← Ch.023 | Ch.025 → |
Bảo thạch có rất nhiều chủng loại, nhiều thứ có bề ngoài rất giống nhau. Vậy mà thiếu niên trông bệnh tật này chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra mảnh nhỏ cờ ngón tay kia là huỳnh thạch, ánh mắt có thể nói ra rất chuẩn xác.
- Ngươi có bao nhiêu?
Thiếu niên ngẩng đầu nhìn Sarin, trong nháy mắt khôi phục bình tĩnh.
- Ngươi muốn bao nhiêu?
Thiếu niên nghe Sarin nói xong thì hơi nhíu mày, lập tức đi ra khỏi quầy, đóng cửa hàng lại, ở cửa treo biển nghỉ bán, sau đó mới trở lại trước mặt Sarin, nói:
- Pháp sư, nếu ngươi có rất nhiều huỳnh thạch thì hơi phiền phức một chút. Nơi này của ta chỉ là một chỉ nhánh rất nhỏ, không thể nuốt trôi. Nếu bán cho người khác thì ta lại không thể cam đoan an toàn cho ngươi được.
- An toàn?
Sarin cũng nhíu mày, bình tĩnh nhìn thiếu niên này.
- Ngài là người Scotzia đúng không?
- Đúng.
- Nghe giọng nói là có thể nhận ra rồi. Ngài có thể không biết, việc buôn bán của đế quốc Tần nhân hiện giờ đều do các đại gia tộc nắm giữ, nổi danh nhất là ba đại thương đoàn đang chiếm tám mươi phần trăm tổng lượng giao dịch. Thực lực lớn nên chuyện này cũng là đương nhiên thôi. Tất nhiên thủ đoạn của những thương đoàn nhỏ cũng không kém. Ngươi là người xa lạ, huỳnh thạch này sau khi xử lý đại khái có thể bán hai ngàn kim tệ, thương buôn phải lấy bốn phần lài, theo lý thuyết thì nên đưa ngươi một ngàn hai trăm kim tệ. Nhưng người lại không thể cầm nổi năm trăm kim tệ tới tay đâu.
Sarin nở nụ cười nói:
- Nếu ngươi mua thì sao?
- Cho dù là ta có mua cũng ngươi thì cũng chỉ có thể trả ngươi một ngàn kim tệ thôi.
Thiếu niên thản nhiên trả lời.
- Tại sao lại vậy?
- Pháp sư, ngài muốn bán cho ta sao?
Thiếu niên nở nụ cười có vẻ thân thiết, lại có vài phần giảo hoạt.
Sarin lấy tay chỉ vào quầy thủy tinh, cũng không nóng nảy trả lời, nhìn xuất thần vào chùy thủ trong quầy ma pháp. Thiếu niên này tuy thần sắc mặt mũi có vẻ bệnh tật nhưng khí chất lại không phải của thương nhân bình thường. Nếu có thể giao dịch thì Sarin đương nhiên cũng không ngại gì hàng hóa ở nơi này.
- Pháp sư!
-Hả?
- Ngươi nghĩ kỹ chưa?
Sarin còn ra vẻ suy nghĩ thật, sau một lúc lâu mới nói:
- Ta là Sarin, Sarin Mesterlin.
Thiếu niên cười sáng lạn, nói.
- Ta tên là Aini, Aini Clyde.
Hắn nói xong thấy Sarin không phản ứng gì thì xác nhận Sarin đúng là không phải người của đế quốc Tần nhân, hoàn toàn không biết gì cả. Ở đế quốc Tần nhân không ai là không biết tới gia tộc Clyde.
Thật là một thiếu niên ngây thơ! Trong lòng hai người không ngờ lại có cùng suy nghĩ.
- Hai vị này là?
Aini khách khí hỏi. Hắn từ trang phục của Sarin mà nhận ra đối phương dù chỉ là một Ma pháp sư cấp thấp tuy nhiên thân phận chưa chắc đã kém cỏi. ít nhất hắn có lào sư, có lẽ còn có kế thừa cường đại. Chiếc nhẫn bạch thủy tinh giá trị mấy vạn kim tệ trên tay Sarin kia thôi cũng không phải Ma pháp sư nào đều có. Ma pháp bào của Sarin cũng thế, cố định ba ma pháp, vượt qua khả năng chỉ trả của những Ma pháp sư đồng cấp khác.
Tieta ngồi bên cạnh Sarin không mở miệng. Sarin và Aini luôn dùng ngôn ngữ Tần nhân nói chuyện, n nghe chẳng hiểu gì. Nerys thì đang lưu luyến ở quầy hàng, cũng không quay đầu lại.
- Đây là Tieta, đó là Nerys.
Sarin hóa giải sự xấu hổ của Aini:
- Họ không biết tiếng Tần nhân.
- Ra phía sau nói chuyện đi, khụ...
Aini che miệng, ho khan một hồi. Hắn ho rất mạnh, da thịt trên mặt cũng trở nên đỏ bừng, khiến Sarin nhớ tới John Cera. Chẳng biết tên kia đã rời khỏi đầm lầy hỗn loạn chưa.
Trong phòng có mùi lưu huỳnh, còn có hương liệu trung hòa loại hiếm thấy — Mê điệt.
Aini đi vào phòng lại càng ho nhiều hơn. Thắt lưng của hắn gập sâu xuống, bả vai run lên đau đớn. Sarin lấy một cái chén kim loại trống không trên bàn. chế tạo một chút nước chữa trị, rót một nửa vào chén, một nửa để tay trái hấp thu.
- Cám ơn.
Aini đứng thẳng dậy, nhìn thấy hành động của Sarin. Hắn nhận chén kim loại rồi uống một hơi cạn sạch.
- Nerys. đừng có lộn xộn!
Sarin thấy Nerys cầm một thứ máy móc kim trên bàn. dường như định cắn một cái, thử chút hương vị. Mấy thứ máy móc này là do mấy trăm linh kiện nhỏ bé lắp ráp thành, cao tới một thước, rất giống một chồng xếp aỗ ma pháp Clark.
- Tieta!
Sarin vừa mới ngăn cản hành động của Nerys thì Tieta đã lại nâng một cái cốc thủy tinh chịu nóng lên. Cốc thủy tinh chịu nóng đang đựng một thứ chất lòng màu xanh biếc khả nghi. có vẻ rất dính, bên trong có một thứ nhót nhót hình tròn trông như trứng cá.
- Đoàn trưởng, là Già la thú đó!
Tieta lưu luyến buông cốc thủy tinh chịu nóng.
A.
- Ấy...
Sarin cùng chịu không nổi, xấu hổ nói với Aini.
- Xin lỗi, bon ho đều chưa ra ngoài nhiều.
Aini khoát tay nói:
Aini mời Sarin tới một góc phòng. Ở đó có một chiếc bàn trà. Hai người ngồi xuống. Trên mặt đất cùng chỉ có hai thảm nhỏ làm từ vân cẩm.
Sarin lúc này mới nhận ra Aini cũng không phải bị bệnh mà đã bị thương quá nghiêm trọng.
- Năm sáu năm rồi.
Aini miễn cưỡng cười, chuyển đề tài nói:
- Sarin. ngươi có bao nhiêu bảo thạch? Nhiều quá thì ta không mua nổi, cũng không muốn ngươi bán cho gia tộc khác. Chờ giúp ta đi, chờ ta có đủ tiền rồi...
Sarin đưa tay trái từ trong tay áo ra. đặt lên trên bàn trà.
Aini cười khổ, nói:
- Hóa ra ngươi cùng cần tiền gấp.
Bàn tay của Sarin nếu sử dụng nước chữa trị thì cũng có thể từ từ khôi phục, tuy nhiên lại cần rất nhiều. Nếu có thể mua dược phẩm ma pháp cao cấp thì thời gian sẽ ngán hơn. thậm chí không ảnh hưởng tới việc thăng cấp của hắn.
- Ngươi có thể đưa ta bao nhiêu?
Sarin và Aini đồng bệnh tương liên, trong lòng cũng có ý kết giao. Hắn không quen biết ai ở đế quốc Tần nhân, mà Aini này có vẻ là người của đại gia tộc, lại ở địa phương nhỏ bé xa xôi này, đúng là cơ hội để kết giao. Sarin có trực giác của thương nhân, cũng không đánh mất lòng nhiệt tình. Hắn chẳng có lý do gì cự tuyệt đề nghị của Aini.
Aini cùng hơi cảm động, cúi đầu tính toán một hồi rồi đáp:
- Ta có thể huy động được chừng sáu vạn kim tệ.
Sarin cùng thầm tính toán một hồi. Sáu vạn kim tệ tuy không ít nhưng tay hắn ngày nào cũng cân dùng thuốc. Dược phẩm ma pháp đều giá ngàn vạn kim tệ, sau khi chữa khỏi cánh tay này chỉ sợ sẽ trắng tay. Còn phải mua ma hắn. tài liệu ma pháp, mỗi ngày tiêu hao cũng không ít hơn một trăm kim tệ nữa.
- Gia tộc các ngươi có dược sư không?
Sarin hỏi.
Aini nở nụ cười, nói:
- Ngươi quả nhiên là một Ma pháp sư thuần khiết. Thật ra ma pháp vong linh cũng không có gì đáng sợ. vấn đề duy nhất ta cần giải quyết chính là tình trạng thân thể và tiền tài.
- Ngươi có thể mua được tử linh hỏa diễm sao?
- Thứ này mặc dù hiếm có nhưng chỉ cần cố gắng thì vẫn có thể tìm được, về sau nếu ngươi cần thứ gì đặc thù thì cũng có thể nói với ta, ta sẽ nghĩ biện pháp siúp ngươi.
Aini bắt đầu thích pháp sư Sarin cấp thấp này. Sarin không hề có chút thành kiến gì đối với ma pháp, học thức cũng có vẻ phong phú, tuổi lại xấp xi mình, cho dù không có chuyện buôn bán thì hai người cũng có thể kết bạn.
- Ngươi trước hết hãy giúp ta định giá đám bảo thạch này đi.
Sarin bắt đầu đổ túi ra ngoài. Aini cho dù là người của đại gia tộc cũng bắt đầu nhìn mà hoa mắt. Sarin lấy ra hơn một trăm khối bảo thạch mới dừng lại. Đại đa số bảo thạch này đều có phẩm chất không tồi, kích thước toàn bộ lớn chừng ngón tay.
Aini chia bảo thạch ra làm bốn loại, nói:
- Thứ này ngươi giữ lại đi, ta không tiện định giá lắm. Ngươi nếu nhất định muốn bán thì chắc cũng khá khó khăn. Ngươi cũng là Ma pháp sư, giữ lại về sau dùng đi.
Sarin đẩy lại, sau đó nói:
- Ta cần tiền mua thuốc nên cần bán ngay.
- Tốt.
Aini thoải mái nhận lấy, nói:
- Ta sẽ đi cùng ngươi tới đế quốc Tần nhân. Chuyện dược phẩm ma pháp cứ để ta lo đi.
- Cửa hàng thì sao?
- Đóng cửa đi. Dù sao thì gia tộc cũng không trông đợi gì nơi nhỏ bé này phát tài.
Sarin lấy ra mười mấy khối bảo thạch, đặt trên bàn trà nói:
- Ta muốn mua chút trang bị, những thứ này đã đủ chưa?
- Đương nhiên là đủ rồi. Cửa hàng này do ta quyết định, có thể chiết khấu cho người tám phần.
Aini dùng áo da đặc chế chứa bảo thạch sau đó đua cho Sarin sáu vạn ngân phiếu kim tệ của đế quốc. Sarin thoáng an tâm. Hắn nếu chăm chỉ tu luyện thì mỗi ngày ít nhất cần một quả ma hạch cấp ba. Hiện giờ hắn cũng chỉ ở trình độ Ma pháp sư cấp một mà thôi.
Giá một ma hạch cấp ba giá một trăm năm mươi kim tệ. Một ngày một trăm năm mươi kim tệ, một năm là năm vạn tư kim tệ. Nếu không sử dụng ma hạch khôi phục Ma huyền thì tốc độ tu luyện sẽ chậm hơn mấy lần.
Ma pháp sư được xưng là thiên tài trên đại lục không ít, cũng không có ai là người nghèo. vẻn vẹn chỉ dựa vào minh tưởng khỏi phụ thì thời gian mấy ngày mới được tu luyện, tốc độ sẽ không nhanh. Sáu vạn kim tệ này đủ để duy trì một năm tu luyện của hắn. Tuy nhiên hắn cũng phải chia cho Tieta một ít tiền mới đúng. Những viên bảo thạch này nếu không có Tieta thì dù một khối cũng không có.
Thấy Sarin cẩn thận thu hồi tiền, Aini hỏi:
- Ngươi định mua những trang bị gì?
Sarin cũng không kịp trang bị cho Nerys bởi vì lên đường vội vàng, hắn thậm chí còn không hỏi Nerys có kỹ năng gì. Sarin gọi Nerys đang nghịch một thứ đồ ma pháp tới bên cạnh, hỏi:
- Ta muốn đổi trang bị cho ngươi, ngươi muốn áp giáp hay vũ khí.
- Chủ nhân, ác ma không cần những thứ này, tuy nhiên...
- Tuy nhiên?
- Chủ nhân, ta có thể sử dụng trang bị không gian. Ngươi có thể hay không...
- Trang bị không gian?
Sarin mừng rỡ. Ân Tứ Chỉ Hoàn không hạn chế cấp bậc nhưng không gian bên trong quá nhỏ, trước mắt gần nhưng không còn chút không gian nào.
Aini không biết Sarin nói với Nerys cái gì. Hắn đứng bên cạnh giương mắt ra nhìn. Sarin hiển nhiên nói một loại ngôn ngữ cổ xưa. Aini xuất thân từ đại gia tộc, không có kế thừa cường đại, cũng không có nhiều sách ma pháp như Jason, đối với cổ ngữ Myers thì hắn gần như hoàn toàn không biết gì.
- Aini, ngươi có trang bị không gian không?
Lời nói của Sarin khiến Aini hoảng sợ. Trang bị không gian chỉ dùng giá trăm vạn kim tệ để tính toán, hơn nữa phải Ma pháp sư cấp sáu trở lên mới dùng được. Mỹ nữ nói ngôn ngữ kỳ lạ này chẳng lẽ là đại Ma pháp sư? Hoặc là ma đạo sĩ!
Sarin cởi túi da sau lưng ra. Rầm một tiếng. Một đống bảo thạch rơi xuống.
Aini sợ ngây người ra, sau một lúc lâu mới nói.
- Sarin, ngươi cướp của một con cự long à?
Sarin tuy rằng không cướp của cự long nhưng lại xóa sạch một thần điện. Những viên bảo thạch này dù là Nerys đã biến thành những mảnh vỡ nhưng giá trị cũng không thấp. Lần này Sarin đổ ra gần ngàn khối, nếu là bất cứ ai cũng choáng váng. Aini hít sâu một hơi, thậm chí không nhịn được mà kho khan.
Trầm mặc một lát. Aini nói với Sarin:
- Sarin, thật sự không đủ. Giá trị trang bị của ta đại khái là trăm vạn kim tệ, trên đó còn có ma pháp cấp tám cha mẹ ta nhờ người cố định vào. Ta vốn tính là đổi thành kim tệ, mua tử linh hỏa diễm. Ngươi cũng biết là muốn mở trận pháp triệu hoán vị diện vong linh gian nan thế nào mà...
Cố định ma pháp cấp tám? Tuy rằng không phải là một loại đạo cụ quyển trục nhưng cùng cần Ma pháp sư cấp sáu trở lên mới kích phát được. Mà ma pháp cấp tám lại cần Ma pháp sư cấp chín mới có thể cố định trên trang bị. Giá của thứ này đúng là phải trăm vạn kim tệ. Trên thực tế, Ma pháp sư cấp chín đã không thể dùng tiền mà tác động. Cho dù ngươi có nhiều kim tệ hơn thì người cũng chưa chắc đã đồng ý cố định ma pháp cho ngươi.
Sarin rung túi da trên tay. Lại có mấy trăm viên bảo thạch rơi xuống.
Aini cắn môi, đôi mắt đã hơi đỏ lên, nói:
- Đồng ý giao dịch.
Nói xong hắn cởi chiếc vòng từ cổ tay xuống. đưa cho Sarin. Sarin cũng hơi phục Aini. Đối mặt với nhiều bảo thạch như vậy mà lại không hề nổi lên chút sát khí. Dù hắn là dòng chính của đại gia tộc thì cùng chưa chắc đã từng thấy nhiều bảo thạch như vậy. Hơn nữa kiện định đi theo con đường ma pháp như vậy, nguyện ý bỏ ra cả trăm vạn kim tệ để đổi lấy một lần cơ hội, chuyện này cũng khiến hẳn khâm phục.
Vòng tay giống như kim loại, có màu xám bạc, lại có chút lam nhạt, đại khái là bên trong có một chút thất độ kim trong truyền thuyết. Sarin nhớ tới việc mình có thu được một chút quặng thất độ kim tinh luyện là có thể sử dụng. đại khái có thể chế tạo một cái nhẫn.
Vòng tay kim loại này có hoa văn tự nhiên, ở bên cạnh có sáu lỗ để đặt bảo thạch. Đây hẳn là dùng để kích phát ma pháp cố định. Chỉ cần đặt ma hạch hoặc bảo thạch có cấp bậc tương đương vào đây thì Ma pháp sư cấp sáu trở lên có thể kích phát ma pháp cố định.
Muốn thi triển ma pháp cố định phải trả giá không nhỏ, bất đồng với ma pháp bình thường. Một kiện đạo cụ ma pháp muố cố định xong thì Ma huyền tiêu hao phải tới một năm tới ba năm mới khôi phục. Mà Ma huyền này tiêu hao còn là tiêu hao vượt cấp. Nói cách khác là muốn dùng ma pháp cố định cấp một thì trên thực tế cần phải tiêu hao tương đương với sử dụng ma pháp cấp hai.
Cho nên rất ít Ma pháp sư nguyện ý thi triển ma pháp cố định cho người khác. Ma huyền bị giảm trong thời gian dài, không những sức chiến đấu giảm mạnh mà cùng ảnh hưởng tới tốc độ tu luyện.
Ví dụ như Sarin thi triển ma pháp cố định cho người khác thì Ma huyền của hắn lập tức giảm đi một nửa. Trước khi khôi phục Ma huyền thì tốc độ tu luyện của hắn cùng chậm lại một nửa. vốn chỉ cần hai năm có thể thăng cấp lên Ma pháp sư cấp hai thì lúc này sau khi thi triển ma pháp cố định. ít nhất phải kéo dài thêm một năm nữa mới lên nổi.
Đây cũng là dưới tình huống mà Ma huyền của Sarin nhiều hơn Ma pháp sư bình thường gấp đôi. Nếu là một Ma pháp sư cấp một bình thường thì ngay cả năng lực thi triển ma pháp cố định cũng không có.
- Trên đây cố định ma pháp gì thế?
Sarin cầm vòng tay, cẩn thận ngắm nghía, dường như mang theo vài phần kính trọng đối với Ma pháp sư cấp chín thi pháp.
- Thủy Kính Thuật cấp tám.
Aini nhìn cái vòng trong tay Sarin, có vẻ tiếc nuối.
Sarin không chút do dự đặt bảo thạch vào. Thủy Kính Thuật cấp tám đã có thể phản xạ tổn thương ngoài ma pháp rồi.
Thủy Kính Thuật là một ma pháp có thể thăng cấp, cấp năm tới cấp chín đều có thể học. Thủy Kính Thuật cấp tám ngoài việc có thể phản xạ ma pháp dưới cấp tám ra thì còn có thể phản xạ kiếm khí dưới cấp bậc Bạch Ngân Kiếm Thánh. Loại kỹ năng này dù chỉ sử dụng một lần cũng đều quý báu phi thường. Mà vòng tay này chỉ cần đặt ma hạch cấp tám vào thì có thể sử dụng đi sử dụng lại.
Sarin kéo tay Nerys. đưa cho nàng cái vòng này, nói:
- Thử chút xem.
Nerys đặt tay trên bàn trà, cầm lấy một khối bảo thạch. Bảo thạch hiện lên hào quang màu lam nhạt rồi biến mất. Thấy vẻ kinh ngạc của Aini, Sarin mới hiểu Aini không phải nổi lòng muốn cướp bảo thạch mà chỉ hơi sợ Nerys.
- Chủ nhân, có thể dùng được. Hay là hoàn toàn giao hành lý của Tieta và bảo thạch cho ta đi.
Nerys kéo tay Sarin, lộ vẻ làm nũng.
- Sau đó ngươi định chạy trốn sao?
Sarin trách cứ.
- Chủ nhân, chúng ta có khế ước linh hồn...
Nerys lập tức nước mắt lưng tròng. Aini thấy vậy cũng cảm thấy không đành lòng. Sarin này đúng là không biết thương hương tiếc ngọc mà!
- Hừ, ngươi từ bỏ ý định đi. Ta nói cho ngươi biết. Từ vạn năm trước tới này, chưa ai có năng lực mở ra vị diện ác ma! Ngươi muốn chạy trốn thì phải chặt đứt khế ước linh hồn thì có nhiều bảo thạch bao nhiêu cũng chẳng dùng được!
Sarin nhớ lại sự dạy bảo của lão sư, nói thẳng với Nerys.
- Chủ nhân, chủ nhân...
Nerys khóc lớn. Aini ngạc nhiên, không biết Sarin nói gì.
Nuôi một ác ma thật là phiền toái! Sarin thấy Nerys khóc không ngừng thì cũng không tiện trừng phạt nàng trước mặt Aini. Trên thực tế hắn cũng không biết trừng phạt một ác ma thế nào, đành phải hòa nhã nói.
- Nerys đừng khóc nữa. Bảo thạch kia là của Tieta, ta cũng không thể cưỡng bức được.
Nerys thút thít, nghẹn ngào nói:
- Thật không?
Nerys lập tức nín khóc mỉm cười, cầm tay Sarin vung vẩy, càng ngày càng giống như sủng vật ma pháp.
Sarin cảm thấy đầu như muốn lớn tướng lên. Nerys này đúng là phiền toái. Linh hồn khế ước chỉ có thể cam đoan Nerys trung thành, cũng không thể thay đổi thói quen và lối suy nghĩ của nàng. Trước mắt hắn cũng rất gần sự giúp đỡ của một ác ma. Sức chiến đấu của Nerys hẳn là cao hơn Tieta, còn có năng lực sử dụng trang bị không gian, nói gì cũng không thể bỏ qua được.
Quên đi. Lào sư từng nói là người muốn có gì thì đều phải trả giá tương ứng. Dường như đây đều là lời lẽ chí lý đối với mỗi Ma pháp sư.
Có được Nerys thì phải trả giá gì? Sarin không nghĩ ra nổi, ít nhất sẽ lớn hơn cái giá phải trả để có được Ma huyền.
Trong lòng Aini bừng sáng, cũng chợt hiểu ra, khuôn mặt giãn ra nói:
- Cậu ta là dược sư cao cấp. Tuy nhiên hắn không ở Phoenix. Thương thế của ngươi...
- Ta có việc cần tới quận Grievances. nếu tiện đường thì cũng không sao.
Sarin đã quyết định giao dịch trường kỳ với gia tộc Clyde. Nói thẳng ra đây là đầu tư. Nerys lúc này lại đang nâng cốc thủy tinh chịu nóng mà Tieta vừa buông xuống, thò đầu lưỡi vào định liếm thử.
- Nerys!
- Không sao đâu. Thật sự là không sao. Trứng của Già la thú không có độc.
Aini cũng cảm thấy thú vị. Sarin là Ma pháp sư xấp xỉ tuổi hắn, một mình lại mang theo hai mỹ nữ tuyệt sắc đi đường, còn là một Ma pháp sư cấp một. Lão sư của hắn thế mà lại yên tâm. May mắn lần này Sarin gặp được hắn chứ nếu gặp phải một cửa hàng có cấu kết với đoàn đạo tặc thì chết cũng không biết vì sao mình chết.
Sarin hơi đau đầu. Hắn không phải sợ Nerys bị trúng động mà sợ làm hỏng lại phải đền tiền. Tieta còn may, sau khi buông cốc thủy tinh chịu nóng thì không lộn xộn nữa, ngoan ngoãn ngồi yên.
- Aini, ta có bảo thạch trị giá sáu vạn kim tệ, có thể đưa ngươi. Tuy nhiên ta thấy thương thế của ngươi không thể dùng dược phẩm ma pháp giải quyết được. Ngươi nếu cần tới ta thì chỉ cần nói một câu, có lẽ ta có thể giúp được gì đó.
- Ngươi không giúp được đâu. Đây là thuật nguyền rủa.
- Thuật nguyền rủa?
Sarin kinh ngạc. Đây là một loại thần thuật, tuy rằng cái tên rất tà ác nhưng trên thực tế lại là một kỹ năng hiếm thấy của giáo đình thần thánh.
- Sarin, nói thật với ngươi. ta cũng coi là dòng chính trong gia tộc Clyde, vốn là ở Kya Loulan công quốc, tiền đồ rất tốt. Vào thời điểm ta tám tuổi đã là ma pháp học đồ cấp cao, mười hai tuổi đã thành Ma pháp sư cấp ba. Mọi người đều cho rằng khi ta mười lăm tuổi có thể trở thành đại Ma pháp sư, tất nhiên được triệu hồi về đế quốc Tần nhân, tiến vào trung tâm gia tộc. Nhưng vào mùa đông năm đó, ta cứu một lính đánh thuê, ai dè người này bị trọng tài sở truy sát. kết quả là phạm tội với giáo đình, bị âm thầm nguyền rủa.
Thần sắc Aini hơi ảm đạm. Hắn lại nói tiếp:
- Ngươi đại khái cũng biết là thuật nguyền rủa Ma pháp sư cấp ba không thể phát hiện ra, ít nhất là do nghi trượng của giáo đình trở lên mới thực hiện được. Phụ mẫu ta vì chuyện này mà gây chiến, tuy rằng không bắt được người nguyền rủa ta nhưng cũng giết sạch đám người của giáo đình trong thành thị kia. Bởi vì lạm dụng quyền lực của gia tộc, tổn thất rất lớn nên phụ mẫu của ta bị gọi về đế quốc Tần nhân, từ nay về sau không thể rời gia tộc nửa bước. Ta thì chẳng còn nơi ở, cũng không còn tiền đồ, Ma huyền biến mất, sớm muộn cũng trở thành một phế nhân, đã bị phái tới mảnh đất xa xôi này cai quản một cửa hàng.
Sarin nghe thế cảm thấy rất kích thích. Gia tộc Clyde này mạnh thật, lại dám động thủ với người của giáo đình thần thánh. Dù Kya Loulan công quốc thuộc đế quốc Tần nhân, giáo đình thần thánh không thể trực tiếp nhúng tay vào nhưng tài phán sở cũng không phải ai cũng dám chọc. Đám người điên kia hành động thường chẳnanể nang ai.
- Nếu nguyền rủa của ta có thể giải thì gia tộc cũng không bỏ qua ta, khiến ta phải tới nơi này dưỡng lão.
Aini nói tới từ dưỡng lão thì trên khuôn mặt trẻ trung lại có thêm vài phần oán khí.
- Ngươi tìm được biện pháp giải quyết rồi sao?
Sarin khó hiểu. Nếu nói gia tộc Clyde cũng không giải quyết được thuật nguyền rủa của Aini thì hắn có nhiều tiến hơn cũng chẳng có ý nghĩa gì.
- Có hai biện pháp. Thứ nhất là ta giết chết kẻ hạ thuật nguyền rủa vào ta. Nhưng biển người mờ mịt. kẻ này lại là chức nghiệp giả cấp bảy trở lên, hy vọng gần như không có. Biện pháp thứ hai là...
Aini nhìn vào ánh mắt của Sarin nói:
- Nếu Ma huyền biến mất thì ta thà đi học ma pháp vong linh đi.
Hắn cẩn thận quan sát phản ứng của Sarin. Thanh danh ma pháp vong linh không tốt, dù là đế quốc Tần nhân cũng rất ít người nguyện ý học.
- Con đường này thực sự gian nan...
Sarin thở dài một hơi. Hắn nhớ tới thời gian buồn rầu vì không có Ma huyền kia, cũng hơi hiểu được ý tưởng của Aini. Lúc đấy vì để đạt được lực lượng ma pháp mà hắn nguyện ý trả bất cứ giá nào.
← Ch. 023 | Ch. 025 → |