Truyện ngôn tình hay

Truyện:Trương Tam Phong Dị Giới Du - Chương 202

Trương Tam Phong Dị Giới Du
Trọn bộ 863 chương
Chương 202: Kết cục của sắc lang
0.00
(0 votes)


Chương (1-863)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

"Ha ha!" Tổ mẫu ha ha nở nụ cười.

"Ai!" Giáo Hoàng cười khổ lắc đầu.

"Ngươi muốn chết phải không?" Đông Ni tức giận đến tái mặt, trong lòng nói thầm, ta vừa nói một cái hàng không phải chỉ là một cách nói thôi sao? Ngươi cho là thật à.

"Tốt lắm, nói thật!" Tổ mẫu cười nói.

"Thật sự là một cái hang a!" Tát Đại Mộc ủy khuất nói.

"Ngươi chọc lão tử phải không?" Đông Ni nhấc hắn lên, giơ nắm đấm như muốn đánh xuống.

"Ngươi làm gì đấy?" Tạp Thu Toa tới kéo Tát Đại Mộc lại, cả giận nói: "Không được khi dễ hắn!"

"Hừ!" Đông Ni không có cách nào đành phải hừ lạnh một tiếng.

Tát Đại Mộc tìm được đường sống trong chỗ chết, sợ đến xanh mặt. Chỉ khí thế mà vị lão nhân này biểu hiện ra thôi cũng làm toàn thân hắn mềm nhũ ra rồi, nếu bị hắn gõ một cái chắc khỏi mơ trở về quá. Hắn cảm kích nói với Tạp Thu Toa: "Đa tạ tiểu thư!" Hắn là một người khôn khéo, ta từng chỉ thị qua hắn phải đối đãi vị Tạp Thu Toa tiểu thư này như với mẹ hắn vậy, lúc ấy tuy hắn không rõ ra làm sao, nhưng vẫn làm rất tốt, hầu hạ Tạp Thu Toa thoải mái vô cùng, bây giờ mới thấy có ưu đãi đây.

"Hang cỡ nào?" Tổ mẫu lại hỏi.

"Có thể cho vài người cùng nhau tắm rửa." Tát Đại Mộc nói.

"Nói bậy! Sao có thể nhiều như vậy được?" Tổ mẫu bỗng nhiên nói: "Vẫn còn ở đó sao?"

"Còn!" Tát Đại Mộc nói: "Cái hang này ở trong tầng hầm, bọn họ còn chưa đánh đến chỗ đó đã bị Tạp Thu Toa đánh chạy!"

"Kháo!" Sắc mặt Đông Ni rất khó xem, nói với tổ mẫu: "Nếu không có tổn thất, có phải có thể..."

"Có thể cái gì?" Tổ mẫu xen vào lời hắn: "Có muốn ta thẩm tra ra thêm cái gì không?"

"Ngươi!" Đông Ni cũng tự biết nếu muốn đòi về là không thể, cây nỏ tinh xảo kia là một tác phẩm thời kì cường thịnh của Địa Tinh bộ tộc, sau Thần Ma Đại Chiến, Địa Tinh bộ tộc cơ hồ toàn bộ biến mất, tay nghề tinh xảo của bọn họ cũng theo đó mà thất truyền. Cây nỏ này là một vũ khí điên phong trước thời đại chiến, thân nỏ chỉ vẻn vẹn hơi lớn hơn bàn tay một chút, ở trên có khắc ma pháp trận cực nhỏ, nhỏ đến nỗi cơ hồ làm người ta nhìn không ra, truyền thuyết nói Địa Tinh bộ tộc có một loại thủy tinh đặc biệt, dưới sự trợ giúp của nó mới làm họ có thể hoàn thành được ma pháp trận này. Tác dụng của thủy tinh kia là phóng đại vật thể, bây giờ vô luận là thủy tinh hay là Địa Tinh đại sư đều thất truyền, thứ này có thể nói là tuyệt phẩm!

Nỏ này có thể bắn liên tiếp cao nhất 12 phát, mỗi phát đều có thể bắn thủng trọng giáp trong 20 thước, xa hơn thì không chính xác. Tên của nó cũng rất kỳ lạ, dài 3 tấc, 12 cái hợp lại một chỗ mới được 1 cân. Mặc dù khi đối phó với hoàng kim cao cấp Chiến Sĩ, độ uy hiếp của món đồ chơi này rất nhỏ, nhưng đối với những cao thủ dưới hoàng kim cấp thì có thể trực tiếp hành hạ đến chết. Từ đó có thể nhìn ra được giá trị của nó, quả thực chẳng khác nào một khẩu súng lục thời vũ khí lạnh vậy. Ngày trước tổ mẫu nhìn thấy nó liền thích ngay, nhưng Đông Ni lại không cho, thứ này tra tấn tổ mẫu đại nhân hơn 30 năm a, hôm nay nàng có cơ hội có được nó, làm sao có thể thả trở về được?

"Được rồi! Đừng làm rộn nữa!" Giáo Hoàng cười khổ nói: "Đông Ni à, thứ gì ngươi tặng cho ta thì còn có thể lấy lại được, nếu đưa cho muội muội của ta rồi thì đánh chết ta cũng không tin ngươi lấy lại được, hay là làm chính sự đi!"

"Ừ." Đông Ni đáp ứng nói: "Đúng rồi, chẳng lẽ là mật đã bị pha loãng qua?"

"Đúng, cũng có thể!" Tổ mẫu hỏi Tát Đại Mộc: "Có phải là vậy không?"

"Ta không biết a!" Tát Đại Mộc ủy khuất nói.

Sự tình đến đây thì đơn giản rồi, đợi bọn họ kiểm tra thấy sự thật đúng là như vậy, Giáo Hoàng chỉ có thể bất đắc dĩ tuyên bố sự kiến chấm dứt! Sự kiện lần này, Thủ Hộ Quân Đoàn chết trận hơn 300, trên 100 người bị thương nặng, Đông Ni còn bồi vào một cây nỏ của Địa Tinh đại sư, lại bị người ta vây quanh tổng bộ vài giờ, hai phe từng vì vậy mà đã xảy ra nhiều lần đánh nhau, đều lấy Thủ Hộ Quân Đoàn thảm bại mà chấm dứt. Hai đại quân đoàn từ nay về sau bất đầu sinh ra vết nút, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt, đến cuối cùng cơ hồ thủy hỏa bất dung, thật sự làm ta đây cũng không ngờ tới, xem như thu hoạch ngoài ý muốn a! Cạc cạc, khi bần đạo ở Bác Lạp Tư, nghe được tin tức này, tâm tình vô cùng thư sướng a.

Mà sự tình đều đã trôi qua, hẳn là không có đại sự gì chứ? Sao Ái Liên Na lại bị dọa đến mức có nhà mà không dám về, lưu lạc đến đây tìm ta? Chuyện này vẫn là từ hai vị thiếu gia nhà Tắc Văn gây ra. Hai vị này, sau khi dính vào một cái đại họa như vậy liền bị phụ thân Mã Kỳ Nạp hung hăng giáo huấn một hồi, hơn nữa cấm đoán, kiểu như giam giữ lại. Nhưng mà người ta có mụ mụ tốt, công chúa Kham Mạt Tư Đế Quốc cũng không phải ngồi không, không đành lòng thấy con chịu thảm, cuối cùng nghe hai đứa cầu xin thế nào đó lại thả ra ngoài. Bất quá cũng là chuyện của vài ngày sau.

Hai con chim trong lồng sắt được bay ra, nơi đầu tiên muốn đi là tìm chỗ phát tiết tinh trùng! Khi đang vội vội vàng vàng đi đường, không ngờ lại nhìn thấy một muội muội xinh đẹp, một tân sinh của Thánh Đô cao cấp Ma Pháp Học Viện, nhìn quần áo không phải là kẻ có tiền có thế, nhiều nhất là xuất thân từ một gia đình tiểu quý tộc lụi bại mà thôi. Nhưng mà bộ dáng tươi ngon mọng nước như vậy a, thân hình nho nhỏ như rắn nước, uốn uốn éo éo, thật sự là phong tình vạn chủng a! Nhìn thấy tiểu thỏ trắng như vậy, hai cái đại hôi lang làm sao mà đi được đây?

"Làm sao bây giờ?" Khắc Lâm chảy nước miếng hỏi đệ đệ Bất Lại Nhĩ.

"Để ta đến trước cho!" Bất Lại Nhĩ đi thẳng vào chủ đề.

"Lần này sẽ không gặp phải Tạp Thu Toa nữa chứ?" Khắc Lâm lòng còn sợ hãi hỏi.

"Mẹ! Nàng cũng không phải là con chó nhỏ nhà ta nuôi, có thể ngày nào cũng đi theo chúng ta được à?" Bất Lại Nhĩ không kiên nhẫn nói.

"Vậy trước tiên cứ lừa đến vùng ngoại ô rồi nói." Khắc Lâm tiếu a a nói.

"Hắc hắc, lão quy củ." Bất Lại Nhĩ đáp ứng.

Hai cái tiểu tử này cái gì thì không được, nhưng chiêu thức gạt người tuyệt đối là Đại Sư Cấp. Rất thuần thục, rất nhanh lừa tiểu cô nương đến từ nông thôn này, hơn nữa bộ dáng 2 bại hoại này cũng là khá tốt nên cứ dễ dàng như vậy liền bị lừa đến vùng ngoại ô, danh nghĩa là đến nhà họ kiến thức một chút Thần Khí. Kháo! Nhà ai có Thần Khí không cất giấu đi, còn dám lấy ra tùy tiện cho người lạ xem à? Nhưng mà tiểu cô nương này không hỗ ở nông thôn đến, nàng tin thật. Khi đến một rừng cây nhỏ vùng ngoại ô, nhìn không thấy phòng ở mới cảm thấy không đúng, nói không muốn xem nữa, còn muốn chạy đi. Thất vất vả mới lừa tới, sao có thể để nàng đi đây?

Vì thế Bất Lại Nhĩ nói: "Ngươi xem, đây chính là Thần Khí nhà chúng ta!" Sau đó cởi quần ra, lộ ra thứ đồ vật dơ bẩn kia của hắn, còn cười dâm đãng với tiểu cô nương nữa.

"A!" Tiểu cô nương có ngốc cũng biết gặp phải thứ gì, hét lên một tiếng rồi nhanh chân bỏ chạy, nhưng lập tức bị Khắc Lâm sớm có chuẩn bị ôm lấy.

"Làn da thật trắng nộn a!" Khắc Lâm một bên giở trò, một bên trêu ghẹo.

"Ta đến đây, bảo bối!" Bất Lại Nhĩ vội vàng lao tới, nghẹn khuất mấy ngày rồi, một chốc liền cởi sạch quần áo, chuẩn bị vọt lên...

*****

Đột nhiên có một cái Thiết Thuẫn Bài lớn như khối ván cửa bay tới, nện lên lưng Bất Lại Nhĩ, làm hắn hoa lệ té trên mặt đất, cái thứ gì "cưng cứng" của hắn liền thẳng tắp đâm thọc sâu xuống đất, thực mạnh nha! có thể sử dụng phương thức này để đào động đấy! Thật sự là rất mạnh! Mà hình như lúc đó chỗ đó có cục đá linh tinh gì thì phải. Tóm lại, khi Bạch Sơn Thuẫn được Ái Liên Na tiểu thư cầm lên lại thì nửa người dưới của Bất Lại Nhĩ đã máu chảy ròng ròng rối! Máu cơ hồ là phun ra chứ không phải chạy nữa, chậm rãi thấm vào trong đất, thật là không bình thường nha.

Nhưng mà những thứ này bị Ái Liên Na tiểu thư trong cơn cuồng nộ trực tiếp không nhin, kỳ thật nàng đã sớm nhìn thấy hai cái thiếu gia Tắc Văn gia, tuy thấy bọn hắn lừa nữ hài tử nhưng cũng không la lên, bởi theo kinh nghiệm trước kia của nàng, lúc này đứng ra không chỉ là vô dụng mà còn bị cắn ngược lại một cái! Bình thường hai tiểu tử Tắc Văn gia sẽ nói: "Cô bé này thầm mến ta lâu rồi, có điều ta vẫn cho rằng đôi ta không hợp nên cự tuyệt nàng. Nhưng mà ngươi xem, nàng vẫn dây dưa ta không ngớt, còn phá hủy danh dự của chúng ta nữa!" Sau đó, nữ hài tử bị lừa sẽ triển khai khuyên răng hay trực tiếp mắng Ái Liên Na, cuối cùng, rất có thể biến thành chiến tranh giữ hai nữ hài tử, mà hai cái bại hoại thì ở một bên châm ngòi thổi gió! Vì thế Ái Liên Na nổi giận, đánh cho đứa ngốc không rõ chân tướng lại còn ngoan cố kia té trên mặt đất! Cái tên ma nữ Ái Liên Na hơn phân nữa là vì vậy mà có.

Cho nên, lần này Ái Liên Na đã hấp thụ giáo huấn, quyết định xuất hiện khi sự tình đã phát sinh, như vậy ít ra sẽ không bị hiểu lầm a? Vì vậy Ái Liên Na liền lặng lẽ đi theo bọn họ. Cũng là hai huynh đệ Tắc Văn gia không hay họ, bọn họ là trốn ra nên cũng không dám rất đường hoàng, cũng vốn không mang theo tùy tùng mà đến nơi này. Cảnh này giúp việc theo dõi của Ái Liên Na trở nên thực dễ dàng. Nếu không, bằng kỹ thuật theo dõi của Ái Liên Na đã sớm bị võ sĩ Tắc Văn gia phát hiện. Đợi khi trong rừng cây truyền đến tiếng kinh hô, Ái Liên Na mới lập tức giết tới! Xa xa đã thấy Bất Lại Nhĩ như muốn "đánh lên", Ái Liên Na sợ hắn đắc thủ, dưới tình thế cấp bách liền quăng Bạch Sơn Thuẫn đến.

Hai huynh đệ này thật tội, tấm chắn nặng mấy trăm cân lại bị Ái Liên Na ném vừa chuẩn vừa độc, lấy thực lực của Bạch Ngân Cấp Chiến Sĩ mà nói, thứ lớn như vậy, âm thanh xé gió cũng to như thế tổng nên phát hiện ra chứ? Nhưng mà ai bảo Bất Lại Nhĩ đang hưng phấn "cương" lên đâu? Vì vậy năng lực ứng biến cũng giảm xuống không phải chỉ một ít a! Vì vậy mới có một màn "đào đất" vĩ đại như vừa rồi.

Ai! Bần đạo nghe mà cảm thấy thực tội nghiệp cho hắn, nếu sau này gặp lại Bất Lại Nhĩ, hắn còn có thể "giơ lên" thì bần đạo ta sẽ thực bội phục hắn! Thực bi ai cho hài tử đáng thương này a!

"Ngươi!" Khắc Lâm bi phẫn nhìn Ái Liên Na, cũng không biết nên nói gì cho phải, hắn không khỏi hoài nghi hai huynh đệ mình có phải đắc tội Quang Minh Thần nên bị nguyền rủa không? Sao vừa từ trên giường xuống, đi ra hành sự, không trêu vào Tạp Thu Toa thì đụng phải Ái Liên Na?

"Bây giờ ngươi còn gì để nói không?" Ái Liên Na chính nghĩa lẫm lẫm nói: "Hôm nay ta nhất định sẽ thay các tỷ tỷ bị ngươi khi dễ đòi lại công đạo!"

"Xú nha đầu, ta liều mạng với ngươi!" Khắc Lâm rút ra thanh kiếm tùy thân, giết về phía Ái Liên Na! Hai người cứ thế chiến thành một đoàn. Nói thật ra, thực lực Khắc Lâm trong cùng lứa tuyệt đối thuộc loại đứng đầu, nếu không cũng sẽ không được phụ thân hắn coi trọng như vậy! Nhưng mà đối thủ của hắn là Ái Liên Na, là thiên tài xuất thế! Từ lúc sinh ra đã phát hiện nàng thần lực kinh người rồi, lúc đó bà mụ đỡ đẻ bị cánh tay nhỏ bé của nàng cầm lấy liền hô đau, mở tay ra đã thấy xanh tím rồi. Từ đó về sau không có mấy ai dám ôm nàng, mà khi nàng ôm bình sữa bú, thường xuyên bóp vỡ bình!

Bởi mẫu thân nàng chết vì khó sanh, nàng lại có một thân quái lực nên người ta vẫn gọi nàng là tai tinh hàng thế, vì thế nàng vẫn thực cô đơn, không ai nguyện ý chơi với nàng, vì lúc nàng cao hứng, có thể nàng sẽ nhấc bạn cùng lứa lên quay vòng vòng! Mồ hôi! Vì thế, rơi vào đường cùng, phụ thân nàng cho nàng gia nhập hàng ngũ Cuồng Tín Giả, lúc này nàng mới biểu hiện ra thiên phú kinh người của mình! Pháp thuật của Cuồng Tín Giả cơ hồ là Thần Thuật, dựa trên tín niệm ngoan đạo, thành kính. Đứa nhỏ trong lòng đều trống rỗng, rót vào cái gì thì thành cái đó, dưới sự giám sát của phụ thân, không có một chút tạp niệm nào, có thể không thành kính sao?

Khi Ái Liên Na 5 tuổi đã có thể chính thức thi triển pháp thuật của Cuồng Tín Giả, 7 tuổi bắt đầu thăng cấp, 12 tuổi đánh bại Bạch Ngân Chiến Sĩ, được xưng là Thánh Đô tuyệt thế thiên tài, bây giờ có lẽ nàng đánh với một Hoàng Kim Cấp Chiến Sĩ thì không được, nhưng đối phó với Bạch Ngân, hơn nữa còn là trung cấp thì thật sự chỉ là chút lòng thành, huống hồ Bạch Sơn Hắc Thủy cũng không phải trưng cho đẹp.

Hai người động thủ vẻn vẹn vài hiệp thôi thì Khắc Lâm đã sắp không được rồi, bị Ái Liên Na đánh cho nhảy tới nhảy lui, lăn qua lăn lại, cuối cùng có một lần không phòng bị tốt, bị Ái Liên Na bức đến một chỗ nhỏ hẹp, cũng không có cách nào dựa vào linh hoạt mà trốn tránh thế công của Ái Liên Na nữa! Sau đó Ái Liên Na bắt lấy cơ hội, hung hăng bổ một kiếm vào đầu! Khắc Lâm bất đắc dĩ, trốn không thoát, cũng chỉ có thể đón đỡ a! Bội kiếm quý tộc của hắn làm sao có thể ngăn cản Hắc Thủy Kiếm mạnh mẽ bổ xuống được? Hơn nữa Ái Liên Na còn là một biến thái trong biến thái! Chỉ khi "keng" một tiếng, bội kiếm của Khắc Lâm gãy làm hai, dư thế còn tiếp nên hung hăng chém lên vai Khắc Lâm, trực tiếp cắt đứt 1 cánh tay hắn.

"A!" Khắc Lâm hét thảm một tiếng đến tận trời, sau đó hắn nhanh chân bỏ chạy, ngay cả đầu cũng không dám quay lại, một bên chạy một bên hung tợn nói: "Ngươi giết đệ đệ ta, phế một cánh tay của ra, ta không kiện lên Giáo Hoàng bắt người đền mạng không được!"

Hắn nói làm Ái Liên Na sợ hãi, nàng vẻn vẹn chỉ muốn đánh người trút giận mà thôi, chưa nghĩ cướp đi sinh mệnh của họ. Tuy Ái Liên Na ngay thẳng nhưng không có nghĩa là nàng ngốc, nàng đương nhiên biết hậu quả nghiêm trọng của việc này. Nhìn qua thì thấy cô nương kia đã sớm chạy mất, có nghĩa là không còn ai sẽ vì nàng chứng minh cái gì cả, mà khi nàng thật cẩn thận nhìn lại Bất Lại Nhĩ mới phát hiện tiểu tử kia mất máu quá nhiều mà chết!

"Ta giết người?" Ái Liên Na thất kinh lẩm bẩm: "Làm sao đây?"

Nàng nhớ tới đạo lý phụ thân dạy nàng, giết người thường mạng, phụ thân cũng từng nói qua đám thiếu gia của Tắc Văn gia tộc có không ít bại hoại, nhưng thế lực cường đại, ngươi đánh bọn hắn một chút thì không sao, mấy lão gia hỏa chúng ta đều có ước định bất thành văn, bọn nhỏ đánh nhau thì kệ bọn nó, không hỏi đạo lý, chỉ hỏi thắng bại, kẻ thắng làm vua, không phục thì tự mình đi tìm lại mặt mũi, nhưng mà ngàn vạn lần không được xảy ra việc mất mạng người khác! Ngàn vạn lần, ngàn vạn lần! Nếu không thì đến ta cũng không thể che chở cho ngươi!

Crypto.com Exchange

Chương (1-863)