Truyện ngôn tình hay

Truyện:Toàn Chức Cao Thủ - Chương 0027

Toàn Chức Cao Thủ
Trọn bộ 1719 chương
Chương 0027: Một Đợt Sóng Xô
0.00
(0 votes)


Chương (1-1719)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hệ Châu rõ ràng không hề kích động như Đăng Hoa Dạ, vẫn còn ở trong đội ngũ, gửi tin cho Lam Hà: "Giờ làm sao?"

"Ông cảm thấy sao?" Lam Hà hỏi lại.

"Tui lại cảm thấy rất hiếu kỳ, chỉ tiếc là, bị bỏ rồi, không được tận mắt nhìn thấy." Hệ Châu nói.

"Nói như vậy ông không cảm thấy hắn đang chém gió giả ngầu ư?" Hà Lam nói.

"Không giống, có lẽ là vì hắn vẫn chưa chuyển nghề, mới khiến hắn có gan không cần mục sư, lúc nguy cấp chính hắn có thể tạm thế vào vai ấy mà." Hệ Châu nói.

"Ừ, tui cũng thấy hắn không cần thiết phải lấy bản thân đến làm lãng phí thời gian của mọi người, vậy cứ thử xem!" Lam Hà nói.

"Vậy tui lui nhé." Hệ Châu nói xong rời khỏi đội.

"Vân Quy đến. Phần lớn người trong công hội đều đã hết số lần rồi." Lúc này Đăng Hoa Dạ nói. Vân Quy vốn là một thành viên tinh anh trong đội ngũ của họ, bởi vì để chỗ cho Quân Mạc Tiếu nên mới rời khỏi vị trí, lúc này đã quay trở lại. Còn thiếu một chỗ nhưng trong nhóm tinh anh cũng không dễ tìm thấy người. Nhóm tinh anh đều là cao thủ, đánh phó bản rất tích cực, vào thời gian này ngoại trừ bọn Lam Hà cố ý để chừa lại một lần, không phải số lần đã đủ thì cũng là đang đánh lần cuối cùng.

Kết quả đám cao thủ nhìn thấy Đăng Hoa Dạ hô tìm người lại bắt đầu tò mò hóng hớt. Ai cũng biết rằng đội của bọn Đăng Hoa Dạ đã có ba nhân vật đánh ra sát thương rất cao, ba người đều đang lên mạng, sao phải kêu thêm người?

"Có ai chưa đi Rừng Rậm Băng Sương không, càng mạnh bạo càng tốt, mau đến, khiêu chiến kỷ lục!" Đăng Hoa Dạ cũng không giải thích, chỉ liều mạng spam trong kênh công hội.

"Em tới!" Cuối cùng cũng có người lên tiếng, Đăng Hoa Dạ vừa nhìn thì thấy Tri Nguyệt Khuynh Thành. Đấy là một cô nhóc, ở nơi tụ tập cao thủ như nhóm tinh anh thì tỉ lệ người chơi nữ khá hiếm, là con gái sẽ rất được mọi người chào đón. Từng đội ngũ tranh tới tranh lui, dẫn gái vào phó bản cứ như nhận được phúc lợi, rốt cuộc khiến em gái cao thủ nọ ngược lại chưa từng có đội ngũ cố định.

"Khuynh Thành hả, vậy em qua đi!" Đăng Hoa Dạ cũng nói nhiều, báo vị trí.

Vân Quy thấy Tri Nguyệt Khuynh Thành sắp đến, liền gia nhập đội ngũ của Lam Hà. Vân Quy vốn là người trong đội ngũ này, hiểu rõ tình hình, Tri Nguyệt Khuynh Thành lại có chút ngỡ ngàng, đội ngũ này không có MT cũng không có trị liệu, còn dư ra một kẻ không quen biết, nghề nghiệp... thế mà không có nghề nghiệp?

"Đại thần, ông xem hai người này phù hợp chưa?" Đăng Hoa Dạ móc xỉa Quân Mạc Tiếu.

Thế nên Diệp Tu nghiêm túc xem xét: "Ờ, được rồi."

Vân Quy cũng là pháp sư nguyên tố, vũ khí là pháp trượng tím Thủy Linh cấp 20. Cùng là pháp trượng cấp 20, thuộc tính cơ bản của pháp trượng Thủy Linh cũng không kém pháp trượng Đồng Đỏ bao nhiêu, khác biệt chỉ ở thuộc tính kèm theo, một cái là tăng 1 cấp kỹ năng Hỏa Diễm Bạo Đàn, một cái là tăng 1 cấp kỹ năng Băng Sương Tuyết Cầu. Từ việc lựa chọn pháp trượng, có thể thấy được con đường nguyên tố của hai vị pháp sư này không giống nhau.

Còn Tri Nguyệt Khuynh Thành là một ma đạo học giả, nghề nghiệp này cũng là một nhánh của hệ Pháp Sư, được gọi là nhà khoa học trong những pháp sư, vận dụng nhiều đạo cụ ma pháp để chiến đấu, hơn nữa còn có được năng lực cận chiến nhất định.

Tri Nguyệt Khuynh Thành dùng vũ khí là gậy phép tím Thạch Anh cấp 20, không phải dùng chổi thần mà ma đạo học giả chuyên dùng. Vì vậy Diệp Tu cũng không thể dựa theo vũ khí để đoán ra con đường kỹ năng của cô, đành hỏi thêm một câu: "Theo trường phái nào?"

"Theo Thể Thuật của Ám hệ." Tri Nguyệt Khuynh Thành nói.

"Có Tu Lỗ Lỗ không?" Diệp Tu hỏi. Tu Lỗ Lỗ là một kỹ năng khiêu khích và dẫn quái của ma đạo học giả.

"Thêm theo cấp." Tri Nguyệt Khuynh Thành trả lời. Ý của thêm theo cấp chính là, lúc kỹ năng có thể thăng cấp, lập tức lấy điểm tăng vào kỹ năng này.

"A, thật tốt quá" Diệp Tu nói.

"Đại thần vừa lòng rồi?" Đăng Hoa Dạ đứng bên hỏi.

"Ừ, được rồi, chuẩn bị vào thôi!" Diệp Tu nói.

Đến giờ, Tri Nguyệt Khuynh Thành vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, kết quả nghe thấy Lam Hà tuyên bố: "Mọi người nghe đây, phó bản lần này do Quân Mạc Tiếu chỉ huy."

"Ông chỉ huy?" Tri Nguyệt Khuynh Thành thật bất ngờ.

"Ừ." Diệp Tu nói.

"Vì sao?" Tri Nguyệt Khuynh Thành có chút khó hiểu.

"Vì đạt kỷ lục." Diệp Tu nói, cũng đã bước vào phó bản.

"Này này..." Lam Hà gọi lại nhưng người đã biến mất trong rừng rậm, hiển nhiên đã vào phó bản. Lam Hà thật buồn bực! Trước khi vào phó bản phải bàn bạc chứ, bước vào phó bản sẽ bắt đầu tính giờ, lúc đó mới bàn bạc sẽ hao tốn thời gian đó!

"Đại thần đã vào rồi, mọi người còn chờ gì, lũ phàm nhân mau vào đi!" Đăng Hoa Dạ lớn cười lớn bảo.

"Ra tìm ông tính sau" Lam Hà mắng một câu, vội vàng cùng bốn người vào phó bản.

Tiểu quái trong Rừng Rậm Băng Sương là loại quỷ lùn da xanh, có tấn công gần, có tấn công xa, còn biết làm phép, đủ loại ma pháp, rõ ràng không hề giống quy luật tuần hoàn đơn điệu của thôn tân thủ. Hơn nữa bộ dạng của đám quỷ lùn giống y nhau, không đến đánh thử sẽ không biết đối thủ thuộc loại nào.

Sau khi bốn người Lam Hà tiến vào, phó bản chính thức bắt đầu tính giờ. Tất cả mọi người không ngu người ở cửa, tranh thủ từng giây gấp rút lên đường, vừa nghe Diệp Tu chỉ thị: "Có ma đạo học giả thì dễ đánh rồi, chúng ta dùng Một Đợt Sóng Xô"

Lam Hà bị dọa nhảy dựng: "Một Đợt Sóng Xô dùng thế nào?"

"Ông không biết Một Đợt Sóng Xô?" Diệp Tu kinh ngạc hơn cả Lam Hà.

Lam Hà đương nhiên biết, Một Đợt Sóng Xô của Vinh Quang chính là kéo tất cả quái tới, sau đó diệt sạch quái tụ lại trong một đợt. Nhưng cách đánh này chỉ dùng được với phó bản có đẳng cấp thấp hơn, hơn nữa phải có MT cường lực, chưa từng nghe bảo phó bản cùng cấp có thể sử dụng Một Đợt Sóng Xô.

"Một Đợt Sóng Xô là..."

"Tui hiểu tui hiểu, nhưng tui không hiểu tại sao chúng ta dùng Một Đợt Sóng Xô?" Lam Hà nói.

"Tui kéo quái, sau đó Tu Lỗ Lỗ tụ quái, hỏa pháp Liệt Diệm Chấn Động, băng pháp Bão Tuyết, sau đó..."

"Ông nói cứ như chưa nói vậy, được thì ông kéo quái đi! Chúng ta dùng Một Đợt Sóng Xô." Lam Hà rơi lệ đầy mặt, cậu đương nhiên biết mấy trình tự cơ bản này rồi, nhưng điểm mấu chốt của Một Đợt Sóng Xô chính là người kéo quái, có thể kéo theo một đám quái về mà vẫn còn sống được, đấy là cả một vấn đề. Kết quả người ta chỉ nhẹ nhàng nói bốn chữ "Tui đi kéo quái" để khái quát vấn đề này, Lam Hà có nói cũng tốn thời gian, thôi, chết thì chết! Lam Hà gửi đến một biểu tượng [mồ hôi như thác] thể hiện tâm trạng của mình bây giờ.

Ba người còn lại thấy Lam Hà nói thế, cũng đành nhận mệnh, xếp hàng gửi theo một loạt [mồ hôi như thác]. Ngay cả Diệp Tu cũng gõ một cái [cười tủm tỉm], hô to: "Lên."

Quân Mạc Tiếu chạy đi, đám Lam Hà nhìn theo bóng lưng hắn, cảm giác "tráng sĩ một đi không trở lại" cũng giống thế này mà thôi.

"Không thể không nói, người này thật dũng cảm, tui ngưỡng mộ hắn." Lôi Minh Điện Quang châm chọc.

"Theo kịp nào." Có tiếng kêu gọi từ phía trước. Bốn người nâng mặt đầy mồ hôi cất bước đuổi theo, nhìn thấy ngay Quân Mạc Tiếu đang tiếp cận hai con quỷ lùn. Hai con quỷ lùn, một con bắt đầu Ném Đá, con còn lại ném Thuật Băng Tiễn, bốn người đồng thanh nói: "Bi kịch a, mới lên đã gặp hai con đánh xa."

Đá và băng tiễn bay ra, chợt chỉ thấy cơ thể Quân Mạc Tiếu lay động hai cái, đá và băng tiễn bay lướt qua thân hắn.

"Đậu xanh, không phải chứ? Lay Động Zíc-zắc!" Lam Hà sợ hãi kêu lên.

*****

"Lay động zíc-zắc" thật ra chỉ là một thao tác đổi hướng trong lúc di chuyển, sang trái, sang phải, đồng thời phóng người về trước, cuối cùng vẽ ra một đường zíc-zắc. Nhưng nếu trong lúc tiến hành thao tác quá nhanh, biên độ di chuyển sẽ trở nên rất nhỏ, nhân vật đổi hướng trong nháy mắt, nhìn không giống di chuyển mà chỉ như hơi lắc người.

Nếu thao tác nhanh chóng khiến nhân vật tựa như đang "lay động" thì người chơi bình thường làm được rất nhiều, nhưng có thể sử dụng "Lay Động Zíc-zắc" trong thực chiến, tất nhiên phải là đại cao thủ. Dựa vào biên độ di chuyển nhỏ nhất để né tránh công kích, không cần nói cũng biết được thao tác và phán đoán của người này chuẩn xác nhường nào.

Không chỉ Lam Hà, ba người Lôi Minh Điện Quang cũng là dân biết nhìn hàng, lúc này cũng đang khiếp sợ trước thao tác đầy kỹ xảo này, Quân Mạc Tiếu đã xông đến trước mặt hai con quỷ lùn, nâng tay đã ra một chưởng, một vòng khí mạnh mẽ truyền ra ngoài, hai con quỷ lùn bị "ầm" cái đánh bay.

Kỹ năng cấp 15 của pháp sư chiến đấu: Lạc Hoa Chưởng. Kỹ năng này có hiệu quả đánh bay vô cùng tốt, thân thể quỷ lùn nhỏ nhẹ, bị một chưởng đánh trúng liền bay xa tận mấy thước.

Quân Mạc Tiếu không hề ngừng nghỉ, tiếp tục lao đến trước một đoạn, bên đấy lại có hai con quỷ lùn, phát hiện người chơi tiến vào phạm vi thù hận thì móc gậy lớn ra, chúng là hai con thuộc dạng cận chiến.

Vì vậy lúc này Quân Mạc Tiếu không tiến sát về phía chúng nữa, tiếp tục phóng thẳng về trước. Hai con quỷ lùn bị thổi bay vừa nãy cũng đã bò dậy, một con chuẩn bị Ném Đá, một con vẫn đang niệm phép ra Băng Tiễn. Quân Mạc Tiếu còn cách chúng khoảng hai mét đã rút chiến mâu ra, hai tiếng "bùm bụp", đá của quỷ lùn không ném được nữa, Băng Tiễn cũng bị gián đoạn, Quân Mạc Tiếu lại quét ngang một mâu, lật ngã hai con quái rồi đạp lên chúng mà chạy lướt qua.

Mục tiêu tiếp theo là hai con quỷ lùn hướng 10 giờ, lần này một con rút gậy một con đang ra Băng Tiễn, lúc băng tiễn bay ra, Quân Mạc Tiếu đã trực tiếp nhảy lên, thuận tiện bay qua đỉnh đầu con quỷ lùn đang rút gậy xông đến. Giữa không trung đâm một mâu đến, khiến con quỷ lùn đang ra tiếp Băng Tiễn bị cắt ngang, sau đấy rơi xuống sau lưng con quỷ lùn này. Hai con Quỷ lùn một con xoay người, một con cầm gậy đuổi đến. Quân Mạc Tiếu nâng tay lại là Lạc Hoa Chưởng, hai con quái bị đánh bay, hơn nữa không nghiêng không lệch, vừa lúc văng trúng người hai con quỷ lùn đánh xa vừa nãy. Hai con quỷ lùn tội nghiệp kia, kĩ năng lại chưa kịp ra đã té nhào.

Cứ như vậy, dù đang canh gác hay đang tuần tra, tất cả quỷ lùn đều bị Quân Mạc Tiếu hoặc kéo, hoặc đánh, toàn bộ bị kinh động. Những con quỷ lùn cận chiến đồng thời la hét cầm gậy đuổi theo Quân Mạc Tiếu, những con đánh xa thì bận rộn sử dụng chiêu thức của mình, Rừng Rậm Băng Sương lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt. Bọn người Lam Hà đuổi theo phía sau, cả đám đều chần chờ, không thể phủ nhận rằng, nếu nói về kỹ thuật thì Quân Mạc Tiếu thật sự có tài, cơ mà... khiến phó bản ầm ĩ đến gà bay chó sủa như vậy, nhìn thế nào cũng giống một đội toàn người chơi cấp cao đến càn quét phó bản.

Lúc này bốn người Lam Hà đã không thấy Quân Mạc Tiếu nữa, trước mặt bọn họ là một lũ quỷ lùn đang la hét, không ngừng đuổi về phía trước. Quân Mạc Tiếu đâu? Đám Lam Hà chỉ có thể biết được tên này còn sống từ hai chỗ, một là danh sách đội ngũ, máu của Quân Mạc Tiếu còn hơn phân nửa, vẫn còn sống nhăn răng; hai là thỉnh thoảng lại thấy bóng dáng của Quân Mạc Tiếu nhảy lên, vụt lên hạ xuống, lại bị lũ quỷ lùn chặn mất.

"Này... đã hơn 20 con rồi..." Giọng Vân Quy có chút run rẩy, mới cấp 20 vào phó bản đã làm ra dạng này, dữ dội quá rồi.

"Còn chưa giết ư?" Tri Nguyệt Khuynh Thành sớm chuẩn bị xong Tu Lỗ Lỗ rồi.

"Giờ tui muốn biết chút nữa hắn sẽ làm gì." Lôi Minh Điện Quang nhìn con đường tràn ngập quỷ lùn trước mắt, trong giọng nói mang theo kính phục.

"Đừng có bảo em cứ thế mà ném Tu Lỗ Lỗ ra nha? Không tới đâu!" Tri Nguyệt Khuynh Thành sốt ruột. Bởi phương thức công kích của quỷ lùn vừa xa vừa gần, lúc này lại chia thành hai binh đoàn, một đoàn xách gậy quyết đuổi không rời, một đoàn vẫn duy trì khoảng cách, Quân Mạc Tiếu phải chạy khỏi phạm vi đánh xa của chúng mới có thể chạy được vài bước.

"Làm gì? Lẽ nào mấy người đều hỏi tui? Tui không biết gì hết." Lam Hà nói.

Vừa dứt lời, Lôi Minh Điện Quang đột nhiên bắt đầu nhảy nhót, muốn nhìn tình hình phía sau đống quái chồng chất kia là gì. Hành động khôi hài vậy mà vào lúc này chẳng đứa nào cười nổi, Lam Hà vội hỏi: "Tình hình ra sao?"

"Quái tụ lại trông rất đẹp!" Lôi Minh Điện Quang nói.

"Hả?" Lam Hà cũng có xúc động muốn nhảy lên nhìn, nhưng thân là một trong năm đại cao thủ của Lam Khê Các, hội trưởng đại nhân của khu 10, cần phải giữ chút thể diện, vì thế chỉ từ tốn hỏi: "Tụ thế nào?"

"Sao tui biết, dù thế nào thì quái cũng từng đoàn rồi từng đoàn." Lôi Minh Điện Quang vừa nhảy vừa nói, chợt tất cả mọi người nghe được tiếng chưởng liên tục.

"Lạc Hoa! Móa nó, chưởng này đánh đã quá!" Lôi Minh Điện Quang kêu to, ba người khác cũng thấy nhóm quỷ lùn phía trước lập tức rối loạn, một cái Lạc Hoa Chưởng này chẳng biết đánh bay bao nhiêu em quỷ lùn, quỷ lùn cầm gậy bay ngược ra sau đụng phải quỷ lùn đánh xa, lập tức ngã hàng loạt. Tầm nhìn của bốn người lập tức trống trải, chỉ thấy đứng trước đống quái là Quân Mạc Tiếu tay phải cầm mâu, tay trái đẩy phía trước, vạt áo tung bay, vẫn còn duy trì tạo hình của Lạc Hoa Chưởng, xung quanh ngổn ngang đầy quỷ lùn.

Hình ảnh này ngừng lại chưa đến một giây, nhưng tạo hình uy vũ của Quân Mạc Tiếu trong nháy mắt đã in sâu trong đầu họ. Thế nhưng vào giây tiếp theo, lũ quỷ lùn ngã trái ngã phái đã đứng dậy, không sợ mà chuẩn bị xông lên lần hai. Quân Mạc Tiếu nhảy người vọt lên, Lôi Minh Điện Quang tranh thủ chế giễu: "Làm gì vậy, hắn chuẩn bị bay qua đây ư?"

Kết quả...

"Hắn bay, hắn thực sự bay kìa." Lôi Minh Điện Quang lệ rơi đầy mặt hét lên.

Sau khi nhảy lên quay mặt về phía họ, Quân Mạc Tiếu chợt xoay người 180 độ, tiếng súng vang lên, cả người đột nhiên bay ngược về phía họ. Đám Lam Hà bọn họ đều có hiểu biết, nhìn ra ngay đây chính là kỹ thuật di chuyển trên không của nhóm xạ thủ, nổ súng trên không, lợi dụng lực phản của súng khiến cả người bay ngược về phía sau. Lực phản của súng càng lớn, khoảng cách bay ngược càng xa. Lần này súng trường của Quân Mạc Tiếu ít nhất phải trên cấp, một cái bay ngược này xuyên thẳng qua đỉnh đầu lũ quái, khi đáp xuống đất đã chạy đến phía sau bốn người họ.

Đám quỷ lùn điên cuồng xoay người lại, xông đến như thủy triều, kết quả người mà chúng nghênh đón lại là bốn người Lam Hà. Bốn người đang mồ hôi con mồ hôi mẹ rơi đầy, lập tức nghe thấy giọng của Quân Mạc Tiếu: "Pháp sư công kích, chuẩn bị thả Tu Lỗ Lỗ."

Mọi người vội vàng chăm chú nhìn, chợt kinh hãi.

Vào phút giây này, đám quỷ lùn đánh xa vẫn đứng yên niệm phép, cận chiến thì vẫn đang chạy đến, tất cả tiểu quái vừa lúc vây quanh, tụ thành một vòng, tuyệt đối là thời cơ tốt nhất để quần công.

♣♣♣♣

*****

"Mau, mau công kích!!" Lam Hà vội vã kêu. Khâu khó nhất của Một Đợt Sóng Xô chính là lùa quái, vậy mà tên chưa có nghề nghiệp này lại dễ dàng hoàn thành, thế nhưng giết cả đống quái như vậy trong một lần cũng không phải chuyện dễ, chắc chắn không thể chỉ dựa vào hai pháp sư chiến mỗi người một phép thì có thể giết hết.

Lôi Minh Điện Quang và Vân Quy không dám chậm trễ, một người dùng Liệt Diệm Chấn Động, một người dùng Bão Tuyết.

Hai kỹ năng thuộc hai hệ khác nhau, tuy cùng cấp, nhưng hiệu quả lại không giống nhau. Pháp thuật hệ hỏa chú trọng sức bật, vừa đánh Liệt Diệm Chấn Động ra, dưới chân quỷ lùn xuất hiện một pháp trận lửa, tiếng "phụt" vang lên, một ngọn lửa cao ngút chợt bùng lên từ mặt đất, cao hơn ba mét.

Nhóm quỷ lùn bị chấn động đều nổi lơ lửng và gào thét trong ngọn lửa mãnh liệt, nhưng kỹ năng này không phải pháo hoa, cột lửa sau một giây đã biến mất, lũ quỷ lùn rớt xuống mặt đất, Bão Tuyết của Vân Quy cũng "ầm ầm" kéo đến vào lúc này, mưa đá xen lẫn hoa tuyết, từng cái như bánh bao đủ kích cỡ, không chút lưu tình đập lên người lũ quỷ lùn.

Công kích của Liệt Diệm Chấn Động chỉ là một thoáng, Bão Tuyết lại duy trì liên tục bốn giây, mỗi giây sẽ rơi một trận. Tính về tổng sát thương gây ra thì Bão Tuyết cao hơn, nhưng tấn công trong nháy mắt thì rõ ràng Liệt Diệm Chấn Động mạnh hơn, đây chính là đặc điểm của hệ băng và hệ hỏa.

"Tu Lỗ Lỗ!" Diệp Tu hô, Tri Nguyệt Khuynh Thành đã sớm chuẩn bị tốt, vội vã đem "Tu Lỗ Lỗ" ném ra một cách chuẩn xác, ném vào chính giữa đám quái.

"Tu Lỗ Lỗ" giống một con búp bê vải, có tác dụng cưỡng ép thù hận của quái trong vòng bán kính hai mét lên người nó. Đương nhiên cũng phải có điều kiện, đầu tiên là cấp của Tu Lỗ Lỗ không thể thấp hơn quái, thứ hai là Tu Lỗ Lỗ không có hiệu lực với những loại quái Tinh Anh, BOSS hoặc Lãnh Chúa, phải dùng thêm kỹ năng bị động "Tu Lỗ Lỗ cải tiến" của ma đạo học giả mới thực hiện được. Hiện nay đẳng cấp của Tri Nguyệt Khuynh Thành vẫn chưa đủ để học "Tu Lỗ Lỗ cải tiến", nhưng "Tu Lỗ Lỗ" của cô là tăng theo cấp, về mặt đẳng cấp thì không có vấn đề gì, một con vừa ném ra, tất cả quỷ lùn đều chạy về phía "Tu Lỗ Lỗ".

"Chỉ có thể kéo dài trong một lúc!" Tri Nguyệt Khuynh Thành ném xong vội la lên. Thời gian hiệu quả của Tu Lỗ Lỗ siêu dài, những 20 giây, nhưng vấn đề là máu của con búp bê này không nhiều. Quái bị hấp dẫn thù hận đương nhiên không phải chỉ vây xem mà sẽ công kích. Nhiều quỷ lùn như vậy, Tu Lỗ Lỗ chớp mắt bị phá nát.

Liệt Diệm Chấn Động của Lôi Minh Điện Quang và Bão Tuyết củaVân Quy đương nhiên sẽ có thời gian đóng băng, một cái cần 6 giây, một cái cần 8 giây, lúc này hai người đang phải điên cuồng sử dụng những pháp thuật nhỏ tấn công một mục tiêu khác để đánh, đối mặt với quá nhiều quỷ lùn rõ ràng lực bất tòng tâm.

"Được rồi!" Diệp Tu vừa nói vừa để Quân Mạc Tiếu xông tới. Nhờ vào Tu Lỗ Lỗ, quỷ lùn trở nên ngay ngắn hơn trước. Cận chiến vây quanh người Tu Lỗ Lỗ, đánh xa cũng bắt đầu tấn công Tu Lỗ Lỗ. Tu Lỗ Lỗ vừa ra trận được một giây đã bị đánh tan xác. Nhưng Quân Mạc Tiếu đã vọt lại gần bọn chúng, chiến mâu đã không còn, tay cầm một cặp Tonfa, nắm một em quỷ lùn, vặn người sử dụng Quật Ngã.

Quật Ngã khiến mặt đất xuất hiện sóng xung kích, quỷ lùn nhất thời ngã hàng loạt.

"Kiếm khách chuẩn bị Ngân Quang Lạc Nhẫn! Lập tức phóng." Diệp Tu hô.

Lam Hà cho đến bây giờ vẫn chưa có cơ hội phát huy vừa nghe thế thì khẽ giật mình, nhưng cũng nhanh chóng phản ứng lại, cầm kiếm ánh sáng Viêm Nhật vội vàng tiến lên.

Tất cả quỷ lùn đang đứng dậy có trật tự, Lam Hà đã nhảy lên không, nhìn chính xác vào giữa lũ quái, hai tay đem kiếm đẩy ra, cây kiếm giống như đang phi hành, nhanh chóng rơi xuống chính giữa đám quái.

Kỹ năng của kiếm khách: Ngân Quang Lạc Nhẫn.

Ngân Quang Lạc Nhẫn nhảy càng cao, uy lực càng mạnh, phạm vi sinh ra sóng xung kích cũng sẽ càng lớn. Lam Hà không hổ là một trong những đại cao thủ của Lam Khê Các, Diệp Tu chỉ cần hét lên đã lập tức hiểu ý đồ của hắn, một chiêu Ngân Quang Lạc Nhẫn dùng cực kỳ hoàn mỹ, sau khi sóng xung kích khuếch tán ra, lũ tiểu quái vừa bò dậy lại bị té ngã xuống đất.

Liên tiếp sử dụng kỹ năng, không cần thương tổn cao, chỉ cần làm cho lũ quái từ đầu đến cuối vẫn té ngã mà không thể công kích. Thế nhưng, cho dù là Quật Ngã hay Ngân Quang Lạc Nhẫn cũng cần thời gian đóng băng, chỉ dựa vào hai kỹ năng này không thể nào hoàn toàn khống chế được lũ quái. Thời gian đóng băng của Tu Lỗ Lỗ lại rất lâu, cần 30 giây, trong thời gian ngắn không thể trông cậy tiếp vào nó.

"Tên này vẫn còn kỹ năng hạn chế của nghề khác nữa sao?" Lam Hà cho rằng như vậy, trong đầu vội nhớ lại trong tất cả kỹ năng trước khi chuyển nghề có loại nào như Quật Ngã hay Ngân Quang Lạc Nhẫn không. Kết quả nghe thấy người ta tiếp tục chỉ huy: "Áo Choàng Bóng Đêm."

"Đúng rồi!" Lam Hà chợt bừng tỉnh, nhìn thấy Tri Nguyệt Khuynh Thành bước đến vung tay lên, một đạo áo choàng màu tím đen từ tay áo cô bay ra, quét một cái đã bao phủ được rất nhiều quỷ lùn, kèm theo áo choàng là một chút kiềm chế quái, lũ quỹ lùn bị nén thành một nùi thì la hét ầm ĩ, đồng loạt ngã xuống.

"Thế thì thời gian đóng băng không kém lắm." Lam Hà tính toán thời gian đóng băng của mấy kỹ năng, kết quả chợt nghe chỉ thị tiếp theo: "Liệt Diệm Chấn Động."

Thời gian đóng băng của Liệt Diệm Chấn Động quả nhiên vừa hết, theo lệnh phóng ra. Sau khi thời gian niệm phép vừa kết thúc đã bắt được nhóm quỷ lùn vừa kiên cường đứng lên.

Cột lửa cao đến tận trời, quỷ lùn quay tròn trong không trung, rơi xuống đất, lại hai giây trôi qua. Lam Hà lúc này mới tỉnh ngộ, thì ra cái này được xem là bày trận khống chế.

Cao thủ, thật sự là cao thủ, thế nhưng có thể sử dụng những kỹ năng vốn không có đặc điểm của bày trận khống chế, đánh được ra hiệu quả như bày trận khống chế, hoàn thành Một Đợt Sóng Xô với phó bản bằng cấp, thực sự quá mạnh mẽ rồi!

Lam Hà biết rõ, đến lúc này, chỉ cần không ai làm ra bất kì thao tác sai lầm nào, Một Đợt Sóng Xô coi như là đánh xong.

Lam Hà hiểu, mấy người kia chẳng lẽ lại không hiểu? Mang theo kinh ngạc, dưới sự chỉ huy của Diệp Tu mà đánh ra từng chiêu rồi từng chiêu, lũ quỷ lùn cứ đứng dậy rồi lại ngã xuống đất giãy giụa không ngừng. Cho tới khi đồ vật rơi đầy đất, bốn người mới hồi phục tinh thần lại, 20 con quỷ lùn, vậy mà lại bị Một Đợt Sóng Xô xử hết.

"Tranh thủ thời gian tiếp tục." Đối phương lại cảm thấy chuyện này rất đỗi bình thường, la lên một tiếng lại lập tức đi ngay về trước.

Bốn người Lam Hà vội vã đuổi kịp, liếc sơ đồ vật trên mặt đất không thấy gì đáng giá thì không để ý tới nữa. Trong lúc phá kỷ lục, sao có thể lãng phí thời gian cho mấy chuyện này chứ?

Cùng lúc này Đăng Hoa Dạ ngoài phó bản gửi tin nhắn đến: "Thế nào? Còn sống không?"

"Đại thần, thật là đại thần cmnr!!" Lam Hà trả lời.

"Nói gì vậy?"

"Một Đợt Sóng Xô! Một Đợt Sóng Xô!"

"Một cái đầu ông, nói gì thế hả?" Đăng Hoa Dạ không hiểu nổi.

"Tụi tui dùng Một Đợt Sóng Xô đánh phó bản a!" Lam Hà nói.

"Đùa hả?" Đăng Hoa Dạ không tin.

"Chờ tụi tui lên TV đi, ha ha ha!" Người chơi Vinh Quang tự xem thông báo của hệ thống là "lên TV".

Đăng Hoa Dạ ngơ ngác tắt đi khung tin nhắn, Hệ Châu ở cạnh hỏi: "Thế nào?"

"Bọn họ... dùng Một Đợt Sóng Xô để đánh quái." Đăng Hoa Dạ nói.

"Một Đợt Sóng Xô?" Hệ Châu cũng ngây dại.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1719)