← Ch.1391 | Ch.1393 → |
Edit & beta: Lá Mùa Thu
Lăn ngang!
Dạ Vũ Thanh Phiền lăn mình sang bên, né khỏi tuyệt chiêu Đạn Sóng Khí mắc zại chuyên tấn công dưới háng người ta của Phương Duệ. Trong lúc lăn, Hoàng Thiếu Thiên cực nhanh quét góc nhìn khắp bốn phía trước, sau, trái, phải.
Địa hình từng đi qua, hắn biết rõ nơi nào là điểm mai phục nên chỉ cần xác nhận xem đối thủ đang ở đâu, mình có thể tẩu thoát từ đâu. Và dĩ nhiên, rất cần cho đồng đội biết tình huống hiện tại.
"Gặp mai phục!"
Chỉ một cú lăn né đạn, Hoàng Thiếu Thiên đã thực hiện rất nhiều việc. Nhưng Phương Duệ đang chiếm quyền chủ động, ngu sao chịu tha cho hắn?
Niệm Khí Sát Xoắn Ốc!
Vì thường xuyên trong tư thế nửa nằm nửa ngồi rất zâm, khí công sư của Phương Duệ ra chiêu rất khác các khí công sư truyền thống. Phương Duệ đa phần tấn công vùng hạ bộ đối thủ, mà Dạ Vũ Thanh Phiền lăn mình dưới đất chưa kịp ngồi dậy, thế là nắm đấm xoáy tròn của Hải Vô Lượng biến thành một luồng kình khí bay thẳng vào mặt hắn.
Lăn tiếp!
Hết cách, Hoàng Thiếu Thiên đành khiển Dạ Vũ Thanh Phiền lăn thêm cú nữa, đồng thời phản công.
Rút Đao Trảm!
Ánh kiếm tuôn ra ở khoảnh khắc cực ngắn giữa cú lăn. Đây là một trick nghe có vẻ dễ, nhưng nếu cho người chơi thường làm thử, 80% sẽ chém lên đất. Muốn xuất kiếm giữa lúc lăn mình không đơn giản đâu!
Kiếm đến!
Hải Vô Lượng đột ngột nằm sụp xuống cát né qua nhát kiếm, ngay sau đó nhấc mông ủn người, đẩy gấp bàn tay về phía trước. Kình khí lóe sáng, hắn đánh ra một Quả Cầu Sấm Sét!
Má ơi thô quá!
Chiến đội Lam Vũ là cái lò quái nhân, chứa chấp toàn những tuyển thủ kỳ lạ nên Hoàng Thiếu Thiên nhìn mãi thành quen, bản thân cũng không phải người để tâm vụn vặt, nhưng cái kiểu chiến đấu của khí công sư dưới tay Phương Duệ, nói thật hắn cũng không nỡ nhìn thẳng.
Tư thế này xuất hiện ở một khí công sư thật quá dị hợm, khó trách Phương Duệ rơi khỏi top Ngôi sao cùng mùa. Đổi nghề đã bất lợi, đổi tới mức từ hoàng tử thành ếch thế kia thì thôi chia tay luôn!
Cả những người thích lối chơi zâm của Phương Duệ, lẫn những người có tình cảm với Hải Vô Lượng, cầm tấm phiếu tính vote cho hắn mà thấy tư thế chiến đấu này, chắc cũng phải run tay rớt phiếu.
Có điều, khó coi là một chuyện, khó xử lý là chuyện khác!
Bởi không theo đường lối chính quy, muốn phán đoán cách Phương Duệ tấn công cũng rất khó. Như lúc nãy hắn nằm sụp xuống đất rồi chúi mông phát, Quả Cầu Sấm Sét từ đâu bỗng dưng giáng thế. Suốt mười mấy năm Vinh Quang chưa một khí công sư nào từng làm vậy, kêu ai đề phòng cho nổi? Hoàng Thiếu Thiên coi như phản ứng siêu phàm, thao tác cũng siêu phàm, mới kịp khiển Dạ Vũ Thanh Phiền né hiểm bằng một cú lăn khác.
Đôi bên chém qua chưởng lại mấy chiêu, Dạ Vũ Thanh Phiền từ cú lăn đầu tiên đến giờ không có cơ hội đứng dậy, người dính đầy cát bụi. Trò lăn lộn chơi cát là sở trường của Phương Duệ, nhưng người khác thì không. Hoàng Thiếu Thiên bỗng rơi vào bị động, mà nơi đây nào chỉ có mình Phương Duệ? Diệp Tu đâu? Tô Mộc Tranh đâu? Kiều Nhất Phàm đâu? Lúc nãy quét khắp một vòng cũng chưa thấy, dám đang núp lùm chờ thời lắm!
Phía sau tảng đá?
Trong lúc lăn mình né chiêu của Hải Vô Lượng, Dạ Vũ Thanh Phiền suýt đụng trúng một tảng đá lớn. Hoàng Thiếu Thiên hết hồn, mà khán giả với góc nhìn Thượng đế đang thấy quá rõ ràng. Fan sân nhà Hưng Hân chỉ chờ phút kế tiếp để gào lên hoan hô, nhưng...
Kiếm Định Thiên Hạ!
Hoàng Thiếu Thiên bất ngờ ra chiêu Thức tỉnh ngay tích tắc sượt qua tảng đá.
Soạt!
Với hiệu ứng âm thanh như lưỡi kiếm rời vỏ, kiếm khí quét ngang một vòng.
Quân Mạc Tiếu quả thật đang giấu mình sau tảng đá, nhưng Hoàng Thiếu Thiên không tiếc dùng cả đại chiêu Thức tỉnh chỉ để đề phòng khả năng bị tập kích là điều làm người ta kinh ngạc. Kiếm Định Thiên Hạ có hiệu ứng đông cứng ngắt mọi thế tấn công, Diệp Tu chỉ đành giương Ô Thiên Cơ giải trừ hiệu ứng này.
Dạ Vũ Thanh Phiền bèn lăn về phía Quân Mạc Tiếu. Việc đổi hướng tạm thời giúp hắn cắt đuôi Hải Vô Lượng. Dạ Vũ Thanh Phiền giờ mới đứng thẳng dậy được, nhưng tiếc là cửa ải trước mắt cũng không dễ qua.
Lạc Hoa Chưởng!
Khoảnh khắc thu ô, Quân Mạc Tiếu sải bước đẩy Lạc Hoa Chưởng tới hắn.
Phía trước có Quân Mạc Tiếu, phía sau có Hải Vô Lượng.
Lạc Hoa Chưởng là chiêu AoE, lực chấn động mạnh, muốn tránh thì không kịp, dùng chiêu Đỡ Đòn hoặc đỡ đòn thường thì bị đẩy văng. Ai ai cũng nghĩ Hoàng Thiếu Thiên hết đường trốn chạy rồi, nào ngờ...
Tiên Nhân Chỉ Lộ!
Kỹ năng có hiệu ứng hất văng này của kiếm khách có sức đè mạnh hơn Lạc Hoa Chưởng, nhưng với khoảng cách giữa hai người, Tiên Nhân Chỉ Lộ liệu có đuổi kịp Lạc Hoa Chưởng đã tung ra?
Kịp!
Ở khoảng cách cực gần, Dạ Vũ Thanh Phiền vậy mà kịp dùng Tiên Nhân Chỉ Lộ. Vô số người xem không tin nổi vào mắt mình. Dù Hoàng Thiếu Thiên bùng nổ tốc độ tay đi nữa, chỉ số của nhân vật và kỹ năng cũng sẽ không cho phép hắn mới đúng?
"Là do Kiếm Định Thiên Hạ."
Kiến thức của Lý Nghệ Bác rốt cuộc vẫn vững hơn phần đông người xem.
Tiên Nhân Chỉ Lộ sở dĩ tới kịp, là vì trước đó đã có Kiếm Định Thiên Hạ. Kiếm Định Thiên Hạ trên thực tế không phải một chiêu sát thương mà là buff cường hóa kỹ năng kiếm khách.
Trong tình huống bình thường, tốc độ tay có cao bao nhiêu cũng không ra kịp Tiên Nhân Chỉ Lộ, nhưng nếu có buff Kiếm Định Thiên Hạ thì khác.
"Thì ra là thế!" Phan Lâm phản ứng hơi chậm, nghe Lý Nghệ Bác nói mới hiểu. Hắn thầm khâm phục Lý Nghệ Bác vì đã nghĩ nhanh hơn mình, nhưng hơn cả Lý Nghệ Bác, hắn còn khâm phục Hoàng Thiếu Thiên suy tính mọi việc quá chuẩn chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi.
Tiên Nhân Chỉ Lộ phá Lạc Hoa Chưởng của Quân Mạc Tiếu, song Hoàng Thiếu Thiên lại lập tức phát hiện xung quanh Dạ Vũ Thanh Phiền có linh hồn quỷ dữ đang ngưng tụ. Hoa tuyết và khói băng màu lam ẩn hiện, đây là Băng Trận!
Tam Đoạn Trảm!
Giờ không phải lúc nghĩ nhiều, Hoàng Thiếu Thiên vội khiển Dạ Vũ Thanh Phiền sử dụng Tam Đoạn Trảm. Buff Kiếm Định Thiên Hạ cũng hữu hiệu với Tam Đoạn Trảm, bóng kiếm di chuyển càng thêm sắc bén hơn bình thường. Dạ Vũ Thanh Phiền phóng khỏi vị trí đang đứng nhanh như chớp. Băng Trận quả nhiên kết thành, hoa tuyết tung bay giữa kết giới trông lạnh lẽo mà đẹp mắt, nhưng Hoàng Thiếu Thiên có ngu mới cho Dạ Vũ Thanh Phiền đến gần.
Trận quỷ đã ra tay, vậy cậu ta đang ở đâu?
Góc nhìn xoay chuyển bốn phía, Hoàng Thiếu Thiên chỉ thấy Quân Mạc Tiếu và Hải Vô Lượng tiếp tục xông lên chứ không soi được vị trí của Một Tấc Tro.
Phiền rồi đây.
Hắn có chút đắn đo. Nên gọi đồng đội tới giúp không nhỉ?
Bốn người Lam Vũ còn lại vất vả khảo sát cẩn thận địa hình, sau đó bày trận sẵn sàng chờ địch. Theo kế hoạch ban đầu, Hoàng Thiếu Thiên muốn đem mình làm mồi nhử Hưng Hân vào bẫy và hai bên tiến hành quyết chiến. Nhìn tình huống thực tại, mồi nhử có vẻ không hiệu quả cho lắm.
Tìm không thấy Một Tấc Tro nghĩa là không thể ngăn cậu ta thả Quỷ Trận, Dạ Vũ Thanh Phiền sớm muộn sẽ bị Quỷ Liên Hoàn khóa chân. Đến lúc đó mới kêu gọi giúp đỡ thì càng phiền, bởi cả đội sẽ vướng tay vướng chân để cứu hắn thoát vòng vây.
Nhưng giả sử bây giờ gọi, cũng có ngon hơn đâu?
Nếu thoát ly khu vực định trước, mọi kế hoạch của Lam Vũ sẽ uổng phí hoàn toàn. Chưa kể Hưng Hân cũng đã bố trí đầy đủ ở khu vực này, họ bao vây Dạ Vũ Thanh Phiền để buộc bốn người Lam Vũ xuất hiện quyết đấu.
Then chốt của ván cờ này là phe nào có thể dẫn địch về chiến trường mình muốn.
Hoàng Thiếu Thiên là mồi, một con mồi của cả hai phía.
Hưng Hân muốn tóm hắn để nhử Lam Vũ đến đây khai chiến, còn Lam Vũ kỳ vọng hắn thoát thân, dụ Hưng Hân về chỗ họ.
Không thể kêu cứu! Kêu cứu sẽ đúng ý Hưng Hân!
Nhưng Hoàng Thiếu Thiên không kêu, cũng có người kêu dùm.
"Bây mau tới cứu! Hoàng Thiếu Thiên sắp tạch rồi"
Nghênh Phong Bố Trận? Ngụy Sâm!
Thấy tên người chat, Hoàng Thiếu Thiên tròn xoe mắt.
Hưng Hân lại chơi trò thay người trong im lặng? Chứ nếu không, slot thứ sáu chẳng cách nào chat cả.
Quân Mạc Tiếu, Hải Vô Lượng, Một Tấc Tro, Nghênh Phong Bố Trận.
Đó là bốn người đang trong trận của Hưng Hân. Còn một người nữa là ai? Mộc Vũ Tranh Phong hay Tay Nhỏ Lạnh Giá?
Xét theo lẽ thường, mục sư sẽ không bị đổi ra ngoài, nhất là trên đấu trường vòng chung kết, nơi mà mọi người đều ưu tiên lối đánh cẩn thận. Nhưng với Hưng Hân, bạn lại không thể dùng lẽ thường nói chuyện. Hưng Hân có chiến thuật nào không dám xài? Chưa kể, mục sư luôn là khuyết điểm của Hưng Hân, thường xuyên được Hưng Hân đem ra làm mồi để dụ đối thủ vào cái bẫy vừa sát thương địch, vừa đảm bảo mục sư nhà ta an toàn.
Đổi mục sư đi, lấy người khác vào, đây chính là trò mà Hưng Hân quen dùng. Bảo vệ mục sư? Đưa cậu ta ra ngoài ngồi luôn cho khỏe!
Vậy đội hình Hưng Hân sẽ là?
Không đoán được, Hoàng Thiếu Thiên chỉ còn cách dùng thân mình thử nghiệm, để tìm ra đội hình thật sự của Hưng Hân.
Khu vực thay người cách khá xa, khó thể nói thay là thay. Nếu xác nhận Hưng Hân chơi đội hình không trị liệu, mình nhiễu loạn thế tấn công của cả đội rồi kéo Lam Vũ đến đây quyết chiến luôn cũng ngon.
"Chuyện gì vậy?" Có lẽ vì nhìn thấy dòng chat từ Ngụy Sâm, Dụ Văn Châu gửi tin hỏi.
"Chuẩn bị đánh." Hoàng Thiếu Thiên báo về tọa độ hiện tại, "Khả năng tụi nó chơi đội hình bỏ trị liệu."
"Bỏ trị liệu, gan to thật!" Dụ Văn Châu cảm thán. Đúng như anh dự đoán, Hưng Hân chắc chắn sẽ không chơi theo khuôn phép ở vòng chung kết. Nếu khai chiến trên một vùng đất trống trải, anh tin rằng Hưng Hân không có phần thắng lớn với bất kỳ ai trong tám đội vào vòng chung kết.
Trình độ phối hợp và chiến thuật của các đội đều mượt hơn Hưng Hân, nên Hưng Hân phải chơi bất ngờ. Bất ngờ đồng nghĩa với chiến thắng.
Hưng Hân sẽ đem đến bất ngờ gì?
Dụ Văn Châu nghĩ ngợi mãi mà không có đáp án.
← Ch. 1391 | Ch. 1393 → |