← Ch.1230 | Ch.1232 → |
Edit & beta: Hoa Mùa Hạ (đổi tên hết tháng 8 mừng SN Tôn đại thần)
Hưng Hân vs Luân Hồi.
Một đội mới toanh đến từ vòng khiêu chiến, một ông lớn giành quán quân liên tục hai mùa. Hồi đầu mùa giải, e rằng không ai nghĩ hai đội này sẽ trở thành đối thủ một mất một còn, bởi kết quả trận lượt đầu đã nói quá rõ còn gì? Chiến đội Hưng Hân thua dưới tay chiến đội Luân Hồi với tỉ số 0 - 10. Bắt đầu bằng một trận đấu không thể tệ hơn được nữa, họ khập khiễng bước lên hành trình thi đấu chuyên nghiệp của mình.
Và rồi họ càng lúc càng trở nên đáng gờm. Từ lượt thứ 9 đổ đi, Hưng Hân chưa từng thua lấy trận nào. Thắng liền một mạch đến nay, họ nắm trong tay cả một thành tích ngang với Luân Hồi: Sáu trận 10 - 0.
Tuy trên bảng tổng sắp, đôi bên cách biệt tổng điểm đến 34 điểm, nhưng trong chín lượt đấu từ 9 đến 17, hiệu suất giành điểm của Hưng Hân thậm chí còn cao hơn Luân Hồi.
Hưng Hân bắt được cảm giác đánh rồi!
Mọi người đều cho là vậy. Dẫu sao, Hưng Hân cũng là một đội mới vào Liên minh, chắc chắn sẽ cần một giai đoạn thích nghi. Khởi đầu thiếu ổn định là một việc quá dễ hiểu. Vượt qua giai đoạn rèn giũa ấy, Hưng Hân nay đã vùng dậy tỏa sáng.
Những vấn đề mà ngoại giới chỉ ra về Hưng Hân, hiện đã được xử lý thỏa đáng thấy rõ.
Phương Duệ đổi nghề, nay đã tìm thấy con đường cách mạng, nghiệp vụ khí công sư theo trường phái zâm càng lúc càng nuột.
Tán nhân là một nghề quá lạ lùng, thế mà dàn tuyển thủ Hưng Hân lại thích nghi cực nhanh, nhanh hơn hẳn dự tính của mọi người. Đó là vì họ đã quên mất điểm đặc biệt của người Hưng Hân từ đầu.
Khỏi bàn đến Đường Nhu, Bánh Bao và La Tập đi. Cả ba đều là tân binh, đã chiến đấu bên cạnh tán nhân từ khi mới tiếp xúc Vinh Quang. Trong từ điển của họ, số nghề nghiệp Vinh Quang là 25 chứ không phải 24. Với họ, chưa bao giờ tồn tại cái gì gọi là chướng ngại phối hợp.
Tô Mộc Tranh là tuyển thủ chuyên nghiệp nhiều năm, suốt bao lâu không thấy cái nghề tán nhân quái thai. Cô cần phải làm quen với nó lần nữa, nhưng bản thân cô và Diệp Tu hiểu nhau như mạng, kêu cô thích nghi với Quân Mạc Tiếu dưới tay Diệp Tu nhanh nhất có thể ấy à? Miễn ai tranh được slot này nhé!
Phương Duệ không có ưu thế như Tô Mộc Tranh, nhưng trùng hợp lại đang đổi nghề, cần thích nghi với nghề mới. Trong quá trình đập hết xây lại, hắn tiện thể đồng bộ hóa Quân Mạc Tiếu vào hệ thống rèn luyện mới của mình. Tốc độ thích nghi tán nhân vì thế mà nhanh hơn hẳn các tuyển thủ khác.
Cùng logic, Kiều Nhất Phàm cũng bắt đầu tiếp xúc tán nhân vào đúng giai đoạn đổi nghề, tốc độ nhanh hệt như Phương Duệ.
Ngụy Sâm với mười năm kinh nghiệm Vinh Quang, An Văn Dật là một trị liệu biết quan sát toàn cục nên cả hai đều có sức thích nghi tốt. Mạc Phàm trước đây chưa từng có khái niệm đánh phối hợp, bây giờ học lại từ đầu, cũng chẳng khác gì đập hết xây lại như Phương Duệ và Kiều Nhất Phàm.
Một cách trùng hợp, mọi thành viên chiến đội Hưng Hân đều nắm ưu thế hơn người trong việc làm quen với tán nhân. Thế nên trong quá trình huấn luyện không ngừng, tích lũy kinh nghiệm thi đấu không ngừng, đội hình nhà họ nhanh chóng hoàn thiện, cả chiến đội càng đánh càng mượt.
Mà không thể không nhắc, lộ trình thi đấu giai đoạn đầu của Hưng Hân cũng địa ngục chẳng kém ai. Luân Hồi, Bá Đồ, Lam Vũ, Vi Thảo, bốn ông lớn siêu cấp đều góp mặt trong tám lượt đầu, thành tích Hưng Hân gặp hạn chế cũng có nguyên nhân từ đây.
Bất kể thế nào, Hưng Hân của hiện tại là một chiến đội xuất sắc vô cùng từ lượt thứ 9 đến nay. Hạng 5 bảng tổng sắp, thẳng tiến vòng chung kết. Một cường đội thực thụ!
Lại chẳng phải ư?
Chiến đội có ba tuyển thủ hạng sao.
Chiến đội hạng 5 bảng tổng sắp.
Gọi họ là cường đội chẳng có gì không đúng, ai ai cũng phải đồng ý.
Đã là cường đội, dĩ nhiên có tư cách thách thức Luân Hồi.
Nhưng mà ấy ơi... Thách ở đâu chứ sao thách trên sàn đấu Ngôi Sao Cuối Tuần? Trên sàn đấu vui là chính, Hưng Hân muốn chấm dứt chuỗi kỷ lục thắng của Luân Hồi?
Nghe sai quá sai!
Ai sẽ công nhận? Tiếng cười nổi lên bốn phía, chẳng ai buồn để vào mắt lời tuyên bố đanh thép của Ngụy Sâm. Bởi Hưng Hân có sự tồn tại của Diệp Tu, fan sân nhà Bá Đồ cũng ít hảo cảm với Hưng Hân nên không ngại hò hét đả đảo Ngụy Sâm.
"Ha ha, xem ra khán giả đang cảm thấy áp lực dùm ba bạn Luân Hồi nhỉ?" Ngụy Sâm nói.
Âm lượng tiếng la ó càng tăng cao.
"Khán giả cuống lên rồi kìa!" Bánh Bao ngạc nhiên, "Đây không phải sân nhà Bá Đồ á? Sao ai cũng sợ dùm Luân Hồi hết vậy?"
Sợ? Wtf?
Fan Bá Đồ nổi điên. Quả nhiên chơi chung với Diệp Tu chẳng thằng nào tốt đẹp! Nó khiêu khích mình kìa!
Khán giả ào ào phản đối, át cả tiếng MC cầm micro.
"Hốt chết chúng nó!!" Có người tức quá gào rú.
"Cám ơn!" Bánh Bao vẫy tay với người ta, "Yên tâm, tụi tui nhất định sẽ!"
"Đờ mờ, tao nói hốt chết tụi bây đó!" Fan Bá Đồ xoắn quẩy, nhưng kiểu gì mà giải thích nổi tình huống này?
MC cũng không định cho đôi bên lời qua tiếng lại, vội chuyển qua phỏng vấn người kế tiếp.
"Các anh muốn quyết thắng thua ở đây thật à?" Giang Ba Đào của Luân Hồi bèn ghé vào nói với ba người Hưng Hân.
"Sợ không?" Ngụy Sâm hất mặt.
"Ha ha ha." Giang Ba Đào chỉ cười không nói. Bên cạnh hắn, Ngô Khải và Đỗ Minh đều không lùi mà cùng bước lên. Tuy chỉ là sàn đấu Ngôi Sao Cuối Tuần, nhưng nếu đối thủ muốn làm thiệt, họ cũng sẽ không thoái nhượng. Luân Hồi là quán quân, không phải thứ để người ta nói hốt là hốt. Thái độ của Ngụy Sâm khiến hai người cảm thấy rất khó chịu.
"Đừng nóng vội." Ngụy Sâm nhìn họ, "Lát rồi biết."
Ngụy Sâm tự tin thái quá khiến ba người Luân Hồi đều cảm thấy ngờ vực. Các trò tổ chức trong Ngôi Sao Cuối Tuần toàn là mới toanh, không ai biết trước sẽ thi đấu cái gì. Vậy sao ổng làm như thắng chắc rồi vậy? Chẳng lẽ trong game có trò gì đó tương tự mà thằng cha này là cao thủ nhà nghề?
Ba người Luân Hồi âm thầm đoán già đoán non. Tuyển thủ chuyên nghiệp càng lúc càng xa rời game, trong thế giới của họ, Vinh Quang dần dần chỉ còn khái niệm đối kháng và đối kháng mà thôi. Lẽ nào trong game thực sự có trò tương tự? Họ không dám xác định.
Giữa Hưng Hân với Luân Hồi sặc mùi thuốc súng, hội hóng hớt thấy vậy càng sướng chứ chả ai chê. MC hỏi han dăm ba câu rồi tuyên bố Super Dodge Ball bắt đầu. Trận thứ nhất theo thứ tự rút thăm là Vi Thảo vs đội khán giả. Bình luận viên trên tivi cầm tài liệu giới thiệu luật chơi cho khán giả hiểu rõ, còn MC nhà thi đấu thì kiêm luôn nhiệm vụ giải thích cho cả tuyển thủ lẫn người chơi.
Luật chơi đơn giản hệt như trò ném cát của lũ trẻ. Trong khoảng sân quy định, một phe giữ nhiệm vụ tấn công bằng bao cát nhỏ, phe còn lại phòng thủ. Cát ném trúng cơ thể ai, người đó phải rời sân, nhưng nếu phe phòng thủ chụp được bao cát thì cộng thêm một mạng, hoặc có thể dùng mạng đó hồi sinh đồng bọn đã K. O.
Làm sao thao tác bao cát? Người chơi hai đội đầu tiên đã tiến vào phòng thi đấu, tải game xong phát hiện nhân vật mình cầm có thêm hai kỹ năng Ném Bao Cát và Chụp Bao Cát, cho phép xài thử để quen cách sử dụng.
Trận đấu bắt đầu, Vi Thảo là phe tấn công, đội khán giả phòng thủ. Ai trúng cát là lên bảng ngay, một hit về làng. Thời gian chiến đấu vì thế mà cực ngắn. Khoảng hơn một phút sau, ba nhân vật bên đội khán giả đều bị tiễn vong, mà mọi người đều thấy rõ Vi Thảo đã nương tay rồi chứ không hiếp gà quá đáng.
Đến hiệp hai, đội khán giả tấn công, Vi Thảo phòng thủ. Ba nhân vật Vi Thảo không ai chụp cát mà chỉ né, đợi cho quá thời gian hiệp trước mới khe khẽ để đội bạn ném trúng để kết thúc trận. Trình Vinh Quang đôi bên quá cách biệt, ai cũng biết nếu tuyển thủ chuyên nghiệp thật tâm mà né cát thì đội khán giả có ném tới Tết năm sau cũng éo trúng nổi.
So thời gian hai hiệp, Vi Thảo thắng. Mọi người dần dần nắm được cách chơi. Đến trận thứ hai, hai đội khán giả có trình ngang nhau, quyết đấu kịch liệt hơn trận đầu nhiều. Người trong trận đánh ầm ĩ, người ngoài trận cười nắc nẻ, sau hai hiệp cũng phân thắng bại.
Kế tiếp nữa là Hưng Hân vs Luân Hồi, với Luân Hồi tấn công và Hưng Hân phòng thủ theo kết quả rút thăm.
Qua quá trình quan sát bốn đội đấu nhau, tuyển thủ hai đội chuyên nghiệp này đã lập sẵn kế hoạch tác chiến. Tải xong bản đồ, ba nhân vật bên phe tấn công là Luân Hồi đứng ở ba góc tam giác đều, vây quanh phe phòng thủ là Hưng Hân chính giữa. Vị trí spawn là thế, sau đó ai muốn di chuyển thế nào cũng được. Trận mà hai đội khán giả vs nhau lúc nãy, sáu người chạy loạn cào cào cả lên. Nhân vật của họ do ban tổ chức cung cấp nên chưa quen mặt, nhìn không ra ai địch ai bạn, bóp người nhà rồi ôm người ta là chuyện xảy ra liên tục.
Trò hề kiểu vậy không có khả năng xuất hiện ở hai đội chuyên.
Trận đấu bắt đầu với dấu hiệu cát đang trong tay ai: Đỗ Minh! Kiếm khách Ngô Sương Câu Nguyệt!
Thế nhưng cát thì không thấy mà chỉ thấy ánh kiếm lóe lên. Ngô Sương Câu Nguyệt mở đường bằng Tam Đoạn Trảm, chém tới luôn!
Các trò chơi trong Ngôi Sao Cuối Tuần không bao giờ cấm cản thủ đoạn, nên đã đấu nhau thì tội gì không giết đối thủ? Đó luôn là cách chiến thắng dễ nhất. Nhưng vấn đề là nếu ném cát thì mục tiêu K. O văng khỏi game ngay, còn giết nhau thì phải tính sát thương với cả HP, tốn công hơn nhiều. Vì thế chẳng ai cho rằng Đỗ Minh xuất chiêu để giết địch, hắn chẳng qua dùng Tam Đoạn Trảm rút ngắn khoảng cách thôi. Khoảng cách càng gần, càng dễ ném trúng, đơn giản thế đấy.
← Ch. 1230 | Ch. 1232 → |