← Ch.016 | Ch.018 → |
Merchant Red đã không còn lo lắng nữa. Thời điểm Sarin giết thần quan của giáo đình thì đã nên chia tay với hắn rồi. Hiện giờ nói gì cũng muộn, không phải là giết người của đoàn đạo tặc Red Line sao? Dù sao thì ở Scotzia còn hỗn loạn vô cùng, buông tay một lần, tất cả mặc cho số phận đi.
Hắn tháo thanh kiếm sau lưng xuống, hít sâu một hơi không khí đầy mùi máu tươi, nói với Sarin.
- Pháp sư Merlin, phiền Tieta bảo vệ tốt cho Sarah. Ta bảo vệ ngươi, từ giờ trở đi những thứ đạt được trong nhiệm vụ sẽ có một nửa là của ngươi.
- Rất CôNG bằng!
Sarin vừa tìm kiếm ngân phiếu vào kim tệ trên người cung tiễn thủ vừa trả lời.
Người của Merchant Red chỉ còn hai, sức chiến đấu không bằng Sarin và Tieta. Hiện giờ lựa chọn duy nhất của hắn là phải có được di tích bí mật. Mà thứ Sarin muốn nhất cũng chính là di tích này.
- Cần nghỉ ngơi một chút không?
Merchant Red thấy Sarin thi triển ra ma pháp kia thì sợ hắn không còn sức. Nếu Sarin mất mạng thì hắn cũng chẳng hay ho gì.
- Không cần. Chúng ta đi nhìn một chút.
Sarin lại cầm ma hạch cấp ba trong tay một lần nữa. Ma hạch này trải qua vài lần hấp thu đã không còn bao nhiêu giá trị nữa, sắp hỏng tới nơi rồi.
Một quả ma hạch cấp ba như vậy, giá trị một trăm năm mươi kim tệ. Trong một thời gian ngắn ngủi Sarin dùng hết một quả, có thể thấy Ma pháp sư là chức nghiệp đốt tiền tới mức nào.
Khí thế chiến đấu trong rừng cây phía trước ngất trời. Điều này thuyết minh thực lực song phương ngang ngửa nhau, nếu không thì đã kết thúc trong yên lặng từ lâu rồi. Đội ngũ bị đuổi bắt kia tới tình trạng này mà còn có lực lượng như vậy thì đúng là khiến người ta phải nhìn bằng ánh mắt khác.
Nhóm người nào tạo thành động tĩnh lớn như vậy ở địa bàn của ma thú khiến đám ma thú ở phụ cận chạy rõ xa, không có ý định tiến lại gần.
Khắp nơi đều là thi thể!
Sarin cũng không dự đoán được chiến đấu lại thảm thiết như vậy. Cứ đi được vài bước lại nhìn thấy một thi thể. sắc mặt Merchant Red cũng trở nên kỳ quái. Hắn cúi người xuống kiểm tra cẩn thận một thi thể một hồi, sau đó nói với Sarin:
- Đoàn Kền Kền này bị diệt toàn bộ rồi. Người này là đội trưởng của một đội trăm người.
- Tìm thi thể của Thần thuật sư đi!
Điều Sarin quan tâm nhất là thứ giấu trong người Thần thuật sư. Chết rồi là tốt nhất, dù là ai giết thì cũng coi người mang tiếng xấu thay cho người khác.
- Hình như là đây.
Merchant Red nhặt một ngón tay lên. Trên ngón tay này có thần văn, móng tay rất dài.
- Cuồng tín đồ!
Cuối cùng Sarin cùng còn có chút uyên bậc cao. Một chút tri thức cơ sở như vậy hắn cũng không kém Merchant Red. Rất nhiều cuồng tín đồ toàn thân đều là thần văn, ngay cả địa phương bí ẩn cũng đều không bỏ qua. Có lẽ cuồng tín đồ tu luyện không khắc khổ nhưng tu sĩ nhưng uy lực thinh thần của đám thần kinh này cũng mạnh cực kỳ.
- Bên này cũng có.
Tieta kêu lên.
Hiển nhiên cuồng tín đồ này đã bị băm thây, thân thể văng khắp nơi, chẳng còn mảnh nào được nổi nửa cân.
- Là do quân chính quy làm.
Giọng nói của Merchant Red trầm thấp hẳn, hoàn toàn không phù hợp với tướng mạo của hắn.
- Quân chính quy?
- Ngươi xem.
Merchant Red hất một mảnh áo khoắc trên thi thể, lộ ra áo giáp đen kịt bên trong.
- Đây là giáp vảy cá bằng tinh cương, ngoài quân chính quy ra thì không thế lực nào dám dùng, nếu không sẽ bị coi là phản loạn.
Sarin cũng cúi xuống xé tấm vải ra, lau vết máu trên mặt thi thể này. Tóc đen, mắt đen, mặt bình thường, mũi không quá cao, ngũ quan tuy rằng hơi vặn vẹo nhưng vẫn có thể nhận ra bất đồng với người Scotzia.
- Đây là người của đế quốc Tần nhân!
- Có phải nên tránh đi không?
Merchant Red không muốn bị cuốn vào phiền toái như vậy. Đoàn lính đánh thuê Kền Kền hiển nhiên còn có một nhiệm vụ khác. Đoàn đạo tặc Red Line thấy manh mối là tìm tới. Nhưng mục tiêu của đoàn đạo tặc Red Line dĩ nhiên chính là quân chính quy của đế quốc Tần nhân.
Hiện giờ người của đoàn lính đánh thuê Kền Kền bị giết sạch, dường như không cần phải... tiếp tục đi tới nữa.
Sarin cũng do dự. Thần sử trong đoàn lính đánh thuê Kền Kền đã bị giết, giờ mà nhanh chóng bỏ đi thì tạm thời có thể thoát được truy tung của giáo đình. Tuy nhiên hắn lập tức nghĩ tới chuyện nếu có thể giúp quân chính quy của đế quốc Tần nhân thì lúc tới đế quốc Tần nhân cũng không đến mức không người quen biết.
- Merchant Red. Đi di tích chưa chắc đã có thu hoạch. Trước mắt mới là lợi ích thật sự đó.
Merchant Red gật đầu, cũng bắt đầu tìm tòi tiền tài và trang bị trên thi thể. Đối với lính đánh thuê mà nói thì những chuyện này là bình thường, cũng chẳng có gì phải e dè.
Người của đoàn đạo tặc Red Line rất nhiều, nếu có thể chiếm lợi thì còn chắc chắn hơn việc thăm dò di tích. Dù sao thì di tích chưa chắc đã có, còn trên người đoàn đạo tặc Red Line đều có ngân phiếu xa xi. Đạo tặc bình thường thì cũng không như vậy nhưng đoàn đạo tặc Red Line lại có thể coi là một trường hợp đặc biệt.
Thu thập chiến lợi phẩm trên thi thể xong, Tieta liền đặt Sarah vào giữa hai thi thể, nói:
- Ngươi cố chịu một chút, ta lập tức sẽ trở lại.
Sarah gật đầu. Tieta lau máu trên một thanh kiếm, ngụy trang cho nàng thành một thi thể, cùng Sarin tiến về phương hướng đang có tiếng đánh nhau kịch liệt.
Đây là một khoảng đất trống trong rừng cây, mặt đất dưới chân trở nên khô ráo. Mười mấy người giằng co ở nơi này, kiếm khí tung hoành. Merchant Red đầu tầu sương mẫu nhảy vào trận chiến, mũi kiếm thương trực tiếp tấn công một thành viên của đoàn đạo tặc.
Y phục hai bên khác nhau, nhìn một cái là phân biệt được. Người của đoàn đạo tặc toàn mặc áo da. Mà người bị truy giết toàn mặc áo khoắc, bên trong là giáp vảy cá.
Đoàn đạo tặc Red Line còn mười hai người. Đội NGŨ bị đuổi giết chỉ còn lại có bốn kiếm sĩ.
Cảm giác của Sarin nhanh chóng đảo qua chiến trường, đã thấy rõ ràng là kết cục đã định. Đoàn đạo tặc Red Line chiếm ưu thế về nhân số. Bốn kiếm sĩ bị đuổi giết kia đã bị đoàn đạo tặc tách ra, chiến đấu gian khổ. Một kiếm sĩ thực lực mạnh nhất cầm một thanh trường kiếm kỳ quái, chặn đứng công kích của sáu đạo tặc.
Mũi trường kiếm của kiếm sĩ mặc trọng khải đế quốc Tần nhân dài tới bốn thước, cũng nặng hơn kiếm thường. Nhưng thân kiếm lại rất đồng đều, có ba vết kiếm làm gia tăng cường độ cho trường kiếm. Đây chính là một trong tám loại trường kiếm mạnh nhất đế quốc Tần nhân sao?
Trường kiếm vô cùng sắc bén, phát ra khí thế tung hoành trên tay kiếm sĩ Tần nhân. Sáu đạo tặc bao vây hắn không thể lại gần. Giờ phút này kiếm sĩ bị lửa giận công tâm. Hắn bị sáu đạo tặc này vây lại, không thể cứu viện đồng bọn, thấy một tên thủ hạ sắp sửa bị giết nhưng đành bất lực.
Mà kinh sợ hơn chính là Merchant Red. Thân thể cầm thương mũi kiếm nhảy vào trong trận chiến, mà Sarin và Tieta lại chưa ra tay. Thương mũi kiếm tuy rằng là một loại khí giới mà lính đánh thuê phải học nhưng Merchant Red dùng lại không thuận tay. Địch nhân của hắn là một kiếm sĩ mặc giáp nặng, cũng là kẻ duy nhất trong đoàn đạo tặc dùng giáp kim loại.
Kiếm sĩ này vung một kiếm lên liền đánh bạt thương mũi kiếm của Merchant Red, trọng kiếm xoay lại chém từ trên đầu hắn xuống.
Merchant Red giơ thương mũi kiếm lên đỡ lấy. Thân thương quấn sợi thép gần như bị một kiếm này chặt đứt, sắp sửa hỏng tới nơi rồi. Mà kiếm sĩ mặc giáp nặng này căn bản mặc kệ sau lưng, trọng kiếm lại giơ lên chém xuống một lần nữa. Từng chiêu từng chiêu, tần suất ra đòn của hắn nhanh tới kinh người. Merchant Red không có vũ khí thuận tay, không có cách nào phản kích, chỉ có thể cứng rắn kháng cự.
Chẳng lẽ tiểu pháp sư kia muốn hại mình?
Trong lòng Merchant Red đột nhiên nảy ra ý này, sống lưng lập tức lạnh ngắt. Hắn hơi hối hận. vừa rồi không nên lộ sát khí với Ma pháp sư. Hắn nhớ đoàn trường đã từng nói — Nếu ngươi không nắm chắc giết nổi Ma pháp sư thì tốt nhất đừng để hắn biết suy nghĩ của ngươi. Bởi vì Ma pháp sư là đám người thù dai nhất. Ngươi nếu đắc tội với Ma pháp sư thì còn đáng sợ hơn đắc tội với hoàng đế nhiều.
Sarin đã thấy rõ kết quả. Một người mạnh nhất của đoàn đạo tặc không tham gia vây công mà đứng một bên quan sát. Tên thủ lĩnh đạo tặc này cầm một thanh chủy thủ hơi dài một chút, gần bằng đoản kiếm rồi. Trên mặt hắn che một tấm vải đen. bên cạnh có một sợi tơ hồng.
Sarin dùng cảm giác đảo qua. chỉ thấy là tên đạo tặc này có cảm giác, hơn nữa còn đưa mắt nhìn chằm chằm về phía cây đại thụ Sarin ẩn thân. Cảm giác nhạy bén như vậy thì đã tương đương với Kiếm Sư trung cấp rồi.
Kiếm Sư trung cấp là chức nghiệp giả cấp năm, có kiếm khí khá cường đại, sức chiến đấu tương đương Ma pháp sư cấp bốn.
Kiếm Sư cũng không phải là cung tiễn thủ. BỊ hắn áp sát thì nhất định phải chết. Trong lòng Sarin sinh ra sợ hãi nhưng lại càng hưng phấn. Đối với hắn mà nói thì Kiếm Sư trung cấp không phải là không thể giết chết. Hắn là Ma pháp sư có kế thừa, hiểu được cấp bậc chức nghiệp chi là để tham khảo mà thôi.
Trước khi kiếm khí chưa thể thoát khỏi thân thể mà công kích, pháp sư cấp thấp cũng có thể giết chết kiếm sĩ cấp cao, Kiếm Sư. Chỉ có Kiếm Thánh mới là chân chính không thể chiến thấng. Huống chi Tieta còn ở bên cạnh. Tuy rằng cấp bậc của Tieta còn chưa rõ nhưng ít nhất ngăn cản tên Kiếm Sư này không có vấn đề. Một nửa lo lắng của Sarin tới từ Tieta. Ma pháp sư có chiến sĩ Caucasus thì sức chiến đấu có thể tăng vọt.
Sarin từ từ đi ra khỏi gốc cây, bốn phía thân thể lơ lửng sáu cái bọt khí. Đây đã là cực hạn của hắn. Đồng thời chống đỡ sáu cái Thủy Văn Thuẫn đã chiếm nửa tinh thần lực của hắn. Nếu tiếp tục gia tăng thì hắn không có cách nào khống chế nổi ma pháp công kích nữa.
Đạo tặc cầm chủy thủ trong tay thấy vậy khóe miệng liền run run. Ma pháp sư đồng thời có thể duy trì sáu ma pháp phòng ngự sao? Chẳng lẽ đây là đại Ma pháp sư?
Kiếm Sư trung cấp dù sức chiến đấu có thể sánh với Ma pháp sư cấp bốn nhưng khi đối mặt với đại Ma pháp sư cũng khó có khả năng là đối thủ.
Sarin mim cười, nâng nhẹ ngón tay, điểm điểm mấy cái. Một luồng sáng trắng bắn vào giữa kiếm sĩ giáp nặng.
Keng một tiếng, trọng kiếm bị băng chùy đánh thủng một chỗ, đồng thời bị một tầng băng bao phủ. Merchant Red nhanh chóng ném xuống thương mũi kiếm xuống, rút tam giác kiếm đâm thẳng vào bên hông kiếm sĩ mặc giáp nặng.
Bản thân tam giác kiếm là vũ khí của binh chủng phụ trợ, chuyên thiết kế để phá giáp. Một đòn này khiến áo giáp của kiếm sĩ mặc giáp nặng yếu ớt như giấy, phụt một cái liền phun máu từ bên hông.
Sarin cũng không đọc chú ngữ nữa, liên tục phóng ra ma pháp vừa chuẩn bị, một tạm dừng dù chỉ một khắc.
Trên mặt đất liền lập tức xuất hiện một đám vòng tròn màu trắng lớn cờ bốn thước. Đó là ma pháp thủy hệ cấp một — Sương trận.
Đây là một loại ma pháp nửa phụ trợ, có thể khiến tốc độ di chuyển của mục tiêu giảm tám mươi phần trăm, đồng thời có hiệu quả đóng băng nhất định. Nếu là người không có kiếm khí thì chỉ qua một phút trong sương trận sẽ bị đông chết.
Ma pháp không phân biệt địch ta. Sarin liều mạng phóng sương trận, trong nháy mắt khiến cả VùNG đất trống trong rừng trắng xóa như bạc. Kiếm sĩ bị đuổi giết và đoàn đạo tặc đều bị bao phủ, tốc độ chậm hẳn lại.
Đạo tặc tay cầm chủy thủ mắc mưu rồi. Sarin dùng phương thức kinh người hiện thân. Hắn không lập tức công kích là một sai lầm nghiêm trọng. Hiện giờ Sarin đã phóng thích xong ma pháp, chiến thuật đối phó với hắn đã hoàn toàn thất bại.
Kiếm sĩ bị vây công mặc giáp vẩy cá bằng tinh cương, tốc độ giảm đi, chỉ có thể mạnh mẽ đối kháng với đạo tặc. Nhưng đối chiến mạnh mẽ như vậy đối với kiếm sĩ mặc giáp vẩy cá bằng tinh cương lại có lợi hơn. Đạo tặc chỉ mặc giáp da, lập tức truyền ra tiếng kêu thảm thiết. Trong cuộc chiến chỉ còn năm người, gồm Kiếm sĩ Tần nhân cầm trong tay bát diện kiếm, thủ lĩnh đoàn đạo tặc, Sarin, Tieta và Thương Hồng.
Dưới sự công kích điên cuồng, kiếm sĩ Tần nhân toàn thân là máu. Mà trí mạng nhất chính là dưới khố của hắn bị đâm một mũi nhọn kim loại. Đây là loại vũ khí đặc thù của đoàn đạo tặc, trên có kích động. Trong nháy mắt hắn giết chết sáu đạo tặc vây công nhưng cũng không tránh được một kích trí mạng này.
Tình huống của John Cera còn tốt hơn một chút. Hắn bị kiếm sĩ mặc trọng khải đá trúng bụng, toàn thân bay đi, dán lên một gốc đại thụ, lúc này mới không ngã xuống. Tam giác kiếm của hắn lại đâm mạnh vào thắt lưng của kiếm sĩ mặc trọng khải.
Khuôn mặt tuấn mỹ của John Cera hiện lên vẻ tàn nhẫn. Hắn thật sự đã liều mạng rồi. Một cước này quá nặng. Giày của kiếm sĩ mặc trọng khải cũng tới mười mấy cân, trên đó toàn là mũi nhọn. Hắn căn bản không thèm phòng ngự nữa, muốn hoàn toàn giết chết kiếm sĩ mặc trọng khải này.
Sarin mim cười nói với thủ lĩnh đoàn đạo tặc.
- VỊ lão đại này, ngươi không cút đi lại còn muốn so với ta một chút à? Người của ta nhiều hơn người bên ngươi rồi đó.
Đạo tặc che mặt đột nhiên giật khăn ra, lộ khuôn mặt của hắn.
- Tiểu pháp sư, còn Ma huyền không? Định dọa ta chắc?
Đạo tặc này kinh nghiệm phong phú. Hắn nhận ra Sarin chỉ là một Ma pháp sư cấp một, căn cứ vào số lương ma pháp mà hắn phóng ra tới giờ nên nhận thấy tiểu Ma pháp sư này chỉ sợ đã tiêu hao hết Ma huyền rồi. Tuy nhiên thiếu niên này lại vẫn còn đầy dũng khí, vừa rồi muốn dọa hắn bỏ chạy. Đáng tiếc cho một pháp sư có tiền đồ như vậy...
- Ngươi phải nhớ kỹ là chết trong tay ai.
Đạo tặc chưa nói dứt lời liền vọt tới trước mặt Sarin.
Sương trận dường như không có tác dụng đối với hắn. Khoảng cách hơn mười thước được rút ngắn trong nháy mắt. Chủy thủ hơi dài của hắn đâm thẳng tới cổ họng Sarin. Sarin aần như cảm nhận được khí tức sắc bén của chủy thủ cắt lên da thịt, máu từ trong cơ thể phun ra.
Cây gậy lớn của Tieta vung lên, chát một tiếng liền bị đạo tặc đánh bay. Sarin cảm thấy căng thẳng. Thương thế của Tieta so với tưởng tượng của hắn còn nghiêm trọng hơn nhiều. Thần thuật sư kia đánh tan thú hồn ma thú trên côn bổng của Tieta nên lực lượng của Tieta giảm mạnh. Binh khí nặng như vậy lại bị một thanh chủy thủ đánh bay!
Chẳng qua hắn cũng không dám nghĩ nhiều, chuẩn bị ma pháp thật tốt, trong nháy mắt phóng ra. Đây là ma pháp cấp hai duy nhất của hắn, băng tiễn.
Chủy thủ của đạo tặc đổi hướng, chắn ngang đường đi của băng tiễn. Hắn lại dùng binh khí thường để chặn công kích của một ma pháp cấp hai. Lực lượng như vậy chỉ sợ là đã ngang với Kiếm Sư cao cấp.
Bởi vì tốc độ phóng thích của ma pháp căn bản không thể dùng mắt thường nắm bắt được. Muốn chắn được như vậy hoàn toàn dựa vào cảm giác tinh tế của hắn, phán đoán trước hướng công kích của ma pháp. Chẳng qua lần này hắn đã quá coi thường rồi. Ma pháp sư lại phóng ra một ma pháp cấp hai. Phán đoán sai lầm, đột nhiên hắn nảy sinh ý muốn rút lui.
Nếu đối phương là Ma pháp sư cấp hai thì chiến đấu vừa bắt đầu hắn còn có ưu thế nhưng đối phương còn có một chiến sĩ Caucasus. Tieta lúc này rút ra bumerang của nàng, như hổ rình mồi nhìn tới. Côn bổng quá lớn giờ đã không còn cầm nổi nữa, chỉ có thể dựa vào thứ này để chiến đấu.
Sarin buồn bực hừ môt tiếng, thân thể mềm mại ngã xuống.
Đạo tặc mừng rỡ. Tiểu pháp sư này hóa ra ngoài mạnh trong yếu, suýt nữa lừa được mình rồi.
ô...
Bumerang xé gió bay tới. Đạo tặc không lùi mà tiến tới, chủy thủ cách không ném ra, đánh vào vị trí giữa bumerang. Bumerang không thể bay tiếp, song song rơi xuống đất với chủy thủ.
Đạo tặc cười nanh ác, lao về phía trước, tay trái có thêm một cái bao tay. Trên đỉnh bao tay bằng thép nổi lên ba mũi ngọn, đánh thẳng tới cổ họng Sarin.
Cận chiến, pháp sư vĩnh viễn không đáng nói tới. Trong lòng đạo tặc nhẹ bẫng. Cuộc chiến kết thúc rồi. Kiếm sĩ khó nhằn nhất của đối phương tuy rằng còn đứng được nhưng cũng không còn cách nào phát ra công kích nữa. Chiến sĩ Caucasus kia cũng không phải là đối thủ của hắn. Chỉ cần giết pháp sư này xong thì cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ.
Còn có gì hưng phấn hơn là có thể giết một Ma pháp sư chứ?
Ma huyền của Sarin đúng là đã tiêu hao gần như không còn, không thể thi triển ra một ma pháp cấp một nữa nhưng hắn cũng không kinh hoảng, trong tay lặng lẽ cầm huy chương gia tộc đón nắm tay của đạo tặc.
Đạo tặc uốn thắt lưng, cũng không định biến chiêu. Một kích này hắn muốn hoàn toàn đánh tay Ma pháp sư này. So lực lượng thân thể sao? Đạo tặc điên cuồng vận chuyển kiếm khí, cho dù là tảng đá cũng bị một quyền này đánh nát thành từng mảnh.
Chát...
Một tiếng va chạm vô cùng nặng nề vang lên. Nắm tay của đạo tặc va vào huy chương của Sarin. Ma pháp cấp không của Sarin phóng ra trong nháy mắt. Tất cả tinh lực còn sót lại của hắn bị hấp thu vào bên trong huy chương thần bí. Đạo tặc cũng chạy không thoát. Ngón tay của Sarin bị hắn chấn cho máu huyết đầm đìa, trên nắm tay của đối phương cũng dính máu mà biến thành màu đò.
Lực lượng của hắn trong nháy mắt bị huy chương hấp thu, hoàn toàn không chút dấu hiệu báo trước.
Hai người dính vào nhau. Đạo tặc cảm thấy toàn thân bị đóng băng, bên trong lại như có lửa thiêu đốt, hai mắt mất đi thị giác, tai ù, nội tạng đau quặn, cơ thể tê dại, trong đầu giống như có mấy vạn con côn trùng bay ù ù.
Tất cả trạng thái tiêu cực đồng thời xuất hiện trên người đạo tặc. Sarin phải mất vài năm mới thích ứng được, đạo tặc lại không có như vậy. Hắn từ từ ngã xuống. Sarin hét lớn một tiếng:
- Tieta!
Tieta mắm môi nhặt bumerang dùng sức chém đầu đạo tặc xuống.
Đạo tặc này chết oan uổng phi thường. Ma huyền của Sarin chỉ còn có thể đủ để phát ra vài cái ma pháp cấp không, căn bản không làm tổn thương tới hắn được. Chỉ cần hắn đừng có chạm vào huy chương kia, thậm chí đừng để máu của Sarin nhuốm lên tay hắn thì cũng không có kết quả này.
Phịch một tiếng, Sarin và Tieta giật nảy mình. Kiếm sĩ Tần nhân kia cũng ngã xuống. Hắn thấy thủ lĩnh đoàn đạo tặc bị chém đầu, rốt cục không kiên trì nổi nữa, ngã xuống mặt đất.
- Đỡ ta.
Sarin kêu lên, cố nén sự khó chịu trong thân thể, đi tới bên cạnh kiếm sĩ Tần nhân, để cho Tieta rót nước thuốc trị thương cho hắn.
- Pháp sư đại nhân. Ta không xong rồi.
Kiếm sĩ Tần nhân mở hai mắt, trong mắt vô thần. Kịch độc của đoàn đạo tặc Red Line ngấm vào mà hắn còn có thể kiên trì tới bây giờ đã là kỳ tích. Nước trị thương dù sao cùng là do ma pháp cấp một tạo thành, không có hiệu quả trị liệu mạnh như vậy.
- Ta có thể siúp gì cho ngươi?
Sarin để Tieta đỡ mình ngồi đối diện với kiếm sĩ.
- Pháp sư đại nhân, ta có thể tin ngươi không?
Tiếng nói của kiếm sĩ Tần nhân ngày càng thấp, sinh khí trong mắt trôi qua rất nhanh.
- Ta cứu ngươi không phải vì tiền.
Sarin chân thành trả lời. Đúng là hắn không cứu đội ngũ này vì tiền. Mục đích của hắn là muốn tìm đường vào đế quốc Tần nhân. Đáng tiếc là hắn lại coi thường thực lực của đoàn đạo tặc Red Line. Đám đạo tặc này trúng ma pháp mà vẫn còn có thể phát ra công kích trí mạng.
Kiếm sĩ Tần nhân nhìn thấy vẻ tiếc nuối trong mắt Sarin. cười thảm nói:
- Cầm huy chương của ta và cái rương đi tới quận Grievances... đưa cái rương cho quận chúa, nói với nàng là ta không còn cách nào bảo vệ nàng được nữa...
Kiếm sĩ kia gục đầu xuống. Sarin nóng nảy lay đầu hắn:
- Này, ngươi mà chết...
Kiếm sĩ Tần nhân chết rất thảm, thất khiếu đổ máu. hơn nữa toàn là máu đen.
Sarin chẳng biết nói gì. Cái ơn to lớn thế mà lại chả được ích gì. Xem ra kiếm sĩ này là thủ hạ của một người trong hoàng thất Tần nhân. Dựa theo lý giải của Sarin đối với quý tộc thì tình cảm của người này hướng về quận chúa, không thể quên được. Vậy nên chiếm đồ của kiếm sĩ làm của riêng hay là đi tới quận Grievances đây?
Trong lòng Sarin do dự một chút, cuối cùng bỏ qua ý định biển thủ. Mình là Ma pháp sư chứ không phải là đạo tặc, phải có chút kiêu ngạo. Nếu biển thủ vật phẩm của kiếm sĩ này thì không khéo Jason lại thấy tiếc vì đã nhận học sinh như hắn.
Huống chi quét tước hiện trường một chút, thu hoạch cũng sẽ không tồi rồi. Chỉ tiếc không thể trở về Scotzia, nếu không thì nhiều đạo tặc như vậy, bán đầu người cũng là nguồn thu lớn.
- Tieta, mang Sarah tới đây đi, đừng để dã thú ăn thịt.
Sarin nói xong liền nhắm hai mắt lại. Hắn cần nghỉ ngơi. Mặc dù có thể chịu được trạng thái tiêu cực do huy chương mang lại nhưng dù sao giờ hắn cũng mất đi sức chiến đấu. phải cẩn thận hơn một chút. John Cera xem ra thương thế cũng không nhẹ, phải nhanh chóng rời khỏi nơi này. Chẳng may giáo đình cho người đuổi tới thì tất cả mọi người toi mạng hết.
ánh mặt trời ló ra khỏi ngọn cây. Cuối cùng John Cera cũng có thể đứng thẳng lên. Thấy Tieta đưa Sarah và Sarin tới thì hắn cũng thoáng yên lòng. Ma pháp sư này không định giết người diệt khẩu, cuối cùng cũng là một dấu hiệu tốt.
Giết thần quan của giáo đình, lại giết một tiểu đội của đoàn đạo tặc Red Line. chuyện đã làm trong hai ngày này còn kích thích hơn cả kiếp sống lính đánh thuê trước đây. Mẹ nó, ông mày sẽ phải qua được kiếp này!
Cái rương của kiếm sĩ Tần nhân bị bỏ xuống. Những kiếm sĩ của đế quốc Tần nhân này ai nấy đều mặc giáp vảy cá bằng tinh cương, giá trị tới mấy trăm kim tệ, đáng tiếc là quá nặng không thể mang đi. Chiếc nhẫn của Sarin cũng không thể bỏ ra được. Trong nhẫn chỉ có khoảng không mười mấy khối mà thôi. Tuy nhiên Tieta và John Cera cũng vẫn lấy hai bộ giáp mặc lên.
Trên người đạo tặc có không ít ngân phiếu, tổng cộng lại cũng hơn hai ngàn kim tệ. Trên người thủ lĩnh đạo tặc còn có ngàn rười kim tệ, lại còn có cả bảo thạch vụn vặt khác.
- Ngươi định đem cái rương này tới đế quốc Tần nhân thật à?
John Cera thu thập chiến trường xong, tựa vào gốc cây nghi ngơi, hơi không cam lòng hỏi Sarin.
- ừ, nếu ngươi muốn đi thì sẽ tính cho ngươi một phần.
Sarin xóa tan ý niệm chia chác trong đầu của Thương Hồng.
John Cera liếm liếm mép, nói:
- ít nhất cũng mở ra xem bên trong một chút đi chứ?
Sarin thầm nghĩ. nếu ngươi không ở đây thì ta cũng đã mở ra từ sớm rồi. Hắn aiận dừ nói.
- Ta sợ mở ra xong sẽ không chống nổi sự cám dỗ.
Nói xong bạch quang lóe lên trên tay hắn. Cái rương nhỏ liền biến mất.
Ma pháp không gian!
Trong lòng John Cera lạnh ngắt. Đây là Sarin cảnh cáo hắn. Nếu Ma pháp sư khôi phục ma lực thì John Cera hoàn toàn mất đi lòng tin có thể nhìn trộm bảo vật.
← Ch. 016 | Ch. 018 → |