Vay nóng Tinvay

Truyện:Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1162

Toàn Chức Cao Thủ
Trọn bộ 1719 chương
Chương 1162: Cảm giác quen thuộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1719)

Siêu sale Shopee


Edit & beta: Lá Mùa Thu

Sau màn chào hỏi bắt tay đầy tình cảm, trận Hưng Hân vs Nghĩa Trảm chính thức bắt đầu trên sân nhà Nghĩa Trảm.

Dù là một chiến đội rất có phong cách, nhưng chỉ cần nhìn vào lượng khán giả sẽ thấy độ hot của Nghĩa Trảm không cao. Với một năm tuổi nghề, họ thậm chí không bằng Hưng Hân. Xét cho cùng, thể thao là lĩnh vực tôn sùng thực lực. Nghĩa Trảm có thế nào đi nữa cũng chỉ xếp vào hàng ngũ các đội trung và thấp. Muốn lôi kéo fan địa phương lại càng khó khăn vì Nghĩa Trảm không phải một mình một cõi ở thành phố B, tuổi nào sánh nổi với chiến đội Vi Thảo cắm rễ lâu năm, vốn đã trở thành biểu tượng Vinh Quang của thành phố này rồi. Làm người đến sau, còn chẳng có trình vượt trội, Nghĩa Trảm sống khá vất vả.

Lúc chuẩn bị thành lập, Nghĩa Trảm từng giương lá cờ chiến đội bình dân, rất được người chơi trong game ủng hộ. Nhưng bây giờ ai cũng đều biết sự thật: Ngoài thực lực, Nghĩa Trảm chẳng có cái gì bình dân cả. Dàn tuyển thủ năm người, không ai không phải con đại gia, bình cmn chứ dân à.

Tình hình thương mại của Nghĩa Trảm vì thế mà khó thuận lợi, có điều một cái hội mê Vinh Quang đến mức đầu tư làm câu lạc bộ, dắt nhau đi đánh giải luôn như họ thì giới bình luận Vinh Quang có máu mặt đến đâu cũng không dám đưa ra nhận xét. Mục tiêu khởi nguồn của người ta đã khác với số đông, sẽ không hợp lý nếu lấy hình thức lời lỗ bình thường để đánh giá.

Bất kể bối cảnh ra sao, mục tiêu thương mại thế nào, một khi đã bước vào trận, chỉ có thắng thua mới là quan trọng nhất. Tuyển thủ đôi bên quay về hàng ghế nhà mình, để lại trên sân hai vị tuyển thủ sẽ đấu trận solo đầu.

Diệp Tu.

Tôn Triết Bình.

"Không tệ." Thấy cặp đấu, Tôn Triết Bình rất hài lòng, trong mắt đã thắp nên lửa.

Giải nghệ nhiều năm, trở về sàn đấu này, mọi thứ nơi đây Tôn Triết Bình quá quen, đồng thời cũng quá lạ.

Quen là vì, mặc cho game cập nhật bao nhiêu, tăng max level bao nhiêu, đây rốt cuộc vẫn là chiến trường Vinh Quang, nơi 24 nghề lao vào chém giết lẫn nhau không đổi.

Lạ là vì, rất nhiều người cũ đã không còn. Mỗi lượt đấu, Tôn Triết Bình nhìn thấy vô số gương mặt chưa gặp bao giờ, thậm chí bên cạnh hắn cũng chẳng phải Liên minh trong ký ức, đồng đội trong ký ức ngày xưa.

Nhân vật đúc nên từ sắt, mà tuyển thủ như nước xuôi dòng.

Trôi theo quá khứ cả rồi...

Tôn Triết Bình không chỉ một lần cảm thán trong lòng.

Nhưng hôm nay, giờ phút này, trên sàn đấu, đứng đối diện hắn, là Diệp Tu!

Tôn Triết Bình bỗng thấy mình thoắt chốc như quay về với những mùa giải đầu tiên, vây quanh là những cái tên đọc đã làu làu, những nhân vật, những câu chuyện, thậm chí cảm giác, tất cả đều quen thuộc như ngày xưa.

"Bắt đầu đi!" Tôn Triết Bình nắm tay phải thành nắm đấm, đưa lên miệng thổi một hơi.

Đó là hành động thường thấy ở hắn lúc trước, bao nhiêu fan đã quên mất rồi, một thói quen mà ngay cả bản thân Tôn Triết Bình từ lúc trở về Liên minh cũng chưa từng lặp lại. Nhưng giờ đây cảm giác quen thuộc ùa về, động tác vốn mang thương hiệu Tôn Triết Bình lại xuất hiện một cách vô cùng tự nhiên.

"Đừng có cố." Diệp Tu thấy rõ tất cả trong mắt. Hắn cười cười, quay lưng bước vào phòng thi đấu dành cho đội khách.

Trận đấu bắt đầu.

Cuồng kiếm sĩ Tái Thụy Nhất Hạ, tán nhân Quân Mạc Tiếu, mỗi người spawn ra một góc bản đồ.

Từ lúc bản đồ được load, khắp nhà thi đấu đã xôn xao hẳn lên.

Đây là sân nhà Nghĩa Trảm nên Nghĩa Trảm có quyền chọn bản đồ. Trong phần đấu solo, bản đồ do chính tuyển thủ xuất chiến quyết định. Ấy thế mà Tôn Triết Bình lại chọn Võ Đài, cái Võ Đài với diện tích chật hẹp, chẳng có địa hình gì cả mà Diệp Tu đã từng dùng để đánh chết Trương Giai Lạc trong trận Bá Đồ đấy.

Hôm nay Tôn Triết Bình dùng đúng tấm bản đồ y hệt để nghênh chiến Diệp Tu. Dĩ nhiên hắn không thể biết đối thủ của mình là ai trước khi vào đấu, nhưng việc lựa chọn tấm bản đồ này vẫn như muốn nhắn nhủ đến Hưng Hân một điều gì đó.

"Có cần phải..."

Diệp Tu spawn xong đang định chat, ai ngờ mới kịp gõ ba chữ, Tái Thụy Nhất Hạ của Tôn Triết Bình đã sải bước, phóng người theo thế Chém Vỡ Núi bay qua.

Một chiêu mở đầu rất bình thường của cuồng kiếm sĩ, nhưng khi được thực hiện dưới tay Tôn Triết Bình, nó lại mang một khí thế khác hẳn.

Vì sao?

Với nhiều năm kinh nghiệm Vinh Quang, Diệp Tu không đến mức khó hiểu.

Đó là tiết tấu. Tiết tấu của Tôn Triết Bình toát ra một khí chất hung mãnh thế đấy. Ba chữ của Diệp Tu vừa rời phím, ánh kiếm đã chém thẳng xuống đầu. Diệp Tu chỉ đành buông bỏ mà tập trung đánh. Châm chọc nhau cái bản đồ? Đáng tiếc, Tôn Triết Bình không định cho hắn thời gian đâu.

Tái Thụy Nhất Hạ đáp đất, Quân Mạc Tiếu thụp người lăn né. Chưa chờ Chém Vỡ Núi đi hết thế, Ô Thiên Cơ giũ ngược thành mâu, một chiêu Thiên Kích đã đâm tới, trông có vẻ hơi vội. Thiên Kích vốn không đè được Chém Vỡ Núi, hai kỹ năng đụng nhau chắc chắn Thiên Kích sẽ bị Chém Vỡ Núi chém nát.

Tuy vậy, tuyển thủ nào có kinh nghiệm đều nhanh chóng phát hiện: Hit Thiên Kích này của Quân Mạc Tiếu căn thời gian chuẩn đến cực điểm. Nó sẽ đâm trúng Tái Thụy Nhất Hạ ngay khi Chém Vỡ Núi vừa chạm đất xong, không sợ bị đè.

Cơ mà Tôn Triết Bình lại chính là một trong các tuyển thủ dày dặn kinh nghiệm ấy. Chém Vỡ Núi đã gần chạm đất, đột nhiên nảy sinh một cú xoay nhẹ. Cú xoay có phạm vi cực nhỏ không thay đổi được tích tắc chênh nhau giữa hai kỹ năng, nhưng có thể hất sóng xung chấn đến gần Quân Mạc Tiếu hơn.

Thiên Kích đã đi xong thế, Diệp Tu dù có phát hiện cũng không kịp điều chỉnh. Kiếm chém vỡ đất, Mâu Thiên Cơ gần như đâm đến cùng lúc.

Trúng chiêu!

Tái Thụy Nhất Hạ bị hất lên trời, nhưng đồng thời Quân Mạc Tiếu cũng bị đẩy văng vì không tránh khỏi sóng xung chấn của Chém Vỡ Núi.

Mới hai chiêu cấp thấp siêu tầm thường mà có thể đánh thành một pha chạm trán đầy ngoạn mục như thế, chỉ gói gọn trong một cú bật nhảy và hạ cánh. Chắc chắn ai mắt kém một tí hoặc trình còi một tẹo sẽ không nhìn ra cái vi diệu trong việc căn thời gian Thiên Kích cực chuẩn và trick điều hướng Chém Vỡ Núi cực nhanh. Nếu tưởng rằng pha giao đấu vừa rồi chỉ đơn thuần là hai kỹ năng trực tiếp gõ nhau thì, chậc chậc, thật không biết thưởng thức.

Ầm!

Một chùm lửa lại bùng lên giữa hai nhân vật vừa lao vào nhau đã văng ra xa. Quân Mạc Tiếu chịu lực đẩy từ sóng xung chấn, thình lình biến Ô Thiên Cơ thành hình thái súng, giơ lên bắn Tái Thụy Nhất Hạ. Bất ngờ thay, Tái Thụy Nhất Hạ cũng lật lưỡi kiếm Đỡ Đòn trong nháy mắt.

"Phản ứng nhanh nhỉ!" Lần này Diệp Tu có dư thời gian đánh chữ. Vừa rồi là một pha biến chiêu quái dị chỉ riêng tán nhân mới có, vậy mà Tôn Triết Bình lại đỡ được.

"Đừng có cố." Tôn Triết Bình cũng đách care có hợp lý hay không, cứ việc ném trả Diệp Tu nguyên văn câu lúc nãy ngoài trận.

"Không hề." Diệp Tu còn trả lời nữa chứ. Quân Mạc Tiếu mới chạm đất sau cú văng, lập tức phóng người theo một luồng ánh sáng về phía Tái Thụy Nhất Hạ.

Kỹ năng thích khách: Hồ Quang Thiểm!

Chưa ai kịp thở, hai nhân vật bị kéo giãn khoảng cách đã sắp xáp lá cà tập hai, không kịp chờ Tái Thụy Nhất Hạ lăn cho hết cú Chịu Thân để giải quyết lực rơi.

Phá Diệt Trảm!

Dưới tình thế đó, Tái Thụy Nhất Hạ vừa bật dậy vừa ra chiêu Phá Diệt Trảm.

Cuồng kiếm sĩ là một nghề vừa điên cuồng vừa bá đạo. Nghề như thế có đặc điểm gì? Dễ đè chiêu các nghề khác.

Mớ chiêu cấp thấp dưới 20 của tán nhân khó có chiêu nào chơi ngang cơ Phá Diệt Trảm. Quân Mạc Tiếu đang dùng Hồ Quang Thiểm để áp sát nhanh, trông như con cừu tự đưa đầu vào miệng cọp.

Phá Diệt Trảm mang theo sát ý mãnh liệt của cuồng kiếm sĩ, chém xuống Quân Mạc Tiếu.

Chỉ thấy cả người Quân Mạc Tiếu rung lên như có một luồng khí lực cuốn qua toàn thân.

Xương Cốt Sắt Thép!

Hắn bỗng nhiên bật kỹ năng của nhà quyền pháp, tức muốn gồng người ăn Phá Diệt Trảm.

Với Phá Diệt Trảm, sát thương chỉ đóng vai trò phụ, hiệu ứng debuff mới là chính. Mục tiêu bị Phá Diệt Trảm chém trúng sẽ giảm mạnh sức phòng ngự đến 70% trong vòng 5s, cho nên hai chữ Phá Diệt mới thành tên gọi. Gồng người ăn Phá Diệt Trảm không phải câu chuyện bán máu đơn thuần. Nghề nào phòng ngự càng cao sẽ bị trừ điểm phòng ngự càng nhiều, do đó chiêu này được gọi là ác mộng của nghề giáp nặng.

Trang bị trên người Quân Mạc Tiếu đắp bậy đắp bạ, cũng không có bonus từ armor mastery, chỉ số phòng ngự chắp vá không giống ai. Giờ hắn lại bật Xương Cốt Sắt Thép, một kỹ năng tăng phòng ngự theo chỉ số chứ không phải %.

(Xương Cốt Sắt Thép + Quần Áo Hổ Lốn) - Phá Diệt Trảm =???

Quả là một bài toán khó. May sao khán giả không cần phải giải, vì chỉ cần Quân Mạc Tiếu bị chém trúng, họ sẽ thấy ngay số liệu thay đổi trên bảng thuộc tính nhân vật. Khác họ, tuyển thủ chuyên nghiệp với khả năng tính toán thần thánh đã nhẩm ra được con số debuff giảm phòng.

Kết quả: Ước chừng 7%.

Giảm 7% điểm phòng ngự so với 70% như ban đầu, chênh lệch tận 10 lần. Sức mạnh của Phá Diệt Trảm gần như đã bị Xương Cốt Sắt Thép hóa giải hoàn toàn. Hơn thế nữa, Xương Cốt Sắt Thép không chỉ tăng phòng, mà còn 20s Bá Thể cho da dày thịt chắc, tha hồ yolo chẳng ngán thằng nào.

Một nhát kiếm bổ xuống, cả người Quân Mạc Tiếu hơi lảo đảo dù đã có Bá Thể, đủ thấy sức nặng vốn có của Phá Diệt Trảm. Ăn xong chiêu, Quân Mạc Tiếu vung hai tay lên với Ô Thiên Cơ tách thành hai cây tonfa.

Quyền Xung Kích, Tập Kích Gối, Quyền Móc, Đạn Sóng Khí...

Chuỗi tấn công liên tục bắt đầu, đổ ập xuống người Tái Thụy Nhất Hạ như vũ bão. Quân Mạc Tiếu lao vào hắn, đánh đấm như phát điên, nào kém cái điên của cuồng kiếm sĩ.

Cũng đúng... Nếu không phải vậy, năm đó sao có thể một người mà phá được Phồn Hoa Huyết Cảnh của hai đứa mình chứ?

Nhìn Tái Thụy Nhất Hạ bị tấn công dồn dập, một cảm giác quen thuộc khác lại tràn về với Tôn Triết Bình.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1719)