Truyện ngôn tình hay

Truyện:Trương Tam Phong Dị Giới Du - Chương 254

Trương Tam Phong Dị Giới Du
Trọn bộ 863 chương
Chương 254: Ai tính kế ai?
0.00
(0 votes)


Chương (1-863)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Xế chiều hôm đó, trời còn chưa tối ta đã dẫn đại quân ra. Hành động lần này cần phải tốc chiến, ta xuất động ba cái kỵ sư đoàn, tổng cộng 18 vạn bộ đội và 1 vạn Cận Vệ Quân của phụ than!

Cũng không phải sử dụng cả 18 vạn bộ đội, ta vẻn vẹn chỉ dùng 1 sư đoàn 6 vạn người để đánh lén mà thôi, thêm 1 vạn của phụ thân nữa cũng đủ tẩm nhừ tử Tạp Đặc Vương Gia Cận Vệ Quân đệ nhất sư đoàn rồi! Vì đánh lén, thanh âm hành quân của Địa Hành Long thật sự quá lớn nên không có mang theo, để bọn hắn và 2 sư đoàn khác sẽ tiếp ứng trên đường chúng ta trở về, nếu vạn nhất chúng ta bị dây dưa chậm trễ thời gian phản hồi mà viện quân địch nhân đuổi theo không rời, cạc cạc! Vậy thì ta làm 1 chiêu phục kích nữa! Chiêu này gọi là liên hoàn pháo, ai tới mà chẳng chết!

Dưới sự giám thị của rada, chúng ta tiếp cận bọn hắn gần 20 dặm vẫn chưa bị phát hiện, ven đường gặp được 2 tiểu đội trinh sát đã bị cao thủ liệp sát đoàn ta phái ra phục kích, diệt sạch! Càng đi về phía trước ta càng thêm cẩn thận. Trên cái đại thảo nguyên này có một ít cao nhân có thể quỳ rạp trên mặt đất, nghe được tiếng đại quân di động trong vòng 20 dặm, ta không thể đại ý được.

Dưới mệnh lệnh của bần đạo, các chiến sĩ đều xuống ngựa, dùng da lông dày đã chuẩn bị trước bọc chân ngựa lại. Ngoài trọng giáp kỵ binh ra, khinh kỵ còn lại đều xuống ngựa đi bộ, lén lút đi về phía trước. Mãi đến khi khoảng cách còn chừng 2-3 dặm mới tập thể lên ngựa, nhẹ nhàng tiếp cận. Mặc dù nhẹ nhàng nhưng mấy vạn kỵ binh đánh bất ngờ, mặt đất đều phải run lên, có thể bắt người ta không phát hiện sao? Da dày cũng không có khả năng hoàn toàn làm tiêu trừ chấn động a?

Tạp Đặc quân doanh bắt đầu xuất hiện âm thanh ồn ào, có vẻ thập phần bối rồi, rất nhiều người tán loạn chạy ra. Bây giờ có bại lộ cũng không sao cả, khoảng cách này rất thích hợp xung phong mà! Mấy vạn đại quân không hẹn mà cùng nhau gia tốc!

"Các huynh đệ, theo ta lến, diệt đám món lòng cẩu nuôi dưỡng này!" Phụ thân hét lớn một tiếng, đồng thời không quên thả ra chiêu bài của hắn - Quang Minh pháp thuật "Quang Minh Lễ Tán"! Sau đó một mình mọt thú xông vào doanh địa Tạp Đặc đại quân! Cận Vệ Quân sau hắn cũng không cam lòng lạc hậu, đều rống giận lao về phía địch nhân đang còn ngơ ngác!

Mà lúc này ta phát hiện ra hiệu quả pháp thuật này của phụ thân tốt hơn bình thường rất nhiều, tầng bạch quang kia bám vào người tạo thành một chiến giáp, dày hơn xưa rất nhiều, hiển nhiên năng lượng ẩn dấu bên trong mạnh hơn rất nhiều. Hơn nữa diện tích chiêu này bao trùm cả hơn 500 thước, bán kính gần 600 thước làm vài ngàn thủ hạ của hắn đồng thời được lợi. Xỉu! Hóa ra Quang Minh thể chất còn có tác dụng tăng phúc uy lực của pháp thuật Quang Minh Hệ a! Nhưng mà ngay cả pháp thuật của trang bị mang theo cũng tăng phúc thì có phải là biến thái quá không?

Tóm lại, nói gì thì nói, lần đánh lén này hoàn toàn có thể dùng hai chữ hoàn mỹ để hình dung. Đại quân bần đạo xuyên từ trước ra sau, dẫm đại doanh của địch thất linh bát lạc, rất nhiều người đều chưa kịp ra lều trại đã bị lều trại sụp đổ đè lên, sau đó là vô số chiến mã chạy như bay phóng qua, để lại một đống thịt vụn. Một ít tên khôn khéo đã sớm bị tiếng chân đánh thức, không có ngủ say mà là chạy lên ngựa chuẩn bị chiến tranh, đám lão luyện này coi như may mắn, gặp chuyện không ổn liền dắt ngựa bỏ chạy, bần đạo đương nhiên không thể đuổi theo hết được.

Khi bần đạo chà đạp tiền doanh thì doanh trướng tại trung tâm, sư đoàn trường Đê Đê Á đang ngủ say ở trong té nhào xuống đất. Vì nữ nhân nên chiến giáp vân vân hắn cởi sạch cả, chờ khi hắn hoang mang rối loạn mặc vào xong, đi ra ngoài đã thấy đại doanh hóa thành một biển lừa, mà chúng ta đang lao về phía trung quân. Hắn vừa nhìn thấy đã biết mình xong đời rồi! Trên cái thảo nguyên mờ mịt này không có gì che chở, ngăn cản, doanh địa mình không có cả hàng rào, bị mấy vạn hổ lang chi chà đạp, có thể không xong đời sao!

Bất quá, cái làm cho lòng hắn hơi bình tĩnh lại là thế cục giờ không phải quá xấu, dù sao phía sau lưng mình còn mấy trăm vạn viện quân, mà đối thủ dường như chỉ có mấy vạn người thôi, nếu mình chiến đấu hăng hái thì... Vừa rồi hắn còn định nhanh chân bỏ chạy, nhưng giờ hắn đã có dũng khí đánh một trận!

Hơn nữa bộ đội của hắn cũng không phải toàn là bao cỏ, dù sao cũng là Tạp Đặc đệ nhất sư đoàn, ít nhất ở trung quân của hắn cũng có không ít tinh nhuệ. Khi quân ta vừa bắt đầu tập kích thì họ đã thanh tỉnh rồi, cũng bắt đầu tự động tập kết đợi lệnh. Những chiến sĩ này từ khi vào thảo nguyên cơ hồ là giáp mũ không cởi, ngựa không rời xa, trạng thái tùy thời đợi lệnh, hôm nay cuối cùng cũng có tác dụng! Đê Đê Á lên ngựa cầm thương, nhìn 3 vạn thủ hạ tinh nhuệ đi theo mình nhiều năm này không khỏi sinh ra hào khí. Hắn hét lớn: "Viện quân chỉ cách chúng ta chừng 20 dặm, chỉ cần chúng ta kiên trì hơn 30 phút thì địch nhân sẽ trả giá, đến lúc đó ta sẽ thưởng cho mọi người gấp mười lần, gia quan tiến tước, công danh lợi lộc ngay trước mặt! Lấy danh dự gia tộc của ta thề, ta quyết không nuốt lời!

"Thề sống chết đi theo tướng quân!" Mọi người bị lời của hắn đả động, đỏ mắt đáp ứng.

"Trận hình đột kích! Theo ta lên! Ai cản đường, giết không tha!" Đê Đê Á hưng phấn rống to, dẫn người vọt tới tiền doanh! Đầu tiên chém giết người một nhà, đạp máu tươi của bộ hạ mình mà vọt tới tiền doanh, gặp chủ tướng dũng mãnh như thế, những chiến sĩ tháo chạy cũng quay ngựa, giết ngược trở lại!

Nói thật, bần đạo qua rada đã thấy Đê Đê Á tập kết bộ đội nhanh như vậy, bổn sự trì quân của hắn quả thật làm ta hoảng sợ. Ta vốn tưởng rằng hắn sẽ quay đầu bỏ chạy, nếu vậy thì ta cũng chỉ có thể than ngắn thở dài, hoặc là hắn sẽ chết dưới vạn quân ngay tại trung quân, nhưng không nghĩ tới hắn có dũng khí tiến hành phản xung phong.

Dưới tình huống bình thường, đây tuyệt đối là lựa chọn sáng suốt nhất, thích hợp nhất. Kỵ binh không phải là binh chủng phòng bị, mà trung quân đại doanh ngay cả hàng rào cũng không, làm sao thủ đây? Về phần chạy trốn tức là buông tha cho toàn bộ đại doanh, mặc cho người đuổi giết, số người hắn có thể mang về đại khái là số người đang ở bên cạnh hắn, còn lại tuyệt đối là xong đời.

Dưới loại tình huống này chỉ có phản xung phong là thích hợp nhất, không chỉ có thể đầy đủ phát huy ra ưu thể của kỵ binh mà còn có thể kéo sĩ khí của mọi người lại, nếu hắn có thể chống lại được một chút, bộ đội ở hậu doanh có thể thắng được thời gian quý giá tập kết an toàn, chờ khi hậu doanh tập kết xong qua cứu viện thì bọn họ có thể đánh cái ngang tay rồi!

Đáng tiếc là, đối thủ hắn gặp phải quả thật quá cường đại. Bộ đội Đê Đê Á suất lĩnh vừa vọt tới tiền doanh đã đụng vào phụ thân, lúc ấy hắn nhìn thấy chiến giáp màu vàng uy phong của phụ thân, nhất là Thiết Giáp Thú dưới thân lập tức hiểu được việc lớn không tốt, nhưng mọi người đã đến đây có thể lui về sao? Hắn đã là tên trên dây, không thể không phát! Đành phải kiên trì vọt về phía phụ thân!

"Nha nga!" Đê Đê Á gào lớn để lấy dũng khí cho mình, nhưng mà vẻn vẹn trong nháy mắt khi đối mặt với phụ thân thì thanh âm này đã trở thành thanh âm bi thống trước khi chết! Hắn thân là hoàng kim trung cấp chiến sĩ, một tích tắc trước khi sinh mệnh trôi đi đã hoàn toàn hiểu được một chuyện, hóa ra chênh lệch của mình với người ta lớn như vậy sao?

Phụ thân giết một đường, quân địch chạy tán loạn, đang buồn bực không thôi! Đột nhiên nhìn thấy Đê Đê Á dẫn quân tiến hành phản xung phong lập tức hưng phấn lên, cái càng làm hắn cao hứng là tướng lãnh địch nhân thậm chí có dũng khí lao về phía hắn làm hắn vui vẻ vô cùng. Vì tỏ vẻ kính ý với vị dũng sĩ này, hắn lập tức thôi phát đấu khí đến cùng cực, hung hăng bổ một kiếm tới!

Đấu khí bạch kim giống thực thể vừa hiện làm Đê Đê Á sợ tới mức thiếu chút nữa tè ra quần, nhanh chóng đổi công làm thủ, dùng đầu thương chắn đấu khí trọng trảm của phụ thân, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, đầu thương, đầu người thêm đầu ngựa của Đê Đê Á cùng bị phụ thân trảm xuống!

Một kiếm tước tam thủ! Hiệu quả rất rung động, đương trường làm các chiên sĩ của Tạp Đặc đệ nhất sư đoàn sợ hãi, cái này là người sao? Chiến sĩ bên phía phụ thân lại sĩ khí đại chấn, dưới trường hợp trái ngược này, bộ đội phản xung phong của Tạp Đặc bị tan rã, bị giết đến kêu cha gọi mẹ, chạy trối chết!

"Phi!" Phụ thân tức giận phun ra một ngụm, mắng: "Còn tưởng có thể hảo hảo đánh một trận chứ, hóa ra là một cái ngu ngốc!" Nói xong tự mình giết về phía trung quân! Chỉ có chút bổn sự như vậy mà dám tới khiêu chiến, không phải ngu ngốc thì là cái gì?

Nhưng mà hành động của phụ thân lại làm bần đạo buồn bực không thôi, trong lòng âm thầm oán trách: "Bại gia tử a! Lần sau không đến lúc khó khăn nhất định không để hắn xuất chiến! Một kiếm liền chém bay 100 vạn! Ai chịu cho nổi? Nếu bị gia gia thấy không lấy roi quất hắn mới là lạ!"

Phải biết rằng dù sao Đê Đê Á kia cũng là vương tộc lập công lớn, toàn thân đều là bảo bối. Thương là ma pháp hàn thiết Điểm Tinh Thương, riêng tài liệu cũng không ít hơn 10 vạn, hơn nữa tay nghề của Ải Nhân đại sư, ít nhất cũng bán được mấy chục vạn, lại bị hắn làm hỏng cái một. Mà ma pháp áo giáp cấp bậc sư đoàn trường cũng là hàng cao cấp, ít nhất không có 10 vạn tuyệt đối đừng mơ. Phụ thân bổ nát cả mũ giáp, trên tay hắn nếu không có Long Giác Kiếm mà đấu khí cũng hùng hậu hơn người ta mấy lần thì sao dễ dàng phá hủy bảo vật như vậy được? Lần đầu tiên bần đạo hối hận, lúc trước không nên đưa Long Giác Kiếm cho hắn!

Đáng tiếc nhất là con ngựa kia, đó là một loại tinh khiết huyết mã độc hữu của Tạp Đặc vương thất, gọi là Mộng Huyễn Lam Kỵ vì ánh mắt màu lam và bốn vó của nó. Con ngựa này vô luận là tốc độ hay sức chịu đựng cũng đều là siêu nhất lưu, nếu không sao dám tới gần Thiết Giáp Thú? Tạp Đặc vương thất tổng cộng cũng chỉ mấy chục con, hơn nữa chỉ có đệ tử vương thất lập công lớn mới có tư cách cưỡi! Có cầu không cung, vô giá! Nếu như bị gia gia yêu ngựa nhìn thấy một bảo bối như vậy bị hắn trực tiếp chém bay đầu thì lão gia tử không phát điên mới là lạ!

Ngay khi bần đạo còn đang miên man suy nghĩ, một tia phản kháng ý thức cuối cùng của Tạp Đặc địa quân đã tiêu thất theo cái chết của Đê Đê Á, ngoài liều mạng trốn chạy ra không còn động thái khác nữa. Rất nhanh hậu doanh cũng bị chúng ta đột phát, bộ đội ở đây đã sớm chạy rồi. Phụ tâhn không nói hai lời muốn dẫn người truy đuổi!

"Dừng lại! Bảo bọn hắn đẩy nhanh tiến độ phá hậu doanh đi, phá xong không được truy, nhanh chóng lui binh!" Bần đạo cảm thấy hình như chiến đấu hôm nay có vẻ thuận lợi quá mức... Sợ đêm dài lắm mộng, cũng không kéo dài thời gian nữa, vội vàng hạ lệnh đánh nhanh rồi rút, ngay cả chiến lợi phẩm cũng chỉ là tùy ý kéo theo một ít chiến mã vô chủ mà thôi, còn lại thì mặc kệ!

"Tiểu tử, sao không truy chứ? Cũng có rất nhiều tên chưa kịp chạy mà, chỉ cần đuổi theo cam đoan làm sạch cả!" Phụ thân đang đuổi đến cao hứng, lại bị ta khẩn cấp kêu dừng, đương nhiên không quá nguyện ý rồi! Buồn đầu đến truy hỏi ta.

"Ta cảm thấy không đúng lắm, sự tình quá thuận lợi!" Bần đạo vẻ mặt nghiêm túc nói với phụ thân: "Tây Tư Nhĩ thân vương đấu với ta một tháng nhưng chưa từng chịu thiệt, lần nào bị ta tính kế cũng rất nhanh trả miếng, ta sợ lần này cũng là âm mưu của hắn!"

"Ừ! Tên tiểu tử kia quả thật rất giảo hoạt!" Phụ thân chỉ có điểm này là tốt, hắn biết mình không hiểu nhiều thứ lắm nên luôn tiếp thu ý kiến người khác, cho đến bây giờ cũng không vì điểm mặt mũi nhàm chán mà ngoan cố chủ trương của mình! Đây cũng là vì sao một cái chiến thuật ngu ngốc như hắn lại có thể ngồi vững chãi trên cái ghế quân đoàn trưởng!

Một bên bần đạo mệnh lệnh toàn quân lui về phía sau, một bên thả rada ra ngoài, phạm vi trinh sát của rada mặc dù trong vòng trăm dặm, nhưng là dù sao nó cũng phải bay qua mới thấy được, cũng không phải là bất cứ gió thổi cỏ bay gì trong vòng trăm dặm nó cũng có thể lập tức báo cáo ta biết được! Cho dù là khoảng cách 20 dặm thì nó cũng phải trinh sát hơn 10 phút mới được! Hơn nữa buổi chiều nó đã bay rất lâu rồi, đã mệt mỏi không chịu nổi nên khi đánh lén ta vốn không có phóng nó ra ngoài!

Bây giờ trong lòng bần đạo đã cảnh giác nên mặc kệ, thúc giục nó tăng phạm vi tìm tòi lên! Quả nhiên, cách chúng ta 20 dặm đã phát hiện hành tung của hai đại quân Tạp Đặc, đúng là muốn chặt đứt đường lui của chúng ta, tư thế muốn vây kín chúng ta. Hơn nữa bọn họ vượt qua chúng ta rất xa, cho dù giờ chúng ta muốn về cũng nhất định bị người ta chặn trên đường! Kết quả này làm bần đạo vô cùng kinh ngạc, Tây Tư Nhĩ thân vương này không khỏi quá lợi hại đi?

Sao hắn biết hôm nay ta đánh lén được? Đây là bần đạo nhất thời nảy lòng tham nha? Hơn nữa lấy vị trí của họ mà phán đoán, với tốc độ xuất động của họ thì khi ta còn chưa bắt đầu đánh lén họ đã ra ngoài rồi. Xỉu, sao bọn họ biết ta đến đây? Sao phán đoán được vị trí của ta? Đúng rồi, chết tiệt Đại Ma Đạo Sư, bần đạo đột nhiên nhớ tới Điện Hệ Đại Ma Đạo Sư Thác Khắc Đàn cũng bị Tây Tư Nhĩ thân vương mời đến, chỉ có hắn mới có thể phát hiện được sự biến hóa của đại quân trong mấy chục dặm.

Dù vậy trừ phi Tây Tư Nhĩ thân vương có chuẩn bị trước, nếu không sao có thể xuất động nhanh như vậy. Nói như vậy hẳn là người ta đã sớm có dự mưu, chuẩn bị tốt một cái ao để ta câu cá? Đáng thương cho Đê Đê Á, đứa nhỏ này đến chết cũng không biết bị người ta bán!

Hắc hắc! Đáng tiếc bần đạo không vội chút nào, thực mệt cho bần đạo luôn luôn cẩn thận, cách ta 40 dặm còn có 2 sư đoàn phục binh không xài đến đâu! Nếu không trong đám chúng ta có thể quay về được 2-3 thành là không sai rồi!

Quả nhiên không chỉ đường về đột nhiên có 20 vạn đại quân giết đến mà sau mông chúng ta cũng có một đội ngũ hơn 10 vạn đuổi theo, chuẩn bị tiền giáp hậu kích! Bất quá vì Tạp Đặc đệ nhất sư đoàn bại lui thật sự quá nhanh, bộ đội truy kích và vây kín cũng không phối hợp tốt, tuy đội ngũ phía trước ngăn chặn chúng ta nhưng bộ đội phía sau còn phải một lúc nữa mới có thể hoàn toàn vây quanh chúng ta.

" Hổ Hoàng! Hổ Hoàng!" 20 vạn kỵ binh chặn phía trước hưng phấn hô lớn, trong mắt họ, thắng lợi đã thuộc về Tạp Đặc! Mấy vạn Thanh Long Thiết Kỵ bị 20 vạn Tạp Đặc kỵ binh ngăn chặn đường đi, vô luận như thế nào cũng không thể chạy trốn được! Dưới sự suất lĩnh của Thống soái Tây Tư Nhĩ thân vương anh minh của họ, quân đoàn vừa trùng kiến trận đầu tiên đã là một trận bao vây tiêu diệt xinh đẹp, bọn họ có thể mất hứng sao?

So sánh với họ, các chiến sĩ Thanh Long Quân Đoàn tuy không hưng phấn như bọn hắn, nhưng lại không chút khiếp đảm, ngược lại còn dùng ánh mắt khinh thường nhìn đối thủ. 20 vạn đại giống như một bức tường thành che trước mặt chúng ta, lúc này trước bức tường có một đám người ngồi trên lưng ngựa, đầu lĩnh chính là Tây Tư Nhĩ thân vương!

Tây Tư Nhĩ thân vương là một vị trung niên thân sĩ rất có phong độ, nếu không có một thân giáp trụ thì nhìn sao cũng giống như một vị văn nhân đầy trí thức. Chỉ xét về khí chất thôi thì trong Thiết Tam Giác hắn hoàn toàn xứng đáng đệ nhất! Lúc này trên mặt hắn cũng không có nhiều ít hưng phấn mà càng nhiều là một loại tiếc hận, hảo hữu ngày xưa có thể giao thác tánh mạng giờ đây phải đứng trên chiến trường chém giết lẫn nhau, thật sự làm hắn không cao hứng nổi!

"Khiếu Thiên! Không nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt trong tình huống như thế này!" Trong lời nói Tây Tư Nhĩ thân vương tràn ngập vẻ không đành lòng.

"Đúng vậy!" Phụ thân cũng vẻ mặt buồn bực nói: "Ngươi không thể không tới sao?"

Ta xỉu! Có người nói như hắn sao?

"Ha hả!" Tây Tư Nhĩ thân vương vẻ mặt cười khổ nói: "Còn nói như vậy, ngươi cũng chiếm một nửa lãnh thổ của Tạp Đặc chúng ta, ta có thể không tới sao?"

Tuy khẩu khí của hắn giống như dạy bảo tiểu đệ, nhưng phụ thân không có chút bất kiên nhẫn nào!

"Ai!" Phụ thân thở dài nói: "Ta cũng không muốn a? Nhưng ai bảo Phùng Tu Tư hai ta ngủ một giấc thật sâu, tỉnh lại đã như vậy rồi? Sớm biết vậy ta tỉnh chậm lại vài ngày a?"

"Ha hả! Theo ngươi nói chẳng lẽ ngươi tỉnh muộn mấy ngày thì Tạp Đặc vương quốc sẽ bị các ngươi chiếm toàn bộ phải không?" Tây Tư Nhĩ thân vương cười nói.

"Đừng nói nhảm nữa! Ngươi đánh với ta hay thả ta đi? Nói thẳng đi!" Phụ thân sắc mặt nghiêm chỉnh, nói với Tây Tư Nhĩ thân vương, đây là ta nhắc nhở hắn nói.

"Chẳng lẽ lão bằng hữu chúng ta gặp mặt không thể ôn chuyện được sao?" Tây Tư Nhĩ thân vương vẻ mặt mất mác nói.

"Nhưng mà con ta nói ngươi đang kéo dài thời gian, để cho người của ngươi ở phía sau đuổi kịp, cùng vây công chúng ta mà?" Phụ thân lại ngây thơ hỏi, ta xỉu, hắn quả thật là một người thành thật nha, cái này cũng nói ra nữa!

"Ha ha!" Tây Tư Nhĩ thân vương cười to nói: "Không nghĩ tới ngươi có một đứa con thông minh như vậy! Hắn nói không sai, ta đang đợi truy binh sau lưng ngươi!"

"Vậy ta phải đấu võ rồi!" Phụ thân hỏi: "Ngươi có tránh ra không?"

"Ta lừa gạt ngươi, ngươi không tức giận sao?" Tây Tư Nhĩ thân vương lại kỳ quái hỏi.

Phụ thân lắc đầu nói: "Ở trong lòng ta, ngươi vĩnh viễn là đại ca mà ta có thể giao tính mạng mình. Hơn nữa ta chạy tới đánh lén ngươi cũng đâu có nói với ngươi đâu? Bây giờ là giao chiến quan hệ hai bên, ta và ngươi ai nói thật đều là bất trung với quốc gia! Ta sao có thể trách ngươi đây? Ngươi chuẩn bị đi, ta muốn đột kích!"

"Tốt lắm! Ngươi thành thục ổn trọng hơn!" Tây Tư Nhĩ thân vương vui mừng cười nói. Sau đó hắn cũng vẻ mặt nghiêm túc nói: "Đến đây đi, cho ta xem mấy năm nay ngươi có tiến bộ gì!"

"Như ngươi mong muốn! Toàn quân không kích!" Phụ thân nhấc Long Giác Kiếm trong tay, phóng xuất ra "Quang Minh Lễ Tán" xong hét lớn một liền, lập tức vọt về phía Tây Tư Nhĩ thân vương!

*****

Nhìn phụ thân lao lên như mãnh hổ, Tây Tư Nhĩ thân vương không chọn trốn tránh mà đồng dạng gầm lên một tiếng, đón đầu lao lên. Hai người, hai thanh kiếm, một ngân bạch, một thủy làm, hai loại đấu khí từ trong thân thể bức ra, như hai khỏa lưu tinh chạm mạnh vào nhau! Hai cái chiến hữu cùng xuất sinh nhập tử rốt cục đao kiếm chạm nhau! Ai! Anh hùng bi ai nha! bần đạo thở dài một tiếng.

Một tiếng kim chúc chạm nhau thật lớn vang lên, sau đó Tây Tư Nhĩ thân vương mang theo thần tình bất khả tư nghị bị phụ thân hoa lệ trực tiếp đánh bay ra ngoài. Nhìn bộ dáng giật mình của hắn, bần đạo cho rằng hắn rất có thể bị buồn bực tức chết!

Tây Tư Nhĩ thân vương sở dĩ buồn bực như vậy là vì hắn giao thủ với phụ thân không biết bao nhiêu lần rồi, cho tới bây giờ đều đánh một hồi mới bị thua, lần này lại biết phụ thân trúng phải Vạn Độc Huyết Chú, nghĩ đến dù không chết thì thực lực cũng phải giảm mạnh nên hắn mới lấy thân chính diện quyết đấu với phụ thân, không nghĩ đến kết quả lại bại lui một cách thống khoái như vậy. :

Tây Tư Nhĩ thân vương muốn đích thân đối chiến với cha ta, đương nhiên không phải vì nghĩa khí thành toàn cho bằng hữu, trước đại nghĩa của dân tộc thì nghĩa khí chỉ là chuyện cười mà thôi. Nguyên bản hắn muốn dù không phải đối thủ của phụ thân nhưng vẫn có thể tiêu hao một ít đấu khí của phụ thân, chờ khi hắn không chống đỡ được nữa thì lại gọi cao thủ đến đánh chết phụ thân! Như vậy có thể hoàn toàn tiêu diệt một cường địch của Tạp Đặc, lại có thể miễn đi sự xấu hổ và đau đớn khi tự tay giết chết bằng hữu của mình!

Nhưng mà hắn không ngờ tới, lấy thân thủ đứng đầu trong đám hoàng kim cao cấp chiến sĩ cũng không thể chịu nổi một kích toàn lực của phụ thân! Cái này làm hắn chấn kinh rồi! Hắn thậm chí nghĩ đến chẳng lẽ trước kia Long Khiếu Thiên giả ngu, cố ý thả mình? Vì hôm nay dễ thu thập ta sao? Nhưng mà hắn thông minh như vậy sao?

Dù sao thực lực của Tây Tư Nhĩ thân vương cũng không sai, sau khi phụ thân hoàn thành một kích, thân thể cũng vì hết lực mà rơi lại trên lưng Thiết Giáp Thú, mắt thấy Tây Tư Nhĩ thân vương hộc máu giữa không trung nhưng cũng mất đi cơ hội truy kích!

Ai! Bần đạo thật không cố ý mà! Ta chỉ không cẩn thận run đầu tay thôi, chỉ thấy một đạo tia chớp to ngang bắp đùi giáng từ trên trời xuống, tinh chuẩn hung ác nện lên đầu Tây Tư Nhĩ thân vương đang ở giữa không trung! Tuy cái này hình như thuộc loại đánh lén không hiệp nghĩ gì, nhưng không ai thấy ta làm nha, mặc kệ người ta nói gì ta cũng không thừa nhận!

"A!" Tây Tư Nhĩ thân vương bất ngờ không kịp đề phòng, ăn nguyên tia chớp lên đầu, một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, toàn thân hắn đã biến thành màu đen rốt cục cũng rơi xuống đất! Nhưng thật sự rất thê thảm nha, giống như một con vịt nướng vậy, còn bốc lên mùi khét nữa nha! Thủ hạ của hắn vội vàng ba chân bốn cảnh nâng hắn đi!

Biến hóa này rất ra ngoài ý liệu của mọi người, Tây Tư Nhĩ thân vương từ giao thủ đến bị thương té xuống đất vẻn Việt Namẹ cũng chỉ 2 - 3 giây, Pháp Sư bình thường ngay cả thời gian phản ứng cũng không đủ, nhưng ai bảo hắn đụng một cái quái thai như bần đạo chứ? Không chỉ kịp phản ứng mà còn chuẩn xác trúng mục tiêu. Hơn nữa còn đánh vào yếu hại, rất xinh đẹp đáp lên đầu hắn, làm Tây Tư Nhĩ thân vương thiếu chút nữa xong phim rồi!

Thậm chí có rất nhiều người hoài nghi ta và phụ thân thông đồng trước, nhưng lại không thử nghĩ đi, lấy tính tình chính trực của cha ta có khả năng xảy ra chuyện như vậy sao? Muốn trách thì trách cái số của Tây Tư Nhĩ thân vương không tốt nha, ai bảo bộ dạng của hắn suất như vậy, thật sự là tìm đánh!

Kỳ thật bần đạo còn buồn bực hơn cả bọn hắn, thời gian phản ứng cũng quá ngắn, ta cơ hồ là theo bản năng dùng pháp thuật - Tiểu Ngũ Hành Thần Lôi! Nhưng Tây Tư Nhĩ thân vương bị người ta cứu về rồi thì ta hối hận không thôi, nếu ta dùng "Nộ Long Chi Bào Hao" "thưởng" cho hắn một chút, không phải cái gì cũng xong sao? Thật đúng là cơ hội tốt nha! Ai bảo không biết nắm lấy, hối hận muốn chết!

Vì thực lực của ta còn chưa có hoàn toàn khôi phục, Tiểu Ngũ Hành Thần Lôi chỉ có một nửa uy lực không thể đánh chết Tây Tư Nhĩ thân vương được! Đánh rắn không chết, hậu hoạn vô cùng nha!

Chuyện buồn bực hơn còn ở phía sau, đầu tiên là phía sau Tây Tư Nhĩ thân vương đột nhiên xuất hiện một bóng người màu đỏ, cũng không chào hỏi gì đã lao thẳng tới phụ thân đang ở trên Thiết Giáp Thú, theo sau là chiến sĩ Tạp Đặc Hổ Hoàng Quân Đoàn, nhìn thấy Tây Tư Nhĩ thân vương bị ta đánh lén mà chịu thương, tất cả đều tức sùi bọt mép đánh về phía ta, sau đó đánh với Thanh Long kỵ hộ vệ của ta. Bọn họ giống như điên lên rồi, tư thế liều mạng xả thân làm thủ hạ của ta chịu áp lực rất lớn!

Mà tên đánh lén có chủ ý giống ta, ta đánh lén chủ soái người ta, tiểu tử này cũng nhân cơ hội đánh lén cha ta! Đáng tiếc hắn là một tên ngu ngốc không có mắt, quả thật phụ thân đang hôi khí, khí lực không thể chống đỡ nổi, nhưng cũng không có nghĩa là Thiết Giáp Thú dưới háng hắn cũng phải hồi khí nha! Bát cấp ma thú giá trị ngàn vạn này chẳng lẽ làm cảnh thôi sao?

Thiết Giáp Thú không chút nghĩ ngợi, ngẩng đầu lên phun ra một ngọn lửa nóng, giống như súng phun lửa vậy, vừa nhanh vừa chuẩn, tên đánh lén kia gặp biến hóa như vậy sợ tới hồn lìa khỏi xác! Tuy hắn biết phụ thân có Thiết Giáp Thú, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa thấy nó lợi hại gì, hơn nữa vừa rồi nghĩ đến đánh lén mà cao hứng, quên béng mất thứ này nha! Bây giờ thân thể trên không trung né tránh không kịp nữa rồi, đành phải thúc giục đấu khí toàn thân phòng ngự.

Lão tiểu tử này chính là Hỏa Chi Kiếm Thánh Liệt Viêm Nộ Kích Lam Khắc Tư, hắn thấy phụ thân đang hồi khí lại, nghĩ có tiện nghi liền hoàn toàn không để ý phong độ, một lòng muốn đánh bại phụ thân để dễ dàng đạt được mỹ nữ tiền tài và bảo vật mà Tây Tư Nhĩ thân vương ưng thuận cho hắn! Nhưng không ngờ một cước lại đá vào thiết bản, buồn bực không thôi!

Cũng may hắn là Kiếm Thánh thế hệ trước, đấu khí tu vi cực kỳ hùng hậu, chỉ kém hơn Tạp La một chút, hơn nữa thân mình cũng là Hỏa Hệ nên kháng tính với rất cao. Hắn ở trên không trung giống như một bong bóng màu hồng, bị một dòng nước hung hăng đánh vào, tuy đấu khí hộ thể không hoàn toàn bị phá vỡ nhưng cũng đã rất loãng rồi, có điều vẫn bị lực đánh sâu vào thật lớn đánh lui về phía sau! Lúc này Lam Khắc Tư đã thoát lực rồi, dù sao đấu khí cũng không phải vạn năng, hơn nữa hắn đang công kích nên mới chật vật như vậy, Lúc trước Tạp La cũng bị Thiết Giáp Thú thu thập như thế, còn chật vật hơn hắn nha!

Cạc cạc! Có tiện nghi không chiếm là vương bát đản! Lúc ấy bần đạo đang hối hận không thưởng cho Tây Tư Nhĩ thân vương một cái lễ vật tốt, lão tiểu tử này lại làm cho ta thấy có một cơ hội tốt, ta còn khách khí làm gì? Cơ hồ là trong nháy mắt Nộ Long Chi Bào Hao đã ở trong tay, nhắm chuẩn tên kia bắn một phát!

Cái gì gọi là cao thủ? Cao thủ chính là người có thể làm ra phản ứng nhanh chóng trước khi phát sinh nguy hiểm! Lam Khắc Tư chính là một cao thủ hàng thật giá thật, khi hắn cảm ứng được sát khí của ta, không nói một lời lập tức dùng đại kiếm hai tay rộng cả thước bảo hộ toàn bộ chỗ yếu hại của thân thể! Thanh kiếm của hắn vừa nhìn đã biết không phải vật phàm, Hỏa Hệ ma pháp dao động kịch liệt, hơn nữa dưới đấu khí thúc dục bốc lên liệt hỏa hừng hực!

Có điều với mũi tên này, ta cũng nắm chắc 8 phần tránh đi vị trí hắn phòng hộ mà cho hắn một chút tàn nhẫn, bảo đảm không chết cũng tàn phế. Nhưng khi bần đạo sắp bắn thì một trận ma pháp dao động kịch liệt ở xa xa truyền đến, làm ta không thể không ngừng lại, trơ mắt nhìn Lam Khắc Tư không việc gì rơi xuống đất!

Là Điện Hệ Đại Ma Đạo Sư Thác Khắc Đàn, vừa rồi khi ta muốn bắn ra một mũi tên trí mạng kia, nhịn không được bắt đầu tụ tập ma lực, điều này làm ta lãnh tỉnh lại, nếu bần sử dụng Nộ Long Chi Bào Hao thì hắn có ít nhất hơn 20 giây không hề cố kỵ ra tay, bởi vì Nộ Long Chi Bào Hao ít nhất phải hơn 30 giây mới sử dụng lại được, kỳ thật lấy trạng thái hiện tại của ta thì một phút một phát đã là không sai rồi!

Nhưng mà bị Đại Ma Đạo Sư cuồng tạc 30 giây, ta cũng dám tưởng tượng tình hình sẽ trở thành như thế nào nữa. Nhất là Điện Hệ Đại Ma Đạo Sư như Thác Khắc Đàn vậy, Điện Hệ pháp thuật đàn pháp uy lực hơn cả Hỏa Hệ, 30 giây đủ cho hắn dùng vài cái pháp thuật 10 cấp, thủ hạ tinh nhuệ của ta thương vong tuyệt đối phải mấy ngàn, thậm chí quá vạn! Ta cũng không thể vì một Lam Khắc Tư liền không công chôn vùi tánh mạng của nhiều bộ hạ như vậy! Vì vậy bần đạo cũng chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha cho Lam Khắc Tư chết tiệt!

Mà khi ta thu hồi Nộ Long Chi Bào Hao thì ma pháp dao động của Thác Khắc Đàn cũng lập tức biến mất không còn tăm hơi! Lão hồ ly này, bần đạo thầm mắng một tiếng nhưng cũng không thể làm gì được hắn. Dù thế nào hắn cũng là Đại Ma Đạo Sư a? Che dấu ma lực tự thân cũng phải có, mấy chục vạn người chém giết trong đêm, ta đi đâu tìm hắn đây?

Tuy ta cảm thấy thật đáng tiếc mà tha cho Lam Khắc Tư, nhưng phụ thân cũng không thấy vậy, hắn hồi khí xong lập tức thúc giục Thiết Giáp Thú vọt về phía Lam Khắc Tư, hắn hiểu được không nhanh chóng xử lý Lam Khắc Tư thì bộ hạ của mình rất khó đột phá ra ngoài!

Lam Khắc Tư cũng không yếu thế, lợi dụng thời gian phụ thân thu hẹp khoảng cách mà thoáng hồi khí lại, sau đó chiến thành một đoàn! Hai người là kỳ phùng địch thủ, chiến đấu rất kịch liệt. Một bên là Kiếm Thánh đời trước, kỹ xảo cao thâm đấu khí hùng hậu, một bên Kiếm Thánh đời này, kỳ ngộ liên miên. Khi trình độ hùng hậu của đấu khí không khác biệt lắm thì về mặt vũ khí trang bị phụ thân lại chiếm thượng phong nhiều hơn, đáng tiếc kỹ xảo vẫn không đủ. Dưới tình huống Thiết Giáp Thú không tham chiến, hai người càng đấu càng hung ác, đấu khí nhận bay từ tung, gây thương tích đến rất nhiều binh lính hai bên chung quanh! Vì vậy rất nhanh sau đó chung quanh bọn họ đã không còn ai!

Cũng không phải là quyết đấu, có đáng phải một mình đấu sao? Bần đạo rất bất mãn với hành vi không dùng Thiết Giáp Thú của phụ thân, nhưng cũng không có cách nào nha! Cũng may Thiết Giáp Thú không nhàn rỗi, tự mình nhào vào trong đám Hổ Hoàng Quân Đoàn, vừa chém giết vừa cào cấu các kiểu, ỷ vào cả người lì lợm, thân thể khổng lồ dị thường mà giết thành một đường, hiệu suất cũng không kém với phụ thân. Lợi dụng lỗ hổng nó mở ra, dưới sự chỉ huy của ta, Thanh Long Kỵ điên cuồng đột phá. Bọn họ chỉ cần bảo vệ hai bên là được, phía trước tự nhiên có Thiết Giáp Thú mở đường, vì thế tiến công thực thuận lợi, thương vong cũng rất ít.

Người của Hổ Hoàng Quân Đoàn cho dù mạnh hơn nữa thì chống lại Thiết Giáp Thú làm Kiếm Thánh cũng đau đầu này cũng khó khăn vô cùng, thân thủ dưới hoàng kim cấp đập vào người nó giống như gãi ngứa vậy, hoàng kim cấp đánh vào thì được đó, nhưng cũng chỉ có thể làm nó cảm thấy có người đánh mình mà thôi, muốn làm nó bị thương thật sự rất lao lực! Bên phía Tạp Đặc thật ra có một cao thủ cấp sư đoàn trưởng đích thân dẫn theo một đám người, mưu toan xử lý Thiết Giáp Thú, nhưng mà bọn hắn liều mạng công kích chỉ vẻn vẹn khơi dậy lửa giận của nó, một ngọn lửa dài mấy chục thước liền quét tới!

Ngọn lửa ma pháp của Thiết Giáp Thú nóng đến mức có thể nung vàng tan thiết, sư đoàn trường kia trực tiếp biến thành tro bụi, ngay cả âm thanh kêu thảm cũng không kịp phát ra, ngay cả áo giáp cũng hóa thành tro tàn. Những kẻ không hay ho với hắn còn có mấy chục, bất quá trong bọn hắn còn có người lập tức chưa chết ngay được, cả người thiêu đốt như ngọn đuốc, âm thanh gào thét tuyệt vọng làm lòng người giá lạnh.

Thứ đồ chơi như Thiết Giáp Thú, hoặc là xuất động cái Kiếm Thánh dây dưa với nó, hoặc là đưa ra một Pháp Sư cấp bậc Đại Ma Đạo Sư trực tiếp giết, nghĩ muốn dựa vào tiểu binh, dùng số lượng ném chết nó thì thật sự kỳ lạ, không thực tế!

Dưới biểu hiện xuất sắc của Thiết Giáp Thú, Hổ Hoàng Quân Đoàn dũng mãnh ương ngạnh cũng không khỏi bại lui liên tục, ngay thời điểm nguy hiểm này, một đạo đấu khí màu nước biển đột nhiên thoáng hiện, bên cạnh Thiết Giáp Thú, một lão gia hỏa mặt trang phục tiểu binh lộ ra vẻ bộ mặt dữ tợn của hắn, Thủy Chi Kiếm Thánh Mạch Cáp Đặc rốt cục ra tay, hắn biết dù một kiếm toàn lực của mình cũng không thể làm Thiết Giáp Thú bị thương nặng được, cho nên hắn lựa chọn nhược điểm thông thường của ma thú - ánh mắt. Tế kiếm trong tay Mạch Cáp Đặc màu lam nhạt, lưỡi kiếm như thu thủy, có thể nhìn thấy ảnh của mình từ nó.

Kiếm này vừa nhập pháp nhãn của bần đạo liền hiện ra lai lịch - Thần Kiếm Thu Thủy! Có phải Thần Khí hay không thì còn đang tranh luận, nhưng cũng không cản được sự nổi danh của nó. Nó thật sự rất sắc bén, cho dù là ma pháp áo giáp tốt nhất của Ải Nhân cũng không ngăn được một nhát đâm nhẹ của nó, bất quá, đáng tiếc là nó không có ma pháp thuộc tính gì, hoàn toàn dựa vào tài liệu kỳ dị và kỹ xảo đúc tạo mới có hiệu quả như vậy!

Vảy giáp phòng hộ của Thiết Giáp Thú tuy có thể so với chiến giáp của Ải Nhân, nhưng ta biết nó tuyệt đối không ngăn được một đâm của Thần Kiếm Thu Thủy. Nếu không phải Thu Thủy thật sự rất mỏng, căn bản không thích hợp để trảm thì nhất định Mạch Cáp Đặc sẽ trảm Thiết Giáp Thú rồi! Bây giờ Mạch Cáp Đặc vẻn vẹn chỉ lấy đi một con mắt của Thiết Giáp Thú mà thôi. Lấy thân thủ Kiếm Thánh của hắn, dưới loại tình huống đánh lén như vậy hẳn là tuyệt đối không có vấn đề!

Nhưng mà thật sự không có vấn đề sao? Ngay khi mũi kiếm Mạch Cáp Đặc cách ách mắt Thiết Giáp Thú còn chừng 1 thước, một đạo đấu khí màu vàng đến cực điểm đột nhiên hoàn toàn bộc lộ, cái loại khí thế cường đại phô thiên cái địa này làm mọi người bị chấn trụ, mà cổ khí thế này tập trung đậm nhất là trên người Mạch Cáp Đặc! Ám kỳ ta mai phục đã lâu rốt cục phát huy tác dụng, ở thời khắc rung động nhất, thúc tổ lấy một cái nghi thức hoa lệ nhất xuất trướng!

Làm đại lục đệ nhất sát thủ, bổn sự che dấu của thúc tổ là thiên hạ vô song. Khi ta thấy biểu hiện tích cực của Thiết Giáp Thú đã đoán được mục tiêu hàng đầu của địch nhân là nó chứ không phải là ta. Hơn nữa là ta thì sao? Dưới mông ta là Cái Thứ đấy? Cửu cấp thượng vị ma thú Đại Địa Chi Hùng có thể không bảo vệ được sự an toàn của ta sao? Vì vậy bần đạo mới phái thúc tổ đi sau bảo hộ Thiết Giáp Thú.

Thúc tổ cực kỳ bất mãn việc ta bảo hắn đi bảo hộ một đầu súc sinh, ta cơ hồ phải lấy Kim Long Lệnh mới làm hắn không tình nguyện bước đi. Đường đường một cái cao thủ cấp Kiếm Thần bị sai khiến đi bảo vệ tiểu bối của mình đã đủ ủy khuất rồi, bây giờ thì sao, còn phải bảo vệ một cái súc sinh! Ngươi nói hắn có bực hay không? Có giận hay không?

Hắn đang nghẹn một bụng tức, cuối cùng xả giận vào tên xui xẻo kia! Đáng thương cho Thủy Chi Kiếm Thánh Mạch Cáp Đặc, hắn còn đang suy nghĩ xem làm sao để đả thương con mắt của Thiết Giáp Thú nha, đột nhiên bị khí thế của thúc tổ tập trung. Sau đó hắn ngay cả quá trình phản ứng cũng chưa có thì đã bị phô thiên cái địa bóng kiếm của thúc tổ bao phủ!

Cũng may hắn là lão tưởng kinh nghiệm sa trường đấy, thời khắc nguy cơ bộc phát toàn bộ bản lĩnh của mình, Thần Kiếm Thu Thủy bị hắn múa may bảo vệ thân hình, cuối cùng chặn được đại bộ phận thế công của thúc tổ, cuối cùng dùng một khối hộ tâm đỡ lấy một kích trí mệnh của thúc tổ, cuối cùng lợi dụng xung lực thật lớn chui vào trong đám loạn quân!

Nhưng dù sao hắn cũng bị người cao hơn hắn một tầng tập kích, lại còn là đánh lén nữa, sao có thể đầy đủ quay về đây? Cả người Thủy Chi Kiếm Thánh Mạch Cáp Đặc đều là máu tươi, miệng vết thương lớn nhỏ vô số kể, nghiêm trọng nhất là mù một con mắt. Nếu thúc tổ không phải vì muốn che dấu thân phận của mình, chưa dùng đến vũ khí tiện tay mà chỉ dùng một thanh phá kiếm, Mạch Cáp Đặc tuyệt đối không có khả năng còn sống mà chạy đi!

Sau khi thúc tổ xuất hiện, sĩ khí quân ta lập tức tăng vọt, dưới sự phối hợp chặt chẽ của hắn và Thiết Giáp Thú, Hổ Hoàng Quân Đoàn cũng bắt đầu chống đỡ hết nổi! Nhưng dù sao bọn hắn cũng là người đông thế mạnh, hơn nữa ý chí chiến đấu sục sôi, lại thêm đại bộ phận binh lính đều là lão luyện, phối hợp rất ăn ý nên vẫn gắt gao cuốn lấy chúng ta, một cái ngã xuống một cái bổ sung, chỉ bằng vào khí thế thấy chết không sờn và tâm tình bi phẫn khi thấy Tây Tư Nhĩ thân vương gặp nàng mà kéo dài chúng ta đến tận bây giờ, vô luận là thúc tổ bọn họ xung phong liều chết ra sao đi nữa, đám lính ngăn cản phía trước vẫn như vô cùng vô tuận, không thể phá vây được! Ai binh tất thắng, tình cảnh lúc này của bọn hắn là vậy.

Có điều truy binh phía sau của bần đạo tùy thời có thể xuất hiện, nếu chúng ta không thể đột phá thì dù hậu đội của ta đến cứu trợ sợ rằng cũng chỉ có thể lâm vào một hồi khổ chiến mà thôi. Đây cũng không phải là kết quả mà ta muốn, ta luôn cho rằng, trong chiến tranh, có thể lấy cường lấn yếu, có thể đánh lén, chỉ riêng cường cường đối kháng là không thể làm! Tình huống bây giờ là vậy, ta có thành trì ngon lành không thủ, ở đây đánh bừa với họ làm gì, đó là ngu ngốc!

Bây giờ gà ta cũng trộm rồi, cẩu cũng sờ rồi, chuyện trọng yếu nhất lúc này là... chạy! Cho nên bần đạo cần phải đột phá ngăn cản trong thời gian ngắn, bỏ trốn mất dạng. Nếu thuận lợi thì còn có thể dựa vào phục binh quay lại chém bọn hắn một cái! Cạc cạc! Đó mới là vương đạo nha!

Đã quyết định chủ ý, ta không hề do dự, phẩy tay ra là một thất cấp quyển trục Liên Hoàn Tia Chớp xuất hiện, ngay


(1)Ai binh tất thắng - quân đội đau thương, bi ai tất chiến thắng hoặc có thể giải thích là quân đội bị áp bừng mà vùng lên chiến đấu thì nhất định sẽ chiến thắng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-863)