← Ch.209 | Ch.211 → |
Mỗi ngày đều có người phụ trách dọn dẹp quảng trường, Sarin đứng trên bậc thang thần điện, nhìn 500 binh lính tập kết dưới quảng trường, trong lòng cảm thán
- vẫn còn quá ít mà!
Nhìn qua mỗi khuôn mặt, Sarin thấy được Conan mà mình quen biết, hắn thống lĩnh 200 người dã man lẳng lặng đứng cạnh chiến mã khô lâu, nhìn lên Sarin trên bậc thang.
Người dã man không phải không có trật tự, chỉ là bọn họ bị áp bức lâu lắm, lưu lạc khắp nơi, không có cơ hội thành lập văn minh của mình. Các đế quốc trên đại lục chinh phạt lẫn nhau, chán ngán loại tiêu hao này, rõt cuộc duy trì cân bằng gần ngàn năm, còn người dã man lại không có chỗ tốt gì từ trong cân bằng này.
Bọn họ không có quốc gia của mình, không có quê hương. Ngoại trừ những truyền thuyết truyền miệng từ xa xưa, người dã man không còn tri thức khác, bọn họ cũng không có hệ thống chữ viết.
Trên người Conan khoác áo giáp dày gấp đôi người thường, là do Sarin chuyên chế tạo riêng cho họ. Bộ áo giáp này dùng tài liệu rùa vỏ vàng, hết sức chắc chắn. Áo giáp của Conan lắp ráp thêm giáp quần, lúc cưỡi ngựa có thể ngăn cản hữu hiệu thương tổn từ bộ binh. Bên hông chiến mã khô lâu của hắn có treo vũ khí rất lớn, một cây phủ kích dài hơn 2m, một cái khiên sắt hình tam giác thật lớn.
Ngọn lửa linh hồn màu đỏ trong hốc mắt chiến mã khô lâu bùng lên, chút trọng lượng này không có gì lớn đối với vong linh. Nó rất thành thật, sau khi bị Quân vương triệu hồi ra, liền phân phối cho Ma pháp sư trên bậc thang. Trí tuệ của nó không cao, chỉ có thể cảm giác rõ ràng Ma pháp sư kia có thể dễ dàng xóa sổ nó, làm cho linh hồn của nó không thể trốn về vị diện vong linh.
Tất cả sinh vật vong linh bị Quân vương triệu hồi ra đều có loại cảm giác này, điều này làm cho chúng nó đối mặt với pháp sư đều trong lòng run lên, không dám làm trái lệnh.
Tay trái của Sarin đã khôi phục một nửa, vẫn đeo bao tay ma pháp, hắn có thói quen co duỗi ngón tay trái, cảm giác được sinh mệnh bên trong bắt đầu khôi phục, đã có thể thi triển thần thuật của nữ thần.
Có cánh tay này, hắn có thể tạo ra lực sát thương chân chính đối với vong linh, cho nên Sarin rất yên tâm để cho ba Quân vương triệu hồi sinh vật giúp mình chiến đấu. Vong linh sẽ phục tùng kẻ mạnh, đối với những sinh vật này, mình có năng lực nắm giữ sống chết của chúng, tự nhiên không dám phản bội.
Hai chiếc chiến xa ma pháp dài hơn 6m, bề ngoài hết sức xa hoa. Sarin đã dùng ma pháp che dấu trang sức lóa mắt ở mặt ngoài, nhưng từ chất liệu vẫn khiến hai chiếc xe này chói mắt, rất dễ trở thành mục tiêu của kẻ địch trên chiến trường.
Christian cùng Daniel chia nhau đứng bên cạnh hai chiếc xe ngựa, bên cạnh bọn họ đều có 4 pháp sư cấp ba. Vong linh bị triệu hồi đến đại lục Myers, cũng cần phải ăn, thức ăn của vong linh là hấp thu năng lượng từ vị diện vong linh. Không có Daniel, những chiến mã vong linh này lâu dần sẽ bị suy yếu.
Hoặc là cung cấp không gian khế ước cho chúng cũng được, nhưng mà trên 500 chiến mã khô lâu, Sarin cũng không bỏ ra nhiều Lục u linh như vậy. Hắn lấy được Lục u linh ở Hỗn Loạn Chiểu Trạch cũng không nhiều, phần lớn giao cho Dực khô lâu sử dụng.
- Gridone!
Sarin gọi.
-Có!
Gridone khoác áo giáp, bước ra một bước từ trong binh lính.
- Lần này xuôi nam, có chiến sự sẽ do ngươi phụ trách. Gặp được quận vương Lex, cho Daniel phụ trách tiếp xúc. Bên trong Phoenix cũng không yên ổn, nếu gặp phải kẻ quấy rầy, ngươi sẽ xử lý thế nào?
- Không dây dưa, cố gắng sớm đến biên cảnh tây nam Phoenix.
- Tốt lắm, ngươi nhớ kỹ là được. Nếu xảy ra chuyện, không gặp được đội ngũ quận vương Lex, ngươi phải về gấp nội trong 5 tháng.
- Rõ.
Tay Gridone ấn bội dao, lớn tiếng trả lời, vào lúc này hắn mới cảm thấy đời người có chút lý thú. vốn làm hải tặc, không có chút uy phong, trốn tránh đuổi bắt khắp nơi, ở trên biển cũng sợ gặp phải chiến hạm Luyện Kim Thành. Hiện giờ đi theo Sarin. hắn có thể thống lĩnh quân đội 500 người.
- Daniel! Christian! Các ngươi bảo trọng.
Sarin không nói nhiều với hai Ma pháp sư này, sau đó nhấc tay phóng ra một đoàn ánh sáng xanh đậm, nhập vào trong thân thể mỗi binh sĩ.
Thanh minh thuật hệ thủy, một cái ma pháp cấp một ít được quan tâm, cũng không có hiệu quả trị liệu tốt, chỉ dùng để nâng cao tố chất thân thể toàn diện. Sarin tìm ra học tập ma pháp này, là vì nó tiêu hao rất ít Ma huyền.
Sarin biết mình không am hiểu diễn thuyết, nhưng mà đây là thủ đoạn hắn tham khảo từ Giáo đình. Lúc Giáo đình tổ chức tín đồ, phần lớn đều sẽ phân phát nước thánh.
Chỗ tốt của nước thánh đối với thân thể là tạm thời, từ lâu dài thì không bằng ma pháp hệ thủy. Sarin dùng ma pháp hệ thủy tiễn đưa binh lính, dụng ý lại không có gì khác biệt.
Cái này cũng là hết cách, bảo Sarin đứng trước mặt đám đông dõng dạc diễn thuyết, hắn còn chưa có năng lực này. Nhưng mà chưa chắc phải dùng lời nói cổ vũ người khác, Sarin chỉ dùng một cái ma pháp cấp một đơn giản, thủ đoạn lưu loát, tự nhiên làm cho binh lính sinh lòng kính sợ.
Kỳ thật ngay cả pháp sư đảo Sigure cũng rất kinh ngạc, Sarin chỉ thi triển ma pháp cấp một, cho dù ma pháp này không yêu cầu Ma huyền quá cao, nhưng mà Sarin thi triển với 500 người cùng lúc, còn phải né qua chiến mã khô lâu, trong tay phải chuẩn bị bao nhiêu lượt ma pháp mới làm được!
Ngay cả Christian cũng biết, chính hắn tuyệt đối không làm được điều này. Làm phép với mười mấy người đã là cực hạn của hắn, còn một mình Sarin đối mặt 500 người, sử dụng ma pháp bình thản như thế, quả thật vượt qua cả Ma đạo sĩ.
Đội ngũ rời quảng trường, Sarin nhìn theo đoàn quân đội đầu tiên chân chính do mình tạo ra, hắn mệt mỏi thở ra một hơi. Tieta ở cạnh đỡ hắn, Sarin cười nói:
- Không sao, chỉ hơi mệt mỏi thôi.
Một cái Thanh minh thuật tối đa thi triển cùng lúc cho 12 người, Sarin đối mặt 500 người, phải tích lũy hơn 40 cái ma pháp cấp một. Tuy rằng Thanh minh thuật không thể nổ tung, nhưng mà cũng là khảo nghiệm nghiêm khắc đối với tinh thần lực của Sarin.
Lúc này Sarin có chút bội phục đám thần côn Giáo đình, người ta làm chuyện này quanh năm suốt tháng đấy.
- Chủ nhân, quay về thôi.
Nerys ở sau thúc giục, nàng không có hứng thú với tiễn biệt. Nhưng mà người bên cạnh Sarin đều tới, nàng không muốn ở một mình trong thần điện.
Zola cũng không có cảm giác gì, hắn đã quen với lễ nghi phiền phức cung đình Vân Lưu rắc rõi, lần này Sarin đã làm dứt khoát gọn gàng.
Sarin nhìn người sau lưng, còn có mười mấy pháp sư đảo Sigure. Zola. bốn kiếm sĩ ma thú, hai hộ vệ tư nhân của Tieta, còn có một tiểu đội võ trang hạng nặng 20 người.
Hộ vệ tư nhân của Tieta là hai người Caucasus trẻ tuổi, hai người kia mặc áo giáp Caucasus. vẫn đi theo Tieta, điều này làm cho Sarin hơi không vui. Nhưng mà cái này là bởi người Caucasus lo lắng cho an toàn của tế ti, mình cũng không thể từ chối. Tuy rằng hai chiến sĩ Caucasus này không tu luyện kiếm khí gì, sức chiến đấu cũng không kém gì bốn kiếm sĩ ma thú của mình.
- Ta muốn ra ngoài một chút, các người làm việc đi.
- Ta cũng đi.
Tieta cùng Nerys cùng lúc nói.
- Ừ! Được rồi.
Sarin không từ chối, có hai người ở bên cạnh, hắn cũng thấy an toàn hơn. Nhưng mà hai cái bóng đèn sau lưng Tieta không rời một tấc, làm cho Sarin thật bất đắc dĩ. Cũng may đến tối thì hai người kia sẽ không theo Tieta, bằng không
Sarin chẳng có cơ hội để mà thân thiết với Tieta.
Sarin đi bộ, nhắm về hướng đông. Hắn không thi triển ma pháp gì, mấy người đi 1 giờ mới đến hải cảng. Ven đường Sarin quan sát tiến triển xây dựng thành thị, khô lâu rõ ràng không làm công tác cẩn thận được, khắp nơi là đất nền làm sẵn, trải đường xong, nhưng mà không có bao nhiêu phòng ở, ven đường toàn là cây to lưu lại từ rừng rậm ban đầu.
Lúc đi ngang qua phủ đệ Aini, Sarin nhìn thấy cửa mở rộng, bên trong không một bóng người. Toàn bộ thành thị lạnh tanh, không biết khi nào mới có thể náo nhiệt được.
Bến cảng có binh lính tuần tra, nhìn thấy Sarin đều hành lễ chào. Ngoại trừ binh lính, trên bến tàu chỉ còn lại con rõi dọn tuyết, cùng với một ma pháp học đồ.
Sarin nhìn xung quanh, đột nhiên chỉ vào một chỗ trống, nói:
- Ta muốn xây dựng cửa hàng ở chỗ này, chuyên bán ra thứ độc hữu của chúng ta.
- Độc hữu? Chủ nhân, không phải ngài muốn vứt bỏ Aini cùng Helene chứ?
Nerys nhạy cảm ngửi được mùi quỷ dị, Sarin chưa từng nói chuyện không giữ lời, nhưng mà thứ độc đáo của hắn chính là săn bắn từ Biển đóng băng ra. về sau khu vực săn bắn sẽ mở ra cho Aini cùng Helene, Sarin chỉ lấy phí qua đường của họ.
- Sao thế được? Nerys, làm người phải giữ chữ tín. Nhưng mà nhường ra lợi ích lớn nhất, ta cảm thấy không thể để cho cả hai người bọn họ đều bán ra mấy thứ kia. Hiện giờ ta nghĩ, thành thị này phải có thứ gì đó thu hút các thương nhân trên đại lục. Ma thú biển sâu hiển nhiên là lựa chọn tốt nhất.
- Chủ nhân, nếu hai người bọn họ không đồng ý thì sao?
- Không đồng ý? Vậy thì họ phải đủ thuyền mới được, chờ toàn bộ lực lượng đảo Sigure đến đây, không có ta, bọn họ còn có thể kiếm được tiền hay sao?
Ánh mắt Nerys đảo một vòng, nói:
- Nhưng mà chủ nhân, Aini là bằng hữu của ngài mà, ngài làm như thế...
- Aini là bằng hữu của ta, cho nên rắc rõi chỉ còn một mình Helene. Nerys, gần đây ngươi không có đi tìm cô ta chứ?
Nerys lắc đầu, từ sau khi xảy ra chuyện trên thuyền, nàng đã mất đi hứng thú với Helene, nàng phát hiện nữ nhân này không thể sinh ra ảnh hưởng gì tới Sarin.
- Ừ! về sau tòa thành thị này gọi là thành Mesterlin, còn cửa hàng này? Bớt chuyện đi, cứ gọi là cửa hàng Mesterlin. Tất cả vật phẩm lấy được từ Biển đóng băng đều bán ra ở cửa hàng Mesterlin. Vị trí này là chỗ tốt nhất gần bến tàu, người khác muốn cạnh tranh cũng không giành hơn ta được.
Sarin nói xong, ngẩng đầu nhìn Bạch thạch sơn cao ngất bên trái, thầm nghĩ: về sau nếu chỗ này xây dựng theo phương thức của mình, sẽ có không ít gián điệp, có lẽ phải nghĩ cách bảo vệ tòa pháo ma pháp kia. Dựa vào Truman là không thể nào bảo vệ được trụ pháo ma pháp, nhưng mà mình không thể cho Đại ma pháp sư đóng ở chỗ đó quanh năm được.
Đủ thứ chuyện lộn xộn này làm người ta phiền lòng, ai có thể làm thay mình những chuyện này, có thể làm mình yên tâm được? Để cho Lex làm là không được, quan hệ giữa mình với Lex có gần gũi, nhưng cũng là người ngoài đối với thuộc hạ của Lex.
Sarin nhíu chặt mày, trời đã lại rơi tuyết, nhưng mà ngày giá rét đã qua, hiện giờ tuyết mịn hơn nhiều, không còn là từng mảng từng mảng lớn nữa.
- Đại nhân, ngài nhìn kia!
Một binh sĩ chỉ vào mặt biển đóng băng, trên biển có người đang đi tới, bước đi tập tễnh dường như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào. Sarin vui vẻ, thành thị của mình vẫn có sức hút mà, mới xây dựng không lâu liền có người đến, không biết người này làm gì.
Hắn gật đầu, năm binh lính lập tức đi xuống bến tàu, chạy về phía người ở trên mặt biển.
Zen nào các bạn:
[charge=10]
Băng Lãnh Thị Giác của Sarin có thể nhìn được từ khoảng cách cực xa, những binh lính này chỉ có thể thấy người, Sarin lại nhìn rõ ràng. Năm binh lính đi ra đều là người của hai quý tộc tới nương tựa Sarin, bọn họ còn chưa được đi vào bộ phận trung tâm thành thị, chỉ có thể tuần tra ở vòng ngoài.
Sức chiến đấu của tư binh quý tộc này cũng không tệ lắm, chỉ là độ trung thành kém hơn. Trong lòng Sarin hiểu rõ, dù mình là Ma pháp sư có lực uy hiếp, cũng không thể để những binh lính này hoàn toàn nghe theo mình điều khiển. Nhưng mà chỉ cần hai quý tộc quy hàng kia không bỏ đi, những binh lính này sẽ làm việc cho mình không có một câu oán hận, thậm chí không cần Sarin tăng thêm thù lao gì.
Năm binh lính này rất có kinh nghiệm, cho dù người kia lắc lư lảo đảo, năm người này cũng không khinh thường. Hai người đi trước, ba người đi sau, ba người ở sau đặt tay lên kiếm, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Binh lính còn cách người kia 4-5m, người kia đột nhiên ngã xuống mặt băng. Hai binh lính ở trước vẫn lạnh lùng, không xông lên giúp đờ, mà ngừng lại nhìn nhau, rút bội kiếm ra.
Hai người đi sang hai bên, để binh lính ở sau đứng nhìn. Hành động như vậy, nếu người ngã xuống là ngụy trang, sợ là cũng sẽ mắc mưu. Chỉ tạm ngừng đơn giản cũng nhìn ra được những binh lính này phối hợp thành thạo, còn có kinh nghiệm phong phú. Sarin nhìn thấy, cũng có phần hâm mộ. Các quý tộc đầu tư rất nhiều tâm huyết vào tư binh, nhiệt tình hơn cả đế quốc đối đãi quân chính quy. Mỗi quý tộc đều có nghĩa vụ nuôi binh cho đế quốc, nhưng trên thực tế, mọi người vẫn tự tích tụ lực lượng của mình.
Binh lính mặt sau đến gần người ngã xuống, nhấc chân đá một cái. Sarin nhíu mày, nhưng mà cũng chỉ đứng nhìn từ xa, không ngăn cản. Binh lính kia đá một cái cũng không nặng, nhưng mà vị trí đá là dưới sườn người nằm trên băng, chỉ cần đá chính xác, đối phương sẽ đau thấu, nếu người kia là ngụy trang, mặc kệ thế nào cũng không ngụy trang nổi nữa.
Bởi vì một cú đá này đủ nặng, tuyệt đối có thể đá người trọng thương, giày dưới chân binh lính còn có bao sắt nữal.
- A...
Người ngã xuống bị binh lính đá một cái, phát ra tiếng rên đau đớn, nằm run lên, nhưng không đứng dậy.
Binh lính đá hắn mới tránh ra, cho hai người cuối cùng nâng hắn dậy.
- Chủ nhân, người này có vẻ là gian tế, không bằng cho ta dùng hình?
Gần đây tuy rằng Nerys cùng Dực khô lâu lén lút vụng trộm làm việc, vẫn còn có chút ngứa tay, nhìn thấy người kia cổ quái, có ý muốn tự mình ra tay.
Trong tay Sarin không có người thích hợp tra tấn, Daniel bị phái đi đón Lex. Aini, Sarin lại không thể tùy tiện sai khiến, dù sao chuyện thẩm vấn thường do người hầu đi làm.
Cho dù Nerys không dùng thủ đoạn ác ma, cũng có vô vàn biện pháp moi miệng kẻ địch ra.
- Không đúng, ta thấy người này rất quen.
Trong lòng Sarin chợt động, trên mặt người nằm dưới băng có vết sẹo rõ ràng, hắn chợt phát hiện vết sẹo này là còn mới. Mà khuôn mặt người này, rõ ràng là kiếm sĩ đi ra từ đảo Sigure.
- Mau dẫn tới đây. Không, đưa vào trong.
Sarin chỉ vào thành lũy cách đó không xa, nơi đó là kiến trúc phòng ngự của hải cảng, bản thân nó có tác dụng như tháp tên, chẳng qua khổng lồ hơn, toàn bộ xây bằng đá trắng, rất là chắc chắn, tầng dưới còn có thể giấu quân.
Binh lính bên ngoài nghe mệnh lệnh của Sarin, tay chân nhanh nhẹn ghép mấy tấm khiên gỗ, buộc cán thương làm thành chiếc cáng, đặt người lên đó, nâng tới thành lũy mà Sarin đã chỉ.
Sarin đến dưới thành lũy, dọn dẹp một căn phòng đưa người vào, hắn lập tức dùng Xuân Lâm thuật trị liệu, sau đó mới cho binh lính đổ cho người này một ly nước chữa trị.
Binh lính kia đá một cái vốn rất nhẹ, người này chẳng qua đã bị thương từ trước, lại đói khổ lạnh cho nên mới té xuống không dậy nổi. Sarin sử dụng thủ đoạn trị liệu, người này khôi phục chút tinh thần, lập tức xoay người đứng lên, xuống giường hành lễ với Sarin.
- Sarin đại nhân.
- Ngươi nhận ra ta?
Tieta cùng Nerys đều đứng sau lưng, Sarin không sợ kiếm sĩ trung cấp này làm khó dễ. Hơn nữa hắn nhìn khuôn mặt người này hơi quen, có lẽ thuộc nhóm người Lex dẫn đi, chỉ là không rõ vì sao hắn lại tới từ trên biển.
- Sarin đại nhân, thành Lian đã xảy ra chuyện.
Sarin gật đầu, cũng không kinh ngạc, 300 chiếc chiến hạm vây công, thành Lian không có chuyện mới là lạ.
- Ngươi là người trên đảo Sigure? vết thương trên mặt là sao vậy?
Sarin nhìn vết sẹo dữ tợn trên mặt người này, còn có một chút màu tươi mới, rõ ràng là bị thương không lâu, dùng dược phẩm ma pháp trị liệu, nhưng mà cấp bậc dược phẩm thấp, không thể xóa mất vết sẹo. Đối với binh lính, có thể sống sót là tốt rồi, thông thường không có ai để ý vết sẹo cái gì.
- Sarin đại nhân, chúng ta đi theo quận chúa Lex đến thành Lian, coi như thuận lợi. Thành chủ thành Lian cho phép chiến hạm của chúng ta cập bến ở hải càng. Quận chúa nói chúng ta chờ ngài ấy ở thành Lian, hẹn trước ba tháng sẽ phái đến, sau đó đi thuyền về nơi này.
- Lex còn có mệnh lệnh gì với các ngươi?
- Quận chúa bảo chúng ta ra biển mỗi tuần một lần, vẽ hải đồ ở gần đó.
Sarin thầm nghĩ quả thế, Lex không cho chiến hạm trở về, thừa cơ thăm dò vùng biển đông bắc đế quốc một phen. Tuy rằng toàn bộ đông bắc chỉ có một cảng lớn là thành Lian, nhưng mà còn có mấy chục cái thành thị cảng nhỏ, chỉ có thể chứa được thuyền 5 Om trở xuống, thuyền lớn như thế không thể cập bờ.
Kiếm sĩ đảo Sigure tiếp tục nói, Sarin từ từ hiểu được chuyện xảy ra ở thành Lian.
Quân tiên phong liên quân các nước biển đông từ một tháng trước đã tới thành Lian, tuy rằng thành Lian không bằng Luyện Kim Thành, cũng có mấy chiếm hạm khổng lồ, những chiến hạm này có một phần ba tuần tra ngoài biển, hai phần ba bảo vệ cảng. Nói tới tuy rằng chiến hạm đốt tiền, nhưng mà những thành nhỏ trong phạm vi ngàn dặm xung quanh sẽ đưa tiền cho thành chủ thành Lian, bảo hộ thuyền đánh cá thuyền buôn của bọn họ không bị hải tặc quấy rầy.
Cho nên phần lớn binh lực thành Lian đều ở trên biển, phòng ngự đất liền rất
Lúc tiên phong quân viễn chinh đến, không né được la bàn ma pháp của chiến hạm rà soát, hai bên kịch chiến. Lúc đó chiến hạm thành Lian có ưu thế tính năng, số lượng tiên phong kẻ địch lại ít, hai bên đều có tổn thất. Nhưng mà khi bắt được tù binh tra hỏi, biết được kẻ địch còn có hạm đội quy mô khổng lồ, thành chủ thành Lian làm ra quyết định sai lầm: hắn cho tất cả chiến hạm rút lui về cảng, muốn dùng pháo đài gần cảng chống địch.
Chiến hạm đảo Sigure không chịu nghe lệnh, bọn họ ở ngoài biển lâu dài, biết rõ nếu không cho chiến hạm ra biển, nhất định sẽ bị đánh chìm toàn bộ ở ta cảng.
Pháo đài đối phó số ít chiến hạm còn được, nhưng mà khi hơn trăm chiến hạm, pháo đá ma pháp bắn đá không kịp, nhất định sẽ bị kẻ địch áp chế. Máy bắn đá trên chiến hạm không phải trang trí, pháo đài là mục tiêu cố định, chắc chắn sẽ bị công kích dày đặc của kẻ địch phá hủy.
Nhưng mà thành chủ thành Lian mạnh mẽ tước vũ khí người đảo Sigure, Lex vốn không để lại nhiều người, điều khiển chiến hạm cũng có chút miễn cường, những kiếm sĩ này đánh không lại thân binh của thành chủ, đành phải bỏ thuyền.
Cũng may thành chủ thành Lian cũng không nhốt những binh lính không nghe lời này, hai Ma pháp sư cấp ba ở trên thuyền nghiên cứu một chút, cảm thấy ở lại thành Lian nhất định không có kết cục tốt, số lượng chiến hạm đối phương quá khủng bố, ở gần thành Lian không có lãnh địa quý tộc lớn, khả năng được hỗ trợ là rất nhỏ. Cho dù thành Sand Rock chịu phái binh, chờ quân đội thành Sand Rock đến đây, thành Lian đã sớm là đống gạch vụn.
Hơn trăm người này rời bỏ chiến hạm, lén rời thành Lian đi Phoenix, định trở về thành thị Sarin xây dựng bằng đường bộ.
Chỉ là lúc này Phoenix đã rơi vào chiến tranh, quân đội Tần nhân thành Guderian xâm nhập muốn khống chế Phoenix. Quý tộc Phoenix tổ chức phản kháng, hơn trăm người này đâm đầu vào, lập tức bị cuốn vào chiến đấu.
- Ngươi nói là hai vị pháp sư tử trận?
Sarin vốn đang mỉm cười, nhưng nghe được tin này, lập tức trở nên lạnh băng, âm trầm nhỏ nước. Tuy rằng khuôn mặt của hắn rất trẻ tuổi, nhưng mà trải qua nhiều năm lịch lăm, đã có khí độ của đại nhân vật. Hắn vừa biến sắc, kiếm sĩ đảo Sigure lập tức quỳ xuống.
- Đại nhân, là ta bảo vệ bất lực, xin ngài xử lý.
Sarin sửng sốt, liền nói:
- Không liên quan đến ngươi, ta hỏi ngươi lần nữa, hai vị pháp sư chết trong tay quân đội Tần nhân đế quốc?
- Đúng vậy, đại nhân, bọn họ có một Ma pháp sư cấp sáu, biết bay, chúng ta chia làm nhiều đoàn tản ra, ta may mắn trốn ra được, pháp sư đi cùng ta đã chết trước tiên. Đã không thể thông qua Phoenix, rất nhiều thôn làng bị hủy diệt, quý tộc co đầu rút cổ trong thành thị không dám ra ứng chiến, căn bản không có đường. Ta chỉ có thể trốn ra biển, bờ biển đều bị đóng băng, không có người trên biển, ta...
- Ngươi làm không tệ.
Sarin trấn an binh lính này, trong lòng nổi giận không thể nói hết. Pháp sư của mình nhất định thông báo rõ lai lịch, nhưng mà vẫn bị kẻ địch giết, quân đội thành Guderian thật đúng là không coi ai ra gì, không để Luyện Kim Thành trong mắt, cũng không để quận chúa Lex trong mắt.
Những pháp sư này trở về sẽ trở thành tùy tùng của mình, nhưng mà người của mình lại bị giết không duyên cớ như thế!
Vốn bởi vì chuyện Canak Đại đế, Sarin còn có chút hảo cảm với Tần nhân đế quốc, nhưng xảy ra chuyện này, trong lòng Sarin đã sinh ra oán hận.
Số lượng quân đội thành Guderian không ít, mình tới cửa đòi công lý? Dường như không thể được. Nhưng mà các ngươi muốn chiếm lấy Phoenix, phải hỏi ta có đồng ý hay không.
Bản thân Sarin không thích đi tranh giành quyền lực thế tục gì, nhưng mà thủ hạ của hắn bị giết, không phải là chuyện nhỏ đối với hắn. Nếu hắn không làm gì, còn ai muốn đi theo hắn nữa?
Nhưng mà tình huống thật không ổn, hơn phân nửa lãnh thổ Phoenix đã bị chiếm, Tần nhân đế quốc không ngừng phái binh cuồn cuộn tiến vào Phoenix, hiện giờ đã không chỉ có một phía thành Guderian là kẻ xâm nhập nữa.
← Ch. 209 | Ch. 211 → |