← Ch.516 | Ch.518 → |
Người này có điểm cưỡng hãn đến biến thái a?" Lệ Nhược Nhã kinh hãi nói: "Cho dù ta muốn thu thập một sinh vật cường đại như thế ít nhất cũng hao phí chút khí lực, nhưng mà hắn dường như hắn làm sao lại có bộ dáng thực nhẹ nhàng như vậy a?"
"Đúng vậy, điều này có điểm rất thoái mái a?" Bần đạo cũng hoảng sợ nói: "Da cứng rắn, huyết nhục, ma hạch, ma lực thậm chí là linh hồn cũng đều bị hút khô sạch sẽ, hắn ăn uống nhưng thật ra cũng không tệ"
"Người này rất là biến thái a, chỉ sợ ta cũng không phải là đối thủ" Lệ Nhược Nhã uể oải nói: "Ta e rằng không phải là đối thủ, chúng ta còn muốn tiếp tục nữa sao chứ?"
"Hương Hương ngươi nói đi?" Bần đạo hỏi Hương Hương: "Ngươi đối với hắn có cái cảm giác gì không"
"Có a!" Hương Hương hưng phấn nói: "Hắn đối với chúng ta không có ác ý, còn có ý chào hỏi chúng ta nữa đó"
"Điều này nhưng thật ra rất có khả năng" Tinh thần bần đạo chấn động, nói: "Hiển nhiên bản thân người này tự mình tìm kiếm thực vật về, hơn nữa rất tôn kính Tự Nhiên Nữ Thần, từ thi cốt ở chung quanh mà nhìn lại, thật ra chúng ta đã tiến vào phạm vi công kích của hắn nhưng đã không bị công kích, ta nghĩ nhất định là vì có quan hệ đến Hương Hương"
"Không sai, chính là như thế này đó" Lệ Nhược Nhã nhãn tình cũng sáng lên, hưng phấn nói: "Chúng ta tiếp tục đi tới, nhìn xem Hương Hương bằng vào hơi thở Tự Nhiên Nữ Thần có thể hay không thu phục hắn, nếu có thể thành công, Hương Hương chính là phát tài rồi"
Không đợi bần đạo trả lời, ở phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm của Cao Sâm, "Các ngươi chạy thật là nhanh a" Tiếp theo đó Cao Sâm hiện ra tại phía sau chúng ta, chớp mắt đã đến bên người chúng ta rồi.
Bần đạo cùng Lệ Nhược Nhã nhìn nhau và cười. Cực ăn ý cùng nhau đồng thời gia tốc, lập tức bỏ Cao Sâm lại ở phía sau.
"Ta kháo, cũng không có thể chầm chậm một chút sao?" Âm thanh tức giận của Cao Sâm truyền từ xa xa đến.
Không để ý đến thanh âm u oán của Cao Sâm, chúng ta lại tăng tốc bay về phía phụ cận Thụ Yêu, lần này, bất quá bay khoảng vài phút đồng hồ. Chúng ta chợt nghe một tiếng nổ mạnh kịch liệt. Xa xa nhìn lại, có một đám bụi đất bay lên, nơi đó hiển nhiên là phát sinh một trận chiến đấu kịch liệt. Bần đạo cùng Lệ Nhược Nhã rất là kinh ngạc, chẳng lẻ nói ở nơi này có cường giả tồn tại cùng đánh đấm với Thụ Yêu sao?
Vì muốn cởi bỏ nghi hoặc này, tốc độ phi hành chúng ta đề đến mức cao nhất, không lâu sau rốt cục cũng nhìn thấy tràng chiến đấu. Chỉ thấy ở xa xa, vô số xúc tua Thụ Yêu đang điên cuồng công kích đến một ma pháp Hộ Bích kỳ lạ, mà hộ bích này dĩ nhiên được phân biệt bằng hai màu trắng đen khác nhau (hắc bạch lưỡng sắc), Hắc Ám và Quang Minh đều là hai loại thuộc tính tinh khiết mà hoàn toàn tương khắc nhưng lại cấu thành ma pháp.
Ma pháp Hộ Bích này biến thành hình cầu nằm trên mặt đất, đường kính khoảng vài mươi thước. Trên hộ bích vô số năng lượng hình cá nhỏ (tiểu ngư) màu đen tinh khiết hoặc là màu trắng tinh thuần chuyển động nhanh như bay, mỗi khi xúc tua Thụ Yêu đụng vào tiểu ngư hắc bạch trên hộ bích, sẽ dẫn phát một trận nổ mạnh, làm cho xúc tua trực tiếp nổ mạnh thành bột phấn. Hiển nhiên, hộ bích này ngoài công dụng phòng thủ ra còn có được lực phản kích không tầm thường chút nào.
Xuyên thấu qua hộ bích, thần mục (mắt thần) của bần đạo có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình ở bên trong, ba con ma thú gấu trúc cơ hồ giống nhau như đúc đang đau khổ vận hành ma pháp Hộ Bích tiến hành chống đỡ. Bề ngoài bọn họ giống như gấu, da lông trên thân thể cũng đều hai màu hắc bạch hỗn loạn, ngay cả ánh mắt trên đôi mắt cũng giống như vậy. Ta kháo, rất ấn tượng a.
Chỉ là đầu của bọn họ có chút khác biệt, trong đó có hai cái đầu so với hình thái Cái Thứ còn lớn hơn một chút. Rõ ràng đều là thân thể trưởng thành, lực lượng vô cùng mạnh mẽ. Hiện tại hai bọn họ đang đứng thẳng, hai cái chân nhỏ giống như móng vuốt đặt lên trên hộ bích, không ngừng quán thâu ma lực vào bên trong hộ bích.
Một con khác rõ ràng là hài tử của bọn hắn, thân thể đứng thẳng lên cao cũng mới mười thước, lúc này nó cũng làm động tác giống như cha mẹ của nó, nhưng lực lượng của nó rõ ràng là không thể thích ứng với cường độ chiến đấu cao như vậy, cho nên thân thể yếu nhược đó đều bị chấn động chấn đắc từ trên hộ bích truyền đến khiến cho không ngừng run rẩy. Mắt thấy sẽ không chống đỡ được bao lâu nữa.
Bần đạo hơi hơi giật mình nhìn bên trong hộ bích, vừa nhìn thấy ba tên gia hỏa kia làm ta khó có thể quên được. Trong lòng thầm bất khả tư nghị thì thầm nói: "Quả nhiên giống nhau như đúc, rõ ràng đây chính là quốc bảo gấu trúc a?"
"Đây là loại ma thú gì vậy? Ta như thế nào cho tới bây giờ đều không có gặp qua, đồng thời điểu khiển ma lực Hắc Ám cùng Quang Minh, trời ạ! Rất thần kỳ" Lệ Nhược Nhã kinh ngạc nói.
"Ta cũng chưa từng gặp qua" Cao Sâm thừa dịp lúc chúng ta nhìn xem cuộc chiến cuối cùng cũng đã chạy tới bên cạnh, vẻ mặt cũng là ngạc nhiên nói: "Thực lực bọn họ tương đối không tệ, vận dụng hai loại lực lượng hoàn toàn tương phản một cách tinh diệu như thế, chỉ đáng tiếc đối thủ lại quá mạnh mẽ, chỉ sợ chống đỡ không được bao nhiêu thời gian nữa"
"Rống ... rống!" Hai con gấu trúc kia sau khi nhìn thấy chúng ta, không ngờ trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, sốt ruột nhìn chúng ta rống lên, hiển nhiên là hướng đến chúng ta cầu cứu.
Bộ dáng đáng yêu của bọn họ thật sự rất có lực sát thương, Lệ Nhược Nhã là người luôn luôn lạnh lùng cũng nhịn không được, cau mày hỏi: "Chúng ta có muốn cứu một hay cứu hết bọn họ không?"
"Để ta xem sao" Cao Sâm cũng hung hăng nắm chặt tay lại, nói: "Có cơ hội chiến đấu cùng Thụ Yêu cường đại như vậy, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua" Ta xem ra, hắn bất quá là tìm lấy cái cớ mà thôi, sự thật là đối với gấu trúc này, lấy bổn sự của nó mà nói, muốn cùng đối nghịch với Thụ Yêu cơ bản là mang đồ ăn tới cho người ta, nếu không phải liên quan đến Hương Hương, nó căn bản là không có khả năng an toàn mà rời đi.
"Nhưng là ... " Hương Hương lại do dự nói: "Thụ Yêu đã cảnh cáo ta, không cho ta tham dự vào cuộc bắt mồi của hắn, nói cách khác, ai động thủ người đó liền biến thành thức ăn của hắn?"
"Làm sao bây giờ?" Lệ Nhược Nhã hỏi ta.
"Ai động thủ liền bị ăn? Vậy, ý là không động thủ sẽ không có chuyện gì?" Bần đạo cười cười hỏi Hương Hương.
"Uhm, chỉ cần không động thủ, hắn tuyệt đối sẽ không công kích chúng ta" Hương Hương gật đầu chắc nịt nói.
"Vậy, mấy người các ngươi đợi đây đi, đặc biệt là ngươi – Hương Hương, ta không cho ngươi nhúng tay vào" Bần đạo cười nói. Ngay thời điểm ta đang nói, chính mình đã bay đi thật xa. Ặc, một Thụ Yêu nho nhỏ cũng xứng đáng đe dọa ta sao? Thật sự là buồn cười. Ở nơi này có thể nhìn thấy đồng hương đã không dễ dàng rồi, chỉ bằng diện mạo của bọn họ, lão tử ta đã nhất định cứu rồi.
Lúc này, ma pháp Hộ Bích của nhóm gấu trúc đã như muốn tiêu tan, bất cứ lúc nào cũng đều nhận lấy nguy hiểm, cho nên bần đạo không chút chậm trễ nào, toàn lực ngự kiếm hướng chiến trường phóng tới. Bởi vì bần đạo nóng vội, tự nhiên là đi một đường thẳng tắp, dọc đường đi đều là rậm rạp xúc tua Thụ Yêu, ta chẳng muốn né tránh, trực tiếp sử dụng kiếm khí phá hủy những xúc tua cản đường, một đường đi tới, xúc tua Thụ Yêu đã bị ta chặt đứt một số.
Thụ Yêu này cũng không phải là con thỏ ngoan hiền, sau khi bị ta giành công kích trước, nhất thời giận dữ, ngay lập tức trên mặt đất lại thoát ra nhiều xúc tua hơn, vô cùng vô tận, đày đặc, giống như ngọn núi che cả ánh mặt trời hướng ta quét tới. Bần đạo cười lạnh một tiếng, tốc độ không giảm, chỉ là thanh kiếm càng lúc càng phát ra kiếm khí hung hiểm hơn, đem toàn thân của ta bao bọc vào giữa, tựa như một đạo hỏa lưu tinh đỏ rực, đem vô số xúc tua chặn đường kia chấn thành bột phấn.
Ngay khi bần đạo vừa tiếp cận chiến trường, Thụ Yêu cũng đã gia tăng thế công đối với một nhà gấu trúc, tiếng động nổ mạnh như sấm liên hồi. Hiển nhiên là muốn trước khi ta tới đã ăn xong toàn bộ bọn họ. Rốt cục tiểu gấu trúc là đầu tiên chống đỡ không nổi, máu chảy từ miệng, thân thể mềm nhũn ngã xuống đất, mất đi nó trợ giúp, nhất thời áp lực lên hai gấu trúc kia tăng lên nhiều, rất nhanh cũng không chịu nổi đả kích càng lúc càng mạnh. Ma pháp Hộ Bích thu nhỏ lại một chút, rốt cục cuối cùng hoàn toàn sụp đổ.
Lập tức ngàn vạn xúc tua giống như cơn hồng thủy dũng manh cuốn vào, lấy mắt thường cũng thấy một nhà bọn họ hoàn toàn bị bao phủ. Ở thời khắc quan trọng này, bần đạo không còn đuổi tới, lại không có biện pháp vì thật sự cách quá xa. Chẳng qua, bần đạo cũng không phải không hết đường xoay sở, Thất Thải Hỗn Thiên Lăng dưới ý niệm của ta chỉ huy, giống như một tia chớp, đột nhiên lẻn đến trước người một nhà gấu trúc.
Sau đó hóa thành một trướng bồng không một kẻ hở, đem một nhà gấu trúc phủ kín hoàn toàn. Xúc tua Thụ Yêu vô luận như thế nào cũng không phủi đi được, và cũng không làm nên chuyện gì. Hỗn Thiên Lăng với cấp bậc bực này làm sao Thụ Yêu có thể phá hư được chứ. Hơn nữa, tiếp sau đó bần đạo đã chạy tới đứng trên đỉnh trướng bồng, rồi nhắm ngay xúc tua bao vây bốn phương tám hướng kia vạn kiếm cùng phát. Tầng tầng kiếm khí tựa như cánh đồng hoa đang nở rộ vậy.
Đám xúc tua vốn cao giống như núi, đều bị kiếm khí cắt thành nát bấy. Vẻn vẹn trong nháy mắt, nội trong phạm vi vài trăm thước đã bị quét sạch hoàn toàn không còn một sợi. Sau đó, bần đạo thu hồi Hỗn Thiên Lăng, lẳng lặng phiêu phù tại không trung. Một nhà gấu trúc tìm được đường sống trong chỗ chết liền hưng phấn vây quanh dưới chân ta, không ngừng cọ quậy, lại còn thỉnh thoảng thấp giọng kêu lên hai tiếng tỏ vẻ cảm tạ. Bần đạo thấy bọn chúng thông linh tính như thế cũng rất ngoài ý muốn, vì thế nhìn bọn họ mỉm cười.
Đúng lúc này, công kích của Thụ Yêu đột nhiên ngừng lại, một đạo tinh thần lực cường đại hướng ta truyền lại tin tức của hắn: "Ngươi là ai? Vì cái gì muốn ngăn cản việc săn mồi của ta?"
"Ta là ta" Bần đạo cười nói: "Chỉ là thấy bọn nó rất có duyên mà thôi, cho nên mới cứu, ngoài ra không có nguyên nhân nào khác nữa, không hơn..."
"Hừ! Xen vào việc của người khác, nếu không phải cảm giác được hơi thở Thần Ngữ, các ngươi sớm đã bị ta ăn luôn rồi. Vì mặt mũi Nữ Thần, hiện tại, các ngươi lập tức rời đi đi, ta có thể không truy cứu chuyện này. Nhưng là ta muốn lưu lại ngươi làm thực vật" Thụ Yêu cuồng vọng nói.
"Ha hả, không cần phải nể tình như vậy chứ?" Bần đạo cười nói: "Ngay cả mọi người đều là người một nhà, để bọn họ đi sao. Dù sao ngươi cũng không cần phải ăn bữa tiệc này a"
"Ai cùng với ngươi là người một nhà?" Thụ Yêu kỳ quái nói: "Ta như thế nào cùng ngươi là người một nhà?"
"Ngươi có biết, Tự Nhiên Nữ Thần từng ban cho Thần Ngữ giả một cái năng lực, có thể làm phép biến thực vật thành sủng vật, mà đồng bạn của ta lại coi trọng ngươi. Như vậy, chúng ta không phải là người một nhà sao?" Bần đạo cười giải thích.
"Ha ha" Thụ Yêu cuồng tiếu khinh thường nói: "Tự Nhiên Nữ Thần đúng là như vậy, nhưng nàng cũng đồng dạng cho chúng ta một điều kiện không tiếp thụ, chỉ cần thực lực chúng ta vượt quá xa Thần Ngữ giả, thì có quyền cự tuyệt trở thành sủng vật của nàng. Lấy thực lực của ta hiện giờ, cho dù là Thần Mộc chiến sĩ bên người Nữ Thần cũng không phải là đối thủ. Mà thực lực đồng bạn của ngươi lại kém quá xa, ta hoàn toàn có tư cách có thể cự tuyệt chiêu mộ của nàng"
"Vậy sao" Bần đạo lại hưng phấn cười nói: "Ta hiểu rồi, chuyện này dĩ nhiên là không được, bởi vì ngươi một khi đã có thể cự tuyệt, nhưng đồng dạng cũng có thể đồng ý có đúng hay không? Ha ha, như vậy ngươi nên trực tiếp đồng ý không phải là xong rồi sao?"
"Hừ! Ta vì cái gì mà đồng ý chứ?" Thụ Yêu cũng không thèm nói: "Không có một ai nguyện ý muốn nhận chủ nhân mà có thực lực kém hơn nhiều so với bản thân, như vậy chẳng phải là thật mất mặt lắm sao?"
"Theo nàng, ngươi có thể rời đi khỏi nơi này, du lịch khắp nơi, chẳng lẻ ngươi cho đây là lý do không đủ sao? Chẳng lẻ ngươi không muốn kiến thức một lần phong cảnh ở nơi khác sao?" Bần đạo hấp dẫn nói. :
"Sặc" Thụ Yêu rất chi là không kiên nhẫn nói: "Ta có năng lực kỳ lạ, có thể xé rách không gian bích lũy (hàng rào). Ta có thể xem xét cảnh sắc ở các vị diện khác, còn có thể săn mồi mỹ thực ở vị diện khác, cho nên, ta có thể đi hay không đi đều giống như nhau cả" Trong giọng nói Thụ Yêu mang theo tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
"Ân? Thật sự không muốn sao?" Bần đạo cau mày xác định lại.
"Đương nhiên, không muốn là không muốn, làm sao lại dài dòng thế không biết" Thụ Yêu có điểm tức tối nói: "Ngươi còn không để yên cho ta sao?"
"Kết thúc rồi" Bần đạo nhún nhún vai nói: "Ngươi đã cố chấp như vậy, ta đây cũng không khuyên ngươi nữa"
"Ha ha, thế thì được rồi, nhanh nhanh đi đi" Thụ Yêu đắc ý nói.
"Đi? Không không không" Đầu bần đạo loạng choạng, nói: "Không thu ngươi không được, ta cũng không đi"
"Đáng giận" Thụ Yêu giận dữ nói: "Ta đã nói qua, đây tuyệt đối là không được"
"Vậy, phải đánh ngươi thôi" Bần đạo duỗi tay chỉ đến thân thể Thụ Yêu nghiêm nghiêm túc nói: "Khuất phục hoặc là hủy diệt, ngươi hãy lựa chọn một con đường đi" Đối với loại người này, bần đạo rất là chướng mắt, ngay cả Hương Hương của cũng dám khi dễ, không giáo huấn một bữa không được? Hơn nữa Hương Hương một khi đã coi trọng hắn, thì phải là chỉnh hắn, xem còn dám nói không? Hừ, hôm nay nếu không đem ngươi thu lấy, ta đây rõ ràng sẽ đem ngươi hủy đi, khiến cho tên gia hỏa này về sau không mang tai họa cho người khác.
"Đáng chết" Thụ Yêu giận dữ nói: "Chỉ bằng ngươi sao, còn không xứng" Nói xong, xúc tua của hắn lại giống như trời mưa đập xuống.
"Hừ, rượu mời không uống, uống rượu phạt" Bần đạo cười lạnh một tiếng, ngự sử Hỗn Thiên Lăng cùng chiến hắn một trận, bởi vì ta còn phải bảo vệ gia đình gấu trúc, cho nên bần đạo không thể thi triển hết lực được, tương đối bị động, cho nên ta mới đối với bọn họ nói: "Đi ra ngoài đi, trước tiên ta đưa các ngươi ra ngoài đã"
Ba tên gia hỏa đặc biệt thông linh, sau khi nghe xong lời ta nói, lập tức xoay người hướng bên ngoài chạy đi. Chỉ tiếc, Thụ Yêu đối với bọn họ đặc biệt nhìn trúng, cho nên trọng điểm công kích cũng đều ở trên người bọn họ, mà tốc độ lui lại của bọn họ hết sức hữu hạn, Đột nhiên, tại thời điểm ta còn chiến đấu, cảm giác được dao động khác thường chung quanh thân thể.
Ta lập tức đoán được chính là dị năng không gian của Thụ Yêu, rất có thể muốn kéo ta đến sát bên người hắn, tiến hành công kích trọng điểm, hơn nữa còn có thể thừa dịp ta không ở đây để làm thịt gấu trúc. Đương nhiên bần đạo không thể cho hắn như ý nguyện. Thụ Yêu sử dụng chính là một loại không gian pháp thuật, ý là có thể làm cho mọi thứ truyền tống đi, có thể từ xa xa kéo tới bên cạnh, cũng có thể đem mọi thứ bên người ném tới một không gian nào đo, cực kỳ thực dụng.
Đáng tiếc, pháp thuật của hắn bần đạo đã sớm kiến thức qua ở Nhã Điển Na, ta đối với nó điều nghiên cứu và hiểu biết, rõ ràng biết được điểm mấu chốt của nó là ở nơi nào. Cho nên bần đạo tùy tay hướng chung quanh bắn ra vài đạo kiếm khí, đem năng lượng ngưng tụ không gian tiêu trừ sạch sẽ, lập tức phá hủy pháp thuật này của Thụ Yêu.
Thụ Yêu nhìn thấy pháp thuật không tác dụng, vô cùng chấn động, lúc đầu còn tưởng rằng ta gặp được may mắn, sau lại thí nghiệm thêm mấy lần nữa, cơ hồ đều bị ta bài trừ tiêu diệt, lúc này mới hết hy vọng. Chẳng qua, thế công sau đó của hắn cũng đã mạnh hơn lần trước, ép bần đạo đến nỗi có điểm cố hết sức, kế hoạch đưa gia đình gấu trúc lui lại cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, cơ hồ áng binh bất động.
Ai! Bần đạo một trận buồn bực, trong thâm tâm muốn, hiện tại có ai đó đến giúp ta thì thật quá tốt a? Ta kỳ thật không muốn chống chọi với Thụ Yêu, ta nghĩ muốn dựa vào kỹ xảo chiến đấu cùng hắn mà không đem thực lực ra đánh bừa, chiếu theo tình hình phát triển xuống, cho đến mệt mà chết ta cũng không cứu được gia đình gấu trúc, trừ phi ta xuất ra tuyệt chiêu lần nữa. Nhưng nói thì nói vậy, quan hệ thật sự trọng đại a, trong nhất thời bần đạo cũng không có chủ ý hay nào.
Vào lúc này, ở phía sau một đạo quang hoa ánh sáng ngọc đột nhiên lóe ra tại bên người ta, quang hoa khắp nơi, toàn bộ xúc tua độ đốt thành tro bụi, Lệ Nhược Nhã toàn thân bao phủ Thánh viêm đã chạy tới.
"Ta cũng không phải vì cứu ngươi, chỉ có điều là ta không muốn động thủ thôi, hắn nhạo báng ta là người nhát gan, ta nghĩ cũng không muốn bị một tên Thụ Yêu nói là người nhu nhược" Lệ Nhược Nhã đối với ta giải thích như thế.
"Ha hả" Bần đạo mỉm cười, nói: "Ta cũng hiểu được mà, cám ơn"
Lệ Nhược Nhã vừa muốn giải thích cái gì đó, đột nhiên, một đạo Hắc sắc hỏa diễm khắp thiên địa một đường giết xúc tua trước mặt chúng ta, tất cả xúc tua này chạm vào hỏa diễm đen ngòm đó đều tại trong thời gian ngắn biến thành hắc bụi. Mà Cao Sâm toàn thân đều sát khí lại có vẻ mặt hưng phấn nói: "Tràng chiến đấu kịch liệt như thế cũng không thể thiếu ta được"
Lúc nói chuyện, từ trong nắm tay của hắn cũng bay nhanh ra mấy trăm đạo đấu khí đạn, nơi nó đi qua đều bị nghiền nát một cách dễ dàng, đem toàn bộ xúc tua kia đánh gãy từng đoạn, bay thẳng đến hơn một ngàn thước mới đuối dần rồi biến mất. Gia đình gấu trúc thấy thế, rõ ràng là không chạy nữa, nổi giận gầm lên một tiếng, xoay người liền tham dự chiến đấu cùng với chúng ta.
Vừa rồi bọn họ vì hài tử mà bị bắt buộc phòng ngự, cho nên dùng ma pháp Hộ Bích, nay ở toàn lực tấn công, làm cho bọn họ thể hiện ra cũng bất đồng. Thời điểm bọn họ chiến đấu từ trên miệng phun ra một cái hắc cầu, một cái bạch cầu, hai khối năng lượng cầu này lớn bằng cái chậu rửa mặt đụng nhau ở trên không trung, lập tức dẫn phát ra một tiếng nổ mạnh siêu cấp, xúc tua kia ở trong phạm vi mấy trăm thước toàn bộ đều biến mất.
Thẳng đến nhìn thấy chúng ta đều ngẩn người, hai khối năng lượng cầu kia thật ra không phải mạnh lắm, nhưng ở thời điểm va chạm nhau mà có thể bộc phát ra uy lực cường hãn như thế, thật sự rất khủng bố. Biến thái nhất chính là, bởi vì quang cầu kia hao phí ma lực ít, hai người bọn họ tựa như kim ngư phun ra bong bóng, trong nhất thời trên không trung nơi nơi đều là hắc cầu, bạch cầu.
Những quả cầu này không ngờ có thể chịu được bọn họ điều khiển, không đi thẳng hướng, mà khoan thai ở trên trời, tìm được cơ hội là tàn nhẫn một trận, trên cơ bản đại đa số xúc tua Thụ Yêu đều bị bọn họ thu phục. Chỉ có một số ít bộ phận còn có thể uy hiếp đến bọn họ. Cái này, bọn họ biểu hiện ra năng lực cận chiến cũng rất kinh người đi. Chúng ta là lần đầu tiên chứng kiến ma thú kỳ lạ như thế, không ngờ bọn họ có thể dùng móng vuốt chém ra vài đạo năng lượng đao giống như loại đấu khí trảm vậy. Rất biến thái a.
← Ch. 516 | Ch. 518 → |