Truyện ngôn tình hay

Truyện:Toàn Chức Cao Thủ - Chương 0854

Toàn Chức Cao Thủ
Trọn bộ 1719 chương
Chương 0854: Phần thưởng bóc tem
0.00
(0 votes)


Chương (1-1719)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Edit: Bông Beta: Kha

Thuật sĩ HP không cao, thủ cũng yếu, ăn một đao xong Ngụy Sâm chỉ hận mình không biết dịch chuyển tức thời. Nháy mắt đã thấy Ấn Sơn Hổ xoay người lại. Bổ thêm phát? Nào có, Ấn Sơn Hổ tra đao vào vỏ, cầm súng lên, họng súng đen thù lù nhằm thẳng Nghênh Phong Bố Trận, bóp cò không chút lưu tình.

Ngọn lửa phóng ra, Ngụy Sâm chỉ thấy hoa mắt, nhìn lại, hóa ra là Quân Mạc Tiêu của Diệp Tu cứu nguy đúng lúc, bật Ô Thiên Cơ chống lại chiêu này.

Bên kia Đường Nhu vẫn đang tích cực chiến đấu, cộng thêm Mạc Phàm nóng lòng cứu vớt cái danh DPS cũng thao tác nhân vật xông lên.

Ấn Sơn Hổ lại thay đổi vũ khí, quơ chân quơ tay xáp lá cà với hai nhân vật. Sức chiến đấu của Ấn Sơn Hổ mạnh gấp 4 bội lần thú triệu hồi Giáp Ất Bính Đinh. Kiếm khách Giáp cũng có "Một Đao Ngênh Gió", nhưng sánh sao được với sức mạnh ngang hàng với Tiên Phong Quý Lang khi cuồng bạo của Ấn Sơn Hổ?

Nhưng Ấn Sơn Hổ có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ còn có 10% máu, ai nấy đều đã chơi bất chấp, vừa đẩy nhanh nhịp độ vừa không cần lo mấy chuyện như giảm nhịp điệu hay dùng thuốc hay thời gian CD của chiêu thức như khi chiến đấu lâu dài. Thế nên, rất nhiều người chơi ưa chuộng tấn công đều rất thích giai đoạn 10% điên cuồng này.

Ưa chuộng tấn công ấy à, hiện tại trong đội, không ai sốt sắng hơn Mạc Phàm.

Dù vậy, boss Ấn Sơn Hổ vốn không phải là một đứa thích hợp để công kích ngay luôn. Bởi vì 90% trước kia phải đối phó với các thú triệu hồi liên tục, chém nhiều lần cũng không có tác dụng gì mấy, khống chế sẽ có lợi hơn.

Nhóm Diệp Tu đã làm như vậy, cho nên những nhân vật phụ trách vần nhau với thú triệu hồi định trước sát thương không cao, thế nên lo nghĩ chuyện tấn công BOSS cũng không có nghĩa lí gì lắm.

Nhưng Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm đã mất mặt liên tục trước bao người ở 4 lần giết BOSS trước đó, nên dù biết tấn công BOSS này chẳng được nhiêu đâu hắn vẫn anh dũng xông lên. Được cái giai đoạn 10% này ai nấy đều ném tuốt cẩn trọng ra sau đầu, nhất thời lửa đạn ầm vang, ánh đao bóng kiếm loang loáng, đủ mọi kĩ năng màu sắc chói lọi chọi lên thân Ấn Sơn Hổ.

Mà 10% HP này không phải của riêng BOSS, đó còn là 10% HP cuối cùng của phó bản này, cứ đánh tự do, thậm chí có thể đánh tẹt ga. Đã đến giai đoạn cuối cùng của phó bản rồi, chắc thắng là qua cửa, dù đang đấu có thiệt mấy mạng thì cũng không thay đổi điều này.

Dĩ nhiên chưa có ai cậy mạnh mà không màng HP, chỉ là lúc tấn công thì thao tác bạo dạn hơn bình thường thôi.

HP của Ấn Sơn Hổ tụt nhanh chóng.

HP của bên Hưng Hân cũng tụt loạn lên đáp lại, đông tụt 1 anh tây tụt 1 em.

Lúc này An Văn Dật mới là người lúng túng nhất. Tình cảnh hỗn loạn khiến cậu ứng phó không kịp. Phản ứng và tốc độ tay vốn luôn là điểm yếu của cậu.

May có Diệp Tu.

Hắn vừa đánh Ấn Sơn Hổ vừa điều khiển tán nhân cứu trợ kịp thời khi An Văn Dật lo không xuể.

Tuy tác dụng có hạn nhưng đúng lúc, có lúc An Văn Dật chỉ muộn một giây thôi, một giây này được Quân Mạc Tiếu dùng chiêu chống lại, Tay Nhỏ Lạnh Giá ra tay, nhân vật suýt ngỏm vì bị buff trễ tiếp tục sống nhăn.

Từ đầu tới cuối, lực lượng chiến đấu không giảm một ai.

Trình độ người thao tác đủ cao là một nguyên nhân, nhưng hơn thế nữa, nghề trị liệu phải vững tay.

Phản ứng và thao tác của An Văn Dật tuy không theo kịp, nhưng sự hiểu biết và sức phán đoán rất tốt. Cậu ta có cách riêng để duy trì HP của toàn đội ở mức an toàn, chẳng qua người có lòng mà không đủ tài, không thể biến suy nghĩ thành hiện thực. Nhưng có thêm một tán nhân của Diệp Tu, mọi thứ đều được thực hiện.

Hệ thống báo tin!

Ấn Sơn Hổ ngã xuống rồi, thứ thu hút nhất đương nhiên là tin tức hệ thống báo ra.

Bóc tem BOSS Ấn Sơn Hổ, bóc team phó bản Sơn Trại Ấn Sơn, hai tin này đua nhau nhảy ra.

Lúc này đã là 3 giờ 13 phút sáng, trong trò chơi người đông như biển. Hệ thống tung ra hai tin tức rợn người như thế, dù đã chuẩn bị tâm lí nhưng tận mắt nhìn thấy họ cũng muốn nổi điên lên.

Đám người này llàm được rồi!

Cấp 70, phó bản đoàn đội 10 người, qua cửa chỉ với một lần duy nhất.

Chuyện không tưởng với người chơi thường công hội Hưng Hân đã làm được rồi. Đám này đã đạt tới trình độ chuyên nghiệp rồi ư?

Đánh xong phó bản thì tới màn nhận quà bóc tem. So với thứ này, đồ rơi trong phó bản chẳng đáng một xu, đánh Ấn Sơn Hổ chán chê mà nó chỉ nhả 2 món đồ tím thôi. Người chơi thường nhìn thấy chắc cảm động bật khóc, nhưng Hưng Hân là đội ngũ đang tham gia đấu khiêu chiến, trang bị cam mới là ước mơ họ theo đuổi.

Dựa trên tỉ lệ rớt ra đồ cam của phó bản thì điều này hơi khó. Nhưng phần thưởng sắp nhận là phần thưởng sau khi giết năm BOSS, cày hết phó bản, tổng cộng 6 kỉ lục bóc team, căn cứ theo kinh nghiệm trước đây, kiểu gì cũng cho trang bị cam. Mà không biết bây giờ nhận từng kỉ lục giết BOSS cùng lúc thì có giảm phần thưởng không nhỉ?

Lúc nhận thưởng mới là mối quan tâm chính của Hưng Hân.

"Tui chuẩn bị nhận thưởng đây." Diệp Tu lên tiếng.

"Nhận đi!" Mọi người hít sâu.

"BOSS số 1, Tiên Phong Quý Lang." Diệp Tu nói xong, nhấn vào phần thưởng giết boss đầu tiên.

Trong kênh đoàn đội, hệ thống nhá lên thông báo.

"Chữ cam!" Trần Quả mới nhìn thấy chữ màu cam, chưa nhìn ra gì đã kêu lên.

"Bình tĩnh nào." Diệp Tu nói.

"Là vũ khí." Trần Quả nhìn lại, sung sướng hét lên. Vũ khí luôn là thứ được coi trọng nhất trong trang bị. Trong giới chuyên nghiệp, độ phổ biến của trang bị bạc còn khuya mới đạt được 100%, nhưng chỉ cần nói vũ khí bạc thì độ phổ biến gần như vô bờ luôn. Chưa vô bờ là vì mỗi mùa giải đều xuất hiện một chiến đội mới kéo chân.

Phần thưởng giết Tiên Phong Quý Lang đầu tiên: Sát Phá Lang.

Thái đao cấp 75

Khối lượng 2, 4 kg, đột bền 24, tốc độ tấn công 8

Tấn công vật lí 750, tấn công phép thuật 800

Sức lực +42, trí lực +35

Bạo kích vật lí +10

Tốc độ công kích +3

Cấp bậc kĩ năng Một Đao Nghênh Gió +3

Tấn công trúng mục tiêu có 5% cơ hội giảm phòng ngự vật lí của mục tiêu xuống 10%, kéo dài 5s.

Con trỏ của tất cả đều dừng lại trên Sát Phá Lang để thưởng thức chỉ số trang bị tới tận khi Diệp Tu lên tiếng: "Chúng ta có ai dùng kiếm?"

"Em?" Kiều Nhất Phàm nói.

"Ấy... em xài tạm?" Diệp Tu nói. Hắn hỏi thế không phải vì không nỡ cho, mà Sát Phá Lang không hề thích hợp với trận quỷ Một Tấc Tro.

Trong vũ khí hệ kiếm, thái đao là dạng tương đối cân bằng, vừa có tính vật lí vừa có tính pháp thuật, bốn nghề hệ kiếm sĩ đều có thể dùng. Nhưng muốn chọn cụ thể thì phải nhìn thuộc tính phụ của thái đao đó. Thuộc tính phụ của Sát Phá Lang rõ ràng thích hợp với kiếm khách. Nếu không thì cuồng kiếm sĩ hoặc trảm quỷ của quỷ kiếm sĩ đều dùng được. Nhưng trận quỷ và ma kiếm sĩ mà dùng thì đúng là phí phạm thuộc tính phụ của giời này rồi.

Hiện tại Một Tấc Tro đang dùng đoản kiếm cam. Trong hệ kiếm, đoản kiếm là vũ khí có tấn công pháp thuật mạnh nhất và tăng cường trí lực nhiều nhất. Cho nên so với đoản kiếm trong tay Một Tấc Tro, Sát Phá Lang thực ra còn không có cả thuộc tính cơ bản ưu việt hơn. Rõ ràng, Một Tấc Tro không cần thay đổi.

"Em... không cần thứ này đúng không?" Rõ ràng Kiều Nhất Phàm cũng biết điều này.

"Cứ lấy trước đi." Diệp Tu nói.

Nhặt được vũ khí mà cả đội không cần, nếu trong những game khác, chuyện nhặt rồi bị cố định sẽ rất đáng bực mình, nhưng Vinh Quang thì không như thế. Cho nên chỉ cần chiếm được trang bị tốt, dù mình không dùng cũng sẽ trở thành tài sản riêng, sẽ có lúc thể hiện giá trị. (Nói một chút về chuyện cố định, trước kia truyện từng miêu tả về "trang bị cố định/ khóa trang bị". Thật ra "trang bị cố định/khóa trang bị" có hai cách giải thích, một loại là danh từ, ý chỉ những trang bị không thể trao đổi; loại còn lại là động từ, chỉ món vũ khí này hoặc những trang bị khác mang lên người nhân vật sẽ bị khóa lại, ai chơi game online chắc hiểu. Bạn trẻ nào từng nghi ngờ cụm "trang bị cố định/khóa trang bị" trước đây thì hãy xem đoạn trên để biết đó là kiểu nào, thế thì sẽ không bối rối nữa)

BOSS đầu tiên giết được đã cho trang bị cam, củng cố niềm tin cho bao người, xem ra phần thưởng cho kỉ lục giết BOSS đơn cũng không keo kiệt.

"Số 2!" Diệp Tu nói rồi nhận phần thưởng BOSS số 2, Thống Lĩnh Hộ Trại Sa Báo.

"Má ơi nhiều thế!" Tin tức trong kênh đoàn đội vừa nhảy ra, Trần Quả lập tức ngạc nhiên. Lần này phẩn thưởng có tới 3 món lận. Nhưng nhìn kĩ hơn tí, thấy cái gì đá cái gì hòm, nghe qua đã chẳng giống trang bị, dời chuột lên, quả nhiên là ba loại vật liệu.

Vật liệu được thưởng từ kỷ lục phó bản đúng ra tỉ lệ thuận với cấp bậc của BOSS hoang dã. Nhưng họ lúc này hoàn toàn mù mờ về nguyện liệu cấp 75, nên giá trị ba nguyên liệu đá Ấn Sơn hòm Ấn Sơn, Lam Nha Nguyệt nghe đậm chất đặc sản địa phương này cao tới bao nhiều thì còn cần nghiên cứu, tạm thời không dám nhận xét.

Tiếp đến, BOSS số 3, Quân Sư Lãnh Ưng.

Tên này là BOSS đánh đơn yếu nhất trong cả 5 con, nhưng nếu đã có kỷ lục giết BOSS thì chắc phần thưởng cũng không quá bạc bẽo. Huống hồ Lãnh Ưng còn có chiêu phục kích la lối inh ỏi, sau đó còn đôi bạn hợp tác với BOSS số 4 Nhân Hùng, tạo nên chướng ngại to lớn với khả năng kéo dài liên tục của người chơi. Lỡ một đám người không giỏi khống chế nhịp độ đụng phải 2 thánh này, cửa này còn khó gấp trăm lần cửa BOSS cuối.

Phần thưởng bóc tem BOSS Lãnh Ưng là một đôi ủng da, tên theo nhân vật, gọi là giày Lãnh Ưng.

Thuộc tính hiển nhiên là cam rồi, chưa nói tới điểm phòng ngự vật lí cơ bản, +30 trí lực, +20 tốc độ di chuyển cùng +10 tốc độ bật nhảy đều là những thuộc tính tương đối ổn.

Theo đúng chuẩn, với toàn bộ thuộc tính tự nhiên đều tăng trí lực, giày này dùng cho ma đạo học giả là tốt nhất. Nhưng nâng cao trí lực cũng là thuộc tính có giá trị cho pháp sư chiến đấu nên đôi giày Lãnh Ưng này cứ thế ném cho Hàn Yên Nhu.

"Tiếp!" Diệp Tu nói, chỉ về phần thưởng bóc tem thứ 4, BOSS Phó Trại Chủ Nhân Hùng.


Đoạn giải thích trong ngoặc của tác giả em có tự ý sửa lại cho dễ hiểu, bởi vậy ai dò raw khác cũng đừng thắc mắc:—)

*****

Edit: Tam Beta: Kha

BOSS Nhân Hùng là cuồng kiếm sĩ, nhưng cây lang nha bổng nó cầm là hàng độc quyền của BOSS, sẽ không rớt cho người chơi dùng. Thường trang bị lấy được từ mỗi BOSS Vinh Quang sẽ không giống nhau, nhưng cơ bản vẫn tùy theo nghề nghiệp của BOSS, chẳng hạn loại vai u thịt bắp như con Nhân Hùng đây nhất định sẽ không rớt đồ hệ phép thuật cộng trí lực.

Bây giờ tuy Hưng Hân lấy thưởng bóc tem chứ không phải lụm đồ BOSS, nhưng xem phần thưởng giết BOSS đầu tiên của ba con trước đấy, hẳn thưởng của con này cũng tuân theo quy luật ấy.

Nhấn nút nhận thưởng, thông báo hệ thống lập tức hiện lên kênh đoàn.

Giáp nặng Ấn Sơn.

Đây là phần thưởng dành cho đoàn đầu tiên hạ gục BOSS Nhân Hùng của phó bản này. Giáp nặng chữ cam cấp 75, +37 sức lực, +28 thể lực, -20 tinh thần, +10% phòng ngự vật lý, +4% sức mạnh, +4% thể lực, -10% tinh thần...

Nhìn chung trang bị này chủ yếu nâng cao thuộc tính cơ bản, không kén nghề nào, có thuộc tính thích hợp và dùng giáp đều sử dụng được. Nhưng nhược điểm của giáp nặng Ấn Sơn hệt như chủ nó, tăng bao nhiêu sức mạnh thì điểm tinh thần bị giảm tương ứng.

Với nơi hơn thua nhau từng số lẻ như giới chuyên nghiệp thì món này có vẻ hơi căng. Điểm tinh thần là thứ trực tiếp quyết định đến chỉ số buff hay debuff tác động vào nhân vật. Trong một trận đấu đỉnh cao, những chỉ số ấy giữ vai trò cực kỳ quan trọng. Một trang bị làm giảm chỉ số tinh thần nhân vật, e sẽ không có người dám mang vào đấu trường chuyên nghiệp.

Từ đây có thể nhìn ra sự đáng quý của trang bị bạc. Dù thuộc tính không hẳn xuất sắc, nhưng ít nhất sẽ không bao giờ khiến người ta bối rối như thế. Thuộc tính của trang bị bạc, dòng nào dòng nấy đều không chê vào đâu được.

Giáp nặng Ấn Sơn không thể bán cho dân chuyên dùng, nhưng đem làm vật liệu nghiên cứu cũng ổn. Diệp Tu tiện tay nhận hàng, sau đó ấn nhận phần thưởng bóc tem của BOSS cuối: Trại Chủ Ấn Sơn Hổ.

"Cam!"

"Vũ khí!"

Tuy đã là lần thứ năm nhận thưởng nhưng Trần Quả vẫn kích động như cũ. Vừa thấy hàng ngon lại hét rầm lên, thậm chí có mấy người chưa kịp tra đã bị cô spoil mất.

Ấn Hổ.

Chỉ nghe tên thì không biết là thứ gì, mọi người nghe Trần Quả hét xong mới rà chuột vào xem và biết được hình thái thật của nó.

Là một cây ma trượng.

Trọng lượng 3kg, bền 30, tốc độ tấn công 10.

Tấn công vật lý 720, tấn công phép thuật 825;

Trí lực +40, tinh thần +20;

Tốc độ đọc phép +12%;

Hồi 3% pháp lực mỗi phút;

Hiệu quả kỹ năng Quất Roi +10%;

Hiệu quả Ấn Hổ: Lấy ma trượng làm trung tâm, trong bán kính 9 ô tọa độ tăng 20% khả năng chiến đấu cho tất cả thú triệu hồi vật lý.

Đến bây giờ trong chiến đội Hưng Hân nào còn tay mơ nữa, cùng lắm là bọn Đường Nhu, Bánh Bao, La Tập tiếp xúc Vinh Quang chưa lâu, hiểu biết chưa sâu sắc lắm mà thôi.

Nhưng nhìn thấy ma trượng Ấn Hổ này, mọi người gần như nín thinh suốt nửa phút.

"Đỉnh!" Cuối cùng vẫn là Diệp Tu lên tiếng trước.

"Đỉnh mẹ gì, là đỉnh của đỉnh!" Ngụy Sâm đánh giá rất rộng tay.

"Vũ khí bạc của thằng triệu hồi sư mạnh nhất bây giờ là cái nào nhỉ?" Diệp Tu hỏi.

"Giờ còn nghĩa lý gì nữa." Ngụy Sâm đáp.

"Không lẽ cây Ấn Hổ này còn ngon hơn cả vũ khí của triệu hồi sư mạnh nhất giới chuyên nghiệp sao!" Trần Quả kinh ngạc. Chỉ số vũ khí bạc trước nay đều là bí mật thương nghiệp của các câu lạc bộ, không thể cho ai, nhất là đối thủ biết được. Chỉ có người nhà mới rõ, còn những kẻ khác đều phải suy luận đoán mò từ thực chiến.

Chỉ là, mấy năm nay giới chuyên nghiệp phát triển nhanh chóng, tuyển thủ chuyên nghiệp lưu động nhiều hơn, chuyện tuyển thủ sang đội mới có bưng thuộc tính nhân vật đội cũ ra bán hay không không cách nào quản lý được, nên thuộc tính vũ khí bạc các đội dần dà chẳng còn bí mật như trước. Nhưng đây tạm thời vẫn là chuyện ngầm trong giới. Dù sao cũng chưa xuất hiện một vị tuyển thủ nhảy đội liên hoàn, đem chỉ số vũ khí bạc các đội đi buôn khắp năm châu bốn bể. Nên chuyện công khai thông tin vũ khí bạc chỉ trong một phạm vi nhỏ. Kiểu hai đội chuyển nhượng tuyển thủ cho nhau rồi từ đó rành rẽ kho hàng đối phương thôi.

Trong giới mập mờ, thông tin người hâm mộ bên ngoài biết được càng ít. Trừ tin được công khai, còn lại toàn là đoán bừa. Ngụy Sâm giải nghệ đã lâu, tất nhiên không có nguồn tin chính xác. Mà với trình gã, nếu thực sự nghiên cứu thì thông tin tổng hợp được đảm bảo chính xác hơn tin vịt bên ngoài nhiều. Nhưng gã không rảnh làm thế. Dù có nghiên cứu thật, gã cũng sẽ chọn mấy nghề mình hứng thú như thuật sĩ, còn vũ khí bạc của triệu hồi sư giới chuyên nghiệp, Ngụy Sâm có biết khỉ gì đâu, nhưng câu chém gió "còn nghĩa lý gì" của gã tựa như Ấn Hổ đã thực sự vượt mặt vũ khí bạc của triệu hồi sư giới chuyên nghiệp khiến Trần Quả kích động run người.

"Cái nào ngon hơn không phải hai ba câu là xét đoán xong, phải xem phong cách chiến đấu và lựa chọn cá nhân nữa, nhưng ít ra cây Ấn Hổ này ngang cơ với vũ khí bạc 70 của bất kỳ triệu hồi sư nào hiện nay. Đây là một món vũ khí đủ để thay đổi toàn bộ kỹ năng của nhân vật." Diệp Tu nói.

"Nhờ hiệu quả của nó à?" Trần Quả vẫn nhìn ra được.

"Tất nhiên." Diệp Tu nói.

Theo mô tả hiệu quả Ấn Hổ, 9 ô tọa độ tức là một hình vuông cạnh 30 bước bao quanh nhân vật. Diện tích này vô cùng khả quan. Mà tăng 20% khả năng chiến đấu... Trong Vinh Quang không hề có thuộc tính nào tên khả năng chiến đấu, đây chẳng khác nào nói tất cả thuộc tính đều tăng 20%.

Với hiệu quả ấy, triệu hồi sư nào cầm được ma trượng Ấn Hổ mà không cho thú triệu hồi hệ vật lý làm chủ lực thật là ngu quá ngu.

"Muội Quang, cây ma trượng này cho em." Diệp Tu nói.

Trang bị giá trị nhất vào tay ai là chuyện không phải bàn, chỉ tiếc một điều là sức chiến đấu của La Tập trong đội không cao. Vậy mà món trang bị tăng khả năng chiến đấu xịn rớt ra đầu tiên lại cho cậu ta...

Tất nhiên nghĩ thì nghĩ, không ai nói ra câu này, sợ làm La Tập buồn lòng.

La Tập cũng tự hiểu lấy. La Tập vừa nhận Ấn Hổ vừa run, cuối cùng không khỏi bộc bạch chính cậu cũng thấy tiếc khi Ấn Hổ vào tay mình.

"Đừng nói vậy." Diệp Tu bảo, "Em gắng lên, sớm ngày để món vũ khí này phát huy sức chiến đấu, lên đời cho cả đội mình!"

"Em biết rồi." La Tập được Diệp Tu vực dậy tinh thần, hứa hẹn.

"Ấn Hổ... Cái hiệu quả của nó chưa gặp bao giờ, cần nghiên cứu chút đã." Ngụy Sâm nói.

"Tí nữa nói sau. Giờ khui món cuối nè!" Diệp Tu hít sâu. Phần thưởng cuối tất nhiên là quà cho đoàn đầu tiên phá đảo phó bản. Thưởng khi qua cả phó bản không biết ngon hơn thưởng giết BOSS được bao nhiêu đây?

"Mau mau!" Ngụy Sâm nhấp nhổm.

Sau đó, thông báo hệ thống ồ ạt xuất hiện đầy trên kênh chat, phần thưởng vượt phó bản quả nhiên thơm hơn giết BOSS nhiều. Cuối cùng tổng cộng được hai trang bị cam và bốn món vật liệu.

Vật liệu tạm thời chưa biết dùng làm gì, nhận rồi tính sau. Hai trang bị cam, một món là giáp xích đai lưng Ấn Tịch: thể lực và sức lực + 16; phòng ngự vật lý +5%; Kháng băng, đánh lùi, hất bay +3%. Là một món trang bị thuần phòng thủ cân hết các đòn tấn công vật lý.

Thuộc tính của đai lưng không tệ, nhưng trong Vinh Quang chỉ có vài nghề phù hợp đeo giáp: kỵ sĩ, sứ giả thủ hộ và ma kiếm sĩ. Ba nghề này Hưng Hân không có ai theo, cuối cùng quả đai lưng được đưa vào tay Quân Mạc Tiếu.

Trừ đai lưng Ấn Tịch, còn một món đồ cam nữa: dây chuyền Lưu Yên Chi Tâm.

Trang sức bình thường sẽ không có trọng lượng, thuộc tính cơ bản là phòng ngự pháp thuật. Ngoài ra, Lưu Yên Chi Tâm còn +45 điểm trí lực, +5 điểm sức bật, +10 điểm tốc độ khi cưỡi chổi, +5% tỷ lệ ma pháp xạ tuyến xuất hiện hiệu quả Lưu Yên.

Từ đám dòng phụ có thể thấy rõ ràng đây là một trang bị dành riêng cho ma đạo học giả. Còn hiệu quả Lưu Yên, chưa ai từng nghe thấy thứ này trước đây bao giờ.

"Cái này... Giữ lại kiểm trước rồi tính!" Cuối cùng Diệp Tu quyết định. Với các nghề khác ma đạo học giả, chỉ có 45 điểm trí lực và 5 điểm sức bật thêm là dùng được, cộng chẳng bõ dính răng. Chỉ có hiệu quả Lưu Yên còn cần nghiên cứu thêm. Nếu hiệu quả này quả thật có giá trị, vậy có thể từ món trang bị này khám phá ra cách chế tạo hiệu quả Lưu Yên ép vào món khác. Đây cũng chính là công việc chủ yếu của nhân viên kỹ thuật khâu nghiên cứu trang bị tự chế.

Nhưng đấy là chuyện về sau. Hiện tại mọi người chỉ mới cấp 70, trang bị cấp 75 còn không mặc được, nên hiệu quả Lưu Yên gì đó hẵng còn xa xôi.

"OK, hết rồi." Bên cạnh vật phẩm còn được ít kinh nghiệm. Số kinh nghiệm này nhiều hơn hẳn kinh nghiệm khi làm nhiệm vụ. Nhưng muốn đua cấp bằng cách cày kinh nghiệm ở đây thì chưa đủ.

Bọn Diệp Tu đánh bản Sơn Trại Ấn Sơn hết chừng ba tiếng, ôm hết các hạng giết đầu, nhưng còn chưa phá được kỷ lục phó bản.

Kỷ lục phó bản không phải do các đoàn giết BOSS lập nên rồi tranh đoạt, mà đầu tiên phải phá được mốc kỷ lục hệ thống đặt ra trước, rồi mới dần dần nâng lên.

Kỷ lục của Sơn Trại Ấn Sơn hệ thống đặt ra là một tiếng. Hưng Hân ba tiếng mới xong bản, thua xa cả cây số. Bởi vậy mới thấy ba tiếng qua bản Sơn Trại Ấn Sơn thật ra chẳng hiệu suất gì cho cam. Nhưng chiếm đầu giết BOSS rớt đồ cam đã ngon hơn khối đứa, thậm chí khối công hội của các câu lạc bộ.

"Giờ đi bản nào đây?" Trần Quả no nê thắng lợi, vô cùng hưng phấn. Hiển nhiên với thực trạng đa số người chơi thông thường không đủ trình đi phó bản mới hiện nay, team Hưng Hân muốn chiếm đầu BOSS nào thì cứ tùy nghi mà lựa.

"Ừm... Để xem, để nâng cao hiệu suất, tụi mình chia làm hai đội, đi đánh hai bản nhỏ 5 người há?" Diệp Tu nói.

"Đồng ý!" Trần Quả gật ngay.

"OK, vậy bây giờ chia đội." Diệp Tu nói.

"Khoan, đủ buff không?" Ngũ Thần bỗng hỏi.

Tuy Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu có vài chiêu hồi máu, nhưng chỉ có thể giật lại chút máu còm trong tình huống nguy cấp, còn chức healer chính vẫn xa vời lắm.

"Không sao." Diệp Tu cười, "Tui đổi acc mục sư là được."

"Khoan, hụt MT thì sao?" Ngũ Thần nói.

"Uầy, vậy tui cầm sứ giả thủ hộ, OK chưa?" Diệp Tu nói.

Cả đám im lặng. Cái đồ nghề nào cũng biết, thiệt là không biết xấu hổ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1719)