← Ch.403 | Ch.405 → |
"Mễ Nặc Á có thể không hận ta cũng quá tốt rồi. Ai, lão nhân này đến chết cũng không cân nhắc. Không uyển chuyển bước qua ngoặc nghèo sao chứ? Cớ gì không thể không chết? Ta không buộc hắn mà" Bần đạo cười khổ nói, cảm giác chính mình bây giờ giống như địa chủ phong kiến đang bức ép địa tô khiến cho nhiều người chết.
Điều này làm cho ta rất là buồn bực một trận, bất quá, sau đó bần đạo nổi lên suy nghĩ đến một việc, tò mò hỏi phụ thân, "Đúng rồi, ngày đó ngài biết đã xảy ra cái biến hóa sao?"
"Ngày đó?" Phụ thân khó hiểu hỏi.
"Chính là ở thời điểm Mạt La Phu ấy, ngài cũng không kỳ quái vì cái gì đấu khí nhận của ngài có thể thương tổn linh hồn của hắn sao?" Bần đạo kỳ quái hỏi.
"Ân, nói thật, ta cũng rất kỳ quái, nhưng mà thấy bộ dáng kinh hãi của các ngươi, vì không muốn phá phá hư không khí, mà có vẻ ta không biết, ta sẽ không hỏi" Phụ thân đắc ý nói.
"Ngươi mạnh mẽ mà" Bần đạo cười cười bất đắc dĩ vươn ngón cái nói: "Thật không nghĩ tới ngài cũng có giả bộ này"
"Ha ha, phụ thân vui vẻ cười nói: "Không có biện pháp, ai biểu tiểu tử ngươi luôn nổi bậc hơn ta chi, hắc hắc, nói thật, ta làm sao bắn được linh hồn Mạt La Phu nhỉ?"
"Ha hả, ta cho là ngài không biết?" Ta buồn cười nói: "Chúc mừng ngài nha, ngài đã dụng tới Thiên giới thánh viêm a"
"Cái gì, Thiên giới thánh viêm?" Phụ thân rất là kinh ngạc, thần tình hắn giật mình hỏi: "Ngươi xem chuẩn xác không đó? Ta nghe nói cho dù là Điểu Nhân Thiên giới cũng không có vài người có kỹ năng cao cấp này"
"Không sai, chính vì vậy nên ta mới kỳ quái" Bần đạo cười khổ nói: "Bản thân ngài không cảm giác được ma lực Quang Minh ở trong cơ thể mình có điểm bất đồng à?"
"Có, ta phát hiện gần đây nhất tốc độ tăng trưởng ma lực nhanh đến biến thái" Phụ thân khó hiểu nói: "Tuy ta không quá hiểu được ma lực pháp sư là như thế nào, nhưng mà ta nghĩ cũng rất có thể không giống như ta, vẻn vẹn trong vài tháng đã một phen trở mình?"
"Vài tháng tăng một lần?" Bần đạo lắp bắp kinh hãi, khó khăn nói: "Lấy ma lực cấp ma đạo sư của ngài mà nói, pháp sư cấp ma đạo sư trong vài chục năm có thể tăng lên một lần đã là kỳ tích rồi. Trời ạ! Ngươi như thế nào mà luyện được vậy. Hình như cũng không nằm trong suy nghĩ của ngài a?"
"Đương nhiên, bỏ ra công phu suy nghĩ không bằng ta đi ngủ cho ngon giấc" Phụ thân giọng chắc nịch nói.
Thật không biết lời hắn vừa nói là ngủ, ngược lại đã nhắc nhở ta, trong một năm rưỡi này phụ thân đều ở bên trong quân đội, không có về nhà một chút nào, hắn là người có thói quen này, ta còn rất nhớ rõ mà, nên vội vàng hỏi: "Trong khoảng thời gian một năm này, ngài khi ngủ cũng mặc khôi giáp sao?"
"Đương nhiên không cởi ra rồi" Phụ thân nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói: "Nếu ban đêm địch nhân tập kích thì sao đây? Ta cuối cùng không thể trắng mông chạy ra ngoài được?"
"Ngài ...!" Trong khoảng khắc bần đạo dâng lên cảm khái hàng vạn hàng ngàn lần, cũng không nói ra lời nào. Mặc dù Long lân là áo giáp cấp bậc thần khí, nhưng đó chỉ là lực phòng hộ cho hắn, cũng không phải hắn mặc vào cỡ nào đều thoải mái. Nói như thế nào nó cũng là trọng giáp cứng rắn, toàn bộ cộng lại, nặng gần đến một trăm cân, mặc ở trên người, khẳng định là chịu đủ mọi khổ sở. Không ngờ cha ta có thể kiên trì với thời gian nhiều như vậy cũng không biện pháp, thật sự quá gian nan.
Lại nói nếu ở trong chiến tranh thì thời khắc nào cũng bảo trì tính cảnh giác nghiêm cẩn, việc kia thật sự là quá trọng yếu, chỉ bằng điểm này phụ thân cũng không thẹn với danh hiệu tứ đại danh tướng, trách không được hắn trước kia cùng đánh nhau với Phùng Tu Tư được một thời gian lâu như vậy, vẫn thắng nhiều hơn bại, nguyên lai xem như hắn là một người ngoại thô nội tế a,
"Hắc hắc, thói quen thôi, nhìn ngươi bị hù dọa" Phụ thân thấy vẻ mặt ta nên không đành lòng, hào sảng khuyên ta.
"Ai, ngài kia" Bần đạo cười khổ lắc lắc đầu: "Hiện tại cởi Long lân giáp ra cho ta xem, ta muốn nhìn có biến hóa gì không"
"Được" Phụ thân đáp ứng một tiếng, kêu hai gã tân binh đến giúp hắn cởi khải giáp, mất không ít khí lực mới cởi nó xuống được, nhìn ra nó đã hơn một năm không được cởi ra, bên trong khải giáp cũng ép thành nếp nhăn thật nhiều.
Bần đạo tùy tay lấy lên xem, sau khi tra xét cẩn thân một hồi, gật gật đầu, quả nhiên nằm trong dự đoán của ta, sau đó nhìn phụ thân nói: "Hiện tại ngài thi triển toàn lực đấu khí hộ thể xem sao"
Lập tức phụ thân y theo như lời của ta mà làm, nhưng lúc này, vô luận hắn cố gắng cỡ nào đi nữa, thánh viên cũng không có xuất ra được, bất quá, hắn lại còn không có cảm thấy, liền nói: "Hình như thiếu ma lực, ngươi nếu cho mặc lại khải giáp, ta lập tức có thể khôi phục đến trình độ ngày đi"
Tùy tay ta đưa khải giáp lại cho hắn, hắn vội vàng mặc vào, làm lại lần nữa, quả nhiên lần này thành công hình thành Thánh viêm. Mà trải qua nhắc nhở của ta, chính bản thân hắn cũng giác ra đạo hỏa diễm bạch sắc kia như có như không, hưng phấn nhìn ta nói: "Hài tử đây là thánh viêm sao? Ha ha, Thánh viêm được xưng là vô kiên bất tồi a, có nó, ha ha dưới gầm trời này chỉ sợ không còn ai là đối thủ của ta" Nói xong hắn vui sướng không thấy Nam Bắc là gì.
"Chưa chắc" Thấy vậy, lập tức bần đạo không do dự tiến hành đả kích hắn, cười lạnh nói: "Đáng tiếc, thánh viêm của ngài quá yếu ớt, đối phó với linh hồn cùng tử linh thì không nói gì, nhưng đối phó người khác thì còn kém rất xa, đừng nói dưới ngầm trời lớn như vậy, chính ở Long gia chúng ta, ngài ngay tiến vào top ba cũng không được nữa là"
"Không thể nào? Ta top ba cũng chưa được sao? Phụ thân, thúc thúc, A... đúng đúng, còn có Đại Địa Chi Hùng biến thái của ngươi nữa" Lập tức khuôn mặt phụ thân cúi xuống, buồn bực nói: "Thánh viêm mà rác rưởi như vậy sao?"
"Tuyệt đối không rác rưởi" Bần đạo cười nói: "Thiên sứ bảo hộ Tiên Nhã cũng có thánh viêm, nhưng lại có thể sử dụng thánh viêm biến hóa thành vũ khí, vũ khí của nàng như vậy là có thể phá hủy tuyệt đại đa số vũ khí hiện có ở trên đại lục, cho dù ma pháp vũ khí do Ải Nhân chế tạo cũng vô pháp chống lại nó, chỉ vật liệu đặc biệt tốt mới có thể ngăn vài cái, thậm chí có một số thần khí cũng không nhất định có thể ở trải qua thời gian dài của thánh viên mà cháy đâu?"
"Mạnh mẽ như vậy sao?" Phụ thân lắp bắp kinh hãi, vội vàng hỏi: "Ta đây khi nào mới có thể đạt đến trình độ của nàng a?"
"Rất nhanh thôi, lấy tốc độ phát triển hiện tại của ngài mà nói, nội trong mấy năm cũng có khả năng không sai biệt lắm" Bần đạo hâm mộ nói: "Ngài đúng là người ngốc có ngốc phúc a? Ngủ mà có thể luyện công, hâm mộ chết đi được"
"Có ý gì đây hả? Ta ngủ chính là ngủ, làm sao luyện công được?" Phụ thân khó hiểu hỏi.
"Ngài biết ma lực chính mình tới như thế nào không? Lại vì cái gì mà có thể tăng trưởng nhanh như vậy chứ?" Ta mỉm cười hỏi.
"Không biết, cái này phải hỏi ngươi thôi?" Phụ thân sốt ruột nói: "Ngươi có biết thì nhanh nói ra đi, ngươi muốn ta ức chế mà chết hả?"
"Ha ha, ma lực của ngài là ở thời điểm thân trong Vạn Độc Huyết Chú, thân thể được vô số ma lực Quang Minh làm sống lại, mà ở lại trong cơ thể, trong đó, ta từng vì ngài mà tiêu hao một cây Đọa Thiên Sứ Vũ Mao" Bần đạo không thèm quan tâm hắn nói, đây là lần đầu tiên ta nói ra cho hắn biết ta dùng Đọa Thiên sứ vũ mao, ma đạo khí cường đại như vậy và giá trị của nó không cách định được. Cùng cấp với Thần khí a, ta sợ phụ thân áy náy nên cho đến bây giờ mới nói.
"Đọa Thiên Sứ Vũ Mao?" Tròng mắt phụ thân như muốn rớt xuống, hắn cảm động cười khổ nói: "Hài tử, ngươi ... Ai, ta cũng không biết chính mình lại đáng giá hay không như thần khí kia, chỉ sợ vụ mua bán này ngươi lỗ rồi a"
"Ha hả, ngài là phụ thân ta mà, bằng vào điều này, ngài là vô giá, đương nhiên so với thần khí đáng giá hơn nhiều, ta là người khôn khéo như vậy khi nào thì thua lỗ khi mua bán được chứ?" Bần đạo tự tin cười nói, "Được rồi, kỳ thật nguyên lai chuyện này ta không nghĩ nói ra, nhưng mà hôm nay buộc phải nói, kỳ thật đại bộ phận ma lực của ngài đều do Đọa Thiên Sứ Vũ Mao dung nhập vào trong cơ thể"
"Thì ra là thế, ma lực trưởng của ta đây cũng đã bởi vì do nó sao?" Phụ thân bừng tỉnh đại ngộ nói.
"Không phải, Đọa Thiên sứ vũ mao mặc dù rất mạnh, nhưng trải qua Vạn Độc Huyết Chú tiêu hao đi, lực lượng dư thừa nửa nó không có mấy, nếu như ngài hấp thu nó ở thời kỳ cường thịnh, ngài không chống đỡ được mà chết đi, ít nhất cũng phải là Pháp thần. Trên thực tế, chủ lực đối kháng với Vạn Độc Huyết Chú không phải là nó, mà là ma hạch Quang Minh hệ trên Long lân giáp" Bần đạo chậm rãi nhìn phụ thân nói.
"Chủ lực đều ở trong này à?" Phụ thân kinh hãi nói: "Chẳng lẻ ma hạch ở trong này so với Đọa Thiên Sứ Vũ Mao còn cường đại hơn sao?"
"Đúng vậy" Bần đạo gật gật đầu nói: "Mạnh hơn rất nhiều, bằng không, tuyệt đối không có khả năng đỡ được Vạn Độc Huyết Chú, một chút cũng không ảnh hưởng tới nó, hơn nữa, bởi vì nó cùng với ngài cùng chung đối kháng Vạn Độc Huyết Chú, được Đọa Thiên Sứ Vũ Mao trợ giúp liền thành lập một sự liên hệ thần kỳ, cho nên, lúc ngài mặc Long lân giáp, nó sẽ không ngừng làm cho ma lực chính mình chuyển chú đến bên trong cơ thể ngài, thật giống hình thành một thói quen vậy, ngài đã hiểu chưa?"
Kỳ thật, nguyên nhân chân chính là do Đọa Thiên Sứ Vũ Mao và Quang Minh Ngọc trong Long lân giáp sinh ra ma lực cộng hưởng, chúng nó đều là vật gì đó ở trên người Thiên sứ, trong lúc pha trộn lẫn nhau rất dễ dàng sinh ra sự liên hệ, tiến hành trao đổi ma lực cùng một lúc, dựa vào nguyên lý là chỉ cần vật thể cực nóng và vật thể cực lạnh tiếp xúc lẫn nhau, tất nhiên truyền nhiệt đi lại giống nhau, đương nhiên, điều này chỉ có cực hạn ở trên ma lực vô chủ mà thôi, nếu có chủ nhân trong lời nói, làm sao truyền ma lực qua lại được vẫn là muốn chịu sự khống chế của chủ nhân.
Quang Minh Ngọc trên Long lân giáp chính là Thiên sứ tám cánh, ta lúc trước giết hắn phí một chút chân tay, ma lực đương nhiên so với Đọa Thiên Sứ Vũ Mao cường đại hơn nhiều lắm. Mà Đọa Thiên Sứ Vũ Mao đã hòa hợp vào bên trong cơ thể phụ thân, cho nên Quang Minh Ngọc mới là vật không ngừng cung cấp ma lực cho phụ thân, nói cách khác, chẳng phải ai ai mặc Long lân giáp vào đều có thể tăng trưởng ma lực?
Bần đạo lại không muốn nói ra chi tiết về Quang Minh Ngọc trong Long lân giáp cho hắn biết, dù sao Thiên sứ tám cánh so với Thần vương Thiên giới mạnh hơn một cái cấp bậc, tại trong mắt phụ thân chính là Thần không hơn không kém, ta như thế nào đi giải thích lai lịch khối Quang Minh Ngọc này chứ? Nói chung ta không thể nói ra nguyên lý mổ gà lấy trứng được? Cho nên đành phải tùy tiện ứng phó hắn một lần mà thôi.
"Ý của ngươi nói là ta khi còn ở trong Vạn Độc Huyết chú nó không ngừng đưa ma lực cho ta, khiến cho ma lực ta không ngừng tăng trưởng, là như thế này sao?" Phụ thân hỏi.
"Đúng, chính là ý này" Bần đạo cao hứng gật đầu. Ha hả, chính hắn tìm lấy cớ rất tốt, liền cười cười tiếp tục giải thích: "Kỳ thật, nó đưa ma lực đến cho ngài đa số là lưu lại, đó là vì do thân thể ngài không thể hấp thu được, chẳng quá, theo nó không ngừng quán thâu vào đã cải thiện thể chất cho ngài, khiến ngài có thể chứa đựng ma lực nhiều hơn một chút. Cho nên chỉ cần mặc nó, ma lực của ngài sẽ tăng trưởng rất nhanh. Ta phỏng chừng, nhiều nhất mười năm, ngài sẽ trở thành một vị duy nhất trên đại lục – một ma vũ song tu cùng nhau đạt đến Kiếm Thánh và Đại Ma Đạo Sư"
"Còn những mười năm nữa mới đạt được Đại Ma Đạo Sư a?" Phụ thân bất mãn nói: "Không có thể nhanh hơn được nữa sao?"
"Choáng váng" Bần đạo bị hắn chọc tức, thở hổn hển nói: "Ngươi cũng đừng được đằng chân lân đằng đầu, ngài tu luyện ma pháp tổng cộng chỉ mới hơn một năm, chính là qua mười năm mà bất quá mười năm thôi, với điểm ấy thời gian để cho một ma pháp chiến sĩ không hiểu gì một chút ma pháp có thể trở thành Đại Ma Đạo Sư. Ngài vẫn còn nói là chậm? Vậy ngài như thế nào không nhìn Đại Ma Đạo Sư hiện tại mà xem, thiên phú kinh người, muốn khổ tu đến trăm năm mới có thể có được thành tựu, ngược lại ngài thì sao, chỉ có ngủ và ngủ mười năm là đạt tới rồi, vậy còn muốn thế nào nữa hả?"
"Hắc hắc" Thần tình cười cười của phụ thân quá xấu xa, mừng rỡ cười không khép miệng, sau khi cười xong mới hỏi, "Ta đây sau mười năm nữa là có thể lợi hại như gia gia sao?
"Ngài có thể thắng gia gia với tính khả thi là vô hạn tiếp cận linh" Bần đạo cười lạnh một tiếng, nói: "Kiếm Thần là muốn dựa vào cảnh giới để tiến tới, không phải lực lượng đầy đủ có thể thành được, một khi vượt qua bình cảnh, thực lực kém nhau chính là một trời một vực, ngài nói hiện tại một người Đại Ma Đạo Sư liên thủ với Kiếm Thánh là có thể đánh thắng được gia gia sao?"
"Không thể" Phụ thân uể oải nói: "Ai, ta thật đáng buồn a, phụ thân phụ thân ta đánh không lại, hài nhi hài nhi ta còn đánh không qua, đột nhiên nhảy ra thêm một thúc thúc, ta vẫn đánh không lại, thực choáng váng a, ta còn tính là ... là cái gì một trong mười Kiếm Thánh trên đại lục nữa chứ? Người trong nhà của ta tất cả đều là quái vật"
"Hắc hắc, ta hiểu được mà" Bần đạo cười âm hiểm nói: "A, ý của ngài muốn nói là, tổ mẫu đại nhân ngài có tính không vậy?"
"Đánh hả? Ta choáng váng đây. Ta phỏng chừng có mười mạng, cũng có thể cùng nàng đánh sao" Phụ thân vừa nghe xong, lại buồn bực, trực tiếp ngồi chồm xổm xuống vò đầu bức tai.
Lúc bần đạo và phụ thân đang còn nói hăng sai, bất tri bất giác trời đã hừng đông, cổ năng lượng cường đại kia rốt cục cũng tiêu tán. Lập tức chúng ta dừng nói chuyện, đi vào phòng, chúng ta khổ cực với thời gian dài như vậy là vì muốn nghe Mễ Nặc Á nói vài câu di ngôn cuối cùng, hắn sau khi truyền hết công lực, khẳng định sẽ không sống lâu được, rất có thể nói vài câu giải thích thì hết hơi cho nên chúng ta mới chờ cho đến hiện giờ.
Tình huống bên trong, quả nhiên giống như ta nghĩ, Mễ Nặc Á hơi thở mong manh nằm trên giường, Ái Liên Na cũng nằm thẳng cẳng ở bên cạnh, bất quá nàng bị cổ năng lượng cự đại làm cho hôn mê, hiện tại đã bất tỉnh nhân sự, bần đạo nhanh chạy đến xem Mễ Nặc Á trước, duỗi tay nâng hắn dậy, đặt tay vào hậu tâm của hắn, đưa vào một đạo linh khí bảo mệnh.
Linh khí này vừa tiến vào trong cơ thể, ta tức thì thăm dò tình hình ở bên trong cơ thể, đáng tiếc một thân tu vi kinh thiên động địa của Mễ Nặc Á lúc này đã không còn sót lại một chút nào, hiện tại hắn chỉ giống như một lão nhân bình thường đã hao hết sinh mệnh lực mà thôi, chỉ có thể dựa vào linh khí của ta để chống đỡ tạm thời, tùy thời có thể vĩnh biệt trần thế này.
"Ha hả, không nghĩ tới còn có thể nhìn thấy tên lão già Mễ Nặc Á ngươi a" Mễ Nặc Á yếu nhược mở to cặp mắt cười khổ nói, "Là ta không được nữa rồi, cho nên, ước định giữa chúng ta đã trở thành phế thải rồi"
"Â, thật ra, chỉ cần ngài nguyện ý, tùy lúc có thể trở thành phế thải mà, ngài cần gì phải làm như thế nào ha?" Bần đạo tiếc hận nói.
"Ta không thể phục được khi chính mình tự lừa lối dối mình a" Mễ Nặc Á bất đắc dĩ nói: "Ai bảo ta được sinh ra là người có tính tình ngay thẳng như thế này chứ?"
"Ai...!" Bần đạo thở dài, nói: "Ngài còn có cái yêu cầu gì không? Ta tuyệt đối đáp ứng không có thể chối từ"
"Có!" Mễ Nặc Á: "Ta hy vọng ngài có thể chiếu cố cho Á Liên Na, nàng đã kế thừa lực lượng của ta, cũng là kế thừa nguyện vọng của ta, ta nghĩ thỉnh ngươi giúp đỡ nàng, có thể chứ?"
"Ta đảm bảo sẽ giúp đỡ nàng hết khả năng của ta" Bần đạo gật gật đầu nói.
"Cám ơn. Mặt khác ta còn có việc muốn ngươi giúp, không biết ngài có chịu hay không?" Mễ Nặc Á mỉm cười nói.
"Ngài nói đi" Bần đạo không vội đáp ứng nói.
"Ha ha, Truyền Thừa Bổng của ta, là cuồng tín giả là cường đại nhất trong quân đoàn, so với Quân đoàn trưởng còn mạnh mẽ hơn rất nhiều, nó đã đi theo ta hơn trăm năm nay, ta hy vọng ngài có thể mang trở về" Mễ Nặc Á suy yếu nói: "Nó là một kiện ma đạo khí rất mạnh, đặc biệt khi cuồng tín giả thi triển ra pháp thuật cũng có thể so với ta không sai biệt lắm. Ngươi, thân là âm hiểm quân Thần sẽ không tham ô nó đấy chứ?"
"Ta lấy danh dự Long gia mà thề rằng, nhất định sẽ trả lại Truyền Thừa Bổng này cho Quân đoàn trưởng Cuồng tín quân đoàn La Nạp Đa các hạ" Bần đạo nghiêm nghị nói.
"Ha ha!" Mễ Nặc Á cũng miễn cưỡng nặn nụ cười khổ, nói: "Đa tạ. A... ta hiện tại đã không còn vướng bận gì nữa rồi, sẽ chờ Thiên sứ tới đón, sau khi ta lên Thiên đường rồi, nhất định sẽ hảo hảo trách bọn hắn, vì cái gì muốn thu lưu Mạt La Phu, ta thề nhất định sẽ hỏi cho ra nhẽ" Nói xong, vẻ mặt Mễ Nặc Á kích động hẳn lên. -
Bần đạo thoáng một chút suy tư, liền nhìn Mễ Nặc Á nói, "Ngươi xác định sẽ làm như vậy sao?"
"Đương nhiên, chẳng lẻ ngươi không tin ta sao?" Mễ Nặc Á vẻ mặt hồng lên nghiêm nghị cả giận nói.
"Lấy linh hồn cường đại và độ tinh thuần của ngươi mà nói, tất nhiên sẽ được đưa vào Thiên giới Chuyển Sinh chi môn" Thoáng chốc bần đạo lại nói tiếp, "Bất quá, theo ta biết, Thiên giới Thiên sứ Chuyển Sinh Trì lại có lực lượng phi thường mạnh mẽ, cho dù linh hồn của ngươi cũng chắc chắn rằng sẽ không chịu nổi, không thể tránh khỏi tổn thất tuyệt đại bộ phận trí nhớ, chờ cho ngươi sau khi trở thành Thiên sứ, ngươi có thể nhớ rõ tên của chính mình đã là kỳ tích rồi, làm sao còn biết chính mình muốn làm cái gì nữa?"
"Ngươi làm sao đối với chuyện trên Thiên giới lại biết rõ ràng như vậy?" Mễ Nặc Á quá sợ hãi nói, "Chẳng lẻ ngài là Thiên sứ chuyển kiếp sao?"
"Không phải, chỉ là ta ngẫu nhiên biết được từ trên một quyển chi thư cổ mà thôi" Bần đạo nói bậy nói bạ, sau đó ta lại hỏi hắn, "Nhưng thật ra có cũng có một cái biện pháp có thể giúp ngươi phục hồi trí nhớ, ngươi có muốn hay không thử xem một lần ha"
"Biện pháp gì?" Mễ Nặc Á vội vàng vặn hỏi.
"Lấy lực lượng của ta, hiện tại là không có khả năng động tay động chân lên trên linh hồn của ngươi, chẳng qua, ta lại có thể đem toàn bộ trí nhớ trong linh hồn của ngươi phục chế được, bảo tồn trong Truyền Thừa Bổng của ngươi, khi nào có cơ hội ngươi tự mình thu hồi trí nhớ, có thể hiểu được mọi chuyện" Bần đạo nghiêm trang hỏi, "Có muốn thử xem không?" T
"Thật sự dùng được sao?" Mễ Nặc Á giọng không chắc chắn nói, "Ngươi như thế nào biết được ta có hội hồi phục trí nhớ sao?"
"Ít nhất việc này là có thể biết được?" Bần đạo cười nói: "Có so với không tốt hơn nhiều, đúng không, rốt cuộc ngươi có muốn làm hay không thôi?"
← Ch. 403 | Ch. 405 → |