← Ch.0046 | Ch.0048 → |
Lúc này Quân Mạc Tiếu cấp 21, giới hạn cao nhất là 5 cấp, đánh quái cấp 26 được kinh nghiệm nhiều nhất. Nhưng "nhiều" này cũng không nhiều hơn được bao nhiêu. Mỗi khi vượt một cấp, kinh nghiệm nhiều hơn 2%, 5 cấp thì nhận được 10%, nhưng độ khó khi mà vượt trên 5 cấp này cũng không phải chỉ 10% đơn giản như vậy. Nếu như người chơi luyện một mình, không nói đến độ nguy hiểm cao, kinh nghiệm thu hoạch được trong một đơn vị thời gian cũng nhìn không ra ưu thế 10% này, mà có khi còn ít hơn.
Nhưng tình huống trước mắt rất đặc biệt, Diệp Tu vượt cấp đánh quái cũng không phải theo đuổi điểm kinh nghiệm, mà vì tránh nơi tập trung nhiều người để kiếm nơi an tĩnh luyện cấp. Sau khi sắp xếp xong túi đồ, Diệp Tu liền cho Quân Mạc Tiếu đi đến khu vực cấp 23 – 26: Mai Cốt Chi Địa.
Mai Cốt Chi Địa không chỉ là tên của khu luyện cấp, đồng thời cũng là tên của phó bản. Nơi đây rất giống với Rừng Rậm Băng Sương. Bên ngoài Rừng Rậm Băng Sương là khu vực luyện cấp 20 – 23, có nhiều quái hoang dã, đi vào trong rừng, liền có thể không quấy nhiễu nhau mà tiến vào phó bản Rừng Rậm Băng Sương. Tại Mai Cốt Chi Địa này, có phó bản Mai Cốt Chi Địa thuộc cấp 23 – 27.
Người chơi đẳng cấp hàng đầu giống như bọn Lam Hà của Lam Khê Các, bấy giờ cũng đã chinh phục xong phó bản Mai Cốt Chi Địa rồi. Trên bảng danh sách hiển thị người qua phó bản Mai Cốt Chi Địa đầu tiên chính là đội ngũ của Mưu Đồ Bá Đạo, Diệp Tu nhìn thấy tên Dạ Vi Ương, còn ba người vừa gặp hôm qua thì không thấy, xem ra ba người đấy không phải là thành viên quan trọng của Mưu Đồ Bá Đạo. Mà kỷ lục qua bản của Mai Cốt Chi Địa đã bị đổi bốn lần, thành tích mới nhất tạm thời là Trung Thảo Đường.
Còn về ba BOSS ẩn của Mai Cốt Chi Địa, Lam Khê Các ngược lại may mắn cướp được hai con. Kỷ lục phó bản nhìn tới nhìn lui cũng chỉ đảo quanh ba công hội lớn này.
Diệp Tu cũng không quan tâm nhiều như vậy, Quân Mạc Tiếu rất nhanh đi tới Mai Cốt Chi Địa nhìn thử, quả nhiên người chơi ở đây rất thưa thớt. Cấp 21 như Diệp Tu là đẳng cấp phổ biến trong phần đông người chơi, phần lớn đều đang thành thật cướp quái ở Rừng Rậm Băng Sương, ở bên kia có khi còn gặp phải quái cấp 22 và 23 áp chế bọn họ, bên Mai Cốt Chi Địa bọn họ càng không đỡ nổi.
Diệp Tu tìm được nơi đánh quái khá ổn, điều khiển Quân Mạc Tiếu giũ mở Ô Thiên Cơ, vung thành hình thái chiến mâu liền lao vào giết. Ô Thiên Cơ thêm tám cái móng của Ám Dạ Miêu Yêu, tựa như việc đổi đầu cho chiến mâu, thay đổi thêm trục nối, thế mới nâng cao được cấp bậc của hình thái chiến mâu, đạt tới cấp 15, trừ cái này thì hình thái gốc và hình thái các loại vũ khí thuộc hệ khác vẫn ở cấp 5, hiệu quả công kích hiển nhiên không thể so với hình thái chiến mâu.
Tiểu quái ở Mai Cốt Chi Địa cùng một loại với Mộ Địa Xương Khô, là sinh vật Bất Tử thuộc hệ Hắc Ám. Thây ma, xương khô, cung thủ xương khô, pháp sư xương khô vân vân, đẳng cấp tầm 23 – 26, đặc điểm chủ yếu là công cao phòng cao, nhưng di chuyển lại khá chậm chạp.
Lấy kỹ thuật của Diệp Tu, loại NPC này chưa từng là nỗi uy hiếp từ trước tới nay. Thao túng Quân Mạc Tiếu xông lên, lựa chọn một khu vực ổn định thì bắt đầu chạy quanh giết quái.
Diệp Tu giết rất tùy ý, không hề theo đuổi những đòn công kích đặc biệt như công kích vào chỗ hiểm, liên kích, truy kích trên không, công kích sau lưng vân vân. Muốn đánh được trọn vẹn mấy đòn kỹ thuật như vậy, cần nâng cao sức tập trung, bùng nổ tốc độ tay, tăng nhanh thao tác, việc này vừa hao tổn tinh thần lại vừa mất sức, chỉ luyện cấp thôi mà, Diệp Tu cũng không muốn cứ đánh như trong trận chung kết Liên minh Chuyên nghiệp.
Đánh đánh nghỉ nghỉ, tốc độ giết quái của Quân mạc Tiếu không nhanh nhưng rất ổn. So với tiến công, Diệp Tu càng chú trọng việc cẩn thận né tránh, việc này khiến cho hắn chưa từng phải đi nghỉ ngơi khôi phục vì lượng HP không đủ, chủ yếu đều do hết sạch thanh pháp lực mới qua một bên nghỉ ngơi.
Vật phẩm khôi phục trong Vinh Quang có đồ ăn và bình thuốc. Đồ ăn không có đóng băng, nhưng phải sử dụng trong tình trạng không chiến đấu, hồi phục lượng lớn, tốc độ cũng nhanh. Bình thuốc không bằng đồ ăn, nhưng có thể sử dụng trong chiến đấu, lúc then chốt có thể trở thành rơm rạ cứu mạng, chẳng qua hiệu quả của thuốc càng cao thì thời gian đóng băng càng dài, mà cùng loại thuốc sẽ bị đóng băng đồng thời, muốn uống hơn mấy bình HP không cùng cấp trong cùng lúc là chuyện không thể nào.
Bình thuốc và đồ ăn đều được bán ở chỗ NPC, nhưng chỉ là loại cấp thấp nhất, mà giá cả còn rất đắt. Trừ việc đánh quái hoang dã nhặt được, nghề nghiệp sinh hoạt như đầu bếp có thể làm ra đồ ăn, nhà bào chế thuốc có thể chế thuốc. Mỗi một người chơi đều được học hai loại nghề nghiệp sinh hoạt, nhưng chỉ có thể chọn một nghề thức tỉnh. Không sai, nghề nghiệp sinh hoạt cũng có nhiệm vụ thức tỉnh nghề nghiệp, cũng lên đến cấp 50, hoàn thành nhiệm vụ thức tỉnh nghề nghiệp mới có thể tiếp tục thăng cấp.
Lúc này khu mới chưa mở được hai ngày, trừ các công hội lớn cố ý bồi dưỡng, chưa có người nào bắt đầu học tập kỹ năng sinh hoạt đâu. Đầu bếp và nhà bào chế thuốc của các công hội đến cả công hội nhà mình còn cung cấp không đủ, tạm thời vẫn không có hàng để kiếm lời trên thị trường. Các người chơi chỉ có thể nén giận khóc thầm, bị hệ thống hung hăng bắt chẹt một phen. Tiền bạc kiếm được từ việc đánh quái, càn quét phụ bản, nhiệm vụ ban thưởng đều đổ vào tiền thuốc.
Diệp Tu cũng không ngoại lệ, đầu tư vào giai đoạn này là chuyện không thể thiếu. Nhưng dựa vào kỹ thuật ưu tú, hắn giảm được không ít lượng đồ ăn và bình thuốc dùng tăng máu, chủ yếu là tiêu hao mana, hắn tiết kiệm hơn rất nhiều người chơi khác.
Đánh quái đánh gần một tiếng, Quân Mạc Tiếu lại thoát chiến ra ăn đồ khôi phục mana. Diệp Tu cũng đốt điếu thuốc nghỉ ngơi một chút, chợt nhìn thấy một tin tức nhắc nhở, mở ra là tin tức hệ thống: Hàn Yên Nhu chấp nhận lời mời kết bạn của bạn.
Qua một tiếng Đường Nhu mới phát hiện ra lời mời kết bạn của Diệp Tu, lúc này gởi tin qua: "Ngại quá, vừa mời nhìn thấy."
Đường Nhu thật sự khác xa Trần Quả.
Cô ấy sẽ không tích cực chủ động làm thân với người khác như Trần Quả. Cô ấy không quá nhiệt tình với người ngoài, nhưng cũng không khiến người khác cảm thấy quá lạnh lùng. Khi cô ấy trò chuyện với bạn, bạn sẽ thấy cô đang nghiêm túc lắng nghe; Mà khi cô ấy nói chuyện, bạn sẽ cảm thấy cô đang bàn luận với mình. Nếu bảo phương thức giao tiếp của Trần Quả là sự tự do đầy khí khái giang hồ, Đường Nhu chính là phe trí thức, hàm súc, chừng mực và lễ phép.
Trừ bỏ sự hiếu thắng và nghiêm túc đưa ra liên tiếp mười lần "lại lần nữa" sau khi bại bởi Diệp Tu thì có hơi thất lễ, những lúc khác đều không làm cho người khác tìm ra bất luận tật xấu nào.
Diệp Tu tin rằng cô nàng chắc chắn có lai lịch, sự bình tĩnh và khí chất bộc lộ ra ngoài kia quả thực chính là nhà có giáo dục kỹ càng. Ngoài ra còn có tốc độ tay của cô.
Khi Diệp Tu hỏi tốc độ tay của cô được luyện từ đâu, biểu hiện của cô khá do dự. Điều này khiến Diệp Tu xác định tốc độ tay của cô cũng không phải do thiên phú, mà là thành quả của luyện tập. Từ đôi tay của cô có thể nhìn ra được, giống với Diệp Tu, cô nàng bảo dưỡng tay rất cẩn thận và kỹ lưỡng.
Diệp Tu có thể dám chắc đôi tay này không phải luyện được do chơi game. Tay trái và tay phải của tuyển thủ chơi game hoàn toàn không giống nhau, bởi vì tuyển thủ thông thường đều tay trái ấn phím, tay phải cầm chuột, đây là hai cách thao tác khác xa nhau. Mà hai tay của Đường Nhu lại cực kỳ ổn định và cân đối, điều này khiến tốc độ giữa tay trái và tay phải của cô không phối hợp với nhau lắm khi chơi game.
Nếu hắn đoán không sai, Diệp Tu tin đây chính là đôi tay luyện được sự nhanh nhẹn từ đánh đàn.
"Không sao, có gì thì em cứ gửi tin cho anh." Diệp Tu nhìn ra Đường Nhu không tầm thường, nhưng cũng không hứng thú lắm với việc truy cứu chuyện gia đình của cô nàng. Thành thật mà nói thì chính hắn hiện tại còn phải xác định rõ hướng đi của mình nữa kìa!
Tắt đi tin trò truyện cùng Đường Nhu, Diệp Tu điều khiển Quân Mạc Tiếu chuẩn bị đánh quái, bất chợt nghe được tiếng bước chân dồn dập trong tai nghe, một người bay nhanh qua người Quân Mạc Tiếu, trường côn khẽ vung liền đem tiểu quái mà Quân Mạc Tiếu định công kích đâm lên trời.
← Ch. 0046 | Ch. 0048 → |