← Ch.147 | Ch.149 → |
Sarin tay chân lanh lẹ, nói đi là đi. Gió tuyết mành liệt, Sarin không thể mang theo hai người phi hành đành phải đi trước dẫn đường. Một đường hướng nam, đi ra không được mười dặm thì xa xa truyền tới tiếng kèn ầm ĩ.
- Chết tiệt, bị phát hiện rồi!
Sarin nghe thấy tiếng kèn liền biết tình huống không ổn. Hắn túm lấy người dã man Conan, vén áo da sau lưng hắn ta lên. Ở phía sau lưng, hắn thấy được một cái thần văn.
Kỹ xảo rất cổ xưa, rất hữu hiệu. Người dã man Conan này đã sớm bị đội săn của Giáo đình xuống tay, chỉ là hắn còn không biết. Người đi săn đang theo dấu Conan, chờ hắn cùng tộc nhân tụ tập có thể một lưới bắt hết.
- Vận rủi lại trở về.
Sarin than thở một tiếng. Đối với đội săn của Giáo đình mà nói thần văn in sau lưng Conan giống như là đèn ma pháp trong đêm đen. Sarin muốn né tránh người của Giáo đình, biện pháp tốt nhất chính là vứt bỏ Conan mang theo Nerys bay đi.
Ma pháp sư vứt bỏ người truy tùy, trừ bỏ có chút mất mặt ra cũng không có gánh nặng về đạo đức.
Đội săn của Giáo đình sẽ không có Thần quan cấp cao của Xu Cơ Viện hoặc giáo đường, hẳn là từ Trọng Tài sở đi ra, hoặc là có kẻ cấp bậc Hắc chấp sự. Người cuồng nhiệt của Trọng Tài sở là nguy hiểm nhất, thành viên cũng cực kỳ phức tạp. Có một số căn bản là đạo tặc bị Trọng Tài sở thu phục, không chuyện ác nào không làm.
Có danh nghĩa của "Thần" những kẻ này càng thêm không kiêng nể gì, còn hung tàn hơn so với khi chưa gia nhập Trọng Tài sở.
Sarin tháo bào tay bên tay trái ra, tay trái đã gần như khôi phục nhưng nếu lại thi triển thần thuật Sarin sợ sẽ lại lần nữa biến thành bộ dạng vong linh. Tay của Ma pháp sư rất trọng yếu, khi học tập ma pháp mới cần phải phối hợp thủ thế. Trong tay của Sarin có dung hợp lá của cây sinh mệnh, mỗi lần thi triển thần thuật của Nữ thần sẽ từ trong đó rút ra lực lượng của sinh mệnh.
Lực lượng này lúc sử dụng thì sảng khoái, khôi phục thì rất chậm, phải mất thời gian mấy tháng mới có thể cho cánh tay này khôi phục bình thường. Mấy tháng này, Sarin học tập ma pháp mới có sức dị thường.
Hiện tại chỉ cần sử dụng thần thuật có thể hủy diệt thần văn người của Giáo đình để lại sau lưng Conan. Không có ký hiệu này, Sarin mang theo người dã man và tiểu ác ma rất dễ dàng trốn tránh ở trong núi.
- Pháp sư đại nhân, sau lưng ta có cái gì?
Conan có chút hoảng sợ hỏi.
- Một cái ký hiệu nhỏ. Giết chết người để lại ký hiệu là biến mất.
Sarin buông áo Conan xuống, vẫn không thử sử dụng lực lượng của Nữ thần. Một mực chạy trốn không phải biện pháp. Nơi này cách doanh địa không đến ba trăm dặm, Ma pháp cảnh báo không thể phát trở về. Nhưng nếu ở nơi này phát sinh chiến đấu, ba Quân vương sẽ rất nhanh phát hiện ra.
- Nerys, chuẩn bị sẵn quyển trục đi.
Sarin thở dài, hắn lấy ra một cái quyển trục, mở ra. Bạch quang chói mắt phóng lên cao, bạch quang nổ tung trên trời cao phát ra một tiếng nổ dữ dội.
Trước tiên cầu cứu đã. Khoảng cách hơn 200 dặm, ba Quân vương muốn tới cũng không cần tới thời gian một giờ. Sarin tính trong lòng, dưới chân tăng nhanh tốc độ di chuyển mang theo Nerys và Conan tiến vào trong một mảnh rừng.
Rừng cây phương bắc vào mùa đông lá rụng hết, tuy nhiên những đại thụ này đều đã hơn một ngàn năm không ai chặt, mỗi một cây đều có đường kính một thước trở lên. Gốc cây đường kính thô to nhất hơn ba thước, cho dù giấu một người nằm ngang cũng không thành vấn đề.
Sarin một mình thi triển Thuật vân hành lên một gốc đại thụ cao hơn 30 thước. Nerys cùng Conan phân biệt lên hai cây khác. Cây mà Conan ẩn thân kẹp giữa Nerys cùng Sarin.
Sarin cười lạnh. Những người này thật là cẩn thận, đáng tiếc lần này hắn quyết định phá sảnn cũng không thể thả một người của Giáo đình rời đi. Hiện tại quyển trục cấp năm của hắn còn nhiều, ở chỗ Nerys còn có một đống quyển trục cấp thấp, toàn bộ dùng với đội người này, dùng ma pháp oanh tạc điên cuồng loạn xạ cũng không tin không hạ được những người này.
Gió cuốn theo tuyết, trong rừng cây một mảnh mê mang. Cảm giác của Sarin phân tán ra ngoài, rót vào trong bông tuyết hình thành một tấm lưới thật lớn. Bông tuyết đánh lên thân cây, thổi vào khe hở cây khô, vòng quanh mỏm đất thấp bé. Cảm giác của Sarin ngày càng rõ ràng, đã phát hiện hai kẻ xâm lấn.
Kiếm sư trung cấp? Nếu như bị gần người, đột nhiên bộc phát ra công kích ngược lại rất nguy hiểm. Đáng tiếc mình ở trên cây, trừ khi ngươi là Kiếm thánh nếu không chỉ có thể là kẻ chịu giết mổ.
Sarin không vội vã xuống tay với hai người đó. Khoảng cách quá xa, dùng tinh thần lực tấn công nhiều nhất cũng chỉ làm hai Kiếm sư trung cấp đó bị thương nhẹ. Hơn nữa chủ trì đi săn không có khả năng chỉ là Kiếm sư trung cấp. Giáo đình cấp bậc nghiêm ngặt, người mang đội ít nhất là Thần quan áo đen của Trọng Tài sở.
Nếu không xử lý được Thần quan, những người khác trong đội săn bị thương cũng có thể mau chóng khôi phục. Người của Giáo đình phiền toái ở điểm ấy. Chỉ cần còn Thần quan, người bị thương rất nhanh có thể khôi phục sức chiến đấu.
Người dã man Conan khẩn trương ghé vào chỗ tán cây nhìn xuống phía dưới. Hắn biết Sarin đang dùng hắn làm mồi. Điều này rất công bình. Phiền toái là do mình, đương nhiên không thể để Sarin làm mồi. Tuy nhiên có thể nói người của Giáo đình là cùng hung cực ác, tộc nhân của mình bị bắt đi mấy trăm, trong phạm vi ngàn dặm đều bị bọn người kia làm cho tối tăm rối loạn.
Conan thực khẩn trương, trong tay hắn cầm rìu đá, không lấy cung tên.
Thuật bắn cung của người dã man bình thường, đối phó ma thú là đủ nhưng đối phó đội săn của Giáo đình lại không được. Chỉ cần không bắn trúng nơi yếu hại, những người này rất nhanh sẽ lại khỏe như vâm, dùng thủ đoạn càng thêm tàn bạo đối phó tộc nhân của mình.
Hai tên Kiếm sư trung cáp rốt cục thò đầu ra, theo sát phía sau ít nhất có hơn 30 chiến sĩ.
Những người này đều trang bị như nhau, khoác giáp bông màu đen, trên mặt trùm khăn chỉ lộ ra đôi mắt. Nơi miệng mũi trên khăn trùm đầu đã ngưng kết ra một tầng sương trắng thật dày.
Ngoài bìa rừng có càng nhiều người tiếp ứng. Sarin dùng cảm giác tra xét, phát hiện đội săn này hơn 100 người.
100 người đối phó 3 người! Có tất yếu sao?
Sarin cũng không biết, người dã man của vùng này gần như bị săn bắt sạch sẽ, các tiểu đội đi săn đều hội hợp cùng một chỗ tìm kiếm những người may mắn sống sót còn lại.
Tộc nhân của Conan tụ cư ở phụ cận, đội săn vẫn không tìm được. Lần này bọn họ cảm giác được ma pháp dao động trên người Conan, vài tiểu đội lập tức liên hợp cùng một chỗ quyết định bắt Conan lại.
Bất kể người tiếp xúc Conan là tộc nhân của hắn hay là người bên ngoài tới, đội săn cũng không cho phép truyện này truyền ra ngoài.
Hành vi săn bắt của Trọng Tài sở cũng không được Xu Cơ Viện duy trì. Hiện tại nội bộ Giáo đình cũng rung chuyển không yên, những người này cũng không muốn chọc thêm phiền toái gì cho ba người cầm đầu của Trọng Tài sở.
Trong tay hai Kiếm sư trung cấp đều là loan đao. Bọn họ ngừng lại, lệnh cho người phía sau lẻn trước, chậm rãi tới gần đại thụ nơi Conan ấn thân. Dưới mặt nạ bảo hộ của chiến sĩ Trọng Tài sở khoác giáp bông màu đen không che giấu được nụ cười tà ác. Đã lâu không bắt được người dã man, nếu còn không gom đủ số lượng, còn phải ở địa phương chết tiệt này chịu khổ qua mùa đông.
Lần này sau khi bắt được người kia nhất định phải dùng nghiêm hình bức cung. Tuy rằng nơi này không có những hình cụ ở tổng bộ Tanggulas nhưng người của Trọng Tài sở đối với những kỹ thuật này đều rất có thiên phú, luôn có thể nhập gia tùy tục nghĩ ra biện pháp tra tấn người. Bắt người dã man này mang theo mọi người đi tìm nơi tụ cư, gom đủ tiểu đội hai mươi người trở lên, một lần giải quyết là có thể về Tanggulas phục mệnh.
Sarin thấy đám người đi săn này chia nhóm tiến vào, cảm giác có chút khó giải quyết. Hắn đang do dự dùng thủ đoạn gì để đối phó những kẻ của Trọng Tài sở thì ở trên cây Nerys ẩn thân hai con rối lắp ghép cao ba thước nhảy xuống, phát ra tiếng nổ ầm ầm.
Thân thể con rối lắp ghép là kim loại đúc thành, cực kỳ nặng, lần này bắn lên tuyết bay đầy trời, đập ra hai cái hố to trên mặt đất. Con rối lắp ghép vung vũ khí xông tới chiến sĩ của Trọng Tài sở.
Chiến sĩ của Trọng Tài sở trong loại hoàn cảnh này đều thay đổi giáp bông, không ai mặc áo giáp kim loại.
Hai con rối lắp ghép, một con tay cầm búa mặt vuông, một con khác tay cầm một cái thương mũi kiếm. Con rối cầm thương mũi kiếm nhấc tay trước đem thương mũi kiếm ném ra ngoài, giống như là kkỵ binh ném lao vậy.
Kiếm mũi thương gào thét bay ra, một chiến sĩ của Trọng Tài sở không né kịp bị thương mũi kiếm xuyên qua bụng, xuyên thủng sang bên kia.
Thương mũi kiếm bình thường cũng dài hơn hai thước. Vũ khí do con rối lắp ghép sử dụng đều là chuyên môn rèn ra. Thương này chiều dài hơn bốn thước, mũi thương phía trước rộng bằng bàn tay một người khỏe mạnh. Mũi thương dễ dàng xé rách giáp bông, giáp xích bên trong cũng bị phá vỡ. Mũi thương rộng lớn xuyên qua bụng chiến sĩ, ở phía sau cắt đứt xương sống của hắn. Một thương này bất kỳ sinh vật gì đều chịu không nổi, thần thuật cũng khó trị liệu.
Hai Kiếm sư trung cấp lập tức dùng tiếng Tanggulas quát lớn. Bọn họ thế nào cũng không nghĩ tới địch nhân gặp phải trong rừng lại là con rối. Phụ cận khẳng định còn có Ma pháp sư, dưới trạng thái chưa phát hiện Ma pháp sư, sức chiến đấu của hai con rối này có thể đạt tới đỉnh.
Dưới tình huống không bị công kích Ma pháp sư thao túng hai con rối này sẽ càng thêm linh hoạt.
Những người này còn ở ngoài trăm thước, Dòng nước cắt của Sarin công kích không tới. Nếu dùng quyển trục, khoảng cách xa như vậy cũng khó thể khống chế. Sarin nhìn thấy những người này rất nhiều người lưng đeo nỏ kim loại cũng không dám tùy tiện hiện thân. Vạn nhất người của Trọng Tài sở dùng nỏ luyện kim đặc thù, cũng sẽ sinh ra uy hiếp đối với ma pháp của chính mình.
Hai con rối lắp ghép đuổi theo, bóng dáng của Nerys nhoáng lên giữa tàng cây, từ một gốc đại thụ nhảy sang một gốc đại thụ khác. Khoảng cách thao túng con rối lắp ghép có chút gần, Nerys chỉ có thể đi theo con rối đi tới, tuy nhiên nàng không cần xuống dưới cây để chiến đấu. Giao mọi việc cho con rối, nàng chỉ cần ở trên cây chỉ huy là được.
Chiến sĩ giáp đen của Trọng Tài sở lập tức phát hiện ra Nerys. Sáu chiến sĩ đón tiếp con rối lắp ghép, sáu người khác vòng qua con rối tháo nỏ kim loại sau lưng xuống, đang muốn bắn. Bọn họ nhìn thấy bóng người trên cây linh hoạt đáng sợ, dường như có thể bay, đang xuyên qua giữa ngọn cây.
Mảnh rừng này cũng không tính là rậm rạp, khoảng cách giữa các cây hơn mười thước. Chiến sĩ giáp đen tự biết cho dù nhảy lên cũng không đuổi được người này, chỉ đành phải sử dụng tên nỏ công kích.
Sarin tỉnh táo lại, hắn bắt đầu tìm kiếm vị trí của Thần quan. Thần quan áo đen khó đối phó hơn Thần quan áo trắng. Vạn nhất trong đội ngũ phía sau có Hắc chấp sự, hắn cũng không muốn sơ ý bị thần thuật của Hắc chấp sự xử lý.
Sarin tránh ở dưới tán cây, cũng không sợ tên nỏ bắn tới. Những nhánh cây to có thể bảo vệ thân thể hắn rất an toàn.
Mấy chục mũi tên thép gào thép bay đến đều đính lên nhánh cây to kia. Hai con khôi lỗi ra mặt đã chém chết ba chiến sĩ mặc hắc giáp.
Máu đỏ tươi phun khắp mặt đất đầy tuyết. Khôi lỗi kẽo kẹt đuổi theo, ác nghiệt vô cùng.
Sarin lúc này mới ý thức được ý nghĩ chiến đấu của mình có vấn đề. Dưới tình huống này thì khôi lỗi cấu trang mới chính là lựa chọn tốt nhất. Đối phương dù có Thần thuật sư cũng rất khó làm gì được khôi lỗi cấu trang. Chỉ cần không có Chấp sự có thể phi hành thì mình và Nerys ở trên tán cây là an toàn rồi.
Tuy nhiên hắn vẫn ẩn dấu tung tích bản thân, để cảm giác trong ngàn vạn bông tuyết hỗn tạp, kiên nhẫn tìm kiếm tung tích Thần thuật sư.
Mấy chiến sĩ bị giết, người bên ngoài rừng quả nhiên không chịu nổi, phía hơn trăm người tiến vào.
Chỉ có hai con khôi lỗi thôi. Mà đám người của Trọng Tài sở này cũng không sợ chết. Lấy mạng người ra đổi thì khôi lỗi cấu trang có cao cấp mấy cũng có thể bị bắt. Nhưng bọn họ lại không ngờ hai con khôi lỗi này đã bước đầu có sinh mệnh lực, cũng không phải loại vật hi sinh bình thường. Một con trong đó đã thu hồi mũi kiếm thương, sử dụng búa chiến xông về phía trước, dùng lực lượng không thuộc nhân loại quét ngang tất cả kẻ địch chắn trước mặt.
Con khôi lỗi sử dụng kiếm thương lại dùng ưu thế của vũ khí tấn công, căn bản không cần tránh né cung nỏ của chiến sĩ mặc hắc giáp.
Tiếng kim loại va chạm ầm lên. Có mấy mũi tên quả nhiên là trang bị luyện kim, chui vào ngực khôi lỗi. Nhưng khôi lỗi cấu trang đều không phải thứ khôi lỗi máy móc bình thường, giáp ngực dầy tới mức cả nỏ luyện kim cũng không thể phá vỡ được.
Hai Kiếm Sư trung cấp cũng quay lại gia nhập trận chiến. Trên loan đao của bọn họ lóe lên hào quang màu đỏ tươi, rõ ràng là một loại kiếm khí hiếm thấy. Lực công kích của loan đao này đã vượt qua nỏ luyện kim. Hai Kiếm Sư trung cấp này nếu muốn phá hủy hai còn khôi lỗi thì cũng có thể làm được.
Đi.
Nhưng phương thức chiến đấu của khôi lỗi cấu trang và nhân loại hoàn toàn bất đồng. Đầu mũi kiếm thương bị chặt đứt, khôi lỗi cấu trang liền dùng kiếm thương như thiết côn, vác ra nện xuống. Báng thương giống như vàng ròng là một loại vũ khí rất nặng. Một chiến sĩ mặc hắc giáp bị đập một cái, cả người liền biến thành một đống thịt nát trên tuyết.
Kiếm Sư phía trước vung loan đao chém từ trên xuống, đánh vào khôi lỗi cấu trang. Một đao này nếu chém trúng thân thể nhân loại thì có thể trực tiếp chặt đôi. Nhưng khôi lỗi cấu trang lại chỉ kẽo kẹt một tiếng, động tác hơi chậm lại, thân thể bằng kim loại kẹp chặt lấy loan đao.
Kiếm Sư cấp trung còn đang sửng sốt thì búa chiến đã đánh vào ngực hắn.
Không có áo giáp kim loại bảo vệ, một búa này liền đánh xuyên qua ngực hắn. Kiếm Sư còn lại kinh hãi. Nhưng thống lĩnh đội ngũ còn chưa hạ lệnh rút lui thì hắn dù thế nào cũng không thể chạy. Chẳng qua chiến đấu với một đống kim loại khổng lồ này thì hắn rất thiệt thòi. Nếu trong tay có vũ khí hạng nặng như chiến chùy thì hắn còn có thể thử phá hủy khôi lỗi. Hiện giờ chỉ dựa vào loan đao thì nhiều nhất chỉ chém nát xác ngoài của nó mà thôi.
- Tìm được rồi. Xuất hiện đi!
Sarin đột nhiên triển khai quyển trục trên cây. Hắn ẩn thân dưới tàng cây, tuyết đọng trực tiếp ngưng kết thành một con quái thú băng tuyết dài hơn năm thước, nhằm vào một cây cổ thụ.
Thân thể quái thú băng tuyết này do bông tuyết miễn cưỡng tạo thành hình thể, khi đụng vào đám chiến sĩ mặc hắc giáp thì đám chiến sĩ này đều bị đánh bay, bên ngoài thân thể cũng ngưng kết một tầng băng màu lam, nhìn đã biết là không sống nổi nữa.
Ầm!
Quái thú băng tuyết đánh vào thân cây, gỗ vụn bay lên. Toàn bộ thân thể quái thú mất đi một nửa, không thể ngưng kết lại nữa, ngã lăn ra đất. Cây kia cũng lay động vài cái rồi bị đổ. Cái cây này cao hơn mười thước, bị quái thú băng tuyết va chạm liền gãy gục, lộ ra một thân ảnh thấp bé.
Người này mặc trường bào màu đen, cái đầu chỉ sợ mới tới được bả vai của Sarin, nhìn qua giống như nhi đồng suy dinh dưỡng, sắc mặt hắn vàng như nến, không mang mặt nạ bảo vệ và bao tay. Đôi tay nhỏ bé của hắn bị cóng tới đỏ rực, đang cầm một quyển sách màu đỏ, ngửa đầu về hướng Sarin, lộ nụ cười nhợt nhạt.
- Ta cũng tìm được ngươi.
- Hắc Chấp Sự!
Sarin phán đoán cấp bậc của thân ảnh nhỏ bé này. Đồ đằng băng tuyết kia là ma pháp cấp năm, dù là nham thạch cũng có thể húc nát. Cây khô kia lại ngăn được nó, hoàn toàn là do lực lượng của Hắc Chấp Sự tạo thành.
Hắc Chấp Sự chỉ kém Thần quan một cấp, sức chiến đấu lại vượt xa. Hắc Chấp Sự là lực lượng trung kiên của Trọng Tài sở, thậm chí có thể so với Xu Cơ Viện của Thánh đường. Một Hắc Chấp Sự có lực lượng của Ma pháp sư cấp năm, sử dụng quỷ dị có thể đạt tới sức chiến đấu của Ma pháp sư cấp năm.
- Giết ngươi thì chắc đám khôi lỗi kia không dùng được nữa phải không?
Hắc Chấp Sự gầy gò bước từng bước về phía trước, mỗi bước xa tới mấy chục thước, đang dùng năng lực của kiếm sĩ.
Sarin cảm thấy nghiêm túc hẳn. Quyển sách trên tay Hắc Chấp Sự là đạo cụ thần thuật, bên trong có năng lực của kiếm sĩ. Kẻ này khó đối phó hơn Thần thuật sư bình thường gấp mười lần. Lời nói của Hắc Chấp Sự truyền vào tai Sarin rất rõ, có vẻ đường đường chính chính. Sarin lập tức thi triển luôn quyển trục ma pháp cấp năm thứ hai, Thuật vụ ẩn.
Thuật vụ ẩn không phải là sương mù ẩn nấp. Ma pháp cấp năm này có tính công kích phi thường phức tạp, tác dụng chủ yếu không phải là ẩn thân mà khiến không khí xung quanh không thích hợp để hô hấp. Ma pháp sư sau khi thi triển ma pháp này dù kiếm sĩ tới gần thì cũng làm giảm đại bộ phận lực công kích.
Một vùng không gian không thể hô hấp, không thể nhìn, sương mù lại có hiệu quả ăn mòn, cho dù là Kiếm Sư cấp cao cũng không có sức chiến đấu mấy. Sarin ấy Hắc Chấp Sự có lực lượng của kiếm sĩ, sợ hắn đạt tới cấp bậc Kiếm Thánh. Nếu vậy thì Hắc Chấp Sự này đuổi theo mình thoải mái, trừ phi là mình bỏ lại Nerys mà bay đi thôi.
Sarin phán đoán tương đối dễ dàng đối với lực lượng thần thuật. Băng Lãnh Thị Giác vốn là nhằm vào ma pháp và thần thuật. Kiếm khí hắn không nghiên cứu sâu thì, cũng chỉ có thể phán đoán lực lượng của Kiếm Sư. Một khi trở thành Kiếm Thánh, dù chỉ là chuẩn Kiếm Thánh cũng có thể ẩn dấu lực lượng rất tốt.
Sarin không thể biết Hắc Chấp Sự tu luyện kiếm khí tới trình độ nào rồi, thế nên phải dùng Ma pháp sư bảo vệ mình trước.
Thuật vụ ẩn này là một ma pháp cấp năm hắn còn chưa nắm giữ tốt, cũng chỉ dùng quyển trục mới có thể thi triển nhanh chóng. Sau khi sương mù tràn ngập, Sarin lập tức triển khai quyển trục thứ ba.
Hiện giờ hắn cũng không sợ tiêu hao, lấy ra đều là quyển trục cấp năm cả. Quyển trục thứ ba là Độc Vụ. Ma pháp này cũng hơi nham hiểm. Trong phạm vi của nó, tất cả sinh linh đều bị thương tổn. Nói chung Ma pháp sư thực không thích loại ma pháp này. Hiện giờ Sarin gặp phải cường địch, cũng chẳng còn nghĩ tới cân bằng tự nhiên làm gì nữa.
Thuật vụ ẩn có thêm Độc Vụ khiến khu rừng trở nên không nhìn nổi. Khôi lỗi cấu trang không chịu ảnh hưởng gì. Bọn họ vốn không dựa vào ánh mắt để nhìn. Sương mù màu đen tràn ra, chiến sĩ mặc hắc giáp trong rừng lập tức bị chết thảm trọng.
Hắc Chấp Sự dường như chẳng hề bị ảnh hưởng chút nào. Hắn cũng không quản sự sống chết của thủ hạ, từng bước đi tới, đã tới gần Sarin khoảng bốn mươi thước. Đây đã nằm trong phạm vi công kích ma pháp của Sarin. Ma pháp cấp bốn cũng có thể rất nhẹ nhàng đạt tới khoảng cách này.
Vù vù vù!
Hơn mười băng nhận thật lớn vào thời điểm Sarin triển khai quyển trục liền bay ra. Băng nhận to tới nửa thước, dài quá ba thước, đã không phải là ma pháp cấp ba nữa.
Vào thời điểm Sarin thi triển quyển trục cũng không thể khống chế ma pháp truy tìm tung tích, chỉ có thể sử dụng loại công kích phạm vi lớn mà chiến đấu.
Mười mấy băng nhận gào thét trong không trung, lập tức phủ kín những hướng Hắc Chấp Sự có thể tránh né. Dưới chân Sarin đã vứt tới năm quyển trục. Đây đâu có gọi là chiến đấu, rõ ràng là đốt tiền.
Sarin điên cuồng như vậy cũng là có nguyên nhân. Hắn biết đội đi săn này khẳng định không phải là chủ lực của Giáo đình ở phương bắc. Một tiểu đội này còn có Hắc Chấp Sự chỉ đạo, khẳng định còn có thể có Thánh đường hắc y, thậm chí là Hắc y giáo chủ.
Sarin tự biết không đối phó nổi với Thần thuật sư cấp bậc giáo chủ. Hắn phải trước khi kẻ địch cấp bậc đó xuất hiện mà chạy trở lại cạnh Tam quân vương. Lúc đó thì dù Thần sứ có tới hắn cũng không lo lắm.
Hắc Chấp Sự cười cười. Hóa ra chỉ là một Ma pháp sư cấp bốn, mình lại còn lo là vấn đề khó giải quyết. Hắn cũng không thi triển thần thuật gì, chỉ giơ tay ra túm lấy một băng nhận lớn rồi vung lên.
Băng nhận bị hắn túm lấy đều bị ném xuống tuyết. Cặp mắt của Hắc Chấp Sự tỏa ra hào quang đỏ rực, giống như được khảm hai viên bảo thạch tinh thuần vậy.
Sương mù cũng không ngăn cản được thị giác của Sarin. Hắn thấy cảnh đó, biết lo lắng của mình đã thành sự thật. Hắc Chấp Sự này lại có lực lượng của Kiếm Thánh.
Bàn tay trần cầm băng nhận do ma pháp ngưng tụ ra. Chuyện này không phải là chuẩn Kiếm Thánh thì không làm được. Hắc Chấp Sự ít nhất phải là một Hắc Thiết Kiếm Thánh. Nếu là Hắc Thiết Kiếm Thánh thì dù là cây cao mấy chục thước cũng nhảy lên được.
Sarin bỏ qua việc dùng quyển trục công kích. Hắn vỗ hồ lô bên hông. Dòng nước màu xanh ngọc bảy ra, quấn lên thân thể hắn. Linh tính của dòng nước này càng ngày càng lớn, hiện giờ tương đương với một ma pháp cấp năm không cần Ma huyền rồi. Ngoài khoảng cách và tốc độ công kích hơn kém một chút thì dòng nước này chính là thủ đoạn mạnh nhất của hắn.
- Pháp sư, đừng né nữa.
Hắc Chấp Sự đánh tan băng nhận, tuy tay cầm một cái bước về phía trước. Lúc này hắn đã tới dưới cây đại thụ mà Sarin ẩn thân.
Sarin biết thân thể Kiếm Thánh rất linh hoạt, mà cây này chỉ cao có mấy chục thước, tốc độ của dòng nước chỉ sợ không thể đánh trúng Hắc Chấp Sự. Hắn lại triển khai một quyển trục, lần này cũng là ma pháp cấp bốn mà hắn khá quen thuộc, Hỏa Điểu thuật.
Hỏa Điểu thuật cũng là ma pháp có thể thăng cấp. Sarin tuy không thể khống chế nhưng bản thân Hỏa Điểu thuật đã là phương thức công kích của tính chất truy tìm rồi. Khoảng cách giữa hắn và Hắc Chấp Sự đã gần tới ba mươi thước, Sarin triển khai quyển trục thì nó liền tập trung hết lên thân thể Hắc Chấp Sự.
← Ch. 147 | Ch. 149 → |