← Ch.1499 | Ch.1501 → |
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Thua, và còn thua một cách thê thảm.
Tuy lối đánh của Tần Mục Vân không phải kiểu lao lên chơi cứng mà fan Bá Đồ thích nhất, nhưng còn gì sướng hơn một chiến thắng áp đảo hoàn toàn? Tiếng hoan hô vang dội trong nhà thi đấu là bản nhạc đệm cho bước chân về chỗ ngồi của Mạc Phàm.
Đây không phải lần đầu cậu 1v1 với Tần Mục Vân. Lần trước cũng là lôi đài, Âm 9 Độ vào trận với thanh HP chỉ 11% nên dù Hại Người Không Mệt thắng bằng cách đổi nửa cây máu, đó cũng không phải một chiến thắng đúng nghĩa.
Lần này đôi bên gặp nhau với full trạng thái, kết quả Mạc Phàm thảm bại.
31% là lượng HP Hại Người Không Mệt lấy đi của Âm 9 Độ, miễn cưỡng coi như 1/3 cây.
Đó là thành tích giao chiến lần thứ hai giữa cậu và Tần Mục Vân.
Về đến hàng ghế tuyển thủ, mặt Mạc Phàm nặng như chì, như có uất ức mà nói không nên lời. Trong cả đội Hưng Hân, Tô Mộc Tranh có mối quan hệ tốt nhất với cậu. Cô nhè nhẹ vỗ vai cậu để an ủi. Sau một lúc đấu tranh tâm lý dữ dội, Mạc Phàm ngẩng đầu định lên tiếng thì Tô Mộc Tranh đã không còn ngồi bên cạnh.
"Em lên đánh đây." Cô đang chào mọi người và cất bước quay đi. Tướng tiếp theo của Hưng Hân chính là cô.
Mạc Phàm ngơ ngác. Chẳng dễ gì mới chủ động bắt chuyện, ai ngờ...
"Định hỏi gì hả?" Đột nhiên bên cạnh có tiếng nói cất lên. Mạc Phàm quay đầu nhìn lại, thì ra là Diệp Tu.
Cậu ngoẹo đầu về như đang đấu tranh tâm lý tập hai. Diệp Tu cũng không giục mà chỉ kiên nhẫn ngồi chờ.
"Phải làm sao?" Mạc Phàm không quay sang nhìn hắn, nhưng đã chịu mở miệng.
"Học hỏi cậu ta." Diệp Tu đáp.
"Làm vậy là sẽ thắng?"
"Đừng giới hạn mình ở một đối thủ duy nhất. Cậu còn nhiều người để đánh lắm. Học hỏi không phải chỉ để chiến thắng cậu ta mà để nâng trình, sau này thu hoạch nhiều thắng lợi hơn nữa." Diệp Tu nói.
Tần Mục Vân đang là chướng ngại trước mặt Mạc Phàm. Nền tảng chuyên nghiệp được đào tạo từ trại huấn luyện của y chính là điều Mạc Phàm khuyết thiếu khi trưởng thành từ game. Cậu cần tăng trình cá nhân bằng cách nhặt nhạnh ưu điểm của đối thủ về túi mình, ví dụ như khả năng di chuyển chọn điểm bá đạo, thứ sẽ giúp đấu pháp Pháo Hoa có sức đe dọa hơn hẳn.
Diệp Tu ngồi chờ Mạc Phàm thấm thía những gì mình nói, ai ngờ Mạc Phàm nghe xong chỉ im lặng. Đợi một hồi thấy cậu không định lên tiếng, hắn bèn thôi luôn.
"Cứ thử đi!" Để lại câu cuối, Diệp Tu về chỗ. Mạc Phàm ngước đầu, chăm chú nhìn trận đấu sắp diễn ra trên sân như đang nghiền ngẫm điều gì.
Trận thứ năm lôi đài, Tô Mộc Tranh vs Tần Mục Vân. Một cuộc tương tàn giữa hai nhân vật cùng thuộc hệ Súng.
Trận đấu bắt đầu trong tiếng súng nổ và pháo vang. Hai tay dài đồng thời ra tay vì khoảng cách giữa hai điểm spawn là quá đủ cho họ tấn công.
Tầm bắn siêu xa không giúp ích cho bậc thầy pháo súng trên bản đồ Võ Đài quá nhỏ, còn điểm mạnh dùng tốc độ bắn bùng phát để tạo combo của thiện xạ vẫn giữ nguyên. Những đốm lửa bừng cháy đùng đùng trên người Mộc Vũ Tranh Phong trong khi quả pháo đầu tiên cô bắn đến lúc này mới nổ. Pháo kích có AoE rộng, nhưng Âm 9 Độ lộn một vòng là thoát, thậm chí chẳng cần ngừng bắn.
Bất lợi.
Hưng Hân quá bất lợi. Cơn mưa đạn ào ạt trong lúc di chuyển của Âm 9 Độ mạnh về cả công lẫn thủ, uy hiếp Mộc Vũ Tranh Phong thấy rõ. Chưa dừng ở đó, Tần Mục Vân còn khiển Âm 9 Độ rút ngắn khoảng cách. Bậc thầy pháo súng buộc phải đánh xa, mà thiện xạ thì không. Nếu áp sát, y vẫn có Súng Cận Chiến để chơi. Rút ngắn khoảng cách là hành động tạo áp lực cho Mộc Vũ Tranh Phong, Mộc Vũ Tranh Phong lại chẳng thể kéo giãn cự ly trên tấm bản đồ nhỏ hẹp này. Súng Cận Chiến không cho phép thiện xạ áp chế và kèm chân đối thủ như dân cận chiến chính hiệu, nhưng phạm vi kiểm soát lớn là điều không cần bàn.
Phải làm sao?
Trong lòng Mạc Phàm dấy lên cùng một câu hỏi hai lần. Lần đầu vì bản thân mình, lần thứ hai là lo lắng cho Tô Mộc Tranh.
Diễn biến trận đấu thay đổi vùn vụt. Không ậm ừ chờ nhau như Diệp Tu và Mạc Phàm, mỗi khoảnh khắc đều rất quý giá với hai tuyển thủ trong trận. Tô Mộc Tranh đã hạ quyết tâm. Cô sẽ chơi tới!
Nhịp tấn công của Mộc Vũ Tranh Phong đột ngột tăng vọt. Cô nã pháo phủ lấp cả một vùng rộng lớn bao vây Âm 9 Độ. Tần Mục Vân vội khiển Âm 9 Độ di chuyển vòng quanh, nhưng Mộc Vũ Tranh Phong cứ như có kỹ năng khóa mục tiêu, lia nòng pháo đuổi theo y sát gót.
Tuyến hỏa lực?
Có người nhìn ra rồi. Không gì bùng nổ sát thương bằng tuyến hỏa lực, nhưng khoảng cách này thì hơi ảo ấy nhỉ? Tuyến hỏa lực bị ràng buộc bởi max khoảng cách, lý do không phải vì trình tuyển thủ mà là tốc độ nã và nạp pháo quá chậm của nghề. Cự ly gần không cho phép bậc thầy pháo súng nối liền combo, nhưng Mộc Vũ Tranh Phong lại như phá vỡ quy tắc thường thấy này.
"Sao có thể?" Phan Lâm trên sóng trực tiếp kinh ngạc ngẩn người, còn Lý Nghệ Bác thì ôm đầu. Hắn cũng lờ mờ phát hiện ra đấy, nhưng rất cần thời gian ngẫm nghĩ cho thông. Cơ mà tốc độ lên xuống lôi đài của Hưng Hân với Bá Đồ hôm nay nhanh quá, đợi hắn thông xong chắc hết trận luôn rồi.
"Khoảng cách có thay đổi..." Dưới hàng ghế Bá Đồ, Trương Tân Kiệt - tuyển thủ nhà nghề trình cao vời vợi - đã phát hiện nguyên nhân mọi việc. Những chi tiết nhỏ nhặt có thể bị người bình thường bỏ lỡ, nhưng Trương Tân Kiệt thì không.
"Tô Mộc Tranh xài kỹ năng có sức bộc phát mạnh cho đợt bắn đầu, mượn lực lùi về sau. Ẻm vừa kéo dài khoảng cách, vừa chọn chiêu nối liền combo để duy trì hỏa lực." Là cao thủ hệ Súng, ánh mắt Trương Giai Lạc rất sắc bén.
"Một tuyến hỏa lực có thể linh động cả về chiều dọc lẫn chiều ngang!" Lâm Kính Ngôn nói.
"Hình như không chỉ vậy đâu." Trương Giai Lạc nói.
"Ừ..." Lâm Kính Ngôn cũng phát hiện ra rồi, "Hình chữ X thôi thì không đến mức chặn hết đường di chuyển của Mục Vân..."
"Có tận ba tuyến giao nhau." Trương Giai Lạc nói.
"Ba tuyến giao nhau... Hình hoa tuyết à?" Lâm Kính Ngôn liên tưởng.
Tuyến hỏa lực hình hoa tuyết!
Khi hai bình luận viên trên tivi còn đang cố gắng thông não, kỹ thuật Tô Mộc Tranh sử dụng đã được dàn tướng Bá Đồ đặt tên hẳn hòi.
"Sau này sẽ không ai dám nói Tô Mộc Tranh là bình hoa di động nữa đâu." Trương Tân Kiệt nhận xét. Họ đang chứng kiến một kỹ thuật imba, kiệt tác tạo nên từ kinh nghiệm và ý thức của một bậc thầy pháo súng đỉnh cấp, không phải ai cũng làm được.
"Ủa hết nói lâu rồi mà?" Trương Giai Lạc tròn mắt. Giới chuyên nghiệp còn ai gọi Tô Mộc Tranh là bình hoa à?
"Vẫn tranh cãi đấy thôi." Trương Tân Kiệt nói.
"Ok..." Trương Giai Lạc bỏ cuộc. Bệnh nghiêm túc của Trương Tân Kiệt tới cơn đây mà! Xét theo chuẩn của Trương Tân Kiệt, có cuộc tranh cãi nào thật sự kết thúc không trời?
"Cơ mà... trận này..." Lâm Kính Ngôn nhìn diễn biến trận đấu.
Phải, trận đấu vẫn chưa kết thúc. Tô Mộc Tranh có đánh đẹp đến đâu chăng nữa, bản đồ Võ Đài cũng chẳng đủ không gian cho cô lùi về. Khi đã hết đường, thế tấn công của Mộc Vũ Tranh Phong lập tức gặp khó.
"Làm ngược lại thì sao?" Trương Giai Lạc đặt vấn đề. Tuyến hỏa lực của Tô Mộc Tranh rất linh động, thực hiện ngược trình tự là tha hồ tiến lùi ngay. Nhưng khi nhìn kỹ, Trương Giai Lạc tự tìm thấy câu trả lời: "Mục Vân tính cả rồi."
Đúng vậy, Tần Mục Vân đã phòng sẵn khả năng này. Âm 9 Độ bị pháo dội tầm tã xuống đầu vì đứng trong phạm vi tuyến hỏa lực, nhưng bằng trình di chuyển xuất sắc, y đã giải trừ lượng lớn sát thương và tránh khỏi vô số kỹ năng có thể gián đoạn việc bắn trả của mình. Một cách kiên cường bất khuất, y chơi đôi công dưới lưới áp chế chặt chẽ của tuyến hỏa lực bậc thầy pháo súng. Y duy trì áp lực lên đối thủ, nhẫn nại chờ đợi thời cơ. Cũng như các tuyển thủ Bá Đồ ngoài sân, y nhìn ra cái khó mà Tô Mộc Tranh sắp gặp phải.
Góc bản đồ.
Bởi hình dạng Võ Đài, Tô Mộc Tranh cố chọn hướng chéo góc để lùi xa nhất có thể.
Sắp rồi!
Dõi mắt theo từng bước chân Mộc Vũ Tranh Phong, Tần Mục Vân đoán Tô Mộc Tranh sẽ cố khắc phục. Gom mọi khả năng vào tính toán, y đã sớm chặn đường trốn chạy của cô. Lựa chọn duy nhất cho Mộc Vũ Tranh Phong lúc này chính là góc bản đồ.
Nhanh nào!
Mộc Vũ Tranh Phong đến bước đường cùng. Pháo lửa sẽ ngưng bặt, Âm 9 Độ sẽ phản kích mãnh liệt và kẹp chặt Mộc Vũ Tranh Phong trong góc chết.
Ầm ầm ầm...
Quả nhiên, Mộc Vũ Tranh Phong bùng lên đợt hỏa lực cuối cùng. Biết mình hết cửa thoát thân, cô tung toàn bộ kỹ năng chứ không ém hàng nữa.
"Đợt cuối." Trương Giai Lạc thở dài. Dù là đối thủ, hắn cũng không thể phủ nhận đợt bùng nổ hỏa lực này thật bi tráng.
"Khoan!" Bỗng Lâm Kính Ngôn kêu lên.
"Sao sao?" Trương Giai Lạc mất tập trung vì lo ngồi ngắm, không phát hiện bất thường nhanh bằng đồng đội.
"Máu Âm 9 Độ không đủ." Giữ im lặng suốt từ nãy giờ, Hàn Văn Thanh đã cất lời là đúng trọng điểm.
Mọi người đều sửng sốt, kể cả Tần Mục Vân trong trận.
Ai cũng mải nhìn Mộc Vũ Tranh Phong, mải nghĩ về Tô Mộc Tranh, bàn tán về tuyến hỏa lực và lượng sát thương cô có thể gây ra trong thời gian ngắn ngủi. Cô đánh rất tuyệt vời, nhưng đấy là cực hạn rồi. Bản đồ quá nhỏ, không gian quá hẹp, biết sao được đây? Mọi người thầm tiếc nuối cho cô mà quên mất rằng, mức cực hạn kia đã quá đủ cho trận đấu này.
Bởi vì HP Âm 9 Độ không phải 100%!
31% của y đã bị Hại Người Không Mệt lấy đi từ trước. Với thanh máu 69%, Âm 9 Độ ngã xuống sau đợt bùng nổ sát thương cuối cùng của Mộc Vũ Tranh Phong.
"Bị lừa rồi, nãy giờ ẻm chưa đẩy tuyến hỏa lực tới max. Ẻm để dành lại cho đợt cuối." Lâm Kính Ngôn nói.
"Đừng coi thường một cô gái ranh mãnh, người ta là hợp tác tốt nhất của Diệp Tu đấy..." Hàn Văn Thanh nói.
← Ch. 1499 | Ch. 1501 → |