← Ch.181 | Ch.183 → |
Lúc trời mới tờ mờ sáng, Sarin buông công việc trong tay xuống, tiến hành một lần minh tưởng chiều sâu. Chờ khi hắn lại mở mắt ra Nerys đã xuất hiện ở bên cạnh.
- Chủ nhân, hết thảy đều chuẩn bị xong rồi.
- ừ, vậy đi bến cảng đi. Balagana.
Sarin gọi Balagana đã biến thành bộ xương khô, thi triển cho mình một cái thuật vệ sinh, hoạt động tay chân đi ra ngoài thần điện.
Năm pháp sư cấp thấp chờ ở ngoài cửa, Sarin không nhìn thấy Truman. Nerys ở bên cạnh thấp giọng nói:
- Ta để Truman đi trông coi núi đá trắng.
Sarin nhíu mày, lập tức nghĩ tới. Nếu lúc này có địch nhân tới tiến công, mặt bắc, tây và nam đều có tường thành và thành lũy quy mô nhất định, ngược lại là bờ biển bị đóng băng không có phòng hộ. Tuy rằng bản thân bến cảng cao hơn bờ biển lại không thể dùng để làm công sự phòng ngự.
Ma pháp pháo Nerys để lại cũng là lựa chọn không tồi. Một khi có địch nhân từ trên mặt băng tiến công, một pháo bắn xuống sẽ đánh vỡ mặt băng, có thể phòng ngừa địch nhân xâm lấn từ trên biển.
Chuyện gì cũng đều lo trước khỏi họa thì tốt. Giáo đình tuy rằng không có hạm đội có thể tới đây, Vân Lưu đế quốc lại có thể. Chiến hạm của Luyện Kim Thành đều bị tập kích, chính mình vẫn còn cẩn thận một chút là hơn.
Aini cùng Helene đều chờ ở bờ biển. Aini một thân ma pháp bào màu xám, nhìn qua không chút bắt mắt.
Helene lại là một thân áo giáp sáng loáng, mặt trên phủ kín hoa văn chạm rỗng. Nếu không phải trong áo giáp vẽ đại lượng ma pháp trận, áo giáp này ngay cả thương gỗ bình thường cũng không thể phòng ngự.
- Chỉ những người chúng ta đây sao?
Helene nhìn năm pháp sư cấp tháp Sarin mang theo, kinh ngạc hỏi.
- Còn có Tieta.
Sarin trả lời cực kỳ đơn giản làm cho Helene không nói gì. Đi Biển đóng băng đi săn, ngoài thuyền phải chắc chắn dị thường còn phải có đủ nhân thủ. Những ma thú cấp thấp kia số lượng khổng lồ, nếu muốn kéo lưới lên ít nhất cần một trăm kiếm sĩ đồng thời vận chuyển bánh xe. Quy mô đội ngũ này của Sarin quá nhỏ, có lẽ có thể đối phó ma thú đi lẻ, nhưng đối phó với những loại động một cái là hơn trăm vạn kia... Helene không biết Sarin nghĩ như thế nào.
Đợi nửa giờ, Tieta mới từ phía nam chạy tới.
- Ngượng quá, dậy muộn.
Tieta bộ dạng vô tâm không phế, Helene nhìn mà sinh khí. Trời lạnh như thế, gió thổi trên mặt khiến như da người đau như đao cắt thế mà nàng lại ngủ quên để mọi người chờ ở bờ biển. Tuy nhiên nghe lời Nerys nói, Helene biết Sarin đối với Tieta rất tốt, nàng cũng không muốn xui xẻo, chỉ có thể nhịn.
- Người đến đủ rồi, đi thôi.
Sarin cũng không nói nhiều, mang theo Balagana dẫn đầu đi hướng bờ biển.
Trên biển đều là tầng băng thật dày, trên băng còn đọng tuyết rất dày. Nơi Balagana đi qua tuyết đọng tự nhiên biến mất, trực tiếp bị dọn ra một con đường. Sarin nghiêng đầu qua bên trái, nhìn thoáng qua núi đá trắng kia. Trên ngọn núi nhô ra kia mơ hồ có cửa động màu đen.
Ma pháp pháo đã được lắp xong, nếu lúc này bắn về chỗ này một cái, không biết Balagana có thể ngăn được hay không. Ma pháp pháo này quá nguy hiểm, về sau trừ Ma pháp sư tin được, thế nào cũng không thể để người ngoài tới gần.
Mười người, một bộ xương khô đi tới biển rộng mênh mang. Sarin không thêm vào cho mọi người Thuật phong tốc mà dùng hai chân từng bước ước lượng độ rộng tầng băng đồng thời dùng cảm giác thăm dò độ dày của tầng băng.
Trong hai dặm gần bờ biển, tầng băng khoảng năm tới sáu thước, ngược lại sau khi cách xa bờ biển tầng băng biến dày hơn, rất nhiều nơi hơn mười thước. Đây là hiện tượng rất quỷ dị. Nước biển là mặn, so sánh với nước ngọt càng không dễ dàng kết băng, theo lý thuyết mà nói sẽ không có tầng băng dày như vậy.
Nguyên nhân hình thành loại cảnh tượng kỳ lạ đặc biệt này còn không rõ ràng, tuy nhiên Sarin đã yên tâm. Tầng băng dày như vậy chỉ có Ma pháp sư có thể chậm rãi đánh thủng, muốn dựa vào binh lính bình thường từ phía dưới xâm lấn thật sự không có khả năng gì.
Trên bán đảo hình trăng khuyết đã dựng lên cột đá thật lớn, tạo thành một bức vách chắn. Sarin dẫn mọi người đi tới trên bán đảo, tìm được lối vào thông xuống phía dưới, sau đó cho mỗi người một cái Thủy Văn Thuẫn. Dưới sự bảo vệ của Thủy Văn Thuẫn, mọi người theo thông đạo bí mật đi vào trong một chỗ đậu thuyền dưới bán đảo.
Trong nước biển tối om, thuyền luyện kim bàn quy lẳng lặng lơ lửng, tỏa ra hào quang yếu ớt. Đó là Dực khô lâu có ý phát ra hào quang ma pháp có thể cho đám người Sarin nhận ra tọa độ. Sarin vẫy vẫy tay, dẫn mọi người tới phía dưới thuyền luyện kim bàn quy, tới bên ngoài truyền tống trận.
- Binh, cho chúng ta vào.
Hào quang ma pháp nhoáng lên, mọi người gần như đồng thời bị truyền tống vào thuyền luyện kim bàn quy. Helene nhìn thấy chiếc thuyền này, coi như hiểu được vì sao Sarin cần gấp ma hạch. Từ đủ loại dấu hiệu cho thấy Sarin có được đại lượng ma pháp kỹ thuật, có thể chế tạo các loại trang bị ma pháp dùng cho chiến tranh.
Thuyền luyện kim kỳ dị này chính là một ví dụ. Helene phỏng đoán một chút, nếu muốn cho chiếc thuyền này đi tới Biển đóng băng, ma hạch tiêu hao không ít hơn chút nào so với thuyền lớn của mình.
Nàng không biết thuyền luyện kim bàn quy có được linh trì, nếu không phải chạy cấp tốc tiêu hao cũng không lớn.
Tiến vào trong thuyền luyện kim ngay cả Aini đều có chút kinh ngạc. Mức độ chắc chắn của thuyền này vượt qua sức tưởng tượng của hắn. Bàn quy bình thường không có thân thể lớn như vậy, mà bàn quy có thể trưởng thành khổng lồ như này lại rất khó bị giết chết. Dùng xác rùa thật lớn luyện chế một con thuyền hoàn chỉnh, đây quả thật là kỳ tích.
Thuyền luyện kim bàn quy trải qua cái tạo một lần nữa cùng với Dực khô lâu liên tục luyện hóa không ngừng, linh trì đã nhỏ đi, thân thuyền được chia làm ba bộ phận: Ở giữa là khoang thuyền dùng nghỉ ngơi, phía trước là phòng điều khiển, phía sau là phòng dự trữ và nguồn năng lượng. Sau khi đơn giản hóa kết cấu, không gian cũng biến lớn. số người Sarin mang lên thuyền quá ít, thuyền luyện kim cũng có vẻ trống trải.
Helene mắt sắc, nàng ở phòng điều khiển phía trước nhìn thấy thủy tinh thật lớn, trước thủy tinh ngoài một cái linh trì còn có la bàn ma pháp mới bố trí. Cái la bàn kia nhìn thế nào đều rất quen mắt.
Sarin cười nói với Helene:
- Thuyền chìm của cô ta tìm được rồi, la bàn này...
Helene lắc đầu, phát hiện Sarin cho nàng hai phần lơi nhuận quả thật rất nhiều. Bởi vì dù không có hải đồ của nàng Sarin cũng có thể thông qua la bàn ma pháp chậm rãi tính toán ra hàng tuyến bí mật kia. Cho dù sẽ lãng phí nhiều thời gian nhưng Sarin hoàn toàn có thể vứt bỏ nàng mà làm một mình.
- Nếu ngươi tìm được, bất kể dựa theo pháp luật quốc gia nào những thứ này đều là của ngươi.
Helene tâm tình phức tạp. Sarin kéo nàng theo chẳng lẽ là muốn gây ấn tượng tốt đối với nàng?
Kỳ thật Sarin nghĩ rất đơn giản. Hiện tại hắn không có khả năng đem tài phú ném vào mạo hiểm, về sau muốn khai phá hàng tuyến Biển đóng băng phải có người đầu tư. Hắn ngồi không thu sáu phần đã là lợi nhuận phi thường lớn.
Nếu hết thảy đều tự mình đi làm, phiêu lưu cũng do tự mình gánh vác. Nghe Helene miêu tả, Biển đóng băng tài phú khổng lồ, một mình mình cũng không có thể kiếm hết. Hơn nữa, tương lai nếu mình có đủ lực lượng, có thể đầu nhập thêm vào. Đến lúc đó vẫn có thể lấy được phần nhiều nhất. Bất kể là Helene hay là Aini đều không có khả năng có được quá nhiều thuyền càng miễn bàn chiến hạm.
- Binh. Cho năm người bọn họ quen thuộc thao tác, ngươi có thể nghỉ ngơi một chút.
Sarin hạ lệnh cho Dực khô lâu. Hắn mang theo năm pháp sư cấp thấp chính là vì thao túng thuyền luyện kim. Có năm người này, một khi phát sinh chiến đấu kịch liệt Dực khô lâu có thể khống chế ma pháp trận và linh trì càng tốt.
- Balagana, ngươi thủ ở chỗ này.
Sarin chỉ vào hai cái ma pháp trận ra vào thuyền luyện kim bàn quy nói.
Những người khác theo Sarin đi vào khoang ở trung gian thuyền luyện kim bàn quy. Sarin tìm đến phòng thuộc về mình. Phòng này ở bên trái thuyền luyện kim, chiếm một nửa diện tích, một phòng khác là chuẩn bị cho Lex.
Khoang thuyền bên phải chia làm ba tầng, chuẩn bị cho Ma pháp sư và kiếm sĩ. Bên trái chỉ có hai tầng, phía dưới là đại sảnh hơn ba mươi thước vuông, phía trên
Tầng hai chỉ có bốn phòng riêng, trừ phòng của Sarin còn lại vốn chuẩn bị cho người truy tùy của hắn. Zola nhìn thấy phòng rất ít, trong lòng trở nên hưng phấn, thầm nghĩ xem ra mình có thể ở cùng một chỗ với mỹ nữ nào đó.
Vốn trên thuyền còn có không ít phòng, Sarin đem mọi người tụ tập cùng một chỗ là vì phòng bị bất trắc. Nhìn bộ dạng hưng phấn của Zola, Sarin nói:
- Zola, ngươi cùng Aini ở một phòng.
-Ục...
Zola phát ra một thanh âm kỳ quái, trong lòng kêu khổ. Thế mà lại an bài mình với Vong linh pháp sư. Vong linh pháp sư - nghe nói đều có đam mê kỳ quái. Ta chính là Kiếm thánh, chẳng lẽ muốn trở thành đồ chơi cho Vong linh pháp sư sao? Hắn nhìn Aini, Aini cũng mỉm cười nhìn hắn, bầu không khí hết sức xấu hổ.
- Helene, Tieta, các cô tự chọn một phòng. Nerys, ngươi đi theo ta.
Sarin nói xong, dẫn theo Nerys đi vào phòng mình.
Khoang thuyền trung gian thuyền luyện kim bàn quy tổng thể dài chín thước, trái phải đều rộng tám thước. Khoang thuyền của Sarin chỉ khoảng chín thước, tuy nhiên dựa theo tiêu chuẩn thuyền lặn dưới nước đây đã là không nhỏ. Hơn nữa khoang bên trái chỉ ngăn ra hai tầng, chiều cao rất lớn, sau khi tỉ mỉ thiết kế ngược lại có vẻ tương đối rộng rãi.
Trong phòng có chiếc giường nhỏ, Sarin nói với Nerys nói:
- Ngươi có thể ngủ trên giường.
Nerys mặt mày hớn hở. Chủ nhân cuối cùng hồi tâm chuyển ý sao? Sarin lập tức nói:
- Ta muốn tiếp tục tu luyện thuật luyện kim thủy diễm.
Nói xong, hắn ngồi trên sàn nhà, lấy ra một kiện vũ khí còn chưa hoàn thành, phóng thủy diễm ra bắt đầu luyện chế.
Nerys trợn mắt há hốc mồm, như này còn không phải buồn bực hơn ở trong thành? Ở trong thành, mình ít nhất còn có phòng đủ lớn. Nơi này? Trời ạ, phải sống trong phòng này mấy tháng! Nerys gần như muốn đập đầu vào tường.
- Aini đại nhân.
Zola đi theo Aini tiến vào phòng, tâm tình không yên.
- Chuyện gì?
Aini như cười như không nhìn Zola. Tuy rằng Zola ở trong phòng này có nắm chắc tuyệt đối một kích lấy mạng hắn nhưng Aini vẫn dùng ánh mắt như nhìn con mồi nhìn Zola.
- Dường như chỉ có một cái giường.
Zola nhìn cái giường nhỏ kia, cảm giác trinh tiết không giữ được.
- Ngươi có thể sang ở khoang đối diện.
Aini cởi giầy, ngồi ở trên giường. Đêm qua hắn cũng không nghỉ ngơi bao nhiêu, chủ yếu là an bài kiếm sĩ cùng Ma pháp sư của mình. Mùa xuân sang năm, mọi thứ của thành thị đều sẽ kiến thiết xong, đến lúc đó Sarin sẽ rút người đi hướng bắc tìm kiếm mỏ quặng. Phương bắc còn chưa khai phá, sẽ có không ít mỏ quặng thích hợp khai thác. Chỉ cần tìm được mạch khoáng, thành thị bến cảng này sẽ lậpt ức trở nên thịnh vượng.
Hắn còn không biết Sarin đã cho vong linh tìm được hai nơi lấy quặng khá gần, chỉ chờ vật tư và nhân lực của Lex tới nơi. Nhưng là hắn phán đoán rất chuẩn, Sarin tuyệt đối sẽ không chỉ đơn giản như vậy thành lập một thành thị phòng ngự ở nơi này.
Zola vẻ mặt đau khổ nói:
- Ta phải bảo vệ Sarin đại nhân, không thể ở quá xa.
- Ngươi thật là rất trung thành, có thể cân nhắc theo ta không? Vong linh pháp sư - chính là có biện pháp làm cho tuổi thọ của người ta kéo dài đó.
Aini dụ dỗ.
- Ta cùng Sarin đại nhân đã ký kết khế ước.
Zola trả lời rất ủy khuất. Hắn không dám cự tuyệt ý tốt của Vong linh pháp sư nhưng lại không thể đáp ứng.
- Ái chà, vậy thì thật đáng tiếc.
Như lệ thường, zen nào các anh em
[charge=5]
Aini phun ra ngọn lửa tử linh, dựa lên giường, cho ngọn lửa tử linh lơ lửng phía trên thân thể hắn. Ánh sáng trong phòng lập tức biến thành một màu xanh mượt, Zola thống khổ ngồi dưới đất. Không phải hắn không muốn rời đi, chỉ là nơi này cách mấy mỹ nữ đều khá gần một chút, để hắn chạy sang ở bên đối diện sẽ thiếu đi rất nhiều cơ hội thân cận.
Zola sinh ra ở Tần Nhân nhưng lại lớn lên ở Vân Lưu, đối với Vong linh pháp sư hắn có loại sợ hãi không hiểu. Hắn không sợ chết nhưng sợ bị biến thành vong linh. Trở thành vong linh sẽ mất dục vọng đối với mỹ nữ. Đó chính là chuyện còn đáng sợ hơn cả chết đi. Nếu là người Tần Nhân thuần khiết, loại sợ hãi này cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều. Vong linh pháp sư không phải biến thái, sao có thể tùy ý biến người thành vong linh chứ. Nếu Vong linh pháp sư thích làm loại chuyện này cũng sẽ không vẫn giành được sự tôn trọng ở Tần Nhân.
Buồn bực hơn cả Zola chính là Helene. Nàng ngồi trên giường, buồn chán muốn chết, vốn nàng nghĩ rằng thuyền của Sarin là một con thuyền ma pháp phá băng cường đại, không nghĩ tới là thuyền lặn dưới nước. Loại thuyền này nếu không đi khiêu khích ma thú cường đại rất khó gặp phải nguy hiểm gì.
Chuyện đã dự tính đều không có khả năng xảy ra, kinh nghiệm hàng hải của nàng đối với Sarin ý nghĩa không lớn. Càng đáng giận chính là, Sarin mang theo Nerys, đóng cửa phòng lại "Tu luyện". Quỷ mới biết hai người bọn họ đang làm gì-
Thuyền luyện kim bàn quy lặng yên không tiếng động dưới mặt băng đi hướng đông bắc. Năm pháp sư cấp tháp đang quen thuộc thao tác thuyền luyện kim. Năm Ma pháp sư này đều đến từ đảo Sigure, biết xem hải đồ, biết sử dụng la bàn ma pháp. Thông qua ma pháp trận thao tác thuyền cũng không phải quá khó, bọn họ duy nhất phải học chính là thông quan sát hình vẽ thông qua mắt vong linh truyền về tránh cho thuyền đâm vào đá ngầm. Trên thực tế cho dù đâm vào đá ngầm, thuyền luyện kim bàn quy cũng sẽ không bị tổn thương gì. Hiện tại tốc độ của thuyền luyện kim còn rất chậm, tốc độ duy trì khoảng 40 dặm. Tốc độ này sẽ tiết kiệm đại lượng ma hạch.
Nếu không phải vì để Ma pháp sư quen thuộc thao tác, sử dụng linh trì khu động cũng có thể đạt tới tốc độ này.
Sarin không thiếu chút ma hạch này, bởi vì nếu gặp phải nguy hiểm Dực khô lâu có thể thao túng ma pháp trận trên thuyền càng thêm chính xác, để hắn điều khiển thuyền quá lãng phí.
- Chủ nhân, người đang làm gì?
Nerys không nhịn nổi buồn bực, nằm ở trên giường hỏi Sarin. Trong thủy diễm của Sarin là một cái vũ khí dài nhỏ, Nerys cảm giác được chất liệu của vũ khí này chính là xương sống lưng của cự long Tiago. Chỉ là xương sống lưng cự long Tiago vốn thô to dị thường, hiện tại còn mảnh hơn cả cổ tay Nerys.
Luyện hóa xương rồng đến loại trình độ này, thời gian mà Sarin tiêu tốn không thể tưởng tượng.
- Vũ khí cho ngươi.
Sarin cố gắng khống chế, làm cho Tuyết sát do thuật luyện kim thủy diễm diễn sinh ra thu nhỏ đến mức tận cùng. Bên cạnh hắn, sáu cái vòi rồng cao nửa thước vây quanh, nhiệt độ cũng bị Sarin ngăn cách, cũng không khiến cho phòng trở nên lạnh như băng. Luyện chế như vậy là rèn luyện lực khống chế cực lớn đối với hắn.
- Chủ nhân, ta đã có vũ khí rồi.
- Ngươi sẽ thích món vũ khí mới này.
Sarin nở nụ cười, hắn phát hiện mình đối với thiết kế vũ khí có thiên phú độc đáo. Trong thủy diễm, xương cự long hình thành một cái nhuyễn tiên, mà cái nhuyễn tiên này dần dần rút ngắn, từng đốt từng đốt, tự cắn nuốt, rất nhanh liền ngắn lại còn không đủ một xích.
Đây là một thanh chủy thủ trắng muốt, so với chủy thủ Long nha trước kia, chủy thủ do xương rồng luyện chế ra này không thể biến thành chiếc nhẫn, trên chủy thủ cũng không có hoa văn ma pháp gì, chỉ ở chót đuôi có một lỗ gắn bảo thạch.
Ngắn gọn, lưu loát, sắc bén, cân bằng cực độ.
Sarin nhịn đau lấy ra một khối đá thứ nguyên, gắn lên chỗ lõm kỳ quái kia. Đá thứ nguyên giống như hòa tan biến mất trong lỗ của chủy thủ, hình thành một cái hoa văn hình tam giác.
Sarin ném chủy thủ cho Nerys nói:
- Mấy loại binh khí Lex rèn cho ngươi đều đã hư hỏng. Vũ khí chất liệu tốt tới đâu nếu không thích hợp ngươi cũng đều là một kết cục. Ngươi có lực lượng cường đại nhưng lại không trải qua rèn luyện rất tốt, cho nên ta làm cho ngươi kiện vũ khí này theo mọi yếu tố thân thể ngươi. Dùng mất một khối đá thứ nguyên, nếu ngươi thích cũng đáng giá.
- Chủ nhân, đây là chuyên môn thiết kế cho ta?
Nerys mừng rỡ bắt lấy chủy thủ, nắm ở trong lòng bàn tay. Một loại cảm giác kỳ dị dâng lên trong lòng Nerys. Chủy thủ này dường như là một bộ phận thân thể nàng, hơn nữa...
Cổ tay Nerys run lên, hoa văn tam giác phía cuối chủy thủ cũng theo đó nhộn nhạo, lưỡi ở phần đầu chủy thủ bị quăng ra ngoài, cả chủy thủ hóa thành một cái trường tiên. Cái trường tiên này phi thường tương tự đuôi của Nerys.
- vẫn là chủ nhân hiểu ta nhất. Hì hì!
Nerys híp mắt vuốt ve mỗi một đốt xương rồng trên trường tiên.
Xương rồng này đã bị rèn luyện tới cực hạn, ba mặt cạnh hình thành lưỡi toàn phương vị. Nerys vung trường tiên tuyết trắng, cảm giác như một cái đuôi khác của mình, khống chế tự nhiên.
Ác ma tuy rằng có ký ức truyền thừa, nhưng đại đa số thời điểm vẫn dựa vào bản năng chiến đấu. Chủy thủ thích hợp Nerys nhất, tuy nhiên trường tiên này làm cho phương thức chiến đấu của Nerys trở nên phong phú. Bởi vì nàng vốn còn có một cái đuôi tương tự.
- Địch nhân tương lai của chúng ta sẽ có rất nhiều đến từ Thần Thánh Giáo đình. Nerys, về sau ngươi tận lực không nên biến về bộ dạng vốn có.
Sarin kiên nhẫn dặn dò. Một khi Nerys gặp nguy hiểm sẽ luôn không tự chủ khôi phục hình thái ác ma. Mặc dù sau khi tiến hóa Nerys đã phi thường giống nhân loại, nhưng cái đuôi đó ai cũng có thể nhìn ra là thuộc về chủng tộc ác ma.
Nerys thu trường tiên vào lòng mình, trường tiên khoảng bốn thước rụt lại, trên tay nàng vẫn là một thanh chủy thủ tuyết trắng như cũ.
Điểm tinh diệu nhất của món vũ khí này là ở chỗ: Bởi vì dung nhập đá thứ nguyên, ở trạng thái chủy thủ địch nhân bất kể như thế nào đều không có khả năng phát hiện chủy thủ này còn có biến hóa khác. Chủy thủ là binh khí ngắn nhất, trong chiến đấu đột nhiên biến thành binh khí dài sẽ tạo thành hiệu quả ngoài tưởng tượng.
Xương sống lưng của cự long gánh chịu lực lượng của toàn thân, chắc chắn hơn cả Long nha gấp trăm lần. Sarin lại đem nó rèn luyện tới cực hạn. Tuy rằng xương rồng không có khả năng sắc bén như Long nha, nhưng mức độ cứng cỏi là Long nha không thể sánh bằng.
Long nha cũng có thể gãy rớt, tái sinh, thuộc tính hóa giòn. Mà xương sống lưng của rồng lại là dùng thời gian cả đời thong thả sinh trưởng, thẳng đến khi trở thành cự long trưởng thành.
Nerys vui mừng trong lòng. Tám loại năng lực cua màng chỉ đạt được hai loại - Lực lượng của cự long cùng với tia chớp thủ hộ của Lôi Long. Vũ khí này đối với nàng mà nói quá đúng lúc. Nếu sớm có thứ này, cũng không đến mức liều mạng vất vả như vậy với Hắc y giáo chủ.
- Chủ nhân, ta sẽ bảo vệ người thật tốt.
Nerys dùng đầu lưỡi liếm liếm lưỡi của chủy thủ, cảm giác mùi vị của cự long vẫn được bảo tồn ở phía trên.
- Ta cho ngươi món vũ khí này là hy vọng ngươi đừng có chết mất. Nerys, ngươi là ác ma, tuổi thọ sẽ dài hơn ta gấp trăm lần. Nếu có một ngày ta chết, ngươi sẽ có cơ hội về ác ma vị diện. Nghe nói ác ma vị diện hết sức nguy hiểm. Ngươi chỉ là tiểu ác ma, dù thế nào ta cũng phải để cho ngươi một số thứ bảo mệnh. Chủy thủ này dung hợp đá thứ nguyên, ngươi phải dùng máu của ngươi chậm rãi chăm sóc, sớm muộn nó sẽ có được lực lượng ngươi không thể tưởng tượng.
- Chủ nhân, ngài làm sao sẽ chết chứ. Ngài sẽ sống mấy vạn năm, mấy chục vạn năm.
Nerys vui cười, trong lòng bỗng nhiên rất chua xót. Tên khốn Sarin này, nói đau buồn như thế là đang lừa gạt mình hả?
- Nerys, ta thật sự không nắm chắc. Đảo Sigure đương nhiên đủ cường đại, chúng ta cũng có một bán vị diện bí ẩn. Nhưng Giáo đình... ngay cả Đại đế Canak đều giết chết. Ngươi biết đó là một người khủng bố cỡ nào không? Đến hiện tại mới thôi, ta còn chưa gặp phải bất kỳ một cường giả nào có thể so sánh với Đại đế Canak. Ở trước mặt ông ấy, ta giống như nhìn thấy thần linh phủ xuống.
- Nói những thứ này ích lợi gì? Chúng ta ký kết là linh hồn khế ước.
Nerys suy sụp ngồi ở trên giường. Nàng phát hiện, mình rất sợ Sarin chết đi. Mà hiện tại loại sợ hãi này không phải vì cái chết của Sarin sẽ thương tổn đến linh hồn của nàng.
- Linh hồn khế ước cũng có lỗ hổng, ta đang nghiên cứu đây. Chờ ta nghiên cứu rõ, sẽ cho ngươi tự do.
Sarin lạnh nhạt cười, tựa ở trên giường, dường như buông xuống một tâm sự.
Tự do - Xuống địa ngục đi!
Trong lòng Nerys hét lớn một tiếng, lại chỉ từ phía sau Sarin ôm lấy hắn, vươn đầu lưỡi thật dài vòng tới trước mặt Sarin liếm liếm mũi hắn.
- Ta sống mười tám năm, đã rất vừa lòng. Ai giống như ta, từ hai bàn tay trắng đến Đại ma pháp sư cấp năm chỉ dùng thời gian ngắn như vậy? Ta còn từng giết giáo chủ của Giáo đình; đã lừa gạt một ác ma; là bạn tốt của quận vương một nước; thu phục một Vong linh pháp sư, một Kiếm thánh. Hắc hắc! Nerys, ngươi nói ta có phải thiên tài hay không?
- Chủ nhân, người là thiên tài vĩ đại nhất trên Myers đại lục. Người còn lừa ba Quân vương. Ba tên ngu ngốc kia quả nhiên là vong linh, không có trái tim và đầu
- Ha ha! Hiện tại ta bắt đầu tin tưởng lời ác ma nói.
Sarin đứng lên, kéo Nerys nói:
- Đi thôi, đi ăn cơm. Khẳng định bọn họ chờ mất kiên nhẫn rồi.
Trong khoang thuyền tầng một, đám người Aini ngồi ở cạnh bàn. Dực khô lâu triệu hoán ra hai bộ xương khô máu thịt bưng bê thực vật cho bọn họ. Helene không hề muốn ăn. Thực vật này ngược lại tinh mỹ, nhưng bộ dạng bộ xương khô máu thịt quá ghê tởm, ngay cả Aini đều không muốn ăn gì.
Chỉ có Tieta ngoại lệ. Nàng gác côn bổng của mình trên bàn, một mình chiếm một góc, một chân của nàng giẫm trên ghế, đang dùng Boomerang của nàng cắt thịt hun khói.
Zola ghé mắt, hắn không nghĩ tới mỹ nhân trong lòng mình thích còn có một mặt hào phóng như vậy.
- Binh, mau đuổi hai thứ này đi!
Sarin nhìn thấy bộ xương khô máu thịt, tuy rằng không đến mức ghê tởm nhưng cũng có thể cảm thụ được tâm tình của đám người Aini.
- Chủ nhân, chỉ chẳng qua là một trò đùa nhỏ.
Giọng nói Dực khô lâu vang lên trong lòng Sarin. Sarin sửng sốt một chút, lập tức mỉm cười. Dực khô lâu rốt cục thoát khỏi bóng ma của Daniel, tâm tình không còn lạnh băng nữa.
← Ch. 181 | Ch. 183 → |