← Ch.014 | Ch.016 → |
Sarin cùng các Ma pháp sư khác bất đồng, hắn cực kỳ quý trọng Ma huyền, mà tinh thần lực của hắn cũng thường xuyên trong trạng thái đầy đủ, không tồn tại là tình huống không đủ dùng, cho nên hắn cố gắng luyện tập khống chế ma pháp, băng cầu này đột nhiên dừng lại ở trên không trung, nổ tung ra, mấy chục miếng băng trùy đâm vào trong cơ thể hai tên thích khách.
Hai tên thích khách này đều tu luyện kiếm khí, nhưng nhiệt độ cực thấp của băng trùy làm cho máu của bọn họ gần như trong nháy mắt ngưng kết lại, máu không lưu động thì con người cũng không còn khí lực nữa. Tieta bên cạnh Sarin vô cùng mẫn tuệ, cái Boomerang dài hơn một thước trong tay nàng đã bay ra, khẽ xoay một chút tại cổ hai tên thích khách, lập tức cắt xuống hai cái đầu người.
Hoàn thành xong, Sarin mới hoàn toàn yên tâm, trừ khi hai thích khách này đồng thời tu luyện tử linh ma pháp, nếu không một khi đã không có đầu, thì chúng sẽ không thể gây ra uy hiếp đến hắn nữa.
Lần công kích này rất sạch sẽ lưu loát, tuy nhiên vẫn làm bại lộ sự tồn tại của đội ngũ, chiến đấu phía trước cùng trong nháy mắt nổ ra, Sarin nói khẽ với Tieta:
- Ngươi đi lên, giải quyết Thần thuật sư của đối phương!
- Ngươi thì làm thế nào?
Tieta có chút lo lắng, ở Caucasus, vinh quang lớn nhất của một chiến sĩ ưu tú như nàng chính là bảo hộ tế ti. Tieta là một cô gái có chút mơ hồ, nhưng là đối với hai chữ vinh quang thì lại cực kỳ coi trọng. Nếu không phải nàng gập được Sarin, rất có thể đã bị các dong binh đoàn khác lừa đi làm cu li rồi.
Khuôn mặt Sarin dường như có chút xanh xao dưới ánh sáng phản chiếu của Huỳnh Quang Thuật, hắn cắn răng nói:
- Nhanh đi!
Tieta không rõ vì sao mà Sarin lại bực tức, trong mắt nàng thì chiến đấu như vậy cũng không tính là gian nan, kiếm sĩ hai bên có thực lực gần bằng nhau, mà bên mình lại còn có một Ma pháp sư, đủ để ảnh hưởng đến chiến cuộc.
Cùng khó trách Tieta không hiểu tâm tình xao động của Sarin, ngoài mặt thì Sarin luôn tỏ ra bình tĩnh, nhưng trên thực tế, hắn đã có chút hối hận đối với lần thám hiểm này, hối hận nhất chính là việc xử lý tên Thần thuật sư kia. Trong đội ngũ này, hắn là người đọc sách nhiều nhất, hiểu được ý nghĩa của Thần sử Giáo đình là như thế nào.
Bề ngoài, địa vị của Thần sử trong tông giáo cũng không cao, nhưng lực lượng của Thần sử lại tuyệt đối không kém hơn Giáo hoàng. Nếu đã gây ra chuyện rồi, sẽ không thể quay đầu lại. Sarin phải xử lý tất cả những ai chứng kiến chuyện này, tận lực trước khi Thần sử đến thì phải bỏ chạy được tới Tần Nhân đế quốc.
Đối với một Ma pháp sư cấp một mà nói, chạy trốn cũng không có gì là xấu hổ cả, hơn nữa lại là dưới tình huống lực lượng của địch nhân có thể so được với Ma pháp sư cấp chín, lựa chọn của Sarin có thể dùng hai chữ sáng suốt đến để hình dung.
Tieta đặt chiếc Boomerang về túi da bên hông, tháo xuống cây gậy thật lớn sau lưng, một cú nhảy cao về phía trước, ra khỏi phạm vi bao phủ của Mê Hoặc Chi Vụ. Sarin hoảng sợ, cú nhảy này cùng quá xa đi!
Trong lòng Tieta có chút ủy khuất, ủy khuất này không thể phát tiết về phía Sarin, chi đành giải phóng toàn bộ lên người địch nhân.
Người Caucasus trời sinh đã có khí lực rất cường hãn, vượt qua các kiếm sĩ bình thường, Tieta lại là chiến sĩ có truyền thừa, cây gậy cực lớn của nàng được chế tạo từ xương đùi của một loại ma thú đã tuyệt chủng, còn muốn cứng rắn gấp trăm lần so với sắt thép. Nàng nhảy ra phạm vi Mê Hoặc Chi Vụ, một gậy liền đập vào đầu của một tên Thần thuật sư.
Phốc một tiếng, Thần thuật sư đang trị liệu cho đồng bạn bỗng nhiên cái đầu nát vụn như một quả dưa hấu, bị cây gậy của Tieta đập nát, bộ óc nóng bắn văng tung tóe. Kiếm sĩ đang được Thần thuật sư trị liệu vết thương lập tức bị những chất lỏng màu trắng này bắn hết lên người, có một số còn bay thẳng vào trong miệng hắn.
Không đợi cảm giác ghê tởm của hắn dâng lên, cây gậy của Tieta đã đập xuống cái đầu của hắn.
Lực phòng ngự của thương kiếm sĩ cũng không thấp hơn so với thuẫn kiếm sĩ, vấn đề là cây gậy của Tieta cũng không phải cái đầu có thể phòng ngự được. Sau một đập này, trong không khí lập tức bốc lên một loại hương vị khiến người ta cảm thấy ghê tởm, càng lúc càng nồng đậm hơn, vị thương kiếm sĩ này trước khi chết đã không khống chế được đại tiểu tiện, trong huyệt động tràn ngập một mùi quỷ dị, dường như vừa có một con dã thú ăn thịt đi qua vậy.
Xử lý tên thương kiếm sĩ xong, Tieta khẽ lục soát một chút trên người tên Thần thuật sư kia. Chiến đấu phía trước rất kịch liệt, thiết điêu linh của Lucas đã bị dùng hết, đang dùng tam giác kiếm ra sức chém giết, hắn phải đối mặt với trọng khải kiếm sĩ, hai tên trọng khải kiếm sĩ cùng vây công một cung tiễn thủ, cho dù bản thân Lucas có tu luyện cận chiến võ kỳ thì cũng không có khả năng là đối thủ của trọng khải kiếm sĩ.
Nhưng Tieta lại không đi quan tâm hắn làm gì, bởi vì Sarah cầm trong tay nhuyễn kiếm lại càng gập phải nguy hiểm hơn. Sarah sử dụng một loại võ kỳ lưu truyền tại Tần Nhân đế quốc, trong chiến đấu quy mô nhỏ thế này thì còn mạnh hơn rất nhiều so với trên chiến trường. Nếu không phải lo lắng tới kiếm khí, Sarah tuyệt đối là một người có võ kỳ mạnh nhất trong tiểu đội này.
Hiện giờ Sarah lại bị một nam nhân trung niên tóc ngắn mãnh công, tay phải được Sarin trị liệu tốt lại bị thương, bì giáp trên người đã bị vết máu thấm đẫm.
Tình huống của John Cera và Pino thì lại không tồi, vòng thứ nhất đánh lén đã xử lý một tên thương kiếm sĩ và hai tên cung tiễn thủ, hiện tại đối kháng với một tên trọng khải kiếm sĩ. áo giáp hoa mỹ của John Cera đã mất đi màu sắc đẹp đẽ khi trước, trở nên xám xịt lại, vị trí ngực lộ ra một vết thương ghê người, gần như đã bổ áo giáp thành hai nửa.
Thanh nhuyễn tiên của John Cera đã bị chặt đứt, tế kiếm của Pino cùng đã sớm quẳng đi từ lúc nào rồi, hiện tại trong tay hắn là thanh kiếm thương nhặt được. Tieta nhìn lướt qua chiến trường, cũng không quá lo lắng. Đối phương có mười một người, Sarin xử lý hai tên, nàng xử lý hai tên, trên mặt đất có ba cỗ thi thể, trên chiến trường chỉ còn bốn địch nhân mà thôi.
Tieta thấy không có Thần thuật sư thứ hai, vì thế lao thẳng đến giúp Sarah đánh với nam nhân tóc ngắn.
Nam nhân tóc ngắn này mặt không chút thay đổi, mặc một chiếc áo giản dị, giống như là một bình dân bình thường nhất, cách ăn mặc không có chỗ nào đặc biệt cả. Nhưng võ kỳ của hắn lại dị thường kinh người, Sarah có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nhưng lại không làm được gì trước mặt hắn cả. Một thanh nhuyễn kiếm tựa như một con rắn chết, không còn chút linh động như trước nữa.
- Hắn là khổ tu sĩ!
John Cera bị đại kiếm của trọng khải kiếm sĩ chém ba nhát, người bay lên giữa không trung, còn không quên nhắc nhở Tieta. Hiện tại Tieta là sức chiến đấu chủ yếu, tới tận bây giờ thì John Cera mới cảm thấy mình vung kim tệ ra là không hoang phí chút nào.
Khổ tu sĩ là gì? Tieta trừng mắt nhìn, cây gậy thật lớn quét ngang, cắt đứt lộ tuyến công kích của nam nhân tóc ngắn đối với Sarah.
Trên tay nam nhân tóc ngắn là một đôi bao tay bằng kim loại, nhìn qua thì giống như hai bàn tay to của cấu trang con rối. Cây gậy của Tieta đập vào hai bàn tay to này, thanh âm thật lớn phát ra, khiến cho Tieta cùng phải lảo đảo.
Đây là lần đầu tiên nàng bại bởi người khác trên lĩnh vực lực lượng, ở trong thôn xóm. cho dù nam nhân tráng niên cũng không có lực lượng lớn như Tieta. Mà lần này nàng còn dùng cây gậy thật lớn của mình đập xuống, vậy mà lại bị một đôi bao tay kim loại nhìn rất bình thường này ngăn lại.
Trên mặt nam nhân tóc ngắn cùng lộ ra vẻ kinh ngạc, cô gái này có lực lượng thật mạnh, nếu không có hai cái bao tay này, chỉ sợ hắn cùng đã bị cú đánh này đập chết rồi.
- Ma pháp sư, xuất hiện đi!
Nam nhân tóc ngắn cũng không thèm để ý tới Tieta, mà là hướng tới Sarin bên trong Mê Hoặc Chi Vụ lên tiếng.
Sarin lại còn lâu mới chịu đi ra ngoài, ở trong Mê Hoặc Chi Vụ, cảm giác dị thường mẫn tuệ, đây là chiến đấu, không phải luận võ. Kỳ năng của Sarin chỉ e cũng không làm gì được khổ tu sĩ này, cập bao tay kia chi sợ là ma pháp đạo cụ cấp cao. Mà khổ tu sĩ này dường như không thèm để ý tới sinh tử của đồng bạn, hắn quyết định trước hết xử lý những người còn lại, về phần khổ tu sĩ này, sẽ xem vận khí thế nào mà quyết định sau.
Ma pháp đạo cụ cấp cao ít nhất phải cần chức nghiệp giả cấp bốn mới có thể sử dụng, khổ tu sĩ này có cấp bậc cao hơn hắn rất nhiều, thậm chí Sarin còn có xúc động muốn xoay người chạy trốn. Tuy nhiên Tieta đang đánh ở phía trước, hắn cũng không có thể bỏ lại nàng được.
Tieta khẽ lắc lắc đôi tay bị chấn động làm cho run run. nét mặt ngưng trọng, trong miệng bắt đầu niệm lên một câu Caucasus ngữ. Sarin cũng biết Caucasus ngữ, tuy nhiên ngôn ngữ của Tieta rõ ràng có chứa khẩu âm của địa vực đặc thù, hắn căn bản không hiểu Tieta đang niệm gì. Nhưng Sarin có thể khẳng định rằng Tieta không phải đang mắng người, tiết tấu thanh âm của nàng rất rõ ràng, có chứa lực lượng thần bí nào đó.
Theo tiếng niệm của Tieta, trên cây gậy thật lớn của nàng xuất hiện hoa văn giống như lân siáp, hoa văn này có màu xanh đen, mơ hồ có ánh sáng từ khe hở của các hoa văn này bắn ra, cây gậy này lập tức trở nên có linh khí, dường như đang sống lại.
Sắc mặt khổ tu sĩ trở nên rất khó coi, quát to:
- Dị đoan! Buông vũ khí tà ác của ngươi ra, đi theo ta để chờ Thần sử đại nhân xử lý!
- Ngươi có bệnh à!
Tieta dùng ngôn ngữ thông dụng trên đại lục để đáp lại nam nhân tóc ngắn, thân thể nhảy cao lên, cây gậy thật lớn quay tròn, đập xuống.
Tài liệu làm vũ khí của Tieta được lấy từ trên người của một loại ma thú cổ xưa, nàng niệm tụng chính là chú ngữ mà chi Caucasus tế ti mới có thể sử dụng, nói cách khác Tieta đã từng được tế ti đẳng cấp cao nhất chúc phúc qua, chiến sĩ Caucasus bình thường thì căn bản sẽ không thể sử dụng bất cứ vu thuật gì cả.
Năng lực này là được người khác ban cho, rất khó thăng cấp, nhưng cũng không có nghĩa là loại năng lực này không mạnh. Cây gậy được chú ngữ kích hoạt, lần này kèm theo tiếng gió, xuất hiện một âm thanh lít gào trầm thấp, khổ tu sĩ cảm giác rằng vũ khí trong tay cô gái này đột nhiên biến thành một con ác thú thời viễn cổ, từ trên không lao xuống.
Nội tâm của khổ tu sĩ sinh ra cảnh giác, cắn đầu lười, phun ra một ngụm tiên huyết lên trên cập bao tay kim loại kia. Bao tay bằng kim loại lập tức hiện ra phù văn đỏ như máu. Sarin nhìn chằm chằm vào chiến trường, nhận ra được đây là thần văn.
Thần văn không phải là văn tự của thần linh, mà là văn tự để tín đồ trao đổi với thần linh. Chỉ có những tín ngưỡng giả chân chính, dáng vóc tiều tụy, mới có thể được trao tặng thần văn. nói cách khác, người như vậy không cần tiến vào trong thần điện để cầu nguyện, nhưng vẫn được năng lực do thần linh ban cho.
Khổ tu sĩ có được thần văn! Nói gì thì nói, cũng không có thể buông tha cho tên này được. Vào giờ khắc này Sarin quên hết sợ hãi, hoặc là nói nỗi sợ hãi của hắn đã đạt tới đính điểm. Mơ mơ màng màng liền đâm đầu vào một kế hoạch của Giáo đình, mà kế hoạch này hiển nhiên không nhỏ, do một Thần sử tự mình chủ trì. Nếu không thể nhanh chóng thoát khỏi người do Thần sử phái ra, thì không cần chờ sát thủ được Jo Alfonso bá tước phái đến, hắn đã trực tiếp chết ở trong hỗn loạn đầm lầy này rồi.
Một hàng bảy người, đã chết một người, không biết đội ngũ này có thể còn sống rời đi hỗn loạn đầm lầy được mấy người. Sarin bắt đầu niệm tụng chú ngữ, ra sức khiến cho ma pháp cấp hai đạt tới uy lực tận cùng.
Sarin có thể thi triển ra ma pháp cấp hai là băng tiễn, uy lực của băng tiễn không chỉ mạnh gấp mười so với băng trùy, mà bất kể tốc độ, lực xuyên thấu, uy lực đóng băng, đều vượt xa băng trùy.
Vốn Sarin có thể thi triển hai lần ma pháp cấp hai, nhưng băng tiễn của hắn có thể khống chế được, liên tục tiêu hao Ma huyền, chờ đợi cơ hội xuất thủ thích hợp nhất. Loại phương thức thi pháp cấp cao này không chỉ có yêu cầu cao đối với Ma huyền, mà còn có yêu cầu rất cao đối với tinh thần lực. Nếu một Ma pháp sư có tinh thần lực thấp, băng tiễn sẽ trực tiếp nổ tung ở trong tay, đóng băng Ma pháp sư cho đến chết.
Ma pháp là một thanh kiếm hai lưỡi, sử dụng không cẩn thận thì đầu tiên khẳng định sẽ thương tổn bản thân. Hiện tại Sarin đang duy trì ba cái Huỳnh Quang Thuật, bốn cái Thủy Văn Thuẫn còn có một cái Mê Hoặc Chi Vụ, tiêu hao tinh thần lực như vậy, trước kia hắn chưa từng nếm thử qua.
Khổ tu sĩ cảm giác được Ma pháp sư mang đến nguy hiểm, chỉ là nữ chiến sĩ Caucasus trước mắt cũng rất nguy hiểm, hắn không thể phân thần, đành phải một bàn tay khẽ nắm lại, trong bao tay kim loại đột nhiên xuất hiện một thanh đoản mâu màu vàng, đầu mâu hướng về phía Sarin bên trong Mê Hoặc Chi Vụ.
Khổ tu sĩ có tinh thần lực cường đại, Mê Hoặc Chi Vụ đối với hắn dường như không có tác dụng, đoản mâu màu vàng đâm thẳng đến ngực của Sarin, cây gậy của Tieta đã nện xuống, tại đầu của cây gậy thật lớn này xuất hiện một khuôn mặt ma thú. Khuôn mặt này cũng không dữ tợn, nhưng nó mang theo viễn cổ hồng hoang khí, có một loại áp lực nguy nga như núi.
Rống... !
Cây gậy phát ra tiếng sầm rung động lòng người, trúng mục tiêu là cánh tay phải của khổ tu sĩ. Cái bao tay kim loại ít nhất là ma pháp đạo cụ cấp cao này lại bị một gậy này trực tiếp đập vỡ, các mảnh kim loại bay tán loạn, lộ ra bàn tay khô khốc của khổ tu sĩ.
Khổ tu sĩ quá sợ hãi, tay trái nắm lại, đánh trúng khuôn mặt ma thú tại đầu cây gậy kia.
Thần văn nhanh chóng lưu chuyển, khuôn mặt ma thú phát ra tiếng sầm thê lương rồi biến mất, Tieta cũng dường như thoát lực, buông tay, cây gậy rơi trên mặt đất.
Sarin mặt trầm như nước, đoản mâu màu vàng đâm thẳng về phía ngực của hắn, tránh né đã không còn kịp nữa, Thủy Văn Thuẫn bốn phía trong nháy mắt trọng điệp cùng một chỗ, che phía trước đoản mâu màu vàng.
Phốc! Phốc! Phốc!
Liên tục ba tiếng phát ra, ba tấm Thủy Văn Thuẫn trong nháy mắt bị phá vỡ, đoản mâu màu vàng cũng ảm đạm đi rất nhiều, đâm vào tấm Thủy Văn Thuẫn thứ tư, lệch khỏi quỹ đạo, trúng bên hông Sarin.
Sarin cảm giác như là bị một con ngựa hoang đang chạy như điên đâm phải, tuy rằng đoản mâu màu vàng không có đâm vào người hắn. nhưng một kích này vẫn như cũ khiến cho nội tạng của hắn chấn động, rốt cuộc không duy trì được ma pháp, băng tiễn trong tay thuận thế phát ra, một luồng sáng trắng nhanh chóng bay về phía mi tâm của khổ tu sĩ.
Khổ tu sĩ cười lạnh, ma pháp này chỉ là nỏ mạnh hết đã, hắn không cần quan tâm. Thần văn trên bao tay kim loại trên tay trái lại một lần nữa lưu chuyển, khẽ nâng lên bắt lấy băng tiễn của Sarin.
Phốc... !
Nét cười lạnh trên mặt khổ tu sĩ ngưng lại, băng tiễn bị hắn bóp nát, lại hóa thành một luồng chất lỏng, bắn tung ra khắp nơi.
Là ma pháp 0 cấp Toan Dịch Tiên Xạ. Tên Ma pháp sư bị hắn khinh thường kia lại trong tình huống bị thương còn có thể hoàn thành loại ma pháp tổ hợp này, bao tay kim loại trong nháy mắt bị ăn mòn đắc loang lổ ra vô số điểm, thần văn vận chuyển cũng không còn thông thuận nữa.
Sarin nằm bẹp trong Mê Hoặc Chi Vụ, Tieta quỳ trên mặt đất, vũ khí rời khỏi tay. Pino đã phơi thây trên mặt đất, Sarah cứu viện thì đã chậm rồi, nhuyễn tiên của John Cera lúc này đã quấn quanh thân thể của trọng khải kiếm sĩ, hắn cũng không có vũ khí, tam giác kiếm của Lucas bay lên trên không trung, Sarah cắn răng một cái, không đi cứu viện Lucas, mà tiếp tục công kích trọng khải kiếm sĩ bị John Cera quấn quanh kia.
Nếu John Cera mà chết, Lucas cũng không sống nổi, ngoài khổ tu sĩ, địch nhân mạnh nhất chính là trọng khải kiếm sĩ này.
Tiểu đội của dong binh đoàn Falcon gập phải hoàn cảnh sắp bị diệt toàn bộ.
Khổ tu sĩ kêu thảm một tiếng, hắn bị toan dịch vẩy ra bắn trúng một con mắt, lập tức phát ra thanh âm xèo xèo. Hắn thống khổ khom lưng lại, Tieta đang quỳ trước mặt hắn tiếp tục niệm tụng Caucasus ngữ, cái Boomerang bên hông kia đột nhiên từ bao da bay ra, không hề có một dấu hiệu báo trước, vè ra một đường cong, xẹt qua tay trái của khổ tu sĩ.
Lúc này Tieta mới chậm rãi ngẩng đầu. thanh âm khàn khàn nói với khổ tu sĩ:
- Muốn giết tế ti, trước hết phải giết ta!
Nàng đã không còn khí lực công kích nữa, nhưng lời này lại vô cùng kiên quyết, khổ tu sĩ cụt một bàn tay, mất một con mắt, bị khí thế của Tieta chấn nhiếp, mấy chục năm khổ tu, cầu nguyện, dường như cũng không bằng được một câu kiên định này của Tieta, thật sự rất kiên định. Tên dị đoan này tại sao lại như vậy được?
Sự cường đại của khổ tu sĩ chính là do tín ngưỡng kiên định của hắn phát ra, nhưng vào lúc này, Tieta khiến cho tín ngưỡng của hắn gần như vỡ nát.
Lực lượng ma thú trên cây gậy của Tieta có tinh thần liên hệ với bản thân nàng, ma thú bị cái bao tay có khắc thần văn đánh tan, nàng hẳn là cũng phải chịu tinh thần vỡ nát mới đúng, tại sao lại như vậy! Chẳng lẽ thần linh cũng không cách nào hàng phục dị đoan này hay sao?
Sarin nhịn xuống đau nhức, hàng năm sử dụng huy chương thần bí của gia tộc khiến cho hắn có năng lực chịu đựng thống khổ vượt qua bất kỳ kẻ nào, cho dù là bị tất cả các loại ma pháp không tốt đánh trúng, hắn cũng sẽ không mất đi tri giác hoặc năng lực hành động, cũng không đi thăm dò thương thế bên hông, Sarin từ trong túi tiền lấy ra thú ma con nhện, xua tan đi Mê Hoặc Chi Vụ, từng bước một đi tới trước mặt khổ tu sĩ.
Con mắt còn lại của khổ tu sĩ trở nên ảm đạm, dường như không nhìn thấy Ma pháp sư đang đi về phía hắn. Sarin cầm chi trước của thú ma con nhện, ra sức đâm vào trong mi tâm của khổ tu sĩ. Cái đầu cứng rắn dưới móng vuốt của thú ma con nhện lại trở nên vô cùng yếu ớt, trong con mắt duy nhất của khổ tu sĩ dần mất đi sức sống, sinh mệnh kết thúc.
Sarin thở dốc một chút, lần công kích này khiến cho hắn tiêu hao không nhỏ, không cho hắn thời gian chuẩn bị, Lucas đã bị kiếm thương đâm chết, tam giác kiếm của hắn bắn lên không trung giết chết một địch nhân, kế sách như vậy chỉ có thể dùng trong đơn đả độc đấu, nhưng khi đối mặt với hai địch nhân thì sẽ phải trả giá bằng cái chết.
Sarin nâng tay, cũng không niệm tụng chú ngữ, liên tục sử dụng ba cái Toan Dịch Tiên Xạ, trúng tên thương kiếm sĩ kia. Toàn bộ khuôn mặt của thương kiếm sĩ đều bị toan dịch ăn mòn, da thịt rơi xuống, buông ra kiếm thương, liều mạng bảo vệ mặt. nhưng không cách nào ngăn cản toan dịch thương tổn.
Một tên trọng khải kiếm sĩ cuối cùng đã phá vỡ được cái roi của John Cera, trọng kiếm chém ngang, đánh bay Sarah, đang muốn trước tiên giết chết John Cera, nhưng lại thấy đồng bạn đã chết hết, mà tên Ma pháp sư kia vẫn còn có năng lực công kích.
- Chết đi!
Sarin điên cuồng hét lên, trong ánh mắt đều là vẻ điên cuồng, một luồng thanh mang đánh về phía trọng khải kiếm sĩ. Trọng khải kiếm sĩ hồn phi phách tán, dưới chân khẽ nhích, bỏ chạy về phía sau.
Chạy trốn chỉ có hai chân của hắn. nửa người trên của trọng khải kiếm sĩ vẫn còn lưu lại tại chỗ, thanh mang chỉ dừng trên người hắn có một giây liền biến mất. Thân thể bị chặt đứt, miệng vết thương ngưng kết một lớp băng, không có một aiọt máu nào chảy ra cả.
Sarin thấy kế sách đạt được hiệu quả, lúc này mới hai chân mềm nhũn, ngồi trên mặt đất.
Ma huyền lại tiêu hao sạch sẽ, đây là một cái ma pháp cấp một cuối cùng của hắn, Băng Hoàn Thuật.
Băng Hoàn Thuật là một loại ma pháp khác thường, chỉ có thể công kích mục tiêu cố định, công kích chỉ có một siây, trong một giây này, mục tiêu sẽ bị một cái băng hoàn sắc bén vây khốn. Chỉ cần không nhúc nhích, băng hoàn này sẽ biến mất trong một giây sau.
Mặc dù uy lực của băng hoàn thật lớn. vô cùng sắc bén, có thể mở ra bất kỳ một loại ma pháp áo giáp cấp cao nào, nhưng vẫn như cũ bị coi là ma pháp yếu nhược.
Nếu không phải trọng khải kiếm sĩ đã là chim sợ cành cong, muốn dùng tốc độ nhanh nhất để thoát khỏi phạm vi thương tổn của ma pháp, Băng Hoàn Thuật này sẽ không tạo thành thương tổn gì cho hắn cả. Cho dù hắn bị dọa choáng váng, không nhúc nhích được chân thì cũng không phải chịu hậu quả này.
Đây hoàn toàn dựa vào tính toán của Sarin, hắn xua đi Mê Hoặc Chi Vụ, dùng thú ma con nhện giết chết khổ tu sĩ, khiến cho địch nhân tưởng lầm rằng Ma huyền của hấn đã tiêu hao sạch sẽ, sau đó dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai để thi triển ba cái ma pháp 0 cấp, đánh lén thương kiếm sĩ, tạo thành đả kích tâm linh cho trọng khải kiếm sĩ, Băng Hoàn Thuật tiếp theo sau, trọng khải kiếm sĩ không dám không trốn.
Thương kiếm sĩ không chết, nhưng toàn bộ khuôn mặt đều bị ăn mòn nhìn thấy cả xương, hai mắt đã mù, không có khả năng tạo thành thương tổn đối với đám người Sarin nữa. Nhanh như một tia chớp, đối sách chính xác của Sarin đã khiến cho địch nhân tan nát, đây là lực lượng của Ma pháp sư.
Chỉ cần khống chế được tâm linh của địch nhân, Ma pháp sư chính là vô địch.
Sarin nhớ rằng Jason đã từng nói qua những lời này với hắn, tới lúc này, hắn mới lý giải được đạo lý bao hàm trong đó.
Trong huyệt động, tiếng hít thở trở nên trầm trọng, mỗi người đều bị thương không rõ nặng nhẹ. Thậm chí Sarah vẫn còn nằm trên mặt đất, không đứng lên, không nhúc nhích, nếu không phải còn có hô hấp, John Cera cho rằng nàng đã đã chết rồi cũng nên.
Đột nhiên Sarin ngẩng đầu. nhìn về phía John Cera, hỏi:
- John Cera, ngươi muốn giết ta sao?
Bước chân của John Cera chợt ngừng lại, nhìn vào ánh mắt trong suốt của Sarin, hít vào một hơi thật sâu, nói:
- Ta định xem thương thế của ngươi thế nào!
- Không cần, ngươi đi xem Sarah đi!
Sarin nói xong, ở bên hông gỡ xuống cái ấm kim loại, đỡ lấy Tieta, cho nàng uống một ngụm nước lớn. Nước chữa trị rất có trợ giúp đối với thương thế của Tieta, nhưng Sarin lại không có ý cấp cho John Cera.
Hắn có chút lý giải cảm giác mà John Cera đang có, nếu không phải cố ý giết chết Thần thuật sư, tiểu đội của John Cera còn có đường lui, không cần phải đi liều mạng như vậy.
Tieta uống xong một ngụm nước chữa trị, cảm giác tay chân chết lậng dần biến mất, lúc này mới nhật lên Boomerang, để lại vào cái bao da. John Cera thấy Tieta lại đật cây gậy cực lớn kia lên trên lưng, nhận ra rằng mình đã không phải là đối thủ của nàng nữa, liền xoay người đi về phía Sarah.
- Tieta, ngươi không sao chứ?
Sarin cũng nhìn thấy cảnh ma thú trên đầu cây gậy của Tieta bị khổ tu sĩ đánh tan, vô cùng lo lắng. Tieta đưa hắn trở thành tế ti, câu nói kia hắn vẫn nghe được. Bất kể Sarin trưởng thành sớm cờ nào, trong lòng vẫn rất cảm động.
- Không có việc gì, chỉ là tạm thời không thể thi triển loại lực lượng này!
Tieta khẽ vươn người, nhưng không đi thu dọn chiến trường, mà thành thật ngồi bên cạnh Sarin. Nàng nhận ra rằng thực chất Sarin mới là nỏ mạnh hết đã, tạm thời không thể thi triển ma pháp.
Sarin dùng tay khẽ vuốt mái tóc của Tieta, cười cười, nói:
- Tieta, ta không phải tế ti, lần sau đừng liều mạng như vậy nữa!
Hắn đang dùng Caucasus ngữ để nói, Tieta cúi đầu, nhẹ nhàng nói:
- Vâng, đoàn trưởng!
Sarin xấu hổ rút tay về, khuôn mặt Tieta hồng như hoa đào, diễm lệ không thể tả được. Nếu không phải mái tóc nàng có chút bẩn, cảm xúc quá kém, giống bộ lông của một con tiểu cẩu lang thang, thì rất có thể khiến cho tâm thần của Sarin nhộn nhạo một phen.
Điều này đối với Ma pháp sư cũng không phải là một chuyện tốt, nhất là trước mắt, chiến đấu còn chưa chấm dứt.
Đúng lúc này, đột nhiên Sarin có một vấn đề kỳ quái, khi mới gặp Tieta, nàng gọi hắn là lợn rừng, chứ không phải là sắc lang, đây là ý gì?
Sarah bị thương không nhẹ, lúc này còn đang hôn mê. Sarin thấy Tieta đã khôi phục được kha khá rồi, lúc này mới giao nước chữa trị cho John Cera, hắn cùng Tieta bắt đầu đi quét tước chiến trường.
Tâm tình của John Cera cũng ổn định lại, băng bó miệng vết thương, đưa nước chữa trị cho Sarah uống, xử lý thi thể của Lucas và Pino. Việc này hoàn toàn đổ lên đầu Sarin cũng không có đạo lý, Sarin là hắn mời tới, đối mặt địch nhân thì làm sao còn quan tâm tới thân phận của địch nhân nữa, tất nhiên là phải xử lý trước đã rồi sẽ nói sau.
Sát khí vừa mới sinh ra trở nên nhạt xuống, John Cera nhìn Sarin dùng bột phấn màu đen để thiêu đốt thi thể, một lần nữa phóng ra Mê Hoặc Chi Vụ, bắt đầu lo lắng bước tiếp theo nên làm cái gì.
← Ch. 014 | Ch. 016 → |