← Ch.614 | Ch.616 → |
"Tiểu huynh đệ, có chuyện gì mà kinh động đến thế? Có phải là đã khai chiến với Điểu Nhân rồi à?" Hỏa Long hưng phấn hỏi.
"Không phải" Bần đạo lắc đầu mỉm cười nói: "Là tên gia hỏa này xuất khẩu cuồng ngôn, hắn nói chỉ một mình cũng muốn thu phục ta cùng với tất cả bằng hữu của ta, cho nên liền dẫn hắn đến gặp mặt mọi người. Xem xem hắn có phải thật sự lợi hại giống như lời nói kia không"
"Hả?" Sau khi bảy vị chỉ e thiên hạ chưa loạn này nghe xong, lập tức đem lực chú ý đều tập trung tại trên người Phí Nhĩ Nam Đức Tư, khí thế mạnh như núi của bảy vị biến thái kia tàn nhẫn ép qua, ép cho Phí Nhĩ Nam Đức Tư mặt mũi tái mét, hắn vội vàng toàn lực chống cự, một câu cũng không nói được, đành phải dùng ánh mắt cầu cứu bắn về phía ta.
Bần đạo đã cố ý cấp cho hắn một cái giáo huấn, tất nhiên là làm bộ không hay biết gì, chỉ mỉm cười nhìn bảy vị biến thái kia cười nói: "Ta đã cùng đánh cược với hắn, nói là, chỉ cần hắn đánh bại một trong các vị là ta thua. Mấy vị huynh trưởng, sinh mệnh ta cũng đều đặt trên người các ngươi đó, các ngươi sẽ không làm cho ta thất vọng đấy chứ?"
"Cáp, còn có chuyện này nữa sao?" Hỏa Long là người lên tiếng đầu tiên, nói: "Hắn cùng với ta giống nhau, đều là Phi Long, để cho ta đấu với hắn một trận xem, xem ta có đem hắn đốt thành tro không"
"Hay là để ta" Hỏa Phượng Hoàng lập tức lên tiếng: "Chúng ta đều có cánh, phải là ta tiến lên thu thập hắn mới đúng"
"Ta đến ta đến! Khi hắn biến thành hình người thì cũng giống như ta" Hỏa Nguyên tố Cự Nhân ở một bên quát to.
Mấy tên gia hỏa này ai nấy cũng đều tự cho mình là đúng, không chịu nhường nhịn, không ngờ cuối cùng là một trận cãi nhau hỗn loạn.
Bần đạo nhanh nhạy nhảy ra ngăn cản nói: "Được rồi, được rồi, các ngươi bảo hắn tự lựa chọn đi"
"Ý kiến hay" Mọi người đều đáp ứng, lập tức thoáng thu liễm hơi thở lại một chút, liền đem Phí Nhĩ Nam Đức Tư đáng thương buông ra, để cho hắn mới có thể nói nên lời được. Sau đó là một hồi thúc dục hắn nhanh nhanh tuyển chọn.
Hỏa Long giành nói trước, "Chọn ta đi, ta sẽ đứng yên cho ngươi đánh mười hiệp trước"
Hỏa Phượng Hoàng càng thống khoái hơn, "Chọn ta, ta chỉ dùng một nửa thực lực để đánh cùng ngươi thôi"
Hỏa Nguyên tố Cự Nhân nghe xong liền nóng nảy, cả giận nói: "Nếu ngươi chọn ta, ta trói một tay một chân để đánh cùng ngươi"
Phí Nhĩ Nam Đức Tư nghe xong liền nhẹ nhàng thở ra một hơi, nghe bọn hắn vừa nói như vậy, chính là chết vì tức, bị người ta khinh thường như thế, sợ là cả cuộc đời này của hắn chỉ xảy ra ở trong này thôi. Vốn dưới cơn giận đúng là có ý đi khiêu chiến, nhưng buộc phải xem lại.
Điều kiện của Hỏa Long cơ bản là vô nghĩa, là vì thực lực chênh lệch quá lớn, cho dù Phí Nhĩ Nam Đức Tư đánh cho mệt chết nhất định cũng không gây thương tổn gì cho Hỏa Long. Về phần điều kiện của Hỏa Phượng Hoàng cũng chưa nói đến, nếu nàng dùng một nửa thực lực đã có thể diệt sạch nhiều Phí Nhĩ Nam Đức Tư cộng lại. Còn Hỏa Nguyên tố Cự Nhân tựa hồ là buồn cười nhất, trói tay trói chân cũng không có thể phun ra hỏa diễm sao? Cũng không có thể cắn người khác sao? Tại trong mắt hắn Phí Nhĩ Nam Đức Tư chỉ là một mâm cổ ngon lành mà thôi.
Nghĩ xong, Phí Nhĩ Nam Đức Tư xem như tâm đã hoàn toàn chết đi, trực tiếp vô tận cầu xin, nói: "Ta nhận thua, đừng ... đánh nữa, không tốt lắm?"
"Sặc! Chẳng có chút dũng khí" Bảy tên gia hỏa đang bừng bừng hưng trí vừa nghe xong, lập tức không hẹn mà cùng nhau khinh bỉ.
Mà bọn họ tỏ vẻ sự bất mãn này, lập tức hỏa diễm toàn thân kéo dài ra, làm cho Phí Nhĩ Nam Đức Tư sợ tới mức cả người run lẩy bẩy. Hắn thế nhưng rất hiểu rõ, vô luận là ai trong số bảy người này không cần đánh mà chỉ cần hít xì một cái, đều có thể đem hắn biến thành đống thịt nướng, hắn trong lòng rất là hối hận cái gì cũng không thể nói được. Một hối là không nên đem sứ giả này ra tranh đua, hai hối là không nên tập kích ta, ba hối là không nên đánh cược cùng ta. Hắn nghĩ tới nghĩ lui cũng đều là một bụng hối, như bị hối dài thòng này mà chết.
"Ha hả" Bần đạo thấy Phí Nhĩ Nam Đức Tư sợ tới mức này thật sự không nhẹ a, nói vậy hắn đã nhận được giáo huấn, vì thế mở miệng hỏi: "Chư vị được rồi, hắn một khi đã nhận thua thì thôi vậy, dựa theo hiệp nghị đánh đố, hiện tại hắn chính là sủng vật của ta, các ngươi cẩn thận một chút nha, cũng đừng đem hắn đốt cháy"
"Úc!" Bảy người đáp ứng một tiếng rồi thu hồi hỏa diễm.
Hỏa Long thì không vừa lòng buông tha cho, nói: "Ta nói tiểu huynh nha, ngươi như thế nào nhận phế vật này làm sủng vật vậy? Tại trong này của chúng ta tùy tiện tìm mấy con Hỏa Long, Hỏa Phượng Hoàng cũng so với hắn mạnh mẽ hơn nhiều a"
"Đúng ... đúng, phế vật như vậy lưu giữ lại cũng vô dụng thôi" Hỏa Phượng Hoàng cũng nói.
"Hắc hắc, hắc coi như bỏ đi, cái quan trọng nhất là gia tộc của hắn có đến mấy vạn Độc Long, cũng đang cùng chiến đấu với đám Điểu Nhân, cho nên hiện tại cũng xem là minh hữu của chúng ta, nếu làm quá mức thì không tốt lắm" bần đạo cười noi: "Mà sủng vật sinh vật Hỏa nguyên tố như lời các ngươi nói, ta cũng không dám mang đi ra ngoài, tất sẽ xảy ra chuyện"
"Ôi chao! Đã là minh hữu như thế nào lại đánh cược cùng ngươi thế?" Hỏa Nguyên tố Cự Nhân khó hiểu hỏi.
Ai, nói đến thì dài dòng lắm, tên này thật sự là vô liêm sĩ càn rỡ" Bần đạo cười khổ đem chân tướng sự tình nói ra, sau đó cười nói: "Tên này thật đúng là đem chính mình trở thành con sói ba đuôi, nghĩ chỉ với bổn sự chừng đó của hắn mà có thể tại nơi đây làm gì thì làm sao, không ngờ còn đánh chủ ý lên trên thê tử của ta, thật sự là muốn chết cho nhanh. Vì thế ta không thể nhẫn nữa, cho nên ta mới hảo hảo giáo huấn dạy bảo hắn, đồng thời cũng hiển lộ một chút thực lực, đỡ phải bị sau này gia tộc của bọn hắn xem nhẹ"
"Ta kháo. Mọi người đều nói Độc Long tộc là những tên vô sỉ, không nghĩ tới vô sỉ đến bực này" Hỏa Nguyên tố Cự Nhân vô cùng khinh thường nhìn Phí Nhĩ Nam Đức Tư nói: "Tiểu tử, ngươi đánh cược đã thua, nhanh chóng định ra khế ước đi, bằng không chúng ta thiêu cháy ngươi"
"Nhanh nhanh mang ra khế ước" Những người còn lại cũng đều đánh trống reo hò lên.
Phí Nhĩ Nam Đức Tư rơi vào đường cùng đành phải cùng ta định ra sủng vật khế ước, từ nay về sau trở thành nô lệ của ta. Sau đó, bần đạo cùng vài vị kia chuyện phiếm hồi rồi tự tán đi. Tiếp theo, bảo Phí Nhĩ Nam Đức Tư khôi phục lại trạng thái hình người rồi mới mang hắn về nhà.
Vong Ưu vừa nhìn thấy ta đắc ý dào dạt, còn Phí Nhĩ Nam Đức Tư ủ rủ làm sao không thể đoán ra được kết quả? Hưng phấn chào đón ta, nói: "Ha ha, xem ra chuyện này đã xong xuôi a?"
"Ha hả" Bần đạo mỉm cười gật gật đầu.
"Yeah" Vong Ưu cao hứng lên, nói: "Ta đã sớm có một tọa kỵ cường đại, nhưng thẳng đến bây giờ không có cơ hội nào, hiện tại cuối cùng cũng đã có một con rồng để cưỡi, thật sự là không thể tốt hơn! Phí Nhĩ Nam Đức Tư nhanh nhanh biến thành hình rồng, ta muốn cưỡi đi hóng gió một chút"
"Chậm đã" Bần đạo nhanh nhạy ngăn cản nói, ta sớm biết rằng nàng sẽ làm như vậy, đương nhiên nàng chỉ muốn có con tọa kỵ có phong cách, chỉ là ở thời này không có thích hợp cho lắm, tiếc nuối cũng đã lâu, hiện tại có được Phí Nhĩ Nam Đức Tư, rốt cục cũng bù lại sự tiếc nuối năm đó. Chỉ có điều ta không nghĩ nàng lại gấp gáp đến như vậy, nếu đem Phí Nhĩ Nam Đức Tư hiện lộ ra, thì bị đám trinh sát Giáo đình biết được. Chẳng phải Điểu Nhân kia sẽ biết được ta cùng với Long tộc có hiệp nghị sao? Chuyện bại lộ cơ mật quân sự như thế ta ngu mà đi làm? Cho nên vội vàng khuyên can: "Bên ngoài nhiều người nhiều miệng, sẽ bại lộ liền hà, hay là trước tiên đem chuyện Băng Hỏa Song Liên đi xử trí đã nha?"
Vong Ưu thông minh tuyệt đỉnh, lập tức hiểu được ý tứ của ta, cũng hiểu được chính mình đã nôn nóng, cho nên khuôn mặt đỏ hồng lên, vội vàng chuyển đề tài, nói: "Ân, đúng vậy, Phí Nhĩ Nam Đức Tư mau đưa Băng Hỏa Song Liên giao ra đây"
"Sặc" Phí Nhĩ Nam Đức Tư uể oải đáp ứng một tiếng, cũng không nguyện ý chút nào từ trong không gian giới chỉ xuất ra một đóa hoa sen hai bông hoa vô cùng xinh đẹp, một đóa thì hỏa hồng, một đóa thì trắng như tuyết, kích cỡ chúng nó to bằng chậu rửa mặt, dị thường diễm lệ, chúng nó đều tán ra ma pháp dao động phi thường cường đại mà tinh thuần, đồng thời cũng tỏa ra một cổ hương thơm ngát theo gió bay tới đây, làm cho người ta vô cùng sảng khoái.
Chuyện về sau cũng tốt khỏi nói đến, ta dùng đạo pháp đem Băng Hỏa Song Liên tế luyện thu nhỏ lại, ấn lên trên trán hai vị Băng Hỏa công chúa. Tại mi tâm của các nàng có thể nhìn thấy hai đóa hoa sen xinh đẹp. Hai vị công chúa sau khi nghỉ ngơi được mấy ngày rồi hiện ra tại trước mắt chúng ta, cũng đã không hơn không kém Pháp Thần chút nào.
Đồng thời bần đạo phân phó người chuyên môn chạy một mạch đến Tinh Linh Chi Sâm, từ nơi Nguyên Tố Tinh Linh Nữ hoàng đem tới hai vị Tinh Linh Vương Băng – Hỏa nguyên tố. Đây là lúc trước các nàng đã đáp ứng với ta, cho nên thực nhẹ nhàng đồng ý theo trở về. Sau khi đem hai vị công chúa cùng với Tinh Linh Vương Nguyên Tố ký kết khế ước, thì thực lực của hai tiểu nha đầu này đã không kém bao nhiêu so với Tha Khắc Đàn. Bất quá, theo phát huy dài lâu của Băng Hỏa Song Liên, tin tưởng rằng qua vài năm nữa các nàng sẽ vượt qua Tha Khắc Đàn
Tiếp theo đó, bần đạo đem một quyển "Hỏa Đức Chân Kinh" truyền thụ cho Hỏa Công chúa, một quyển "Băng Phách Thần Phổ" truyền thụ cho Băng Công chúa, khiến cho các nàng chính thức tiến vào cánh cửa người tu đạo. Hai bản công pháp tu luyện này đều là pháp môn vô cùng thượng thừa, vốn nó được Tiên hiền nổi tiếng sáng lập ra, uy lực vô cùng, chỉ cần tu luyện thành công cũng không khó thành Tiên thành Thần. Lấy tư chất của hai vị công chúa mà nói thì vấn đề không lớn lắm. Điểm mấu chốt nhất phải là các nàng có chăm chỉ tu luyện không, chẳng quá, xét thấy các nàng khi còn nhỏ bị người ta khi dễ, nên tâm trí các nàng sớm đã thành thục và cũng không phải ham ăn làm biếng, khẳng định sẽ rất cố gắng. Tin tưởng rằng, rất nhanh bên cạnh ta có nhiều hơn hai vị cao thủ có thể đảm đương một phần nào đó.
Bên này bần đạo bận việc lo chuyện cho hai vị Công chúa, thì Đại Văn Tử đã phong trần mệt mỏi trở về, trở về cùng hắn còn có thêm một người Hàn Băng Thủy Tinh Đình Lam Đạt, là một loại sinh vật nửa trong suốt vô cùng xinh đẹp, nàng dài ước chừng khoảng mười mét, hình thể thon nhỏ lả lướt. Nhưng khi nghe Đại Văn Tử giới thiệu, nàng cũng là một vị trưởng lão, thực lực rất mạnh, cánh của nàng khi vẩy ra thì cảm nhận được từng trận hàn khí, bần đạo phỏng chừng nàng tuyệt đối có cấp bậc ngang bằng Thiên sứ tám cánh.
Sau đó Đại Văn Tử đem cuộc hành trình về nhà của hắn nói cho biết, tình hình mà theo cách nói của Đại Văn Tử, tựa hồ hoàn cảnh hiện tại của Nguyên Tố Côn Trùng tộc rất là thê thảm, bần đạo nghe xong liền trong lòng cả kinh.
Nguyên lai, hoàn cảnh Nguyên Tố Côn Trùng tộc cũng phi thường không tốt, tuy rằng hành động của bọn họ rất quỷ dị, chủ trương lấy đánh lén làm chính, thương vong vô cùng nhỏ, nhưng nhỏ ở đây là không có nghĩa không có? Đừng quên đây là chiến tranh a, một lần chiến tranh đã kéo dài đến mấy ngàn năm, vô luận là cẩn thận cỡ nào, tưởng nghĩ muốn hoàn toàn không có thương vong tuyệt đối không có khả năng.
Cho dù hai bên thương vong có cách xa đi nữa, nhưng mà Điểu Nhân do có được Chuyển Sinh Trì làm lợi thế, là phương tiện bổ sung đặc biệt. Còn cao thủ của Nguyên Tố Côn Trùng tộc chết đi một người liền thiếu đi một cao thủ, vả lại bọn họ bồi dưỡng đám hậu bối thì vô cùng khó khăn, một lần phải mất đi một vạn năm thời gian mới được, nhưng chuyện chết đi chỉ xảy ra trong cái chớp mắt, khẳng định chúng nó sẽ không sống lại được. Mà chiến tranh đã kéo dài mấy ngàn năm rồi, số lượng Điểu Nhân không có giảm bớt, ngược lại còn có xu thế tăng thêm một tầng nữa, về phía Nguyên Tố Côn Trùng tộc lại tổn thất đi một nửa cao thủ, tiểu trùng tử (côn trùng còn nhỏ) thì không trưởng thành kịp, mà người lớn thì bị giết chết, cứ như vậy mà phát triển xuống, chỉ sợ không bao lâu thời gian nữa, Nguyên Tố Côn Trùng tộc sẽ bị diệt sạch hoàn toàn. Hiện tại đám người của hắn lại không dễ dàng tập kích Điểu Nhân là vì chỉ sợ tổn thương thêm. Mà Điểu Nhân lại nắm bắt được tâm lý của bọn hắn, từng bước tiến sát gần hơn. Tại bốn phía chung quanh sát biên giới Nguyên Tố Côn Trùng tộc khai thách ma tinh thạch.
Phải biết rằng, những ma tinh thạch này nhưng thật ra là thực vật của tiểu trùng tử, chúng nó ăn bao nhiêu thì trong thiên nhiên sẽ hình thành bấy nhiêu, đã hình thành trạng thái cân bằng. Nếu như bị Điểu Nhân khai thác với số lượng lớn, cân bằng này sẽ bị đánh vỡ, không có thực vật cho tiểu trùng tử sinh trưởng, thậm chí là chết đói. Đây là chuyện quan hệ đến sự tồn vong sinh tử của Nguyên Tố Côn Trùng tộc, nhưng mà đánh thì đánh không lại, bỏ đi cũng không đi được, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn tộc nhân càng ngày xuống dốc. Vì thế những vị tộc trưởng khác cơ hồ vì chuyện đó mà vội muốn chết.
Lần này sau khi Đại Văn Tử đột ngột trở về, lập tức khiến cho bọn họ càng tôn trọng hơn, các vị tộc trưởng cẩn thận nghe Đại Văn Tử báo cáo lại, nhưng thật ra là cân nhắc phân tích cùng thảo luận, bởi vì chuyện này quá lớn, quan hệ trực tiếp đến sự tồn vong của toàn tộc, cho nên bọn họ không dám có chút qua loa. Vì thế, trước hết phái một vị trưởng lão đến đàm luận với ta, đồng thời cũng muốn khảo sát qua một lần, xem ta có thực lực để đối kháng với Điểu Nhân hay không.
Ha hả, nói đến cũng trùng hợp a, bần đạo vừa lúc mới thu phục được Phí Nhĩ Nam Đức Tư, sẵn đây có đại gia hỏa này đến tuyên truyền cho ta, Hàn Băng Thủy Tinh Đình Lâm Đạt dĩ nhiên nhìn ta với cặp mắt khác xưa. Sau đó là ta dẫn nàng đi xem qua một hồi Khô Lâu đảo, ở trên đó có một vạn Kim chúc Long làm cho nàng khai mở nhãn giới, hơn nữa còn có mấy chục vạn Khô Lâu pháp sư, và trên trăm vạn Kim chúc Khô Lâu chiến sĩ đồng dạng cũng làm cho nàng rung động không thôi.
Tiếp theo, ta bạo xuất Tự Nhiên Nữ Thần và Hỏa Nguyên Tố Giới ở sau lưng, với lại xuất ra căn cứ đích thực. Hàn Băng Thủy Tinh Đình Lâm Đạt đối với thế lực to lớn kia của ta mới bắt đầu có cảm nhận khác. Bắt đầu đối với bần đạo sinh ra cảm giác tín nhiệm. Vì thế lúc này nàng mới chính thức mời ta quay trở về Nguyên Tố Côn Trùng tộc một chuyến, cùng với các vị tộc trưởng thương nghị cụ thể một lần, như thế nào nên ứng phó với bọn Điểu Nhân kia.
Bần đạo sau khi cân nhắc một trận, ta cảm giác được đây cũng là một cơ hội kết minh hữu, hơn nữa, trong lòng ta sớm đã có một cái kế hoạch âm thầm khác, dường như mượn cơ hội này nhìn xem có hay không thông qua. Vì thế, bần đạo sảng khoái đáp ứng nàng. Lập tức mang theo Phí Nhĩ Nam Đức Tư cùng nàng cùng nhau hướng Nguyên Tố Côn Trùng Giới xuất phát.
Quả nhiên, nơi này phong thủy cực tốt, trong không khí tràn ngập các loại ma pháp nguyên tố khác nhau, đặc biệt rất nồng đậm, phỏng chừng không chỉ gấp mấy chục lần trên đại lục, thật sự là nơi thích hợp cho pháp sư tu luyện, cạc cạc, bần đạo đột nhiên nghĩ đến, nếu phái người tới nơi này tiến hành tu luyện cũng là một sự lựa chọn không tệ a, sau này trợ giúp Nguyên Tố Côn Trùng tộc đánh đuổi Điểu Nhân. Nói vậy bọn họ sẽ không để ý đến mình ở nơi này chiếm một chỗ nho nhỏ, mở ra một học viện a?
Bởi vì Nguyên Tố Côn Trùng tộc chưa từng có kiến trúc do chính mình làm ra, cho nên bọn người bần đạo chỉ có thể gặp được vài vị tộc trưởng Nguyên Tố Côn Trùng tộc ở trên một sườn núi hoang vu hẻo lánh. Bất quá bọn họ lại rất nhiệt tình, đối với ta đến đây cũng tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh cùng lòng biết ơn chân thành.
Diện mạo của bốn vị tộc trưởng cũng rất thú vị a, tộc trưởng Hàn Băng Thủy Tinh Đình cùng với Lâm Đạt cũng không sai biệt lắm nên cũng không cần giới thiệu. Văn Tộc trưởng Tật Phong Vô Ảnh quả thực là hình ảnh phóng đại của Đại Văn Tử, kích cỡ lớn hơn ước chừng ba mươi thước, so với Đại Văn Tử càng tinh thuần càng cường đại hơn. Liệt Diễm Bạo Tạc Trùng quả nhiên là Thú Vương ở trong này. Hôm nay là đầu ta nhìn thấy vị tộc trưởng có cái đầu khoảng hai ba trăm mét, cả người đều hiện lên màu đen nhánh, thỉnh thoảng có vài điểm màu đỏ lóe sáng, có vẻ uy mãnh dị thường. Cự Thạch Tỏa Địa Trùng hơi chút giống như loài bọ cánh cánh, Thổ hoàng sắc tại bên ngoài da thỉnh thoảng lóe sáng quang huy ma pháp thiểm điện, thân hình của hắn to đến mấy trăm thước, thoạt nhìn như một tòa núi nhỏ.
Bốn vị tộc trưởng đều là cường giả cấp bậc Thiên sứ tám cánh, trong đó hai vị tộc trưởng Hàn Băng Thủy và Tật Phong Vô Ảnh này đã đạt tới đỉnh phong, tùy thời đột phá cánh cửa cuối cùng, mà trở thành cấp bậc Chủ Thần. Đến lúc đó, lấy phương thức chiến đấu đặc biệt của bọn họ mà nói, chỉ sợ Thiên sứ mười cánh bình thường tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn hắn. Chỉ tiếc, hiện tại hai ngườii bọn hắn còn không phải là đối thủ của Thiên sứ mười cánh, cho nên mới bị đánh cho chật vật như thế.
Sau khi mọi người chào hỏi khách sáo một hồi, vị trưởng lão tương đối quen thuộc với ta là Hàn Băng Thủy Tinh Đình Lâm Đạt, là đại biểu cho mọi người Nguyên Tố Côn Trùng tộc, khẩn cấp hỏi: "Ta đã sớm nghe người ta truyền miệng là, các hạ tại nơi vị diện của ngươi có danh xưng là quân Thần, vậy xin hỏi lĩnh chủ các hạ, ngài lần này đến đây liên hệ với chúng ta sẽ quyết định như thế nào để đối phó với Điểu Nhân đây?"
"Ha hả, quân Thần thì không dám nhận a" Bần đạo khiêm tốn cười nói: "Ta gần đây nhất đã cùng với Điểu Nhân trải qua một hồi đại cọ xát, bọn họ đã điều động quân đội, định tại trong một tháng nữa hướng ta phát động tổng tiến công. Mục tiêu của bọn họ kỳ thật cũng không phải là một tiểu nhân vật như ta, mà là sau lưng của ta – Tự Nhiên Nữ Thần, cho nên bọn họ vận dụng bộ đội phi thường cường đại, tuy rằng vẻ bề ngoài chỉ có hơn ba trăm vạn, đem so sánh với đại quân một trăm triệu đại người của các ngươi quả thật nhỏ bé không đáng nhắc tới, nhưng trên thực tế, những tên chỉ huy sau lưng đại quân này ít nhất cũng có ba vị Thiên sứ mười cánh, thậm chí ngay cả Chủ Thần Điểu Nhân Da Cáp Đức cũng tự thân xuất chinh cũng nói không chừng"
"A!!!" Vài vị tộc trưởng vừa nghe xong, lập tức lắp bắp kinh hãi, bọn họ hàng năm chỉ mới đối mặt với hai vị Thiên sứ mười cánh cũng đã khiến cho bọn họ chịu không nổi rồi, cộng thêm ba vị Thiên sứ mười cánh, thậm chí còn có Da Cáp Đức cũng đều nằm trong số đó, sự tồn tại thì bọn hắn đều không thể đối phó được.
Bần đạo lại không cần quan tâm, tiếp tục nói: "Phải biết rằng Điểu Nhân tổng cộng trên tay cũng chỉ có bốn vị Thiên sứ mười cánh thôi, bị ta hấp dẫn ba người rồi, hiển nhiên, ở nơi này của các ngươi đã có thể dễ thở rồi. Đồng thời, bọn họ còn có chiến trường tại Địa Ngục Thâm Uyên nữa tất nhiên sẽ lộ ra sở hở cực lớn. Cho nên ta vốn định mời các ngươi, thừa cái cơ hội tốt này cùng nhau giáp công đánh bọn họ"
"Chúng ta thì không có vấn đề gì, chỉ cần thiếu mất một Điểu Nhân mười cánh, chúng ta sẽ không sợ bọn họ, dù sao chúng ta ở nơi này đều cùng là cao thủ cấp Thứ Thần – khoảng hơn mười người, nói chung cũng được tính là một Điểu Nhân mười cánh" Tật Phong Vô Ảnh Văn tộc trưởng tiếp lời, nói: "Chỉ có điều, ở phía bên kia Địa Ngục Thâm Uyên ấy các hạ có liên hệ nào không?"
"Ha hả, đương nhiên là có liên hệ" Bần đạo cười nói: "Giới thiệu một chút nha, vị này chính là thái tử Long Hoàng tại Địa Ngục Thâm Uyên – Phí Nhĩ Nam Đức Tư các hạ!
← Ch. 614 | Ch. 616 → |