỉ gọi tên và giới thiệu nhân vật, tiết tấu diễn ra rất nhanh. Sau hai người của Luân Hồi, chiến đội lên sân khấu tiếp đấy là Lam Vũ, họ có ba người trúng cử Ngôi Sao Tụ Hội lần này:

Dụ Văn Châu, nhân vật Sách Khắc Tát Nhĩ, nghề thuật sĩ.

Hoàng Thiếu Thiên, nhân vật Dạ Vũ Thanh Phiền, nghề kiếm khách.

Vu Phong, nhân vật Phong Mang Tuệ Kiếm, nghề cuồng kiếm sĩ.

Sau đó là hai người của chiến đội Yên Vũ:

Sở Vân Tú, nhân vật Phong Thành Yên Vũ, nghề pháp sư nguyên tố.

Lý Hoa, nhân vật Lâm Ám Cỏ Kinh, nghề Ninja.

Hai người của chiến đội Bách Hoa:

Đường Hạo, nhân vật Đức Lý La, nghề lưu manh.

Trâu Viễn, nhân vật Bách Hoa Liễu Loạn, nghề chuyên gia đạn dược.

Hai người thuộc chiến đội Bách Hoa đều có chỗ đặc biệt. Đường Hạo chỉ là tân binh năm hai, tài khoản lưu manh Đức Lý La trong tay cũng không phải một nhân vật quá nổi trội trong giới chuyên nghiệp, nhưng với biểu hiện xuất sắc nửa năm nay của mình, hắn giành được sự ủng hộ rất lớn, tài khoản theo đó cũng trở thành một trong những ngôi sao.

Còn Trâu Viễn lại hoàn toàn trái ngược với Đường Hạo. Nếu nói về biểu hiện cá nhân, cậu tuyển thủ được gấp rút tìm về thay đội trưởng Trương Giai Lạc sử dụng Bách Hoa Liễu Loạn này quả thực chẳng có chút thuyết phục gì. Cậu ta có thể trở thành một trong 24 người chủ yếu là nhờ nhân vật Bách Hoa Liễu Loạn. Nhiều fan Vinh Quang đều không hy vọng nhìn thấy sự thiếu vắng của nhân vật cấp thần này trên sân khấu Ngôi Sao Tụ Hội.

Trâu Viễn hiển nhiên biết rõ điều này, cậu ta đứng trên sân, lại như lén lùi về một bước so với Bách Hoa Liễu Loạn được chiếu bởi ảnh 3D.


*Ghi chú nhỏ:

Nhân vật Sách Khắc Tát Nhĩ (索克萨尔 – Suo Ke Sa Er): theo tác giả xác định thì nó là phiên âm của Sorcerer – thầy phù thủy. Nhưng vì nó đã từng gây khó hiểu và tranh cãi nên em xin để nguyên, mốt đủ nhân vật sẽ làm bài post về nó (๑´ㅂ`๑)

*****

So với mấy người đã lên đài trước thì hai tuyển thủ Bách Hoa, một người có lai lịch hơn hẳn nhân vật, một người có thực lực thua kém. Nhưng Đường Hạo có thể nói ra câu "lấy hạ khắc thượng", tất cũng là một tên ngạo nghễ, hắn không để ý mà vẫn đứng hiên ngang ở đấy.

Còn Trâu Viễn trông có vẻ bất an, tự giác đứng lùi về sau nhân vật, ánh mắt không dám lia về phía khán giả. Nghe giới thiệu tuyển thủ chuẩn bị lên sân mới lập tức quay đầu nhìn.

Lần lượt lên sân sau cậu ta là hai người thuộc chiến đội Gia Thế, Tôn Tường và Tô Mộc Tranh. Nhân vật của cả hai, pháp sư chiến đấu Nhất Diệp Chi Thu và bậc thầy pháo súng Mộc Vũ Tranh Phong cũng nhanh chóng được chiếu lên sân. Đây vốn là một cặp nhân vật ăn ý nhất trong Liên minh, nhưng ngay lúc này, chủ nhân của Mộc Vũ Tranh Phong không hề che dấu thái độ ghét bỏ, đứng cách Tôn Tường một khoảng, cách Trâu Viễn của Bách Hoa còn gần hơn. Bên phát sóng cũng thích làm lớn chuyện, lập tức zoom về phía chỗ trống mà Diệp Tu không đến, tất cả lại được quay trong im lặng.

Sau hai người, đội trưởng Dương Thông của chiến đội 301 độ mang theo nhân vật thích khách Phong Cảnh Sát của mình lên đài. Tuy là át chủ bài của một đội, nhưng bất kể thực lực hay nhân vật, Dương Thông cũng không thuộc hàng top, đứng trên đài trông rất khiêm tốn.

Sau khi Dương Thông lên đài, phần giới thiệu tạm dừng. Khán giả đếm thử, vừa vặn 12 người lên trước, nhất thời hiểu được đây là đang phân đội, 12 người tạm trở thành một đội trong Ngôi Sao Tụ Hội đêm nay. Mà Chu Trạch Khải của chiến đội Luân Hội trở thành đội trưởng lâm thời của đội ngôi sao này. Có điều, sự bổ nhiệm đó rõ ràng chỉ chừa mặt mũi cho bên chủ nhà. Nếu quả thực để Chu Trạch Khải làm chỉ huy, thì ngay cả bản thân Luân Hồi cũng không đồng ý. Chu Trạch Khải mang danh đội trưởng, nhưng người xứng chức đội trưởng thực sự lại là Dụ Văn Châu của chiến đội Lam Vũ.

Không ai ý kiến ý cò gì cả, anh chàng đội trưởng hòa nhã này rất được lòng người trong giới chuyên nghiệp.

MC phỏng vấn sơ qua 12 người, rồi sắp xếp 12 người ngồi lên vị trí đối kháng được đặc biệt chuẩn bị vì Ngôi Sao Tụ Hội. Mười hai người ngồi cùng một hàng ở một bên sân khấu. Rồi sau đó, 12 người còn lại lập tức lên sân.

Chiến đội đầu tiên lên sân chính là Vi Thảo, họ cũng có ba tuyển thủ ngôi sao như Lam Vũ.

Đội trưởng Vương Kiệt Hi, nhân vật Vương Bất Lưu Hành, nghề ma đạo học giả.

Đội phó Đặng Phục Thăng, nhân vật tên dài những năm chữ, gọi Thủy Hàn Phong Như Đao nghề kỵ sĩ.

Ngoài ra, còn một tuyển thủ chuyên nghiệp nghề nhu đạo, Lý Diệc Huy, nhân vật Áo Ướt Bay Loạn, cũng là một tuyển thủ trọng yếu trong chiến đội Vi Thảo.

Người lên sân khấu sau chiến đội Vi Thảo chính là hai người của chiến đội Bá Đồ, đội trưởng Hàn Văn Thanh và đội phó Trương Tân Kiệt.

Nhân vật của Hàn Văn Thanh đương nhiên là nhà quyền pháp danh tiếng vang dội, nhân vật được xưng là "Quyền Hoàng" – Đại Mạc Cô Yên.

Nhân vật của Trương Tân Kiệt lại là mục sư, nhân vật Thạch Bất Chuyển.

Sau đó là Lý Hiên của chiến đội Hư Không, nhân vật Phùng Sơn Quỷ Khấp, nghề quỷ kiếm sĩ; người tiến lên cùng hắn là đồng đội Ngô Vũ Sách, nhân vật Quỷ Khắc, nghề cũng là quỷ kiếm sĩ. Ngô Vũ Sách và Lý Hiên là cặp đôi song quỷ phối hợp, cũng là một cặp kinh điển trong giới chuyên nghiệp, đủ sức cạnh tranh với bộ đôi hợp tác tốt nhất Diệp Tu và Tô Mộc Tranh.

Hai người của chiến đội Hư Không xuất hiện xong, người lên sân khấu chính là Lâm Kính Ngôn của chiến đội Hô Khiếu, tuy phong độ có phần tụt dốc, bị Đường Hạo lấy hạ khắc thượng thành công, nhưng thứ mà Ngôi Sao Tụ Hội bầu chọn lại là độ hot. Một đại thần như Lâm Kính Ngôn, dù có sống bằng tiền dành dụm trước khi giải nghệ cũng đủ chen chân vào hàng ngũ 24 em, huống chi hắn ta còn có sự trợ giúp của nhân vật lưu manh mạnh nhất Đường Tam Đả.

Mà chiến đội Hô Khiếu cũng không phải chỉ có mình kẻ xuất sắc là Lâm Kính Ngôn, còn tuyển thủ Phương Duệ với nhân vật Quỷ Mê Thần Nghi nữa, gã thuộc nghề đạo tặc hệ Ám Dạ, phong cách kỹ thuật chính là hèn hạ, hèn hạ và hèn hạ.

Người tiếp theo lên sân, đội trưởng Tiêu Thì Khâm của chiến đội Lôi Đình, một trong bốn bậc thầy chiến thuật đứng đầu Vinh Quang, là một người dù có cầm trúng quân bài thúi hoắc cũng có thể gây phiền nhiễu cho bất kỳ đội ngũ nào. Nhân vật Diệt Sinh Linh của gã mang cái tên đậm sát khí, nhưng nghề nghiệp trái lại là chuyên gia máy móc, không phải một nhân vật đánh đấm chính diện.

Lên đài sau Tiêu Thì Khâm là kẻ cao to lực lưỡng Điền Sâm của chiến đội Hoàng Phong, chỉ mỗi vóc người ấy thôi cũng đủ mang đến khí thế gây chấn động. Đám tuyển thủ chuyên nghiên cứu về Vinh Quang chủ yếu là một lũ chết dí trong nhà, hiếm có ai sở hữu body vận động viên giống vậy. Một tuyển thủ có được cơ bắp cuồn cuộn rất hiếm gặp trong hơn 200 tuyển thủ.

Nhân vật của Điền Sâm tên Quét Đất Dâng Hương, nghề là thầy trừ tà trong hệ Thánh Chức, đây là một nhân vật cấp thần xuất hiện từ xa xưa, Điền Sâm đã là người thứ ba sử dụng nó. Mà chiến đội Hoàng Phong cũng thay đổi theo từng chủ nhân của nhân vật, trở nên tụt dốc hơn xưa. Có một nhân vật đứng đầu cũng uổng phí, đến cả vé vào cửa vòng tứ kết cũng không lấy nổi.

Người lên sân khấu sau Điền Sâm chính là Triệu Tử Dương, át chủ bài của chiến đội Lâm Hải, nhân vật là Hải Vô Lượng, nghề khí công sư. Hoàn cảnh của gã cũng tương tự Dương Thông, bản thân và nhân vật không quá nổi trội, có điều đấy là so giữa những người có trình độ hàng đầu mà thôi. Có thể nằm trong 24 tuyển thủ, hẳn nhiên cũng có chỗ hơn người.

Bấy giờ, 12 tuyển thủ tiếp theo lên sân xong. Đội này lấy Vương Kiệt Hi là đội trưởng tạm thời, đại diện cả đội nói ngắn gọn đôi câu, sau khi MC bắt đại một đứa phỏng vấn, 12 người cũng bước lên chỗ ngồi đối kháng nằm cách xa 12 người kia.

Ai đấu cá nhân, ai đấu võ đài tổ đội, ai đấu đoàn đội hiện vẫn chưa công bố, nhưng khán giả đã bùng cháy cả rồi.

Tuy đấu Ngôi Sao Tụ Hội chỉ mang tính "diễn", song Liên minh cũng sợ "diễn" quá làm mất tính đối kháng, dẫn đến giảm độ thu hút. Vậy nên Liên minh cũng tìm cách châm mùi thuốc súng lên, đẩy mạnh tính đối kháng. Tựa như cách phân đội hôm nay, Lam Vũ với Vi Thảo, Gia Thế với Bá Đồ, tuyển thủ nào nằm trong những chiến đội hay đối đầu nhau sẽ được phân thẳng thành hai phe. Ngoài ra, những kẻ có hiềm khích cá nhân như Đường Hạo và Lâm Kính Ngôn cũng sẽ được xem xét kĩ lưỡng. Bằng cách thúc đẩy những mối quan hệ ấy, trận đấu chắc chắn không đến mức đánh cho có.

Người của Vi Thảo sẽ để mặc người Lam Vũ thể hiện ư? Dù tuyển thủ không ý kiến thì cũng phải suy nghĩ đến cảm xúc của fan đội nhà. Có vài ba đối thủ, bất kể lúc nào, bất kể nơi đâu đều không được nhường nhịn. Mà có những nhân tố ấy thúc đẩy, sợ gì những trận đấu Ngôi Sao Tụ Hội sẽ không HIGH chứ? Đám tuyển thủ chuyên nghiệp đương nhiên biết hết mấy màn cố tình sắp đặt đấy, nhưng họ buộc phải tham gia vào.

24 người là những nhân vật hot nhất Vinh Quang, quả thực không cần giới thiệu quá nhiều. Trận đấu nhanh chóng tiến vào giai đoạn thực chiến, hiệp đầu của phần đấu cá nhân sắp bắt đầu, hai bên sẽ cử ai ra trận đây? Đến bây giờ còn chưa công bố, khán giả có mặt và ngồi trước TV đều duỗi cổ mong chờ.

Mà lúc giới thiệu tuyển thủ lên sân trận đầu, MC còn cố tình nói chậm để dấy hứng thú của mọi người lên đỉnh điểm.

Cuối cùng, đội 1 cử ra Dương Thông của chiến đội 301; còn đội 2 lại chính là Điền Sâm của Dương Thông.

Trong 24 người, dẫu có là đại thần đứng đầu cũng không thể đè bẹp được ai, sự biểu hiện trên sân có sức ảnh hưởng quan trọng trong một trận đấu có trình độ thế này.

Có điều, trong trận đấu của 24 người, điều quyết định cuối cùng vẫn là tài khoản nhân vật.

Quét Đất Dâng Hương, đây là một nhân vật đủ để xưng thần, so ra thì nhân vật Phong Cảnh Sát của Dương Thông hơi kém hơn chút. Điền Sâm dựa vào ưu thế nhân vật mà đánh vững vàng, không hề mắc sơ sót, sau cùng giành chiến thắng trong tình cảnh thót tim nhưng không nguy hiểm.

Cả hai đánh xong, nhận phỏng vấn tận nơi. Tất nhiên là bên thắng bảo bên thua đánh tốt lắm, anh đây nhờ may thôi; bên thua sẽ nói bên thắng đánh xuất sắc hơn, thắng là phải. Dẫu sao đây chỉ là trận đấu Ngôi Sao Tụ Hội, không thể nào nghe thấy một cuộc đối thoại sặc mùi thuốc súng giữa hai tuyển không thù không oán được. Sau khi cả hai vui vẻ hòa thuận nắm tay nhau, trận solo đầu tiên kết thúc.

Trận đấu cá nhân thứ hai, Trâu Viễn của chiến đội Bách Hoa được cử lên sân, người tiếp chiến của đội 2 là tuyển thủ nhu đạo Lý Diệc Huy thuộc chiến đội Vi Thảo.

Bách Hoa Liễu Loạn của Trâu Viễn là tài khoản cấp thần hàng thật giá thật, chẳng qua biểu hiện của cậu ta lại không quá xuất sắc. Người mà cậu ta được tìm đến để thay thế hòng cứu trận lúc nguy cấp này chính là đại thần Trương Giai Lạc, mà cậu ta còn dùng tài khoản hàng đầu của cả chiến đội. Có thể hiểu ngay áp lực mà Trâu Viễn phải chịu. Song, trong chương trình như Ngôi Sao Cuối Tuần, tại một trận đấu không phải chịu áp lực gì, Trâu Viễn thả lỏng hoàn toàn lại đánh ra được một trận xuất sắc nhất kể từ mùa giải bắt đầu tới nay, nhận được tiếng vỗ tay khen ngợi của cả khán đài.

Qua một màn hỏi thăm khách sáo nữa, trận thứ ba bắt đầu. Mỗi trận cá nhân đấu thắng tính một điểm, cũng không có vụ thắng hai trên ba trận được tặng điểm khuyến khích, quả thực không cần xem trọng chuyện bày mưu tính kế gì.

Mà bên đội 1, người thứ ba lên sân chính là cuồng kiếm sĩ Vu Phong của chiến đội Lam Vũ, bên đội 2 lại cử ra Phương Duệ theo phái hèn mọn của chiến đội Hô Khiếu.

Bảng đối đầu vừa hiện ra, cả khán đài vang đầy tiếng tiếc hận. Trong trận đấu cá nhân, hai kẻ thù không đội trời chung như Lam Vũ và Vi Thảo đều cử người ra trận, tiếc rằng lại lệch trận hai và ba, nếu cho tuyển thủ hai đội chạm trán nhau, khán giả tin rằng màn đối chiến sẽ kịch liệt hơn nhiều. Song từ đó có thể thấy được, chuyện phân đội 1 và 2 là do Liên minh làm chủ, nhưng tiến vào giai đoạn so đấu, chuyện bày binh bố trận sẽ do đám tuyển thủ quyết định. Bằng không với sự thông đồng giữa hai bên, sao Liên minh có thể bỏ qua sự sắp xếp như vậy?

Nghề cuồng kiếm sĩ của Vu Phong thuộc loại tấn công trực tiếp, Phương Duệ lại là một đạo tặc hèn mọn, nhưng chẳng ai dám coi khinh kỹ thuật ẩn chứa trong một trận đấu trông như chơi trốn tìm này.

Hai bên cẩn thận nắm giữ các bước di chuyển của đối phương, chậm rãi dây dưa dựa vào từng vị trí. Trong ba trận solo, trận này đánh lâu nhất. Ước chừng sau 5 phút, đạo tặc hèn mọn của Phương Duệ chợt mắc sai lầm, bị Vu Phong đúng lúc bắt được, thế là bị ăn một trận hành đau, chấm dứt ván này.

Cả khán đài vỗ tay ầm ầm. Đấu pháp hèn hạ là một đấu pháp cực đoan, một vài người rất thích, một vài người lại cực ghét. Lúc này, người liều mạng vỗ tay hẳn nhiên là những kẻ khinh bỉ trường phái hèn mọn, nhìn thấy Phương Duệ hèn mọn bị chặt chém mà sướng vô cùng.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1719)