← Ch.195 | Ch.197 → |
Sarin ở trong nước thấy Aini tạm thời không có nguy hiểm, hắn bắt đầu quan sát phiến hải vực này. Dưới đáy biển sâu hai ngàn thước đã không có ánh sáng gì nữa, hiện tại chỉ có Thực vật vong linh của Aini đang tản ra một luồng sáng mờ ảo.
Có chút ánh sáng đó, đối với Sarin mà nói, đáy biển đã sáng như ban ngày rồi. Băng Lãnh Thị Giác của hắn chỉ cần một nguồn sáng cực kỳ mỏng manh, là đã có thể thấy rõ hết thảy chung quanh rồi.
Vong linh chi nhãn trong vong linh hệ và Thần mục trong thần thuật đều không cần ánh sáng phụ trợ, vẫn có thể thấy rõ hết thảy trong bóng đêm, còn Băng Lãnh Thị Giác thì vẫn có nhược điểm này. Tuy nhiên sau khi nguyên tố pháp sư trở thành Ma đạo sĩ, trong các ma pháp ám hệ có ma pháp Hắc ám thống trị, có thể nhìn rõ mọi thứ trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Hơn nữa ma pháp Hắc ám thống trị trong nguyên tố ám hệ này có góc nhìn là toàn phương vị, sau khi phóng ra ma pháp này, hết thảy không gian ở 360 độ chung quanh thân thể nguyên tố pháp sư đều không trốn vào đâu được, đây chính là điều mà các kỹ năng thuộc vong linh hệ và thần thuật hệ không thể bàng được.
Thể giới là từ vật chất tạo thành, cơ sở của vật chất là nguyên tố, nguyên tố pháp sư tu luyện đến mức tận cùng, có thể nắm giữ chân lý của thể giới này.
Băng Lãnh Thị Giác của Sarin cũng có ưu điểm, đó chính là không chịu địch nhân quấy nhiễu, bất kỳ loại loại kỹ năng mê huyễn, thậm chí cả dược vật, cũng đều không thể ảnh hưởng đến pháp thuật này. Sau khi mở ra Băng Lãnh Thị Giác, không phải ma pháp loại truy tung thì không thể thi triển chuẩn xác được. Băng Lãnh Thị Giác của Sarin là năng lực tự động đạt được khi thăng cấp, khi sử dụng thì cũng không tiêu hao Ma huyền.
Loại năng lực này là chỉ pháp sư một hệ mới có, chính Sarin cũng không biết, kỳ thật trước kia cũng có pháp sư mà chỉ có thể thi triển ma pháp một hệ, hắn cũng không phải là người duy nhất. Các pháp sư này khi thăng cấp, sẽ rất có thể đạt được ma pháp có định vĩnh cửu, hơn nữa không cần tiêu hao Ma huyền của Ma pháp sư, mà vẫn có thể vận hành được.
Thể giới này là cân bàng, khi ngươi mất đi cái gì đó, trời cao sẽ cho ngươi các bồi thường khác.
Sarin tìm kiểm trong đáy biển, chiến đấu tại nơi này ít nhất đã kết thúc hơn nửa tháng, nhưng khắp hải vực vẫn tồn tại khí tức nguyên tố dao động mãnh liệt. Khắp đáy biển thì nơi nơi đều là cát đá đã tinh hóa, có một vài hố to sâu tới mấy chục thước, điều khiển cho Sarin kinh ngạc chính là, trong toàn bộ khu vực chiến đấu, hắn không thấy được quá nhiều thi thể.
Nói chính xác, là không có nhiều thi thể hoàn chỉnh. Ngẫu nhiên Sarin sẽ phát hiện ra một, hai khối xương cốt, hoặc là răng nanh, móng vuốt của ma thú gì đó, nhưng đừng nói tới các thi thể đầy đủ, ngay cả một cái đuôi hoàn chỉnh mà hắn đều không nhìn thấy.
Loại chiến đấu cấp bậc này tất nhiên là rất thảm thiết, nhưng cường độ thân thể của ma thú cấp cao thì Sarin cũng biết đến, bất kể là chiến đấu dạng gì, thì cũng không thể làm cho thi thể của ma thú cấp cao biển mất như thể này được.
Có lẽ lúc ấy còn có ma thú may mắn sống sót, ăn luôn các thi thể tại đây. Sarin thầm hô đáng tiếc, nếu có thể phát hiện ra thi thể, hắn có thể đào ra đại lượng ma hạch cấp cao. Đáng tiếc ảo tưởng này lập tức tan biển, sau khi ma thú chết, phần lớn ma hạch sẽ bị các ma thú khác cắn nuốt. Nếu không bị cắn nuốt, thì ma hạch cũng sẽ căn cứ và cấp bậc khác nhau, mà dần dần tiêu tán.
Các ma hạch trải qua mài, cắt, được bán ra trong thể giới nhân loại thì sẽ có thời gian bảo tồn kéo dài rất nhiều. Mà ma hạch trong tự nhiên, trừ bỏ một ít có thuộc tính đặc biệt, thì đại đa số sẽ không tồn tại mãi được. Ma hạch có cấp bậc càng cao, thì thời gian bảo tồn càng lâu. Tỷ như ma hạch của ma thú cấp chín, đại khái có thể bảo tồn trên vạn năm.
Chỉ là thiên nhiên cũng có quy luật của riêng nó, loại ma hạch này sẽ tản ra khí tức, hấp dẫn các ma thú cường đại khác tiến đến cắn nuốt.
Sarin chỉ quan sát không đến năm phút đồng hồ, liền phát hiện một chút quy luật của địa phương này, tất cả nguyên tố sắp hàng, đều dùng một nguyên điểm làm trung tâm, hình thành một hình cầu tản ra. Đương nhiên, loại sắp hàng này cũng không rõ ràng, thậm chí thập phần hỗn loạn, chỉ có Băng Lãnh Thị Giác của Sarin được trường kỳ mở ra để quan sát, thì mới nhìn đến một ít manh mối mà thôi
Chỉ là trung tâm của nguyên tố sắp hàng này đã trống không, không có một vật nào, chỉ còn lại có một cái hố sâu thật lớn. Nơi này là trung tâm của chiến đấu, cũng là địa phương chiến đấu thảm thiết nhất. Sarin vừa quan sát, vừa nhặt lên số lượng rất nhiều hài cốt ma thú, những hài cốt này đều quá nhỏ, tuy nhiên có thể bảo tồn trong loại hoàn cảnh này, thì đều là các vật chất có chất lượng dị thường chắc chắn.
Mấy thứ này không thể chế tạo thành một bộ áo giáp hoàn chỉnh, nhưng lại có thể chế tạo binh khí. Tỷ như một cái răng nanh ma thú bị cắt đứt một nửa, chỉ còn dài bàng nửa cánh tay, vẫn có thể dùng để chế tạo mũi của trường mâu.
Đối với thu hoạch như vậy thì Sarin cũng coi như vừa lòng, hắn chậm rãi bơi tới đáy hố sâu, phát hiện một vài thứ có giá trị. Ở trung tâm hố sâu, cát đá đã hoàn toàn kết tinh, có một ít mảnh nhỏ rơi lại. Sarin lấy tay nâng những mảnh nhỏ này lên, cẩn thận quan sát, rất nhanh hắn liền phát hiện ra quy luật.
Những mảnh nhỏ này đại khái chỉ dày bàng một ngón tay, ghép lại thì hình thành một đồ vật hình quả trứng. Chỉ là quả trứng này đã không hoàn chỉnh, hiển nhiên đã thất lạc một ít mảnh nhỏ. Sarin cảm nhận được sinh mệnh lực trên vỏ trứng, trong lòng thật sự vạn phần kinh ngạc.
Trong quả trứng này hiển nhiên là có sinh vật còn sống, nhưng vào lúc mình ở tìm được xác rồng, lại không phát hiện ra. Sarin cẩn thận quan sát mỗi một mảnh vỏ trứng một phen, nhìn thấy trên vỏ trứng có dấu vết gặm nuốt. Mặc kệ bên trong trứng là sinh vật gì, vào lúc sinh ra thì đã có một bộ răng nanh đáng sợ rồi.
Trình độ cứng rắn của vỏ trứng này đã vượt qua bất kỳ một loại kim chúc đã biết nào, vết rạn trên mặt cũng là tự nhiên hình thành, nếu không có những vết rạn này, sinh vật trong trứng sẽ vĩnh viễn không phá vỏ mà ra được. Sinh vật này sau khi đi ra khỏi vỏ trứng, cần bổ sung nguyên tố, chỉ là số mạng của tiểu tử trong quả trứng này cũng khá là xui xẻo, không có mẫu thú thủ hộ, chung quanh lại có rất nhiều ma thú cường đại tới công kích, tiểu tử này chỉ kịp cắn hai miếng, thì đã phải từ bỏ những mảnh vỏ trứng nhỏ này.
Sarin dị thường tiếc hận thu hồi mảnh nhỏ của vỏ trứng, thứ này có thể dùng để luyện chế toang bị. Hắn tiếc nuối chính là sinh vật trong vỏ trứng, cho dù đó là cự long có cấp bậc cao nhất, thì cũng không có khả năng sống sót dưới công kích của các ma thú có số lượng khổng lồ này. Nếu lúc ấy bản thân mình trốn chậm một chút, thì đã có thể phát hiện ra quả trứng này, đồng thời mang nó đi.
Có đôi khi quá mức cẩn thận thì cũng không phải là chuyện tốt, sẽ bỏ qua một ít kỳ ngộ khó được. Sinh vật trong vỏ trứng này, ít nhất là có huyết mạch từ thời kì viễn cổ, do nhân loại bắt tới từ các vị diện khác. Hiện tại mà muốn xuyên qua vị diện thì độ khó sẽ rất khó có thể tưởng tượng được, cho dù có thể tìm được tọa độ, có thể xuyên qua, thì nhân loại cũng đã mất đi lực lượng ngày xưa, không còn có khả năng bắt giữ những sinh vật này nữa.
Kỳ thật đừng nói tới bắt giữ, có thể chạy trốn dưới công kích của những sinh vật này thì đã xem như cường giả vào lúc này rồi. Tiago cự long lúc trước thì cũng là do nhân loại bắt giữ tới hiện tại, loại cự long này ở Myers đại lục vị diện thì đã khó có thể đối phó được, đây vẫn là do sau khi trải qua vài đời, huyết mạch biến dị, Tiago mất đi một ít lực lượng thì mới có kết quả này.
Nhưng đây lại là một quả trứng, bất kể của nó cấp bậc của nó cao tới mức nào, khi nó vừa mới ấp trứng, thì vẫn có thể thu phục được.
Những kỹ xảo để thu phục sinh vật mới sinh cũng là do nhân loại thời viễn cổ lưu lại, khi đó nhân loại thích nuôi dưỡng sinh vật cường đại từ khi còn nhỏ, đối đãi giống như với hài tử vậy. Có thể đây là một loại sở thích đi, tuy nhiên nó lại cấp cho nhân loại hiện tại một loại cơ hội để đề cao lực lượng.
Tỷ như Sarin, chính là dùng loại phương pháp này để thu phục Lôi Long. Nếu không một người hắn làm sao có thể khống chế hai mươi bốn con Lôi Long được, cho dù là các sinh vật mới sinh, còn nhỏ, thì linh hồn vẫn thập phần phức tạp.
Không biết hậu duệ viễn cổ cự long này bị ma thú gì ăn rồi, ma thú ăn vật nhỏ này, chỉ sợ sẽ tiến hóa trở thành một tồn tại khủng bố a, đây mới là điều mà Sarin lo lắng. Tuyến đường đi tới Biển đóng băng đã bị hắn coi như độc chiếm, nếu nơi này xuất hiện một kẻ cường đại thái quá, vậy thì sau này sẽ gặp nhiều khổ sở rồi.
Cũng may loại quá trình tiến hóa này cũng rất chậm rãi, trong lòng Sarin tính toán, nếu Ma pháp sư trên đảo Sigure đều đi tới phương bắc, vậy thì thử xem có thể tìm một biện pháp, tập hợp lại, tiêu diệt luôn tên may mắn này. Nếu cứ để mặc cho nó trưởng thành, sớm muộn gì cũng có một ngày, nó sẽ khống chế toàn bộ hải vực phương bắc, không còn có người nào có thể tới nơi này được nữa.
Nhưng con ma thú đó là loại nào? Làm sao có thể tìm được?... thì Sarin lại không có đầu mối nào cả.
Rơi vào đường cùng, Sarin đành phải tạm thời mặc kệ nó, tiếp tục tìm tòi ma thú hài cốt ở phụ cận. Móng vuốt, vảy, răng nanh, xương cốt, sừng, còn có sợi gân đặc biệt nữa. Mấy thứ này đã vờ nát, còn không dài tới nửa thước, thứ bé nhất thậm chí chỉ lớn hơn một chút so với trân châu mà Sarin đạt được.
Sarin thu tất cả vào trong Thứ Nguyên Thạch của mình, muỗi nhỏ thì cũng là thịt, mấy thứ này có phẩm chất cực cao, đáng tiếc chính là thuộc tính của chúng cũng không thống nhất, không thể dùng để chế tạo đại hình ma pháp toang bị được. Ma thú đồ giám cũng không thấy tư liệu về những tài liệu này, do đó nếu muốn sử dụng những tài liệu này để chế tạo ma pháp toang bị, thì còn cần Sarin tự mình dùng Figaro ma pháp công thức để phân tích thuộc tính cụ thể của những tài liệu này, đây lại là một công trình khổng lồ.
Những tài liệu này khẳng định còn đáng giá hơn so với chút ma hạch cấp bốn kia, chỉ là để đưa ra sử dụng, thời gian sẽ tiêu phí rất nhiều. Sarin không thể tự mình làm được, hắn có rất nhiều chuyện còn phải đi làm, còn phải tiếp tục tu luyện ma pháp nữa, cũng chỉ có thể chờ lão sư dẫn người tới đây, giao mấy thứ này cho Ma pháp sư trên đảo Sigure mà làm.
Sarin thu thập toàn bộ chiến trường, trở về bên cạnh Aini, vong linh thực vật của Aini hiển nhiên là đã nhận thức Sarin, nó tách ra cái cành, để cho Sarin chui vào bên trong bảo hộ của nó. Đây là chỗ tốt của Thực vật vong linh, nếu là vong linh khác, có lẽ sẽ tỏ vẻ ra địch ý đối với Sarin. Dù sao trên người Sarin có thuộc tính của Tự Nhiên Nữ Thần, đối với vong linh mà nói, đó là những thứ trí mạng.
Aini cố gắng khống chế, huyết nhục vong linh đang hấp thu lực lượng ở nơi này, đôi cánh mang huyết nhục mơ hồ phía sau kia cũng mở rộng tới năm thước, năng lực phi hành tăng lên rất nhiều.
Trong lòng Sarin thở dài, trong số tất cả các sinh vật triệu hoán, vong linh là thứ trung thành nhất, bởi vì sau khi ký kết khế ước cùng nhân loại, vong linh sẽ tiến hóa càng thêm dễ dàng, hơn nữa cũng càng khó bị chết. Sau khi chủ nhân tự nhiên tử vong, vong linh sẽ đạt được năng lực xuyên qua hai vị diện, mặc dù cũng bị hạn chế, nhưng đây cũng coi như là một loại khả năng để bảo mệnh.
Nếu vong linh này bị công kích trí mạng ở Vong linh vị diện, thì có thể chạy trốn tới vị diện mà chủ nhân từng tồn tại.
Nếu nói vong linh là trung thành nhất, như vậy thì ác ma sẽ là khó nắm chắc nhất. Nerys được ký kết linh hồn khế ước vào lúc vị thành niên, nếu không sẽ mang đến càng nhiều phiền toái cho Sarin, có đôi khi thậm chí còn nguy hiểm đến sinh mệnh.
Cũng may chính mình có Dực khô lâu, Sarin quay đầu lại nhìn về phía Thuyền luyện kim bàn quy, màu sắc bên ngoài Thuyền luyện kim càng ngày càng đậm, biển thành màu đen, Sarin dùng Băng Lãnh Thị Giác, mà cũng có vẻ mơ hồ không rõ
- Chủ nhân, ngươi thật sự cảm thấy ta còn tốt hơn so với Nerys hay sao?
Thanh âm của Dực khô lâu đột nhiên vang lên, Sarin thấy ngạc nhiên.
- Rinh, ngươi không được tùy tiện nhìn trộm ý nghĩ của ta!
Sarin tức giận nói, hắn không sợ Dực khô lâu biết ý muốn của bản thân mình. nhưng mà bản thân hắn trong thời gian gần đây luôn cùng Tieta ở một chỗ, làm "chuyện đó", nếu như bị Dực khô lâu quan sát toàn bộ quá trình, thì chỉ nghĩ thôi đã khiển cho hắn dựng thẳng lông tơ lên.
Bạn hãy tốn ít zen vào truyện nào 'D
[charge=5]
- Chủ nhân, ta chỉ mơ hồ cảm giác được mà thôi...
Dực khô lâu hiển nhiên biết được Sarin đang liên tưởng cái gì, hắn vốn còn muốn giải thích một chút, nhưng lại phát hiện ra ràng nếu tiếp tục nói nữa, Sarin sẽ thật sự rất tức giận. Nhưng điều này lại không thể trách mình được, ngay từ đầu, chính mình cũng không nghĩ tới việc trực tiếp tiến hành linh hồn liên hệ cùng Sarin sẽ có loại hiệu quả này, cho dù Sarin có phong bể linh hồn thông đạo giữa hai người, thì chính mình vẫn có thể thấy rõ đại đa số ý tưởng của chủ nhân.
Vì vậy, Dực khô lâu mới quên mất thống khổ, hắn phát hiện ra ràng Sarin là một Ma pháp sư không tồi, so với đại đa số Vong linh pháp sư thì còn tốt hơn. Không chỉ cung cấp cho mình chỗ nương thân tốt nhất, còn không để cho mình đi mạo hiểm một cách vô nghĩa.
Sarin cũng không tiếp tục nói nữa, hắn cũng không thể nói với Dực khô lâu ràng: "Từ nay về sau khi ta cùng Tieta lên giường, không cho ngươi được xuất hiện". Điều đó rất khó mà nói ra.
Thấy bực mình. Sarin nhìn thoáng qua Aini, biểu tình của Aini khiển hắn thập phần ghen tị, đó là bộ dáng khi Ma pháp sư đạt được linh cảm, đang suy nghĩ sâu, ánh mắt mang vẻ vui mừng, về phần mình thì cơ sở coi như là vững chắc, hơn nữa tu luyện mỗi ngày vẫn chưa bao giờ giảm, vì sao lại vẫn chậm chạp không nhìn thấy hy vọng thăng cấp vậy?
Nếu Ma pháp sư khác biết ý tưởng của Sarin, khẳng định sẽ muốn hung hăng gõ hắn mấy cái. Sarin bây giờ còn không đến hai mươi tuổi, tu thời gian luyện ma pháp đã ngắn hơn rất nhiều so với những người như Lex, cũng đã là Đại ma pháp sư cấp năm rồi. Mặc dù trong quá trình này tràn ngập nguy hiểm, vài lần suýt nữa chết, nhưng mà đổi lại thành bất kỳ một Ma pháp sư nào, thì cũng đều cam nguyện đi mạo loại phiêu lưu này a.
Nếu mạo hiểm mà trở thành Đại ma pháp sư, vậy thì trên thể giới này số lượng Ma pháp sư khẳng định sẽ nhiều hơn một trăm lần so với kiểm sĩ.
Mắt thấy Thủy Văn Thuẫn trên người Aini sắp biển mất, Sarin đang muốn cấp cho hắn một cái nữa, bỗng Aini đột nhiên mở to mắt, khoát tay về phía Sarin, chỉ về Thuyền luyện kim bàn quy. Sarin biết, Thực vật vong linh hấp thu năng lượng đã tới mức cực hạn, Aini cần phải đi về để củng có thu hoạch.
Thu hồi Thực vật vong linh và huyết nhục vong linh. Aini cùng Sarin về trong Thuyền luyện kim bàn quy. Thuyền luyện kim bàn quy giống như là một cái động không đáy, vẫn còn đang tiếp tục hấp thu vong linh lực trong phiến hải vực này.
Ngay cả bản thân Dực khô lâu cũng không biết, loại chuyện này căn bản không phải là nước chảy thành sông mà được. Nếu không có Jodycocó trước đó đã có một số động tác nhỏ, thì giữa bàn quy xác và vong linh lực lượng cũng sẽ không phù hợp chặt chẽ như thể. Trải qua linh trì xâm nhiễm vào Thuyền luyện kim trong thời gian dài liên tục, bàn quy xác đã hoàn toàn trở thành một vong linh trang bị.
Dưới cao áp của đáy biển sâu, trong vong linh lực nồng đậm, Thuyền luyện kim giống như là vật sống, cũng bắt đầu tiến hóa.
Aini trực tiếp trở về phòng của hắn, dáng vẻ rất vội vã, thậm chí còn không thèm chào cả Sarin. Balagana biển thành bộ dáng bộ xương khô, rất buồn bực đi tới trước mặt Sarin, khẽ thi lễ, rồi nói:
- Sarin pháp sư, ta có thể có một thỉnh cầu không?
Sarin thầm nghĩ, cuối cùng ngươi cũng biết tôn kính người khác rồi a, trong miệng lại trả lời:
- Ngươi nói đi, nếu không quá phận, ta sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi.
- Ta nhìn thấy ngài mới vừa rồi nhặt được một ít tài liệu, trong đó có vài miếng xương cốt ma thú, ta muốn dùng những xương cốt này để tu bổ vết thương của mình.
Sarin gật gật đầu, trên mặt không có biểu tình gì. Balagana đành phải tiếp tục nói:
- Ta biết mấy thứ đó ở thể giới này thì rất đáng giá, cho nên ta có thể xuất ra trang bị trân quý để trao đổi.
- Vong linh trang bị, thì ta không dùng được đâu. Nếu để cho Dực khô lâu dùng, ta sợ trong đó lại có cấm chế mà ta không quen thuộc, đến lúc đó thành ra lại là hại Dực khô lâu, ta đây lại...
- Không, trang bị này là cho Ma pháp sư nhân loại sử dụng, bên trong không có thứ gì thuộc về vong linh đâu.
Balagana nhanh chóng giải thích, hắn biết Dực khô lâu rất trọng yểu đối với Sarin, cho nên sợ Sarin hoài nghi hắn động thủ cước gì đó đối với Dực khô lâu.
Hắn cũng không có biện pháp nào hay hơn cả, xương cốt mà Sarin cho hắn thì lại quá ít, phẩm chất cũng không tính là là nhất lưu, nếu dùng để tu bổ thân thể, thì sẽ giảm sức chiến đấu của hắn. Nhất là vết rách trên toán kia, đó chính là vị trí bảo hộ Linh hồn chi hỏa, không thể tùy ý tu bổ được.
Những tài liệu mà Sarin mới vừa rồi thu được, đối với vong linh mà nói đều là dị thường quý báu, hắn tận mắt nhìn, trong lòng khó có thể khống chế ham muốn thu lấy, cho nên mới dùng toang bị mà minh cất chứa đưa ra trao đổi.
- Balagana, ta chỉ là một Ma pháp sư cấp năm, toang bị của ngươi mà quá tốt, thì ta lại chưa dùng được, nếu quá kém, lại không đáng dùng để trao đổi.
Balagana biết Sarin là kẻ không thấy con thỏ thì không thả ưng, hắn đành phải lấy ra một kiện đồ vật, trực tiếp giao cho Sarin.
- Chính là thứ này, lúc trước... là ta lén cất lại, ngay cả đám Jodycocó cũng không biết.
Sarin cầm toang bị này vào trong tay, đây là một cái mặt nạ, không biết là dùng tài liệu gì luyện chế thành, không quá nặng, có màu xanh nhạt, cùng bình thường mặt nạ thì bất đồng, bộ phận mắt của mặt nạ này lại không phải là đục rỗng, mà là được khảm hai mảnh tinh thể màu đen, giống như là mũ giáp hoàn chỉnh phong bể của võ sĩ.
Mặt ngoài của chiếc mặt nạ màu xanh nhạt này có ma pháp hoa văn rất hoa mỹ, trình độ phức tạp thậm chí còn vượt qua cả gia tộc huy chương của Sarin. Những ma pháp hoa văn này mà liếc mắt qua một cái, sẽ không tự chủ được đắm chìm trong đó. Cũng may Sarin từng có kinh nghiệm kiểu này, biết đây là ma pháp hoa văn lập thể, cũng không phải là nhàm vào tinh thần mà tiến hành công kích.
- Thứ này, hình như là để cho thích khách dùng phải không.
Sarin không dám lập tức toa xét bí mật của những hoa văn này, chỉ thuận miệng hỏi
- Không, tuy ràng chiếc mặt nạ này ta chưa từng nghiên cứu qua, về phần lai lịch của nó... Ta biết trên Myers trên đại lục có thứ gọi là thần khí, vậy thì năng lực của thứ này, hẳn là không thấp hơn thần khí đâu.
- Balagana, ta có thể tin tưởng được ngươi hay không?
Sarin cầm chiếc mặt nạ mà chính minh không thể nhìn thấu này, chậm rãi hỏi.
- Ta cũng không biết, có đôi khi ta sẽ làm những chuyện rất khó hiểu, ví dụ như giá trị của chiếc mặt nạ này, khẳng định vượt qua những xương cốt kia.
- Được rồi, mặt nạ thì ta nhận, những thứ này cho ngươi.
Sarin lấy ra mấy khối xương cốt dài nửa thước từ trong Thứ Nguyên Thạch, giao cho Balagana. Những xương cốt này đủ để tu bổ những bộ phận trọng yểu nhất của hắn, so với khôi phục tự nhiên thì có hiệu quả nhanh hơn nhiều.
- Cảm ơn.
Balagana cầm lấy xương cốt, nhanh như chớp chạy về phía sau khoang thuyền, chỉ có ở nơi đó, hắn mới có thể không quấy rầy người khác, đồng thời khôi phục bản thể. Trên thuyền này thì không gian quá nhỏ.
Sarin lắc đầu, cầm mặt nạ trong tay dán lên trên mặt một chút, không nghĩ tới mặt nạ đột nhiên dính lên trên mặt hắn, dường như là mọc lên từ đó vậy. Sarin hoảng sợ. Lập tức hắn phát hiện ra, mặt nạ cũng không có động tác gì khác, hắn chỉ cần lấy tay nạy một cái, là có thể gỡ mặt nạ từ trên mặt xuống.
Sarin tỉnh táo lại, xuyên thấu qua tinh thể màu đen trên mặt nạ, hắn thấy được một màn rất kỳ dị. Hết thảy chung quanh dường như đều thay đổi bộ dáng. Rõ ràng vẫn đang ở trong Thuyền luyện kim, nhưng chất liệu của Thuyền luyện kim dường như biển thành trong suốt. Nói như vậy cũng không chính xác, Sarin chỉ như có thể nhìn thấu hết thảy, bao gồm ma pháp trận bên trong Thuyền luyện kim, ma pháp phù văn ở trong vách của vỏ ngoài, còn có cả quỹ tích vận hành của năng lượng trong đó nữa.
Trước đây hắn mà muốn phân tích ra những quỹ tích vận hành của năng lượng này, đồng thời tiến hành đoán trước, thì cần phải gia tốc tính toán, sử dụng năng lực đến từ trong sợi dây chuyền của nữ thần thì mới làm được, hiện tại hắn lại thấy được những quỹ tích vận hành của năng lượng này một cách vô cùng rõ ràng, hơn nữa mặt nạ dường như đang trợ giúp hắn giải toán vậy. Chung quanh toàn ngập các loại năng lượng, nhưng mỗi một loại năng lượng, Sarin đều có thể phán đoán chuẩn xác được bước tiếp theo chúng sẽ vận hành như thế nào.
Thứ này có thể không phải là thần khí, nhưng giá trị sẽ tuyệt đối vượt qua thần khí, ít nhất đối với Sarin vào lúc hiện tại thì là như vậy. Hắn muốn vận dụng Figaro ma pháp công thức vào trong chiến đấu, nhưng áp lực lên thân thể là quá lớn, hơn nữa không thể đối phó với địch nhân có cấp bậc cao hơn so với hắn được. Chiếc mặt nạ này đã trực tiếp giúp Sarin tiến hành phân tích, Sarin có thể xác định, hiện tại hắn có thể sử dụng ma pháp giống như lão sư của Lex, phá hỏng công kích của địch nhân.
Sarin tiện tay phóng ra một cái băng đạn, sau đó chuyển hóa băng đạn thành hỏa cầu, hỏa cầu phi hành ở không trung bị Sarin nắm được quy luật vận hành, sau đó hắn phóng ra một quả băng trùy.
Băng trùy có tốc độ vượt qua hỏa cầu, hết thảy điều này đều hoàn thành trong vòng không đến một giây. Khi băng trùy đuổi theo hỏa cầu, chuẩn xác chạm vào điểm yếu nhất của hỏa cầu, thịch một tiếng, hỏa cầu tan vỡ.
Hỏa cầu này của Sarin đã có uy lực bàng với ma pháp trung cấp, mà Băng Trùy Thuật ở trong tay hắn, trình độ tiến hóa chỉ là cấp hai. Một cái ma pháp cấp hai, vậy mà lại phá hủy được ma pháp ít nhất là cấp bốn!
Sarin mừng rỡ, hiện tại hắn đối mặt với ma pháp tập trung của địch nhân, vốn chỉ có thể dùng Thủy Văn Thuẫn cứng rắn chống lại, tuy ràng hắn cũng có năng lực tính toán, có thể dùng vị trí cứng rắn nhất của Thủy Văn Thuẫn đi ngăn cản công kích của địch nhân, nhưng dù sao Thủy Văn Thuẫn cũng là một cái ma pháp cấp bốn, tiêu hao rất lớn. Mà Băng Trùy Thuật chỉ là một cái ma pháp cấp hai, tiêu hao nhỏ hơn gấp cả trăm lần.
Đối với Ma pháp sư mà nói, khống chế tiêu hao của Ma huyền là thập phần trọng yếu. Hơn nữa Sarin có Thanh Đồng Ma pháp thư, trong khi chiến đấu, nếu địch nhân không phải là cấp bậc Ma đạo sĩ, hắn thậm chí có thể dùng Thanh đồng Ma pháp thư đi giải quyết chiến đấu, căn bản không cần tiêu hao một chút ít Ma huyền nào, cũng không cần phải lăng phí quyển trục.
Nếu Bạch ngân Ma pháp thư ở trong tay, Sarin có tin tưởng đối mặt với một Ma pháp sư cấp sáu.
Ma pháp trang bị cường đại như vậy, vậy mà minh lại chỉ dùng mấy mảnh xương cốt thì đã đổi lấy! Tuy ràng những xương cốt kia rất đáng giá, nhưng so sánh với một kiện ma pháp trang bị siêu cường mà nói, đây căn bản không phải là đồng giá trao đổi a!
Cảm giác hạnh phúc thình lình đến, khiến cho Sarin có chút mơ hồ. Tất cả các trang bị mà trước kia hắn đạt được, thì đều cần không ngừng nghiên cứu, thậm chí sau khi cố gắng mà vẫn không thể hoàn toàn phát huy ra tác dụng, nhưng chiếc mặt nạ này là thứ hắn cầm vào lần đầu tiên, mà đã có thể sử dụng được, hơn nữa còn có thể phát huy ra sức chiến đấu lớn nhất của hắn.
Sarin không khống chế được tâm tình của mình, bắt đầu diễn luyện ma pháp trong khoang thuyền. Một đám ma pháp trung cấp được hắn thi triển ra, sau đó dùng Băng Trùy Thuật đi phá giải. Ưu điểm của Băng Trùy Thuật chính là tốc độ, bởi vì không thể tiến hành tập trung, nên thứ này gần như là ma pháp có tốc độ nhanh nhất dưới cấp bảy.
Hiện tại Sarin có thể dự phán hướng đi của nguyên tố năng lượng, Băng Trùy Thuật thi triển ra thì gần như là mọi việc đều thuận lợi. Nếu trải qua huấn luyện khắc khổ, hoàn toàn có thể sử dụng ở trong thực chiến.
Tập luyện cường độ cao trong thời gian mười phút, Sarin cảm giác minh như đang say xe, lúc này hắn mới phát hiện ra, tinh thần lực vô tình đã tiêu hao hơn phân nửa. Hàn Lập tức tháo mặt nạ xuống, thở phào một cái. Công hiệu của mặt nạ này quả nhiên là rất lớn, chỉ là yêu cầu đối với tinh thần lực cũng quá cao một chút. Nếu là Ma pháp sư cấp năm khác sử dụng, chỉ sợ ngay cả nửa phút thì cũng không duy trì được, sẽ bị hút khô toàn bộ tinh thần lực.
Nửa phút sao? Không, nhiều nhất là ba giây, Ma pháp sư đội mặt nạ này sẽ bị biến thành ngu ngốc.
Balagana, tên hỗn đản nhà ngươi này!
← Ch. 195 | Ch. 197 → |