← Ch.137 | Ch.139 → |
Chỉ có Ma huyền mới là tin cậy nhất - Không biết người đầu tiên nói ra câu nói này là ai nhưng khẳng định là một pháp sư truyền thống. Phương thức suy nghĩ của Sarin đã bị Jason ảnh hưởng hết sức nghiêm trọng, cho nên trong quá trình tu luyện trừ Ma huyền cũng không quan tâm tiêu hao bao nhiêu tiền.
Sarin phải lo lắng chỉ là làm thế nào có thể tiếp tục tu luyện. Ma văn mới nắm giữ cực kỳ thô ráp, không chỉ không thể khống chế dùng để công kích, tiêu hao cũng lớn phi thường.
Sarin không thể tiếp tục, trước mắt hắn còn có việc cấp thiết muốn làm. Nếu Lôi Long kia trở về, khẳng định sẽ nổi giận dị thường, hắn phải giải quyết phiền toái lớn này mới có thể cân nhắc chuyện tiếp theo.
Đã là tháng mười, trên bờ biển màu trắng này gió lạnh ghê người. Các Ma pháp sư công tác đều phóng ra ma pháp có hóa trên ma pháp bào để chống lạnh. Các kiếm sĩ có kiếm khí trong người, tuyết còn chưa rơi bọn họ ngược lại còn chịu được nhiệt độ dần trở nên nghiêm khắc hơn so với Ma pháp sư.
Thực vật ở phương bắc vào mù này, lá cây đều rụng xuống, bày ra một vùng màu sắc khô vàng. Lúc Sarin cùng Nerys từ trên thuyền luyện kim đi xuống, nhìn thấy những pháp sư kia còn đang bận rộn không biết mệt mỏi. Rừng rậm đã bị chặt ra một con đường và đất trống, chỉ chờ có nhiều công tượng hơn tới bắt đầu kiến tạo thành thị.
Lá rụng thanh lý ra chỉ sợ đã chồng chất mấy vạn năm, phía dưới đều là vật mục nát thật dày. Có mấy hải tặc xuất thân nông dân vốc lấy bùn đất đen nhánh sáng bóng này, không ngờ chảy nước mắt.
Rất nhiều người là bị bắt đi làm hải tặc, bùn đất giàu chất dinh dường này làm rất nhiều người nhớ tới cuộc sống vốn có. Tần Nhân coi trọng nông nghiệp nhất, ngay cả Ma pháp sư đều rất có tâm đắc đối với gieo trồng.
Những người chuyên việc này nhìn thấy thổ địa phì nhiêu trong lòng có một loại cảm giác thỏa mãn đơn thuần. Nơi này không ngờ hoang vu hàng vạn năm, cũng không có người tới đây sinh sống. Thổ địa tốt đẹp biết bao a!
Chỉ có Daniel không cảm khái như vậy. Hắn xuất thân từ đế quốc Tanggulas, bản thân là quý tộc nhỏ, lãnh địa cằn cỗi, dựa vào kinh thương làm giàu càng giống như một người Scotzia. Hắn chỉ huy sinh vật vong linh thật lớn khai khẩn thổ địa, chặt cây rừng, trong lòng có một loại cảm giác thật uất ức nhục nhã.
Một pháp sư tôn quý phải đi làm chuyện như vậy, cũng chỉ có người Tần Nhân mới quê mùa như vậy. Lúc Daniel nghỉ ngơi, nhai nuốt thịt khô pháp sư trên đảo Sigure chia cho hắn, cảm giác cuộc sống thật là tồi tệ. Trên một mảnh đất gieo trồng ra lương thực nhiều hơn chăng nữa có lợi gì chứ? Còn không bằng 1/10 thu nhập kinh thương của ta một năm.
Khi Sarin xuất hiện ở trước mặt Daniel, hắn ta không kìm nổi oán giận.
- Sarin, ta có thể làm việc khác hay không?
- Việc khác?
Sarin kinh ngạc nhìn Daniel. Vong linh pháp sư gương mặt trung hậu này hiện tại u sầu đầy mặt, dường như còn có vẻ rầu rĩ không vui hơn cả lúc trước mình ép hắn làm người đi theo (truy tùy giả).
- Đương nhiên là việc của một Ma pháp sư nên làm. Ngươi xem, sinh vật triệu hoán của ta hiện tại thành gia súc cày ruộng, ăn mỗi ngày cũng đều là thực vật khô quắt vô vị. Ta là Vong linh pháp sư, trừ việc nghiên cứu vong linh thì chiến đấu mới là chức nghiệp của ta.
- Là như vậy à...
Sarin như có suy nghĩ nhìn Daniel. Theo tuổi tác lớn dần, vài năm nay hắn lại cơ bản cùng một chỗ với Lex, bồi dường ra khí chất ổn trọng cao quý. Hắn đã không phải thiếu niên tinh thần sa sút lúc trước, tâm tư cũng rất khó lại bị người phát giác. Oán hận của Daniel hắn rất hiểu, dù sao Daniel là người Tanggulas.
- Đúng vậy!
Daniel thấy Sarin lộ ra thái độ hiểu biết và đồng tình, trong lòng thoải mái không ít. Hắn thật sự không muốn tiếp tục làm những công việc này.
Sarin thở dài trong lòng. Chính mình nguyên lai không phải cũng giống Daniel sao? Ma pháp sư thật sự cao quý hơn chức nghiệp khác? Không có nông dân trồng trọt, Ma pháp sư còn không phải muốn chịu đói?
Một người không làm việc, dựa vào cái gì ăn cơm? Biểu hiện của Daniel làm Sarin nhớ lại lúc mình vừa tới quận Grievances, rất không hiểu những pháp sư kia vì sao làm nhiều chuyện như vậy cho Lex.
Hiện tại hắn đã hiểu. Ma pháp sư chẳng qua là giống như người khác, trừ thiên phú của bọn họ.
Thiên phú của Daniel rất tốt, đáng tiếc tính cách có chút phù phiếm, cùng bề ngoài của hắn căn bản là hai việc khác nhau. Như vậy cũng tốt, dù sao mình thu phục Daniel là vì về sau để hắn ra mặt cho mình.
- Ta có thể an bài ngươi làm việc khác. Daniel, ngươi cảm giác khi nào có thể thăng cấp?
Sarin chủ động hỏi tiến cảnh của Daniel.
- Chuyện này khó mà nói. về cảm giác ta đã chạm tới bên bờ ma pháp cấp bốn, chỉ là không thể tiến thêm một bước, có thể sẽ đột phá bất cứ lúc nào.
Daniel có chút đắc ý. Giờ khắc này hắn mới giống một pháp sư, không nghĩ tới khế ước cùng Sarin. Hắn chỉ là cảm thấy thỏa mãn đối với năng lực của mình.
- Vậy ngươi nên làm chuyện khác ngoài tu luyện, đi cảm thụ thế giới này một chút. Tuy nhiên nếu ngươi đã không muốn làm loại công việc này, như vậy đi đem hải tặc tổ chức lại, ngươi phải thu vài ma pháp học đồ.
Daniel sửng sốt nói:
- Thu học đồ! Bây giờ còn hơi sớm một chút hả? Hơn nữa không có ngọn lửa tử linh, những hải tặc này cho dù có một hai người có thiên phú cũng không có khả năng trở thành Vong linh pháp sư.
Daniel thật ra không lo lắng vấn đề truyền thừa của mình. Sư phụ hắn cũng không cảnh cáo hắn chuyện như ma pháp không nên truyền thụ cho người khác.
- Chờ thành thị được kiến thiết, ta sẽ an bài cho ngươi một cái phòng thí nghiệm, dù sao ngươi cũng cần một số người hầu hạ, trước chọn một ít đi. về sau ta sẽ còn thu phục càng nhiều hải tặc, ngươi có thể chọn lựa tư chất tốt một chút trong đó, coi như rèn luyện một chút làm thế nào trở thành sư phụ người khác.
Daniel nghĩ nghĩ, chuyện này tốt hơn cùng mọi người khai hoang liền đáp ứng.
- về phần chuyện chiến đấu, hiện tại ta muốn đối phó Lôi Long, ngươi chỉ là pháp sư cấp ba cũng không thể giúp được gì.
Lời nói của Sarin khiến cho Daniel có chút xấu hổ. Hắn cũng biết mình đang trốn việc, nhưng để hắn đi đối phó một sinh vật cấp tám hắn còn không có lá gan này.
Daniel chần chờ một lúc nói:
- Sarin, ta xuống nước khẳng định không được, có thể hỗ trợ trên mặt đất không?
- Có thể!
Sarin nở nụ cười, hắn lấy ra bản đồ mới nhất Ma pháp sư vẽ ra, chỉ vào phía trên nói:
- Hiện tại ta cần bố trí một cái bẫy thật lớn, tuy nhiên phải khơi thông nơi này một chút.
Sarin giải thích cho Daniel ý đồ của mình, Daniel nghe lời nói của Sarin, có vài phần bội phục chân chính đối với Sarin. Ý tưởng của Sarin thật sự rất đơn giản, nhưng chỉ là loại biện pháp đơn giản này khiến hắn có được vài phần khả năng bắt được Lôi Long. Daniel đối với an bài của Sarin coi như vừa lòng, tuy rằng cũng là đào đất nhưng dù sao đây là một bộ phận chiến đấu mà không phải làm việc giống như thợ thủ công.
- Ngươi mang theo hải tặc đi làm chuyện này đi, nhất định phải nhớ rõ dùng ma pháp vong linh che giấu hết thảy khí tức có thể để lại, chớ làm cho Lôi Long cảnh giác. Ta phỏng chừng nhiều nhất thời gian nửa tháng Lôi Long kia có thể trở về. Nếu ngắn nhất, có thể ba, năm ngày Lôi Long sẽ xuất hiện. Ngươi phải nhanh chóng một chút.
Sarin thoải mái xua tan oán giận của Daniel, còn khiến Daniel vô cùng cao hứng đi làm công việc càng thêm nặng nề, điều này làm cho chính hắn đều cảm thấy có chút nghi hoặc. Chính mình từ khi nào trở nên giống Lex? Chẳng lẽ thật sự có loại chuyện huyết mạch truyền thừa này? Tổ tiên của mình cũng là quý tộc, nhưng đã hơn một ngàn năm rồi, chút huyết mạch quý tộc này sớm đã nhạt giống như nước lã rồi chứ?
Sarin cũng không biết, trong quá trình trưởng thành tự nhiên sẽ bị ảnh hưởng của người gần nhất. Lex không dạy hắn kỹ xảo gì về mặt này, nhưng vài năm ở chung Sarin bất tri bất giác học tập rất nhiều thứ từ Lex. Mấy thứ này không quan hệ gì tới ma pháp, hoàn toàn là khí chất và năng lực nội tại của một người.
Rất nhiều chuyện phải đồng thời đi làm, Sarin không thể chỉ nhằm vào Lôi Long. Trước khi Lex trở về, hắn phải tận lực xây dựng tốt cơ sở thành thị này, chuyện của không tới một ngàn người có thể làm là có hạn, Sarin cũng không có cảm giác đau đầu gì, dường như hết thảy đều là chuyện thật nhẹ nhàng.
Để cho Daniel đi đào móc bố trí bẫy rập, Sarin triệu tập Ma pháp sư trên đảo Sigure tới, cùng một chỗ nghiên cứu kiến trúc thứ nhất của thành thị này.
Trong thiết kế của Jason, trung tâm thành thị này là một quảng trường, có truyền tống trận thật lớn. Sarin không có năng lực sửa chữa bản vẽ, tuy nhiên hắn quyết định không kiến thiết quản trường mà kiến tạo một kiến trúc giống như thần điện của Nữ thần Myers.
Trong thần điện của Nữ thần có truyền tống trận, hết sức ổn định, hơn vạn năm đều không hư hỏng. Mục đích Sarin tu kiến thành thị này chính là vì tạo ra một thông đạo an toàn, có thể cho người của mình và Lex ra vào bán vị diện. Cho nên hắn tự nhiên mà nghĩ tới thần điện của Nữ thần. Kiến trúc kia làm hắn ghi nhớ sâu sắc. Thần điện cũng là nơi bắt đầu thay đổi vận mệnh của hắn. Ở đó hắn gặp Nerys, chiếm được đại lượng tài phú.
Trong vòng tay Lex để lại cho Nerys, đại lượng tài liệu kiến trúc được lấy ra, còn có càng nhiều con rối đều dùng để kiến tạo thành thị. Lúc trước khi Jason thiết kế thành thị này cũng đồng thời chế tạo rất nhiều con rối phát minh vì thành thị này. Nếu muốn dựa vào sức người hoàn thành thành thị này, ít nhất cần thời gian mấy chục năm.
Cái giá để đề cao tốc độ kiến thiết chính là: Điều khiển những con rối này mỗi ngày đều cần tiêu hao đại lượng ma hạch.
Hiện tại Sarin muốn kiến tạo một cái thần điện không thờ thần linh gì, kế hoạch này khiến các Ma pháp sư hết sức hưng phấn. Có lẽ ở trong lòng Ma pháp sư, thần điện như vậy trên thực tế đại biểu chính là tín ngưỡng của ma pháp.
Loại hành vi này đương nhiên là khiêu khích Thần Thánh Giáo đình. Nhưng ai quan tâm chứ? Bọn hải tặc khẳng định không quan tâm, pháp sư trên đảo Sigure lại càng từ hơn một ngàn năm trước đã không coi thần linh ra gì cả.
Bầy rập ở mặt bắc còn cần một bước mấu chốt nhất. Sarin từ trong vòng tay Lex để lại tìm được con rối lớn, bắt đầu cho Ma pháp sư tiến hành lắp ghép.
Ma pháp sư mà Jason lựa chọn cho Sarin đều có kỹ năng đặc thù. Có người tinh thông thuật luyện kim, có người có thể phối trí dược phẩm ma pháp. Mọi người đều còn có một đặc điểm chung chính là hết sức lành nghề đối với nghiên cứu ma pháp trận. Sau khi Sarin phân chia công việc, còn lại chính là bố trí bẫy rập dựa theo kế hoạch.
Thứ trọng yếu nhất của bẫy rập chính là con mồi. Trứng Lôi Long ở trong tay Sarin, hắn không sợ Lôi Long không ngoan ngoãn chui vào. Ở mặt bắc của nơi chọn làm thành thị có mấy dòng sông đổ ra biển, dòng sông nơi thuyền luyện kim bàn quy của Sarin tiến vào cũng không rộng lớn nhưng lại rất sâu. Chính bởi vì dòng sông này không đủ rọng Sarin mới nghĩ ra chủ ý dẫn dụ Lôi Long.
Lôi Long là rất mạnh, nhưng nếu tiến vào dòng sông hẹp hòi này vậy chẳng khác nào cá lọt lưới, muốn quay trở về là không có khả năng.
Bề mặt vùng đất phương bắc Phoenix phi thường nguyên thủy, dòng sông Sarin chọn làm bẫy rập từng trải qua mấy lần thay đổi tuyến đường. Daniel phải làm chính là ở thượng lưu dòng sông khơi thông đường sông đã từng có, thành lập một con đê có thể đào ra bất cứ lúc nào. Con đê này một khi vỡ ra, nước sông sẽ chảy vào trong một đường sông khác.
Bởi vì là thanh lý trên đường sông vốn đã từng có sẵn, tốc độ tiến triển công việc của Daniel phi thường nhanh. Sinh vật vong linh thật lớn có hiệu quả hơn mọi con rối. Dù sao những việc Ma pháp sư chỉ huy con rối cấp thấp làm là có hạn, mà sinh vật triệu hoán lại như một bộ phận thân thể Ma pháp sư, có thể làm ra động tác con rối không thể.
Trong đường sông có nham thạch thật lớn, cặp sừng trên ba cái đầu của Pi Hughes phóng ra ma pháp vong linh ăn mòn có thể phá hủy hữu hiệu tảng đá màu trắng này. Rất nhanh Daniel đã làm xong hơn nửa công việc.
Ma pháp sư trên đảo Sigure cũng chỉ huy con rối lớn bố trí bẫy rập. Ở hai bên dường sông vốn có, Sarin chồng chất đại lượng vật liệu đá. số đá này gần như chất cao tới trăm thước, mỗi ngày hắn đều khai thác điên cuồng, số vật liệu đá này được đặt trên ma pháp trận, chỉ cần khởi động ma pháp trận những tảng đá nặng nề như núi này sẽ lập tức lăn xuống rơi vào trong dòng sông, cắt đứt con sông.
Trong lịch sử của Myers đại lục, cắt đứt dòng sông cũng không phải chuyện khó bao nhiêu. Một Ma pháp sư cấp chín có thể thoải mái chặn lấp một dòng sông nhỏ. Phiền toái hiện tại của Sarin chính là con sông này mặc dù không rộng nhưng rất sâu, nước sông chảy xiết. Cùng lúc hắn cắt đứt dòng sông phải cam đoan Lôi Long không thể phá tan trở ngại trở về biển rộng.
Nhưng hiện tại bên cạnh Sarin không có một người vượt qua cấp bậc Ma đạo sĩ, hắn không thể không dùng biện pháp nguyên thủy nhất để làm chuyện này.
Tốc độ của Lôi Long trong nước nhanh hơn mọi loại chiến hạm, Sarin phải cam đoan lúc dòng sông bị cắt đứt Lôi Long không thể trở về. Chờ khi Lôi Long trở về, Ma pháp sư trên hai bờ cũng dã rút lui an toàn. Nếu như chờ ở trên bờ, những người khác vị tất có được năng lực chịu đựng dòng điện như Sarin và Nerys.
Sau khi hạ du dòng sông bị chặn lấp, còn phải cắt đứt dòng sông trên phía thượng lưu, khiến dòng sông đổi tuyến đường, nếu không nước sông sẽ tràn qua vật liệu đá lấp dòng sông. Lôi Long không thể rời nước, một khi nước ngập quá con đê nhân công này - rồng về biển lớn, Sarin sẽ không còn biện pháp đối phó Lôi Long nữa.
Cho dù Lôi Long không phải sinh vật trí tuệ, nhưng bẫy rập đồng dạng sẽ không bị dính hai lần.
Mắt thấy bẫy rập bố trí hòm hòm, Sarin cùng Nerys ngồi ở bờ sông, nhìn các Ma pháp sư bố trí ma pháp trận. Nếu muốn cho nhiều vật liệu đá như vậy rơi vào trong dòng sông sâu vài chục thước này, phải hất vào một lần - Một cái ma pháp trận là không đủ! Tiêu hao này có thể gấp hàng ngàn lần ma pháp thạch pháo.
Lực lượng của người thật kỳ diệu, cho dù đã không bằng ngàn vạn năm trước nhưng nhiều nhân loại tương đối nhỏ yếu tụ tập cùng một chỗ là có thể giết chết một con Lôi Long cấp tám. Mấy trăm người phân công hợp tác, mỗi người đối với Lôi Long mà nói đều nhỏ bé giống như con kiến.
Nước sông lạnh thấu xương, cho dù ở trên bờ Sarin cũng có thể cảm giác được lúc gió thổi qua, mang tới khí tức đầy sát phạt. Hoàn cảnh phương bắc này thật khắc nghiệt, không trách không có quý tộc nguyện ý tới khai khẩn đất đai nơi này.
Ở nơi này muốn nuôi sống một nông dân phải tiêu phí càng nhiều kim tệ, còn phải nộp tiền thuế cho đế quốc.
- Nerys, quê nhà của ngươi là như thế nào?
Sarin nhớ tới nhà của mình - thành Ceylon, chính mình không biết lúc nào có thể trở về. Hiện tại Sarin đã không có ý tưởng trở về làm tất cả mọi người biết mình kinh ngạc, đó thật là ngây thơ. Sau khi trở thành Đại ma pháp sư, Sarin cũng không bao giờ suy xét ánh mắt của những người thường đó.
Trừ cảm giác có chút xin lỗi Guge ra. Sarin nhận tiền của Tử tước Guge, nhưng không trợ giúp hắn cái gì. Tuy nhiên hắn có cảm giác như vậy đối với Tử tước Guge mà nói, coi như đầu tư thành công một nửa. Chỉ cầu sau này Sarin có thể trở về, tất nhiên sẽ mang tới chỗ tốt thật lớn cho Tử tước Guge.
Scotzia không phải là Luyện Kim Thành, ở đó địa vị của Ma pháp sư hiển nhiên càng cao. Pháp sư của Luyện Kim Thành mặc dù nhìn qua có thể coi rẻ tất cả nghề nghiệp khác, nhưng cạnh tranh giữa Ma pháp sư rất kịch liệt, khắp nơi đều là pháp sư bình thường, học đồ. Đại ma pháp sư cũng không hiếm thấy. Quyền lực chân chính cũng chỉ nắm trong tay Ma đạo sĩ.
Tỷ như những Ma pháp sư Jason cấp cho Sarin, hoàn toàn chấp hành mệnh lệnh của Jason. Trừ khi bọn họ trở thành Ma đạo sĩ, nếu không Jason vĩnh viễn có quyền lợi khống chế bọn họ.
Nhìn qua tôn quý vô cùng, trên thực tế cấp bậc nghiêm ngặt. Đây là điều Sarin không thích. Nếu như nói hắn hy vọng Ma pháp sư sinh hoạt trong thế giới thế nào thì lý tưởng của Lex mới là Sarin nguyện ý tiếp nhận, mặc dù rất không hiện thực.
- Đều đã nói với người rồi.
Hiện tại Nerys rất mệt mỏi, nàng vòng tay vận chuyển đại lượng vật liệu đá, như vậy cũng tiêu hao tinh thần lực. Cho nên nàng không có một chút giác ngộ của một sinh vật khế ước, không muốn trả lời vấn đề của Sarin.
- Ở quê quán của ta, dòng sông vào mua đông sẽ đóng băng. Hải cảng cũng tạm thời phong bế. Ta nghe nói ở nơi càng hướng bác, trên biển sẽ có núi trôi nổi, toàn bộ là băng.
- ừm.
Nerys miễn cưỡng trả lời, tâm thần không tập trung. Tieta và Lex đều rời đi, điều này làm cho nàng có chút không quen. Nếu Tieta ở lại thì tốt. Mặc dù Lex đối xử với nàng không tồi, nhưng nàng không thích một người năng lực khống chế quá mạnh mẽ. Sarin ở trước mặt Lex mặc dù càng ngày càng cường thế, nhưng không cách nào thay đổi chênh lệch cấp bậc đôi bên.
- Ngươi không muốn trở về xem?
Sarin dường như hôm nay có vô số lời vô nghĩa. Hắn rất ít tâm sự cùng người khác, đại đa số thời gian đều bị hắn dành cho tu luyện ma pháp.
- Muốn, nhưng là không có ý nghĩa gì. Người lại không thể đi cùng ta.
- Vì sao không thể? Nerys, ngươi cảm thấy ta là người không nói lý lẽ như vậy sao?
- Chủ nhân, người quá yếu ớt, ta không muốn người bị đại ác ma ăn luôn.
Câu trả lời của Nerys mới bất cận nhân tình.
Sarin cũng không thèm để ý lời nói thẳng của Nerys, hắn nhìn con rối lớn đang làm việc bên bờ bên kia nói với Nerys:
- Nếu ta trở thành Ma đạo sĩ cấp chín, sẽ có khả năng cùng người trở về chứ hả? Ta thật muốn nhìn một chút, vị diện khác là cái dạng gì.
- Không phải ngươi từng đi bán vị diện sao?
- Đó là bị Thần sứ đánh vào, ta hy vọng có một ngày ta có thể tự do ra vào các vị diện, giống như người trước kia.
- Ta nhớ rõ người muốn có một cái thuyền, ngay cả vị diện Myers đại lục này đều không thể tự do đi lại, đừng nói những lời vô nghĩa này.
Nerys trả lời với thái độ ác liệt.
- Hắc, vậy ta liền tạo một cái thuyền lớn có thể ra vào các vị diện, mang theo tất cả bằng hữu.
- Chủ nhân. Ngoài Tieta còn có ai là bằng hữu của người? Lex là đối tác hả? Vậy cái thuyền này của người nhất định nhỏ bé đến đáng thương.
Sarin bị Nerys nói á khẩu không thể trả lời, hắn đột nhiên bị lời nói của Nerys đả kích. Quả thật, đoạn thời gian mình sinh sống ở phủ Quận chúa, không có Ma pháp sư nào trong viện trở thành bằng hữu của hắn. Ngoài Tieta, hắn không tìm thấy một người có thể hoàn toàn tin tưởng.
Điều này không thể trách người khác. Cuộc sống từ nhỏ khiến hắn đầy cảnh giác đối với mọi thứ. Tâm tính hắn nhiều nhất chỉ có thể bình thường hơn Aini một chút. Khả năng là vì vậy hắn mới cùng Aini quan hệ không tồi. vấn đề là, Aini chỉ có thể xem như nửa bằng hữu, khi nguy hiểm chân chính tới Sarin không có khả năng yên tâm giao phía sau lưng cho Aini.
- Ta còn có sư phụ.
Trầm mặc hồi lâu, Sarin mới bật ra một câu như vậy.
- Cảm kích, tín nhiệm, lưu luyến. Những thứ này đều là cái gọi là tình tự của nhân loại sao?
Nerys gần đây đọc không ít sách, càng ngày càng không giống một ác ma. Lời của nàng "nhất châm kiến huyết". Sarin tín nhiệm Jason là bởi vì mọi thứ của hắn đều có thể nói là Jason ban cho. Không có Jason, Sarin không có ngày hôm nay. Nếu Jason muốn lấy lại hết thảy, Sarin cũng sẽ không cự tuyệt.
Sở dĩ Sarin liều mạng chuyện của Lex như vậy hơn phân nửa nguyên nhân là hắn muốn cho Jason có thể có được Lục Nguyên Không Gian. Đây là báo đáp. Hiện tại Sarin rất muốn báo hiếu cha mẹ, nhưng cha mẹ chết sớm, đối tượng hắn có thể báo đáp liền biến thành Jason.
Nerys nói rất chuẩn xác. Sarin như một cây cỏ không có rễ, hắn khát vọng ăn sâu vào lòng đất, được ôm ấp.
- Chủ nhân. Nerys này quá ác liệt, người hẳn là trừng phạt nàng!
Trong đầu Sarin, thanh âm Dực khô lâu lại vang lên.
Sarin thuận miệng nói:
- Như vậy nàng sẽ rất thương tâm.
- Cái gì?
Nerys còn tưởng rằng Sarin nói chuyện với mình.
Sarin sửng sốt, lập tức cười ha ha nói với Nerys:
- Dực khô lâu nói ngươi thái độ ác liệt, để ta trừng phạt ngươi. Ngươi nói có nên làm vậy hay không?
- Hừ, tên kia...
Nerys đột nhiên nghĩ tới, hiện tại Sarin không chỉ có một sinh vật khế ước là mình, chính mình lại không phát hiện có thêm một người cạnh tranh. Nghe ý tứ của Sarin, Dực khô lâu này ngược lại rất trung thành, cứ lâu dài như vyậ Sarin thật đúng là không chừng sẽ xa lánh mình.
Nghĩ tới đây, Nerys lập tức thay khuôn mặt tươi cười, đem thân thể dựa vào Sarin, dùng thanh âm vo ve nói với Sarin:
- Chủ nhân, ta không ngại, người tới trừng phạt ta đi.
- Ngươi làm gì vậy!
Sarin đột nhiên bị thái độ chuyển biến của Nerys làm ngớ người.
Nerys dùng miệng thổi khí bên tai Sarin, khiêu khích:
- Chủ nhân, không phải người nói ta là hầu gái của người sao? Quý tộc luôn muốn trừng phạt hầu gái, trong sách đều viết. Đầu tiên là đánh mông, sau đó là kéo lên giường.
Sarin lúc này có chút hối hận để Nerys biết chữ. Nerys không cần tu luyện như hắn, có rất nhiều thời gian rỗi. Vào lúc Sarin tu luyện, Nerys trừ ngủ ra còn có thể đọc sách. Nerys đọc sách càng nhiều liền trở nên càng phiền toái.
Ác ma giảo hoạt tới đâu về bản chất cũng đơn thuần hơn nhân loại. Hiện tại Nerys là một ác ma bị tinh thần của nhân loại làm ô nhiễm, hơn nữa nàng đang thò tay vào trong áo Sarin, một đường trượt xuống.
- Dừng tay!
Sarin hét lớn một tiếng, thanh âm lớn đến mức ngay cả Ma pháp sư ở xa xa đều nghe thấy, rất nhiều người đều nhìn lại. Mọi người nhìn thấy cảnh tượng khiển người hâm mộ: hầu gái tuyệt sắc của Sarin đang nép vào trong lòng hắn giở trò.
Ma pháp sư cũng không phải đều là tảng đá, rất nhiều người hâm mộ Sarin. Có nữ chiến sĩ xinh đẹp oai hùng bảo vệ, còn có một hầu gái dung mạo khiến bất kỳ người nào đều phải kinh diễm ở bên cạnh hầu hạ. Bằng hữu của hắn còn là quận vương của một đế quốc, có được lãnh địa diện tích lớn.
Đối với những Ma pháp sư trên đảo Sigure mà nói, cuộc sống của Sarin đặc sắc hơn bọn họ rất nhiều. Hơn nữa Sarin là học sinh duy nhất của Jason, rất nhiều Ma pháp sư đều tin tưởng Jason sớm muộn sẽ tiếp quản mọi thứ trên đảo Sigure. Nếu như Sarin giỏi giang, hết thảy cuối cùng cũng sẽ thuộc về hắn.
← Ch. 137 | Ch. 139 → |