← Ch.815 | Ch.817 → |
Vốn thiên sứ chiến giáp cùng Thái Thản thần thương hai kiện đồ vật này đã đủ làm ta giật mình, nhưng mà sau khi nhìn đến đồ vật thứ ba, không ngờ còn sinh ra rung động càng mãnh liệt hơn. Bởi vì không ngờ đó là một chuỗi chàng hạt của Phật Môn, chuỗi chàng hạt này tổng cộng chỉ có mười tám khỏa trân châu, mỗi khỏa trân châu ước chừng to bằng ngón cái, màu vàng óng, không phải vàng không phải ngọc, không biết làm bằng chất liệu gì mà sở vào thì nhẵn bóng, giống như vốn nó đã là như vậy, làm cho người ta có một loại cảm giác rất tự nhiên.
Đừng xem thường chuỗi tràng hạt nho nhỏ này, bần đạo từ trong đó có thể cảm giác được một cỗ hạo nhiên phật lực mãnh liệt. Hiển nhiên, đây tuyệt đối là bảo vật sót lại của một vị thượng cổ thần phật, cấp bậc chỉ sợ không dưới phật tổ kim liên. Đương nhiên, bởi vì bần đạo đối với các công pháp Phật chỉ là biết sơ sơ mà thôi, cho nên vô pháp xác thực được ước đoán cách thức sử dụng chính xác tràng hạt này. Nhưng mà, bần đạo lại cảm giác được lực phá hoại cực lớn ẩn chứa bên trong, cho nên ta có thể khẳng định đây là một pháp bảo có tính sát thương rất mạnh.
Chỉ tiếc ta không thể dùng, xem ra sau khi trở về là tiện nghi cho bất quá, lấy thái độ làm người của Phật tổ, ha ha, chắc là sẽ không bạc đãi ta. Bất kể thế nào, đây cũng là một vụ thu hoạch lớn a. Kế tiếp, bần đạo lại quét sạch những hành cung của ba hấp linh quái khác. Kim Ngân tài bảo châu báu tự nhiên là chồng chất như núi, có thể lọt vào pháp nhãn của bần đạo cũng có mười mấy món, trong đó kém cỏi nhất cũng là tác phẩm của siêu cấp chủ thần, trong đó cũng có năm kiện đồ vật không ngờ chính là tác phẩm của thượng cổ đại thần. Chúng nó phân biệt là thiên sứ chiến giáp, Thái Thản Thần thương, Phật châu, Hắc Ma kiếm, cùng với một cái nhẫn.
Hắc Ma kiếm là nhị quái chủ động lấy ra tặng cho ta, về phần chiếc nhẫn là lấy từ trong hang ổ của tam quái còn lại. Chiếc nhẫn này cũng không có gì thu hút, toàn thân đen thùi không nói, còn có điêu khắc một cái đầu thú dữ tợn. Bộ dáng phi thường khủng bố, không có chút gì là người ta thích. Thế cho nên bần đạo lần đầu tiên nhìn thấy cũng chưa có để vào mắt. Nếu không phải nơi cất nhẫn cơ quan trùng điệp, vị trí bí mật, bần đạo khẳng định sẽ bỏ qua thứ tốt này.
Ta lúc ấy nghĩ, tam quái một khi đã bỏ ra nhiều công sức đặc biệt thi công một cái tàng bảo khố, làm như vậy chỉ là để che dấu này một kiện đồ vật, như thế đã nói lên thứ này khẳng định vô cùng trân quý mới đúng. Cho nên mới lại tỉ mỉ kiểm tra lại một hồi, mới có thể hơi chút nhìn ra có chút bất đồng, tựa hồ thứ này từng bị phong ấn, lấy năng lực của ta cũng có thể nhìn ra lực lượng của người phong ấn mạnh đến nổi khủng bố. Ta thấy trong đám người, tựa hồ cũng cũng chỉ có thánh thiên sứ biến thái kia mới có thể so sánh.
Thứ có thể làm cho thượng cổ đại thần động thủ phong ấn, chỉ sợ không phải là đồ chơi đơn giản như vậy. Dù sao ta cũng không rõ ràng lắm lai lịch của nó, vẫn là trở về tìm người hiểu biết hỏi một chút rồi nói sau!
Sau khi đem u minh ma vực hoàn toàn cướp sạch, bần đạo bàn giao nơi này cho những tù binh, cũng ước định với bọn hắn là sau này mọi người hòa bình chúng sống, chỉ cần bọn hắn không tìm ta gây phiền toái thì ta cũng sẽ như vậy với bọn hắn.
Những người này kỳ thật đối với các hấp linh quái động một tí là hút linh hồn đã sớm gai mắt, chẳng qua sợ hãi thực lực của hấp linh quái mà không dám vọng động mà thôi. Hiện tại ta tiêu diệt hấp linh quái, lại tặng không địa bàn cho bọn hắn, bọn hắn đối với ta đó là vạn phần cảm kích. Tự nhiên không thể không đáp ứng đề nghị của ta, huống chi, thực lực của Thiên Không Chi Thành còn sờ sờ ra đây, bọn hắn cũng không dám nói nửa chữ không.
Tóm lại, sau khi trấn an bọn hắn, bần đạp bèn lập tức xuất phát, hướng u thủy ngục toàn lực xuất phát. Ha ha, cảm giác quay về nhà thật là tuyệt!
Lại trải qua một tháng lặn lội đường xa, chúng ta rốt cục về tới u thủy ngục. Chúng ta vẫn là xuất hiện ở trước mặt tòa thủy sơn kia, chẳng qua là lần này chúng ta lại thấy được một cảnh tượng đặc biệt tràn ngập sinh cơ.
Núi vẫn là ngọn núi kia, tuy nhiên ở đó có vô số sinh vật sống, đầy khắp núi đồi, trên trời dưới đất, thậm chí còn trong nước biển, nơi nơi đều là băng hệ ma thú đáng yêu. Đủ các loại bay múa trên bầu trời, nào là băng long, băng điểu, băng phượng hoàng, các loại chạy trên mặt đất như là băng hổ, băng báo, băng bỉ mông vân vân các loại ma thú, trong nước thì thỉnh thoảng nhảy ra các loại băng ngư, băng quy, băng ô tặc (cá mực). Tóm lại, u thủy ngục vốn là không khí trầm lặng đã trở nên bừng bừng sức sống.
Đám người bần đạo sau khi hạ xuống quảng trường trước cung, đã bị cảnh tượng khác thường này làm cho sửng sốt, Hỏa công chú càng mù mờ nói:"Đây là như thế nào? Ta nhớ rõ ràng là u thủy ngục nguyên bản không có bất cứ sinh vật nào sinh sống cơ mà?"
" Chuẩn xác mà nói, trước đây chúng ta đến thì không có, nhưng mà khi chúng ta đi thì có băng long." Mân nhi cười nói:"Hiện tại xem ra, tuy rằng giống loại rất nhiều, nhưng toàn bộ đều là băng hệ, chắc hẳn đều là băng hệ khôi lỗi do hàn băng ma thần chế tạo ra. Bất quá, dự theo tính khí của hàn băng ma thần, e là hắn tuyệt đối sẽ không có việc gì mà tạo ra mấy đồ chơi này."
"Hẳn là vậy!" Bần đạo cười khổ nói:"Hiển nhiên, mấy thứ này chắc đều là khí quỷ bức bách hàn băng ma thần chế tạo a?"
"Hì hì, đúng vậy, chính là bổn tiểu thư bảo hắn làm." Miểu Miểu đột nhiên xuất hiện trước mặt chúng ta, đắc ý nói với chúng ta:"Thế nào? Các sủng vật của ta coi như đầy đủ chứ? Như vậy ta sau này không bảo giờ phải sợ tịch mịch nữa rồi."
"Ha ha, không sai!" Bần đạo dở khóc dở cười gật đầu đồng ý nói. Tuy rằng ta thật sự cho rằng đây là đang lãng phí ma lực của hàn băng ma thần, nhưng mà nghĩ đến Miểu Miểu từng bị giam cầm ở trong thủy kính trăm vạn năm, nàng ắt hẳn rất cô độc, bần đạo tự nhiên cũng không nói thêm gì. Có lẽ chờ Vong Ưu có thời gian có thể bồi chuyện nhiều hơn với Miểu Miểu, là có thể giúp nàng vơi bớt sự cô độc.
"Cái gì không tệ a?" Miểu Miểu cũng không thỏa mãn nói:"Chúng nó hiện tại chỉ là khôi lỗi không có tư tưởng, giống như đầu gỗ, chơi chẳng có gì vui cả, ta bảo người tìm linh hồn thần thụ vương ngươi có mang tới không?"
"Phu quân!" Đúng lúc này đám người Hương Hương lưu lại cũng rốt cục chạy ra, cả ba tháng không gặp mặt bần đạo thật đúng là nhớ các nàng muốn chết, tiếp theo là một hồi xúc động tụ họp.
Qua một hồi, chúng ta mới an tĩnh lại, bần đạo lúc này mới chú ý là không có phát hiện bóng dáng của Vong Ưu, vì thế vội vàng hỏi:"Vong Ưu đâu? Còn đang bế quan sao?"
"Đúng vậy, nàng còn phải nửa tháng mới có thể đi ra." Âu Dương Nhược Lan cười nói, theo sau nàng đề nghị:"Được rồi, mọi người chúng ta đừng có đứng ở chỗ này nữa, có gì vào trong phòng rồi nói."
" Hắc hắc!" Bần đạo cười cười nói:"Đi thôi!"
Nói xong, đoàn người chúng ta theo phía sau Âu Dương Nhược Lan đi vào một phòng khách tương đối rộng rãi, mọi người sôi nổi tìm trường kỷ ngồi, bần đạo thì trái ôm phải ấp ngồi ở giữa.
Sau khi đợi mọi người ngồi xong, Nhược Lan đầu tiên hỏi han:"Mau nói cho chúng ta biết những chuyện đã xảy ra trên đường đi?"
"Cũng không có gì!" Bần đạo thoải mái nói:"Một đường giết đến linh hồn thần giới, thủ linh hồn thần thụ ở nơi này làm trễ nãi một tháng thời gian, tiếp theo bị một đám hỗn đản đánh cướp, ha ha, kết quả đương nhiên bọn hắn bị ta cướp lại, ha ha."
Ha ha!" Chúng nữ tức thì cười ha hả.
"Ai ngốc như vậy a? Không ngờ dám can đảm đánh cướp phu quân?" Hương Hương tò mò hỏi.
"Là bốn hấp linh quái, thực lực của mỗi hấp linh quái tương đương với Tiểu Lục." Bần đạo tiếp theo cười khổ nói:"Ngẫm lại thật đúng là kỳ diệu, thiếu chút nữa là không về được rồi."
"A!" Chúng nữ đồng loạt hoảng sợ, chỉ riêng Âu Dương Nhược Lan nhãn tình sáng lên, cười híp mắt nói:"Nhưng bây giờ nhìn phu quân vẫn bình yên vô sự a? Hơn nữa phu quân vừa rồi cũng đã nói, chàng trở ngược cướp lại bọn hắn, chắc hẳn phu quân đã giở ra hoa chiêu gì?"
"Hắc hắc!" Bần đạo không quá muốn nói về sự tích quang vinh của mình, dù sao thủ đoạn lần này thật sự rất không quang minh, ta cho dù da mặt dầy cũng vô pháp coi nó như một loại quang vinh. Cho nên đành phải xấu hổ nói với Mân nhi:"Hay là kêu Mân nhi nói đi, nàng mồm miệng lanh lẹ hơn."
Chúng nữ theo sau đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Mân nhi. Mân nhi tự nhiên biết ta đánh chủ ý quỷ quái gì, cười híp mắt nhìn ta liếc một cái, rồi cười nói với mọi người:" Phu quân lần này giỏi lắm, lúc ấy, chúng ta bị bốn siêu cấp chủ thần cùng với mấy ngàn vạn đám đàn em của bọn chúng đoàn đoàn bao vây, không gian cũng bị cấm cố. Chúng ta đánh cũng không lại, chạy cũng chạy không thoát, tình thế cực kỳ nguy cấp, nhưng mà, dưới tình huống, phu quân lâm nguy không loại, vẻn vẹn thi triển tiểu kế, ngay trong nháy mắt đem bốn siêu cấp chủ thần đánh cho một chết ba bị thương, mấy ngàn vạn đại quân hôi phi yên diệt, sống sót chỉ có hơn chục mà thôi, quả thật là rất thần kỳ."
"Oa!" Chúng nữ sôi nổi lên tiếng kinh hô, ngay cả Âu Dương Nhược Lan cũng thần tình không thể tưởng tượng nổi nói:"Không phải chứ, thật sự có thể có kỳ tích như vậy?"
"Cái gì mà thật, ta thấy nàng ta là đang khoác lác." Miểu Miểu không chút khách khí nói:"Cho dù ta hiện tại tự thân động thủ, không mất vài ngày cũng đừng nghĩ diệt hết bốn siêu cấp chủ thần, càng khỏi nói mấy ngàn vạn đại quân kia. Với lại, siêu cấp chủ thần là hiếm như lông phượng sừng lân, hơn nữa tối đa cũng chỉ có thể là hai người cùng một chỗ, ta sống hơn trăm vạn năm, cho ta bây giờ còn chưa thấy qua một lần mà xuất hiện tới bốn đây. Các ngươi cho dù muốn gạt người, ít nhất cũng phải nói có lý một chút a?"
"Ha ha, chúng ta đều là người một nhà, ngươi cho rằng ta cần phải bịa chuyện lừa gạt nhau sao?" Mân nhi cười nói:"Không tin ngươi có thể hỏi các nàng a?"
Lệ Nhược Nhã lập tức nói:" Mân nhi là nói lời thật, ta tự mình trải qua."
"Đúng vậy, chúng ta cũng làm chứng." Băng Hỏa công chúa cùng nhau nói.
"Có cần bảo Tiểu Lục ra làm chứng hay không?" Mân nhi cười a a nói.
"Uy, các ngươi không phải là muốn liên thủ lừa gạt chúng ta đó chứ?" Miểu Miểu có chút dao động nói:"Tuy rằng các ngươi thật sự cũng không cần phải gạt ta, nhưng mà kinh lịch của các ngươi cũng quá mức khó tin a? Đúng rôi, ngươi có cái gì chứng minh không?"
"Đương nhiên có, hơn nữa còn có rất nhiều, như là cái này." Mân nhi nói xong, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một mảnh da của hấp linh quái, để trên mặt đấy mặc cho mọi người xem xét.
"Đây là cái gì a?" Chúng nữ sôi nổi xúm lại, vừa vuốt ve vừa hỏi.
"Đây là da của hấp linh quái, phu quân nói là một loại tài liệu luyện khí cực kỳ cao cấp, cố ý bảo ta thu thập." Mân nhi cười nói:" Lấy thực lực cùng kiến thức của Miểu Miểu tỷ tỷ, chắc hẳn hoàn toàn có thể từ tấm da này nhìn ra cấp bậc chủ nhân của nó đúng không?"
"Đương nhiên!" Miểu Miểu ngạo nghễ nói. Nói xong, nàng cũng bắt đầu cẩn thận kiểm tra, chỉ bất qua, càng kiểm tra, sắc mặt của nàng càng trở nên trầm trọng, cuối cùng cảm thấy kính nể nói với mọi người:"Đúng vậy, thực lực của gia hỏa này khi còn sống tuyệt đối có thể so với hàn băng ma thần, là siêu cấp chủ thần không hơn không kém. Kỳ quái, ta như thế nào chưa từng nhìn thấy qua ma thú giống thế này nhỉ? Có thể nói cho ta biết bộ dáng chúng nó thế nào không?"
"Bọn hắn bên ngoài có chút giống sứa, chỉ là hình thể rất lớn, ước chừng to đến mấy trăm thước. Bọn hắn hút linh hồn để sóng, sở trường tinh thần pháp thuật." Mân nhi giới thiệu nói:"Chúng ta cũng chưa từng nghe nói qua thứ này, vốn còn muốn thỉnh giáo ngươi."
"Ai!" Miểu Miểu thở dài nói:"Ta mặc dù có sinh mệnh dài dằng dặc, đáng tiếc hai phần ba thời gian đều là ngủ say, cho nên đối với bên ngoài hiểu biết cũng không nhiều, như là thứ này, ta cho tới bây giờ cũng chưa từng nhìn thấy qua."
"Vậy sao!" Bần đạo tiếc nuối nói:"Vậy được rồi, bất quá ta ở trong sào huyệt bọn hắn tìm được một vài món đặc biệt, có le ngươi có thể trợ giúp ta nhìn ra lai lịch của chúng."
Bần đạo nói xong, liền đem thiên sứ chiến giáp, Thái Thản thần thương, phật châu, hắc ma kiếm, cùng với chiếc nhẫn kì lạ kia lấy ra đưa cho Miểu Miểu nhìn, đồng thời nói:"Mặc dù đối với hấp linh quái, tất cả mọi người chúng ta hoàn toàn không biết gì cả, nhưng mà, mấy kiện đồ vật này, chắc hẳn mọi người cũng tương đối quen thuộc. Kỳ thật khôn quản mấy thứ này như thế nào lọt vào tay hấp linh quái, dù sao ít nhất cũng có thể nói rõ một vấn đề, hấp linh quái cùng với thế lực của chúng ta hẳn là từng có tiếp xúc, nhưng mà vì cái gì chúng ta lại không có bất kỳ ấn tợng nào với hấp linh quái chứ? Ta cũng chưa từng nhìn thấy trong điển tịch của sư môn giới thiệu về mấy đồ chơi này, các ngươi nói có phải rất là kỳ quái hay không a?"
" Đích xác kỳ quái!" Miểu Miểu vừa xem xét mấy kiện đồ vật vừa nói với:" Mấy thứ này tuy rằng đến từ các thế lực khác nhau, nhưng lại có một điểm giống nhau kinh người, các ngươi có phát hiện ra không?"
"Không có!" Bần đạo lập tức tinh thần tỉnh táo, vội vàng nói: "Có điểm gì giống nhau?"
"Đó là niên đại chế tạo của chúng nó, đề là ở trăm vạn năm trước." Miểu Miểu nghiêm nghị nói.
"Nga!" Bần đạo nhất thời lắp bắp kinh hãi, liền vội vàng hỏi: "Nga, ngươi khẳng định?"
"Không sai biệt lắm!" Miểu Miểu gật gật đầu, theo sau giải thích với ta:"Ngươi xem xác thiểm điện tiêu thương này, trên thân thương có phải có một kí hiệu hình tia chớp có phải hay không?"
"Đúng a!" Bần đạo đã sớm nhìn thấy qua khi ngắm nghía nó, cho nên biết rõ cái kí hiệu kỳ quái kia, vì thế vội vàng hỏi:"Ta cùng Thái Thản bộ tộc quan hệ tương đối gắn bó. Trong ấn tượng của ta, tự hồ trên thiểm điện tiêu thương của bọn họ cũng không có kí hiệu này a? Ngoại trừ vũ khí của vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng ta chưa từng thấy qua ra, các loại vũ khí của những nguưười khác ta cũng đã từng xem qua không sai biệt lắm, ta có thể khẳng định, vũ khí của bọn họ vô luận là kiếm, là thương, đều không có ký hiệu này, chẳng lẽ ngươi nhận biết?"
" Đương nhiên, đây là ký hiệu chuyên dụng của thượng cổ đại thần thiểm điện thần, hắn chỉ khắc ký hiệu này trên tác phẩm của mình mà thôi." Miểu Miểu nghiêm nghị nói:"Theo ta được biết, hắn là người rất lười, bình thường không dễ dàng chế tạo thần khí, nhưng mà hắn từng chế tạo qua tám thanh thiểm điện tiêu thương, phân biệt đưa cho tám vị Thái Thản thần minh đời thứ nhất hắn sáng tạo ra. Mà từ đó về sau, hẳn cơ bản là tiêu thất, ai cũng tìm không thấy, cho nên ta suy đoán, nếu vào thời gian ta ngủ say hắn vẫn không có tin tức, vậy đây rất có thể là một trong tám thanh tiêu thương kia."
"Thiểm điện thần cho đến hiện tại luôn luôn không có tin tức." Bần đạo hồi đáp:" Nhưng mà, nếu chỉ bằng một món này phỏng đoán mà kết luận còn có chút gượng ép, những món khác ngươi cũng nhìn ra lai lịch sao?"
"Ân!" Miểu Miểu gật gật đầu, nói: "Ít nhất cái thiên sứ chiến giáp này ta cũng nhận biết, đây là chiến giáp thần thánh thiên sứ đặc biệt vì mười hai tông đồ của bọn họ chế tạo ra. Các ngươi nhìn ký hiệu đôi cánh trên chiến giáp, có phải có điểm khác biệt hay không?"
"Không sai!" Bần đạo được gợi ý của Miểu Miểu, phát giác phát giác có chút bất đồng nói:"Tựa hồ một bên cánh cáu màu nhạt hơn."
"Đúng thế, cánh màu nhạt đại biểu cho thần thiên sứ, bởi vì hắn là thuộc tính hỗn độn, có được lực lượng hủy diệt, vốn là màu xám mới đúng, nhưng mà bởi vì cả chiến giáp đều là màu vàng, chơi một cái cánh màu xám thật sự là rất khó nhìn, vì thế mới làm màu sắc nhạt hơn một chút. Về phần một cái cánh khác, dĩ nhiên là dấu hiệu của thánh thiên sứ. Sự xuất hiện của đôi cánh này đã nói lên chiến giáp này xuất thân từ thần thánh thiên sứ." Miểu Miểu nghiêm nghị nói:"Theo ta được biết, trước khi ta ngủ say, mười hai kiện chiến giáp mới chế tạo ra, ta còn tận mắt thấy qua vài lần, cho nên ấn tượng tương đối khắc sâu."
"Nếu là ngươi tự mình thấy qua, dĩ nhiên là không có vấn đề gì." Bần đạo theo sau hỏi:"Thế chuối phật châu thì sao? Chắc hẳn là ngươi càng rõ lai lịch hơn?"
"Đương nhiên, đây dù sao cũng là xuất phát từ thần giới phương đông chúng ta." Miểu Miểu đột nhiên hơi bi thương nói:" Kỳ thật, ta lần đầu tiên nhìn liền đã nhận ra nó, kim kiếp niệm châu đại danh đỉnh đỉnh thần giới, vật yêu thích của thượng cổ Nhiên Đăng thần phật. Ai, không nghĩ tới Nhiên Đăng thần phật thuật pháp thông thiên không ngờ cũng không thể vượt qua thiên kiếp vô cùng tận, không ngờ để cho kim kiếp niệm châu lưu lạch đến tay bọn đạo chích, thật sự là quá đáng tiếc."
"Ta kháo!" Thật sự là một lời bừng tỉnh người trong mộng, bần đạo nghe Miểu Miểu vừa nói như thế, lập tức nhớ những tin tức về kiện bảo bối này, vô cùng kinh ngạc nói:"Không phải chứ, kim kiếp niệm châu là nó sao? Ta đã sớm ở trong điển tịch sư môn nhìn thấy ghi chép về nó, chỉ tiếc là bên trên không có giới thiệu hình dạng của nó, thế cho nên ta không có nhận ra, thật sự là có lỗi quá."
"Kim kiếp niệm châu rất nổi danh sao?" Âu Dương Nhược Lan tò mò nói.
"Là cực kỳ nổi danh, trong thập đại chí bảo Phật Môn, đứng hàng thứ tư, so với phật tổ kim liên đứng thứ chín lợi hại hơn nhiều." Bần đạo vừa nói chuyện, vừa nâng niu thưởng thức cái bảo vật này, cười khổ nói:" Thật sự là làm ta khó tin, đồ vật này như thế nào lại rơi vào trong tay hấp linh quái chứ?"
← Ch. 815 | Ch. 817 → |