← Ch.005 | Ch.007 → |
Ta ngoái đầu nhìn mẹ, mẹ ngủ rất say, sau đó lén lút đứng dậy mặc quần áo ra khỏi lều, cẩn thận đi vòng qua thủ vệ chạy sâu vào trong rừng cây. Đến lúc phỏng chừng bọn họ không thể nhìn thấy ta được nữa mới tế xuất kim liên. Đóa sen vàng to bằng mặt chậu chở ta tới chiến trường.
Hiện tại với linh lực của ta chỉ có thể miễn cưỡng dùng kim liên nhỏ như thế này để đi lại nhưng không thể quá lâu, may là Phật môn chí bảo có chỗ độc đáo. Chỉ vài phút sau, lúc ta hết sạch sức lực mới tìm đến được khoảng đất khô ráo cách chiến trường hơn hai dặm để đặt chân. Từ xa ta thấy được hai tên đang đánh nhau, thật kinh ngạc! Một tên là quái thú chín đầu, chín cái đầu rắn gắn vào một thân thể tròn trùng trục. Nội cái thân thể đó không đã cao hơn 20 mét, cổ dài 10 mét thập phần linh hoạt. Nó há miệng phun ra các loại ma pháp đạn, giống như trọng pháo Mã Khắc Thấm (pháo Maxim - là pháo gì?) trút hết lên người đối thủ, còn không thì cắn một cái. Đối thủ của nó là một con gấu rất lớn. Bốn cái chân cũng đã khoảng 20m, trên người 1 lớp giáp sáng do thổ nguyên tố tạo thành, thập phần uy vũ. Ta hít một hơi lạnh, không ngờ là hai vật chủng khó gặp đang đối quyết.
Rắn chín đầu, ma thú cấp chín bậc trung, chín đầu có thể phóng ra các loại ma pháp khác nhau như thổ, phong, thủy, hỏa, lôi, ám, quang, độc, băng để công kích, thân thể rất lớn, thường sinh trưởng tại vùng đầm lầy, không hồ là vua đầm lầy.
Đại địa chi hùng (gấu đất), ma thú cấp chín bậc cao, có thể dùng thổ nguyên tố ngưng kết thành quang giáp phòng ngự rất mạnh, bất kể là công kích bằng ma pháp hay là vật lý đều rất khó phá vỡ. Hơn nữa chỉ cần nó còn ở trên mặt đất là có thể nhanh chóng bổ sung không ngừng thổ nguyên tố bị tiêu hao, cơ hồ là tấm thân bất tử. Khi trưởng thành nó có thể sử dụng "Thú Vương bào hao đạn" công kích từ xa, tuyệt đối là vua đánh nhau trên đất liền.
Ta nhớ lại vài tư liệu về ma thú ở thế giới này, nhớ ra lai lịch của chúng. Nhìn hình dáng bọn chúng đã đánh nhau một lúc rồi, khắp nơi ngổn ngang. Rắn chín đầu vừa đánh vừa lui, không ngừng thối lui bảo trì khoảng cách nhằm phát huy ưu thế công kích từ xa. Đại địa chi hùng áp sát từng bước, dùng móng sắc và hàm răng tạo ra vết thương trên người đối thủ, tiếc là vẫn chưa có cơ hội áp sát để thống khoái cắn xé mà chỉ mới tạo nên mấy vết thương nhẹ. Hơn nữa trong chín đầu rắn có một đầu biết quang minh pháp thuật có thể chữa trị cho chính mình. Tình huống ngày càng bất lợi cho đại địa chi hùng, chắc nó vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành nếu không đã sớm dùng "Thú vương bào hao đạn" dạy dỗi đối thủ. Ngoài ra nơi đây là đầm lầy, thổ nguyên tố không sung túc bằng đất liền nên tốc độ bổ sung không nhanh bằng tiêu hao, quang giáp nhiều chỗ đã bị vỡ. Nhưng ta kinh ngạc phát hiện ra đại địa chi hùng với lớp da không được quang giáp bảo vệ cũng không để ý đến ma pháp đạn của con rắn chín đầu kia. Nên biết rằng mà pháp đạn của rắn chín đầu không dưới ma pháp cấp 7. Chỉ có hàm răng nhọn của rắn chín đầu cắn vào chỗ da không có quang giáp mới tạo thành mấy vết thương thật sâu, máu chảy không ngừng. Cứ như thế này, nếu không có gì bất ngờ con gấu kia sớm tàn đời.
Ta vốn định nhằm lúc chúng nó lưỡng bại câu thương kiếm chút tiện nghi. Hiện tại xem ra con rắn chín đầu kia sau khi thắng xong thì mấy trăm thằng như ta cũng không phải là vấn đề với nó. Ta nếu muốn hỗ trợ... chỉ bằng thực lực như ta hiện nay thật sự là vọng tưởng, làm sao bây giờ? Phải rồi, ta chợt nảy ra một ý hay liền khoanh chân ngồi xuống, thi triển linh hồn kí ngữ đưa tiếng nói của ta truyền cho con gấu kia "Gấu ngu, muốn ta hỗ trợ không"
Thân thể đại địa chi hùng rõ ràng chấn động 1 cái, tạm ngừng công kích quay đầu nhìn ta, gầm lên 1 tiếng lại tiếp tục đánh, nhưng ta lại nghe được tiếng của nó "Thằng nhóc như ngươi cũng đòi giúp ta"
Ta không sợ mà càng mừng, vẫn nghe nói ma thú cấp 9 trí tuệ không thua kém loài người, xem ra không giả, ta nói tiếp "Dám cá không, ta mà giúp ngươi thắng thì làm thú nuôi cho ta"
"Grừư... ta có chết cũng không làm thú nuôi"
"Ngươi không dám cá! Đồ nhát gan" Ta khích tướng
"Grừư... ai nói ta không dám, cá thì cá, dù sao ta cũng thắng chắc!"
"Ngươi dám thề không, đại địa chi hùng các ngươi nếu gạt ta thì ta cũng hết cách"
"Hừ, ta, đại địa chi hùng Cái Thứ-Bì Nhĩ (Gates - Bill) lấy danh nghĩa đại địa nữ thần mà thề, nếu "Thằng Oắt Con" kia có thể giúp ta thắng dược con rắn 9 đầu đáng chết này, ta làm thú nuôi cho hắn, vĩnh viễn đi theo hắn"
"A a, vậy chờ ngươi gọi ta là chủ nhân" Ta cao hứng lấy từ trong Kim Liên ra một bình đan dược, Thổ linh đan, tiên nhân dùng cho tiên thú hệ thổ để tăng lên thực lực, lúc ta xuất sư được sư huynh cho vẫn chưa dùng tới. Ta ước lượng 1 chút, kém nhất trong tiên thú so với hai con kia vẫn còn mạnh hơn một ít, dùng 1 viên chắc là đủ. Ta mang theo nghi ngờ lẻn đến gần phía sau con gấu, lấy một viên tiên đan dùng tay búng vào miệng vết thương. Tiên đan gặp máu hóa thành một luồng sáng màu vàng hút vào trong cơ thể. Vết thương từ từ khép miệng, đồng thời tinh thần đại địa chi hùng đại chấn, thế công cũng mạnh hơn vài phần nhưng rõ ràng vẫn chưa phải là đối thủ của con rắn chín đầu kia. :
"Grào... cái gì tốt quá vậy? Cho thêm chút nữa đi!" Đại địa chi hùng hưng phấn truyền tin.
"Móa, mày tưởng là kẹo hả" Ta bất mãn nói nhưng vẫn lấy thêm 2 viên búng vào 2 vết thương lớn nhất chữa trị.
"Grào..." Lượng đổi cuối cùng khiến cho chất đổi (ai không hiểu về đọc triết học Mác-Lênin). Đại địa chi hùng đột nhiên đứng thẳng lên, cả người phát ra kim quang chói mắt, vết thương trên người toàn bộ đều khép lại, quang giáp cũng được chữa lại như mới, thân thể còn lớn hơn rất nhiều.
Nhìn thấy loại biến hóa này cửu đầu xa chấn động, liền vội trốn chạy, còn dùng ánh mắt oán hận trừng ta một cái, dường như biết ta phá hư đại sự của nó!
"Đừng cho nó chạy" Ta không cam lòng quay qua nói với Đại địa chi hùng.
"Grào... chạy không nổi đâu!"
Đại địa chi hùng vừa mới trưởng thành liền mang "Thú vương bào hao đạn" đầu tiên trong đời tặng cho cửu đầu xà. Đại địa chi hùng cả người đứng thẳng, trong miệng phát ra ánh sáng chói lọi như mặt trời, kèm theo một tiếng nổ, quang cầu trắng bạc đường kính 1 mét, mắt thường không nhận ra được tốc độ, kéo dài trong không trung một đường như sao chổi bắn thẳng về phía rắn 9 đầu. Cửu đầu xà đang trốn chạy biết không tránh khỏi đã sớm dừng lại, bày ra phía trước người chín tầng ma pháp hộ thuẫn thuộc tính khác nhau."Thú vương bào hao đạn" uy lực quá lớn, liên tục phá chín lớp hộ thuẫn, đập vào trước ngực liền nổ tung, lập tức nổ nát ba đầu gần nhất, mấy cái đầu còn lại gần như bị phá nát. Đại địa chi hùng liền xông tới cắn đứt tất cả các đầu, còn móc tim gan phèo phổi ra ngoài dẫm nát. Choáng quá...
Tới mức đó hả? Chết rồi còn bị hành xác. Cẩu hùng phát tiết xong phủ phục trước mặt ta, thân hình thu nhỏ bằng con chó sói, tỏ vẻ thần phục!
Ta đương nhiên không khách khí, cắn vỡ ngón tay, dùng máu vẽ một ma pháp trận trên đầu nó, đồng thời niệm chú ngữ cùng nó giao kết tâm linh khế ước.
Tâm linh khế ước giúp ta với nó dễ dàng trao đổi với nhau nhưng không có tính cưỡng chế, không giống như khế ước với vật nuôi buộc nó phải nghe lệnh ta.
"Grrừ... người dùng loại khế ước không có hiệu lực cưỡng chế này không sợ ta không nghe lời người sao?"
"Ngươi hình như có thề rồi mà, giờ muốn hối hận hả?" Ta bình tĩnh từ tốn hỏi.
"Đương nhiên không phải, lời thề của Đại địa chi hùng ta tuyệt đối hữu hiệu? Nhưng ta thấy kì kì, loài người luôn đa nghi, xảo trá sao lại đổi tính?"
"Ta, chủ nhân của ngươi, luôn nhân từ, thiện lương, công chính, khiêm tốn nên đương nhiên không thể cưỡng bách ngươi làm việc"
"Chứ không phải là người quá kém so với ta nên không thể giao kết khế ước cho ta làm vật nuôi được hả"
"Biết còn hỏi, cố ý làm ta khó chịu hả? Vậy sau này ta gọi ngươi là "Cẩu Hùng" nha"
"Không được, ta có tên mà, ta tên là Cái Thứ(Gates)-Bì Nhĩ(Bill)"
"Ta là chủ nhân, ta nói sao nghe vậy, muốn vi phạm lời thề hả?"
"Không phải, ta đường đường là ma thú cấp 9 bậc cao đại địa chi hùng mang cái tên đó thật sự không xứng mà"
"Ngươi có thể lên tiếng xin ta mà" Ta cười hi hi
"Xin người đó chủ nhân" Cái Thứ không cam lòng nói.
"Sau này ngươi phải chấp hành vô điều kiện mệnh lệnh của ta biết chưa?"
"Được rồi, biết mà" Cái Thứ nhận lệnh.
Ta thấy trời sắp sáng, sợ mẹ lo lắng, vội vàng cưỡi lên lưng nó, chỉ đường nói "Chạy thật nhanh về hướng đó"
Cái Thứ biến trở lại chân thân, chạy đi thật nhanh. Thổ nguyên tố bao kín bàn chân nó, bước trên bùn không hề bị lún, chạy vừa nhanh vừa êm. Từ nay về sau ta có phương tiện di chuyển rồi
Trên đường đi ta hỏi nó "Sao tới đó đánh nhau với cửu đầu xà?"
"Ta đang đi qua đó, ai biết đột nhiên bị nó phục kích ta? Nếu không nhờ có người ma hạch của ta sắp bị nó ăn rồi. Tiếc là cái đầu thổ hệ của nó bị nổ nát ngay từ đầu rồi, nêu không ta ăn ma hạch của nó còn có thể tiến bộ nữa"
"Nó cũng muốn ăn của ngươi hả?" Ta hỏi
"Đương nhiên cũng là để tăng nhanh năng lực, nhưng thổ hệ tăng ghê quá, ai biểu ta là vua của ma thú thổ hệ" Cái Thứ dương dương tự đắc.
"Đừng khoe nữa! Vua cái gì, vua đểu thì có" Ta châm chọc nó.
"Mẹc! Nêu trên bờ coi ta đập nát nó không" Cái Thứ cả giận.
"Vừa thôi nha! Ngươi có thấy con rắn 9 đầu nào ngu si đi lên đất liền không? chỉ có ngươi mới điên khùng đi vào chỗ bất lợi thôi!""
"Éo, nếu ta trưởng thành rồi thì trong đầm lầy vẫn xử được nó" Cái Thứ vẫn không phục.
"Được rồi, đây là cái giá phải trả cho tuổi trẻ nông nổi" Ta ra dáng nói.
"Ông có chút xí dựa vào đâu mà đòi kêu ta còn trẻ"
"Dựa vào trí tuệ, đầu óc biết chưa? Đi thôi, nhanh lên, trước tiên hãy biến nhỏ lại đã. Nhớ kỹ, ngươi phải giả thành 1 con tông hùng bình thường, không được để lộ ngươi là đại địa chi hùng, giấu kỹ ma pháp xung động cho ta! Nếu mà bị lộ thì lo mà đổi tên thành Cẩu Hùng nha" Ta uy hiếp
Rõ ràng uy hiếp của ta rất có hiệu quả. Hắn ngoan ngoãn thu nhỏ bằng 1 con tông hùng trưởng thành. Ma pháp ba động được che giấu khiến ta rất hài lòng, tin chắc là khí tức được cao cấp ma thú che giấu tuyệt đối lừa được tất cả mọi người.
← Ch. 005 | Ch. 007 → |