← Ch.620 | Ch.622 → |
Sau khi phun ra hỏa diễm xong, những kim chúc Long bắt đầu chậm rãi đi ra từ chỗ mà bọn họ ẩn thân, những người này sau khi vứt bỏ ngụy trang ở trên người, cả ngọn Hỏa sơn cơ hồ bị kim chúc tại trên người bọn họ hắn lóe sáng chói mắt bao phủ toàn bộ, số lượng ít nhất cũng hơn một vạn, trong đó thậm chí còn có đến mười cao thủ cấp bậc Long Vương.
Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ rốt cuộc cũng nhịn không được, phun ra một ngụm máu ngay đương trường, chửi ầm lên: "***, chỉ huy của đối phương rốt cục là tên hỗn trướng nào thế? *** Sớm đem hơn một vạn cái loài bò sát này ra ngoài ánh sáng, đánh chết lão tử ta nhất định không công kích hắn! Hắn ... cái này không phải là cố ý hãm hại ta đây sao?"
Bình thường mà nói, chỉ có một đầu kim chúc Long thôi, thì sức chiến đấu của nó tương đương với mười Thiên sứ bốn cánh, nhưng mà lúc này đây là một vạn kim chúc Long, vậy sức chiến đấu tương đương với mười vạn Thiên sứ bốn cánh, mà trong Thiên sứ quân đoàn một trăm năm mươi vạn quân, mới chỉ vẻn vẹn có một vạn năm ngàn Thiên sứ bốn cánh mà thôi. Nếu không tính cao thủ cấp bậc sáu cánh, thì chỉ cần đem một vạn kim chúc Long ra đối kháng với một trăm năm mươi vạn quân Thiên sứ, thắng lợi nhất định thuộc về Kim chúc Long. Chỉ có điều cho dù như vậy, thương vong của Kim chúc Long cũng tuyệt đối không ít.
Chúng ta sở dĩ che dấu bộ đội Kim chúc Long, mang bọn họ xuất hiện ở phần cuối của tràng đấu, ngoại trừ có thể xuất kỳ bất ý hãm hại ra, nguyên nhân chính là làm giảm bớt thương vong cho chúng nó, ai bảo bọn hắn trân quý rất nhiều so với Khô Lâu pháp sư, Khô Lâu, Cương thiết chiến sĩ chi? Một khi chiến tranh diễn ra là tránh không được thương vong, tự nhiên là tùy ý làm một số pháo hôi đã là khá rồi. :
Sự tình đã đến mức này, hiển nhiên Thiên sứ quân đoàn đã không thể vãn hồi con đường sống, đã trở thành kết cục tan tác. Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp là người đầu tiên từ trong rung động có phản ứng trước nhất, bất đắc dĩ nhìn Hồng Lệ nói, "Chuyện cho tới bây giờ, nhiệm vụ của chúng xem như xong đời, kế hoạch hiện giờ là nhanh chóng lui lại thôi, đem những bộ đội còn thừa lại chạy nhanh về. Tổn thất lần này đúng là quá thảm trọng. Bất quá, ngược lại Bỉ Đặc đại nhân sẽ không muốn lấy cái mạng của chúng ta đâu, dù sao cái hắn cần phải là có được trợ giúp từ bộ hạ trung thành mới thành công được?"
"A!" Hồng Lệ sau khi nghe xong, tinh thần lập tức chấn động, liền phân tích cẩn thận, phát giác lời nói của Bì Tạp cũng có đạo lý. Số lượng Thiên sứ chiến tướng ảnh hưởng trực tiếp đến địa vị Thiên sứ, mỗi một người đều rất trân quý. Mà lần này Bỉ Đặc đại nhân lại tổn thất thảm trọng như thế, nếu như đem hai người mình cùng giết đi, kia không phải hắn nhanh nhanh biến thành quan tư lệnh một mình sao?
Nghĩ đến chính mình có cơ hội không chết, tâm tình Hồng Lệ tốt lên nhiều lắm, vội vàng hạ lệnh, nói: "Toàn quân lui về" Khi mà hắn vừa nói xong câu đó, liền nhìn nhìn lại bộ đội đang bên người, trong lòng một loại tình cảm vô cùng thê lương dâng lên như bôn đào sóng gầm, tựa như muốn rơi lệ. Hắn mang đến một trăm năm mươi vạn đại quân, tại thời điểm trở về, thì ngay cả con số lẻ cũng không có. Chỉ còn lại ba mươi vạn tả hữu mà thôi.
Mặc dù ba mươi vạn này cũng không biết trở về thật sự được bao nhiêu đây. Bởi vì hắn có muốn chạy trốn cũng phải hỏi người ta có đồng ý với phủ định hay không cái đã? Quả nhiên, ở bên dưới tựa hồ Kim chúc Long đã nhận được một cái mệnh lệnh, đồng thanh hô hào lên, giương cánh bay lên. Dưới sự dẫn dắt của hơn mười vị Long Vương, hướng bộ dáng thê thảm của đoàn quân Thiên sứ mà triển khai đuổi giết tàn khốc.
Thực lực của hai bên vốn cách nhau quá xa, hơn nữa một phương đã khổ chiến ba ngày, còn bên kia chính là dĩ dật đãi lao – một bên là thất bại mà lui, một bên thừa thắng đuổi giết. Nhiều điều kiện có lợi như vậy chỉ hiện diện bên chúng ta thôi, cũng nhất định là một cuộc đuổi giết nghiêng về một phía.
May mắn là Thiên sứ có tốc độ cực nhanh, so với Kim chúc Long nhanh hơn không ít, vì vậy mặc dù Kim chúc Long truy đuổi nhưng vẫn không truy đuổi kịp. Chỉ là thỉnh thoảng có vài Thiên sứ bị tụt lại phía sau liền biến thành công cụ cho đám Kim chúc Long phát tiếc cơn giận. Một đuổi một chạy, khiến cho trên bầu trời yên tĩnh trong giây lát.
Nhưng mà ngược lại trên mặt thì rất ồn ào, vẫn không có một cuộc đình chỉ nào. Thì dưới mặt đất Giáo hoàng sau khi nhìn thấy Điểu Nhân chiến bại mà chạy trốn, trực tiếp búng ra một búng máu – hôn mê bất tỉnh. Ni Khoa vội vàng cứu tỉnh hắn, toàn bộ quyền chỉ huy quân đội rơi xuống trên người A Nhĩ Bá Đặc.
A Nhĩ Bá Đặc là một người khôn khéo, hắn liếc mắt liền nhìn ra Giáo hoàng giả bộ, rõ ràng là không hạ đạt mệnh lệnh rút binh, nhưng A Nhĩ Bá Đặc mặc dù có chút bất mãn, nhưng cũng tuyệt đối không dám biểu hiện ra ngoài, đành phải mắng thầm Giáo hoàng một câu vô sĩ ở trong lòng mà thôi, sau đó chính mình nhảy lên trên lưng Hắc Oa Vô Nại, tự mình hạ lệnh toàn quân lui lại.
Trên Hỏa sơn, cơ hồ toàn bộ bộ đội vì đối phó với Điểu Nhân mà thiết trí nên, ngoại trừ Kim chúc Long là bộ đội không có tính cơ động cao ra, vì thế sau khi Kim chúc Long đi rồi cũng sẽ không có năng lực để đuổi bắt nữa. Cho nên Thất công chúa chỉ còn cách phái xuống Khô Lâu chiến sĩ mà thôi, hù dọa cho bọn hắn chạy trối chết, nhưng không có công kích thật sự. Ngay khi đội nhân mã cuối cùng của Giáo đình biến mất tại trong tầm mắt của mọi người, thì trận chiến này đã giằng co kịch liệt ba ngày ba đêm, cuối cùng cũng kết thúc, phần còn lại chính là công tác dọn dẹp. Thất công chúa chậm rãi đi ra khỏi chiến hạm, sau đó xem xét kỹ chiến trường kịch liệt một hồi, mới yên lặng thì thầm trong lòng: "Phu quân a, Kiệt Tây Tạp đã thắng, nơi ngươi thì thế nào rồi?"
***
Bần đạo ở bên này, cạc cạc, cũng rất có ý tứ. Ngay khi Hỏa sơn chi chiến vừa mới bắt đầu. Trên bầu trời Địa Trung Hải cũng xuất hiện một lượng lớn Điểu Nhân, con số phải là hai trăm vạn, nghe thôi cũng đủ dọa người rồi, cho dù ai nhìn thoáng qua cũng đều rung động như vậy cả.
Những Điểu Nhân này đều dựa theo mỗi quân đoàn, mỗi vạn người tập họp thành một phương trận, nhịp nhàng chạy về phía thành đô. Xa xa nhìn lại, toàn bộ trên bầu trời đều là phương trận như vậy, cứ giống như trên bầu trời là địa bàn của bọn họ vậy, chiếm diện tích cực lớn, mà số lượng cũng nhiều, cho nên khi người thường ở bên dưới ngước mặt nhìn lên, căn bản là liếc mắt không nhìn thấy điểm cuối.
Tại bên trong phương trận có điểm chỉnh tề đó, cũng có rải rác vài người bay nhảy, thì có thể thấy được, Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc được sự bảo hộ tầng tầng lớp lớp của hơn một trăm Thiên sứ chiến tướng, uy phong lẫm liệt đứng ở trên lưng một đầu Quang Long, hai cái cánh của con rồng kia dài ước chừng có hơn hai trăm mét, diện mạo cực kỳ uy vũ, hiển nhiên là một tọa kỵ cường đại cấp bậc Long Vương, còn những Thiên sứ chiến tướng khác cũng có tọa kỵ, nhưng mà ở tại trước mặt Bỉ Đặc nên chẳng một ai dám lấy ra, chỉ cẩn thận bay tại chung quanh Bỉ Đặc mà thôi.
Ngay khi một đại quân như vậy hiện ra tại trong tầm mắt của binh lính trông coi Thượng Hải thành, tất cả mọi người đều sợ ngây người, bọn họ chỉ cảm thấy một loại uy áp vô hình làm cho bọn họ hít thở không nổi. Nhất là khi biết địch nhân là ai, khiến cho cả đám binh lính địa phương sắc mặt đều tái nhợt, hai ba chỗ hỗn loạn, vài đám ngất xỉu đương trường, cho dù bộ đội của ta đến từ chi trưởng của Thanh Long quân đoàn, thì tốt hơn một chút, nhưng đồng dạng khuôn mặt cũng hiện lên vẻ khẩn trương. Xem ra, quân đoàn Thiên sứ này bày ra khí thế vô cùng mạnh mẽ đến kinh người. Đặc biệt sau khi Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc xuất hiện, trên người hắn liền phát ra uy nghiêm cùng khí thế, trực tiếp đem rất nhiều quân coi giữ thành cũng kìm lòng không đậu mà quỳ rạp xuống trên mặt đất.
Chứng kiến cái loại tình huống này, Hương Hương vừa mới chạy lên tới trên tường thành liền nhướng mày, lập tức nàng hào hứng đứng ở trên thành lâu, nhìn đại quân Thiên sứ mấy ngàn người ở xa xa hơn mấy ngàn dặm hô lên: "Nơi này là địa phương Tự Nhiên Thần Giáo, chúng ta không chào đón Thiên sứ đến đây, mời các ngươi nhanh chóng rời đi nơi này thôi" Lời nói của tiểu cô nương này rất lưu loát, khí thế đồng dạng cũng không thua kém gì so với Bỉ Đặc dù một tí tẹo. Lúc nàng vừa nói xong, trực tiếp làm cho không khí khẩn trương mà do Bỉ Đặc tạo ra đã hoàn toàn lộn xộn. Những binh lính trong Thượng Hải thành nhìn thấy Hương Hương biểu hiện cũng không một chút yếu thế nào, lòng thì thầm, tâm lý sợ hãi khi nhìn quân đoàn Thiên sứ đầy trời kia đã đánh tan đi rất nhiều.
"Một cái Thần Ngữ nho nhỏ ở trước mặt ta chỉ như con kiến hôi mà thôi, không có tư cách nói chuyện với ta" Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc vô cùng khinh thường nói: "Chẳng qua, nhìn ngươi là nữ nhân phàm trần, ta cho ngươi một cái cơ hội cứu mạng của mình, lập tức hướng ta đầu hàng, ta có thể tha cho ngươi không chết"
Kỳ thật Bỉ Đặc nói ra điều này không phải hắn có thành tâm tha thứ cho địch nhân. Hắn chỉ coi trọng nhan sắc của Hương Hương mà thôi, thân là một trong ba tuyệt đại mỹ nhân được đại lục công nhận, Hương Hương đúng năm mười tám mười chín tuổi, dáng dấp tuyệt đẹp đủ để cho Thần Minh cũng cảm thán không thôi, đặc biệt là nàng sau khi trở thành Thần Ngữ giả, cái loại khí chất thuần khiết mà thánh thần quả thực làm cho người ta mê muội. Với sắc quỷ Bỉ Đặc này, ngay khi nhìn thấy Hương Hương thì con ngươi tựa hồ như muốn rớt ra ngoài. Nói cách khác, hắn đã sớm trực tiếp dẫn người giết qua, ai còn bình tĩnh dừng lại ở ngoài thành mà nói nhiều lời vô nghĩa làm gì? 312389
"Đầu hàng? Ha ha, thật sự là rất buồn cười a" Hương Hương không một chút cảm kích, nhìn Bỉ Đặc mỉm cười nói: "Ta thế nào cũng không nhìn ra được, ngươi có cái gì đặc biệt hơn người cả, cái cánh thì quá dài, và là Điểu Nhân nữa"
"Ha ha" Ở phía sau Hương Hương hơn mười vị trưởng lão Đức Lỗ Y đồng thanh cười ha hả. Lời nói này của nàng, quả thật rất có ý tứ a.
"Ngươi...!" Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc nhất thời giận dữ, nếu không phải làm trò cho nhiều bộ đội ở trên mặt đất như vậy, hắn chẳng muốn bận tâm đến phong độ của chính mình, sớm đã trực tiếp ra tay giết người để lập uy rồi. Nhưng mà hiện tại hắn đành mạnh mẽ nuốt cục tức xuống, hung tợn hỏi các bộ hạ: "Ai muốn chạy đi bắt nàng tới đây cho ta?"
"Mạt tướng nguyện ý" Một vị Thiên sứ chiến tướng lập tức lắc mình bước ra, quỳ xuống trước mặt Bỉ Đặc thi lễ nói.
"Tốt" Bỉ Đặc sau đó quát hỏi: "Ngươi muốn bao nhiêu bộ đội?"
"Thu thập bọn họ, ta chỉ cần một vạn nhân mã là đủ rồi" Vị Thiên sứ chiến tướng kia lòng đầy tin tưởng nói.
"Nhưng mà ta muốn nàng sống đó" Bỉ Đặc lại cường điệu nói.
"Mạt tướng nhất định bắt sống nàng hiến dâng lên cho đại nhân tùy ý xử trí" Vị Thiên sứ chiến tướng kia đúng là hiểu được tâm ý của Bỉ Đặc, đúng nhãn ý của Bỉ Đặc.
Dĩ nhiên Bỉ Đặc là quá vui mừng rồi, liền cười lớn cổ vũ: "Ha ha, tốt... tốt, ngươi chỉ cần làm được như thế, về sau cái vị diện này liền giao cho ngươi chưởng quản!"
"Đa tạ đại nhân" Vị Thiên sứ chiến tướng kia liền mở cờ trong bụng. Ý tứ của Bỉ Đặc chính là bảo hắn thay thế Thần vương đã bị miễn chức, trở thành quan cao nhất các Thiên sứ tại Thiên Giới, khi đó, Hoàng đế trời cao, hắn còn không phải muốn làm gì thì làm sao? Đây chính là một quan chức béo bở mà mọi người phải đỏ mắt, thì hắn tự nhiên là rất cao hứng rồi.
"Hãy đi đi" Bỉ Đặc cười nói.
"Vâng" Tên gia hỏa kia đáp ứng một tiếng, sau đó đứng bật dậy, chỉ huy đại quân của chính mình, đằng đằng sát khí hướng phía Thượng Hải thành mà giết tới.
Người này hết sức cuồng vọng, nhưng lại tự giữ thân phận, đương nhiên là bản thân không chịu xuất mã rồi. Vì thế hắn chính là mang thân binh tới, phiêu phù một chỗ bên ngoài thành ước chừng hơn một ngàn năm trăm dặm rồi ngừng lại, mà là chỉ huy thuộc hạ giết tới. Thiên sứ quân đoàn một vạn người, sắp thành mười hàng chỉnh tề, các ma pháp thuẫn được xuất ra, sau đó hướng Hương Hương đang đứng ở trên tường thành giết qua, ý đồ là tốc chiến tốc thắng.
Ý tưởng này mặc dù không tồi, đáng tiếc là hắn không xứng với chúng ta, mà hắn cũng không có biện pháp. Khi khoảng cách giữa bộ đội của hắn với tường thành khoảng mấy trăm thước, Hương Hương khinh miệt cười lạnh nói, "Thật sự là cuồng vọng hết sức, chỉ một chút đó cũng không biết làm xấu hổ mất mặt? Buồn cười ... " Nói xong, nàng rất hướng phía sau tùy ý phất phất tay.
Lập tức có năm vị trưởng lão Đức Lỗ Y từ trên đầu tường bay lên cao cao, hướng bên ngoài thành lao thẳng đi. Giữa không trung bọn họ mới bắt đầu thi triển pháp thuật biến thân, theo đó là vài tiếng rống trầm thấp vang lên, năm con lôi thú cự đại rơi xuống trên mặt đất, thân hình chúng nó cao đến mấy chục thước, so với tường thành còn muốn cao hơn, tại thời điểm vừa chạm mặt đất, khiến cho đại địa rung lên một hồi. Sau đó, năm con lôi thú độc giác bắt đầu không ngừng lóe ra điện mang lam sắc.
Mấy Thiên sứ chạy tới trước nhất đã bị năm con lôi thú này làm cho hoảng sợ, một đầu lôi thú lớn như vậy thật sự rất dọa người a. Ngay khi bọn họ đang đắm chìm trong nỗi sợ hãi hình thể cự đại của lôi thú, thì những tia chớp đã ùn ùn kéo đến quang lâm tại trên đầu bọn họ.
Lôi thú công kích được nổi danh là cực mạnh, đặc biệt lại am hiểu quần chiến, tia chớp của nó thật sự rất bén nhọn, nhất là sau khi hợp thành quy mô, đối thủ đồng cấp căn bản gần như không có tư cách. Tựa như hiện tại, tia chớp dày đặc, một khắc cũng không ngừng nện lên trên người Thiên sứ, trong nháy mắt mấy ngàn Điểu Nhân hai cánh này bị tia chớp liên hoàn trực tiếp nướng thành than, thi thể rơi rụng xuống kêu lách cách.
Còn về phần mấy chục Thiên sứ bốn cánh, bởi vì ma pháp cũng đã đủ chắc chắn, với lại nhiều người, lại chia sẽ công kích, cho nên tạm thời có thể kiên trì được. Lúc này bọn họ cũng đã biết được tình cảnh của chính mình rất không tốt, nhưng bọn hắn cũng chỉ có thể tiến lên mà không lùi bước, bằng không sau khi trở về không giải thích được, chắc chắn phải chết. Lúc này con đường duy nhất của bọn họ chính là nhanh chóng giết chết năm con lôi thú này.
Cùng lúc, vị Thiên sứ chiến tướng chỉ huy kia cũng đã nhìn ra được vấn đề, tức giận nói: "Móa nó, đã bị lừa, các huynh đệ tiến lên cho ta, nhanh nhanh giết chết mấy con súc sinh này thì sẽ không được đâu"
Dưới tình huống như vậy, mấy chục Thiên sứ bốn cánh bắt đầu phối hợp lẫn nhau, luân phiên che chắn hướng lôi thú kia tiến sát gần hơn. Dù sao số lượng của bọn họ nhiều hơn so với lôi thú, cho nên sau khi trả giá đại giới là mấy mạng người, rốt cục bọn họ cũng đã đến gần sát năm đầu thú này.
Vào lúc này, ở phía sau lại truyền đến vài tiếng gầm rú, năm đầu lôi thú yêu mị hiện ra tại trước mặt mọi người. Mấy chục vị Thiên sứ bốn cánh kia vừa nhìn thấy thế cục này, liền choáng váng ngay đương trường. Lôi thú này gần như Bỉ Mông, điều này còn đánh đấm gì nữa chứ? Cận chiến với Bỉ Mông sao? Cho dù mấy chục vị Thiên sứ bốn cánh cùng tiến lên một lượt cũng tuyệt đối không có khả năng tiến sát mà đánh dù chỉ một con thôi, chứ đừng nói đến năm con cùng đánh, căn bản là tìm chết.
Nhưng mà, càng làm cho bọn họ buồn bực chính là, một đầu cự Long Hỏa hệ đang bay quanh quanh trên đầu của bọn họ không biết từ lúc nào, nhìn lôi thú tia chớp kia một chút cũng không hô nó, thì chỉ biết con rồng kia là ở bên phía địch nhân. Điều này đồng nghĩa là, bọn họ đánh cũng không lại mà muốn chạy cũng đều không có nhiều cơ hội. Đáng tiếc nơi đây là chiến trường nên không cho phép bọn họ có thời gian do dự. Tại thời điểm mấy chục vị Thiên sứ bốn cánh đang ở tiến thối lưỡng nan, thì trận chiến đã chính thức được bắt đầu
← Ch. 620 | Ch. 622 → |