Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Trạm Lam Huy Chương - Chương 140

Trạm Lam Huy Chương
Trọn bộ 770 chương
Chương 140: Ba vị Quân vương vong linh
0.00
(0 votes)


Chương (1-770)

Siêu sale Shopee


Sarin hù dọa Daniel, trên thực tế là muốn thừa cơ hội này lấy được tài liệu mấy loài sinh vật vực sâu. Cho dù cấp bậc sinh vật vực sâu này không cao, nhưng đối với Ma pháp sư trên đại lục Myers thời đại này, đó là những thứ quý giá có một không hai.

Nếu có thể tranh thủ lấy được tài liệu sinh vật vực sâu, đảo Sigure sẽ không phải dùng thủ đoạn cực đoan đóng đảo để đối phó thế cục phức tạp.

Đây là chuyện không còn cách nào, dù sao đảo Sigure không thể trở mặt với Luyện Kim Thành, có được tài liệu sinh vật vị diện vực sâu là có thể dùng để chế tạo trang bị chống cự nhiệt độ cao, tiến vào núi lửa sẽ không thành vấn đề.

Sarin hết sức tiếc nuối nhìn sinh vật vực sâu chết đi, nói với Daniel:

- Vậy ngươi không cần làm chuyện khác, trong thời gian này cứ tập trung triệu hồi sinh vật vị diện vong linh.

Ma pháp sư đảo Sigure đều nghĩ tới một vấn đề, nếu như thật sự viện diện này va chạm với vị diện đại lục Myers, vậy thì phải làm gì đây? Tuy rằng bọn họ đều là Đại ma pháp sư, thậm chí có khả năng đến lúc chết cũng không thể thăng cấp Ma đạo sĩ, nhưng vẫn tự cho mình là cực cao.

Nếu xảy ra chuyện như vậy, sinh vật giữa hai vị diện sẽ triển khai chém giết ngươi chết ta sống, cuối cùng chỉ không đủ một phần triệu là còn sống sót.

Chút ít lực lượng sinh mệnh cuối cùng đó sẽ sinh sản phủ kín toàn bộ vị diện một lần nữa.

Nếu xảy ra chuyện như vậy, loài người trên đại lục Myers có thể sống đến cuối cùng hay không? Bây giờ không phải mấy vạn năm trước, loài người đã sớm mất đi lực lượng mạnh mẽ.

Sarin chỉ đơn giản suy ngẫm một chút, liền không tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa. Hắn cảm thấy chuyện không liên quan tới hắn, vị diện va chạm nhanh nhất cũng phải mấy trăm vạn năm sau, khi đó hắn đã sớm chết, cần gì lo lắng mấy chuyện không có ý nghĩa như vậy.

Lịch sử loài người chẳng qua mới vạn năm, thời gian mấy trăm vạn năm, cho dù bây giờ mình tìm ra cách giải quyết, người sau này còn không phải cũng sẽ biết hay sao.

Bây giờ quan trọng nhất là săn bắt Lôi Long, lấy được tài liệu Lôi Long đem bán ra là có thể giảm bớt áp lực tài chính xây dựng thành thị.

Sarin lại quên một việc, bọn họ suy nghĩ chỉ là giả thiết, vị diện va chạm quả thật không liên quan tới hắn, nhưng nếu là vị diện xâm nhập thì sao?

Vị diện vong linh, trong một cái khe núi hẹp hòi, chồng chất vô số thi thể vong linh. Trên đỉnh núi đang triển khai chém giết điên cuồng, sinh vật trí tuệ có hạn ở vị diện vong linh chỉ huy vô số vong linh ùa lên, chém giết những sinh vật vực sâu có bề ngoài còn quỷ dị hơn bọn họ.

Vô số khô lâu, u linh, chỉ ma, cốt thú va chạm với binh khí chiến tranh vực sâu, phát ra âm thanh kinh thiên động địa.

Chiến tranh đã thấy sắp xong, vị diện vong linh dựa vào ưu thế số lượng khổng lồ, xé nát sinh vật vực sâu xâm nhập.

Trên bầu trời u ám, mặt trời màu đỏ chiếu rọi cảnh thảm thiết trên mặt đất. Tất cả sinh mệnh trí tuệ đều chú ý trận chiến cuối cùng, Viêm Long vị diện vực sâu bị Thánh thú bạch cốt vây công, Viêm Long hùng mạnh rời khỏi vực sâu cũng chỉ có thực lực giữa cấp tám đến cấp chín. Nó ra sức giãy giụa, trong miệng phun ra ngọn lửa dài trăm thước.

Nhưng mọi chuyện đều phí công, cái sừng trên trán Thánh thú bạch cột phát ra ánh sáng lóng lánh, triệt tiêu ngọn lửa do Viêm Long phun ra. Trên mặt đất khô héo, mấy trăm cánh tay thật lớn trồi lên từ dưới đất, tóm lấy Viêm Long toàn thân là ngọn lửa.

Những cánh tay này không sợ cháy, ngọn lửa trên thân thể Viêm Long vốn đã mờ nhạt, bị cánh tay to lớn chà đáp cũng dần dần dập tắt.

Dưới ánh sáng mặt trời đỏ, ba cái sinh vật vong linh giống như cương thi nói chuyện với nhau, ngôn ngữ vong linh của bọn họ đã hoàn thiện, là sinh vật vong linh cao cấp nhất, thống trị một phương. Hôm nay hợp chung một chỗ, hoàn toàn là vì gặp kẻ địch mạnh mẽ.

- Balaganạ, ngươi làm sao mà cái truyền tống trận kia biến thành đường hầm vị diện?

Vong linh cao mười mấy thước nói với một vong linh cao to như hắn.

Vong linh Balagana kia có khuôn mặt như loài người, nhưng mà có sáu cánh tay, nhìn giống như một loại sứ ma.

- Sao mà ta làm cho thứ này xuất hiện? Diabinasi, ngươi có ý gì?

Balagana bất măn hỏi vặn lại, hắn làm sao biết ma pháp trận do một tên loài người viễn cổ chế tạo lại biến thành đường hầm vị diện có tính vĩnh cửu. Loại chuyện này căn bản không thể đoán trước được, hắn cũng không có năng lực làm được như thế, nhất định là loài người năm đó làm ra thứ cổ quái này.

- Được rồi được rồi, Balagana làm sao muốn xảy ra loại chuyện này, chúng ta hỗ trợ cũng tổn thất một phần ba thủ hạ. Diabinasi, ngươi đừng nói nữa, chúng ta nên nghĩ cách hủy diệt đường hầm kia đi.

- Làm sao hủy diệt!

Diabinasi nóng nảy, đó là đường hầm vị diện, có lực lượng xé rách không gian, nếu mạnh mẽ hủy diệt sẽ tạo thành gió lốc vị diện, vị diện vong linh ít nhất sẽ chết mất một nửa sinh vật, một nửa khác dù còn sống sót thì cũng thật không xong. Gió lốc vị diện có thể xé tan linh hòn, còn sinh vật vị diện vong linh không có thân thể con người bảo vệ, sẽ dần dần biến mất trong gió lốc vị diện, còn đáng sợ hơn là chết.

- Chúng ta ném vật kia vào, nhất định có thể phá hỏng đường hầm.

- Jodycoco, đó là thứ mà ba người chúng ta cùng sở hữu, ngươi bỏ được?

- Đúng là không bỏ được, nhưng vị diện vực sâu còn lớn hơn chỗ chúng ta, nếu xảy ra xâm nhập như vậy vài lần, chúng ta còn không tổn thất lớn hơn nữa?

Vong linh Jodycoco kia trả lời.

Diabinasi cũng im lặng, lần này vực sâu xâm nhập còn chưa xuất hiện Quân chủ vực sâu, nếu Quân chủ vực sâu xuất hiện, khó cam đoan vị diện vong linh không có nhân vật cùng cấp phải ngă xuống.

Vực sâu có vô số tầng, nhưng vị diện vong linh chỉ có một. Vong linh cấp bậc Quân chủ quá ít, tính cả ba cái bọn họ, cũng không đến mười Quân chủ vong linh.

Nếu ở tình huống bình thường, Quân chủ vong linh ngă xuống cũng không sao, bọn họ còn có thể sống lại, mấy mấy vạn năm sẽ phục hồi lực lượng thời kỳ đỉnh cao. Nhưng bây giờ vị diện vực sâu xâm nhập, sinh vật vực sâu sẽ hoàn toàn giết chết Quân vương vong linh.

Chiến đấu như vậy xảy ra thêm vài lần, lực lượng vị diện vong linh sẽ bị suy yếu hoàn toàn.

Vị diện vực sâu vô cùng lớn, chết nhiều Quân vương hơn thì cũng không sợ.

Balaganạ, Jodycoco cùng Diabinasi đều im lặng, chiến đấu phía dưới đã đến kết thúc, một con Viêm Long cuối cùng bị vây công bùng phát ra ánh sáng chói lọi như mặt trời sống lại, trở lại thành năng lượng ban đầu.

Vô số xương trắng bay lên, cắm vào trong núi đá.

- Hả?

Balagana chỉ vào một cái điểm sáng trên núi đá, nói với hai đồng bạn:

- Đó là cái gì?

- Trận triệu hồi, loài người.

Jodycoco lập tức nhận ra thứ đó, ánh sáng màu trắng chớp động, mấy vong linh cùng sinh vật vực sâu gần đó bị hấp thu vào.

- Đáng chết, không làm gì tốt, luôn muốn người ta hỗ trợ.

Diabinasi rất bất măn nói.

Nhưng quy tắc của vị diện vong linh làm cho vong linh không thể từ chối triệu hồi, trừ khi đến cấp bậc như bọn họ.

- cấp bậc trận triệu hồi kia thật là cao!

Jodycoco nhìn ánh sáng trắng ngày càng mạnh, đảo mắt có mười mấy thậm chí cả trăm sinh vật vong linh tuôn vào, còn bao gồm một ít sinh vật vực sâu bị thương nặng chưa chết.

- Đó là trận triệu hồi rất mạnh, loài người sử dụng tử linh hỏa diễm thật yếu. Nếu không sinh vật trên chiến trường đã bị hắn triệu hồi qua rồi.

- Chuyện tốt mà!

Balagana hiểu rõ nhất ý nghĩ của Jodycoco, hắn cười ha ha. Tiếng cười của bất kỳ sinh vật nào đều gửi theo ý thân mật, nhưng lúc Balagana cười to, cái miệng của hắn há to muốn nuốt gọn cả cái đầu, nhìn thật là khủng bố.

- Cái gì chuyện tốt?

Diabinasi tính tình nóng nảy, không có nhiều tâm cơ như hai tên vong linh này.

- Diabinasi, vị diện vực sâu xâm nhập là vì cái gì?

- Đương nhiên là vì chúng ta.

- Đúng thế, trong thân thể chúng ta có thứ mà Quân vương vực sâu cần, chỉ cần chúng ta rời khỏi vị diện vong linh, những kẻ xâm nhập này sẽ mất đi mục tiêu, thậm chí sẽ không chiến đấu với vong linh thủ hạ của chúng ta, chỉ là du đãng xung quanh tìm tòi tung tích của chúng ta. Nếu như chúng ta chạy đến vị diện tồn tại loài người thì sao? Vị diện vực sâu còn có thể xâm nhập vị diện loài người hay sao?

- Jodycoco... loài người, hình như đã suy sụp rồi.

Diabinasi nóng nảy, nhưng không phải ngu xuẩn. Hắn biết mọi chuyện trong vạn năm qua, loài người triệu hồi vong linh càng ngày càng ít, cũng càng ngày càng nhỏ yếu. Điều này nói rõ lực lượng loài người không còn như trước. Nếu vị diện vực sâu biết rõ điều này, nhất định sẽ đuổi theo tới vị diện tồn tại loài người.

- Yếu ớt cũng không sao, nếu chúng ta đi vị diện loài người, vị diện vực sâu nhất định phải cân nhắc ý nghĩ của Thần linh. Thần linh không cho chúng ta xâm nhập vị diện loài người, đây là hiệp nghị trước kia. Diabinasi, ngươi cũng là một Quân vương, chẳng lẽ không còn nhớ chuyện này hay sao?

- Đương nhiên ta nhớ, chiến tranh không được tiến hành ở vị diện loài người. Nhưng vực sâu chưa chắc sẽ phát động chiến tranh với loài người, bọn họ chỉ cần phái đi cường giả, hợp tác với loài người là có thể tiếp tục đuổi bắt chúng ta.

- Chúng ta có thể hợp tác với loài người trước.

- Hợp tác với loài người?

- Đúng là vậy, ngươi xem, tên kia còn đang triệu hồi, dường như cần giúp đỡ. Bây giờ chúng ta đi qua, ngụy trang thành hắn triệu hồi, đến lúc đó dù cho sinh vật vực sâu đuổi theo, cũng không thể tấn công loài người được.

- Thật là phiền toái.

Diabinasi bất mãn oán giận, thân là Quân vương, vậy mà hắn phải chạy trốn khỏi chiến tranh, còn phải nghe một kẻ chỉ huy.

- Diabinasi, chúng ta cùng đi sang đó, có thứ này bảo hộ, chúng ta có thể dùng linh hồn vong linh khác để ký kết khế ước, loài người nhỏ bé kia sẽ không phát hiện được. Đến lúc đó, còn không phải do chúng ta quyết định mọi chuyện.

- Đúng rồi!

Diabinasi cũng hiểu rõ được, hắn cười ha ha nói:

- Jodycoco, ngươi thật sự không hổ là kẻ vô sỉ nhất trong các Quân vương vong linh.

- Ta làm sao mà xem như vô sỉ nhất, năm đó tên loài người kia dùng thứ này lừa gạt chúng ta, bây giờ bị chúng ta lừa trở lại, thật công bằng.

- Đáng tiếc chúng ta không phải ác ma, phải chịu quy tắc Thần linh hạn chế.

Balagana thở dài. Cho dù là vì sống sót, hắn cũng không muốn bị một tên loài người chỉ huy. Nhìn lại, vị diện ác ma gần như không chịu quy tắc Thần linh hạn chế, nếu ác ma có thể đi vị diện nhân loại, nhất định sẽ gây ra không ít phiền toái.

- Bị hạn chế thì có gì không tốt.

Jodycoco nói:

- Nếu không loài người đã sớm bắt hết chúng ta rồi.

- Hừ!

Diabinasi không phản bác, nếu không phải lúc trước có Thần linh chiếu cố, loài người quả thật sẽ hủy diệt rất nhiều nơi.

- Vậy lấy ra thứ kia đi, lực lượng của tên con người kia dường như sắp hao hết, thừa dịp bây giờ đi qua, bằng không sau này chúng ta sẽ không có cơ hội nữa.

Balagana thúc giục.

Diabinasi gật đầu, trong hốc mắt đen của hắn phun ra ánh sáng rực rỡ nhiều màu ít có ở vị diện vong linh, một cái quyền trượng thật to xuất hiện trong tay hắn, Diabinasi tụng niệm châm ngôn lưu lại trên quyền trượng.

- Chân thật, là bản chất của thế giới này; nói dối, là hiện thực của thế giới này; Sai lầm, là nụ cười của thế giới này. Lấy danh nghĩa Shangian, ban cho các ngươi ba loại năng lực này.

Ánh sáng nhiều màu nhạt dần, quyền trượng trong tay Diabinasi chia ra làm ba, rốt cuộc không còn nhìn ra bộ dáng cũ nữa.

Diabinasi miệng thì nói vậy, ngữ khí rõ ràng rất phẫn hận. Ba cái Quân vương bọn họ có được lực lượng vượt trên Quân vương khác, đều là do người tên Shangian này giúp đỡ. Nhưng ba người bọn họ cũng không thể tách rời khỏi quyền trượng này, nếu Shangian sống lại, lúc nào cũng có thể nô dịch họ một lần nữa.

- Cảm tạ Shangian, ban cho ta lực lượng nói dối.

Jodycoco chân thành nói, nhưng hắn nắm giữ quyền trượng nói dối, lời này thật là đáng hoài nghi.

- Cảm tạ Shangian, ban cho ta lực lượng sai lầm.

Ngữ khí của Balagana thì có chút mờ mịt.

- Được rồi, có quyền trượng ba phần một thể này, chúng ta không sợ bị khế ước trói buộc. Trừ bỏ Shangian, không thể nào có con người khác biết được, mau đi thôi, trận triệu hồi kia sắp biến mất rồi.

Jodycoco thúc giục.

Daniel còn đang liều mạng triệu hồi sinh vật vong linh, lần này hắn mệt không thở nổi, gần như triệu hồi đến một ngàn vong linh, hắn còn không ngừng lại.

Bởi vì phần lớn những vong linh này đều sắp chết, hơn nữa không thể tiến hành cứu chữa. Nếu không thì hắn chỉ triệu hồi khoảng mười cái. Bây giờ lãng phí thật nhiều tinh lực, lại làm ra một đống thi thể vong linh không dùng được. Những vong linh này vừa chết, sẽ lập tức bị đuổi về vị diện vong linh, không để lại một chút tài liệu nào.

Khi hắn đang buồn bực, tử linh hỏa diễm xanh lục trong phạm vi trăm thước đột nhiên bùng nổ phình to, trước khi cánh cửa màu đen đóng lại, xuất hiện dao động cực kỳ mạnh mẽ. Ngay sau đó, ba cái sinh vật vong linh cao to xuất hiện trước mặt hắn, hắn thậm chí còn không nhìn ra được ba cái vong linh này làm sao đi ra khỏi đường hầm đen kia.

- Loài người, là ngươi triệu hồi chúng ta?

Jodycoco dùng quyền trượng chỉ vào Daniel, dùng ngôn ngữ loài người trong trí nhớ nói ra.

Cũng may mấy năm gần đây vẫn có sinh vật vong linh bị triệu hồi đi vị diện loài người, Jodycoco thân là Quân vương nên cái gì cũng biết, bây giờ hạ bút thành văn nói không chút kẽ hở.

Daniel trợn mắt há mồm, Jodycoco lại dùng ngôn ngữ loài người trao đổi với hắn, mà không phải là ngôn ngữ vong linh. Không chỉ vậy, Jodycoco còn chủ động nói chuyện với hắn, trí tuệ cực cao. Hơn nữa trên người ba cái vong linh này đều mặc trang bị cực kỳ mạnh mẽ, không phải loại vong linh nghèo khổ như Dực khô lâu lúc trước.

Hơn nữa ba tên này bộ dạng nguyên vẹn, hoàn toàn không giống với những sinh vật vừa mới triệu hồi ra.

Thấy Daniel không trả lời, Diabinasi dùng quyền trượng chân thật đập mạnh xuống đất một cái, quát:

- Con người, cho dù chúng ta nghe theo ngươi triệu hồi tới đây, ngươi cũng không nên thất lễ với một Quân vương như thế!

- Quân vương?

Daniel hạnh phúc muốn ngất đi. Vị diện vong linh cũng có cấp bậc, Quân vương gần như là tồn tại hùng mạnh nhất. Lần triệu hồi cuối cùng của mình lại triệu hồi đến ba cái Quân vương vong linh!

- Đương nhiên, chúng ta chính là Quân vương thống trị hàng tỷ vong linh, nếu ngươi không hài lòng, mời đưa chúng ta trở về.

Balagana nhìn xuống Daniel, cái tên pháp sư loài người này thật là nhỏ yếu, nếu không phải có quyền trượng hỗ trợ, ba cái tên to con bên mình cũng không thể xuyên qua được tử linh hỏa diễm cao cấp như vậy.

Yết hầu Daniel có giật, trong lòng bùng phát một cái ý niệm tà ác. Nếu để cho ba cái Quân vương này xử lý tất cả mọi người ở đây, vậy thì tài phú của những người này sẽ thuộc về mình.

Ý niệm này chỉ chợt lóe qua, Daniel liền nhìn thấy ánh mắt của Sarin. Sarin đang cười hì hì nhìn hắn, tin tức trong ánh mắt kia rất phức tạp, nhưng Daniel vừa thấy là hiểu ngay, lập tức tỉnh táo lại như bị tạt nước lạnh.

Mình ký kết khế ước với Sarin, nếu làm như thế thì sẽ bị đốt sạch linh hồn.

- Quân vương tôn quý, ta vừa đúng có việc mời các ngài hỗ trợ.

Người nói chuyện không phải Daniel, mà là Sarin. Ánh mắt của hắn độc ác, nhìn rõ Daniel căn bản không thể nào triệu hồi ra ba cái vong linh này, tử linh hỏa diễm xanh lục bùng nổ lần cuối căn bản là truyền ra từ trong đường hầm triệu hồi.

Như vậy còn không bằng nói là ba cái Quân vương triệu hồi Daniel.

Diabinasi thật tức giận, ít nhất triệu hồi bọn họ là cái tên tóc vàng kia, thằng nhóc con này tính là cái thứ gì? Vậy mà muốn chỉ huy bọn họ làm việc! Quyền trượng trong tay hắn chỉ về phía Sarin, muốn trừng phạt tên pháp sư loài người nhỏ bé này.

- Quân vương tôn quý, ta muốn nhờ ngài giúp chúng ta.

Sarin cảm nhận được Diabinasi tức giận, hắn không chút hoang mang nói. Nerys lại khẩn trương không thôi, nàng dựa vào Sarin, sợ tên vong linh kia đột nhiện ra tay.

Diabinasi nghi hoặc liếc nhìn Nerys, cô nàng này dường như không giống loài người. Nhưng mà con mắt vong linh của hắn thấy được cô ta có linh hồn loài người, hẳn là mình cảm giác sai. Có quyền trượng chân thật trong tay, con mắt vong linh của mình sẽ không xảy ra sai lầm.

- Pháp sư, ngươi làm sao biết được?

Jodycoco không vòng vo với Sarin, cái tên con người này thật thông minh, có thể nhìn thấu ý đồ của mình. Nhưng mà không sao cả, người thông minh sẽ luôn lựa chọn hợp tác.

về phần tên Vong linh pháp sư kia, hắc hắc, để cho hắn tiếp tục hồ đồ đi. Muốn triệu hồi vong linh cấp bậc Quân vương, ít nhất cũng phải là Ma pháp sư cấp mười mới được.

- Ta đương nhiên biết, ta còn biết, vị diện của các vị đã xảy ra chiến tranh với vực sâu.

Sarin không nói từ vị diện hỗn loạn, hắn cố gắng dùng ngôn ngữ mơ hồ để biểu lộ.

- Chúng ta không thể nhúng tay vào chiến tranh như thế, ngài muốn chúng ta hỗ trợ, sẽ chỉ là những chuyện tương đối dễ dàng.

Sarin nghiêm túc nói.

Các Ma pháp sư trên đảo Sigure như bị hóa đá, kiến thức của bọn họ còn phong phú hơn cả Sarin, đương nhiên cũng biết ba cái vong linh cấp bậc Quân vương này không thể nào do pháp sư như Daniel triệu hồi ra.

Jodycoco sinh ra hứng thú với pháp sư nhỏ bé như Sarin dây, tên này làm sao suy đoán ra được? Bởi vì trong ba vị Quân vương, hắn giàu trí mưu nhất, luôn luôn do hắn làm chủ. Jodycoco ngẫm nghĩ một chút, nói với Sarin:

- Pháp sư, vị diện vong linh quả thật đã xảy ra chiến tranh, làm cho người ta phiền lòng. Vừa rồi chúng ta thấy có người sử dụng kỹ năng triệu hồi, liền muốn đến vị diện loài người xem sao. Dù sao chiến tranh sẽ phải liên tục vạn năm, bọn họ thích đánh thì để cho bọn họ đánh là được, chúng ta càng thích theo đuổi áo nghĩa sinh mệnh.

Thấy bộ dạng Sarin không tin, Jodycoco rất muốn ném một cái vong linh ma pháp sang, ăn mòn cái tên này thành xương khô. Nhưng mà nếu hắn làm vậy dưới tình huống không có mệnh lệnh của tên Vong linh pháp sư kia, rất rõ ràng bại lộ bọn họ không chịu quy tắc hạn chế. Vị diện này có tồn tại thần lực, nếu để cho Thần linh biết tới, vậy thì không hay ho. Loài người có gan chống lại Thần linh, vong linh thì không được.

Jodycoco nghĩ đến đây, dùng giọng điệu thở dài của loài người, nói với Sarin:

- Ba chúng ta ở vị diện vong linh đã không có tiến triển gì nữa, cho nên muốn tới vị diện loài người thử may mắn, nếu ngươi không tin, ta cũng không còn cách nào.

Lời này cũng không phải hoàn toàn là nói dối, bởi vì bị quyền trượng hạn chế, ba người bọn họ chỉ có thể dựa theo phương thức tiến hóa của con người ban cho bọn họ quyền trượng lúc trước. Ở vị diện vong linh, bọn họ đến giai đoạn Quân vương liền không tìm thấy con đường tiến hóa nữa. Nếu có thể học tập được những thứ liên quan tới tên con người kia ở vị diện loài người này, quả thật có thể sẽ đột phá hạn chế cấp bậc Quân vương, trở thành Bán thần ở vị diện vong linh.

Nếu có thể tiến hóa ở vị diện loài người, lại không bị Thần linh phát hiện, thậm chí có thể trở thành Thần linh chân chính. Thần linh chân chính nắm giữ bất luận loại quy tắc nào cũng có thể làm bọn họ không còn phải làm vong linh nữa, cũng không chịu quy tắc hạn chế của vị diện vong linh.

- Được rồi, triệu hồi các vị là pháp sư Daniel, nhưng mà hắn là tùy tùng của ta. Bây giờ chúng ta gặp một chút phiền phức, nhờ ba vị Quân vương hỗ trợ. Có thể nói cho ta biết tên của các vị chứ?

Sarin miệng lưỡi cắn chặt nói, hắn biết mặc kệ ba tên này có phải bị Daniel khống chế hay không, đều phải làm ra vẻ do Daniel chỉ huy bọn họ. Loại phỏng đoán này nhìn có chút mạo hiểm, nhưng mà nếu ba tên này không bị quy tắc hạn chế nào, mặc kệ mình có thái độ gì thì bọn họ cũng không quan tâm.

Ba vị Quân vương thực lực quá mạnh mẽ, tuy rằng đã bị đã bị quy tắc vị diện hạn chế, nhưng vẫn có lực lượng cấp chín. Nếu ở vị diện vong linh, ba tên này có thể gần cấp mười, thậm chí đã là tồn tại cấp mười.

Chênh lệch lực lượng tuyệt đối, nếu ba tên này không bị hạn chế, căn bản không cần phải trao đổi gì với mình. Tùy tiện ném một cái vong linh ma pháp ra, thế giới liền yên tĩnh rồi.

Jodycoco buồn bực, loài người đúng là sinh vật gian trá, làm cho mình cũng không làm gì được. Nhưng mà những tên trước mắt này thật nhỏ yếu, hẳn là chuyện phiền toái của bọn chúng cũng đơn giản, vậy tiện tay giúp chúng giải quyết đi. Dù sao đây là chuyện nằm trong phạm vi quy tắc, dù là bị Thần linh biết được thì cũng không có gì.

- Pháp sư, nói ra phiền toái của ngươi, chúng ta có thể giải quyết.

Ngữ khí Jodycoco uy nghiêm, giống như đang ban ơn cho Sarin.

- Được lắm, chúng ta muốn bắt một con sinh vật cấp tám, đối với các vị thì thật là không đáng kể gì.

Ba vị Quân vương đều khẽ thở phào, nếu tới vị diện loài người còn phải liều sống liều chết, bọn họ làm gì còn chạy tới đây. Nếu ở vị diện vong linh, cho dù xảy ra chiến tranh thì cũng là thủ hạ đi làm. Trừ khi gặp phải Quân vương vị diện vực sâu, còn không thì bọn họ sẽ không ra tay. Sinh vật cấp tám, tuy rằng không phải nói phất tay là có thể xử lý được, nhưng mà cũng sẽ không có áp lực gì.

- Các ngươi muốn bắt giữ sinh vật gì?

Jodycoco cẩn thận hỏi tiếp.

- Lôi Long.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-770)