← Ch.021 | Ch.023 → |
Từ tầng ngầm trở lại tế đàn, tiểu ác ma Nerys đã đứng lên, vẻ mặt không còn uể oải nữa! Nàng ngoan ngoãn đi lên, tới cạnh Sarin nói:
- Chủ nhân, ngài là đang tìm lối ra?
Sarin khẽ nhíu mày, Nerys biết đã làm Sarin mất hứng cho nên vội nói:
- Chờ ta học xong ngôn ngữ hiện tại của các ngài, gọi người là đoàn trưởng được rồi!
- Hừ!
Sarin hừ một tiếng. Hắn sợ tâm tính của mình không kiên định, ngược lại bị tiểu ác ma này hấp dẫn. Dù có linh hồn khế ước nhưng cũng khó nói sẽ không có nguy hiểm gì.
- Tế đàn này chính là nơi ra vào, năm đó người kiến tạo thần điện có thể trực tiếp từ nơi này rời đi cho nên ta cũng chờ ở chỗ này mấy ngàn năm!
Trong thanh âm của Nerys tràn ngập bi thương vô hạn. Sarin cũng không thể ngăn cản nàng, phỏng chừng đây là thiên tính của nàng, không lúc nào không muốn hấp dẫn người khác.
- Dường như chủ nhân không có được lực lượng cường đại như vậy!
Nerys aiãn thắt lưng một chút, sau biến hình, cái đuôi biến mất khiến nàng có chút không quen.
- Không có biện pháp khác sao?
Sarin hỏi.
- Nếu có ta đã sớm chạy đi rồi.
Sarin trầm mặc. Hắn suy nghĩ hồi lâu, xoay xoay Ân Tứ Chỉ Hoàn, sau đó mới nói:
- John Cera. lúc trước nhập khẩu di tích của ngươi là như thế nào?
Sắc mặt John Cera thoáng đỏ lên nói:
- Hình như không phải nơi này, đó là một tòa ma pháp tháp, chôn sâu trong lòng đất, chỉ lộ ra một cái đinh nhọn.
- Mọi người tản ra, cẩn thận xem xét xem trên tế đàn này có chỗ nào có thể khảm bảo thạch hay không?!
Sarin hiện chỉ hy vọng ma pháp trận cổ xưa này có công năng đơn giản, có thể để những người thực lực thấp kém ra vào. Truyền tống trận đặc biệt hiếm thấy, bốn đại đế quốc tổng cộng cũng chỉ có không hơn 20 chiếc. Những ma pháp trận này có thể cung cấp cho người ta sử dụng, mỗi lần đều tiêu hao rất nhiều bảo thạch. giá cả đắt đỏ.
Tuy nhiên, chỉ cần rời khỏi nơi này, Sarin hiện có rất nhiều tiền! Hắn cũng không phải là ác ma, thật sự nếu bị vây khốn nơi này, không cần nói mấy vạn năm, chỉ chừng một tháng đã chết đói rồi.
John Cera vô tình bắt đầu nghe theo mệnh lệnh của Sarin. Nếu luận về thực lực, nếu cận chiến Sarin không bằng nó, nếu giật ra khoảng cách thì nó lại không phải là đối thủ của Sarin. vốn hắn còn có chút tự giữ nhưng trải qua biến cố, Sarin vô hình đã trở thành người lãnh đạo của đội ngũ.
- Đoàn trưởng, nơi này có một cái động!
Tieta hô lớn, thanh âm quanh quẩn trên tế đàn.
Sarin vội đi tới bên cạnh Tieta, cúi người xuống, lấy tay phủi bụi đất bên trên, cảm thụ ma pháp văn lộ. Tieta tìm được cái động ở nơi ma pháp văn lộ giao nhau, quả nhiên là vị trí có khả năng khảm vào bảo thạch.
Sarin đưa tay dò xét, cảm thụ kết cấu bên trong động. Đây là một khu vực có thể khảm vào bảo thạch 24 mặt.
Bảo thạch để khởi động truyền tống trận có hai loại, một loại được xưng là thủy tinh bạch u linh, một loại khác là ngọc tủy. Thu hoạch của Sarin lần này có đủ cả hai loại này. Giá trị của bạch u linh cố định, còn của ngọc tủy lại khó có thể đánh giá.
Sarin đang suy nghĩ cách dùng bảo thạch khởi động ma pháp trận thì John Cera và Sarah cũng tìm được hai lỗ thủng đủ khảm bảo thạch. Khởi động truyền tống trận bình thường có ba bảo thạch định vị là được. Sarin có chút đau lòng, ba lỗ thủng này không nhỏ, bảo thạch sau khi khảm vào cũng không còn thu hồi được.
Sarin buồn bực lấy ra một khối thủy tinh bạch u linh rất lớn, có chút phát sầu. Bạch u linh rất cứng rắn. làm sao có thể cắt nó thành 24 mặt theo quy tắc đây?!
Ma pháp sư cấp bốn về sau có một ma pháp thủy hệ - Thủy Lưu Thiết Cát, có thể đùng để cắt các loại bảo thạch. Đáng tiếc, Sarin hiện chỉ là Ma pháp sư cấp một. Mà dùng kim ti ở nhiệt độ cực cao cũng có thể cắt bảo thạch. Trong tay Sarin hiện còn có một khối kim ti nhưng hắn không phải là luyện kim thuật sĩ, không thể đun nóng kim ti có độ cứng gấp trăm lần sắt thép được.
Ba người Tieta. John Cera. Sarah đương nhiên cũng không làm được việc tinh tế như vậy. Nerys thấy Sarin phát sầu, tâm tư linh hoạt nói:
- Chủ nhân, có phiền toái gì mà ta có thể hỗ trợ sao?
- Ngươi ư? Ngươi có biện pháp nào xử lý khối bạch u linh này không? cắt nó thành ba khối, ta muốn mặt cắt của nó giống nhau, đều có hai mươi bốn mặt. dài bốn phân, hình dạng như ma hạch của ma thú!
Sarin thầm nghĩ tiểu ác ma này sống mấy vạn năm hẳn có chút bổn sự, ít nhất hẳn có biết vài ma pháp cấp bậc cao.
Nerys tiếp nhận bạch u linh trong tay Sarin. Đây là một khối thủy tinh khá nguyên thủy, bên ngoài còn có chút tạp chất, chưa có ai xử lý qua. Nàng quan sát một lúc, đột nhiên kê sát miệng. há mồm cắn một phát. Thủy tinh cứng rắn khè dát băng một tiếng, bị Nerys cắn đứt.
- Nerys!
Sarin nóng nảy. Đây là thứ dùng để thoát ra, tiểu ác ma không phải muốn ăn mất chứ?!
Nerys dùng răng những ngón tay thon dài sờ soạng trong miệng một lúc, lấy ra mảnh thủy tinh vừa bị cắn vỡ, đặt trong lòng bàn tay Sarin nói:
- Chủ nhân, mỗi mặt lớn thế này được không?
Sarin có chút ngẩn người. Tiểu ác ma thật có bổn sự, một phát cắn vừa rồi, bạch u linh liền bị cắn ra một miếng dài bốn phân. Răng của nàng phải chăng là chiếc giũa?! Răng nanh sắc bén như vậy, dù là áo giáp ma pháp cũng không ngăn cản được.
- Hay! Nerys. tiếp tục đi!
Sarin khích lệ tiểu ác ma. nó lại cầm bạch u linh, bắt đầu cắn từng ngụm. hình tượng vô cùng thê thảm. Bởi vì bạch u linh phải chia làm ba phần, khi miệng Nerys mở ra lớn nhất thì như miệng cá sấu. xương hàm và xương cằm mở ra một góc tù.
Cắt bảo thạch tất nhiên sinh ra những mảnh nhỏ. Những mảnh nhỏ tiểu ác ma cắn ra cũng rất có quy tắc, mặt nào bằng mặt nấy. Sarin nhất nhất thu lấy. Những mảnh nhỏ này vẫn có thể dùng để khảm lên nhẫn, thậm chí lớn chút còn có thể làm đạo cụ ma pháp! Sarin vẫn là người tiết kiệm, không muốn lãng phí.
Qua nửa giờ. ba khối bảo thạch 24 mặt hoàn mỹ đã được tiểu ác ma dùng răng cắt ra. được khảm vào trong ma pháp trận. Sau đó lại còn một nan đề, khởi động ma pháp trận này như thế nào?
Khời động ma pháp trận cần chú ngữ. Sarin được tấm bản đồ kia. bên mặt trái có một trận chú ngữ. tuy nhiên Sarin mới là cấp một, chỉ Ma đạo sĩ mới có thể nắm siừ được không gian ma pháp.
Trong lòng Sarin sớm đã có chủ ý, có thể bị ma pháp trận này hút vào, khẳng định là có nguyên nhân. Khả năng lớn nhất chính là sử dụng Nữ Thần thủ hộ, phát động ma pháp trận này. Ma pháp trận còn sót lại thần lực cho nên mới hút bốn người vào trong.
Ngoài ra, Sarin còn không nghĩ ra được lý do nào khác. Hắn sửa sang ma pháp bào một chút rồi đi tới trung ương ma pháp trận, cũng gọi mọi người lại. Nerys là người đầu tiên chạy tới bên cạnh Sarin. sau đó là Tieta rồi Sarah và John Cera. Sarin bắt đầu tụng chú ngữ. Ân Tứ Chỉ Hoàn lần nữa bốc ra quang huy màu xanh biếc.
Thần thuật còn chưa hoàn thành đã dẫn phát cảm ứng của ma pháp trận này, ba khối bảo thạch gắn trên ma pháp trận lóe ra hào quang lực rỡ chói mắt, toàn bộ ma pháp trận khổng lồ cũng sáng bừng lên.
Trong lòng Sarin mừng thầm, quả nhiên ma pháp trận tự động. chỉ cần người xuất nhập là tín đồ của Nữ Thần. Có thể dẫn phát thần lực còn sót lại trong Ân Tứ Chỉ Hoàn là có thể nhận được sự tán thành của truyền tống trận. Nếu như thế này, về sau hắn còn có thể lại tới.
Sarin thật sự cũng không muốn lập tức rời khỏi di chỉ thần điện này. Nếu có thể hắn mong được tu luyện nơi này một thời gian, ít nhất cũng phải khôi phục thương thế trên tay trái đã. Thương thế trên tay trái hắn thuộc loại cần dưỡng thương thời gian dài, tuy rằng không ảnh hưởng tới hành động nhưng cũng không thể thi triển ma pháp cấp hai.
Nhưng đầm lầy hỗn loạn này còn có người của Thần Thánh Giáo Đình, dù bọn họ không phải là mục tiêu nhưng nếu gặp phải cũng không thể là kết quả tốt. VỊ trí thần điện này dù xem như bí mật nhưng một đường đi tới cũng để lại không ít dấu vết. khó bảo toàn không bị phát hiện.
Ánh sáng màu trắng từ ma pháp trận nhanh chóng bắn ra, đan vào nhau giữa hư không. hình thành một cái chụp khổng lồ, bao phủ toàn bộ đám người Sarin.
Lần truyền tống này thật ra rất nhẹ nhàng. không có cảm giác như bị vạn đao lăng trì. Sarin chỉ cảm thấy thân thể nhẹ đi, hơi mất cân bằng chút rồi tiến vào đầm nước phía trước thần điện. Lập tức Tieta, Nerys. John Cera, Sarah cũng bị truyền tống ra, không thiếu ai cả.
Sarin rất khẩn trương, trong đầm nước này có Diya Skala. hắn không phải là đối thủ. Hiện tại, Ma huyền đã toàn mãn, chỉ có thể phóng thích 24 Thủy Văn Thuẫn nhưng trong đầm này không biết có bao nhiêu là Diya Skala. Hắn ra sức bơi nhanh về phía trước. Tiểu ác ma cảm nhận được sự khẩn trương của hắn, thân thể vặn vẹo bơi tới, nhanh chóng đuổi kịp, tốc độ bơi còn nhanh hơn Sarin.
Tinh khí trong đầm nước này còn chưa tiêu tan, trong bóng đêm có mấy chục con Diya Skala với giáp xác cứng rắn đột nhiên xuất hiện, đánh về phía Sarin. Sarin thầm nghĩ xui xẻo, đang muốn ra tay thì tiểu ác ma đã hưng phấn lao lên, hai tay quỷ mị vươn ra, kéo một con Diya Skala tới, đưa lên miệng cắn một phát.
Diya Skala có vỏ ngoài cứng rắn, ma pháp cấp thấp rất khó thương tổn. Nhưng răng nanh của Nerys quá sắc bén, ngay cả bảo thạch còn cắn được, lại đang đói bụng mấy trăm năm cho nên lúc này thấy được con mồi đã vô cùng hưng phấn, trực tiếp cắn chết một con, thậm chí còn không kịp nhấm nháp, vội và hút đi tinh huyết Diya Skala.
Năng lực như thế này với một tiểu ác ma cấp bậc như nàng đã quá mức bình thường. Nếu luận về cận chiến, sự mạnh mẽ của thân thể, dù là chiến sĩ Caucasus Tieta từng được Tế ti chúc phúc cũng không thể so bì được. Diya Skala tuy là ma thú cấp năm nhưng trí tuệ cực thấp, không phong thích ma pháp công kích tiểu ác ma mà đều giương rộng miệng, muốn cắn chết Nerys.
Nerys một hơi cắn nuốt sạch sẽ hơn mấy chục con Diya Skala. một đám hoảng sợ, lập tức lặn xuống dưới. Nhìn phương thức ăn uống của tiểu ác ma này, Sarin cũng cảm thấy kinh hãi. Nerys nếu không đói, không còn chút khí lực nào thì hắn căn bản không thể thu phục được.
Giáp xác của loài ma thú loại cá này cũng không phải là tài liệu luyện kim, túi da của Sarin cũng đầy hết rồi cho nên không có tâm tình đi thu nhặt, chỉ gia tăng tốc độ bơi về mặt nước đang sáng lấp lánh trên đầu mà thôi.
Hô!
Sarin lộ ra nửa cái đầu rồi lập tức lại lặn xuống. Khai Sơn Quái vẫn còn trên bờ. Điều khiến hắn cảm thấy lo lắng chính là Khai Sơn Quái đã chết, cái đầu thật lớn sục xuống bên bờ, xung quanh cũng không có nhân ảnh nào.
Đầm nước này đã từng có người tới đây, hơn nữa còn có thể giết được Khai Sơn Quái! Chẳng lẽ là thần sử của Thần Thánh Giáo Đình tự mình ra tay?
Sarin có thể ở trong lòng nước suy nghĩ nhưng đám người John Cera lại không thể. Mọi người đều trồi lên, Sarin cũng đành phải lên theo. Nhìn thấy thi thể Khai Sơn Quái, John Cera là người thông minh, biết rằng nguy hiểm cũng không giảm đi mà còn gia tăng nhiều.
Đi lên bờ, John Cera tới bên cạnh thi thể Khai Sơn Quái. Nó bị một một đao sắc bén chặt đứt phần đầu mà còn to hơn cả thân thể hắn. Hơn nữa. loại vũ khí thế nào mới tạo ra được vết chém như vậy?!
Kiếm thánh!
Trái tim John Cera run lên. Đối với hắn mà nói, Kiếm Thánh còn khủng bố hơn cả Đại ma pháp sư Bởi vì Đại ma pháp sư hiếm gặp nhưng số lượng Kiếm Thánh lại không ít. Dưới tình huống bình thường, nếu dong binh không tới gần ma pháp tháp quấy rầy thì sẽ rất khó gây xích mích với Ma đạo sĩ. Nhưng đoàn lính đánh thuê từ cấp bảy trở lên sẽ có Kiếm Thánh.
Kiếm khí của Kiếm Thánh có thể chống đờ được uy lực của ma pháp, cũng có thể như ma pháp, ly thể công kích. Nhưng khủng bố nhất chính là sau khi trở thành Thanh Đồng Kiếm Thánh. Kiếm Thánh có thể phi hành trong thời gian ngắn.
Đầu của Khai Sơn Quái là bị Kiếm Thánh chém rụng, tuyệt đối không phải là Thần thuật sư!
Sarin cũng tiến lên, sau khi nhìn thấy cái động lớn sau gáy nó đã biết ma hạch của nó đã bị người ta lấy đi. Nerys vụng trộn phun ra mười mấy ma hạch nhỏ bằng đầu ngón tay, nhét vào bên hông mình. Dù sao các túi tiền của chủ nhân hiện đã đầy, không để ý chút nhỏ nhặt ấy.
- John Cera, chúng ta chia tay nhau ở đây đi, ngươi cũng không phải tới di tích địa ngục đâu!
Sarin lên tiếng.
Sarin không muốn giằng co với John Cera, chuyến đi này thu hoạch phong phú, hiện tại tách ra, ai bị người của Thần Thánh Giáo Đình bắt gặp thì là bất hạnh của người đó, tùy theo thiên mệnh vậy!
John Cera tự nhiên hiểu được đạo lý này, hắn gật gật đầu, cũng không nói gì nữa. Sarin cởi xuống chiếc hồ nước kim loại bên hông đưa cho John Cera, bên trong chứa đầy nước trị thương. Chiếc hồ nước này là thứ duy nhất hắn có thể trợ giúp John Cera.
Thời gian trong thần điện dường như không khác gì bên ngoài, hiện tại chính là chạng vạng tối, mặt trời đã sắp lặn xuống đường chân trời, ánh chiều tà khiến cả bình nguyên ráng đỏ, còn hơi nóng nức, không có chút nào giống với tiết trời cuối thu ở vùng đầm lầy hỗn loạn này.
Tieta cười hì hì, phất tay chào John Cera và Sarah. xen lẫn rất nhiều tình cảm.
- Meilin pháp sư, đa ta ngươi chiếu cố đoạn thời gian này!
Sarah thi lễ thật sâu với Sarin rồi cùng John Cera rời đi. Sarin nhìn theo bóng dáng hai người dưới trời chiều, không nói rõ được tư vị trong lòng.
Hai bên tiếp xúc cũng không lâu, thậm chí không tính là trải qua sinh tử, đến lúc cuối cùng, tên thật của nhau cũng không cho đối phương biết. Loại cảm giác này khiến tâm tình Sarin trầm xuống.
Chẳng lẽ phải trốn tránh vĩnh viễn sao?! Uy hiếp của Bá tước Jo Alfonso có lẽ không mạnh bằng Thần Thánh Giáo Đình nhưng chỉ cần một ngày chưa tiêu trừ đi cừu hận với vị Bá tước này, Sarin còn chưa thể trở lại cố hương. Hắn cũng không biết lào sư hiện đang như thế nào, có bị cuốn vào phiền toái nào không.
- Chủ nhân...
- Được rồi, đi thôi. Nerys. ngươi nên học ngôn ngữ thông dụng của đại lục hiện nay đi!
Sarin cắt ngang lời Nerys, bắt đầu bước về một hướng khác. Đám người John Cera chọn đi về phía Nam mà Sarin lại đi về phía Đông Nam. Phía Đông Nam chính là đế quốc Tần Nhân, đi ra khỏi đầm lầy hỗn loạn này, trức sẽ đi vào công quốc Phoenix.
Đình không dám tùy ý ra vào.
Đám người Sarin vừa rời đi, một bờ khác của đầm nước xuất hiện năm thân ảnh. Người cầm đầu là một thanh niên áo trắng, chính là tên chấp sự Giáo Đình Picasso.
- Thú vị a, chúng ta lại cứu những kẻ dị giáo này!
Lời nói của Picasso khiến bốn tên võ sĩ dưới tay thất sắc. Nếu lời này truyền ra, dù Thần sử đại nhân che chở, đội này cũng chấm dứt những ngày yên lành. Hoặc phải đi đế quốc Vân Lưu làm gián điệp, hoặc bị đưa đi coi nhà tù ở Trọng Tài Sở.
- Các ngươi cũng sợ hãi sao?! Nếu sợ hãi, sự tình hôm nay một chữ cũng không được hé ra. Các ngươi đuổi theo hai tên dong binh kia, ta đi đối phó tên Ma pháp sư!
Picasso nói xong. cũng không quản ý kiến của đám thủ hạ mà đạp bước tiến vào hư không, lăng không bước đi, nhanh chóng biến mất trong tầm nhìn của bốn võ sĩ Giáo Đình
Quanh thân Picasso bao phủ một tầng thần quang, thân thể càng lúc càng bay cao, tốc độ cũng rất kinh người. Thần bào màu trắng của hắn tung bay trong gió, cũng không dùng thần quang cố ý bảo hộ quần áo.
Sarin đang đi phía trước bỗng nhiên tâm sinh cảm ứng, đột nhiên dừng lại quay người. Bình nguyên phía sau hắn không có thứ gì, ngay cả bóng dáng ma thú cũng không nhìn thấy.
- Tên Ma pháp sư này thật thú vị, không ngờ cảm giác được sự tồn tại của ta!
Picasso đã đi tới phía trên đầu đám người Sarin, đột nhiên không hề khống chế thần quang. cả bầu trời đột nhiên sáng bừng, như mặt trời lần nữa dâng lên.
Sarin lập tức kích phát Vô Hình Thuẫn trên ma pháp bào để kháng cự hòa hoàn. Hiện tại hắn rất giàu có, không cần để ý tới việc tiêu hao ma hạch.
- Là ai, đi ra!
Ngón tay Sarin chớp động, chuẩn bị một ma pháp cấp một.
Picasso từ giữa hư không chậm rãi hạ xuống, tán đi thần quang, cẩn thận nhìn Sarin nhưng không nói lời nào. Thiếu niên này so với trong tưởng tượng của hắn còn trẻ hơn, cẩn thận mà cường đại. Nhưng chỉ là dựa vào những điều này mà nói, chẳng lẽ có thể giết chết thần quan Karl Sean sao?!
Tiểu ác ma Nerys bản năng vốn cực kỳ căm ghét với tín đồ của thần, tuy nhiên nàng cũng rất thông minh, biết không phải là đối thủ của nam nhân trẻ tuổi này vì thế làm ra bộ dáng sợ hãi, trốn phía sau Sarin. sắc mặt Tieta lãnh liệt, từ sau lưng tháo xuống vũ khí của mình, cầm chặt trong tay, đứng song song Sarin, chờ mệnh lệnh của hắn.
- Sao đuổi theo ta?
Sarin cũng không xúc động. Đối phương có thể bay giữa hư không, ít nhất đã đạt tới chiêu chuẩn chức nghiệp giả cấp bảy. Nếu là Ma pháp sư thì cũng là cấp bảy trở lên, hắn và Tieta dù hợp lực cũng không phải là đối thủ. Hắn xuất ra ma pháp cấp một cũng là làm bộ, mà thực tế cũng cho tên Giáo Đình này biết rằng hắn không hề có chút uy hiếp nào.
- Không phải ta đang truy đuổi mà là ngươi đang lẩn trốn!
Picasso bình tĩnh nói. Hắn như đang nói tới một chuyện đương nhiên đã xảy ra. Trên khuôn mặt người này ngoại trừ ôn hòa, khiêm tốn còn mang theo một loại mị lực động lòng người. Lúc này, dường như hắn chính là người thân của ngươi, đang cùng ngươi tâm sự.
Sarin nghẹn lời, nếu không phải đã giết người của Giáo Đình thì thật sự không cần phải tránh né người này. Người của Giáo Đình cũng không phải là ma ăn thịt người, đa phần rất tốt. Nam nhân mặc áo bào trắng này nói như nắm rõ bản chất sự tình. Hắn có thể không đuổi theo nhưng Sarin lại không thể không trốn.
- Pháp sư trẻ tuổi, ta có thể biết tên ngươi được không?
Picasso khi đối ngoại luôn duy trì bộ dáng nho nhã lễ độ nhưng cũng khiến người ta không thể kháng cự.
- Sarin!
Sarin nói ra tên mình, trong lòng cảm thấy rất tự nhiên.
- Như vậy đi, Sarin pháp sư, ta muốn mời ngươi trợ giúp. Ta có một đồng bạn tên là Karl Sean nhưng bị người ta giết chết. Ngươi có thể nói cho ta biết là do ai làm không?
Sarin rất muốn nói ra hai chữ "không biết" nhưng đối phương phỏng chừng là Bạch chấp sự, chức nghiệp giả cấp bảy, khẳng định biết Dự Ngôn Thuật. Đây là năng lực còn cường đại hơn so với trinh trắc nói dối. Nếu hắn nói dối thì đối phương sẽ rõ ràng nhận ra.
Đây là lực lượng của chấp sự Giáo Đình sao?! Đối mặt với hắn, ngay cả nói dối cũng không được?!
- Xem ra ngươi cũng có liên quan rồi!
Picasso thở dài tiếc nuối.
- Ta có thể hối lộ ngươi không?
Sarin nói ra một câu khiến Picasso kinh ngạc. Sarin nói hai chữ "hối lộ" rất hợp tình hợp lý, hơn nữa hai mắt rất trầm tĩnh, không hề có một tia xấu hổ nào.
- Thần quan kia không phải ta giết, ta chữa vừa mới trải qua một con đường tương tự mà thôi!
Sarin chăm chút câu chữ, tận lực không lỗ màng. Hăn nhanh chóng suy nghĩ, tiếp tục nói:
- Ta bị người ta thuê đi tìm kiếm một cái di tích, ở trong sơn động, ta tận mắt nhìn thấy thần quan Karl Sean bị thú ma con nhện giết chết. Ta chỉ là cầm đi đồ vật trên người hắn. Nếu ngươi không truy cứu trách nhiệm của ta thì ta nguyên ý nói cho ngươi địa chỉ di tích kia.
- Theo Giáo điển thì hối lộ chấp sự là một trọng tội!
Thần sắc Picasso trở nên lạnh nhạt. Từ đầu tới cuối hắn không lộ ra chút sát khí nào nhưng trong lòng Sarin còn khẩn trương hơn cả khi đối mặt với Khai Sơn Quái.
- Đó chính là di tích vương triều thứ hai, theo như các ngươi chính là Độc Thần Vương Triều!
- Ồ? Di tích Độc Thần Vương Triều! Nó thật ra lại có thể chuộc tội! Sarin pháp sư. Địa chỉ cụ thể của di tích kia là gì?
Picasso che dấu sự vui mừng trong lòng. Lần này hắn tới đầm lầy hỗn loạn thực tế chính là vì tìm kiếm di chỉ này.
Đại nhân Francis đã phát đi rất nhiều người, cần phải tìm kiếm được di chỉ này trước các thần sử khác nhưng địa hình đầm lầy hỗn loạn này rất phức tạp, chính hắn cũng không thể cam đoan có thể tìm tòi tất cả địa phương trước khi mùa Đông tới. Tiểu Ma pháp sư này có giết hay không cũng không sao cả, chỉ cần tìm được di chỉ đầu tiên thì đại nhân Francis sẽ ban thường châm ngôn, rất nhanh được tấn chức!
- Nói như vậy là đồng ý giao dịch?
Sarin lo lắng. Hắn cùng Tieta, có thêm tiểu ác ma trước mặt chấp sự này cũng không hề có sức kháng cự.
- Coi như đồng ý giao dịch rồi! Ngươi nói ra đi!
Picasso cười nói với Sarin.
- Ngươi có bản đồ chứ? Ta sẽ chỉ cho ngươi! Đối với ngươi mà nói vị trí di tích này cũng không xa, nếu lời ta nói là giả thì cũng đủ thời gian giết chết ta! Nếu di tích là thật, ngươi cũng khỏi phải để ý tới một tiểu pháp sư như ta phải không?!
Sarin vốn định giả ngu nhưng Picasso lại nhìn rõ mọi việc, hắn chỉ có thể nói thẳngra!
- Không sai! Tuy nhiên, sau khi rời khỏi đầm lầy hỗn loạn thì ta sẽ không thừa nhận chuyện này. Nếu gặp lại ngươi thì vẫn bắt ngươi về thẩm tra và phán quyết. Ngươi nếu phản kháng có lẽ ta sẽ ngay lập tức giết ngươi!
Picasso nói xong, lấy một tấm bản đồ trong tay áo. Tấm bản đồ này nhẹ nhàng bay trong gió, mở ra hết, không hề có một tia dao động nào. Sarin cười, đối phương thật sự cũng không cần phải khoe thực lực như vậy, chỉ cầu lập tức thoát khỏi nguy hiểm, sẽ không vẽ ra một địa điểm giả tạo.
Từ trong trí nhớ tìm ra John Cera, Sarin dùng đầu ngón tay bắt đầu vẽ lại trên bản đồ cho Picasso. Đầu ngón tay hắn toát ra một chút chất dịch, ăn mòn nhẹ lên bản đồ, vẽ ra một con đường rõ ràng.
- Chính là con đường này!
Sarin thu tay lại hỏi:
- Ta có thể đi được rồi chứ?
Picasso cuộn bản đồ lại, mỉm cười nói:
- Đương nhiên rồi! Tuy nhiên ta cũng phải nhắc nhở ngươi một chút, không chỉ có đại nhân Francis phái người tiến nhập đầm lầy hỗn loạn, ngươi còn có thể đụng phải thủ hạ của Thần sử khác, đến lúc đó tự cầu sẽ phúc lớn đi.
← Ch. 021 | Ch. 023 → |