← Ch.0011 | Ch.0013 → |
Bốn tên này quả thật quá trắng trợn, vụng trộm ở một bên bàn tính, để một mình Diệp Tu làm culi ở bên kia. Cũng may cả đám vẫn chưa hoàn toàn xem Diệp Tu như thằng ngu, tính toán xong bốn người mới chịu đến giúp Diệp Tu đánh quái, vừa đánh vừa giải thích cho hành vi lười biếng lúc nãy: "Vừa rồi công hội có chút chuyện, không chuyên tâm được, giờ thì tốt rồi."
"Mọi người nỗ lực lên." Diệp Tu thản nhiên nói một câu, không hề nghi ngờ.
Bốn tên kia mừng thầm trong bụng. Vì vậy suốt cả giai đoạn hợp sức cùng nhau này, bốn vị lão làng lại thêm một cao thủ là Diệp Tu, đánh phó bản này rất có phong thái nghiền ép, ai cũng giết thật sảng khoái, nhìn từ ngoài vào không thấy bất kỳ âm mưu nham hiểm nào.
"Công kích của tên này rất cao a, có phát hiện không?" Điền Thất bên này nhỏ giọng nói thầm với Nguyệt Trung Miên.
"Hình như là do cây trường mâu kia, tao chưa thấy nó bao giờ." Nguyệt Trung Miên nói.
"Tao cũng không biết, không chú ý mấy cây trường mâu cấp thấp lắm." Điền Thất bảo.
"Nếu giết chết tên này xong mà rớt ra được thì tốt rồi." Nguyệt Trung Miên nói.
"Rớt ra để làm gì chứ, công kích cao tới đâu cũng chỉ là hàng cấp thấp, dùng không được mấy ngày." Điền Thất nói.
"Vậy cũng đúng." Nguyệt Trung Miên gật đầu.
Hai bên không đụng chạm lẫn nhau, cùng nhau hợp tác, ra ra vào vào Rừng Rậm Cách Lâm, hiệu suất cực kỳ tốt, có hơi đáng tiếc là bọn họ không được gặp BOSS ẩn Ám Dạ Miêu Yêu.
Giết xong mấy lần, Quân Mạc Tiếu là người đầu tiên đạt cấp 10. Không có biện pháp, ai bảo hắn là người đầu tiên giết chết Ám Dạ Miêu Yêu chứ, kinh nghiệm thưởng khá nhiều. Rừng Rậm Cách Lâm cũng chỉ có một con BOSS ẩn, một lần thế này cũng khiến Quân Mạc Tiếu leo được khá cao trên bảng cấp bậc khu 10, tiếc là người đầu tiên đột phá cấp 10 không phải là hắn. Mà là một người chơi tên Lam Hà, lúc lên cấp 10 là lần thứ hai người này leo lên hệ thống thông báo, lần đầu tiên là cùng một đội bốn người qua cửa đầu tiên phó bản Rừng Rậm Cách Lâm.
Thấy được Quân Mạc Tiếu lên cấp 10, cả lũ Nguyệt Trung Miên khẩn trương, e sợ tên này viện cớ phải đi làm mấy nhiệm vụ cấp 10 mà trốn đi. Ai ngờ Diệp Tu chỉ cười nói một câu "Lên rồi", sau đó trong tiếng chúc mừng lại cùng bọn họ vào Rừng Rậm Cách Lâm.
Lần đầu giết Ám Dạ Miêu Yêu cũng không kéo kinh nghiệm cách xa bao nhiêu, lần đánh phó bản này bốn người Nguyệt Trung Miên đồng thời đạt cấp 10. Trên người năm người họ cũng đã bổ sung không ít trang bị.
"Người anh em, chúng ta phối hợp rất tốt, hiện tại bốn người chúng ta ai cũng cấp 10, đi đánh Huyệt Động Nhền Nhện không?" Điền Thất nói với Diệp Tu. Nguyệt Trung Miên và Diệp Tu từng xảy ra xung đột, đột nhiên trở nên thân thiết thế nào cũng khiến người ta cảm thấy kì lạ. Vì vậy Nguyệt Trung Miên vẫn giữ thái độ không vừa mắt, Điền Thất đứng ra làm người hòa giải thỉnh thoảng cười nói ha ha với Diệp Tu.
Diệp Tu vô cùng đồng ý với đề nghị này, chỉ bày tỏ muốn đi trước học một ít kỹ năng. Điểm kỹ năng không chỉ được thưởng lúc làm nhiệm vụ thông thường, ngoài ra còn có khen thưởng khi lên cấp, đánh quái đến một số lượng nhất định cùng với một số nhiệm vụ khiêu chiến, chỉ cần thực hiện đầy đủ những chỉ tiêu máy móc này điểm kỹ năng có thể lên đến 4000. Vừa rồi từ cấp 7 lên đến cấp 10, điểm kỹ năng cũng tích cóp được một ít, chủ yếu dùng vào kỹ năng mới mà cấp 10 có thể học.
Bốn người khác đương nhiên cũng muốn học. Vì vậy trước tìm thầy dạy kỹ năng, sau sẽ tập hợp ở Huyệt Động Nhền Nhện.
Ngoài cửa Huyệt Động Nhền Nhện không có nhiều người, dù sao cả đội bọn họ tăng cấp xem như khá nhanh, hơn nữa người chơi mới nếu xem hướng dẫn cũng sẽ không chú ý đến phó bản này.
Bên ngoài chỉ có một ít người chơi đã có đội, bởi vì độ khó của phó bản rất cao, cho nên lúc thêm đội đều hỏi một chút tình huống trang bị thế nào, tổ đội không hề thoải mái. Năm người bọn Diệp Tụ lại rất dứt khoát, tới cũng không nói gì, trực tiếp đi vào, lúc này đây, đám người Nguyệt Trung Miên lén lút thì thầm với nhau.
"Lập tức để hắn chết hay còn xem tình huống?" Một người nhỏ giọng hỏi.
"Xem thử cái đã, người này rất lợi hại, trước cứ lợi dụng hắn, đến khi đánh BOSS thì mới tiến hành, thế nào?" Điền Thất đề nghị.
"Ừ." Những người khác đều không có ý kiến, thành thật mà nói bọn họ không có thù hằn gì với Diệp Tu, thấy thao tác của người này xuất sắc, là người đánh ra sát thương cao nhất trong đội, đều không nỡ để hắn đi, nhưng nể mặt bạn bè là Nguyệt Trung Miên, rốt cuộc vẫn đi đến một bước này, cả đám ngoài miệng không nói nhưng trong lòng thầm tiếc nuối.
"Có mang theo thuốc giải độc hết chưa?" Sau khi vào phó bản Điền Thất hỏi mọi người, tất cả mọi người đều đáp ừ, chỉ có Diệp Tu tùy ý cười nói: "Không cần."
"Tên này, muốn chết." Nguyệt Trung Miên rất khó chịu với giọng điệu tràn đầy tự tin của Diệp Tu.
"Càng tiện cho chúng ta hành động." Điền Thất ngược lại nghĩ rất thoáng.
Bên trong Huyệt Động Nhền Nhện khá tối, có thể nhìn thấy mạng nhện giăng đầy, trên mặt đất thỉnh thoảng thấy một ít hài cốt, trông thật u ám và kinh khủng. Đám người Nguyệt Trung Miên hơi khẩn trương, ở Vinh Quang khi chết cũng sẽ rơi kinh nghiệm, ở thế giới bình thường là 10%, trang bị cũng có khả năng rơi xuống, nhưng tỷ lệ thấp. Khi tới Thần Chi Lĩnh Vực lại càng đáng sợ, chết sẽ mất 20% kinh nghiệm, tỷ lệ rớt trang bị cũng cao hơn.
Lại nhìn Quân Mạc Tiếu, hắn lúc này giống như vẫn đang ở Rừng Rậm Cách Lâm, cầm theo chiến mâu tiến về phía trước. Bốn người Nguyệt Trung Miên vừa thấy tên này chủ động dò mìn, cảm thấy thực tiện.
Diệp Tu đối với phó bản cấp thấp đều sớm quên sạch, trong ấn tượng của hắn thì hình như mình có viết một cái hướng dẫn về Huyệt Động Nhền Nhện, hiện tại chẳng nhớ gì cả, ngẫm lại đã là chuyện của mười năm trước rồi.
Diệp Tu còn đang thổn thức tưởng nhớ, rất nhiều bóng đen đột nhiên xuất hiện từ phía khe đá, nhắm mặt Quân Mạc Tiếu mà đánh. Diệp Tu tay trái nhấn phím tay phải cầm chuột, Quân Mạc Tiếu lăn mình về phía sau né đòn công kích, vừa đứng dậy thì đánh ra một đòn Thiên Kích.
Thứ đang nhào đến chính là Nhền Nhện Xanh thuộc loại cận chiến, sau khi trúng một đòn công kích thì lật ngược chiếc bụng to văng ra ngoài, ra đòn với một mục tiêu đang bị đánh bay chính là thao tác cơ bản nhất trong Vinh Quang, Diệp Tu sao có thể bỏ qua? Sau một chuỗi âm thanh nhộn nhịp của chuột lẫn bàn phím, Quân Mạc Tiếu cầm chiến mâu nhảy lên, từ trên không đâm điên cuồng xuống vị trí Nhền Nhện Xanh. Phốc phốc phốc phốc liên tiếp bốn kích, từng kích đều chính xác, Nhền Nhện Xanh trực tiếp bị đóng đinh lên khe đá.
"Móa nó, không phải chứ!" Điền Thất kinh hãi.
"Bốn Kích Liên Hoàn Trên Không!!" Tên còn lại cũng rất phối hợp mà sợ hãi kêu lên.
"Cấp 10 đã có thể đánh ra Bốn Kích Liên Hoàn Trên Không?" Người thứ ba nói.
Nguyệt Trung Miên lúc này kinh ngạc há hốc mồm, không nói nên lời.
Bốn Kích Liên Hoàn Trên Không, chiêu này rất nhiều người biết, nhưng đa số đều làm không được. Trên lý thuyết miêu tả cũng khá đơn giản, chính là dùng tấn công thường mà đâm thẳng, Long Nha, tiếp đấy lại đâm hai kích liên tục – kỹ năng cấp 10 Liên Chớp của pháp sư chiến đấu, hoàn thành bốn kích đâm thẳng.
"Tao nghe nói tốc độ tay ngoài 170 mới có thể sử dụng chiêu liên kích này." Điền Thất nói.
"Đó là dưới tình huống tốc độ đánh tăng lên sau khi thành pháp sư chiến đấu mới làm được mà?" Tên còn lại nhắc nhở.
"Hắn hiện tại còn đang là tán nhân a..."
"Tốc độ đánh của tán nhân và pháp sư chiến đấu hơn kém nhau bao nhiêu?"
"Không biết a, còn phải xem trang bị nữa, trang bị hiện tại của hắn không có khả năng tăng tốc độ đánh." Trang bị trên người Quân Mạc Tiếu cơ bản đều là những thứ họ thấy được từ lúc vào phó bản.
"Vũ khí thì sao? Phải chăng vấn đề nằm ở vũ khí của hắn?"
"Đừng tìm nguyên nhân nữa, giả sử tụi bây trở thành pháp sư chiến đấu rồi, cho cả đám một bộ trang bị Lưu Quang cộng tốc độ đánh, tụi bây có đứa nào làm được Bốn Kích Liên Hoàn Trên Không không?"
Một hồi trầm lặng, nếu như bọn họ đánh ra được, bọn họ sẽ không kinh ngạc như thế.
"Tên này rốt cuộc là ai?" Ba người nhất thời nhìn về phía Nguyệt Trung Miên.
*****
"Tao nói này, tao thấy tụi mình đừng đắc tội tên này thì tốt hơn." Giọng điệu của Điền Thất có chút nghiêm túc, nói với ba người nhưng ánh mắt lại hướng về Nguyệt Trung Miên.
"Đúng đó, tốc độ tay trên 170, đây là đại cao thủ đó!" Thêm một người đồng ý kiến.
"170 chỉ là ước chừng, hắn ta hiện tại là tán nhân không trang bị lại có thể thực hiện Bốn Kích Liên Hoàn Trên Không, tao nghĩ tốc độ tay chỉ sợ đã 200 rồi chứ?"
"Tốc độ tay 200... công hội của chúng ta sợ chỉ mình hội trưởng mới đạt đến trình độ này?"
"Không những không nên đắc tội, mà còn phải tranh thủ lôi kéo vào mới đúng."
"Cao thủ như vầy, tao thấy đằng sau hắn có thể đã có chỗ dựa cả rồi."
Một đám thảo luận sôi nổi, chỉ có Nguyệt Trung Miên vẫn không mở miệng. Đạo lý này gã hiểu, thật ra sau khi cùng nhau qua nhiều phó bản như vậy, oán hận của Nguyệt Trung Miên đối với Diệp Tu cũng đã phai nhạt, chỉ cần thành công hại chết tên kia một lần là thỏa mãn lắm rồi. Thế nhưng sau khi biết tên này là đại cao thủ, đối phó với hắn sẽ chịu áp lực rất lớn, oán niệm trong lòng Nguyệt Trung Miên bị kích thích trở lại. Thứ cảm giác này chính gã cũng không rõ, hâm mộ ghen tị căm hận cái gì cũng có. Đang muốn mở miệng nói, kết quả thấy được đám anh em của mình đều đang ngắm nhìn Quân Mạc Tiếu đánh quái, trong miệng không ngừng khâm phục. Nguyệt Trung Miên vội vàng chuyển qua nhìn, mới phát hiện trong Huyệt Động Nhền Nhện này, kỹ thuật mạnh mẽ của tên kia mới thể hiện rõ ràng.
Tiểu quái bên Rừng Rậm Cách Lâm quá yếu, Quân Mạc Tiếu công kích lại cao, quái diệt quá nhanh dĩ nhiên sẽ không nhìn ra gì, BOSS máu dày, nhưng cả đám cùng giáp lá cà nên cũng không rõ ràng. Bây giờ nhìn thấy hắn đứng đấy một mình đấu với nhền nhện máu còn dày hơn, trình độ và kỹ thuật càng thêm rõ rệt.
"Liên kích đã đánh đến 17 cái rồi."
"Từ lúc Bốn Kích Liên Hoàn Trên Không xong vẫn chưa từng ngắt quãng..."
"Hình như mượn sức vách tường bắn ngược lại, tiếp đấy lại đánh một cú hất bình thường."
"Xong cái Thiên Kích kia tao còn tưởng hắn tiếp không nỗi nữa chứ."
"Đẹp quá mày."
Ba người bên này không ngừng tán thưởng, khiến Nguyệt Trung Miên cảm thấy rất khó chịu, đang muốn qua nói chuyện, Điền Thất đã quay mặt nói với gã: "Nghe tao khuyên, đừng gây với tên kia nữa. Nếu mày bực bội thì bơ hắn đi là được, còn lại cứ để tao nói chuyện với hắn!"
Nguyệt Trung Miên lặng lẽ gật đầu, trong lòng có chút chua xót, gã biết, bọn Điền Thất đang chuẩn bị lôi kéo tên kia. Cao thủ có trình độ, công hội nào không muốn chào đón chứ? Đem ra so sánh, gã cùng lắm chỉ là một thành viên bình thường ở công hội Nguyệt Luân, sẽ không ai vì gã mà bỏ qua cao thủ như thế này.
"Đánh thật đẹp!" Sáu con nhện bị Quân Mạc Tiếu đánh một mạch đến chết, bọn Điền Thất lập tức vây lại tung hô, những lời ca ngợi này cũng không phải cố ý, bởi vì kỹ thuật của người nọ thật sự không có chỗ chê.
"Người anh em, hiện tại mới nhìn ra thân thủ bất phàm của ông a!" Điền Thất nói.
"Đâu có." Tên nào đấy vẫn đáp lại như thế, đối với tán thưởng hay lúc Nguyệt Trung Miên hãm hại hắn, tên này luôn chẳng có cảm giác gì.
"Người anh em là cao thủ của công hội khu khác đến khai hoang sao?" Điền Thất hỏi câu này, nhưng trong lòng cảm thấy khả năng này không lớn, người có công hội sao lại lẻ loi như vậy? Người này tám phần là kẻ đơn thân.
"Không có, chỉ mình tui." Quả nhiên.
"Thế hả? Vậy mà chưa có công hội? Với trình độ đốt đèn lồng còn khó tìm như ông, sao không có công hội nào muốn tranh giành chứ?" Điền Thất ra vẻ kinh ngạc.
"Khu mới mà, còn chưa có công hội." Diệp Tu nói.
Điền Thất giật mình. Khu mới không có công hội, nhưng ở khu cũ trước kia thì sao? Cao thủ như vậy không thể nào vừa bắt đầu chơi Vinh Quang được! Nhưng người ta không nói, Điền Thất đoán có thể mâu thuẫn với công hội trước, nên tức giận chạy sang khu mới chơi. Đây là cơ hội a! Đúng lúc này phải khiến người ta cảm nhận được hương vị gia đình đầy ấm áp từ công hội Nguyệt Luân của họ.
"Ông bạn trước kia ở khu nào?" Điền Thất bắt đầu chơi trò vấn đáp.
"Tui đã lâu rồi không chơi." Hỏi một đằng trả lời một nẻo, câu hỏi thứ nhất của trò chơi vấn đáp vừa ra đã kẹt.
"À à...." Điền Thất cũng chỉ có thể à à, tìm kiếm chủ đề trò chuyện gì để cậy miệng đây? Điền Thất cào tường.
Kết quả đối phương không có hứng thú quá lớn với việc trò chuyện, tiếp tục đi trước, nhưng mà lần này bọn Điền Thất lại vây chặt Quân Mạc Tiếu, nghiễm nhiên coi hắn là trung tâm của đội ngũ, Nguyệt Trung Miên trong lòng khó chịu, cũng chỉ có thể trầm mặc không lên tiếng.
Có đại cao thủ trấn thủ, phó bản này tiến triển cực kỳ thuận lợi. Bốn người mang theo thuốc giải độc quả nhiên không dùng cái nào, bởi vì Quân Mạc Tiếu sẽ đem thù hận của nhền nhện kéo hết lên người mình, sau đó nhờ vào cách di chuyển, lăn lộn, nhảy cao thành thạo và kỹ xảo xê dịch né tránh, bốn người thậm chí trầm mê trong kỹ xảo hoa lệ của Quân Mạc Tiếu mà quên đánh quái.
"Phía trước tui nhớ có nhiều nhện lắm, giết sạch thì BOSS đầu sẽ xuất hiện, hơn nữa còn biết phun độc bắn tơ, là chỗ khó của phó bản này. Chúng ta...." Điền Thất vừa mới nói tới chúng ta đã thấy Quân Mạc Tiếu xông lên giết, đành phải sửa lại: "Được rồi chúng ta lên đi...."
Trí nhớ của Điền Thất không sai, trong Huyệt Động Nhền Nhện có rất nhiều tiểu quái, ước chừng có bảy con, ba độc bốn tơ, hơn nữa còn gây thù hận theo dây chuyền, mọi người vừa mới lại gần, bảy con nhện đồng thời xông ra.
"Nhanh lên!" Điền Thất kêu gọi ba người anh em của mình, bản thân hắn cũng không thể không biết xấu hổ đi chỉ huy Quân Mạc Tiếu, trình độ người ta cao hơn mình rất nhiều. Nhưng lần này ở đây có tổng cộng bảy con nhện, Điền Thất cảm thấy kỹ xảo của Quân Mạc Tiểu cao đến đâu cũng không thể kéo hết tất cả thù hận, dù sao hiện tại mới chỉ cấp 10, không có kỹ năng lan kéo thù hận a! Cho nên hắn kêu gọi mọi người cùng nhau xông lên, chia sẻ áp lực với Quân Mạc Tiếu.
Kết quả nghe một tiếng "xoạt", chiến mâu trong tay Quân Mạc Tiếu vung lên, trực tiếp vẽ ra một vòng cung lớn, bốn con nhện cùng nhào đến, hai con tấn công, hai con bắn tơ. Quân Mạc Tiếu nhảy về sau, tránh được hai mạng nhện rồi xoay người trên không cùng lúc đấy, chiến mâu trong tay lại vung lên, qua hai tiếng bùm bụp thì hai con nhện phía sau cũng trúng đòn, sau khi rơi xuống lại nghiêng người, né tránh mạng nhện do một con nhện mới đến bắn tới, tung một cái Thiên Kích, con nhện thứ bảy bị văng cao, không bắn tơ được nữa.
Bọn Điền Thất nhất thời đứng vi vu trong gió.
"Thằng này là người hả?" Bốn người rất muốn nói câu này, nhưng ngại chức năng giọng nói trực tiếp chết tiệt của Vinh Quang, nói ra để người ta nghe thấy thì không hay, ngoại trừ những lời này, thật sự không còn lời nào có thể biểu đạt tâm tình của bọn họ lúc này.
"Quét ngang 180 độ, móa!" Mọi người chỉ có thể dùng phím gõ chữ.
"Giữa không trung xoay người mà vẫn có thể đâm chuẩn xác hai chiêu!"
"Sau khi Lăn Mình nắm bắt thời gian sử dụng Thiên Kích rất chuẩn, độ văng đạt lớn nhất."
"Đây không phải con người!" Mọi người nhất trí nhận định. Những kỹ xảo ở trên đều kết hợp từ những động tác cơ bản, nhưng không phải ai cũng làm được. Ví dụ như 180 độ quét ngang, chẳng qua chỉ là một công kích bình thường, nhưng để quét ngang cần rê chuột, tốc độ rê càng nhanh thì phạm vi càng lớn, ngoài ra cũng liên quan tới tốc độ công kích. Ở giai đoạn cấp 10 này, đánh ra được chiêu quét ngang 180 độ cũng không phải chuyện người bình thường có thể làm.
*****
Mọi người thật sự muốn cúng bái chết đi sống lại rồi, ngay cả Nguyệt Trung Miên không thừa nhận cũng không được, tên này ở cái đẳng cấp vốn không thể làm được như cấp 10 lại dùng kỹ năng ngang tàng của mình kéo cả bảy con nhện, chuyện này vượt quá lẽ thường rồi.
"Người anh em, kỹ thuật pháp sư chiến đấu của ông thật sự... quá bá đạo." Điền Thất lần này không hề có ý lấy lòng, nếu hắn không nói một câu như thế, hắn thật sự sẽ kiềm nén đến nội thương.
"Ha hả, tàm tạm thôi." Quân Mạc Tiếu bị bảy con nhện bao quanh, đâm bổ chẻ chém, vẫn cứ thành thạo như cũ. Bọn Điền Thất không thể không biết ngượng đứng xem nữa, cũng xông lên. Bọn họ đều là dân lão luyện, biết khống chế thù hận đúng lúc, sẽ không rối loạn tiết tấu Quân Mạc Tiếu lùa quái, vốn cho rằng bảy tiểu quái rất khó ứng phó, cuối cùng lại dễ dàng tiêu diệt. Nhưng cả đám biết rõ, sự thoải mái này được thành lập dựa trên sự phát huy biến thái của tên nào đấy, không có tên này, căn bản sẽ không có cục diện như thế.
Bảy con nhện bị diệt hết, chợt nghe được một tiếng rít kì quái, BOSS đầu tiên rực rỡ ra sân. Mọi người vẫn chưa thấy em nhền nhện nào, chỉ nghe được tiếng rít, song thấy một màn sương mù màu tím phun ra.
"Là độc của nhền nhện." Điền Thất hô lớn, màn sương mù màu tím này xuất hiện đột ngột, phạm vi lại rất lớn, có hai người không thể né tránh, vội vàng chạy qua một bên sử dụng thuốc giải độc, dùng rồi vẫn chưa hết kinh hãi, thanh máu cứ ào ào tụt xuống như cũ.
"Sao lại vô dụng?" Hai người hoảng sợ.
"Thuốc giải độc cấp thấp." Diệp Tu nói.
"Móa!"Hai người đồng thanh mắng, bọn họ cấp thấp chừa từng đến đây, sau cấp cao mới trở về càn quét phó bản sẽ không gặp vấn đề này. Lúc đó đẳng cấp của bọn họ hoàn toàn chèn ép đám quái này, chút độc của chúng cũng không để vào mắt, căn bản không nghĩ tới việc giải độc. Nhưng hiện tại, tỉ mỉ chuẩn bị thuốc giải độc, kết quả trong thời điểm mấu chốt chiến đấu với BOSS lại không dùng được, đây chẳng phải là chơi xấu nhau sao?
Quân Mạc Tiếu phất tay quăng cho hai kẻ máu mỏng bọn họ mỗi người một cái Trị Liệu, xong rồi phóng ngay về phía BOSS, đồng thời bắt đầu chỉ huy Điền Thất và Nguyệt Trung Miên không bị trúng độc, vung mâu chỉ sang một hướng hô to: "Điền Thất đứng ở góc 1 giờ, Tiểu Nguyệt Nguyệt đứng ở góc 4 giờ."
"Tiểu Nguyệt Nguyệt...." Nguyệt Trung Miên suýt nữa hộc máu, nhưng hiện tại không phải lúc so đo, Điền Thất không hỏi câu nào đã chạy đến vị trí 1 giờ, Nguyệt Trung Miên cũng nhanh nhẹn vào vị trí. BOSS số một nhảy ra giữa màn sương độc, nó cao lớn mạnh mẽ, to hơn gấp hai lần những con nhện thường. Loại quái vật có kích cỡ to lớn thế này, người chơi muốn chặn đánh rõ ràng dễ hơn so với loại quái nhỏ bé như Ám Dạ Miêu Yêu, nhưng to xác thì có ưu thế khác: với loại quái này vô luận là kỹ năng đánh văng lên không hay những kỹ năng làm di dời vị trí của chúng đều bị giảm hiệu quả, giảm nhiều hay ít còn phải xem cụ thể trọng lượng và lực công kích của nó.
BOSS số một đối với người chơi hiện tại đã là quá khổng lồ, Quân Mạc Tiếu ra chiêu tuy trúng, nhưng không "xi nhê" gì, hiển nhiên loại công kích bình thường này chẳng tạo được chút hiệu ứng văng xa với nó.
Với kinh nghiệm phong phú, Diệp Tu sẽ không bất ngờ với chuyện này, ngón tay liên tục gõ, Quân Mạc Tiếu lại đâm tiếp bốn cái qua. Con nhện to rít lên một tiếng, ngóc đầu phun một màn sương mù dày đặc qua, Quân Mạc Tiếu sớm đã xoay người nhanh chân chạy mất.
BOSS này tuy kích cỡ lớn, nhưng hành động tuyệt đối không chậm hơn nhện thường mà lực nhảy vọt còn hơn người, nhảy lên muốn Thái Sơn Áp Đỉnh Quân Mạc Tiếu. Quân Mạc Tiếu xoay người lăn tránh, bị gọi là "Tiểu Nguyệt Nguyệt" – Nguyệt Trung Miên đứng cô đơn một bên: "Ế, mày bảo tụi tao đứng đã rồi tự chơi một mình hả?"
"Hai ông bên kia, một ông đi đến vị trí 7 giờ, ông còn lại đi đến vị trí 9 giờ." Diệp Tu kêu lên.
"Khoảng cách bao nhiêu?" Hai người vừa chạy vừa hỏi.
"Bán kính 2 mét!" Diệp Tu nói.
Sau khi hai người đứng vào vị trí, bốn người đã đứng thành một vòng tròn, đối mặt nhau mà không biết rốt cuộc đang làm gì. Nhìn hắn vẫn một mình đánh Boss, chẳng lẽ đang sắp xếp chỗ ngồi để bọn họ ngồi xem biểu diễn?
Quân Mạc Tiếu né trái né phải, dẫn theo BOSS chạy về phía bên này, bốn người vội vàng chuẩn bị nghênh chiến, Boss vào lúc này lại đột nhiên nhảy lên, nhảy rất cao, sắp rơi xuống đè bẹp Nguyệt Trung Miên, Nguyệt Trung Miên vội vàng tránh ra định trốn mất, kết quả nghe được Diệp Tu kêu lên: "Đừng nhúc nhích!"
Báo thù! Tên này đang mượn cơ hội báo thù mình đây. Nguyệt Trung Miên chỉ thấy trong lòng đã rõ, không chút suy nghĩ bơ luôn Diệp Tu, lăn một cái tránh ra, kết quả ngẩng đầu lên nhìn, Quân Mạc Tiếu đã sớm dùng một chiêu Thiên Kích đâm một phát vào bụng BOSS. Kỹ năng chuyên đánh văng Thiên Kích này mạnh hơn so với công kích thường rất nhiều, nhện ta trúng chiêu, bị chặn trên không, hướng di chuyển đã bị dời. Tuy hiệu quả đánh văng của Thiên Kích không nhiều, nhưng bản thân quái đang lơ lửng, dẫn đến hướng bay thay đổi, lúc rơi xuống đã rơi vào giữa vị trí bốn người đang đứng.
"Điền Thất Đá Trước, vị trí chín giờ Đâm Liên Chớp, vị trí bảy giờ Đánh Lui, Tiểu Nguyệt Nguyệt mau về vị trí!" Diệp Tu cùng tổ đội vào phó bản với họ đã lâu, sớm thấy rõ kỹ năng nghề nghiệp mà họ đã học, lúc này bố trí xong bao vây cả kỹ năng dùng thế nào cũng chỉ huy luôn.
Điền Thất xông lên Đá Trước, đó là kỹ năng của nhà quyền pháp, có tác dụng đẩy quái lùi về sau, với BOSS lớn tuy bị giảm hiệu quả, nhưng vẫn có thể khiến nó dịch chuyển một chút.
Người chơi ở vị trí 9 giờ lúc này cũng đã đánh ra một chiêu Đâm Liên Chớp, kỹ năng kiếm khách này cùng với Đá Trước của Điền Thất là cùng một dạng, BOSS vừa bị đá đến lại bị đánh văng, đến lúc này, người có kinh nghiệm đã hiểu ý đồ của Diệp Tu, người chơi ở vị trí 7 giờ không chút lơ là đón lấy, cho một cái Đánh Lui.
Kỹ năng của người này là kỵ sĩ, ý nghĩa nhìn tên là biết, hiệu quả kỹ năng dời vị trí của người này là ưu tú nhất trong đám. Nhưng BOSS bị đánh lui đến vị trí 4 giờ lại không có người tiếp, đây vốn là vị trí của Nguyệt Trung Miên, bởi vì nghĩ Diệp Tu muốn hại chết mình nên đã trốn sang một bên, lúc này tuy đã trở về, nhưng không kịp rồi.
Tất cả mọi người hiểu rõ Diệp Tu muốn dựa vào những kỹ năng và vị trí này làm Boss văng tới văng lui như đánh bida, suy nghĩ này trái lại nhìn chuẩn điểm mạnh và kỹ năng của bốn người bọn họ. Điểm mạnh của họ là gì? Quen thuộc a! Bốn người bọn họ đều là bạn bè từ khu cũ qua, ăn ý với nhau, có thể phối hợp.
Thế nhưng hiện tại, tình huống khó khăn lắm mới tạo ra được lại bởi vì Nguyệt Trung Miên mà bị hủy trong chốc lát, ngay cả bọn Điền Thất cũng hơi mất hứng.
Ngay khoảnh khắc sắp thấy BOSS lọt khỏi vòng vây, thân ảnh Quân Mạc Tiếu đột nhiên xuất hiện ở vị trí 4 giờ.
Cả đám ngơ ngác, Quân Mạc Tiếu vốn đứng ở vị trí 11 giờ, căn bản không thấy hắn di chuyển, sao có thể đột nhiên xuất hiện ở chỗ này? Mọi người nhìn về phía 11 giờ, phát hiện nơi đó cũng có một tên Quân Mạc Tiếu.
"Vờ lờ!" Điền Thất giật mình.
Kỹ năng cấp 10 của Ninja: Thuật Phân Thân
*****
Thuật Phân Thân là một kỹ năng dùng để mê muội đối thủ, chẳng qua đối với những người chơi có kinh nghiệm phong phú thì rất dễ nhìn thấu thật giả. Tác dụng này ảnh hưởng khá rõ rệt đến NPC, còn khi chiến đấu với người chơi khác, Thuật Phân Thân trái lại là một kỹ năng thường bị Ninja sử dụng như kỹ năng dịch chuyển tức thời.
Quân Mạc Tiếu lúc này chính là như vậy. Người giả đứng tại chỗ, người thật của hắn lại lợi dụng Thuật Phân Thân nháy mắt di chuyển đến vị trí 4 giờ vốn do Nguyệt Trung Miên nắm giữ.
Cả đám vẫn còn lo lắng, bởi vì pháp sư chiến đấu ở cấp 10 chưa có kỹ năng thay đổi vị trí như họ, Quân Mạc Tiếu làm sao đẩy BOSS Nhện trở về đây?
Mọi người nhanh chóng nhận ra bản thân đã quá lo lắng rồi. Quân Mạc Tiếu không có kỹ năng nhưng hắn có kỹ thuật. Một chiêu Thiên Kích treo BOSS Nhện lơ lửng trên cao, tranh thủ lúc này, một chiêu Liên Chớp quăng ra, BOSS Nhện trúng hai phát bị đẩy về phía Nguyệt Trung Miên.
Nguyệt Trung Miên lúc này đã đứng ở vị trí 11 giờ – nơi mà phân thân của Quân Mạc Tiếu vẫn đang đứng. Lúc này Nguyệt Trung Miên vô cùng xấu hổ, gã còn hy vọng Quân Mạc Tiếu có thể mở miệng mắng gã mấy câu ngay bây giờ, kết quả tên này chẳng nói gì, chỉ chuẩn xác ném BOSS sang mà thôi.
Nên làm gì Nguyệt Trung Miên rất rõ, tiếp bằng một chiêu Đâm Liên Chớp, nhện bự lại bị đá thêm cái nữa.
Nguyệt Trung Miên chuẩn bị tốt tinh thần đón nhận sự chỉ trích của mọi người, kết quả lại nghe mọi người la to: "Xuất Huyết!"
Bị Xuất Huyết không phải người mà là BOSS Nhện. Trạng thái Xuất Huyết này cũng không phải chỉ một chiêu công kích thông thường là có thể tùy tiện đánh ra, hoặc do vũ khí kèm hiệu ứng này, hoặc kỹ năng kèm hiệu ứng này.
Trước mắt không có vũ khí của ai kèm hiệu ứng này.
Nhưng kỹ năng kèm hiệu ứng này thì có.
Liên Chớp, Liên Chớp của pháp sư chiến đấu. Thế nhưng Xuất Huyết của Liên Chớp là một hiệu ứng ẩn, không ảnh hưởng bởi tỷ lệ xuất hiện, mà do chính người chơi tự mình đánh ra.
Phương pháp đánh ra chính là để hai cú đâm liên tiếp của Liên Chớp hoàn toàn trúng một vị trí. Ý của trúng một vị trí, không phải hai cú đều đâm trên cánh tay là được. Mà là, lần thứ nhất phải đâm ở đây một lỗ, lần thứ hai phải đâm ở kia một lỗ. Sau khi làm được, trạng thái Xuất Huyết mới có tỷ lệ xuất hiện, tỷ lệ này là bao nhiêu, vì hiệu ứng ẩn nên không hề có số liệu hiển thị, sau khi người chơi thí nghiệm thử, ước chừng khoảng 50%.
Tỷ lệ này khá cao nhưng điều kiện đầu tiên phải hoàn thành được tất cả thao tác đã. Nếu thao tác này trên người một mục tiêu đứng yên thì rất dễ dàng, còn với đối thủ không ngừng chuyển động trong thực chiến, nhất định phải nhanh tay lẹ mắt.
Trong Vinh Quang có rất nhiều kỹ năng có hiệu ứng ẩn cần nhờ thao tác dũng mãnh để đánh ra như thế này.
Nếu Xuất Huyết do một người bình thường dùng Liên Chớp đánh ra, có lẽ đám Điền Thất sẽ cho là may mắn. Nhưng khi Diệp Tu dùng Quân Mạc Tiếu đánh ra, bọn họ lại nhất trí cho rằng đấy là kỹ thuật. Đối với thao tác của Diệp Tu, cả đám đã triệt để tâm phục khẩu phục rồi. Không chỉ thao tác, sự khống chế vây giết BOSS và khả năng chỉ huy đoàn đội cũng không chê vào đâu được, người này không phải cao thủ bình thường mà là cao thủ của cao thủ.
Điền Thất đã thấy hơi ngại khi lôi kéo Diệp Tu rồi. Bởi vì công hội Nguyệt Luân của họ trong Vinh Quang thật sự không nổi trội, đứng ngoài hạng 50 trong Thần Chi Lĩnh Vực, không hề nắm giữ kỷ lục phó bản nào. Một công hội tầm thường như vậy, chính Điền Thất cũng cảm thấy không xứng với tài nghệ của người ta.
Những người còn lại không biết có phải đều nảy sinh cùng suy nghĩ với Điền Thất hay không, tóm lại tất cả mọi người chỉ lặng lẽ ra công kích. Trong quá trình khó tránh khỏi những sai sót nhỏ, nhưng Diệp Tu luôn lên tiếng nhắc nhở kịp thời, nên không có họa lớn nào, trải qua một thời gian có kinh sợ nhưng không hề nguy hiểm, BOSS đầu cứ thế bị giết. Kiểm xác thì rơi ra ba món đồ lam, mọi người không hề để tâm đến trang bị cấp thấp, dù sao thoáng chốc cũng sẽ vứt bỏ, chẳng qua cả đám lúc này đều nhất trí yêu cầu Quân Mạc Tiếu nhặt, Nguyệt Trung Miên tuy không nói chuyện, nhưng cũng lặng lẽ chọn bỏ quyền.
Diệp Tu nhìn thử, là một chiếc đai lưng cấp 10 không quá xịn, mọi người đều vứt bỏ, hắn cũng không khách khí, tiện tay nhặt rồi đổi lấy, tiếp tục đi về phía trước.
Sau đấy đều cùng một cách đánh, BOSS số hai thuộc loại bắn tơ tấn công từ xa, điểm phiền phức là thường bắn tơ lên vách hang rồi từ đấy nhảy xuống giả làm Spiderman. Dưới sự chỉ huy của Diệp Tu, năm người vây nó vào góc. Lần này không chơi bi da nữa, chuyển sang thay phiên sử dụng kỹ năng có hiệu ứng gây đông cứng, BOSS số hai cứ thế mà cứng đến chết dưới sự chỉ huy của Diệp Tu, không thể bắn tơ khỏi miệng được nữa.
Sự sùng bái của cả đám đối với Diệp Tu càng thêm sâu đậm. Người này là MT của họ, là chủ lực công kích, thỉnh thoảng giúp họ trị liệu, đã vậy còn bố trí chiến thuật, thực hiện chỉ huy... Bốn người đã không còn lời nào để nói, chỉ còn sùng bái sùng bái và sùng bái.
Đại BOSS Nhền Nhện Vương của Huyệt Động Nhền Nhện cũng là một điểm khó xơi của phó bản, đặc điểm của nó ngoài việc kèm theo hai em tiểu BOSS Nhện bên cạnh, còn có thể vừa bắn tơ vừa phun độc. Tám cái chân lông lá xù xì, hoa văn trên da bụng xen kẽ từng tầng, kích cỡ lớn hơn hẳn một số so với hai bé BOSS khiến người ta càng thêm ghê tởm.
Đối mặt con BOSS cuối cùng này, đám Điền Thất lại chẳng lo lắng gì, bởi vì họ biết rằng dưới sự chỉ huy của Quân Mạc Tiếu, giết cái con hai hợp một kia không thành vấn đề.
Kết quả vẫn bất ngờ nhưng không có hiểm nguy như họ dự đoán, con hai hợp một Nhền Nhện Vương này chẳng qua chỉ mập hơn so với BOSS số một số hai thôi, cần thêm chút kĩ xảo mà thôi. Diệp Tu chỉ huy bốn người khống chế chung quanh, cuối cùng thuận lợi đánh chết nó.
Giết lần đầu!
Lúc này hệ thống thông báo rõ ràng đang đề tên bọn họ.
Nguyệt Trung Miên, Điền Thất, Mộ Vân Thâm, Thiển Sinh Ly, Quân Mạc Tiếu, người chơi đầu tiên phá bản Huyệt Động Nhền Nhện!
Bốn người Điền Thất từ kinh ngạc chuyển sang vui mừng quá đỗi. Cả đám thăng cấp không tính quá chậm, nhưng hoàn toàn không ngờ rằng bản thân có thể đoạt được phần thưởng người đầu tiên phá bản Huyệt Động Nhền Nhện. May mà có đại cao thủ như Quân Mạc Tiếu, nếu không sẽ không thuận lợi như thế.
"Móa!" Đồng thời lúc này, trong Huyệt Động Nhền Nhện tại thôn tân thủ, năm người nào đấy vừa nhìn thấy hệ thống thông báo thì trăm miệng một lời thốt lên.
Trước mặt họ, BOSS Nhền Nhện Vương rốt cuộc chỉ còn một lớp máu mỏng, không quá mười giây là có thể nắm xuống, nhưng bấy giờ, bọn họ vẫn thua ở mười giây này.
Hối hận, không cam lòng, năm người ảo tưởng nên vô số "nếu như" có thể bù đắp mười giây này, cuối cùng chỉ có thể chấp nhận hiện thực. Họ mang theo khí thế hào hùng, chuẩn bị giúp công hội nhà mình giành lấy tất cả lần đầu phá phó bản ở khu 10, kết quả mới giết đến phó bản thứ hai, lần đầu đã rơi vào nhà người khác.
Mười giây, thua chỉ mười giây.
"Quân Mạc Tiếu? Đây không phải đứa đầu tiên giết Ám Dạ Miêu Yêu sao?" Nhền Nhện Vương đã ngã xuống, năm người cũng thuận lợi qua cửa phó bản nhưng không hề vui sướng chút nào.
"Hình như là hắn."
"Tên này có lai lịch gì? Lên thông báo hai lần, Lam Hà, giống ông đấy!"
← Ch. 0011 | Ch. 0013 → |