← Ch.1588 | Ch.1590 → |
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Cú Blink quá đột ngột khiến vô số khán giả hốt hoảng ồ lên, nhưng với trình độ tuyển thủ chuyên nghiệp, đây là kỹ năng nằm trong phạm vi phòng bị khi đánh với nghề hệ Phép. Song, nếu Nhất Diệp Chi Thu có Blink, thế thì cớ gì không tóm Hải Vô Lượng ngay khi Hào Long Phá Quân đánh hụt? Hắn không nhất thiết chờ đến lúc này mới ra tay!
Lẽ nào hắn cố ý, để Hải Vô Lượng lầm tưởng mình không chọn Blink cho trận đêm nay và buông lơi đề phòng?
Cùng một diễn biến, khán giả bình thường sẽ cảm nhận khác với tuyển thủ chuyên nghiệp. Chỉ tích tắc thôi, cũng đủ cho họ nhìn thấy cái trick ẩn giấu bên dưới.
Chạy đua xem ai kiểm soát thể lực tốt hơn?
Không, đó chỉ là cái nhìn đơn giản của người chơi thường. Không một tuyển thủ chuyên nghiệp nào nghĩ vậy. Kiểm soát thể lực là điều căn bản, trông mong tuyển thủ chuyên nghiệp mắc sai lầm căn bản là khinh thường họ quá mức.
Và sau đó, cú Blink xảy ra.
Một kỹ năng được chọn ép trên vũ khí nhiều đến nỗi chẳng còn đáng sợ, Tôn Tường lại có cách để nó vẫn gây bất ngờ như lần đầu. Cậu đã khiến mọi người phải có cái nhìn khác về mình.
Đã từng đối đầu trên sàn đấu, có người còn là đồng đội cũ, ai cũng nhận thấy rõ rệt sự thay đổi của Tôn Tường. Tất cả chỉ bắt đầu từ khi Tôn Tường gia nhập Luân Hồi. Có phải cậu đã ngộ ra gì đó ở Gia Thế? Hay học được gì đó ở Luân Hồi? Hay là cả hai? Dù là đáp án nào, vị tuyển thủ trẻ của thế hệ mới này đang không ngừng đi về phía hoàn thiện bằng một tư thái mạnh mẽ nhất.
Hay cho một cú Blink!
Hội tuyển thủ chuyên nghiệp thầm bật ngón cái trong lòng. Nhất Diệp Chi Thu dùng Blink dịch chuyển, khoảng cách có hạn vì chỉ level 1, nhưng đã tức tốc xuất hiện sát bên Hải Vô Lượng.
Thiên Kích!
Kỹ năng thấp nhất, đồng thời nhẹ nhất, nhanh nhất trong dàn chiêu của pháp sư chiến đấu, được sử dụng bởi đôi bàn tay Nhất Diệp Chi Thu. Hắn vừa hiện ra, chiến mâu Khước Tà đã quất lên.
Lăn mình!
Hải Vô Lượng lập tức lăn mình.
"Né được rồi!" Bình luận viên Phan Lâm bật thốt. Hội tuyển thủ chuyên nghiệp cũng vô cùng bất ngờ. Cú Blink ngoài dự đoán tất cả mọi người, thực hiện giữa lúc khó tin nhất, Phương Duệ vẫn phản ứng kịp?
"Phản ứng kịp, nghĩa là có lường trước!" Người lên tiếng là Nguyễn Vĩnh Bân, tuyển thủ chơi mục sư của chiến đội Hô Khiếu. Là đồng đội cũ, y có tầm hiểu biết và sự quen thuộc nhất định với Phương Duệ hơn những người khác.
"Không hổ là thánh chơi zâm, luôn nhìn đối thủ bằng cặp mắt xấu xa!" Lý Hoa của chiến đội Yên Vũ nói.
Nghe không giống khen ngợi cho lắm, nhưng đã chỉ ra mấu chốt vấn đề. Khi đặt vào hoàn cảnh Phương Duệ, ai cũng cảm thấy tính toán của Tôn Tường đã làm mình lơi lỏng cảnh giác với Blink, nhưng Phương Duệ thì không. Nguyên nhân chỉ có thể là vì tính tình và phong cách đánh của Phương Duệ.
Thiên Kích không trúng, Tôn Tường xem ra cũng không hề nhụt chí. Ít nhất, cậu đã giành được cơ hội áp sát. Nhất Diệp Chi Thu đâm thêm một hit: Cường Long Áp!
Thuận thế hit Thiên Kích vừa rồi, Khước Tà hạ xuống đổi chiêu. Cường Long Áp có hiệu ứng cưỡng chế đẩy ngã, sức đè cực mạnh, không thể giải quyết bằng các cách thông thường như đưa vũ khí lên đỡ. Mới né xong Thiên Kích, Hải Vô Lượng không kịp đứng dậy, quýnh quáng lăn thêm cú nữa.
Đấu khí ma pháp từ Cường Long Áp nổ tung trên đất thành cái hố nhỏ, Khước Tà tiếp tục nhấc lên, không cho Hải Vô Lượng cơ hội thở lấy hơi. Long Nha!
Mượn đà cú lăn, Hải Vô Lượng bật dậy hơi chếch và bước một bước, miễn cưỡng né được Long Nha, đồng thời ra ngay một chưởng.
Vén Mây Chưởng!
Kỹ năng cấp thấp của khí công sư. Khoảng trống quá ngắn, Hải Vô Lượng không khả năng ngâm xướng chiêu mạnh, đành dùng chiêu nhỏ mà nhanh để cản trở thế tấn công của đối thủ. Sát thương của Vén Mây Chưởng không cao, nhưng có hiệu ứng đẩy lùi, là lựa chọn hợp lý cho Hải Vô Lượng tranh thủ kéo giãn thêm ít cự ly.
Viên Vũ Côn!
Ngờ đâu Nhất Diệp Chi Thu không né mà đánh tới luôn. Với hiệu ứng chụp bắt, Viên Vũ Côn sẽ gây bất lợi cho Hải Vô Lượng. Cho dù Vén Mây Chưởng đánh trúng và đẩy lùi Nhất Diệp Chi Thu, hắn cũng sẽ kéo Hải Vô Lượng ngã chung.
Bất đắc dĩ, Hải Vô Lượng đành ngắt chiêu. Hắn lộn nhào ra phía sau, định né Viên Vũ Côn. Ngạc nhiên thay, Phương Duệ đột ngột phát hiện Hải Vô Lượng không nghe theo mình điều khiển. Hải Vô Lượng đứng như trời trồng, và khi Phương Duệ nhận ra nguyên nhân thì Khước Tà đã đâm vào ngực, móc hắn lên trời.
"Bị gì thế?"
Trong mắt người chơi thường, Hải Vô Lượng chỉ né hụt và bị Nhất Diệp Chi Thu móc trúng. Nhưng trong mắt tuyển thủ chuyên nghiệp, hit này né hụt mới là khó tin. Chắc chắn đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
"Hải Vô Lượng hết điểm thể lực!" Một ai đó tìm thấy mấu chốt vấn đề, kêu lên.
Mọi người đều sửng sốt. Họ xoắn não, phát hiện mình đã nghĩ quá đơn giản về chuỗi hành động của Tôn Tường.
Tôn Tường đâu chỉ dụ tình để thực hiện một cú Blink thần thánh! Mài sạch điểm thể lực của Hải Vô Lượng cũng nằm trong dự định của cậu ta.
Căn nguyên, nằm ở đấu pháp của Phương Duệ.
Các zâm thủ không bao giờ chọn cách đối đầu trực diện. Họ sẽ luôn tránh nặng tìm nhẹ, kéo dài trận đấu bằng việc di chuyển không ngừng. Phóng Chạy, lăn mình hoặc nhảy, đều là các động tác phổ thông nhưng tiêu hao thể lực. Thông thường, ngoại trừ Phóng Chạy thời gian dài không gián đoạn, hiếm ai sẽ tiếc điểm thể lực cho các động tác còn lại, vì rất ít trường hợp người ta cần dùng chúng liên tục để phải hao tốn quá nhiều.
Đấu pháp chơi zâm của Phương Duệ vận dụng các động tác này với tần suất cao hơn bình thường, nhưng thể lực chưa bao giờ là trở ngại. Điểm thể lực tự khôi phục rất nhanh, hoàn toàn đủ sức cáng đáng tiết tấu chơi zâm của hắn.
Trận đêm nay, Tôn Tường lại có một màn thi chạy với Phương Duệ, gây tiêu hao thể lực nặng. Điểm thể lực của pháp sư chiến đấu nhiều hơn khí công sư một chút, nhưng tốc độ hao tốn thể lực của khí công sư chậm hơn pháp sư chiến đấu, thế là Nhất Diệp Chi Thu hụt hơi trước Hải Vô Lượng. Tôn Tường chọn thời điểm ấy phát động combo, phối hợp hai kỹ năng Hào Long Phá Quân và Blink để tiến hành áp sát. Dù đánh hụt, Tôn Tường vẫn giành về quyền chủ động, sau đó liên tiếp ra chiêu để Phương Duệ phải tìm cách né bằng những trick chơi zâm thuận tay của mình.
Cứ thế, Hải Vô Lượng hết lăn rồi lộn bằng tẹo điểm thể lực sót lại sau cuộc thi chạy với Nhất Diệp Chi Thu. Nhất Diệp Chi Thu dùng Viên Vũ Côn móc tới, Hải Vô Lượng cưỡng chế ngắt Vén Mây Chưởng. Cưỡng chế ngắt chiêu cũng là thao tác tiêu tốn thể lực, điểm thể lực của Hải Vô Lượng vì vậy triệt để về 0. Lúc này, Phương Duệ lấy gì để lăn mình né Viên Vũ Côn?
Thể lực.
Thứ thuộc tính chưa bao giờ thiếu hụt trong thực chiến đã tụt xuống thảm thương sau pha rượt đuổi, kế tiếp lại chịu đựng một chuỗi tấn công không ngừng, giờ thì không gồng gánh nổi đấu pháp chơi zâm của Phương Duệ nữa.
Nếu trước đó, mọi người chứng kiến sự trưởng thành của Tôn Tường, thì lúc này, sự đáng sợ là điều người ta cảm nhận.
Cậu không còn đơn thuần ỷ vào trình cá nhân bá đạo mà càn đánh đối thủ. Cậu bắt đầu biết quan sát, biết phân tích. Đấu pháp chơi zâm của Phương Duệ khiến biết bao tay chuột có tiếng trong giới chuyên nghiệp phát sầu, hôm nay lại bị Tôn Tường dùng cách riêng để trị, và trị đến tận cùng.
Cho dù điểm thể lực tự động hồi rất nhanh, tốc độ tiêu hao của đấu pháp chơi zâm dưới tay Phương Duệ cũng không phải tầm thường. Cứ lên xuống sát vạch cuối, phạm vi sử dụng thật quá nhỏ. Tôn Tường chỉ cần duy trì thế tấn công chặt chẽ, Phương Duệ sẽ không bao giờ thoát khỏi cảnh thiếu hụt.
Vút!
Bị Viên Vũ Côn hất đi, Hải Vô Lượng ngã lăn ra đất. Trong chớp nhoáng ấy, hội tuyển thủ chuyên nghiệp đã phân tích rõ ràng hình hình sắp tới Phương Duệ phải đối mặt. Những người từng nổi điên vì bị Phương Duệ chơi zâm đều đang hả hê vô cùng. Thánh zâm hết đường chơi zâm, điều gì sẽ đến với hắn? Câu hỏi sẽ có lời giải đáp sớm thôi.
Bá Toái!
Khước Tà trong tay Nhất Diệp Chi Thu quét xoáy về phía Hải Vô Lượng đang ngã nhoài dưới đất. Hải Vô Lượng lại lăn mình né, lần nữa dùng cạn tí điểm thể lực vừa mới hồi về.
Long Nha!
Hit khác lại tới trước mặt. Nếu là mọi khi, Phương Duệ nhất định sẽ lăn tiếp một cú, vừa để né vừa tranh thủ mò đến bên chân Nhất Diệp Chi Thu. Thế nhưng bây giờ, cả lăn mình hắn cũng không cách nào thực hiện. Mức thể lực của Hải Vô Lượng cứ nhấp nhô lên xuống một cách đáng ngại.
← Ch. 1588 | Ch. 1590 → |