← Ch.109 | Ch.111 → |
Đối mặt với vũ khí uy lực như thế, Sarin không dám lập tức ló đầu ra. Lex ở không trung lại không cách nào né tránh. Dòng khí bên ngoài thân thể của nàng tức thì trở nên kịch liệt hình thành ma pháp hộ thuẫn phong hệ cấp năm – Thuật phong thuẫn.
Đây là một cái ma pháp duy nhất khiến Ma pháp sư có thể yên tâm sử dụng khi phi hành. Dòng khí xoay tròn kịch liệt quanh thân thể Lex, thổi ma pháp bào của nàng kêu phần phật.
- Là ai?
Lex biết Nerys giết người, nói chuyện ngược lại vô cùng kiên cường. Nếu lúc này lén lén lút lút thì ngay cả chuyện có phải ngươi làm hay không cũng sẽ bị người hoài nghi.
Thanh âm của nàng khuếch tán trên mặt biển, người trên thuyền lớn phi thường kinh ngạc. Bọn họ không nghĩ tới lại gặp một Đại ma pháp sư đỉnh ở nơi này.
- Các hạ, có thể xuống dưới nói chuyện không?
Một thanh âm hùng hậu vang lên, Lex nhìn xuống phía dưới, thấy được một người thân hình cao lớn mặc khôi giáp hắc thiết đi lên boong trước.
Lex giống như một con chim lớn lao thẳng hướng boong tàu. Nếu không phải biết nàng là Đại ma pháp sư chỉ sợ người trên thuyền đã không kìm nổi mà động thủ rồi. Thân hình của Lex và Đại kiếm sư không có gì khác nhau, trong lòng mọi người đều suy nghĩ, đây là một pháp sư chiến đấu!
Có những pháp sư chuyên chú cho chiến đấu, ở trong chiến đấu mới có thể bản chất của ma pháp. Loại pháp sư này cũng không khó dây, chỉ cần ngươi đừng đi trêu chọc hắn.
- Chủ nhân, người có thể nghe được trên thuyền đang nói gì không?
Nerys hỏi.
Sarin lắc đầu, hắn không nghĩ tới Lex lại lên thuyền. Hiện tại hắn còn không rõ ràng lắm ý đồ của Lex. Là giấu giếm chuyện Nerys giết người hay là muốn thừa cơ đoạt thuyền?
Đoạt thuyền dường như không quá có khả năng, dù sao đối phương không phải hải tặc. Nhưng nếu đi theo thuyền này, đối phương là ai cũng không rõ ràng lắm. Sarin chưa bao giờ tin tưởng loại người xa lạ ngẫu nhiên gặp phải này.
- Sarin, xuất hiện đi.
Lex quay về hướng Sarin hô một tiếng, Sarin và Nerys đứng lên, người trên thuyền giật nảy mình. Bọn họ dùng kính viễn vọng luyện kim quan sát hồi lâu, thế mà lại không phát hiện trên lưng rùa có giấu hai người. Mặc dù có quan hệ góc độ nhưng hai người kia che giấu khí tức cũng thật quá tốt, ngay cả thuyền trưởng đều không phát hiện.
Trên thuyền lớn hạ dây kéo buông thuyền nhỏ xuống đón Sarin và Nerys lên thuyền lớn, thuyền nhỏ lại đi đón Tieta và Daniel.
Lex nói cười rạng rỡ, nói với Sarin:
- Qua đây, ta giới thiệu với ngươi. Đây là thuyền trưởng Feiliete.
Sarin ngẩng đầu. Thuyền trưởng Feiliete cao hơn hắn gần một cái đầu, mặc áo giáp hắc thiết, không đội mũ. Nam nhân này niên kỷ tầm ba bốn mươi tuổi, tướng mạo oai hùng, để râu ngắn, làn da dưới ánh đèn ma pháp chiếu rọi có vẻ trắng lên không ít, nhưng lại vẫn là màu sắc khỏe mạnh.
- Đây là pháp sư Sarin, bằng hữu của ta. Vị này là... hầu gái của Sarin.
Lex trừng mắt liếc Nerys một cái. Nerys suýt nữa gây họa. Trên thuyền này ít nhất có ba, năm mươi Kiếm sư, bản thân Feiliete khẳng định là Kiếm thánh. Từ máy móc luyện kim nhìn thấy mà nói, trên thuyền tất nhiên còn có ít nhất hai pháp sư.
May mắn Nerys hành động bí mật, không để lại chứng cứ gì, đối phương trong đêm tối lại không cách nào quan sát dưới nước. Chủy thủ Long nha chỉ quệt qua liền lấy mạng bốn người.
Nếu là trên đất bằng Nerys chưa chắc có thể làm được bí ẩn như vậy. Nàng ở trong nước biển khôi phục hình thái vốn có, thân thể trong nước biển còn linh hoạt hơn cá.
- Pháp sư Sarin thật có phúc. Ha ha! Đến đây, chúng ta đi vào khoang thuyền rồi nói. Đi chuẩn bị đồ ăn cho pháp sư, đám nhóc con các ngươi, thẫn thờ gì thế, đi trói bàn quy lại, lát nữa mà chìm ta lấy đầu các ngươi để bù!
- Dạ! Thuyền trưởng đại nhân.
Bọn thủy thủ ào ào tán đi, bên cạnh Feiliete chỉ để lại hai người. Hai người kia hiện tại mới lộ ra không giống người thường. Sarin chú ý tới, hai người kia trẻ tuổi hơn Feiliete, thực lực còn hơi cao hơn một chút. Feiliete có thể là chuẩn Kiếm thánh, hai người mặt không chút thay đổi này hẳn là cấp bậc Hắc Thiết Kiếm Thánh.
Feiliete phóng khoáng đem bàn quy làm của riêng, Sarin miệng đắng ngắt, cũng không thể phản bác. Thứ này là Nerys giết không giả, tuy nhiên không có Nerys người ta cũng có thể có biện pháp bắt được. Nerys còn vụng trộm xử lý mấy người của đối phương, trong lúc nhất thời Sarin không có dũng khí đi cãi cọ.
Tieta cùng Daniel được đón lên thuyền lớn, Feiliete sành sỏi đối nhân xử thế trước an bài Daniel còn đang hôn mê, bố trí phòng xong xuôi mới ở trong khoang thuyền của hắn bày tiệc chiêu đãi Lex.
Trơ mắt nhìn bọn thủy thủ thả đại lượng túi da xuống biển, những túi da này đều dùng xích sắt nối lại, xích sắt xỏ ở cổ bàn quy và tứ chi, những túi da chứa đầy khí phòng ngừa thi thể bàn quy chìm xuống biển.
Cuối cùng đám thủy thủ đem xích sắt quàng ở phía sau thuyền lớn, kéo thi thể bàn quy rời đi.
- Feiliete tiên sinh, ngài là người nơi nào?
Sarin hữu khí vô lực hỏi. Hắn còn không vô sỉ đến mức cho rằng bàn quy kia là vật trong túi hắn, nhưng tâm tình cũng không tốt hơn. Xem ý tứ Feiliete, bọn họ cũng ngoài ý muốn phát hiện con bàn quy này, đi theo bàn quy đã nửa tháng mới tìm được cơ hội vào đêm nay.
- Quốc gia Thần Phong.
Câu trả lời của Feiliete khiến trong lòng Sarin chợt nghiêm lại. Truyền thuyết ngoài Myers đại lục ra còn có hơn trăm đảo quốc. Chỉ là lực lượng nhân loại yếu bớt, đã sớm mất khống chế đối với hòn đảo hải ngoại. Nhưng ghi chép về nước Thần Phong mãi cho đến gần ngàn năm nay mới xuất hiện.
- Hải ngoại trăm nước, Thần Phong thứ nhất.
Sarin nhớ tới trong một quyển bút ký có ghi lại như vậy.
Cái gọi là đệ nhất, đó chính là hiện trạng máu chảy đầm đìa. Các đảo hải ngoại chưa từng được thống nhất, chinh phạt không ngừng.
- Ngươi biết nước Thần Phong?
Feiliete nhìn thấy biểu tình của Sarin, loại phản ứng này không gạt được người như hắn.
- Chỉ nhìn thấy trong sách.
Sarin nhớ tới bản bút ký kia miêu tả, người của nước Thần Phong dường như đủ hung tàn. Có thể bị Ma pháp sư dùng từ "Hung tàn" này để hình dung, có thể thấy được nước Thần Phong là một nước như thế nào. Nghĩ đến đây, trên mặt Sarin lộ ra nụ cười hiền lành, dường như Feiliete là thân thích nhiều năm không gặp của hắn vậy.
- Nào, uống rượu, uống rượu!
Feiliete bưng bát lên, không chờ Sarin trả lời, trước tự mình nốc vào.
Sarin bưng bát, nhìn rượu vẩn đục bên trong, thầm nghĩ: "Feiliete này thế nào cũng là Kiếm thánh, thế mà lại uống loại rượu mạnh này. Chẳng lẽ nước Thần Phong thật sự cường hãn như vậy, một tên Kiếm thánh cũng không tính là gì?" Hắn thi triển một cái thăm dò độc tố, trước kiểm tra xem rượu có vấn đề hay không sau đó mới giơ bát lên, học bộ dạng Feiliete uống một hơi cạn sạch.
Hai người trẻ tuổi bên cạnh Feiliete nhìn thấy Sarin kiểm tra trong rượu có độc hay không, cả giận nói:
- Ngươi... Thuyền trưởng có lòng tốt mời ngươi uống rượu, chẳng lẽ chúng ta còn có thể hạ độc ngươi hay sao?
Sarin ngẩng đầu, ánh mắt trong suốt. Hắn buông bát rượu, lạnh nhạt nói:
- Hai người các ngươi, nói tiếng Tần Nhân không tệ nha!
Hai người trẻ tuổi lập tức trở nên xấu hổ, Feiliete cười ha ha nói:
- Sarin, ngươi thật là cảnh giác, tuy nhiên đây mới là pháp sư tốt. Chúng ta thường xuyên đi lại ở Tần Nhân, trong một năm nay thì có tới nửa năm phải nói tiếng Tần Nhân. Không nghĩ tới liền xấu mặt.
Thấy Feiliete thản nhiên thừa nhận, không dùng tiếng Myers nói chuyện với nhau nữa, Sarin gật đầu nói:
- Ta ở nơi nào ăn cái gì đều sẽ kiểm tra có độc hay không. Pháp sư không so được với kiếm sĩ. Nếu kiếm sĩ phát hiện thực vật có độc, sử dụng kiếm khí có thể khống chế, thân thể của Ma pháp sư lại không mạnh như vậy. Lại nói, có chút độc dược, thân thể dù mạnh thế nào chăng nữa cũng không chịu được. Bàn quy kia chính là bị ta độc chết.
- Ồ, có chuyện này sao? Sao không ai nói với ta?
Feiliete làm bộ kinh ngạc, Sarin nhìn vừa tức vừa buồn cười. Niên kỷ của Feiliete gấp đôi Sarin, hiện tại biểu tình vô lại, đó rõ ràng là không muốn nhả ra bàn quy đã vào tay.
- Thuyền trưởng. Nếu ta muốn mua bàn quy, cần bao nhiêu tiền?
Sarin cũng không vô nghĩa. Vỏ bàn quy này chính là thứ rất trọng yếu đối với Lex. Lex không hỏi, là bởi vì hiện tại thân ở dưới mái hiên người khác, không thể không cúi đầu. Ngươi bị người ta cứu lên, còn có gì mà nói?
Thuyền này nhìn qua là thuyền săn bình thường, thực tế phối trí tương tự như quân hạm đế quốc. Số lượng cường giả trên thuyền cũng khiến Sarin phiền lòng. Hắn trừ việc chấp nhận không may bỏ tiền ra mua còn có biện pháp nào chứ.
- Tiền? Ngươi nói là kim tệ? Thứ đó nước Thần Phong cũng không thiếu.
Feiliete không trực tiếp cự tuyệt, nhưng là nói rất rõ ràng. Bàn quy này, muốn dùng kim tệ để mua là không có khả năng. Trừ khi Sarin có thể lấy ra thứ gì đó tương ứng để đổi.
Sarin nhìn thoáng qua Lex, Lex lắc lắc đầu. Thứ trên người nàng và Sarin có thể trao đổi bàn quy, lai lịch đều có chút vấn đề, liên quan đến rất nhiều bí mật.
Người của nước Thần Phong này rời xa đại lục lại thường xuyên lui tới Tần Nhân, đế quốc trước giờ không biết, vị tất không phải ôm ác ý gì. Mình cùng Sarin hiện tại bộ dáng gặp rủi ro, nếu lại lấy ra thứ gì đáng giá, đừng nói giao dịch, đối phương có thể thả mình đi hay không đều là vấn đề.
Ngay cả thương nhân trên biển cũng ngẫu nhiên sẽ sắm vai cường đạo huống chi là thuyền trưởng dị quốc lai lịch không rõ này?
Con rối lắp ghép không thể bán nữa, có hai con chìm vào đáy biển khi bị bạch tuộc tập kích. Bán cho Luyện Kim Thành hai con, con rối lắp ghép không biến dị trong tay Lex chỉ còn một con. Trong lòng Sarin cẩn thận cân nhắc. Nếu là bàn quy, đối phương chẳng qua là vì chế tạo áo giáp, có lẽ không nghĩ tới tạo thuyền.
- Thuyền trưởng Feiliete. Ở nước Thần Phong, áo giáp gì tốt nhất?
- Trọng khải ma pháp.
Feiliete nhìn Sarin, trong lòng nghi hoặc. Chẳng lẽ trên người pháp sư cấp bốn này thật đúng là có thứ gì giá trị tương đương với bàn quy? Nếu như có, chính mình không ngại giả mạo hải tặc một lần.
- Ngươi qua lại Tần Nhân là vì mua vũ khí hả? Nếu ngươi đưa chúng ta trở về, bàn quy này có thể đổi được một trăm bộ trọng khải ma pháp. Thế nào?
Feiliete vuốt chòm râu ngắn, nhìn Sarin, trong lòng trở nên do dự. Giáp xác của bàn quy là tài liệu ma pháp phi thường tốt, nhưng chế tạo ra áo giáp là tiêu hao thời gian dị thường. Cho dù là nhân thủ sung túc, thứ lớn như vậy toàn bộ chế thành áo giáp cũng phải mất thời gian mười mấy năm.
Thời gian mười mấy năm, mình lại không chờ nổi. Vấn đề là, pháp sư trẻ tuổi này nói là thật sao? Chẳng lẽ hắn ở bến cảng Tần Nhân tồn trữ hơn trăm bộ áo giáp ma pháp? Ở Tần Nhân, đây chính là tội chém đầu!
- Một pháp sư như ngươi, làm sao lại có nhiều áo giáp như vậy?
Thanh âm Feiliete trở nên lạnh lùng. Nếu Sarin ý định lừa hắn, hắn cũng không phải người hiền lành gì, nhất định sẽ cho pháp sư trẻ tuổi này một bài học.
Hắn ngược lại không nghĩ tới trên người Sarin và Lex lại có sẵn hàng hóa. Ma pháp sư cấp sáu có thể vận dụng trang bị không gian cũng không quá lớn. Về phần Ma pháp sư cấp bốn, có thể mang theo không gian ba, năm thước khối đã là khó gặp rồi.
Sarin thấy Lex không ngăn cản mình khoác lác, trong lòng có đắn đo. Hắn nói với Feiliete:
- Thuyền trưởng, nếu ngươi thường xuyên lui tới Tần Nhân, hẳn là biết gia tộc Clyde hả?
- Biết, tuy nhiên ngươi họ Mesterlin.
Feiliete không chỉ biết gia tộc Clyde còn rõ ràng quy tắc trong những gia tộc thương nghiệp này của Tần Nhân, vĩnh viễn sẽ không được đề bạt lên thượng tầng. Giá trị một trăm bộ áo giáp ma pháp vượt qua một tòa thành, nếu Sarin tiếp tục khoác lác hắn cũng không tính toán nghe tiếp.
Feiliete dùng tay hắn vuốt râu, chỉ cười lạnh.
Sarin đưa tay từ trong tay áo thò ra, trong tay đã có thêm một tấm huy chương:
- Thứ này khẳng định ngươi biết.
Thần sắc Feiliete dịu đi. Huy chương trong tay Sarin màu bạc, ở chính giữa có dấu hiệu của gia tộc Clyde. Thứ này không phải không thể làm giả, chỉ là trả giá quá lớn.
Tấm huy chương này chính diện là màu vàng, mặt trái là màu xanh thẫm, hai loại kim loại đúc thành. Lúc rời khỏi thành San Rock, gia tộc Clyde đưa tới tấm huy chương này, dùng để giao dịch sau này. Chỉ là sau khi Sarin rời thành San Rock liền không có cơ hội về quận Grievances, chuyện hắn muốn làm cho Lex liền bị chậm trễ.
- Buôn bán giữa ta và gia tộc Clyde rất lớn, bọn họ không có phương tiện kinh doanh hàng hóa, trong đó ta sẽ tiếp nhận 15%. Nhóm áo giáp này từ Kya Loulan mà có, vốn là ta để cho mình dùng. Tuy nhiên bên cạnh ta có Luyện kim sư khá tốt, dùng để đổi bàn quy của ngươi, hai ta đều không chịu thiệt. Bàn quy này cho dù ngươi kéo về nước Thần Phong, cũng sẽ không làm ra được một trăm bộ áo giáp tốt nhất nhỉ?
Lời Sarin nói rất lớn, trừ khi hắn chân chính chưởng quản giao dịch vũ khí của quận quốc Grievances, nếu không không kcó khả năng giữ lấy định mức lớn như vậy của gia tộc Cly, cho dù là bộ phận giao dịch ngầm. Tuy nhiên hắn nắm bắt lòng người rất chuẩn, nói không lớn tên để râu này sẽ không chịu tin.
Feiliete tuy rằng thường xuyên qua lại giữa Tần Nhân và nước Thần Phong nhưng hắn cũng không có mạng lưới tình báo gì ở Tần Nhân, tất cả tin tức đều mua ở chức nghiệp giả công hội. Đối với thế cục của đại lục hắn có hiểu biết nhất định nhưng lại không rõ nội tình như Sarin.
Kya Loulan đang có chiến tranh, quý tộc tiền tuyến lo trước tính sau, Giáo đình vì đánh chết Đại đế Canak trả giá thảm trọng lúc này mới khiến thế cục tạm thời duy trì một sự cân bằng tinh tế.
Lâu dài mà xem, Tần Nhân mất đi một vị Hoàng đế có lực ngưng tụ. Giáo hoàng của Giáo đình không chết, đương nhiên là Tần Nhân chịu thiệt. Nhưng trước mắt nếu các quý tộc tập trung lực lượng tiến công, lại khẳng định có thể đem quân đội của Giáo đình đuổi ra Kya Loulan.
Quý tộc bản địa của Kya Loulan đã chết rất nhiều, quân đội từ Tần Nhân đi không chỉ khai chiến với Giáo đình còn thuận thế cướp bóc không ít tòa thành của quý tộc Kya Loulan. Nếu Canak còn sống, đương nhiên không có người dám làm vậy. Hiện tại Sephiroth lực chống Hoàng đế nhỏ, thành San Rock không có thanh âm phản đối lại không có nghĩa là hắn có thể khống chế cả nước.
Khác biệt giữa Sephiroth và Canak lúc này được thể hiện ra. Canak còn sống, Tần Nhân bền chắc như thép. Canak vừa chết đi, Sephiroth lập tức có chút mờ mịt thất thố. Trừ khi chính hắn làm Hoàng đế, nếu không quý tộc địa phương sẽ không nể mặt hắn.
Nhưng nếu hắn cướp ngôi vị Hoàng đế của cháu trai, quý tộc trong thành San Rock lại không cách nào bãi bình.
Feiliete chỉ biết tin tức tiền tuyến, không biết những xấu xa phía sau này. Chỉ coi là Tần Nhân mục nát, quý tộc tiền tuyến không chịu phục vụ hết mình. Quân đội không có sức chiến đấu, đầu cơ trục lợi quân giới cũng rất bình thường. Sarin nói áo giáp của hắn từ tiền tuyến mà tới, hắn ta liền không hỏi kỹ. Bởi vì đây là áo giáp ma pháp cấp cao, nghe nói kiếm sĩ doanh hoàng gia của đế đô mới được trang bị quy mô lớn.
Kiếm sĩ doanh hoàng gia còn có đại lượng tàn binh ở công quốc Titans không trở về, Feiliete rất tự nhiên nghĩ tới điểm ấy. Áo giáp của Sarin có thể chính là từ công quốc Titans lấy về. Loại áo giáp này không tiện qua tay, nếu Ma pháp sư muốn lấy ra giao dịch cũng thật bình thường.
- Áo giáp ở nơi nào?
Feiliete bị Sarin gợi nên hứng thú. Nước Thần Phong hiện tại cũng chinh chiến khắp nơi, một trăm bộ áo giáp ma pháp ý nghĩa trọng đại. Nếu hắn có thể mua về, lập tức sẽ được đề bạt. Đảo quốc hải ngoại đều là diện tích nhỏ hẹp, một trăm bộ áo giáp này trang bị tạo thành một đội ngũ liền có lực lượng phá hủy một thủ đô.
- Ở Luyện Kim Thành.
Sarin khẽ cười nói.
Feiliete dù có nghi hoặc nhưng đã tin hơn phân nửa. Loại áo giáp đầu cơ trục lợi từ tiền tuyến trở về, đa phần có dấu hiệu đặc thù, bất kể là muốn xóa dấu hiệu ma pháp hay là tính qua tay thì Luyện Kim Thành đều là nơi tốt nhất.
- Vậy các ngươi sao lại lưu lạc trên biển?
Feiliete đưa ra một nghi vấn cuối cùng.
Sarin không chút kinh hoảng, rất tự nhiên chỉ chỉ Lex, ý tứ để Feiliete đi hỏi Lex. Hắn lộ vẻ vô tội, kỳ thật trong lòng bồn chồn. Hắn không biết ban đầu Lex nói với Feiliete cái gì, vạn nhất hắn nói khác với Lex, vậy lập tức lòi đuôi.
Lex tâm hữu linh tê, lên tiếng nói:
- Chúng ta từ thành Lian xuất phát, muốn từ đường biển đi Luyện Kim Thành, hàng hóa đi đường bộ. Cho dù xảy ra chuyện, cũng không quan hệ gì với chúng ta. Nhưng thuyền chúng ta thuê gặp phải gió lốc, bị chìm, chỉ còn lại chúng ta. Vốn trên thuyền có một số hàng hóa, ngươi xem những cái thùng kia, đều là chứa áo giáp.
Feiliete nghe đến đó, cơ bản không còn nghi ngờ gì. Lúc hắn cứu đám người Lex, pháp sư áo bào trắng hôn mê kia chính nằm trên một đống thùng gỗ. Những thùng gỗ đó chuyên dùng để chứa áo giáp, hơn nữa là áo giáp cấp cao. Những cái thùng này kín không kẽ hở, ngâm nước thời gian không ngắn lại không lọt nước.
- Nếu như vậy, ta liền đi Luyện Kim Thành một chuyến. Chỉ là làm sao ta có thể cam đoan giao dịch an toàn?
Sarin bỏ mồi câu như vậy, Feiliete ngược lại lo lắng ăn không vô.
- Trên thuyền có Ma pháp sư chứ, chúng ta có thể ký kết khế ước ma pháp.
Sarin tiếp lời. Trong tay Lex có một nhóm áo giáp thượng đẳng từng được ngâm trong máu rồng, xử lý thêm một chút nữa là có thể dùng để giao dịch. Những áo giáp này khẳng định không bằng giá trị một con bàn quy, nhưng nếu hiểu từ mặt chữ, những áo giáp này quả thật là áo giáp ma pháp thượng đẳng.
Hai Kiếm thánh trẻ tuổi bên cạnh Feiliete vui mừng hớn hở, thái độ đối với Sarin lập tức tốt hơn. Ký kết khế ước ma pháp, Ma pháp sư sẽ không dám tùy tiện đổi ý. Tuy rằng khế ước ma pháp không đương trường ứng nghiệm giống như thần thuật, nhưng nếu đổi ý về sau Ma pháp sư tất sẽ bị khế ước cắn trả.
Sarin mới không sợ cái gì khế ước cắn trả. Hắn ở trên khế ước chỉ viết nội dung giao dịch lần này, lời lúc trước không cần viết lên. Áo giáp ma pháp đổi bàn quy, về điểm này hắn không nói sai là được.
Feiliete lập tức gọi tới một Ma pháp sư, Sarin đương trường viết khế ước ma pháp. Nhìn thấy Feiliete gọi tới pháp sư áo bào trắng, trong lòng Sarin càng thêm nắm chắc.
Xem ra Ma pháp sư của nước Thần Phong không nhiều lắm, trên thuyền này có ba Kiếm thánh đủ để nói rõ địa vị của thuyền này ở nước Thần Phong. Nhưng dù sao trên thuyền này, pháp sư đến giám sát khế ước của mình chỉ có cấp ba.
Viết xong khế ước, dưới sự hướng dẫn của pháp sư áo bào trắng, Feiliete ký tên mình lên khế ước. Hắn cùng Sarin nhỏ một giọt máu lên cùng một ma pháp trận, nghi thức này cùng ma pháp không quan hệ, lại là tập tục từ viễn cổ lưu truyền tới nay.
- Feiliete, địa vị của ngươi ở nước Thần Phong nhất định rất cao hả.
Sarin ký khế ước xong, không khí trong khoang thuyền trở nên hòa hợp. Song phương không hề sử dụng lời nói tôn kính loạn xà ngầu mà gọi thẳng tên.
- Ôi, cũng không gạt ngươi. Ta ở nước Thần Phong cũng là Công tước, chỉ là đảo nhỏ của ta bị nước láng giềng công chiếm, không thể không về đảo Thần Phong mưu cầu đường ra.
- Công tước! Vậy ta nên xưng hô ngươi là các hạ!
Feiliete có chút xấu hổ. Nước Thần Phong số lượng nhân khẩu khổng lồ, nhưng cả nước còn không lớn bằng một quận của Tần Nhân. Công tước như hắn, hòn đảo nguyên lai khống chế còn không bằng lãnh địa của một Bá tước Tần Nhân.
Tuy nhiên hắn lường trước Sarin sẽ không biết loại tình hình này, cười hắc hắc, chuyển đề tài nói:
- Sarin, hầu gái của ngươi rất đẹp, không bằng ta dùng mười ma hạch cao cấp trao đổi. Như thế nào?
Nerys giận dữ, nàng cúi đầu che giấu ánh vàng di động trong mắt. Trong lòng Sarin biết không ổn. Với tính tình của Nerys khẳng định sẽ thù Feiliete, nếu Feiliete một mình chỉ sợ Nerys sẽ trực tiếp động thủ, xử lý Công tước Thần Phong này.
Nếu là đất liền Sarin không sợ, nhưng hiện tại ở trên thuyền, đối phương còn có hai Kiếm thánh chân chính, Ma pháp sư bên mình không thể hiện ra được uy lực. Nếu động thủ, Lex không thể dùng ma pháp đánh chìm thuyền chứ?
- Điều này không được. Ở Luyện Kim Thành, có người dùng long tinh đến đổi, ta cũng không chịu. Nerys ở trong lòng ta còn trọng yếu hơn thành San Rock.
Sarin không nhìn Feiliete ngược lại dịu dàng nhìn Nerys.
Feiliete không cho là đúng nói:
- Sarin, nếu ngươi theo ta đi nước Thần Phong, ta tặng ngươi mười nữ nhân như vậy. Ta cũng chỉ là thích mới lạ, nữ nhân này sao có thể trị giá một viên long tinh?
Lời nói của hắn ngả ngớn dị thường, Sarin nhìn thấy hai Kiếm thánh trẻ tuổi bên cạnh hắn thần sắc cũng vậy, trong lòng biết đây chỉ sợ là phong tục nước Thần Phong, không coi nữ nhân ra gì cả.
Nếu ở Tần Nhân hoặc là Vân Lưu, nữ nhân có quyền kế thừa, cũng không cho phép bán nhân khẩu.
- Feiliete, ngươi nói vậy không đúng rồi.
Lex cau mày, dùng giọng oán trách nói.
Feiliete ha ha cười, nói
- Cô là Đại ma pháp sư, ở nước Thần Phong đừng nói là nữ nhân cho dù cô là người cá cũng sẽ không có người dám bất kính với cô. Vừa rồi ta không phải nói cô.
- Hừ, ta mệt, muốn đi nghỉ ngơi. Các ngươi tiếp tục uống rượu đi.
Lex nói xong, đứng dậy kéo Nerys rời đi.
Lúc này Tieta mới ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Sarin hỏi:
- Họ còn không ăn gì hả?
Trước mặt Tieta chén bát hỗn độn, chồng chất mười mấy cái bát trống, nguyên lai trong bát đều là thịt hun khói. Trên tay và mặt nàng dính đầy dầu mỡ, một chân còn giẫm trên ghế. Phong độ như vậy, cho dù đẹp tới đâu cũng sẽ bị giảm bớt.
- Cô cũng ăn kha khá rồi, trở về đi. Ta cùng Feiliete đại nhân có lời muốn nói.
Sarin sợ Tieta nói hớ điều gì, nhanh chóng đuổi nàng đi. Trong lòng hắn đột nhiên có thêm một ý tưởng. Quận Grievances là địa hình bốn phía bị vây, cho dù phát triển, giao thông cũng không tiện lợi, giao dịch cùng gia tộc Clyde thế nào cũng bị thành San Rock khống chế. Nếu cùng nước Thần Phong móc nối với nhau, ngược lại là chuyện không tồi. Vấn đề mấu chốt là quận Grievances không có hải cảng.
Nếu muốn cướp lấy hải cảng là chuyện không có khả năng. Hai bến cảng trọng yếu của Tần Nhân, một cái ở Luyện Kim Thành, một cái ở thành Lian phía sau, trừ khi mình thật sự ở phía bắc thành lập bến cảng thứ ba.
← Ch. 109 | Ch. 111 → |