← Ch.177 | Ch.179 → |
Phía đông cách thần điện một dặm là toà thị chính, bởi vì thành phố chỉ có quy mô ban đầu, còn không có cửa hàng khách sạn, người gia tộc Williams được an bài ở tầng một.
Lúc này gia tộc Williams tới hơn 200 người, ngoại trừ nòng cốt của một cửa hàng thành phố ra, còn dẫn theo 100 kiếm sĩ, hai Ma pháp sư. Hai Ma pháp sư này có một cấp ba, một cấp bốn, tuổi không quá lớn, bề ngoài khoảng 30-40 tuổi. Trong 100 kiếm sĩ, có khoảng một phần năm là tiêu chuẩn Kiếm Sư.
Lần này gia tộc Williams đầu tư lực lượng không nhỏ, nên biết một gia tộc Bá tước dù là có được tiền tài khổng lồ cũng khó mà lôi kéo được nhiều Ma pháp sư.
Lần này Helene dẫn theo hai Ma pháp sư tới đây, đủ để nói rõ thái độ của gia tộc Williams.
Daniel nói chuyện với Helene, vốn hai Ma pháp sư gia tộc Williams còn chút khó chịu liền âm thầm kinh ngạc. Tuy rằng nghe nói thành phố này có liên quan tới quận quốc Grievances, nhưng mà để cho một Đại ma pháp sư tiếp khách, thành chủ thật là sâu không lường được. Ở Tần nhân, cho dù là Đại ma pháp sư cấp bốn cũng sẽ có đãi ngộ như quý tộc, huống chi Daniel còn là Vong linh pháp sư, sức chiến đấu còn thoáng mạnh hơn pháp sư nguyên tố cùng cấp. Nếu lên chiến trường, khác biệt này càng rõ ràng hơn.
Vong linh pháp sư triệu hồi ra bất cứ loại vong linh nào, đặt lên chiến trường cũng có thể khích lệ sĩ khí.
Daniel mặt mũi trung hậu, người không quen biết hắn nhất định sẽ bị bề ngoài của hắn đánh lừa. Hắn căn bản không nói chuyện về căn cứ thành phố với Helene, hắn chỉ nói về phong thổ đế quốc Tanggulas cùng Vân Lưu đế quốc. Helene nhiều lần muốn nghe chuyện về Sarin, đều bị Daniel vòng vo bỏ qua.
Hiện giờ Daniel khăng khăng một mực đi theo Sarin, từ khi biết ba Quân vương bị Sarin cùng Aini khống chế trong tay, Daniel liền không còn ý nghĩ khác nữa. Hắn đã ký kết khế ước với Sarin, hắn không biết trong khế ước kia có vấn đề gì, nhưng hắn không muốn biến thành tồn tại như con rối.
Nói lại Sarin đối đãi hắn không tệ, lần này để cho một mình hắn xây dựng một cái doanh quân đội, tuy rằng vẫn không muốn, nhưng ít nhất chứng minh được Sarin sẽ cho hắn một cái tiền đồ không tệ. về phần uy hiếp từ Giáo đình, Daniel đã sớm không để trong lòng, nếu bị Giáo đình bắt được cũng là chết, còn không bằng sống một lần oanh oanh liệt liệt.
Chính mắt Daniel nhìn thấy Sarin giết người Giáo đình, hắn không thấy được Sarin có một chút xíu do dự nào. Đây là chỗ mà Daniel bội phục Sarin nhất, đổi lại là ai khác đều phải cân nhắc bối cảnh khổng lồ của Giáo đình.
Sarin còn không sợ, hắn làm tùy tùng lại càng không sợ. Chỉ là Daniel không rõ vì sao Giáo đình lại đi lên con đường xưa, sử dụng tới bạo lực. Nên biết người giống như Sarin và mình, căn bản sẽ không đầu hàng.
Trong lòng Helene phiền muộn, nàng từ Biển đóng băng về tới gia tộc, kiểm kê tổn thất một chuyến này đã lỗ hơn 20 vạn kim tệ, còn chưa tính tiền trợ cấp cho các kiếm sĩ gia tộc đã chết. Thuyền của nàng là đặc chế, có thể đi ngang giữa vùng biển phương bắc, khối băng nhỏ căn bản không uy hiếp được tới thuyền.
Nếu không phải có mẹ của mình đứng ra chống đỡ, gia tộc sẽ truy cứu trách nhiệm với nàng. Cũng may nàng lấy được tình báo quận Grievances đang mở rộng lãnh thổ ở phương bắc, thuyết phục được mẹ. Lần này nàng không chỉ mang theo đầu tư của gia tộc Williams, còn lấy ra tiền riêng của mình định đấu liều một trận ở thành phố mới mở này.
Helene rất coi trọng Sarin, không chỉ vì bên người Sarin không thiếu cường giả. Sarin có thể tiện tay bán cho nàng một con thuyền, mới là điều khiến Helene coi trọng nhất.
Chất lượng con thuyền kia không thể nói là không tốt, thậm chỉ có chút miễn cưỡng dùng để chiến đấu, Helene biết nhất định Sarin còn có một đám thủy thủ chuyên nghiệp, con thuyền kia cũng không phải thuyền tốt nhất của Sarin.
Trong biển rộng ẩn chứa tài phú khổng lồ, nhưng mà bị năng lực đi biển hạn chế, phần lớn người chỉ có thể bó tay đứng nhìn. Vùng biển đông nam bị Luyện Kim Thành chiếm giữ, phía nam là vùng biển Vân Lưu đế quốc, Tần nhân chỉ có phương bắc là không có thể lực nào nhúng tay. Vị trí Sarin thành lập hải cảng đặc biệt tốt, từ nơi này đi Biển đóng băng có thể tiết kiệm được rất nhiều tiếp tế, hơn nữa thời gian đi săn cũng kéo dài hơn.
Nếu có thể mở ra tuyến đường mùa hè là có thể làm ăn lâu dài với Scotzia. Tuy rằng cảng nơi này không phải không đóng băng, nhưng đối với mậu dịch viễn dương thì thế là đủ rồi. Tuyến đường bí mật của gia tộc Williams ở phương bắc sớm muộn gì cũng có người biết được, hai năm qua Helene ra biển luôn gặp phải hải tặc. Nếu không phải tính năng thuyền của nàng cao hơn hải tặc nhiều lắm, thì căn bản không làm nổi con đường làm ăn này.
Sarin nói có thể cung cấp hộ tống cho thuyền săn, Helene thật động lòng. Tài phú ở Biển đóng băng căn bản không thể cho một mình gia tộc Williams độc chiếm, nếu gia tộc khác phát hiện bí mật này, sớm muộn gì cũng sẽ tới chia miếng canh. Đến lúc đó thành Lian sẽ vô cùng quan trọng, ngay cả quý tộc thành Lian cũng sẽ chen một chân vào.
Hợp tác với quý tộc thành Lian, còn không bằng hợp tác với quận Grievances.
Trước khi đến Helene đã nghĩ kỹ, chỉ là nàng đến lâu như vậy mà Sarin kia vẫn không xuất hiện, còn phái người tới nói để nàng chờ. Đáng giận! Dường như Sarin căn bản không đặt tiểu thư gia tộc Williams như nàng ở trong lòng.
Tần nhân không phải Vân Lưu, phụ nữ có địa vị ở Tần nhân, thậm chí có thể kế thừa tước vị gia tộc, bổ nhiệm trưởng quan thành phố, đi lính. Trong lịch sử Tần nhân không thiếu nữ Công tước, còn xuất hiện Nữ hoàng. Ở trên Tần nhân, con gái hệ đại gia tộc như Helene không chỉ là bình hoa, mẹ của nàng chính là ví dụ rõ ràng.
Ban đầu nàng còn có thể nghe Daniel nói chuyện, nhưng thần sắc rõ ràng càng lúc càng không kiên nhẫn.
Nếu không phải sợ chọc giận Vong linh pháp sư này, nói không chừng Helene đã làm ra chuyện thất lễ.
Đang khi Helene buồn bực, từ ngoài cửa truyền đến tiếng nói của Sarin.
Sarin cười đẩy cửa đi vào, Helene ngẩng đầu, Sarin tươi cười đáng giận làm nàng không thể phát giận được.
Bên cạnh Sarin là một pháp sư trẻ tuổi cũng mặc ma pháp bào màu xám, Helene nhìn pháp sự có khuôn mặt tuấn tú này, cảm giác rất quen mặt.
Aini nhìn Helene trưởng thành, nhớ tới chuyện mới trước đây, trong lòng buồn cười. Gia tộc Williams cùng gia tộc Clyde có quan hệ cạnh tranh, nhưng mà mặt ngoài vẫn duy trì qua lại. Hơn nữa khi có thể lực buôn bán khác muốn xâm nhập Tần nhân, bốn đại gia tộc sẽ ăn ý liên hợp lại nhất trí đối ngoại. Đây cũng là bí quyết khiến tứ đại gia tộc trường thịnh không suy.
Cho nên Aini là dòng chính gia tộc, cũng đã gặp những người cùng lứa ba gia tộc khác. Sau này hắn bị Thần thuật sư Giáo đình nguyền rủa, Ma huyền dần dần biến mất, bị gia tộc ném tới trấn Deep Forest liền không gặp người xưa nữa.
Năm đó Aini là không sợ trời không sợ đất, trước kia từng đánh mỹ nữ này một trận. Khi đó Helene cũng không lớn, không biết có còn nhớ cái tên từng đánh nàng khóc nhè hay không.
Sarin tiếp đón thân thiết làm tâm tình Helene tốt hơn niều, chẳng qua pháp sư bên cạnh Sarin làm cho nàng có chút không thoải mái. Không biết vì cái gì, nhìn ánh mắt lãnh khốc kia, trong lòng Helene run lên, sâu trong trí nhớ có gì đó nổi lên, nhưng lại không cách nào tóm lấy được.
- Helene, ta là Aini đây, không nhớ ta sao?
Aini làm lễ pháp sư, mỉm cười nói với Helene.
- A!
Helene xiết chặt tay, bản năng muốn vung tay đấm Aini. Nhưng mà nàng đột nhiên nhớ tới nơi này không phải thành phố gia tộc mình, hơn nữa bây giờ nàng đã trưởng thành, đó là những chuyện lúc nhỏ, nếu nói ra thì thật là xấu hổ.
- Aini, cậu đã là pháp sư cấp năm!
Helene lập tức thấy được được dấu hiệu trên ma pháp bào của Aini, ngữ khí của nàng chua xót không nói rõ. vốn thiên phú kinh doanh của nàng vô cùng tốt, chính là vì Aini mà nàng mới khắc khổ đi học tập kiếm thuật, hy vọng có một ngày có thể đánh cái tên này một trận.
Bây giờ mình chẳng qua là kiếm sĩ cao cấp, Aini đã là Ma pháp sư cấp năm, xem ra không còn hy vọng báo thù nữa.
Làm Helene thất vọng là nàng vốn nghĩ gia tộc mình chính là nhóm đầu tiên tiến vào thành phố này, không ngờ gặp được Aini ở đây, như vậy gia tộc Clyde đã...
Sarin thấy hai người có chút xấu hổ, cười nói:
- Helene, Aini là bằng hữu của ta, tuy rằng gia tộc Clyde cùng quận Grievances rất ít mậu dịch, nhưng mà đã sớm ký khế ước. Nhưng cô không cần phải lo, cô đã tới đây, ta làm sao cũng sẽ an bài cho cô một chỗ không tệ.
Helene đỏ mặt, Sarin kêu rất thân thiết, nàng cũng khó mà nói gì được. Hơn nữa trong lòng nàng mơ hồ có chút thích pháp sư tính toán tỉ mỉ này. Nghe ý của Sarin, gia tộc Clyde cũng không nắm giữ tất cả mậu dịch của thành phố này. Helene liền vui vẻ hơn nhiều, chờ đợi dài dòng khiến nàng không vui cũng nhanh chóng bị vứt bỏ.
- Sarin pháp sư...
- Gọi ta Sarin là được rồi.
Sarin mỉm cười nói, hắn cũng không có ý gì với Helene, tuy rằng Helene xinh đẹp hiếm có, nhưng đã quen nhìn Lex cùng Tieta, Sarin cơ bản miễn dịch với sắc đẹp. Huống chi còn có Nerys cả ngày quấn quít lấy hắn, đây là nữ thần Myers sống sờ sờ đấy.
Sarin chỉ là không thích lui tới với những lão già gia tộc, người già thành tinh, hắn đặt phần lớn tinh lực vào tu hành ma pháp, không thể nào mỗi ngày đi so do lợi ích với những người này.
- Sarin, người của ta..
- Daniel, dẫn thủ hạ của Helene đi nghỉ ngơi, Ừ, an bài con phố thứ năm phía đông, sau này mới chọn chỗ xây dựng.
- Vâng, đại nhân.
Daniel cung kính nói, trước mắt người ngoài, hắn sẽ làm ra dáng đầy đủ. Tuy rằng Sarin vẫn không để ý tới, Daniel đã bắt đầu tính toán thay cho Sarin. Thành lập uy nghiêm không phải chuyện ngày một ngày hai, vị trí Sarin hiện giờ không thể giống như trước, quản lý tốt một hai người bên cạnh là được.
Trong lòng Helene lại vui mừng, ở chỗ phía đông, vậy là nói Sarin định cho mình khu vực ở gần cảng biển, đây là tin tức tốt nhất với nàng. Helene vốn có nhiệm vụ gia tộc, nhưng khi đến nơi này thấy mấy ngàn vong linh làm việc ở bên ngoài, nàng biết được thực lực của Sarin, gia tộc Williams chưa chắc chọc nổi. Như vậy ngược lại nàng không có gánh nặng, ý nghĩ của đám lão già kia đã quá hạn rồi, mình căn bản không cần tính kế Sarin, chỉ cần duy trì quan hệ tốt như hiện giờ là có thể đạt được thứ mình muốn.
Lex quận vương không thể chọc được, Helene mỉm cười, đột nhiên thấy sau lưng Sarin lộ ra một gương mặt xinh đẹp.
- Chủ nhân, đã đến bữa tối rồi.
Không biết khi nào mà Nerys đã tiến vào.
- ừ. bắt được người chưa?
Sarin quay đầu nhìn Nerys.
- Zola đã dẫn người tới phía nam.
Giọng Nerys cực nhỏ, ngoại trừ Sarin ra thì ngay cả Aini cũng không nghe rõ được nàng nói gì.
Trước khi Sarin đến, Zola tự mình dẫn người đi bắt trinh sát bị phát hiện ở thành tây, năng lực của Zola quả nhiên để người ta yên tâm, không tới mấy giờ đã bắt người trở về.
- Chỗ này không cần ngươi, ngươi đi hỏi xem bọn chúng đến từ đâu.
Sarin nói với Nerys.
Hắn không rõ phương thức thẩm vấn của Nerys. hắn chỉ biết là ngay cả Bạch Ngân Kiếm Thánh cũng bị nàng thu phục.
Nerys có chút không tình nguyện đi ra, nàng còn muốn xem Sarin nói gì với Helene này. Nàng không có bao nhiêu hứng thú với việc thẩm vấn tù binh, trước kia nàng vì thân thể cần trưởng thành, máu thịt của cường giả có ích cho nàng tiến hóa, cho nên nàng mới để bụng như vậy. Bây giờ yêu cầu tiến hóa của nàng rất cao, những tù binh nhỏ nhoi này không có ích gì với nàng.
Sarin là Ma pháp sư, hắn không thể nào thật sự làm thành chủ trong này, tu hành ma pháp mới là chuyện hàng đầu của hắn. Toà thị chính này chỉ là nơi xử lý công vụ của thành chủ, về phần cho ai làm vị trí này, hắn phải thương lượng với Lex xong mới đưa ra quyết định.
Mặc kệ ai làm thành chủ, chủ nhân thực tế của thành phố này vẫn là Sarin. dù sao thiết kế thành phố ban đầu là để Ma pháp sư đảo Sigure đến ở. Lex không thể phái một người đến nắm giữ thành phố, nàng muốn là một cái truyền tống trận vị diện an toàn. Chỉ có thành phố này thuộc về Sarin. hai bên mới không có gì xung đột. về phần tương lai, chờ quận quốc Grievances có đủ Ma đạo sĩ, sẽ có lực lượng xây dựng truyền tống trận của riêng mình.
Helene nhìn bộ dạng bình tĩnh của Sarin. trong lòng nhộn nhạo. Nếu có thể gả cho Ma pháp sư này thì thật là tốt, làm tình nhân của hắn cũng không tệ... Trong lòng Helene nghĩ, nét mặt thoáng lộ ra thần sắc si mê.
Aini nhìn rõ ràng, trong lòng cười thầm. Hắn cũng không chọc rõ ràng, bởi vì quan hệ giữa hắn với Sarin quá thân cận, cách nghĩ trong lòng khác với người thường. Nếu Sarin có thể thu phục con gái dòng chính gia tộc Williams, vậy thì cạnh tranh phía mình sẽ ít đi nhiều. Nếu phụ nữ đi theo một người đàn ông nào, đương nhiên sẽ không còn chú trọng gia tộc nữa, thậm chí Aini có ý muốn tự lập, nếu không hắn cũng sẽ không đặt tất cả tích cóp lên người Sarin.
- Helene. mời theo ta.
Sarin không phát hiện Helene khác lạ, không phải hắn phản ứng trì độn, mà là hắn căn bản không trải qua loại chuyện này.
Helene đi theo Sarin cùng Aini tới tầng hai nhà ăn, nhà ăn này được sử dụng trong nội bộ tòa thị chính, bởi vì cơ cấu thành phố còn chưa xây xong, cũng không có quan viên quản lý, dùng bữa trong này đều là kiếm sĩ đảo Sigure.
Tòa lầu tòa thị chính cực lớn, hình chữ nhật, nhà ăn ở góc nam, một loạt hơn hai mươi cánh cửa sổ, toàn bộ được khảm thủy tinh giá rẻ. Chẳng qua thủy tinh này không phải màu sắc sặc sỡ, mà là trong suốt tinh thuần nhìn như thủy tinh phế bỏ.
Lúc này sắc trời đã tối, rất nhiều thủ hạ của Sarin đều tới dùng bữa, trong nhà ăn chật đầy người. Sarin vừa vào, trong nhà ăn liền không còn tiếng động, kiếm sĩ cùng pháp sư đảo Sigure đều đứng lên, hành lễ với Sarin. Aini vì có phủ đệ, đương nhiên sẽ không xuất hiện ở trong này.
Sarin gật đầu, để mọi người ngồi xuống. Trong lòng hắn vẫn không quá quen như vậy, nhưng mà cũng không thể phản đối được.
Đi tới phía đông nhà ăn, nơi này có bình phong che lại ngăn ra một gian. Helene lưu ý bình phong, bình thường chỉ có người Vân Lưu mới dùng thứ này. Nhìn bình phong này không mới, không phải chế tạo ở bản địa. Xem ra Sarin không thiếu vật tư gì, bằng không làm sao nhọc công vận chuyển thứ này xa vạn dặm tới đây.
Đầu bếp nhà ăn đều đến từ đảo Sigure, vốn là nấu ăn trên thuyền, bây giờ hải cảng đóng băng, nhân viên trên thuyền đều dời lên đất bằng, chỉ có một số ít ở trên đảo xa chăm sóc quân hạm.
- Helene, ở đây không có gì ngon, cô không cần để ý.
Hiện giờ Sarin vẫn luôn hòa nhã, không còn khí thế bức người như lúc bắt được Helene. Trong lòng hắn rõ ràng, Helene trở về gấp như vậy, rõ ràng là định hợp tác với mình.
Mở ra kết giới cách âm trên bình phong, ma pháp ngăn cách âm thanh ngoài nhà ăn, gian phòng nhỏ này lập tức bị đóng lại, ba người ngồi ở đây nói gì, bên ngoài đều không thể nghe được.
- Sarin pháp sư..
Sarin cười lắc tay, Helene đỏ mặt nói:
- Sarin, Aini hắn...
- Aini là bằng hữu tốt nhất của ta. Helene, ta muốn hỏi cô một chút, gia tộc Williams còn có thuyền như của cô không?
Helene sửng sốt, im lặng một lúc lâu mới nói:
- Không có.
Thuyền của nàng là mẹ đưa cho, đến từ Vân Lưu. Gia tộc Williams cũng không am hiểu mậu dịch trên biển, đây là con thuyền duy nhất có thể đi xa, thuyền đã chìm, địa vị của nàng trong gia tộc lập tức giảm xuống nhiều. Sarin đã nói chạm tới chỗ mẫn cảm của nàng, ngoại trừ tuyến đường kia, hiện giờ nàng không còn gì để lấy ra đàm phán nữa.
- Ta cũng nghĩ là không có, cho dù bọn họ chế tạo ở cảng Lian, cũng phải chờ hai ba năm.
Hiện giờ Sarin đã rất hiểu tri thức đóng thuyền, thời gian đóng thuyền nhỏ bình thường cũng phải mấy tháng, loại thuyền lớn đi xa dài gần 200 thước, đóng 2-3 năm cũng là nhanh rồi. Đương nhiên, nếu toàn bộ đều lợi dụng ma pháp chế tạo thì tốc độ sẽ tăng nhanh, giá trị chế tạo cũng sẽ vọt lên gấp mấy trăm lần, không ai chịu nổi.
Helene thần sắc ảm đạm, nàng xoay sở kiếm tiền, còn cầm một số tài chính lớn từ mẹ, chính là muốn tới chỗ Sarin lấy một chiếc thuyền, tranh thủ mùa xuân sang năm lập tức ra biển, còn có thể bù đắp được tổn thất. Nếu không gia tộc sẽ không còn ủng hộ mình mạo hiểm nữa.
Nhưng mà Sarin dường như có ý muốn cho Aini gia nhập vào, lúc nào mà gia tộc Williams lại đồng ý hợp tác với gia tộc Clyde?
- Helene.
Hiện giờ Aini không còn bộ dạng lạnh băng như bình thường, cười hì hì nhìn Helene, gọi một tiếng.
- Chuyện gì!
Ngược lại Helene cũng không nể mặt, nàng cũng không quên chuyện trước kia, thiếu chút nữa nàng bị Aini đánh gãy cả răng.
- Ý của Sarin rất đơn giản, cô có thể không cần lực lượng của gia tộc, một mình làm chuyện này, vậy thì tuyến đường kia cũng không phải do gia tộc của cô mở ra?
Helene cả kinh, cũng không phải là nàng chưa nghĩ tới chuyện Aini nói, nhưng đó là chuyện không có khả năng. Đã không còn bối cảnh gia tộc, nàng rất dễ bị thế lực khác nuốt gọn. Tuyến đường thật là nàng phát hiện, quyền sở hữu nằm trong tay nàng, nhưng mà gia tộc cung cấp kiếm sĩ, tài chính, nàng mới có thể đi mạo hiểm được.
- Ngươi đang bảo ta phản bội gia tộc!
Nghĩ tới đây, Helene hàng mi dựng thẳng, nàng còn đeo đoản kiếm, lập tức ấn tay lên chuôi kiếm. Người Tần nhân thật là thẳng thắn, dù là đối mặt với hai Ma pháp sư, Helene cũng không chịu được khiêu khích như vậy.
Aini nhún vai, nói:
- Nói gì vậy, sớm muộn gì cô cũng lập gia đình, chẳng lẽ lập gia đình cũng coi như phản bội gia tộc?
Helene lại đỏ mặt, Sarin nói:
- Ba người chúng ta hợp tác, cô ra tuyến đường, tính là hai phần, hiện giờ Aini bỏ người, tính hai phần, ta ra thuyền cùng quân hạm hộ tống, tính sáu phần. Cô đừng có không chịu, sáu phần này ta còn phải chia ra một nửa, thành phố này không phải chỉ là của một mình ta.
Aini ở cạnh thổi thêm gió:
- Helene, cô phải nghĩ kỹ, đến mùa xuân sang năm, rất nhiều người quận quốc Grievances sẽ tiến vào thành phố, cô muốn chia hai phần cũng khó. Ta cũng vậy, còn phải thừa cơ bỏ tiền bỏ người lúc này, nếu chậm thì Sarin cũng không ra cái giá này.
Helene nhíu mày, trong lòng tính toán nếu có thể chia được hai phần, cũng nhiều hơn là được chia từ gia tộc. Nhưng nàng vẫn hỏi:
- Sarin, đến mùa xuân ngài sẽ có người tới đây, vì sao còn muốn tính toán như vậy?
- Thành phố này không phải chỉ có một mình ta, nhưng mà làm ăn này thì chỉ là của ta. Ta có thể điều động ba chiếc chiến hạm...
Sarin nói tới đây, trong lòng không nén được phiền muộn. Lex dẫn theo một cái chiến hạm đi, nói rõ sẽ cho chiến hạm về trước, nhưng lại không thấy bóng. Chẳng qua nếu Lex xảy ra chuyện, Tần nhân đế quốc đã sớm náo loạn. Cũng không biết có chuyện rắc rối gì, khiến Lex không thể không dẫn theo Ma pháp sư cùng kiếm sĩ đảo Sigure.
- Ba chiếc chiến hạm!
Helene thật kinh ngạc, nàng nghĩ Sarin có thuyền buôn cỡ lớn, có thể cái tạo thành thuyền thám hiểm, không ngờ Sarin sở hữu được chiến hạm. Lực phòng ngự của chiến hạm vượt xa thuyền thám hiểm, cho dù là tuyến đường vùng biển phía bắc, chỉ cần không phải đụng trúng núi băng thì có thể dễ dàng phá vỡ tầng băng bình thường.
- Phải, nhưng mà chúng ta không đủ người, ba chiếc chiến hạm ít nhất phải giữ một chiếc tạm thời bảo vệ hải cảng. Nhưng mà ta chỉ có nhân viên một chiến hạm. Người của Aini là lực lượng tư nhân của cậu ta, có thể thoát ly quan hệ với gia tộc Clyde. Nếu cô đồng ý, mối làm ăn này là của ba người chúng ta.
- Có yêu cầu đặc biệt gì không?
Helene không tin có chuyện tốt như thế.
- Cô cũng thấy thành phố của ta, vừa mới thành lập, cho nên trong năm năm đầu, mỗi lần ra biển sẽ do hai người gánh vác nhân viên và tài chính. Sau năm năm, ba người chúng ta cùng chia sẻ.
Thấy Helene do dự, Aini nói:
- Năm đầu tiên chỉ cần cô cung cấp tuyến đường.
Sarin gật đầu:
- Hơn nữa sau ba năm, ta sẽ có nhiều thuyền hơn, mối kinh doanh này có thể làm lớn hơn.
Helene suy nghĩ, Sarin lấy sáu phần, nhìn thì rất nhiều, nhưng mà Sarin bỏ ra chiến hạm, mặc kệ thế nào mình cũng không làm ra được.
Năm năm sau, mọi người chia đều phí tổn, mình tuyệt đối sẽ không bị thiệt. Chỉ là chuyện này vứt bỏ gia tộc kinh doanh một mình, sợ rằng gia tộc sẽ nổi giận.
- Helene, ta có thể đáp ứng với cô lo chuyện bên phía gia tộc Williams. về sau cô sẽ có số định mức mậu dịch ngang với Aini, hai gia tộc khác, ta sẽ chiếu có đặc thù một chút.
Helene vừa nghe Sarin đồng ý, lập tức yên lòng. Nếu có được định mức mậu dịch số lượng lớn ở thành phố này, gia tộc cũng nên vừa lòng.
- Được, chúng ta...
- Ba người chúng ta ký kết một cái khế ước. Cô có thể tìm Đại ma pháp sư xem xét khế ước này có công bình hay không. Chỉ cần thành lập khế ước, về sau ba người chúng ta chính là đối tác, tương lai nếu cô thật sự muốn độc lập ra, hai người chúng ta sẽ giúp cô.
Sarin tiếp tục dụ hoặc. Nếu Sarin là con trai, nhất định hắn sẽ không nói vậy. Nhưng Helene là con gái, giống như Aini nói, sớm hay muộn nàng phải lập gia đình, đến lúc đó sẽ không thuộc về gia tộc Williams. ít nhất về mặt ích lợi, nàng phải tính toán cho mình.
← Ch. 177 | Ch. 179 → |