← Ch.135 | Ch.137 → |
Trải qua một hồi cãi lý với nhau, quốc vương cùng Thạch Nguyên Hùng Nhị vẫn là đem tiền đặt bên phía Thú Nhân lang kỵ binh Ngõa Nạp. Xem bộ dáng bọn hắn không ngừng đổ mồ hôi lạnh, trong lòng bần đạo không khỏi khinh bỉ.
Cuối cùng đã tới thời khắc biểu diễn của hai đội quân. Dã man trọng trang bộ binh của Kham Mạt Tư đế quốc hoàn toàn ở trong dự liệu mọi người, mỗi người đều mang theo một con ma thú xuất chiến. Đa số là cấp năm, cấp sáu có chừng hơn 200 con, cấp bảy thì vẻn vẹn chưa đến mười con. Bọn ma thú có rất nhiều chủng loại, nào là ma lang, ma hùng, cự mãng, tri chu có độc cực lớn, thậm chí còn có 'thiểm điện điêu' biết bay. Thật sự là muôn hình muôn dạng.
Bần đạo phát giác những ma thú này cũng không phải dựa vào lực lượng của ma pháp khế ước để quản lý, mà là dựa vào một loại phương pháp huấn thú do Dã Man Nhân tự mình phát minh ra để ước thúc chúng nó. Loại lực lượng ước thúc này rõ ràng rất thấp. Chỉ vừa vào sân, ta liền phát hiện ra tình huống thỉnh thoảng ma thú không phối hợp với nhau. Ma thú không muốn đi theo chủ nhân vào trận có không ít, có đến vài chục con, hơn nữa phần nhiều đều là những đầu cấp cao. Nếu như tại thời điểm chiến đấu phát điên thì e là nhóm chủ nhân của bọn chúng là xui xẻo đầu tiên a!
Loại chiến đấu đối chọi giữa hai quân này, chú ý nhất vào phối hợp, thứ hai là sức chiến đấu của từng người, từ việc thấy ma thú của dã man trọng trang bộ binh không nghe lời như vậy, ta tuyệt đối cho rằng đội quân này sẽ không chịu nổi một kích. :
Nếu như nói biểu hiện của dã man trọng trang bộ binh của Kham Mạt Tư làm cho ta vì tiền đặt cược của mình mà thoáng bớt lo lắng đi thì khi Thú Nhân lang kỵ binh của Ngõa Nạp xuất hiện thì đã hoàn toàn làm cho ta yên tâm. Hoàn hảo ta có phán đoán của mình, nếu nghe theo phán đoán của tên đầu heo Thạch Nguyên Hùng Nhị kia thì ta muốn khóc cũng không kịp a!
Thú Nhân lang kỵ binh của thất công chúa Ngõa Nạp hôm nay có biến hóa rõ ràng. Đầu tiên là biến thành bộ binh, tọa lang đều là mang vào nhưng không có cưỡi, chắc hẳn không chỉ là muốn bảo tồn thể lực của tọa lang. Nếu như đoán không sai thì chúng nó lát nữa thể nào cũng là chủ lực để đối kháng với ma thú của đối phương. Thứ nhì là vũ khí Thú Nhân lang kỵ binh đã thay đổi, thay chiến đao hẹp dài bằng chiến chùy. Tuy rằng nhìn vào chế tác, hẳn là đồ rác rưởi do chế tạo vội vàng, nhưng mà những chiến chùy này chỉ cần rắn chắc là được, bên ngoài có khó coi thế nào cũng không sao cả.
" Thú Nhân lang kỵ binh của Ngõa Nạp tại sao lại thay đổi thành bộ binh thế kia?" Quốc vương bất mãn hỏi:"Kỵ binh còn chưa chắc đã thắng, bộ binh như thế nào có thể đây?"
"Đúng a! Ngài nhìn dã man trọng trang bộ binh của Kham Mạt Tư đế quốc người ta, quả nhiên chúng ta đã đoán đúng, ma thú của bọn hắn thực có không ít cấp sáu cấp bảy, những lang kỵ binh này có thể đánh thắng được sao?" Thạch Nguyên Hùng Nhị sốt ruột hỏi.
" Thú Nhân lang kỵ binh của Ngõa Nạp thất công chúa thắng chắc rồi!" Bần đạo khẳng định nói.
"Vì sao?" Quốc vương kinh hỉ hỏi.
"Từ trên ma thú mà nói, lang là một trong số ít ma thú biết phối hợp, chiến thuật quần thể của chúng nó một chút cũng không có kém hơn quân chính quy của nhân loại, Mà ma thú của Dã Man Nhân bên Kham Mạt Tư đế quốc, tuy rằng thực lực từng cá thể mạnh hơn một chút nhưng mà lại vô tổ chức, từng người tự chiến đấu, trong quần chiến này thì khẳng định không phải là đối thủ của ma lang!" Bần đạo cười nói.
"Binh lính thì sao?" Thạch Nguyên Hùng Nhị hỏi:"Về phương diện nhân thủ cũng như vậy sao?"
"Từ nhân thủ mà nói, Thú Nhân so với Dã Man Nhân cường tráng hơn, vũ khí giống nhau đều là chiến chùy, về phần phòng cụ, ta cho rằng mặc khải giáp bằng sắt mang chiến chùy là phi thường ngu xuẩn. Ngoại trừ làm cho động tác của bọn họ thêm vụng về ra thì cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào. Chẳng thà mặc bì giáp, như vậy ít nhất cũng không ảnh hưởng đến hành động. Cho nên túm lại vẫn là Thú Nhân lang kỵ binh của thất công chúa chiếm hết ưu thế." Bần đạo giải thích nói.
"Vậy là tốt rồi, xem ra chúng ta lại thắng!" Quốc vương đắc ý nói.
"Vị tất!" Bần đạo thích nhất dội nước lạnh)
"Vẫn còn vấn đề gì sao?" Quốc vương buồn bực hỏi.
" Ta là tách ra nói người và thú. Đừng quên Dã Man Nhân của Kham Mạt Tư đế quốc người ta xuất thân là huấn thú, bọn hắn cùng với ma thú phối hợp tuyệt đối là rất ăn ý. Nếu cả hai bên người lẫn thú tập trung lại đồng loạt tiến công, thì hươu chết về tay ai cũng khó mà xác định a!" Ta cười a a nói.
"Ngất! Nguyên lai rốt cuộc ai thắng ngươi vẫn là không biết a?" Quốc vương buồn bực nói.
Bần đạo khẽ mĩm cười nói:" Nắm chắc chứ! Bởi vì ta tin tưởng, vị công chúa kia sẽ có biện pháp giải quyết mặc dù ta còn chưa có nghĩ ra biện pháp đó là gì!"
Trong khi chúng ta nói nhảm với nhau thì chiến sự phía dươi cũng đã tuyên bố bắt đầu.
Bởi vì dã man trọng trang bộ binh của Kham Mạt Tư đế quốc thân đều mặc khải giáp bằng sắt, hành động không được tiện, cho nên bọn hắn đều đứng nguyên tại chỗ, xếp thành trận thế phòng thủ hình vòng. Ma thú đều ở bên cạnh chủ nhân của mình, cũng may là đến thời điểm chiến đấu thì rất biết phối hợp.
Thú Nhân lang kỵ binh của Ngõa Nạp thất công chúa dưới sự chỉ huy của ma pháp tiếu tử (còi ma pháp), không nhanh không chậm chia thành ba bộ phận. Ở giữa là 1000 đầu tọa lang, hai bên phân chia đều 500 thú nhân. Tọa lang dẫn đầu chậm rãi tới gần đối thủ.
Đột nhiên tiếng còi thay đổi, có hơn mười con tọa lang nhanh nhẹn thoát khỏi đội hình, đến bên ngoài trận thế của trọng trang bộ binh thị uy, chúng nó không ngừng gào thét, hơn nữa còn kiêu ngạo chễm chệ ngồi xuống mặt đất gào tới gào lui.
Ma thú trong trận thế bên Dã Man Nhân trọng trang bộ binh đối mặt với khiêu khích như thế có chút không yên ổn. Chúng nó đều là những gia hỏa có tánh khí nóng nảy, nhìn thấy đám ma lang dám kiêu ngạo ở trước mặt chúng nó khiêu khích như thế, rất là muốn đi ra ngoài giao huấn cho một trận. Nhưng mà rất nhanh đã bị chủ nhân của nó ngăn chặn.
Nhìn thấy tình huống như vậy, tọa lang càng thêm lấn tới, chúng nó chẳng những trước mặt những ma thú cường đại cấp sáu cấp bảy tru lên, thậm chí còn tiếp cận trận thế chưa đến vài thước. Thẳng đến khí bị phi phủ của dã man trọng trang bộ binh mới biết điều lui trốn tránh lui về sau.
Nhưng mà chúng nó rất nhanh phát hiện, phi phủ của dã man trọng trang bộ binh tuy trúng mục tiêu nhưng thương tổn mang lại cũng không phải là lớn, cho nên lại tiếp tục tiến tới khiêu khích, thẳng đến khi rốt cục có ma thú tức giận nhịn không nổi mà lao tới mới thôi.
Đầu tiên nhịn không được chính là phong ma hổ thất cấp, nó hiển nhiên mới vừa bị thu phục không lâu, còn mang theo dã tính. Sau khi bị ma lang khiêu khích thì hoàn toàn bị chọc giận, không còn chịu lực ước thúc của chủ nhân nữa, cứ như vậy xông đến ma lang bên ngoài. Cũng không trách nó dũng cảm, dưới tình huống bình thường nó đánh gục vài chục con ma lang cũng không có vấn đề gì. Nếu như đám ma lang quá nhiều thì nó có thể bằng tốc độ ngang với tốc độ chém gió mà trốn chạy.
Trước tấm gương xông pha anh dũng như thế, ngay sau khi nó lao lên đi đầu, những ma thú cũng ào ào gia nhập vào trong đội hình đuổi giết ma lang. Một hồi liền có đến bảy tám trăm con chạy ra ngoài tham gia đuổi bắt.
Vài chục con ma lang như đàn ong vỡ tổ ào ào hết tốc độ lui về hướng đội quân bên mình, Tuy rằng chúng nó chạy không chậm, nhưng mà so sánh với ma thú phong hệ vẫn là kém hơn một chút. Chỉ có không đến mười con là có thể chạy thoát trở về. Nhưng mà nhiệm vụ của bọn chúng đã hoàn thành vô cùng xuất sắc, người cùng thú của Dã man trọng trang bộ binh xem như triệt để tách ra.
Theo tiếng còi vang to lên, ma lang đồng loạt rú lên, tập thể bầy sói xuất động khởi xướng cho trận tổng tiến công, lẫn lộn không có tổ chức nhất định cùng với thú nhân tiến hành giết chóc cùng một chỗ. Không có tổ chức này hoàn toàn khác với sự chiến đấu vô tô chức. Những đầu ma lang này đều biết phối hợp, có con phụ trách hấp dẫn lực chú ý, có những con hợp lại tiến hành vây công, còn có những con không ngờ còn biết đi đánh tiếp viện. Hơn nữa quần lang đều phi thường đoàn kết, ít nhất tình huống nội chiến cũng không có phát sinh.
Về phần đội quân hỗn tạp bên kia đã không còn giống như ban đầu. Ma thú tính khí tàn bạo bị đồng bạn chen chúc vô pháp hành động tức thì sinh ra một hồi nội chiến để mở ra một đường máu. Thậm chí có những ma thú căn bản là địch nhân trời sinh, giống như ma hổ và ma báo, chúng nó mà chạm mặt nhau liền nổ ra một hồi cắn giết nhau. Bình thường cũng không dám bắt bọn nó nuôi cùng một chỗ, nhưng hiện tại ở trên chiến trường đụng mặt nhau, liền lập tức lao vào cắn giết nhau.
Quan chỉ huy của dã man trọng trang bộ binh cũng rất buồn bực, những ma thú này tuy rằng lợi hại nhưng chính là không nghe lời. Hiện tại đại bộ phận đều chạy ra ngoài, ngay cản ngăn cản cũng ngăn không được, người ta bên đó có đến 1000 đầu ma lang chờ sẵn, hắn sợ ma thú của mình số lượng bị tổn hại, cũng đành phải đem những con còn lại thả ra ngoài, hơn nữa mệnh lệnh đội quân nhanh chóng cùng các ma thú tập trung lại.
Thật vất vả tách ra, có thể để cho bọn chúng tụ lại sao? Những Thú Nhân kia cũng không phải ngồi không, đợi cho sau khi ma thú của dã man trọng trang bộ binh toàn bộ phái ra, bọn hắn dưới sự chỉ huy của tiếng còi liền đi chặn đường tiến của dã man trọng trang bộ binh. Hai phương tức thì triển khai một hồi giết chóc kịch liệt.
Lúc mới bắt đầu phi phủ của dã man trọng trang bộ binh bay ra như mưa, thân thể của Thú Nhân khổng lồ, hơn nữa phòng ngự của bì giáp cũng khá tốt, phi phủ đập vào liền vỡ ra. Những mảnh ngân quang do phi phủ vỡ ra tạo thành hiện lên, tức thì Thú Nhân ngã xuống một loạt. Phải nói là thân thể cường tráng Thú Nhân thật ra cũng không có sợ công kích của phi phủ, ít nhất có chịu thêm mấy lần cũng tuyệt đối không thành vấn đề. Nhưng nếu điểm đáp của những phủ nhận sắc bén này là phần đầu thì phần đầu của bọn chúng bị bổ ra đánh cho óc vỡ toang. Đại đa số Thú Nhân toi đời đều là bị như vậy.
Bất quá, phi phủ của dã man trọng trang bộ binh thật sự quá ít, vẻn vẹn mỗi người ba chuôi, ba nghìn phi phủ tuy rằng tạo thành thương vong cho mấy trăm Thú Nhân, tuy nhiên nó không thể đạt được tính quyết định thắng lợi. Đợi đến khi hai bên đánh giáp lá cà, dã man trọng trang bộ binh hoàn toàn không chống lại được.
Khôi giáp của bọn hắn không những không thể cho bọn hắn sự an toàn, mà ngược lại còn làm cho bọn hắn khó có thể né tránh dược chiến chùy của Thú Nhân. Dưới sự thôi động của lực lượng cường đại của Thú Ngân, chiến chùy của bọn hắn có thể dễ dàng đánh vỡ khải giáp của dã man trọng trang bộ binh tạo cho bọn hắn thương tổn trí mạng, bình thường chỉ cần ai trong dã man trọng trang bộ binh bị đánh trúng một cái liền sẽ vĩnh viễn ngã xuống. Mà đồng dạng vì bị khải giáp liên lụy, tốc độ múa may chiến chùy của dã man trọng trang bộ binh rõ ràng không cao, cho nên Thú Nhân thân mặc bì giáp có thể dễ dàng thoải mái né tránh chiến chùy của dã man trọng trang bộ binh đập tới.
Tuy rằng quan chỉ huy của dã man trọng trang bộ binh tự mình dẫn dắt một đám cao thủ gia nhập chiến đấu, nhưng mà vẫn là không thể nào vãn hồi thế thua. Khi mà nhóm bọn hắn toàn bộ bị chiến chùy của Thú Nhân đập chết thì ma thú của bọn hắn cũng đã dưới sự công kích có tổ chức của quần lang mà toàn quân bị diệt!
← Ch. 135 | Ch. 137 → |