← Ch.096 | Ch.098 → |
Chờ chúng ta lại ngồi xuống, bần đạo bắt đầu thật tình đánh giá các nàng. Ba người này bộ dáng rất tương tự, nhìn kỹ cũng không dễ dàng phân biệt. Cũng may các nàng vì phân chia lẫn nhau, cổ áo có chút khác nhau. Mặc dù cũng là hoa Tử La Lan, chỉ là đại tỷ Ái Mễ Lệ chỉ có một đóa nở rộ, Nhị tỷ Hạ La Đế có hai đóa, Tam muội Tạp Mễ Nhĩ thì toàn bộ ba đóa hoa đều nở hết.
Ba tỷ muội hiển nhiên cũng được giáo dục lễ nghi quý tộc quá tốt, nói chuyện tự nhiên hào phóng, hơn nữa bản thân thiên sinh lệ chất, thật sự làm cho người ta có một loại cảm giác thưởng tâm duyệt mục (thoải mái tinh thần, mát cả con mắt). Cùng các nàng nói cười một trận, tư vị quả thực như tắm xuân phong, tuyệt đẹp tuyệt luân. Làm cho ta bình thản vô cùng.
Bần đạo đầu tiên tự nhiên có ý quan tâm các nàng.
"Ba vị công chúa, hôm nay vì sao xuất cung đến đây? Chẳng lẽ là đi ra ngoài du ngoạn sao?" Bần đạo hỏi.
"Không phải." Ái Mễ Lệ cười nói: "Chúng ta bởi vì muốn cùng các ngươi cùng đi Thánh Đô, cho nên có mấy người bằng hữu không đi được muốn tiễn đưa chúng ta, địa điểm thì chọn chỗ này. Không nghĩ tới quấy rầy các hạ. Thật sự xin lỗi!"
"Không sao." Bần đạo hiểu ra, thì ra là công chúa hiểu lầm mấy tên kia rồi, hắn có thể cho là những người đó vì lấy lòng công chúa, cố ý ỷ thế hiếp người đây. Ai, thật là đáng thương mà! Ai bảo bọn hắn bình thời không làm chuyện tốt đây. Đáng đời!
"Đúng rồi. Lãnh chủ đại nhân, quý quốc lần này không có phái công chúa đi sao?" Hạ La Đế kỳ quái hỏi: "Chẳng lẽ các ngươi phái vị tiểu thư này tham gia sao?"
"Xin gọi ta Thanh Thiên là được rồi, gọi lãnh chủ đại nhân đối với ta cái tuổi này mà nói, thật sự khó nghe a!" Bần đạo cười khổ nói.
"Ha hả. Được rồi, chúng ta liền gọi tên nhau đi!" Tạp Mễ Nhĩ cười nói: "Chúng ta cũng rất thưởng thức ngươi, mọi người coi như bằng hữu nha!"
"Hết sức vinh hạnh." Bần đạo cười nói: "Chỉ là các ngươi mới vừa nói tham gia, là tham gia cái gì?"
"Ngất! Ngươi không biết sao, đương nhiên là tham gia chọn lựa Thánh nữ đó!" Ái Mễ Lệ ngạc nhiên nói.
"Không rõ ràng lắm!" Ta tò mò hỏi: "Có thể nói ta nghe không?"
"Năm nay là năm chọn lựa Thánh nữ mười năm một lần, các quốc gia cũng chuẩn bị người thích hợp, chúng ta chính là người muốn tham gia!" Tạp Mễ Nhĩ nói.
"Thánh nữ? Để làm gì?" Bần đạo hỏi.
"Đại biểu thần truyền lời, đặc biệt chịu trách nhiệm giảng dạy truyền giáo các chuyện, địa vị cao thượng ngang hàng với Giáo Hoàng!" Hạ La Đế nói: "Ngươi cũng không biết sao?"
"À! Không quá rõ ràng, không ai nói cho ta biết à? Các ngươi có thể nói cẩn thận cho ta nghe một chút không?" Bần đạo không thể làm gì khác hơn là hỏi dò.
"Ngươi muốn biết cái gì?" Ái Mễ Lệ nói: "Chúng ta mà biết đến sẽ nói cho ngươi nghe!"
"Thánh nữ làm sao tuyển?"
"Đầu tiên, tập trung các cô bé trên đại lục xuất sắc nhất từ 13~20 tuổi, phải là trinh nữ, vào ngày Giáng Sinh cho các nàng đứng trên đỉnh Thánh sơn hát thánh ca. Nếu như Thánh nữ tiếng ca đủ thành kính, hơn nữa có thực lực truyền tới Thần giới, như vậy cánh cổng Thiên giới sẽ mở ra, bên trong sẽ đi ra một vị Thiên Sứ, cùng Thánh nữ ký kết khế ước, trở thành Thiên Sứ thủ hộ Thánh nữ. Cô bé có Thiên Sứ thủ hộ chính là Thánh nữ." Ái Mễ Lệ, Hạ La Đế, Tạp Mễ Nhĩ một người một câu nói cho ta nghe.
"Nếu có hai người đều được Thiên Sứ thì sao?"
"Không thể nào, chỉ có tình huống không có được, không thể xuất hiện cả hai cùng thời điểm." Ái Mễ Lệ nói.
"Có chuyện không một ai được tuyển à?" Bần đạo kỳ quái hỏi.
"Dĩ nhiên, hơn nữa có rất nhiều, giống như hiện tại, đã không sai biệt lắm hơn 50 năm không có Thánh nữ rồi!"
"Ài, Thánh nữ còn không có! Các ngươi phải cố gắng lên nha!" Bần đạo cười nói.
"Chúng ta đại khái là không có hi vọng!" Ái Mễ Lệ, Hạ La Đế, Tạp Mễ Nhĩ cũng uể oải nói. :
"Ý? Các ngươi cứ như vậy không tin tưởng sao?" Bần đạo không hiểu được hỏi.
"Dĩ nhiên! Thành kính còn dễ nói, nhưng mà thực lực chúng ta còn kém rất nhiều, không có thực lực cường đại, thanh âm của chúng ta vốn đến không được Thiên giới. Thì làm sao hấp dẫn cái gì Thiên Sứ a?" Ái Mễ Lệ bất đắc dĩ nói.
"Ặc! Cô bé mới 13-20 tuổi dù đa tài lắm thì các nàng có thể có bao nhiêu bản lãnh đây?"
"Không biết, nhưng mà nghe nói lịch đại Thánh nữ đều cực kỳ xuất sắc, không chỉ có xinh đẹp thánh khiết, có được Thiên Sứ thủ hộ, thực lực cũng không kém một Kiếm Thánh chút nào!"
"Không trách được Thánh nữ ít như vậy!"
"Ừ! Các ngươi Đại Hán quốc lần này không có phái người tới sao?"
"Không có. Kỳ quái, quốc vương có hai công chúa cũng rất thích hợp mà? Thực lực cũng rất mạnh, tại sao không mang theo các nàng đây?" Bần đạo kỳ quái hỏi.
"Ngươi là nói quý quốc Băng, Viêm hai công chúa sao?"
"Đúng!" Bần đạo kỳ quái hỏi, các ngươi cũng biết các nàng.
"Dĩ nhiên, trên đại lục công chúa sanh đôi cũng không nhiều, rồi hãy nói chúng ta ở gần như vậy, làm sao có thể không biết. Chỉ là các nàng không thể làm Thánh nữ!"
"Tại sao?"
"Quang minh Thánh nữ phải là pháp thuật hoặc đấu khí Quang Minh Hệ. Các nàng một băng, một hỏa, có lợi hại hơn nửa cũng không được!"
"Ha hả. Ta nói chơi chút thôi!"
"Đúng rồi, vị tiểu cô nương bên cạnh ngươi đây là?"
"Thất lễ. Đã giới thiệu, nàng là muội muội của ta. Tiên Nhã."
"Các ngươi khỏe!" Tiên Nhã u nhã bắt chuyện.
"Ngươi khỏe!" Ái Mễ Lệ, Hạ La Đế, Tạp Mễ Nhĩ cùng nói.
"Không trách được ngươi vì nàng không tiếc đắc tội phụ vương ta đây. Thì ra là muội muội ngươi. Ta còn là bằng hữu các ngươi đây!" Ái Mễ Lệ cười nói.
"Chúng ta hâm mộ nàng muốn chết. Có một ca ca đáng yêu như vậy để làm nũng nha!" Hạ La Đế nói.
"Đúng đó! Nhìn một chút gã phụ thân kia của ta, nhìn thấy chúng ta bị người khi dễ cũng không quản. Không sánh được với ca ca ngươi. Vì ngươi dám cùng quốc vương xung đột." Tạp Mễ Nhĩ nói.
"Ta nhưng thật ra là hầu gái hắn." Tiên Nhã rất tự ti nói.
"A?" Ái Mễ Lệ, Hạ La Đế, Tạp Mễ Nhĩ ngạc nhiên kêu lên.
"Này, muội muội. Ngươi còn nhắc lại thì ta có thể tức giận đó!" Bần đạo hù dọa nàng.
"Vâng." Tiên Nhã cúi đầu đáp ứng một tiếng.
"Ngươi thật là lợi hại, vì hầu gái cũng dám như vậy. Chúng ta thật là bội phục ngươi chết đi được!"
"Đây tính cái gì, ta là người có thân phận, phụ thân ngươi cũng không thể làm gì ta, quyết đấu ta cũng không sợ, hơn nữa, thua cũng là hắn." Bần đạo không muốn nói thêm về vấn đề này. Liền đổi miệng hỏi: "Thánh nữ có đặc quyền gì? Làm sao tất cả mọi người đều tranh đoạt?"
"Thánh nữ có thủ hộ quân đoàn của mình, cũng là quân đoàn tinh nhuệ trong Thánh Quang ngũ đại tạo thành, đặc biệt bảo vệ Thánh nữ chu du truyền giáo khắp các quốc gia. Quốc gia Thánh nữ đến ít nhất cũng được Thánh nữ bảo hộ, bởi vì địa phương Thánh nữ tới nghiêm cấm phát sinh chiến tranh!"
"Như vậy à!" Bần đạo trong lòng tự nhủ, Thánh nữ chính là thần hộ mệnh của các nước nhỏ nha!
"Thánh nữ rốt cuộc là đến bao nhiêu tuổi?" Bần đạo nghĩ, cũng không thể gọi lão thái bà là Thánh nữ chứ?
"Không phải, Thánh nữ lập gia đình hoặc tuổi tròn 45 là tự động thối vị." Hạ La Đế cười nói.
"Nếu trong thời gian này lại sinh ra một vị Thánh nữ thì làm sao bây giờ?" Bần đạo hỏi.
"Không thể nào, thời điểm Thánh nữ còn đang tại vị không thể cử hành nghi thức tuyển chọn Thánh nữ." Tạp Mễ Nhĩ giải thích.
"Nghe nói Thánh nữ đời trước là tổ mẫu của ngươi, làm sao ngươi cái gì cũng không biết vậy?" Ái Mễ Lệ hỏi.
"Người trong nhà cho tới bây giờ không nói ta nghe chuyện tình của tổ mẫu. Các ngươi biết được bao nhiêu? Có thể nói cho ta biết không?" Bần đạo hỏi.
"Xin lỗi. Chúng ta biết đến cũng không nhiều." Ái Mễ Lệ vội vàng nói.
"Đúng vậy đó, chúng ta cũng cũng biết một chút như vậy." Tạp Mễ Nhĩ cũng nhanh chóng giải thích.
"Hôm nay, chúng ta quấy rầy cũng đủ rồi, hôm nào chúng ta lại tán gẫu nhé!" Tạp Mễ Nhĩ vội vàng nói. Thoạt nhìn bộ dạng các nàng cũng rất bối rối.
"A." Bần đạo chỉ kịp kinh ngạc hừ hừ một tiếng, không đợi ta lên tiếng giữ lại, các nàng liền chạy trối chết.
"Các nàng thật là không có lễ phép, còn là công chúa đó!" Tiên Nhã bất mãn nói.
"Ha hả. Thất lễ. Thất lễ." Quan viên cùng đi lúng túng xin lỗi ta.
"Không cần, sợ rằng các nàng thất thố có quan hệ tới tổ mẫu ta chẳng bao giờ gặp mặt đấy!" Bần đạo cười khổ mà nói.
Xem ra vị tổ mẫu đại nhân ta đây thật đúng là nhân vật lợi hại làm cho người ta nghe tin đã sợ mất mật đây.
Khi đi cao hứng, mất hứng quay về. Ta đây buồn bực đem chuyện đã xảy ra nói cho phụ thân. Sau đó hỏi: "Người xem, tổ mẫu đại nhân nàng trước kia có công tích vĩ đại ra sao? Ngài có phải hay không cũng nên nói cho ta biết rồi!"
Phụ thân trầm mặc một trận, sau đó nói với ta: "Người có một ngoại hiệu gọi là Huyết Tu La. Người ta tiểu cô nương làm sao nói cho ngươi biết cái tên máu tanh như vậy!"
"Không phải đâu? Ngươi đừng có gạt ta? Ta nhớ được người ta nói nàng là Thánh nữ đời trước mà?" Bần đạo bất khả tư nghị hỏi: "Thánh nữ làm sao làm Tu La rồi?"
"Hai ca ca của ta vì cứu ông nội ngươi nên chết trận tại địch quốc, hạ thủ là một dong binh đoàn xú danh nổi tiếng. Nỗi đau mất con khiến nàng nổi điên lên, một đêm tàn sát hết dong binh đoàn, trên dưới một vạn cho người, bao gồm đoàn trưởng Đại Ma đạo sư cùng Phó đoàn trưởng cấp Kiếm Thánh cũng không thể chạy trốn!"
"Ohh. Thật là lợi hại!" Bần đạo thở dài nói: "Chính là người sao?"
"Nàng điều động Thánh Quang kỵ binh đoàn tinh nhuệ mấy vạn người."
"Là báo tử thù, thiên kinh địa nghĩa, tại sao phải gọi nàng Huyết Tu La?"
"Nàng còn đuổi đầu sỏ gây tội Kiếm Thần Ba Đặc - Kham Mạt Tư dài đến hơn nửa năm, tất cả quý tộc từng chứa chấp che chở qua Ba Đặc - Kham Mạt Tư cơ hồ đều bị nàng diệt tộc. Sau Giáo Hoàng nhìn không được, đem nàng mang về Giáo Hoàng quốc, mới coi như kết thúc!"
"Không trách được." Bần đạo giờ mới hiểu được ngoại hiệu này từ đâu tới, nữ nhân điên cuồng, thật là đáng sợ.
← Ch. 096 | Ch. 098 → |