← Ch.1690 | Ch.1692 → |
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Làm mọi người bất ngờ không phải là độc quyền của Hưng Hân. Chu Trạch Khải vẫn thường xuyên hành động ngoài dự đoán, chẳng hạn như lúc này. Nhất Thương Xuyên Vân vừa chạy vừa bắn, hỏa lực mạnh dần theo khoảng cách bị rút ngắn. Sau một cú Trượt Đất, hắn đạt đến hỏa lực tối đa. Lật mình nhảy lên, hắn tránh khỏi hit đánh từ trên cao xuống của Hàn Yên Nhu, đồng thời hai nòng súng khạc lửa, đạn bay bén ngót như dao mà nhanh hơn dao gấp bội.
Máu bắn tung tóe, Hàn Yên Nhu trúng đạn vì ở quá gần.
Võ Thuật Súng Pháo!
Bật kỹ năng, Nhất Thương Xuyên Vân đá một cú cho Hàn Yên Nhu văng sang bên. Ý đồ phá hoại cục diện, hắn không chọn mục tiêu cố định mà tiếp tục nổ súng và Giật Chỏ về phía Bánh Bao Xâm Lấn. Bánh Bao mới vừa kết thúc Bá Vương Liên Quyền, vốn đã chẳng xem Nhất Thương Xuyên Vân vào mắt, lại thấy có Hàn Yên Nhu xử lý rồi nên định bổ thêm chiêu khác xuống Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, ai ngờ Hàn Yên Nhu bị xử lý ngược quá nhanh, chưa gì đã thấy cùi chỏ vào mặt.
Soạt!
Màn hình của Chu Trạch Khải bỗng bị lấp đầy. Quân Mạc Tiếu giương Ô Thiên Cơ, sử dụng trick Khiên Kỵ Sĩ Choán Tầm Nhìn. Nhất Thương Xuyên Vân vội ngắt chiêu nhảy lùi vừa kịp lúc Ô Thiên Cơ hóa thành hình thái mâu, suýt thì bị đâm trúng. Một nhát Kiếm Sóng Phá Đất bỗng từ đâu quét tới, ép Quân Mạc Tiếu phải thắng gấp.
Rầm!
Bên cạnh có tiếng chưởng, xuất phát từ sự phối hợp của Nhất Diệp Chi Thu. Lạc Hoa Chưởng đánh trúng Hàn Yên Nhu do Nhất Thương Xuyên Vân ship qua, đẩy cô bay ngược về phía Bánh Bao Xâm Lấn và Quân Mạc Tiếu. Bánh Bao Xâm Lấn lách mình né tránh, lập tức trả đũa bằng cách chộp lấy Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc ném vào Nhất Diệp Chi Thu. Nhất Diệp Chi Thu đang định né thì thấy Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc khựng lại giữa đường bay, lượn một vòng lớn ập xuống đầu Nhất Thương Xuyên Vân.
Viên Vũ Côn!
Pha bẻ cua của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc là do sự tác động từ Hàn Yên Nhu, người cũng đang vi vu giữa trời vì ăn chưởng. Màn phối hợp của Tôn Tường bị Đường Nhu đảo ngược thành lợi thế cho Hưng Hân. Chuyến bay khứ hồi của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc ảo diệu không kém sóng não của Bánh Bao, trong khi Nhất Thương Xuyên Vân mải lo ứng phó với Quân Mạc Tiếu, làm sao đỡ nổi? Hai nhân vật thế là ôm nhau ngã ngửa.
Trong sự xôn xao của fan Luân Hồi, tiếng súng vẫn bất khuất vang lên.
Không kịp né, Nhất Thương Xuyên Vân chọn cách bắn tiếp. Hàn Yên Nhu bay tới đâu máu văng tới đó. Trạng thái lơ lửng dễ trúng đạn, cô đã bị Nhất Thương Xuyên Vân nhắm làm mục tiêu cho pha xử lý khó khăn của mình.
Nhưng không chỉ có vậy.
"Áp Súng!"
Khán giả kinh ngạc phát hiện, đạn không những ghim vào người Hàn Yên Nhu mà còn giữ cho cô không rơi xuống đất, điều mà chỉ duy nhất Áp Súng mới thực hiện được. Trong tình huống nguy cấp, có thể giữ vững nòng súng đã đủ giỏi chứ đừng nói đến bắn trúng, hay thậm chí là xài thứ trick có độ chi tiết cực cao như Áp Súng. Vượt quá sức tưởng tượng của người bình thường!
Thế nhưng Chu Trạch Khải làm được.
Quên đi nỗi âu lo khi thấy hai tướng nhà ôm nhau té ngã, fan Luân Hồi gào vỡ khán đài. Quả nhiên trên địa bàn này, Chu Trạch Khải luôn là nhân vật chính! Chỉ anh và không ai khác!
Phục Long Tường Thiên!
Tôn Tường kích hoạt đại chiêu, Khước Tà hóa thân thành rồng để cho mọi người cùng thấy ý nghĩa lớn lao mà pha hành động level khủng của Chu Trạch Khải mang đến: Đường Nhu bị Áp Súng đưa thẳng vào miệng rồng, đừng mong giãy dụa.
Ầm!
Đấu khí ma pháp nổ tung, gây ảnh hưởng đến cả Bánh Bao và Diệp Tu. Cách vị trí đại chiêu quá gần, họ bị hiệu ứng ánh sáng làm lóa mắt, hết thấy đường tấn công Ngô Khải và Chu Trạch Khải.
Lộn ngược! Mượn cover, Chu Trạch Khải thao tác Chịu Thân. Trong khi đó, vì Viên Vũ Côn có hiệu ứng đặc biệt không cho phép Chịu Thân nên Ngô Khải bèn lăn một vòng và bật dậy, tốc độ còn nhanh hơn hẳn Chịu Thân của người chơi thường. Hắn không lùi về mà xông thẳng đến chỗ đấu khí ma pháp bùng nổ, nơi Kiếm Sóng của Giang Ba Đào cũng cùng lúc quét vào.
Focus!
Luân Hồi muốn focus! Tình thế xoay chuyển, họ thành công bố ráp Đường Nhu!
Nhờ vậy, cách biệt tổng HP đã bị Luân Hồi san bằng. Quay lại dẫn trước, họ tiếp tục focus Hàn Yên Nhu. Mặc kệ hỏa lực nặng từ Mộc Vũ Tranh Phong, mặc kệ Quân Mạc Tiếu và Bánh Bao Xâm Lấn giáp công hai đầu, họ dồn sát thương xuống Hàn Yên Nhu một cách cực kỳ quyết liệt.
Chẳng lẽ Luân Hồi định dứt điểm Hàn Yên Nhu luôn trong một đợt?
Sao mà được?
Pha bố ráp của Luân Hồi đúng là đẹp mắt thật đấy, nhưng người ta khó thể tin rằng một đợt sát thương sẽ đẩy Hàn Yên Nhu vào cửa tử.
Luân Hồi nghĩ thế thật ư?
Kiếm Sóng Tinh Vân!
Thật! Luân Hồi thể hiện rõ sự tự tin vào sức mạnh của mình.
Đại chiêu ma kiếm sĩ đến từ Vô Lãng cho linh hồn sóng gầm lan tỏa, vây quanh Hàn Yên Nhu và tách cô khỏi đồng đội.
Bánh Bao Xâm Lấn vung tay, một cục gạch bay về phía Vô Lãng.
Bộp!
Giữa không trung, cục gạch bị Kiếm Sóng Tinh Vân chém nát. Đại chiêu kiêm cả tấn công lẫn phòng thủ của ma kiếm sĩ sao có thể bị đe dọa chỉ bởi một kỹ năng cấp thấp?
Vậy thì Châm Độc nè!
Rồi thì Bình Xăng nè!
Bánh Bao Xâm Lấn liến thoắng ném hàng, nhưng trong mắt mọi người, ku cậu chỉ đang lãng phí thời gian. Những kỹ năng này đều quá yếu để công phá Kiếm Sóng Tinh Vân, Bánh Bao sao chẳng lo chạy đi mà còn ở lại tấu hài nhỉ?
Ném Cát nè!
Ku cậu vẫn chưa chịu thôi.
Vô ích, mọi người nghĩ.
Trái ngược với họ, Vô Lãng đã vào mode đề phòng.
Bánh Bao Xâm Lấn tấn công hắn, nhưng hắn lại xoay góc nhìn sang phía khác: Vị trí của Quân Mạc Tiếu.
Quả nhiên, Quân Mạc Tiếu đang rục rịch.
Bánh Bao ngu thiệt hay giả vờ, Giang Ba Đào không biết. Hắn chỉ biết rằng, Diệp Tu không ngu. Vì thế trò hề của Bánh Bao không phải mấu chốt, mà mấu chốt là Diệp Tu định làm gì.
Mớ kỹ năng Bánh Bao sử dụng đều vô nghĩa, nhưng chúng vô nghĩa vì Giang Ba Đào chú tâm quan sát và xử lý. Hậu quả là sức tập trung của hắn bị phân tán, Kiếm Sóng Tinh Vân bắt đầu xuất hiện sơ hở trước sự rình rập của Diệp Tu.
Diệp Tu quả là kẻ cơ hội.
Tương kế tựu kế được không?
Giang Ba Đào đắn đo nhưng rồi rất nhanh gạt đi. Nên chơi theo hướng an toàn. Không nên nghĩ ngợi quá nhiều khi đối đầu với Diệp Tu, bởi cục diện càng phức tạp, Diệp Tu càng có kinh nghiệm và trình xử lý hơn hắn.
Vô Lãng nhẹ nhàng né cát, âm thầm dồn Kiếm Sóng Tinh Vân sang phía Quân Mạc Tiếu. Hắn không cố tình gia tăng uy lực của nó mà chỉ vá các khoảng trống phát sinh.
Và quả nhiên, Quân Mạc Tiếu ngừng di chuyển. Giang Ba Đào đã đoán đúng âm mưu của địch.
Diệp Tu bèn thử tìm sơ hở khác, nhưng hắn lại phát hiện Giang Ba Đào đã cắt hết mọi rườm rà để tập trung vào vá bức tường Kiếm Sóng.
Khó rồi!
Xử lý càng phức tạp, sẽ càng nảy sinh nhiều vấn đề. Mà khi nảy sinh nhiều vấn đề, thì càng tạo điều kiện cho Diệp Tu lợi dụng. Thế nên Giang Ba Đào chọn cách đơn giản hơn: Thu hẹp phạm vi lựa chọn của hắn.
Diệp Tu bị đẩy vào con đường duy nhất, với một lối ra duy nhất, được Giang Ba Đào dọn sẵn và đứng chờ.
Đó không phải điều mà Hưng Hân muốn. Chính vì vậy nên Diệp Tu mới cần tìm phương hướng khác, nhưng Luân Hồi đã chặn đứng ý đồ của hắn, buộc hắn nhìn nhận một sự thật đáng lo: Hưng Hân không còn cơ hội quay về điểm bắt đầu.
← Ch. 1690 | Ch. 1692 → |