← Ch.0352 | Ch.0354 → |
Lựu Đạn, đây chỉ là một kỹ năng cấp thấp của chuyên gia đạn dược, tuy gây sát thương diện rộng, nhưng giá trị thương tổn lại cực thấp. Có điều về mặt phạm vi ảnh hưởng, kỹ năng cấp thấp lại có hiệu quả rõ hơn vì thời gian CD ngắn. Mà giờ còn đang ở trong nước, lựu đạn nổ gây hiệu quả càng rõ ràng.
Trong nước, hiệu quả đẩy nhân vật không chỉ mỗi bốn phía mà là toàn bộ phương hướng bao gồm cả trên lẫn dưới. Lúc này, người phía trên mặt nước bị sóng xô ào ạt khắp nơi, người phía dưới đáy chuẩn bị trồi lên cũng mất phương hướng vì đợt sóng xung kích ấy. Sau đó bên tai vang lên âm thanh có người tiến vào nước, sóng vỗ cuồn cuộn, rồi một đường kiếm sắc bén xuất hiện.
Lúc xuống nước Diệp Tu sử dụng thao tác Chịu Thân, động tác của Quân Mạc Tiếu hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của hắn, vừa mở đầu đã lập tức rút kiếm đánh ra Rút Đao Trảm. Kiếm khí xé nước mà ra, tạo nên một chuỗi bọt nước trải dài. Tốc độ mặc dù không nhanh bằng trên đất, nhưng không ai có thể tránh né được khi đối mặt với nó...
Sau đó quay người lại đẩy ra một chưởng xuống phía dưới. Hiệu quả của Lạc Hoa Chưởng dưới nước tuy kém hơn trước, nhưng nhờ dòng nước không ngừng lan rộng, phạm vi công kích của nó cũng lan ra theo. Chưởng này vừa ra, phía dưới có ít nhất năm người bị kiềm hãm thân thể, bất giác nhấn chìm theo dòng nước.
Những người vây giết Thiên Thành chẳng có ai gà cả, đều là tinh anh của các công hội lớn. Sau khi tự mình trải nghiệm hoặc xem qua cảnh giao đấu của mọi người và Quân Mạc Tiếu, ai cũng đột nhiên hiểu rõ một đạo lý: ở dưới nước, chênh lệch giữa họ và Quân Mạc Tiếu càng khủng khiếp hơn trước.
Bởi vì nước là một môi trường khá đặc thù. Ở đây, họ phải đánh giá lại toàn bộ điểm thuộc tính cũng như hiệu quả kỹ năng. Về phương diện này, có là những nhân vật tinh anh trong biển người chơi như họ cũng không có nhiều kinh nghiệm. Bởi vì trong game những nhiệm vụ hay phó bản nằm ở dưới nước khá ít. Dù có, thời gian cũng rất ngắn, lại chỉ ứng phó NPC, người nào thành thạo cả quá trình đều dễ dàng vượt qua. Vậy nên cả bọn không có kinh nghiệm trong việc tùy cơ ứng biến dưới nước.
Thế nhưng Diệp Thu không giống vậy. Xuất thân từ tuyển thủ chuyên nghiệp, bọn hắn chuyên môn nghiên cứu những tình huống chiến đấu khác nhau. Có thủy chiến, nếu vậy thì trong bản đồ thi đấu của giới chuyên nghiệp sẽ có bản đồ nước, thậm chí còn có chiến đội am hiểu về thủy chiến, sau đó chủ động chọn bản đồ nước khi thi đấu để chiếm ưu thế cho mình. Do đó bất luận là tuyển thủ chuyên nghiệp nào cũng phải nghiên cứu qua bản đồ nước. Đâu giống với đám người chơi bình thường, ở dưới nước còn dùng ánh mắt của kẻ trên bờ để đoán.
So với vị đại thần chuyên nghiệp này, giờ trông họ hệt như đám chim non mới nở.
Đang lúc trong lòng mọi người cảm thấy sợ hãi, bỗng nhiên vang lên một âm thanh nặng nề, một loạt sóng nước đánh tới, đả thương cả bọn cùng lúc, khiến đứa lắc bên này, ngã bên kia. Cả đám chuyển góc nhìn, thấy Phong Sơ Yên Mộc đứng dưới nước đằng ấy, họng pháo vừa bắn ra đạn pháo của cô nàng đang ngưng tụ thành một vòng xoáy, xung quanh đều là xoáy nước xoay tròn.
Giờ cả đám mới kịp phản ứng, người xem cả đám như chim non mới nở, không phải một mà những hai.
"Làm sao bây giờ?" Thật ra ai cũng có chính kiến với tình thế trước mắt, nhưng không thể không xin chỉ thị từ cấp trên.
Không nghi ngờ gì, đây chính là thời điểm đau khổ nhất của lũ cấp trên. Bọn họ đều là cao thủ, so với mọi người càng biết rõ hơn tình huống lúc này bất ổn ra sao. Có ai nghĩ tới chuyện người ta lợi dụng kinh nghiệm của tuyển thủ chuyên nghiệp để kéo mình xuống nước đánh đâu. Đây rõ ràng là khi dễ người mà.
Mấy anh hội trưởng đều khóc không ra nước mắt. Bọn họ đã mất bốn người rồi, nếu đánh tiếp không chừng sẽ có người hy sinh. Quan trọng hơn, dẫu cả bọn chiếm được thế thượng phong, trong một tình huống thiếu thốn kinh nghiệm như vầy, nếu đối phương đánh không lại mà chuồn mất, liệu bọn họ còn cách nào để ngăn cản không?
Không tự tin, không một ai tự tin cả.
Mấy anh hội trưởng lén lút thảo luận, còn dưới nước vẫn không ngừng đánh nhau. Mọi người kinh hoàng phát hiện ra một chuyện, thật ra cho tới giờ, Quân Mạc Tiếu luôn chủ động tấn công họ, điều này nói lên cái gì? Nó nói rằng đối phương có sợ gì họ đâu. Có thể chiếm ưu thế về nhân số, song xuống nước thì chỉ là tép riu trong mắt mắt đại thần.
Những kẻ ôm bụng tranh tài với đại thần, biểu hiện sau cùng lại khiến người ta đỏ mặt tía tai. Kỹ năng phóng ra cứ như nhắm mắt đánh bừa, trông Quân Mạc Tiếu tránh né chẳng vất vả tẹo nào, sau đó phản kích lại, một chút rồi một chút, chỉ đâu đánh đó.
"Né đi, né trước đi". Có người không đợi được chỉ thị của hội trưởng, đã bắt đầu chủ động đưa ra đề nghị. Không ít người cho là phải lập tức bắt đầu tránh né.
Thật ra không thể nói bọn họ chưa từng nỗ lực, họ có đấy chứ. Nhưng trên mặt nước và trên đất liền không giống nhau. Trên đất liền, di chuyển cũng theo bốn phương tám hướng, nhiều nhất thì khinh công nhảy lên. Nhưng ở dưới nước, lựa chọn cách di chuyển nhiều vô cùng. Vây quanh một nhân vật, họ cũng cần bố trí nhiều người hơn. Bọn họ không hề am hiểu, đành bó tay trước Quân Mạc Tiếu. Người ta vừa bơi vừa đánh, đám người chơi trong nước thì hứng hết chẳng chừa cái nào.
"Á" Có người kinh ngạc la lên một tiếng, rồi ai nấy nhìn thấy tên mang theo bong bóng thoại "Á" đang liều mạng xông về phía mặt nước. Nhưng rất nhanh, một quả đạn pháo nổ tung trên đầu gã, sóng nước ào ạt, chẳng cách nào tiến lên được, trái lại còn bị đẩy chìm thêm một khúc.
Người này cũng chẳng để ý đến một kích đó, sau khi ổn định lại tiếp tục trồi lên mặt nước một cách mạnh mẽ. Mà lần này, không có ai để ý tới gã nữa, thế nhưng ngay khi sắp vọt lên được, cơ thể bỗng nhiên bất động, sau đó bắt đầu co rút từng đợt trong nước. Cả đám ngẩn ra, hoảng hốt không hiểu chuyện gì.
Lúc chìm xuống nước người này đã dùng hết dưỡng khí, sinh mệnh gần tàn, xuất hiện dấu hiệu co rút tức là đã hết cứu, hệt như nhân vật trong anime trước khi chết đều để lại dấu hiệu sau cùng, để bạn biết được chuyện gì đang xảy ra.
Quả nhiên, co rút không bao lâu thì ngừng lại, nằm im ru trôi nổi theo trong nước. Không lâu sau, một tia sáng trắng lóe lên, người chơi đã chọn cách hồi sinh về thành, đoàn đội vừa hay lại ít thêm một người.
Kẻ chết chìm vừa nãy có thể xem như lời nhắc nhở mọi người. Ngay tức thì đã có hơn nửa số người ở đó mặt mày trắng bệch.
Cả bọn lo này lo kia, thế nhưng lại quên lo lắng thanh dưỡng khí. Cũng có kẻ nhớ nhưng lại nghĩ chuyện này rất cơ bản, mọi người sẽ không quên nên cũng chẳng thèm nhắc nhở bố con thằng nào. Thanh dưỡng khí của mỗi người ngắn hay dài đều phụ thuộc vào sức bền, chả ai giống ai nên cũng không thể so sánh cách dùng của người này với người khác. Mãi đến khi có chuyện chết đuối xảy ra, non nửa người mới giật mìnhphát hiện bản thân đã mắc một sai lầm cấp thấp siêu chết người.
Trong chốc lát, cả đám người đua nhau lao về mặt nước. Mà lúc này đây, bọn họ biết mình đã quên, nhưng đối thủ của họ sẽ không quên tính đến. Bóng dáng của Quân Mạc Tiếu nhanh chóng xuất hiện ngay cạnh họ, vừa bộc phá vừa đánh chưởng vừa tóm lấy, nói tóm lại là tận sức mặc tình mà đạp cả đám xuống nước.
Nếu có thể cố gắng chịu thương, những người này sẽ chẳng bận tâm gì. Nhưng Diệp Tu lại đang dùng tất cả những kỹ năng có thể di dời vị trí. Lúc này ở dưới nước, có loại đẩy lùi, có loại đổi phương hướng, nhưng chỉ chăm chăm đạp người ta xuống nước mà thôi.
Một đám người mới nãy còn nhe răng múa vuốt, bây giờ vừa giãy dụa vừa gấp gáp kêu to gọi nhỏ trong kênh. Những người khác sao có thể không muốn cứu đồng bọn, nhưng thật sự là bó tay chịu chết rồi. Truy giết một người, cách di chuyển và kế hoạch định sẵn rất quan trọng, nhưng dưới đáy nước lúc này, bọn họ không hề bắt kịp cách di chuyển xảo quyệt của tên Quân Mạc Tiếu kia.
Tiếng kêu cứu trong kênh đoàn đội ngày thêm cấp bách, đám hội trưởng đại nhân cũng càng rối rắm nghĩ suy, muốn tự mình xông lên cứu viện cũng không phải không có, kết quả ngược lại cũng chẳng giúp ích được gì. Mấy người chỉ huy vừa đánh xuống nước lập tức để lộ ra bao nhiêu sơ hở, đến cuối cùng lại ngượng quá im thin thít luôn.
Không đến một lúc, lại có người bắt đầu co rút, hẳn nhiên là dưỡng khí đã dùng hết, sinh mệnh đi tong, chết chìm trong nước.
Theo ngay sau đó, một loạt người khác bắt đầu có phản ứng tương tự, nhưng ngay lúc này Quân Mạc Tiếu lại phóng lên phía mặt nước. Mọi người sực tỉnh, lập tức hiểu rõ Quân Mạc Tiếu cũng không thể duy trì thêm được nữa. Thế là vội vã đuổi theo, muốn bắt hắn phải xuống nước lần nữa. Kết quả vừa đến thời khắc mấu chốt, Phong Sơ Yên Mộc phía bên kia đã bắn cho một loạt đạn pháo qua đây.
Trong nước, công kích của bậc thầy pháo súng chưa hẳn chính xác, nhưng loại kỹ năng đạn pháo chỉ cần một phát, hiệu quả dưới nước còn hãi hùng hơn nhiều so với trên mặt đất. Bấy giờ phát pháo đó bắn tới phía sau Quân Mạc Tiếu, khiến sóng nước cuồn cuộn dâng lên. Quân Mạc Tiếu và cô nàng là đồng đội, hoàn toàn không bị ảnh hưởng, đây là quy tắc sống chết của trò chơi. Mà những người khác thì đâu có được diễm phúc này, đã bị sóng nước tấn công dồn dập, có gắng gượng thế nào cũng vô phương giữ nguyên vị trí.
Bởi vì Quân Mạc Tiếu muốn trồi lên thông khí, mấy tinh anh bên công hội rốt cuộc cũng chạy thoát được mấy người. Thế nhưng, lúc này dập dềnh dưới đáy nước cũng phải có ít nhất chừng mười thi thể trôi nổi, vì một sai lầm cực kỳ cơ bản mà đoàn đội của các công hội đã bị tổn thất rất lớn.
"Rút!" Xuân Dịch Lão hiếm khi nhắn gửi, lúc này lại thình lình trồi đầu lên trong kênh.
Mọi người ngóng trông một chữ này không biết đã bao nhiêu lâu rồi, lúc này cũng chẳng thèm để ý xem mệnh lệnh đó có phải hội trưởng nhà mình đưa ra hay không, lập tức xoay người phóng về phía bờ hồ.
Trong lúc tháo chạy bọn họ quay đầu lại, phát hiện ra Quân Mạc Tiếu thế mà còn đang đuổi theo sau lưng. Mọi người cõi lòng tê tái. Quả nhiên, ban đầu còn tưởng quyền chủ động thuộc về tay mình, đang lo lắng đánh hay không đánh, bây giờ nhìn mà xem, cái này gọi là chiến sao? Là phản kích đó chứ!
Mọi người tâm trạng phiền muộn, có điều bởi vì người đông, mà lúc này bên Quân Mạc Tiếu lại ít quân số nên cũng đành bó tay chịu thua khi bọn họ chạy trốn. Tầm mắt trông thấy đã sắp lên đến bờ, bỗng nhiên từ trong rừng cây trước mặt nhảy ra vài kẻ, rõ ràng mai phục từ trước. Kẻ dẫn đầu cầm nghề lưu manh, xem bộ trang bị nghề nghiệp cấp 30 trên người hắn thì thấy cấp thấp bỏ cha, vốn không nên xuất hiện tại khu vực luyện cấp này mới phải. Thế nhưng vừa nhìn thấy ID trên đỉnh đầu hắn, cả đám lòng nguội như tro.
Bánh Bao Xâm Lấn, đây chẳng phải một trong những cao thủ trụ cột của công đoàn Hưng Hân đó ư...
"A ở đây nè, nhanh lên nhanh lên, nhiều người lắm." Cả đám nghe thấy Bánh Bao Xâm Lấn kêu to mấy tiếng.
Nhiều người? Hai chữ này là đang nói bọn họ sao?
← Ch. 0352 | Ch. 0354 → |