Vay nóng Homecredit

Truyện:Toàn Chức Cao Thủ - Chương 0802

Toàn Chức Cao Thủ
Trọn bộ 1719 chương
Chương 0802: Sĩ khí suy sụp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1719)

Siêu sale Shopee


Edit: Kha Beta: Vẹt

Quân Mạc Tiếu bước vào phạm vi của Trận Sóng Điện Quang, với tốc độ di chuyển trong nước, hắn chắc chắn sẽ không thoát khỏi cú tấn công này. Chẳng ngờ đúng lúc này, Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu chợt vươn cao, rẹt rẹt mấy tiếng, mặt ô rút về, khung ô gộp lại, cánh ô bung ra, tiếp đó nhanh chóng xoay tít.

Kỹ năng của kỹ sư máy móc, Chóng Chóng Máy. Thường trên mặt đất, cánh quạt này sẽ giúp nhân vật bay cao, còn ở trong nước, nó không những tạo lực đẩy cho Quân Mạc Tiếu, mà còn xoay tròn khuấy động dòng nước, gây ảnh hưởng đến Trận Sóng Điện Quang. Quân Mạc Tiếu an toàn thoát khỏi Trận Sóng Điện Quang, nhanh chóng lẩn đến trước mặt Anh Đi Rồi như ngư lôi.

Cho dù Hà An kịp hoàn hồn, chuyện nằm ngoài dự đoán này vẫn làm gã trở tay không kịp. May mà trạng thái tốt đã giúp gã phản ứng nhanh hơn trước. Nhưng thao tác của Diệp Tu lại nhanh hơn, Quân Mạc Tiếu vừa đến trước mặt đã xoay người bắt lấy Anh Đi Rồi.

Kỹ năng của nhu đạo: Quăng Ném.

Anh Đi Rồi bị nâng lên cao rồi ném khỏi mặt nước. Quân Mạc Tiếu bơi qua chỗ Anh Đi Rồi rơi xuống, định bụng biến Ô Thiên Cơ thành mâu đâm Thiên Kích, thì một tiếng keng giòn vang, Anh Đi Rồi kịp thời vung kiếm đỡ đòn. Trạng thái hiện tại của Hạ An quả thật không hề như trước.

Một cú đỡ đòn này hóa giải tất cả thương tổn và hiệu quả lơ lửng từ Thiên Kích. Anh Đi Rồi vội bổ kiếm giữa không trung, Ngân Quang Lạc Nhẫn cũng bay về phía Quân Mạc Tiếu.

ẦM!

Mặt nước chợt nổ to. Quân Mạc Tiếu không thể né tránh Ngân Quang Lạc Nhẫn, nhưng Diệp Tu đã cho Quân Mạc Tiếu vứt một quả lựu đạn. Quân Mạc Tiếu trúng kiếm, Anh Đi Rồi dính bom, trong lúc hai nhân vật văng ra, cả hai vẫn không quên bồi thêm một chiêu nữa. Anh Đi Rồi dùng Động Kiếm Phá Đất, xé đôi mặt nước bay lướt qua. Còn Quân Mạc Tiếu lại dùng Pháo Chống Tăng, ba phát đạn bay vun vút về phía Anh Đi Rồi.

Hai nhân vật cùng trúng liên tục hai chiêu.

Không cần tính xem ai bị thương nặng hơn nữa, máu của Anh Đi Rồi đã chuyển đỏ, nếu dùng chiêu đổi chiêu, người kém hơn chắc chắn là gã. Thế nhưng ngay sau đó, Hà An chỉ muốn hộc máu chết luôn. Đọ kỹ năng gã đã thua thiệt, ai dè thằng Quân Mạc Tiếu còn biết tự buff máu cho mình.

Bảo gã đánh thế đếu nào đây.

Hà An mới nãy còn hăng hái, giờ chỉ muốn ném chuột đập phím. Gã khó lắm mới chộp được cơ hội tấn công, người ta lại có thể tự buff máu. Tuy khả năng không bằng mục sư hay thủ hộ thiên sứ, nhưng so với Anh Đi Rồi đang hấp hối, cứ chơi liều thế này thì chỉ có nước quỳ. Đối thủ trước mặt cũng không phải một tên gà mờ dễ dàng bị làm thịt.

Trên thực tế, thanh máu của Quân Mạc Tiếu còn khá cao, không cần hồi máu gấp. Nhưng trò hồi máu của Diệp Tu lại ẩn chứa một mục đích đáng suy ngẫm. Rõ ràng kỹ năng hồi màu này đã đả kích nặng nề đến sĩ khí của Hà An.

Tiếp đó, đấu pháp của Diệp Tu rõ ràng vô cùng bỉ ổi, ỷ vào lượng máu mà chơi bất chấp. Hà An hiện giờ sợ nhất trò này, gã cố gắng chống trả một hồi, sau đó Quân Mạc Tiếu lại buff thêm cái nữa...

Hà An thở dài, đây đúng là giết người không đao, giờ tên này có dùng đại chiêu cũng không khiến gã bị tổn thương sâu sắc bằng cái chiêu hồi máu này. Hà An tuyệt vọng, lại chẳng muốn giơ tay đầu hàng. Đến lúc này thắng bại đã rõ, Hà An bùng cháy thất bại. Tiếng vỗ tay an ủi của tuyển thủ Vô Cực và khán giả trong thoáng chốc kia cũng chính là tín hiệu kết thúc. Phần đấu tổ đội kết thúc với phần thắng nghiêng về phía Hưng Hân.

Qua hai phần đấu, chiến đội xuất thân dân chuyên như Vô Cực chỉ chiếm được một điểm, còn ngay trong sân nhà, tình cảnh này khiến nhiều người rớt cả kiếng. Nếu Vô Cực còn để lỡ mất phần đấu đoàn đội, họ sẽ rơi vào tình thế khó khăn, Hưng Hân chỉ cần giành được hai điểm trong lượt về sân nhà là thắng chắc.

Phòng huấn luyện của chiến đội Vô Cực im phăng phắc, nào còn sục sôi ý chí như khi chiến thắng liên tục hai đối thủ vừa nãy. Tất cả đã biến mất sau trận thất bại vừa rồi.

Nhìn dáng vẻ mọi người, Hà An thoáng sợ hãi. Gã bỗng nhận ra mình đã quên mất điều gì sau trận tổ đội vừa kết thúc...

Chỉ mới thua một ván đã dập tắt tất cả ý chí chiến đấu vừa dấy lên thì hơi quá. Tất nhiên ván này cũng rất quan trọng, nhưng Hà An phải đối mặt liên tiếp ba đối thủ, nhiệm vụ xoay chuyển tình thế cực kỳ khó khăn, hoàn thành có thể nâng cao sĩ khí, thất bại cũng không đến mức khiến mọi người suy sụp. Ai cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi.

Tình cảnh hiện nay làm Hà An nhận ra mình vẫn chưa suy nghĩ kỹ hậu quả.

Trong trận thứ ba này, gã phải tranh thủ lúc mọi người sục sôi ý chí sau hai trận thắng vừa rồi. Mà tranh thủ không nhất định phải chiến thắng, gã chỉ cần cố gắng đánh cho khí thế, cho dù kết quả cuối cùng là thua cuộc, sĩ khí vừa dấy lên trong hai trận trước cũng không biến mất triệt để.

Quá trình và kết quả của trận thứ ba quan trọng như nhau. Nhưng Hà An lại phớt lờ điều này, vì giành thắng lợi, gã vẫn chọn đấu pháp an toàn như hai trận trước. Đối mặt trận thứ ba, Anh Đi Rồi thậm chí còn tạo cảm giác bị cá mập dí chạy mất quần cho khán giả!

Mặc dù Hà An có bùng lên bất chợt vào phút cuối, nhưng khoảnh khắc ngắn ngủi ấy đã bị Quân Mạc Tiếu nhanh chóng dùng chiêu buff máu dằn mặt... Lúc bấy giờ, Hà An chỉ cảm thấy tuyệt vọng, tâm trạng ấy phản ánh qua thao tác và bị đồng bọn nhìn thấu hết.

Sĩ khí đã bị suy giảm bởi biểu hiện lấn cấn liên tiếp của Hà An. Đây chính là sai lầm của gã. Giờ nhìn đám đồng đội, gã nhận ra cũng đã quá trễ. Gã không thể bảo thực tế sẽ chứng minh tất cả nữa, chỉ đôi ba câu nói sao có thể dấy lên ý chí chiến đấu của mọi người chứ. Hà An thoáng đau đầu, trước đó sĩ khí cả đội bị hạ thấp, gã đã cổ vũ hết lời, giờ gã chỉ hy vọng mọi người nhận ra tầm quan trọng của trận đoàn đội cuối cùng.

"Mọi người lên tinh thần nào." Hà An còn đang buồn phiền, Ngũ Thần đã lên tiếng thay gã. Tên đội trưởng của chiến đội Vô Cực này, bởi cái chức quản lý kiêm chủ lực của Hà An, mà có địa vị khá khó xử trong đội. Tuy nhiên, tình cảm Ngũ Thần giành cho Vô Cực chắc chắn không thua bất kỳ ai. Trong số tuyển thủ của chiến đội, chỉ có mình hắn là người trụ lại từ lúc Vô Cực thành lập cho đến nay. Hắn bước vào giải đấu chuyên nghiệp cùng Vô Cực, hắn là người duy nhất chưa từng từ bỏ chiến đội.

Mà bấy giờ, phần đoàn đội tiếp theo có lẽ sẽ quyết định sự tồn vong của cả chiến đội. Người đội trưởng hữu danh vô thực như hắn cuối cùng cũng phải lên tiếng vào lúc này.

Tuyển thủ của chiến đội Vô Cực đã quen với sự chỉ huy của Hà An, vừa nghe Ngũ Thần lên tiếng trong giờ phút quan trọng này, ai nấy đều ngẩn ra, sau mới hoàn hồn kịp: Phải, đây mới chính là đội trưởng của chiến đội Vô Cực. Hơn nữa, một điểm duy nhất bọn họ đạt được sau hai phần đấu cũng do đội trưởng cướp được, tuy đa phần là nhờ đối thủ làm trò con bò.

"Đến được đây rồi, chúng ta không còn đường lui nữa. Nếu không thể giành chiến thắng trong trận đoàn đội kế tiếp, chúng ta sẽ rơi vào thế bị động trong lượt về. Có lẽ mọi người cũng thấy chiến đội Hưng Hân không hề dễ đối phó như ta tưởng, chúng ta phải tranh thủ lợi dụng tất cả ưu thế hiện tại. Chẳng phải trận đoàn đội này thuộc về sân nhà phe ta ư? Mọi người hãy suy nghĩ kỹ, tất cả những gì thường luyện tập sẽ được dùng hết vào thời khắc này." Ngũ Thần dứt lời, không hề bối rối, không hô khẩu hiệu, hắn chỉ bình tĩnh tự thuật.

"Nói đúng lắm." Hà An phát hiện sự bình tĩnh của Ngũ Thần mang lại hiệu quả, vội vàng rèn sắt khi còn nóng, "Mọi ngươi đừng quên, đối thủ ta muốn khiêu chiến là Gia Thế, Hưng Hân là gì so với Gia Thế chứ?"

Hưng Hân là gì chứ, câu so sánh này làm mọi người dễ dàng chấp nhận, cả bọn chợt cảm thấy tình cảnh hiện tại cũng không đáng sợ lắm.

"Trong trận đoàn đội này, hãy để Hưng Hân hiểu rõ sức mạnh của chúng ta." Câu nói đanh thép sau cùng của Hà An không làm các tuyển thủ khác quá phấn chấn, nhưng mọi người không còn im lặng như hồi vừa mới thua phần tổ đội nữa.

Khoảng thời gian nghĩ giữa trận nhanh chóng trôi qua, những thành viên ra trận trong phần đoàn đội chính là nhóm chủ lực trước giờ của họ.

Ma kiếm sĩ, bậc thầy pháo súng, thuật sĩ, khí công sư và mục sư là đội hình ra trận trước tiên, ghế dự bị là pháp sư nguyên tố.

Đồng thời, nhóm tuyển thủ Hưng Hân ra trận đã vào vị trí.

Quân Mạc Tiếu, Hàn Yên Nhu, Bánh Bao Xâm Lấn, Một Tấc Tro và Tay Nhỏ Lạnh Giá lên sân trước. Ngênh Phong Bố Trận của Ngụy Sâm sẽ ngồi ghế dự bị.

Danh sách thành viên của hai đội không nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Đám antifan không dám hó hé gì. Cả bọn không biết nên nói gì cho phải. Họ phát hiện trận đấu với chiến đội Vô Cực này chẳng khác gì những trận Hưng Hân nhận lời thách đấu mà họ đã từng xem. Cả bọn cổ vũ rào gú cho đối thủ của Hưng Hân, cuối cùng đám đối thủ bị dập te tua, bọn họ thì ôm nhục vào người. Trải qua nhiều lần như thế, nhóm antifan bắt đầu thận trọng hơn. Nhưng hôm nay chiến đội có xuất thân chuyên nghiệp Vô Cực này vừa mở đầu đã làm gỏi Bánh Bao, thúc đẩy sự chờ mong trong họ. Ai ngờ tất cả chỉ là dối trá, cả đám bị dụ rào gú lần nữa, sau cùng kẻ đau vẫn là họ.

Phần đấu đoàn đội này, nhóm antifan quyết định không hé răng trước, ít nhất phải đợi đến khi chiến đội Vô Cực thể hiện được ưu thế rõ ràng.

Trận đấu đếm ngược ba hai một, phần đấu đoàn đội chính thức bắt đầu.


P/s: Tác giả ghi lộn cái chữ Sương trong skill Sóng Kiếm Băng Sương thành Hàn trong chương trước làm tụi em tưởng skill mới đặt bậy. Giờ sửa lại cho thống nhất với bản edit trước đó.



Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1719)