← Ch.133 | Ch.135 → |
Nhìn thấy khí thế hung hăng của mẫu bạo long xông về phía ta làm cho bần đạo không khỏi đau đầu một trận. Nhưng ta cũng không muốn chọc giận nàng nữa, liền vội vàng xuất ra đòn sát thủ của mình, đó chính là một loại y phục nằm trong những lễ vật tặng vương hậu nhân dịp ngày sinh của bà ấy. Dựa theo kinh nghiệm của ta khi còn ở cùng với Athéna, đối với những vật có hình dáng xinh đẹp, phàm là nữ nhân thì nhất nhất đều yêu thích.
Quả nhiên, kiện lễ phục hoa lệ đến cực điểm kia vừa xất hiện lập tức hấp dẫn ánh mắt của hai nữ nhân ở đây. Lớp trong của bộ y phục này màu đỏ dệt bằng lông của hỏa nhung thú, bên ngoài được bện vô số lông chim hoa mĩ. Đều là do các đại sư cao cấp nhất trong Dực nhân tộc dày công đan thành. Ta tổng cộng đến hiện tại cũng chỉ thu thập được tài liệu đủ để may thành năm bộ và còn mất gần nửa năm đi tìm hơn mười vị đại sư mới hoàn thành. Ngoại trừ hoàng hậu, mẫu thân cùng Tiên Nhã ra, chừng từng có bất cứ ai thấy qua.
Ngay cả Tạp Thu Toa tiểu thư tính tình nóng nảy cũng đột nhiên yên tĩnh trở lại. Thật cẩn thận vuốt ve, tán dương:" "Đây quả thực là tác phẩm của thần!"
Bất quá sau đó bản tính thô bạo cũng nàng lại bộc lộ ra quát:" Ngươi còn nợ ta chín bộ nữa, đem chín bộ như thế này đưa cho ta!"
Ta kháo? Chín bộ nữa? Có mà đem ma thú loài chim giết sạch mới coi như là đủ tài liệu a! Đây không phải kiếm chuyện sao? Ngay khi bần đạo tức giận đến muốn trở mặt, thì bà nội đi tới cười nói:" Tạp Thu Toa đừng hồ đồ. Bộ y phục này nguyên liệu vải rất quý báu, cũng không phải là tùy tiện có thể làm ra chín bộ, ngươi có thể có một bộ cũng nên biết đủ!"
"Đúng đấy! Ta gom góp nhiều năm mới làm ra được vài bộ, đi đâu để kiếm cho ngươi chín bộ đây?" Bần đạo vội vàng nói.
" Được rồi! Quần áo tạm tha cho ngươi, nhưng mà, ngươi còn thiếu ta mười kiện trang sức!" Tạp Thu Toa tiểu thư nói với ta.
" Đừng làm rộn nữa, bộ y phục này so với trang sức của ngươi còn quý trọng hơn, nếu không thì bảo hắn đền cho ngươi, ngươi đem y phụ này trả hắn?" Bà nội cười nói.
"Không được! Nhưng ta, ta thật sự cảm thấy là mình bị lỗ a?" Tạp Thu Toa bướng bỉnh bỉu môi nói:"Hơn nữa y phục này thật rộng quá, ta mặc không vừa!"
"Có thể sửa nhỏ một chút!" Ta nói. :
" Không quản! Ngươi còn phải đền cho ta chút gì đó nữa!" Tạp Thu Toa như cũ không buông tha nói.
"Được rồi!" Bần đạo có chủ ý mới, từ trong giới chỉ xuất ra một cục đường, cười nói:" Ta mời ngươi ăn đường, vậy đã được rồi chứ?"
Nàng ta liền nắm lấy bỏ vào miệng, lâp tức đã bị vị ngọt đặc biệt kia chinh phục.
" Thật sự là ăn quá ngon! Ta còn muốn nữa!" Tạp Thu Toa đưa tay nói.
" Hiện tại cho ngươi bao nhiêu thì cũng sẽ có lúc ăn hết. Ngươi có muốn hay không có thể vĩnh viễn ăn không hết đường không?" Ta cười híp mắt hỏi.
"Ngươi có đường vĩnh viễn ăn không hết sao?" Tạp Thu Toa tò mò hỏi.
"Ta tính toán ở Thánh Đô mở một cửa hàng đặc biệt kinh doanh kẹo, ta chỉ cần phân phó thì ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể tới ăn đường!" Bần đạo cười nói.
"Được! Tiệm của ngươi ở đâu?" Tạp Thu Toa vội vàng hỏi.
"Cũng sẽ mở nhanh thôi, đến lúc đó ta phái người ngươi, bất quá hiện tại có người gây khó dễ với ta, ta nếu đi rồi, mà bọn hắn lại đến quấy rối, chỉ sợ ngươi lại không được ăn kẹo nữa!" Ta tiếc hận nói.
"Ai dám không cho ta ăn?" Tạp Thu Toa tiểu thư phẫn nộ nói:"Ta đem hắn đánh thành mảnh nhỏ!"
"Được, có những lời này của ngươi là ta an tâm! Ha ha!" Bần đạo cười trộm nói.
Cái này tuyệt đối là có lời, mấy cân đường đổi lấy một tuyệt thế bảo tiêu. Nghĩ đến bọn hỗn đản của Tắc Văn gia tộc sau này đến tiệm ta quấy rối, sau đó bị Tạp Thu Toa tiểu thư đánh cho chạy trối chết, trong lòng bần đạo cảm thấy vô cùng hả hê.
"Được rồi! Tạp Thu Toa, ta có lời muốn nói với hắn, ngươi bây giờ đi đâu chơi đi!" Bà nội cười cười nhìn ta câu dẫn Tạp Thu Toa nhưng cũng không ngăn trở. Chờ ta làm xong xuôi mới đem nàng đuổi đi!"
"Ân! Ta đi tìm người sửa y phục!" Tạp Thu Toa tiểu thư ôm y phục chạy đi.
"Ngươi thật đúng là quá gian trá đi!" Bà nội hướng ta cười mắng:"Mấy cân kẹo liền mời được mẫu bạo long làm bảo tiêu, có phải là rất tiện nghi đúng không!"
" Hắc hắc! Một người nguyện đánh, một người nguyện chịu đựng! Ta cũng không bức nàng a!" Bần đạo cười nói.
"Ta lúc nào cũng coi ngươi là tên yêu quái chuyên gây rắc rối, không nghĩ tới ta vẫn là xem thường ngươi, nguyên lai ngươi còn biết mượn sức người khác a?" Bà nội thần bí cười nói.
" Mượn sức? Mượn sức ai?" Bần đạo tò mò hỏi.
"Còn giả vờ với ta!" Bà nội bất mãn nói:" " Bạch Sơn Hắc Thủy "!"
"A!" Ta giờ mới hiểu được ý của bà nội là cái gì.
" Được đấy tiểu tử. Tộc trưởng cả Kha Ti Đặc gia tộc có nhắn đến đây là hắn rất cảm kích những việc mà ngươi làm cho nữ nhi của hắn." Bà nội cười nói:"Thực là đại thủ bút a. Ra tay liền là 500 vạn, người không bị số tiền này của ngươi đè ngã thực cũng không có đến mấy người đâu!"
"Ta chỉ là 'mượn' mà thôi!" Bần đạo giải thích nói.
"Có mượn hay không mượn thì sao?" Bà nội cười đưa cho ta một cái hộp nhỏ rồi nói:"Đây là đáp lễ của người ta."
"Cái gì vậy ạ?" Bần đạo cầm lấy mở ra, vừa nhìn thì thấy bên trong là một kiện nội giáp bằng da màu đen, giống như là một cái áo lót.
"Nội giáp làm bằng da hắc long, tuyệt đối là đồ phòng ngự đỉnh cấp. Không chỉ phòng ngự hầu hết ma pháp, hơn nữa cho dù là lợi khí cấp thần khí bình thường cũng không dễ dàng đâm thủng. Với lại không có ảnh hưởng đến đồ dùng phòng ngự bên ngoài. Có thể tính là phòng cụ (đồ phòng ngự) cấp bậc thần khí!" Bà nội vẻ mặt cao hứng giới thiệu nói:" Nghe nói ngươi từng bị người ta dùng trọng nỏ tập kích qua, có nó tuyệt đối có thể ngăn cản được công kích của trọng nỏ. Đây chính là thứ mà các pháp sư tha thiết ước mơ a!"
"Ân, cũn không tệ lắm!" Bất quá, bần đạo lập tức cười nói:" Bọn hắn chịu cho ta thứ này cũng là có ý đồ."
"A!" Bà nội nhãn tình sáng lên, nói:"Nói thử xem!"
" Ái Liên Na nhà hắn ngày hôm qua thiếu chút nữa đem thiếu gia của Tắc Văn giết chết, chuyện tình này ngài hẳn cũng đã biết đúng không?" Bần đạo cười hỏi.
"Đương nhiên!" Bà nội ngạo nghễ nói:"Biến động bé tí ở Thánh Đô này ta đều rất rõ ràng!"
" Hơn nữa trước kia hai nhà bọn hắn còn có không ít hiềm khích, đại khái là sẽ đối kháng nhau tới cùng. Tuy rằng quân đội cuồng tín giả cường hãn không sợ chết, thế nhưng loại tranh đấu chính trị này chỉ dựa vào quan đội thì không được, huống chi thủ hộ quân đoàn của người ta có đến mấy trăm vạn người nữa chứ. Với lại Tắc Văn gia tộc có được sự ủng hộ của Kham Mạt Tư đế quốc trong tam đại đế quốc, so sánh thì lực lượng của Kha Ti Đặc gia tộc yếu hơn một chút. Chúng ta chủ động tìm đến chính là bọn hắn cầu còn không được đó chứ!"
"Tốt lắm. Ta biết ngươi là người thông minh. Ta nghĩ đem tặng " Bạch Sơn Hắc Thủy " cũng là ngươi cố ý đúng không?" Bà nội khen.
" Không có! "Bần đạo vội vàng phủ nhận nói:"Ta chẳng qua là trùng hợp mà thôi!"
"Trùng hợp mà tặng đại lễ đến 500 vạn? Cho dù là ta cũng không có mặt mũi lớn như nàng vậy a?" Bà nội không tin.
Khi ta đang muốn giải thích thì bà nội ngắt lời nói:"Được rồi, chuyện này dừng ở đây, giờ chúng ta nói đến mục đích mà hôm nay ngươi tới đây!"
Ai! Cuối cùng cũng đến chính đề. Bần đạo ủy khuất nói: "Rõ ràng là bọn hắn tính kế ta trước, bà nếu muốn ta cứ như vậy không không giao ra 'sự che chở của tứ nguyên tố thần', ta thật rất không cam tâm!"
"Không giao không ra thì cam tâm chứ?" Bà nội cười nói:"Điều kiện tùy ngươi ra!"
"Vì cái gì phải trả lại cho bọn hắn?" Ta vẫn là không cam tâm hỏi.
"Vật này là tượng trưng của gia tộc nhà người ta. Nếu không tìm được trở lại thì Mã Kỳ Nạp phải tự sát tạ tội. Ngươi nói hắn trước khi chết sẽ làm ra cái việc gì đây?" Bà nội nghiêm túc nói:"Ngươi không đáng vì thứ này mà cùng với hắn đồng quy vu tận. Sự tình này liên quan đến vinh dự gia tộc của bọn hắn, cho dù là Giáo Hoàng cũng vô pháp hoà giải."
Xem ra là không có biện pháp. Bất quá ngẫm lại ý tứ của bà nội đại nhân, liền biết Tắc Văn gia tộc rất béo bở. Sự tình này cũng có thể xem là cơ hội tốt làm một vụ đại lừa đảo, vì thế, bần đạo giả vờ bất đắc dĩ nói:"Ta có mấy cái yêu cầu, nếu bọn hắn đáp ứng ta sẽ trả lại cho bọn hắn!"
" Ngươi nói đi! "Bà nội cười nói.
"Thứ nhất, ta không cần tiền, người hẳn biết ta không thiếu thứ này!" Bần đạo cười nói.
" Đúng vậy. Ta bảo bọn hắn dùng vật đổi, ngươi muốn thứ gì?" Bà nội hỏi.
"Thứ hai, dù sao cũng là bọn hắn tính kế ta trước, cho nên, ta yêu cầu giá trị đồ vật của bọn hắn phải trị giá gấp hai lần giá trị của "sự che chở của tứ nguyên tố thần'!" Bần đạo sử dụng công phu sư tử ngoạm.
" Ngươi thật đúng là tham lam. Ta có thể chuyển cáo, nhưng có đồng ý hay không thì ta không đảm bảo!" Bà nội cười nói.
"Thứ ba, vì đảm bảo chất lượng của đồ vật đem đổi, ta yêu cầu hạn chế số lượng! Ân, là ba kiện. Bọn hắn nhiều nhất chỉ có thể đem ba kiện đồ vật để đổi!" Bần đạo nói.
"Thông minh!" Bà nội cười nói:"Cái phương pháp như vậy mà ngươi cũng có thể nghĩ ra được, ta quả thật là bội phục ngươi. Lần này e là Tắc Văn gia chỉ có nước nôn ra máu. Còn gì nữa không?"
"Thứ tư, ta không chấp nhận bất cứ phương án mặc cả nào hết. Hơn nữa bọn hắn chỉ có một lần cơ hội, nếu đồ vật của bọn hắn không cách nào là cho ta vừa lòng, như vậy ta sẽ không cùng bọn hắn trao đổi nữa." Bần đạo cười híp mắt nói.
"Thật là một tiểu gia hỏa giảo hoạt. Đây không phải buộc bọn hắn phải đưa ngươi đồ tốt nhất sao?" Bà nội cười mắng:"Nên xong rồi chứ?"
"Thứ năm, ta không cần bất cứ tác phẩm nghệ thuật nào, những thứ như tượng điêu khắc hay họa phẩm của các đại sư ta đối với những thứ đồ bỏ đi không cảm thấy hứng thú." Bần đạo cười nói.
"Sợ ngươi luôn, ngươi còn chưa có hết sao?" Bà nội bất mãn nói.
← Ch. 133 | Ch. 135 → |