Vay nóng Homecredit

Truyện:Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1090

Toàn Chức Cao Thủ
Trọn bộ 1719 chương
Chương 1090: Mảnh Mật Thất Quỷ Vương
0.00
(0 votes)


Chương (1-1719)

Siêu sale Lazada


Edit & beta: Lá Mùa Thu

Nhân vật hai đội tách đường, nhanh chóng chui qua lỗ hổng trên cao rồi chia tay nhau bởi hai khối đá.

Trước khi biết rõ cuộc chơi trong Sào Huyệt Bách Quỷ là gì, hai chiến đội rất lý trí không để xảy ra xung đột. Có điều trong bụng ai cũng chỉ mong năm đứa bên kia vừa leo ra liền gặp cục đá khác đè cho chết bẹp.

Nhưng cả hai phe đều phải thất vọng. Sau khi vượt qua khối đá, đường hầm thông suốt mãi cho đến khi phình ra thành một khu vực rộng hơn.

"Nhìn như mộ thất ấy nhỉ?" Năm người Hưng Hân đi tới cuối đường. Đó là một căn phòng rất lớn, vuông vức hẳn hòi. Một căn phòng như thế dưới lòng đất chỉ có thể là mộ thất mà thôi.

Vừa dứt lời, giữa phòng đột nhiên bộp bộp vang động, một chiếc quan tài bằng đá dần dần nổi lên khỏi lòng đất.

"Ể? Sắp spawn boss?" Diệp Tu nói.

"Quỷ Vương?"

"Dễ vậy á? Hốt luôn không cần làm gì khác?" Diệp Tu nói, cùng lúc đó mỗi người Hưng Hân đã vào vị trí sẵn sàng.

"Đầu tiên thăm dò hàng họ nó trước rồi mới đánh thật, không có trị liệu ở đây, mọi người phải cẩn thận." Diệp Tu nhắc vài câu. Nhìn theo thể thức event mấy ngày nay thì đặc điểm của quỷ là tấn công mạnh, phòng thủ yếu. Chỉ cần tìm thấy nhược điểm, quất gọn là chuyện dễ dàng, nhưng trước khi tìm ra thì khá khó nhai.

So với quỷ tảo, có lẽ Quỷ Vương phải có sức tấn công thuộc hàng boss? Nếu câu trả lời là đúng, nó có thể cho mọi nhân vật một hit về làng bất cứ lúc nào.

Hưng Hân chia nhau ra đứng, vào thế xong xuôi, quan tài đá cũng đã hoàn toàn lộ khỏi mặt đất. Một tràng lạch cạch lạch cạch vang lên, nắp quan tài đang dần mở ra!

Cả nhà Hưng Hân rất phởn. Trò này thấy trong game nhiều rồi, một hai lần đầu còn hơi thót tim chứ giờ đã quá nhạt.

Nắp quan tài mở được một nửa, một cánh tay trắng nhởn, khẳng khiu vươn ra nắm lấy mép quan tài, cái đứa ngủ bên trong ngồi bật dậy.

Một con nữ quỷ.

Một con nữ quỷ trắng bóc từ da tới tóc, từ móc áo tới lưng quần.

Diệp Tu chẳng chần chừ đến nửa giây, hất tay cho một quả lựu đạn vào trong quan tài.

Lựu đạn nổ tung, gái quỷ thét lên một tiếng nghe như cực kì kinh hoàng. Bị một kỹ năng thế này dọa khóc, xem ra không phải phong độ mà một con boss nên có.

Gái quỷ nhảy cái bẹp từ trong quan tài ra ngoài, trợn mắt nhìn Quân Mạc Tiếu, há miệng thét thêm tiếng nữa.

Gió rét băng băng.

"Công kích hệ băng!" Diệp Tu kêu lên. Quân Mạc Tiếu đã sớm lật người lăn đi.

Mộc Vũ Tranh Phong nhấc trọng pháo lên vai, ba phát pháo liên tục bắn ra. Gái quỷ hành động nhanh như chớp, biết né cả chiêu, lúc này mới thật sự thể hiện IQ thường thấy ở một con boss. Nó tránh thoát ba quả Pháo Chống Tăng, nhưng Hàn Yên Nhu đã ở bên hông cản đường với một bộ liên kích kỹ năng cấp thấp tặng kèm Huyễn Văn ma pháp. Gái quỷ bị Đường Nhu đánh cho bận bịu tay chân, không kịp bắn trả.

"Cẩn thận, đừng gấp quá!" Diệp Tu nhắc nhở.

"Em hiểu." Đường Nhu rất tập trung. Gái quỷ này liệu sẽ có chơi chiêu mắc dại nào chăng? Tạm thời họ chưa biết, nhưng phải thử nghiệm bằng nhiều cách chứ chỉ đứng từ xa phóng chiêu thăm dò thì không đủ.

Một Huyễn Văn thuộc tính lửa phừng phừng bay đi, hai tay Hàn Yên Nhu tỏa sáng bởi siêu buff tăng sức đánh của Huyễn Văn lửa. Gái quỷ trúng chiêu, rít lên một tiếng vô cùng thảm thiết.

"Nó sợ lửa, thuần thuộc tính băng!" Diệp Tu kết luận ngay.

"Bình xăng!" Diệp Tu gọi Bánh Bao.

Bánh Bao Xâm Lấn liền ném bình xăng. Gái quỷ rơi vào biển lửa, quả nhiên đau đớn phẫn nộ không thôi.

"Hỏa Viêm Trảm!" Diệp Tu lại hô lên.

Hại Người Không Mệt lao lên, vung kiếm ninja rạch gái quỷ bằng một đường ánh lửa, làm nó liên tục kêu gào. Nhát kiếm này còn để lại một vết chém như thiêu đốt, có vẻ hữu hiệu hơn hẳn mấy hit tấn công thuộc tính lửa trước đó.

Nhưng gái quỷ cũng đã bắt đầu phản kích mạnh mẽ. Nó há miệng thổi ra một cơn lốc xoáy, tốc độ nhanh, bán kính lớn, Hại Người Không Mệt vội vàng phắn gấp mà không kịp, cánh tay trái trúng lốc, lập tức đóng băng.

"Bị gì?" Diệp Tu hỏi. Hắn muốn biết hiệu ứng của hit đánh vừa rồi.

"Đông đá." Mạc Phàm đáp bằng hai chữ miêu tả của hệ thống về debuff trên cánh tay mình.

"Còn kết ấn được không?" Diệp Tu hỏi.

"Không." Mạc Phàm nói. Mọi thao tác mà cậu muốn làm lúc này chỉ cần dùng đến cánh tay trái đều sẽ bị cưỡng chế hủy bỏ. Kết ấn đương nhiên phải cần hai tay, cánh tay trái đông thành que kem, nghỉ kết chứ còn sao nữa?

"Vậy coi như dính debuff phong ấn kỹ năng?" Diệp Tu nói.

"..."

Bánh Bao là đồng chí tốt, thấy Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm bị thương bèn bay qua trợ giúp. Gái quỷ rất nhạy bén, lập tức quay đầu phun cơn lốc khác về phía Bánh Bao Xâm Lấn.

"Bánh Bao, cẩn thận!" Diệp Tu vội nhắc. Bánh Bao đã phóng đến sau lưng gái quỷ, đâu có ngờ tự dưng gái quay đầu lại nhìn mình. Với khoảng cách này, chỉ cần gái phun một phát chắc chắn sẽ trúng ngay đầu Bánh Bao Xâm Lấn.

Thế thì đầu sẽ bị đóng băng á? Đầu đóng băng là debuff gì? Giảm mấy trăm điểm IQ? Óc bị đông đá mà?

Bánh Bao bỗng rống to một tiếng át cả tiếng thét ầm ĩ kia. Tuy vậy, tiếng rống này không gây sát thương. Sát thương đến từ thao tác, không phải từ động tác. Thế là mọi người rất nhanh nhìn thấy Bánh Bao Xâm Lấn bình tĩnh tự tin không cay cú mà giương hai tay về phía gái!

Khi cơn lốc băng được phun ra khỏi miệng gái quỷ cũng là lúc nó bị vác chổng vó lên trời, sượt qua mặt Bánh Bao Xâm Lấn.

Quật Ngã!

Gái quỷ lăn quay ra đất, lốc băng không có cửa đụng tới Bánh Bao.

"Thằng nhóc này..." Diệp Tu vã mồ hôi lạnh. Hắn cũng không biết Bánh Bao có phải chủ đích dùng khống chế của Quật Ngã để đẩy lệch hướng tấn công của lốc băng không, nhưng quả thật đó là một pha lấy công làm thủ vô cùng đặc sắc.

"Ghê quá! Ghê quá!" Bánh Bao giờ mới hoảng hồn, vừa kêu gào vừa lăn lê bò toài ra khỏi khoảng cách tiếp xúc với gái quỷ.

Đã phát hiện nhược điểm và nắm sơ cách tấn công của nó, Diệp Tu nhanh chóng lập kế hoạch chiến lược và chỉ huy mọi người làm theo. Tiếng gái quỷ rít gào tràn ngập mộ thất. Trong các chiêu nó sử dụng, công kích hệ băng với tiếng thét mở đầu là chiêu nhanh và mạnh nhất. Cuối cùng trong một đợt hỏa lực, Bánh Bao Xâm Lấn đưa đầu cho gái phun băng, last hit được nó.

Mọi người hớt hải chạy đến nhìn Bánh Bao.

Nguyên cục đá bọc đầu nhọn hoắt, Bánh Bao Xâm Lấn trông như cái răng sữa.

"Sao rồi, IQ vẫn ổn chứ?" Diệp Tu muốn chứng thực suy đoán của mình.

"Không sao cả, em vẫn thông minh chán." Bánh Bao nói.

Diệp Tu nghe tiếng Bánh Bao rất nhỏ, rõ ràng không phải trong game mà là âm thanh truyền đến trực tiếp từ phòng huấn luyện. Giọng nói trong game đã bị tắt một cách cưỡng chế. Lại chẳng, miệng Bánh Bao Xâm Lấn cũng bị đông đá mà! Chân thực đến từng chi tiết!

"Anh hỏi thuộc tính trí lực của em đó." Diệp Tu vừa nói vừa click vào Bánh Bao Xâm Lấn kiểm tra chỉ số.

Trí lực bình thường. Xem ra suy đoán về óc đông đá đã sai.

Bánh Bao Xâm Lấn ôm nguyên cái đầu đá bước mấy bước, lúc la lúc lắc, cảm giác thăng bằng rất kém. Có lẽ đây chính là hiệu ứng debuff gây nên.

"Xem cái này này!" Khi mọi người đang vây quanh Bánh Bao Xâm Lấn, Tô Mộc Tranh phát hiện có thứ rơi ra từ gái quỷ.

Mảnh Mật Thất Quỷ Vương - I.

"Ồ..." Diệp Tu nhặt lên.

Có I thì sẽ có II, khả năng có cả III, IV, V. Quả nhiên gái này không phải Quỷ Vương mà chỉ là một em đệ của nó thôi. Mảnh Mật Thất chắc dùng để ghép thành chìa khóa mở mật thất? Cần bao nhiêu tấm? Rơi từ trên người boss? Nếu mình nhặt rồi, người khác muốn lấy thì phải giết mình? Có thể hợp tác nhiều nhà với nhau để cùng sử dụng Mảnh Mật Thất không?

Thử click chuột phải sử dụng, hệ thống nhảy lên thông báo: Cần thêm Mảnh Mật Thất Quỷ Vương - II, III, IV, V.

Đúng vậy thật.

Năm đội, năm Mảnh Mật Thất, bắt buộc phải cầm hết trong tay mới sử dụng được. Thế thì cuối cùng sẽ chỉ duy nhất một đội có cơ hội gặp Quỷ Vương.

Trong đầu Diệp Tu lướt qua rất nhiều ý nghĩ. Đúng vào lúc này, vách đá họ đang đứng đối diện đột nhiên đổ sụp. Cả một bức vách chỉ trong khoảnh khắc biến mất tiêu, mớ đá vụn đổ nát dưới đất trông không tuân thủ định luật bảo toàn khối lượng gì cả.

Tường sụp làm không gian thoáng đãng hẳn, Diệp Tu lập tức phát hiện trước mặt là một đội người chơi cũng đang đứng ngó đống đá hệt như bên mình. Quan trọng hơn hết, dưới chân họ có một cái xác. Không giống gái quỷ trắng hếu Hưng Hân mới giết cho lắm, nhưng ắt hẳn cùng đẳng cấp.

Hai đội nhìn nhau sửng sốt, nhưng chỉ trong tích tắc cả mười người đã cùng ý thức được một việc!

Thiên Lôi Địa Hỏa!

Phe bên kia quả quyết tấn công ngay. Người trẻ tuổi mà, phải high chứ!

Đối diện Hưng Hân là chiến đội Hô Khiếu. Huyệt mộ này trống trải thênh thang, không có bất cứ thứ gì để ẩn thân. Triệu Vũ Triết chớp mắt đã phóng ra một đại chiêu phép thuật, vừa công kích vừa lợi dụng hiệu ứng ánh sáng để che chắn nhà mình. Hai năm trong giới chuyên nghiệp, cậu ta không còn là một tân binh ngây ngô từ lâu mà đã trở thành một cái tên rất ưu tú trong thế hệ tuyển thủ mới, mặc dù vẫn chưa được ca ngợi đến cấp thần.

Năm người Hưng Hân tránh gấp.

Một đại chiêu không đi kèm bất cứ thứ gì làm nền rất dễ né, cả Bánh Bao Xâm Lấn đang ôm nguyên cục đá trên đầu còn loạng choạng né được nữa cơ.

Tuy vậy mục đích của Triệu Vũ Triết không nằm ở công kích. Chính xác hơn, cậu ta muốn yểm hộ. Đây là đấu pháp được Hô Khiếu sử dụng rất nhuần nhuyễn. Dưới sự che khuất của ánh sáng phép thuật, thánh chơi zâm Phương Duệ đã rải cạm bẫy đầy đất.

"Lui trước đã." Diệp Tu kêu lên.

Bánh Bao Xâm Lấn vẫn đang ôm đầu đá, tốc độ chậm, mất thăng bằng, Hưng Hân không thể ứng chiến với 100% sức lực. Tạm thời khó quá cho qua!

Thế nhưng tiếc thay, Đường Hạo - đội trưởng và cũng là át chủ bài của chiến đội Hô Khiếu - rất biết được nước làm tới.

Hưng Hân càng lùi, hắn càng xông pha hung hãn hơn.

Lưu manh vốn là một nghề cực kì linh hoạt và biến hóa vô số đường, nhưng lúc này cầm trong tay hắn, Đường Tam Đả trở nên dũng mãnh không khác gì Quyền Hoàng Đại Mạc Cô Yên!

Nghề lưu manh không có lấy một danh hiệu nào coi được, đó là việc khiến Đường Hạo rất khó chịu. Như Đấu Thần, Súng Vương, Kiếm Thánh, Quyền Hoàng gì gì ấy, Đường Tam Đả cũng phải có một danh xưng hoa lệ như thế mới đúng.

Vì thế Đường Tam Đả, bằng một khí thế hổ báo vốn không nên tồn tại ở nghề của mình, xông tới!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1719)