← Ch.1070 | Ch.1072 → |
Edit & beta: Lá Mùa Thu
"Boss rớt gì vậy?"
Người giết Kiếm Sĩ Rồng chính là các thành viên tinh anh của chiến đội Hưng Hân, giết xong cùng nhau vây quanh xác boss nhìn đám vật liệu tuôn dướt đất, ai nấy vừa hớn vừa lo.
Từ ngày Quan Dung Phi về với tổ chức, khâu nghiên cứu trang bị của Hưng Hân rốt cuộc đi vào quỹ đạo. Tuy thích cắm đầu vào Ô Thiên Cơ hơn, nhưng nói cho cùng hắn cũng đã làm việc ở Gia Thế suốt bao năm qua nên vẫn ý thức rõ trách nhiệm của mình trong phòng kỹ thuật, đó là cân hết toàn bộ công cuộc nghiên cứu trang bị bạc của Hưng Hân.
Căn cứ vào các loại vật liệu hiện có của Hưng Hân, Quan Dung Phi đã tổng hợp ra nhiều phương án khác nhau. Lượng vật liệu cấp 75 sung túc của Hưng Hân khiến hắn rất ngạc nhiên. Vật liệu dưới cấp 70 ở Hưng Hân chắc chắn không bằng Gia Thế, mà vật liệu thường cấp 75 cũng không bằng các công hội câu lạc bộ khác nữa kìa, nhưng nếu nói đến vật liệu hiếm rơi từ boss hoang dã cấp 75 thì Hưng Hân nhảy vọt lên hàng đại gia. Lúc game cập nhật cấp 75, Hưng Hân đã có địa vị rõ rệt trên chiến trường boss hoang dã ở Thần Chi Lĩnh Vực rồi, không những vậy còn kéo cho cái kho của bốn nhà Nghĩa Trảm, Hạ Võ, Chiêu Hoa và Việt Vân lên hương theo. Sau đó Ngũ Thần về, công hội riêng của Hưng Hân dần dần phát triển, đám Diệp Tu càng lúc càng ít phải nhờ đến nhân lực bốn nhà kia, đánh được bao nhiêu đều nuốt hết không cần chia chác.
Nói về việc tích trữ vật liệu, thường sẽ thấy ở các công hội khác là mô hình kim tự tháp, vật liệu càng cao số lượng càng ít. Ở Hưng Hân cũng không đến nỗi lật ngược cái kim tự tháp lại, nhưng nếu chỉ so tỉ lệ vật liệu trong kho thì đách câu lạc bộ chuyên nghiệp nào bằng.
Điều đó có nghĩa gì, người trong nghề như Quan Dung Phi hiểu quá rõ. Nghĩa là trong thời gian ngắn sắp tới, tổng số lượng trang bị bạc của Hưng Hân khó bắt kịp các ông lớn hàng đầu, nhưng lượng trang bị bạc cấp 75 sẽ không thua kém bất kỳ ai. Đúng là hiện tại mọi câu lạc bộ đều sở hữu trang bị bạc cấp 75 mà Hưng Hân một món cũng không có, nhưng đó là vì trang bị bạc cấp 70 của Hưng Hân vốn đã ít rồi, hồi trước còn chưa có nhân sự chuyên nghiệp như Quan Dung Phi. Trong hai người Ngụy Sâm và Diệp Tu thì nghiên cứu của Ngụy Sâm khá hạn chế, chỉ tập trung vào nghề thuật sĩ, đã vậy còn đi theo đường lối kinh nghiệm là chính, lý luận là 10 xóa đi số 1, khó lòng nào có bước tiến xa. Diệp Tu có kiến thức tích lũy toàn diện hơn hẳn Ngụy Sâm, nhưng sức người có hạn, chỉ riêng mỗi Ô Thiên Cơ đã đủ hack não bởi quá nhiều biến số. Thêm vào đó, hắn mỗi ngày phải nghiên cứu chiến thuật, theo dõi sự trưởng thành của đội viên, vào game chinh chiến, còn mana đâu mà ôm đồm hết được? Thế nên Diệp Tu dứt khoát dẹp luôn khỏi nghiên cứu trang bị cấp 75, vì đó là lĩnh vực mới toanh chưa xé zin, mệt tâm lắm không dám rớ.
Ôm được Quan Dung Phi về, Diệp Tu coi như được giải thoát hoàn toàn khỏi khâu này. Có dân chuyên, tiến độ nghiên cứu trang bị lập tức tiến triển rất nhanh. Nghiên cứu triệt để mớ tư liệu của Ô Thiên Cơ xong, Quan Dung Phi nhấp nhổm muốn thăng cấp nó ngay. Không những vậy, hắn còn nghĩ ra đủ trò biến thái.
Khi Hưng Hân đi cướp Kiếm Sĩ Rồng, Quan Dung Phi thẳng thắn đưa ra yêu sách.
Xương Sống Của Rồng!
Đó là vật liệu Quan Dung Phi chỉ mặt đặt tên. Món này trong kho Hưng Hân đã có sẵn 4 nhánh, nhưng hắn bảo không đủ.
"4 nhánh còn chưa đủ? Săn về xếp hình hay chi?" Diệp Tu lúc đó có hỏi.
"Xếp khung ô." Quan Dung Phi trả lời.
"Khung ô..." Quan Dung Phi chơi sang hơn cả Diệp Tu tưởng tượng. Khung ô dùng để giương Ô Thiên Cơ, số lượng cần thiết khá cao nên xưa nay đều chỉ lắp bằng vật liệu thường. Giờ Quan Dung Phi đại gia tới mức muốn dùng vật liệu hiếm, không lẽ định thăng cấp Ô Thiên Cơ lên 75 bằng vật liệu hiếm cấp 75 hết luôn?
"Ê chơi vậy hơi sang đó? Có bắt buộc không?" Diệp Tu nghi ngại. Vật liệu hiếm thường chỉ gánh vài linh kiện quan trọng nhất của một món trang bị bạc thôi, chưa bao giờ có trang bị bạc nào cần phải xài hàng hiếm 100% mới chế hoặc tăng cấp được.
"Bắt buộc." Giọng Quan Dung Phi chắc như đinh đóng cột, "Cấu tạo của món vũ khí này cực kì phức tạp, vượt xa các món trang bị bình thường khác. Ông tự mình thăng cấp nó cho đến giờ chắc cũng biết càng lên cao nó càng cần nhiều vật liệu hiếm hơn, vì nếu không tăng chất lượng vật liệu thì không chịu nổi việc buff sức mạnh cho một thứ có kết cấu phức tạp thế này."
"Ông xác định chỉ là vì vậy, chứ không phải vì thấy vật liệu tồn kho cấp 75 của tụi mình khá quá nên muốn chế thử một món trang bị bạc bá nhất quả đất toàn bằng vật liệu hiếm?" Diệp Tu vô cùng nghi ngờ.
"Đó chỉ là lý do thứ ba." Quan Dung Phi nói.
Lý do thứ ba... Tên này nghĩ vậy thật bây ơi.
Diệp Tu đang định khuyên giải thì Quan Dung Phi bỗng nói tiếp: "Lý do thứ hai là để tiết kiệm hơn."
"Tiết kiệm?" Diệp Tu thấy nên đi ráy tai cho thông.
"Ừ, nếu ông vẫn muốn dùng gộp cả hai loại hiếm và thường thì tui cũng không ý kiến, nhưng khi đó sẽ phải nghiên cứu nhiều hơn để chọn ra phương pháp tối ưu. Nhu cầu vật liệu của Ô Thiên Cơ vốn đã gấp bội trang bị bình thường rồi, các phương án để lựa chọn cũng phức tạp hơn. Chủng loại của vật liệu thường nhiều hơn hẳn vật liệu hiếm, nếu chọn sai một món vật liệu thường mà gây ra lãng phí tổng thể thì lãng phí đó cũng to gấp bội." Quan Dung Phi hễ nói đến trang bị là đâu ra đấy, khác biệt một trời một vực với cái sự ất ơ lơ đãng khi bị bắt làm việc khác.
Diệp Tu nghe vào thấy cũng có lý, vì xét cho cùng, vật liệu cấp 75 mới xuất hiện được nửa năm chứ không như vật liệu cấp 70 đã bị người ta nghiên cứu suốt ba năm trời. Bên cạnh đó, Ô Thiên Cơ phức tạp quá mức bình thường, thăng lên một cấp độ hoàn toàn mới thế này đúng là khó càng thêm khó.
Nhưng mà...
"Thật sự tới mức phải dùng vật liệu hiếm 100%?" Diệp Tu nói.
"Tui cho rằng làm vậy sẽ chắc ăn hơn." Quan Dung Phi nói.
"Vật liệu hiếm cấp 75 đang trữ trong kho có đủ cho Ô Thiên Cơ thăng cấp không?" Diệp Tu hỏi. Hiện boss hoang dã cấp 75 tổng cộng tám con, cả chủng loại và sản lượng vật liệu đều kém xa vật liệu hiếm cấp 70, vì boss hoang dã cấp 70 có đến tận 20 con.
"Đừng xem thường vật liệu hiếm vậy chứ ba!" Quan Dung Phi nghiêm túc nói với vẻ mặt như muốn bưng vật liệu hiếm lên bàn thờ cúng chuối.
"Thôi ok... Giờ ông đang có phương án gì?" Diệp Tu hỏi.
Thế là Diệp Tu nhận được một danh sách vật liệu cần thiết cho tiến độ nghiên cứu hiện nay của Quan Dung Phi. May mà tích lũy hơn nửa năm nên kha khá món đã có sẵn, nhưng Xương Sống Của Rồng...
"12 nhánh." Quan Dung Phi thản nhiên như thể món này có bán trên phường.
"Không phải chỉ có 8 nhánh khung ô thôi à?" Diệp Tu nhịn, ráng nhịn.
"Nếu dùng Xương Sống Của Rồng thì phải 12 nhánh." Quan Dung Phi trả lời như không, nhưng Diệp Tu nghe hiểu. Ý hắn là món vật liệu này khác với mấy món trước, có thể do độ dài hoặc do thể tích, nói chung phải 12 nhánh mới có thể làm công việc mà 8 nhánh loại khác làm được.
"Đừng xem thường vật liệu hiếm?" Diệp Tu bật ngược.
"Đồ nào giá trị ấy." Quan Dung Phi nói.
Giờ Hưng Hân đã giết được Kiếm Sĩ Rồng, nó có đánh rơi nhánh xương nào không? Thiếu tận 8 nhánh, mà Kiếm Sĩ Rồng một tuần chỉ xuất hiện đúng một lần, chưa chắc lần nào cũng sẽ cướp thành công, cướp xong cũng chưa chắc có xương gặm...
Cảm giác tha thiết hóng đồ rơi từ boss trong game đã bao nhiêu năm rồi Diệp Tu không có? Giờ có rồi nè, có sâu sắc luôn.
Vật liệu đầy đất, Ngũ Thần hít vào một hơi mới bước lên nhặt. Hiện nay hắn thường trú trong game, còn những người khác thì khi nào cần mới đăng nhập clone thôi, chứ thông thường sẽ dùng nhân vật chuyên nghiệp vào đấu trường luyện PvP. Công đoạn luyện kỹ năng cá nhân đã có các chương trình huấn luyện chuyên dụng do Quan Dung Phi viết, hiệu suất cao hơn hẳn hồi trước phải vào game tìm điều kiện thô huấn luyện.
Ngũ Thần nhặt đồ, các dòng thông báo theo đó nhảy lên trên kênh đoàn đội Hưng Hân.
Bột Bích Vân, Vải Đốt Trời, Sơn Hải Băng...
Mỗi một món đều là vật liệu hiếm cấp 75 cực kỳ quý giá, nhưng bây giờ ai nấy đều coi như không thấy, chỉ chăm chú chờ sự xuất hiện của bốn chữ thần thánh kia.
"Xương Sống Của Rồng!!" Trần Quả kêu lên trước tiên, nhưng mới 1 nhánh à, còn thiếu 7 nhánh lận.
"2 nhánh!" Trần Quả tiếp tục kêu.
Số lượng vật liệu rơi từ boss rất nhiều nên có mấy món cùng loại là chuyện không lạ. Hưng Hân còn đang mong rơi hẳn một lần 8 nhánh xương rồng luôn cho sướng kìa.
"3 nhánh!" Trần Quả lại kêu lần nữa, nhưng tiếng cô đếm không nhanh bằng tốc độ Diệp Tu click nhặt. Lúc cô đếm nhánh thứ ba thì ai cũng đã thấy có đến hai dòng Xương Sống Của Rồng nhảy lên màn hình. Tổng cộng 4 nhánh rồi.
Còn không?
Mọi người cùng nhìn xuống đất, thấy vật liệu đã được nhặt gần hết.
Tốc độ click của Ngũ Thần cũng nhanh, mặt đất dần dần được dọn sạch sẽ. Trần Quả bị chậm nhịp ở nhánh thứ ba nên thôi im luôn nghỉ đếm, cùng mọi người dõi mắt theo kênh đoàn đội.
Dòng chữ Xương Sống Của Rồng xuất hiện lần thứ năm, lần thứ sáu.
"Không dữ tới mức ra luôn 8 nhánh chứ?" Ngụy Sâm ngẩn ngơ.
Đúng là không tới mức vậy. Kết quả cuối cùng thu được 6 nhánh Xương Sống Của Rồng.
"Uầy, có mỗi 6 nhánh." Diệp Tu tiếc hùi hụi.
Dân tình cạn lời. Thời gian qua giết vô số boss hoang dã, ai cũng nắm rõ tỉ lệ đồ rơi từ boss. Cùng một món mà rơi hai ba cái một lần thì cũng thường thấy, bốn năm cái hiếm lắm mới thấy, chứ sáu cái mới thấy lần đầu. Tiếc cái gì vậy ba, lại còn "mỗi" cái gì nữa ba?
Hết phim, đám nhân vật bên Diệp Tu thoát ngay tại chỗ. Ngũ Thần ôm vật liệu về thành với công hội, tiếp tục làm việc khác trong game.
Diệp Tu thoát game xong bèn mở một file trên máy ra xem, trong đó viết toàn yêu cầu vật liệu Quan Dung Phi đưa. Hắn sửa con số sau chữ Xương Sống Của Rồng từ 8 thành 2, mỗi một điểm ấy thôi thật chả bõ bèn gì so với nội dung file dài dằng dặc.
Muốn nghỉ hè? Mơ đi các cháu bé!
@ai đó giờ này còn đang ngủ: 10 năm trước em vào Hang Rồng săn 8 nhánh Peril chế cung cho anh, hôm nay Quan đòi Diệp 8 nhánh Xương Rồng cho chiếc ô 10 năm này, có phải giống lắm không anh?
← Ch. 1070 | Ch. 1072 → |