← Ch.184 | Ch.186 → |
Trước lấy ra một khối ma tinh thạch nho nhỏ, dùng tam muội chân hỏa tế luyện. Ông trời ơi! Bột phấn cũng không lưu lại một chút, đồ chơi này là năng lượng thể tinh khiết, vừa luyện liền hóa. Ai... Lãng phí quá. Lấy thêm ra một khối Mật Ngân, trước nắm ở trong tay khẩn cầu ân sư Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể phù hộ đệ tử luyện hóa thành công. Sau đó, trong lòng bàn tay tụ lại một chút tam muội chân hỏa nho nhỏ, Hmm... Chỉ thấy về điểm này Mật Ngân lập tức chảy ra Mật Ngân thể lỏng rồi, ta đang cao hứng có cửa tới, nhưng thấy thể tích của nó càng ngày càng nhỏ, cuối cùng dứt khoát biến mất. Tổ sư gia ôi! Cao nhất tài liệu ở thế giới này cũng quá vô dụng rồi!
Nhưng kiếm vẫn phải tế luyện tiếp? Ta liên tiếp thí nghiệm, tinh kim, ma huyễn cương, băng thiết, ám Hhc ma thiết... vân... vân tài liệu hi hữu, ngay cả ma hạch ma thú cấp bảy cũng bị ta chà đạp, một mực không tế được. Tam muội chân hỏa lực lượng quá mức cương mãnh, những tài liệu này mặc dù ở dị giới dặm coi như tạm được, nhưng tại tam muội chân hỏa hạ trải qua đề luyện, bọn chúng còn kém rất nhiều.
Hiện tại linh khí của ta rất nhanh cạn kiệt, dù sao cũng mới kết đan, lực lượng vẫn còn quá yếu. Rồi tài liệu thích hợp trên tay còn có hai loại, một loại là ta xài 500 vạn mua được Thần chi kim, một loại chính là long tinh của Độc Long Lại Tư. Nếu cả hai còn không được, ta chỉ đành hoàn toàn bỏ qua ý định luyện chế phi kiếm. Ta trước làm điều tức, từ từ khôi phục một chút linh khí, đợi đến một khắc trạng thái hoàn toàn khôi phục, ta liền tiến hành đổ cược ván cuối cùng này.
Tu luyện kết thúc, hết thảy khôi phục đỉnh trạng thái, ta thật cẩn thận lấy hai kiện đồ vật cầm lên, lần này ta hướng nữ thần Athena của ta thành tín cầu khẩn: "Thân ái, ngươi nhất định phải phù hộ tiểu lão công ta, lần này nhất định luyện chế thành công a. Nếu không, thời gian hai chúng ta ở chung một chỗ thân mật chỉ sợ phải trì hoãn thêm rồi!"
Mang tâm tình vô cùng khẩn trương. Ta bắt đầu dùng tam muội chân hỏa tế luyện cả hai, trước tế ra ngọn lửa tý ti, phát hiện không có dị trạng. Mừng rỡ, có cửa rồi, vội vàng gia tăng hỏa lực, rốt cục hóa ra, dưới chân hỏa trui luyện, bắt đầu trừ đi tạp chất, tính chất của chúng vì hấp thu năng lượng tam muội chân hỏa trở nên càng thêm tinh thuần. Hai vật hóa xong, ta bắt bọn nó dung hợp cùng nhau, ai... Không có biện pháp, xóa tạp chất xong. Bọn chúng cũng tăng phúc trên diện rộng, một điểm nhỏ căn bản luyện không ra.
Sau đó, bần đạo cảm thấy hỏa hầu ổn định, bắt đầu luyện chế thành hình, cũng tiến thêm một bước dùng thực lửa cương mãnh nhất luyện chế. Cuối cùng, thừa cơ hội này, ở phía trên khắc hai cái trận pháp vĩnh cửu, một Duệ Kim Trận, có thể gia tăng trên diện rộng trình độ sắc bén của phi kiếm. Một phi kiếm chém sắt như chém bùn trong thiên địa chính là nhờ trận pháp này. Cái còn lại là Cố Hình Trận. Loại trận pháp này tác dụng lớn nhất chính là gia tăng trên diện rộng độ cứng cỏi của phi kiếm, phòng ngừa nó đụng phải thứ vô cùng chắc chắn, kiếm phong hao tổn. Hai loại trận pháp này thật ra mặc dù tác dụng giống nhau, nhưng bởi vì tâm pháp các môn các phái không giống, cho nên cách dùng cũng không đồng nhất. Bởi vì ta là Huyền Môn chính tông, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất mạch tương truyền. Cho nên, ta thiết trí hai cái trận pháp này đều là cao cấp nhất.
Trải qua trận pháp cường hóa của ta, còn có tam muội chân hỏa tế luyện, thanh kiếm này hiện tại như thoát thai hoán cốt, dù đồng dạng tài liệu chế tạo ra, ta cũng vậy có lòng tin một kích PHÁ.... cái gì là Tứ Nguyên Tố Thần Đích Tí Hộ.
À! Còn Phong Thần Chi Thuẫn nữa. Cũng tuyệt đối không thể ngăn nổi thanh phi kiếm ta đây công kích. Tương đối đáng tiếc chính là kiếm này thật sự quá nhỏ. Dài không quá ba tấc, chuôi chiếm một phần ba, chiều rộng chỉ có nửa tấc, kích cỡ như vậy để lại hậu quả là nó mỏng như giấy.
Nhìn lấy phi kiếm trong tay màu xanh nhạt, bần đạo dở khóc dở cười. Đây là phi kiếm hay là chủy thủ đây? Có lẽ dùng nó gọt quả táo và vân vân..., tương đối thích hợp. Thật là! Cực khổ hồi lâu không nói, còn lãng phí tuyệt bút tài liệu, ngay cả long tinh cùng thần chi kim cũng đập vào. Làm ra một con dao gọt trái cây.
Dao gọt trái cây thì dao gọt trái cây chứ sao, hiện tại nó vẫn chỉ là bán thành phẩm. Một thanh phi kiếm tốt hoặc pháp bảo cũng phải một kiếm hồn tốt hoặc gọi là Khí Hồn. Ta chuẩn bị thứ hồn phách gì cho vào đây? Đây là đại sự quan hệ trực tiếp đến phẩm chất phi kiếm, không được qua loa.
Cái Thứ? Không được, đi theo ta vẫn trung thành cảnh cảnh, có tình cảm rồi, không nỡ. Triệu hoán pháp bài Hỏa phượng hoàng? Tốt thì tốt thật, nhưng có chút không phải với Tiên Nhã, thứ kia dù sao cũng là bảo bối tổ truyền của người ta, làm hư sao được? A... Nghĩ tới, trong tay Khắc Lý, bên trong Ám Hắc Long Cốt Trượng không phải phong ấn mấy linh hồn siêu cấp ma thú sao? Cũng có thứ gì nhỉ? Có linh hồn Ám Hắc Ma Long, như vậy dường như tương đối hung mãnh, đại khái Khắc Lý không bỏ được đi cấp cho ta, mà cướp đoạt cũng không tốt cho lắm? Còn có linh hồn Địa Vực Long, vật này hình như là nguyên tố sinh vật, linh hồn kết cấu cùng thuộc tính thanh kiếm này không hợp mà? Nó là hỏa độc, Độc Long độc hẳn là thuộc thủy, không tốt. Cũng chỉ còn lại có Nữ Yêu Vương rồi.
Cái đồ chơi này dường như không tệ lắm. Hai mắt ta tỏa sáng, có ý nghĩ mới lạ, Nữ Yêu Vương hầu hết có khả năng nguyền rủa đối phương. Lực công kích của nàng mặc dù rất yếu, nhưng hiệu quả ma pháp của nàng thật sự là quá biến thái. Nghe nói, nàng mỗi một lần công kích thành công, thế nhưng có thể đồng thời gây ra cho địch nhân chín loại hiệu quả thương tổn hoàn toàn khác nhau, theo thứ tự là suy yếu, tê dại, chậm chạp, hủ thực, hút máu, trúng độc, già yếu, gia tăng thương tổn, hoảng hốt. (hư nhược, ma tý, trì hoãn, hủ thực, hấp huyết, trúng độc, suy lão, thương hại gia thâm, hoảng hốt. )
Suy yếu, để cho trong người cảm thấy suy yếu vô lực, thể lực rớt xuống, dễ dàng mệt nhọc.
Tê dại, để cho trong người cảm thấy cả người tê dại, hành động trở nên có chướng ngại, khó khăn.
Chậm chạp, để cho người trúng thuật hành động chậm chạp. Bất luận là đi lại hay là công kích, động tác cũng trở nên rất chậm.
Hủ thực, để cho vết thương trong người thối rữa, dù có khải giáp cũng sẽ rất nhanh bị ăn mòn, cuối cùng tan biến.
Hút máu, từ trên người người trúng thuật hút lấy năng lượng bổ sung trên người mình, thuộc về pháp thuật thiệt người lợi mình.
Trúng độc, người dính thuật thân trúng kịch độc, đối với sinh mạng thể liền có hiệu quả, đoán chừng không hề dưới Độc Long hoặc Cửu Đầu Xà độc. Người bình thường tuyệt đối dính cái liền xong đời.
Già yếu, một loại nguyền rủa, để cho người trúng thuật nhanh chóng mất đi sinh cơ, đối với vong linh đều hữu hiệu.
Gia tăng thương tổn, tăng thêm thương tổn cho thân thể đồng thời xúc phạm tới linh hồn, người trúng loại nguyền rủa này, nếu bị những người khác đánh trúng, tương đương nhận lấy hai lần đả kích. Lợi hại chút, trực tiếp bị đánh tan linh hồn.
Hoảng hốt, nguyền rủa cực kỳ biến thái, trực tiếp tác dụng linh hồn đối thủ, để cho giác quan hắn thấy được ảnh hưởng mặt trái tâm tình, biểu hiện ra tinh thần cực độ hoảng hốt. Người trúng thuật, không chỉ đánh không trúng đối thủ, còn có thể công kích đồng đội, thậm chí tự sát cũng không chừng. Mấu chốt nhất chính là, pháp thuật này là tinh thần pháp thuật tùy thời phát động, chỉ cần nhích tới gần nữ yêu vương, liền chịu ảnh hưởng. Nếu như thấy ánh mắt nữ yêu vương, cơ hồ nhìn tất trúng. Hai người đối nhãn?!? Ha hả, trừ phi tinh thần lực ngươi so với nữ yêu vương mạnh hơn, bằng không ngươi đợi đến khi làm con rối cho nàng đi, do nàng định đoạt số mệnh.
Nếu kiếm hồn của thanh phi kiếm là từ nữ yêu vương biến thành thì... , vậy có phải hay không cũng sẽ chứa chín loại thuộc tính này gia trì đây? Nữ yêu vương lực sát thương thấp, nhưng phi kiếm của ta rất lợi hại mà. Không sợ chém không xi nhê, chỉ sợ chém không tới, có nữ yêu vương nguyền rủa, ai còn chạy được? Hai bên phối hợp lại nhất định đại phóng quang mang.
Còn có một vấn đề chính là Khắc Lý tương đối không thích nữ yêu vương, nàng đối phó lính quèn còn có tác dụng, nhưng thân là vong linh Vu sư hắn cũng am hiểu pháp thuật phạm vi lớn, thời điểm Khắc Lý dùng nàng quá ít. Còn đối phó địch nhân cường đại, nữ yêu vương liền lực bất tòng tâm rồi, thực lực mạnh cũng ý nghĩa tinh thần lực cường đại, với đối thủ tinh thần lực so với mình mạnh hơn, nữ yêu vương không có tác dụng quá lớn. Như vậy, đối với Khắc Lý mà nói, nữ yêu vương tồn tại là thứ yếu. Ta đi tìm hắn đòi hàng, hắn cũng sẽ không đau lòng quá mức.
Nghĩ tới đây, ta vội vàng xuất quan. Ngựa không ngừng vó, dùng Cái Thứ mở ra không gian môn trở lại lãnh địa. Hắc hắc... Có Cái Tỳ ở đó, thật là dễ dàng hơn nhiều.
Bí mật đi tới thư phòng, chỉ có Vương tiên sinh cùng Khắc Lý, Mân Nhi, cùng với Tạp La biết bí mật Cái Thứ. Cho nên chuyện ta đến nơi đây cần giữ bí mật. Rồi phòng ngủ của ta cùng thư phòng trừ mấy người kia thì bất luận kẻ nào cũng không thể tiến vào. Ta mỗi lần tới, chỉ cần từ ma pháp ấn trong thư phòng hoạt động, Vương tiên sinh sẽ rất nhanh chạy tới.
"Đại nhân, ngài cuối cùng đã trở lại!" Vương tiên sinh nhìn thấy ta, câu nói đầu tiên là oán trách như vậy.
"Có chuyện gì không?" Ta kỳ quái hỏi.
"Có hai người muốn gặp ngài, đã đợi ngài hơn mười ngày rồi, ta đưa tin tức tới vương đô, đoán chừng còn chưa tới sao?" Vương tiên sinh hỏi.
"Dĩ nhiên không có đến." Ta cười nói: "Ta có chuyện trở lại tìm Khắc Lý. Đúng rồi, ai tìm ta?"
"Bàn Thạch quân đoàn, tân nhậm Thống soái Thiết Thạch cùng một tiểu cô nương che mặt." Vương tiên sinh nói: "Bọn họ tựa hồ rất gấp!"
"Ừ, được rồi. Ta đi gặp." Ta nói: "Ta ở chỗ này đợi bọn họ. Lập tức dẫn bọn hắn tới!"
"Vâng!" Vương tiên sinh rời đi, ta cũng lâm vào trầm mặc.
Kể từ khi Nhị vương tử tru diệt hơn mười lão ấu phụ nữ và trẻ em ở Tinh Nhược Bảo, toàn bộ đại lục cũng sôi trào. Ít nhất tất cả mọi người còn ở dưới ánh sáng của Quang Minh thần. Cho nên trong chiến tranh, mặc dù chuyện tình giết chóc bần dân cũng có phát sinh, nhưng tàn sát hàng loạt dân trong thành lại rất ít xảy ra. Dù là Thạch Nguyên Nhị Lang ở Ngõa Nạp vừa giết vừa cướp, cũng không dám đem dao mổ chỉ hướng thành trấn, ngay cả chuyện tình tàn sát thôn hắn cũng không dám ra tay, vì sẽ ảnh hưởng rất xấu. Chuyện lần này thậm chí kinh động đến Giáo Hoàng. Phái ra một nhánh thủ hộ quân đoàn đóng ở Tạp Tây Á đến Tinh Nhược Bảo dò xét sự thật. Biết được chân tướng rõ ràng, Giáo Hoàng giận dữ giao trách nhiệm thủ hộ quân đoàn ở tại địa phương mang hai vạn người tiếp quản Tinh Nhược Bảo. Không cho một quân nhân Ngõa Nạp đi qua. Khiến cho Tạp Tây Á tạm thời được cứu.
← Ch. 184 | Ch. 186 → |