← Ch.1575 | Ch.1577 → |
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Tổ ghi hình cho phát sóng cách di chuyển của Vô Lãng từ nhiều góc độ, còn hai bình luận viên Phan Lâm và Lý Nghệ Bác thì từ lúc Diệp Tu xuống sân đã giảm áp lực hẳn, anh một câu tôi một câu, tung hứng rất hăng hái. Theo bước chân dần tiếp cận của Vô Lãng, cửa sổ nhỏ chiếu góc nhìn của Mộc Vũ Tranh Phong cũng được phóng to.
Vô Lãng đang đi đâu? Phương hướng chẳng có gì đặc biệt, chỉ phải xem hắn có sẽ xuất hiện trong tầm nhìn Mộc Vũ Tranh Phong hay không.
Lối di chuyển của Vô Lãng có gì bí ẩn?
Mọi người còn đang nghĩ ngợi, Vô Lãng bỗng dưng chạy ra từ một cột thạch nhũ, phơi mình trước mặt Mộc Vũ Tranh Phong.
Bí ẩn ư?
Phan Lâm và Lý Nghệ Bác đang hót hăng say thì im bặt. Hai người đã suy đoán tất cả các khả năng, chỉ không tính tới Giang Ba Đào sẽ cho Vô Lãng xuất hiện một cách tự nhiên và bình thường như thế...
Tau muốn bỏ việc!
Cả hai không hẹn mà cùng ý nghĩ. Cớ gì hễ mình nói đông thì tướng trong trận sang tây? Né mỗi Diệp Tu còn ok, đằng này ai ai cũng bắt chước hắn, sống sao? Đỡ đâu cũng chết!
"Mau bình luận!"
Hai nhân vật chính đã gặp gỡ, bình luận viên lại tịt lời. Tổ ghi hình bất mãn, bèn thúc giục.
Bình con mẹ chứ luận!
Phan Lâm thầm mắng, nhưng rốt cuộc vẫn phải phát biểu.
"Thiệt là bất ngờ đó mà... Giang Ba Đào đã... khiển Vô Lãng lao ra một cách đơn giản như đúng rồi..." Hắn thì thào trong bất lực.
Ai bất ngờ? Hắn với Lý Nghệ Bác chứ ai, bao nhiêu phân tích đều sai bét nhè.
"Cậu ta định làm gì ấy nhỉ?" Lý Nghệ Bác thôi luôn vờ vịt, thản nhiên đối mặt với hiện thực rằng mình đoán không ra.
"Nào chúng ta cùng chờ xem." Phan Lâm đặt một dấu chấm tròn cho loạt tường thuật mới nhất của hai bình luận viên.
Phát hiện Vô Lãng, Mộc Vũ Tranh Phong liền xoay nòng pháo về phía hắn. Cô không lập tức khai hỏa vì tuy đủ tầm bắn, khoảng cách xa lại cho phép mục tiêu tha hồ né tránh, không đảm bảo xác suất trúng. Tô Mộc Tranh cảm thấy cự ly giảm thiểu sức đe dọa, bèn ôm pháo chờ đợi.
Thế là Vô Lãng cũng bán bơ cho cô, thong thả tiếp tục lộ trình đi vòng của mình.
Ủa lộ hàng rồi còn đi vòng chi nữa?
Khán giả chỉ có câu trả lời khi Tô Mộc Tranh xoay góc nhìn. Trước mắt cô là những cột thạch nhũ từ gần đến xa, vừa khéo xếp thành các điểm thẳng hàng.
Tuyến đường sắp tới của Vô Lãng được che chắn bởi kết cấu thạch nhũ này. Đây là trick cùng nguyên lý với cách di chuyển Diệp Tu đã dùng, có thể thấy Diệp Tu không phải người đầu tiên tìm ra điều thú vị trên bản đồ sân nhà Luân Hồi.
Tô Mộc Tranh vội khiển Mộc Vũ Tranh Phong di chuyển, xoay góc nhìn tìm kiếm Vô Lãng.
Không thấy!
Mọi khung cảnh trong mắt cô đều không tồn tại Vô Lãng. Hắn đang trốn sau cột thạch nhũ nào? Tô Mộc Tranh chưa đoán được, nhưng khán giả với góc nhìn Thượng đế thì biết rất rõ. Vừa thoát ly tầm quan sát của Mộc Vũ Tranh Phong, Vô Lãng lập tức cắt vào bên trong bản đồ, bắt đầu tiếp cận cô. Trên đường đi, ba cột thạch nhũ chia tầng cover liền mạch, hắn lượn quanh chúng như rắn múa cột, dần dần áp sát Mộc Vũ Tranh Phong.
Qua tí nữa, qua tí nữa là thấy nó liền!
Fan Hưng Hân như ngồi đống lửa khi thấy Vô Lãng luồn lách giữa đám thạch nhũ mà Mộc Vũ Tranh Phong thì cứ hụt nhịp.
Rời vị trí!
Như họ mong đợi, Mộc Vũ Tranh Phong nhích người kéo giãn góc nhìn. Tuy nhiên, Vô Lãng đã thành công chạy từ cột thạch nhũ thứ nhất sang cột thứ hai, đang tiến thẳng về cột thứ ba. Góc nhìn của Mộc Vũ Tranh Phong lại bị thạch nhũ che khuất, không phát hiện điều gì.
Dự đoán hành động, di chuyển chiến thuật!
Tất cả mọi người đều nhìn ra rồi. Hai trận trước, Giang Ba Đào không lợi dụng bản đồ một cách rõ rệt nên ưu thế sân nhà bị quên lãng, nhưng trận này thì khác. Mượn địa hình, hắn rút ngắn khoảng cách rất mượt mà và hiệu suất. Cự ly giữa cột thạch nhũ thứ ba và Mộc Vũ Tranh Phong trong tầm tấn công của ma kiếm sĩ, bậc thầy pháo súng sẽ không còn là mối đe dọa với hắn.
Vào chỗ!
Ngoài trận, tiếng vỗ tay rền vang như sấm. Không phụ kỳ vọng của fan Luân Hồi, Vô Lãng đi hết quãng đường cần thiết khi Mộc Vũ Tranh Phong vẫn lần mò trong vô vọng.
Ngon rồi, đánh thôi!
Mọi người đang nghĩ vậy, đột nhiên góc nhìn của Tô Mộc Tranh quay ngoắt về. Mộc Vũ Tranh Phong sải chân bước ngang, nã pháo!
Ầm ầm ầm!
Bất ngờ thay, người tấn công trước lại là Mộc Vũ Tranh Phong. Ba quả Pháo Chống Tăng khè lửa bay ra, kế đó nòng pháo nhấc cao, có tiếng ầm như pháo hoa nở rộ, Pháo Hỏa Tiễn theo đường vòng cung bay lên không trung.
Lăn mình!
Ầm ầm ầm!
Ba tiếng nổ liên tiếp báo hiệu Pháo Chống Tăng bị Kiếm Sóng Rực Lửa dưới tay Vô Lãng cuốn phăng thành bụi! Đây chính là lý do ma kiếm sĩ không sợ bậc thầy pháo súng nếu vào được tầm tấn công. Sức đè của Kiếm Sóng vượt xa pháo súng đạn dược, đạn pháo gặp sóng sẽ nổ ngay, mà sóng vẫn có thể đi tiếp!
Vù!
Kiếm Sóng Rực Lửa tiêu diệt ba quả Pháo Chống Tăng, tiếp tục cuốn tới ào ạt. Mộc Vũ Tranh Phong lộn một vòng, kịp thời né tránh.
Ầm!
Giữa bầu trời, Pháo Hỏa Tiễn tách thành tám đầu đạn rơi xuống như mưa. Kiếm Sóng của ma kiếm sĩ dư sức quét nổ đạn pháo, nhưng tám đầu đạn chia hướng rơi khác nhau, muốn chém tất cả là không thể.
Vô Lãng đành nhảy né.
Mộc Vũ Tranh Phong đứng dậy sau cú lăn mình, bật buff Giá Pháo Cố Định!
Một luồng sáng chớp lên, gây chói toàn bộ tầm nhìn của Vô Lãng. Pháo Laser ập vào mặt ở khoảng cách đủ để sử dụng Kiếm Sóng, với một tốc độ không cho phép ai đỡ kịp. Tuy Giang Ba Đào biết chắc rằng sau Pháo Hỏa Tiễn sẽ là chiêu khác, hắn cố gắng duy trì di chuyển hòng né chiêu, nhưng làm sao né nổi Pháo Laser được buff bởi Giá Pháo Cố Định?
Tia laser bắn thẳng vào ngực Vô Lãng.
"Máu có tẹo thôi, đừng phức tạp quá làm gì!"
Trong tiếng pháo vang trời, kênh chung nhảy lên dòng chat từ Tô Mộc Tranh.
Dưới hỏa lực nặng của bậc thầy pháo súng, 11% HP chỉ còn là tro tàn sau khoảnh khắc.
Khán giả trố mắt.
Vô Lãng hết đi vòng đến trốn tránh góc nhìn của Mộc Vũ Tranh Phong, thành công tiến vào cự ly công kích, mọi việc đều mượt mà đừng hỏi. Nhưng vì sao Tô Mộc Tranh lại có thể ra chiêu đầu tiên? Vì sao Vô Lãng tạch chỉ trong một nốt nhạc?
Fan hai đội lẫn fan trung lập đều không hiểu, và bản thân Giang Ba Đào cũng không.
Mình có lộ sơ hở gì à?
Đâu có đâu...
Từ giây phút thản nhiên xuất hiện dưới mắt Mộc Vũ Tranh Phong, hắn đã thấy vị trí của cô. Tuyến đường kế tiếp, hắn căn cứ vào vị trí này mà thiết kế cho cô không thể nhìn thấy mình, dù có điều chỉnh thế nào đi nữa. Ai ngờ cô cướp mất quyền chủ động, hắn rơi vào bị động. Cô như thấy rõ mọi di chuyển của hắn, nhưng sao có thể? Ý thức ư? Suy đoán ư?
Đây không phải bản đồ sân nhà Hưng Hân, họ sao có thể suy đoán chính xác chứ?
Vô Lãng ngã xuống mà chẳng hiểu mình tử vì đâu.
Giang Ba Đào không phải không chống trả, nhưng thanh HP 11% không cho hắn toại nguyện. Chống chọi được đến hiện tại, chẳng qua nhờ vào cái nghề ma kiếm sĩ mặc giáp tấm, chỉ số phòng ngự khá mạnh mà thôi.
Nằm rồi...
Cuối cùng Vô Lãng cũng nằm. Linh hồn bay lên trời, mọi thứ trong góc nhìn biến thành xám xịt, Giang Ba Đào trân trân ngồi nhìn chiến trường đang xa khỏi tầm với qua đôi mắt của linh hồn Vô Lãng.
Bỗng nhiên, hắn thấy từ cột thạch nhũ bay ra một vật. Vật kia lơ lửng giữa không trung, tròn như quả bóng, vừa bay vừa lắc lư.
Đó là... Mắt Điện Tử hả... ?
Giang Ba Đào cạn lời. Hắn không lường được Tô Mộc Tranh lại có chiêu này.
Mắt Điện Tử là chiêu của kỹ sư máy móc, cho phép chủ nhân nhìn theo góc nhìn của nó. Đây là kỹ năng Tô Mộc Tranh chọn ép cho vũ khí tối nay, một sự lựa chọn phát huy tác dụng tối đa, biến cuộc chơi trở thành level game là dễ.
Uổng công Giang Ba Đào trăm phương ngàn kế, hết quan sát đến di chuyển mà không biết đối thủ có nuôi thêm con mắt, thả đi phát là nhìn thấu toàn bộ...
Tổ ghi hình trên sóng trực tiếp lẫn nhà thi đấu cũng tìm ra nguyên nhân sau khi chiếu lại. Góc nhìn Mắt Điện Tử được cắt riêng, khung cảnh sơn dầu hơn hẳn góc nhìn nhân vật nhưng cũng quá đủ để thấy cách Vô Lãng hành động. Tô Mộc Tranh đoán biết ý định của Giang Ba Đào, bèn giả vờ diễn sâu, đến phút cuối mới cướp cơ hội chủ động. Và thế là, cây HP dặt dẹo của hắn bị cô giải quyết gọn.
Giang Ba Đào xuống sân.
Fan Luân Hồi vẫn trông mong Giang Ba Đào rút máu đối thủ nhiều nhất có thể dù HP thấp như cách Diệp Tu đã làm, rốt cuộc lại bị đối thủ dứt diểm trong một combo. Thất vọng là điều không thể tránh, nhưng nghĩ đến trận trước hắn đánh quá đẹp, sĩ khí cũng không đến mức tụt ngay. Trước mắt, đôi bên đều đến tướng thứ ba. Tô Mộc Tranh thắng trắng máu, cầm cây HP 100% vào trận mới, coi như mọi thứ trở về điểm bắt đầu. Nhìn lại tướng kế tiếp phe mình, fan Luân Hồi cảm thấy tự tin vô vàn.
Lữ Bạc Viễn!
Tuyển thủ hạng sao, đương kim đệ nhất nhu đạo Vinh Quang, đã đứng dậy từ chỗ ngồi.
Fan Luân Hồi vỗ tay.
Tiễn Giang Ba Đào rời trận.
Mừng Lữ Bạc Viễn vào trận.
"Chúng ta là quán quân!"
Họ cất tiếng hô vang dội.
---
Về trận Diệp Tu vs Chu Trạch Khải:
- Mọi người ơi, đấu pháp nã đạn ở khoảng cách 0 của Chu không phải Súng Cận Chiến. Súng Cận Chiến là dùng các kỹ năng cận chiến có sẵn của thiện xạ kết hợp với đạn, còn đấu pháp hoa lệ kia là bắn ra những luồng đạn như lưỡi kiếm. Một cái là thực tế, một cái là so sánh, kỳ thực bản chất có giống nhau hay không? Điều đó có thể bàn luận thêm, nhưng Lá đã chỉnh sửa bản dịch của loạt chương 1587 - 1591 để đỡ gây nhầm lẫn, các trang reup giúp Lá up lại loạt chương này cho bạn đọc nha.
- Cuối trận, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác nói về trình mic của Diệp Tu là cho pha last hit Chu Trạch Khải, vì pha cuối này bao gồm nhiều hành động nối liền với mục đích dụ tình. Quả thật như hội tuyển thủ chuyên nghiệp nhận xét, Diệp Tu thắng là ở trình mac chứ không phải mic, chính vì không nhìn ra điều đó nên hai bình luận viên mới phải focus vào mic. Không phải truyện nhập nhằng giữa mic và mac, mà là trình bình luận viên không đủ. Cuối game Diệp Tu và Chu Trạch Khải đọ nhau ở cả mic lẫn mac, chiến thắng của Diệp Tu là sự mạnh hơn đối thủ trên cả hai phương diện, nhưng cái nhìn ngắn của hai bình luận viên chỉ vạch ra được một phương diện mà thôi. Suy cho cùng, người bình thường không bao giờ có thể đánh giá đúng sự imba của pro gamer. Cám ơn cuộc tranh luận tuy ngắn nhưng rất đúng trọng điểm ủa các bạn dưới chương 1591.
← Ch. 1575 | Ch. 1577 → |