Vay nóng Homecredit

Truyện:Trạch Thiên Ký - Chương 0968

Trạch Thiên Ký
Trọn bộ 1186 chương
Chương 0968: Thánh quang quán đính
0.00
(0 votes)


Chương (1-1186)

Siêu sale Shopee


Editor: Bến

Ánh sáng này tràn đầy khí tức sinh mệnh, nhưng lại mang theo lực lượng có thể hủy diệt hết thảy sự vật trên thế gian này.

Ánh sáng này không phải màu trắng thuần khiết, cũng không phải màu vàng, rất loang lổ phức tạp, không hề thuần túy.

Thiên thụ hoang hỏa là gì? Con đường bằng đá tồn tại chút ít sóng nhiệt không phải, trong ao đầm bắn ra hỏa trụ cũng không phải, đây mới thực sự là hoang hỏa.

Vô số năm trước, tổ tông của Yêu tộc đạt được bản nguyên của hoang hỏa thực sự, đem giấu nó sâu trong nham tương dưới đất, sau đó chỉ có cường giả Yêu tộc có tiềm chất cùng thiên phú vô cùng, mới có cơ hội được xuống dưới đáy thiên thụ, cảm thụ khí tức hoang hỏa, mượn nó để lĩnh ngộ chân lý về lực lượng.

Nhưng tại sao thanh niên đội nón lá lại nói một câu như vậy?

Thiên thụ hoang hỏa chính là thánh quang ư?

Thánh quang từ nơi nào?

Ly cung?

Thánh Nữ phong?

Hay là tòa đại lục xa xôi kia?

...

...

Hình chiếu khổng lồ của Yêu tộc tổ linh rơi vào thế giới tinh thần của Tiểu Đức, Hiên Viên Phá đám người. Trong huyệt động khắp nơi đều là ngọn lửa, bọn họ hướng về phía thân hình cao lớn trong ngọn lửa kia trầm mặc lễ bái, không có điều động chân nguyên hộ thể, thậm chí không dám sinh ra ý tứ đối kháng, tùy ý để cho cột sáng không biết từ chỗ nào mà đến chạm vào trên người mình.

Chỉ cần trung thành cùng dũng khí của bọn họ được Yêu tộc tổ linh tán thành, hoang hỏa sẽ tiến vào thân thể của bọn hắn, trong thời gian rất ngắn, cải tạo cùng với cường hóa yêu thân, cùng chút ít chướng ngại, tăng lên trên con đường bằng đá so sánh, đây mới thực sự là hoang hỏa tẩy luyện.

Thanh niên đội nón lá không quỳ xuống, không nhắm mắt, càng không cầu nguyện.

Hắn đứng trước biển lửa, chắp hai tay sau lưng, lẳng lặng nhìn Yêu tộc tổ linh vô cùng cao lớn, cảm thụ khí tức trong hoang hỏa, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Hắn mạo hiểm cực lớn rời khỏi Tuyết Lão thành đi tới nơi đây, đương nhiên là muốn thể hiện thành ý kết minh giữa mình và Yêu tộc, nhưng đó là nguyên nhân cùng bộ phận không quan trọng nhất.

Hắn tới Bạch Đế thành chính là muốn làm ba chuyện, đầu tiên chính là muốn dọ thám bí mật của Yêu tộc tổ linh cùng thiên thụ hoang hỏa.

Lúc này Yêu tộc tổ linh đã hiện thân, hoang hỏa rơi vào trên người của hắn, suy đoán của hắn và quân sư lâu nay đã được chứng thật.

Thiên thụ hoang hỏa của Yêu tộc, quả nhiên chính là thánh quang.

Đối với hắn mà nói đây là chuyện cực kỳ quan trọng, có thể trợ giúp hắn đem bức tranh tên là lịch sử bổ khuyết càng thêm rõ ràng.

Mục phu nhân hẳn là đã đoán được hắn tới tham gia Thiên Tuyển đại điển hẳn là có dụng ý gì đó, tỷ như muốn tận mắt nhìn thấy hoang hỏa cùng tổ linh.

Thậm chí có khả năng Bạch Đế đang bế quan trong núi sâu cũng biết chuyện này.

Nhưng có lẽ hai vị Thánh Nhân sẽ không quá mức quan tâm.

Bản thân Yêu tộc thật ra cũng không quá rõ ràng hoang hỏa tổ tông truyền xuống đến tột cùng là cái gì.

Mỗi lần nghĩ tới điểm này, thanh niên đội nón lá cũng lòng ức chế cảm xúc khinh miệt của mình.

Tồn tại lâu nhất trên phiến đại lục này chính là Thần tộc, cũng chính là Ma tộc mà thế nhân thường gọi, cho nên chỉ có Ma tộc biết được nhiều bí mật nhất.

Hơn nữa Mục phu nhân đoán được hắn muốn tận mắt nhìn thấy hoang hỏa đồng thời, cũng muốn xem xem hắn ứng phó làm sao.

Đối mặt với uy thế không cách nào đối kháng của Yêu tộc tổ linh cùng hoang hỏa có thể hủy diệt tất cả mọi thứ, cho dù hắn là Ma Quân, lại có thể ứng phó thế nào?

Hắn không phải Yêu tộc, càng không muốn biến thành Yêu tộc, như vậy tự nhiên không thể nào nhận được sự tán thành của Yêu tộc tổ linh.

Hắn vẫn phải theo dựa vào lực lượng của mình, đối kháng với thiên thụ hoang hỏa. Vấn đề là, hoang hỏa hiện tại so với sóng nhiệt ở con đường bằng đá đã cường đại hơn vô số lần, mà hai món thần khí Ma tộc của hắn đã bị hao tổn nghiêm trọng, không cách nào sử dụng nữa, hắn có thể có phương pháp gì chống đỡ đây?

Yêu tộc tổ linh tỏa ra uy áp càng ngày càng lớn mạnh, thân ảnh trở nên càng ngày càng cao, lấy một phương thức khó có thể hiểu nổi vượt xa không gian huyệt động cao mấy trăm trượng, ở trong hư không hắc ám, từ trên cao nhìn xuống hắn, tựa như nhìn một con kiến dưới mặt đất.

Vô luận là hư không hắc ám hay là trong thế giới chân thực, khắp nơi đều là hoang hỏa nóng bỏng vô cùng, bên trong ẩn chứa năng lượng hủy diệt tất cả.

Sắc mặt của hắn càng ngày càng tái nhợt, mồ hôi chảy xuống càng ngày càng nhiều, nhưng không còn kịp ướt áo, đã bốc hơi thành khói.

Trên gương mặt thanh tú của hắn thỉnh thoảng hiện lên đau đớn, có thể tưởng tượng hắn lúc này phải thừa nhận hành hạ đến cỡ nào.

Nhưng ở trên mặt cùng trong tròng mắt màu đen của hắn, không thấy chút khiếp sợ, thậm chí ngay cả bối rối cũng không thấy.

Khi thân ảnh Yêu tộc tổ linh trở nên cao lớn nhất, dường như muốn xé rách cả tinh không.

Khi hoang hỏa trong huyệt động càng ngày càng mãnh liệt, rễ thiên thụ cũng bắt đầu chân chính bốc cháy lên.

Khi khói nhẹ từ nón lá của hắn rủ xuống bốn phía đều bị đốt thành hư vô, nón lá bắt đầu tóe ra đốm lửa.

Hắn lấy ra hai tượng đá rất nhỏ.

Hai tượng đá này không biết là dùng vật liệu gì để khắc thành, tựa như kim như ngọc, rồi lại làm cho người ta một cảm giác vô cùng trơn bóng.

Hai tượng đá này là hai người, một người hờ hững đứng thẳng, một người lấy tay vịn đầu gối, như có điều suy nghĩ, mặc dù rất nhỏ, lại rõ ràng rành mạch, cực kỳ linh động.

Nếu như Biệt Dạng Hồng hoặc Mục phu nhân có mặt ở đây, tự nhiên có thể nhận ra lai lịch hai tượng đá này.

Đây chính là hai gã thiên sứ đến từ Thánh Quang đại lục.

Không biết Hắc Bào đã dùng thủ pháp gì, đem bọn họ biến thành hai tượng đá.

Hai tượng đá này một mực đứng sừng sững lẳng lặng nơi cửa sau của tòa viện phía tây Bạch Đế thành.

Sau đó bị thanh niên đội nón lá mang đến nơi này.

Hắn nắm hai tượng đá thiên sứa, đưa tới trong hoang hỏa.

Hoang hỏa thiêu đốt đầy trời, tựa như cảm giác được thứ gì, khẽ ngưng trệ một chớp mắt, sau đó trở nên càng thêm cuồng dã mà mãnh liệt, gào thét nhào tới hai tượng đá.

Hoang hỏa nhiệt độ cực nóng, mang theo khí tức hủy diệt, tiếp xúc đến hai tượng đá, trong nháy mắt đã bị hút đi.

Bản thân hai bức tượng thiên sứ lại không có thay đổi gì, chẳng qua là trở nên hơi sáng ngời, vẫn hàn lãnh, giống như hai cái hắc động.

Thanh niên đội nón lá nhìn tượng đá trong tay, vẻ mặt trở nên càng ngày càng ngưng trọng, ngay cả hô hấp cũng tựa như dừng lại.

Hoang hỏa tiếp tục quán chú về phía hai bức tượng thiên sứ, huyệt động trong lòng đất dâng lên tiếng hú gọi kinh khủng.

Theo thời gian dần trôi, hai bức tượng thiên sứ trở nên càng ngày càng sáng ngời.

Yêu tộc tổ linh chẳng biết lúc nào đã tan biến.

Không biết qua thời gian bao lâu, hoang hỏa trong huyệt động dưới đất đã bị hai bức tượng thiên sứ hút sạch sẽ, nhiệt độ dần dần khôi phục bình thường. Mặt ngoài nham tương dần dần đọng lại, một lần nữa biến thành màu đen xám, rễ thiên thụ trên đỉnh đã bị đốt cháy khó nhận ra, nghĩ đến vô số ngàn năm qua, nó chưa bao giờ bị tàn phá đến thế.

Hai bức tượng đá dần dần tối đi, cuối cùng khôi phục nguyên trạng, nhưng mà so với lúc trước, đã xảy ra biến hóa nào đó rất bí ẩn.

Đường nét trên tượng đá trở nên càng thêm chân thật, mặt thiên sứ cũng càng thêm sinh động, thậm chí mơ hồ có thể cảm giác được, lông mi của bọn hắn đang nhấp nháy.

Tựa như một khắc sau bọn họ sẽ sống lại.

Thanh niên đội nón lá nhìn hai tượng đá trong tay, trong tròng mắt đen sinh ra rất nhiều tâm tình.

Có cảnh giác cũng có sợ hãi, có đùa cợt còn có ưu sầu, tâm tình vô cùng phức tạp, cuối cùng biến thành ngơ ngẩn.

...

...

Người đầu tiên kết thúc hoang hỏa tẩy luyện là Tiểu Đức, sau đó là Hiên Viên Phá, mà hai gã cường giả Yêu tộc khác còn chưa trở lại đài cao.

Đột nhiên, dãy núi trở nên u ám, lôi điện tóe ra, một cơn mưa sa đột nhiên đổ xuống.

Dãy núi sinh ra vô số sương mù, đó là dị cảnh tạo thành do nước mưa bị hoang hỏa thiêu đốt mà bốc hơi.

Tiểu Đức bỗng nhiên xoay người nhìn về một ngọn núi lớn hướng đông bắc.

Ngay khi hắn xoay qua, Tương tộc tộc trưởng còn có rất nhiều đại thần tướng quân, cũng nhìn sang hướng đó.

Ngọn núi này dày đặc sương mù, hẳn là trong nháy mắt đã che phủ phương viên mười dặm, sau đó phiêu diêu lên tận trời cao.

Loáng thoáng, chỉ có thể nhìn thấy thiên thụ khổng lồ trong đó phát ra thanh âm giống như tiếng sấm.

Hoang hỏa vì sao thiêu đốt mãnh liệt như thế? Khỏa thiên thụ này đang sợ hãi điều gì? Nơi đó đến tột cùng xảy ra chuyện gì?


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1186)