← Ch.225 | Ch.227 → |
Sắc mặt Lex dần dần thả lỏng, nàng nhìn Sarin nói:
- Nerys bị người ta khi dễ, cậu cũng không nổi giận?
Sarin thật là bất đắc dĩ, hắn còn không thể nói cho Lex thân phận của Nerys. Cái này không có liên quan tới tín nhiệm, trên thực tế là Nerys đưa tính mạng dựa vào mình, một khi tiết lộ thân phận, sợ rằng tất cả Ma pháp sư trên đại lục đều sẽ sinh ra hứng thú với nàng.
- Lex, cô đừng nghe Nerys, Zola không có lá gan này đâu.
Đột nhiên Tieta lên tiếng.
Nerys hung tợn trừng Tieta, nhưng không có động tác khác nữa. Lex kinh ngạc, ngây ra một hồi, đột nhiên cảm giác người bên cạnh Sarin đều có vẻ kỳ quái, mình cũng không nhìn thấu.
Không khí trở nên xấu hổ, Sarin đành phải tập trung lực chú ý vào hoàn cảnh xung quanh, không nói chuyện với Lex nữa. Nơi này là con đường cũ xưa, xây dựng bằng kiểu cách Vân Lưu, tuy rằng chí là đường núi đất, nhưng mà đã trải qua hơn 1000 năm, trên đường đất vẫn không có một ngọn cỏ, hai bên có cây cao to, hoàn cảnh này rất thích hợp cho đạo tặc đánh cướp.
Phía bắc Titans công quốc ít sông ngòi, nhiều đồi núi, khoảng cách giữa các thành thị đều rất ngắn, khắp nơi là thành lũy nhỏ ở nông thôn, rất đông quý tộc cấp thấp.
Mấy trăm thôn Bordeaux phần lớn đều là quý tộc, những tiểu quý tộc này rất giàu có, nuôi nổi tư binh, theo lý thuyết không thể có không gian cho đạo tặc sinh
Titans xử lý đạo tặc tàn nhẫn hơn Tần nhân nhiều, đạo tặc bị bắt thì cơ bản định tội xong, sẽ bị ném cho ma thú ăn. Chỉ sợ đoàn đạo tặc kia còn có cấu kết với quý
Khi đoàn người mình xuyên qua Phoenix cũng không khiến ai chú ý, thay ngựa ở Kya Loulan, hẳn là không có người biết thân phận của Lex. Chỉ cần không phải âm mưu nhắm vào Lex, sẽ không quá phiền phức, có lẽ đây là hành động đột xuất của những tiểu quý tộc này, muốn cướp bóc thương nhân.
Sắc trời tối dần, Kiếm Sư đi ngoài xe nhỏ giọng hỏi:
- Điện hạ, tiếp tục đi hay là nghỉ ngơi?
- Có chỗ nghỉ ngơi không?
- 5 dặm phía nam có một tòa thành nhỏ, chủ nhân là Nam tước.
- Gần đây chỉ có một chỗ nghỉ chân này?
Sarin hỏi.
- Titans không cho phép hộ nhà nông tiếp đãi thương nhân, đây là quyền lợi của quý tộc. Đương nhiên, cái này cũng là nơi phát ra một phần thu nhập của quý
Lex giải thích cho Sarin.
- Chúng ta đi thôi.
Sarin đề nghị.
- Khoảng cách đến tòa thành Princess còn không đến một ngày, cho dù thay chiến mã khô lâu, cũng phải nửa ngày, vì sao?
- Đám đạo tặc kia hy vọng chúng ta đi tòa thành, quý tộc nơi này có cấu kết với họ.
- Tòa thành của một Nam tước, quy mô lớn cỡ nào cũng không quá 100 người, chúng ta hoàn toàn có thể giải quyết được.
Lex nhìn Sarin, chờ đợi hắn trả lời.
- Có lẽ Nam tước kia chỉ là bị đẩy ra chịu chết, chính hắn cũng không biết rõ. Nếu thật sự xảy ra chuyện này, tòa thành Princess sẽ phái binh diệt trừ chúng ta, đến lúc đó biện pháp thoát vây duy nhất là thể hiện thân phận của cô.
- Sarin, cậu đã là người hợp tác đủ tư cách rồi.
Lex mỉm cười, Sarin nghĩ tới, nàng cũng nghĩ tới. Đám đạo tặc kia lộ mặt, là vì làm cho đoàn người sợ hãi. Bọn họ không sớm không trễ xuất hiện ở chỗ này, chính là lợi dụng tâm lý, đi vào ở trong tòa thành thì an toàn hơn.
Điều này còn chưa phải xấu nhất, xấu nhất là bản thân tòa thành kia chính là: cạm bẫy, ngươi không thể chạm vào. Một khi chạm vào tòa thành Nam tước, mấy người Lex sẽ lập tức bị vu cáo là đạo tặc, còn là đạo tặc sát hại quý tộc. Đến lúc đó ỉ tự nhiên sẽ có đạo tặc bản địa tới làm chứng, Lex có miệng cũng khó nói.
Liên hoàn kế này nói toạc ra cũng không có gì, nhưng mà nếu chui đầu vào, sẽ khó mà thoát thân được.
- Mọi người vất vả một chút, chúng ta mau đi thôi.
Lex nói với bên ngoài xe. Nàng đến Titans là vì tìm di chỉ thần điện thứ ba, mà không phải tới kiếm chuyện rắc rõi. Nếu không thì bằng thực lực đội ngũ của nàng, chỉ cần không tấn công thành thị, muốn thoát thân là chuyện dễ dàng. Cửa ải Titans đều nằm trên đường tới tòa thành Princess, phòng bị đế quốc Tanggulas.
Còn ở phía đông lại không trực tiếp giáp giới với Tần nhân, Lex có thể trốn trở về bất cứ lúc nào, sẽ không bị đại quân vây kín.
- Nói với mọi người một tiếng, còn gặp được chuyện ban ngày, cứ giết toàn bộ.
Lex nói xong, bắt đầu minh tưởng.
Cảm giác minh tưởng bên trong chiến xa ma pháp không tệ, giống như trở về trong tháp ma pháp. Tuy rằng hiệu quả kém hơn nhiều, nhưng mà cũng tương tự, đó là Ma pháp sư có thể tỉnh lại từ trong minh tưởng bất kỳ lúc nào, gia nhập vào trong chiến đấu.
Ở ngàn thước trên trời cao, một con rõi phi hành theo sát chiến xa ma pháp của Sarin, bay thẳng qua dãy núi màu đỏ. Ở trong hoang dã xa xa, một đám đạo tặc tụ tập, vây quanh một pháp sư áo bào tro.
Pháp sư này hơn 60 tuổi, ma pháp bào màu xám có hai dấu hiệu ma pháp. Thủ lĩnh đạo tặc mặc áo bào dài màu phấn hồng hỏi:
- Pháp sư đại nhân, bọn họ không đi tòa thành Nam tước?
- Không có, bọn họ đi hướng tây, đã qua núi đất đỏ rồi.
- Lá gan của họ thật không nhỏ, vậy mà đi suốt cả đêm?
Thủ lĩnh đạo tặc buồn bực nói, vì lần hành động này, đoàn đạo tặc vận dụng tất cả lực lượng. Nếu không thành công, vậy thì kim tệ đầu tư vào có thể đổ bỏ hết.
- Bọn họ chỉ là quá cẩn thận, Argus, ngươi cũng hiểu.
Pháp sư nhàn nhạt nói, tiện tay phá hủy ma pháp trận trên mặt đất, con rõi phi hành trên bầu trời lập tức quay đầu đổi hướng bay.
Thủ lĩnh đạo tặc đỏ mặt nói:
- Không ngờ họ thông minh như vậy.
Lúc này hắn cũng phát hiện mình làm có chút tùy tiện, nếu đối phương có mang bảo vật, làm sao lơ là như thế được.
- Không sao, phái Thiết kỵ hai mặt ra. Qua núi đất đỏ là bình nguyên, ở trước mặt thiết kỵ, bọn họ sẽ không thể thoát được.
- Pháp sư đại nhân, phải vận dụng Thiết kỵ hai mặt?
Thủ lĩnh đạo tặc có chút không muốn. Thiết kỵ hai mặt là gốc rễ của đoàn đạo tặc, mấy lần quý tộc vây quét, bọn họ đều dựa vào Thiết kỵ hai mặt giải vây.
- Những người này không tiếc sức ngựa chạy tới tòa thành Princess. Với tốc độ của họ, sau hừng đông là có thể đến, ngựa này cũng xong rồi.
- Nếu vậy, xin mời pháp sư đại nhân giúp ta ra lệnh.
Thủ lĩnh đạo tặc không do dự nữa, nếu những người này tiến vào khu vực do tòa thành Princess khống chế, hắn sẽ không thể ra tay được nữa. Tuy rằng tòa thành Princess không còn là vùng đất của đại công, nhưng vẫn lưu lại 1000 thiết kỵ, mặt khác còn có hai kỳ đoàn bộ binh tinh nhuệ, 3000 binh lính, đoàn đạo tặc của hắn tuyệt đối không thể đắc tội được.
Bối cảnh đoàn đạo tặc có lớn cỡ nào, cũng không thể xuống tay với tòa thành Princess. Công kích tòa thành Princess, không chỉ tương đương khiêu khích đại công, còn là khinh miệt hoàng thất Vân Lưu đế quốc. Tuy rằng bọn họ có cấu kết với Vân Lưu, nhưng mà có thứ vẫn không thể đụng vào.
Nghe nói Vân Lưu lại có một vị công chúa phải gả đến Titans, nhất định đất phong ở gần tòa thành Princess, không thể chọc tổ ong vò vẽ này được, ai đụng là chết.
Dường như pháp sư nhìn thấu tâm sự của thủ lĩnh đạo tặc, sắc mặt không đổi: nói:
- Argus, ngươi đã bỏ ra rất nhiều, nếu không xuống tay, ta vẫn sẽ lấy phần của ỉ mình.
- Ta đã hiểu, mời ngài ra lệnh đi.
- Được.
Pháp sư áo bào tro gật đầu, bắt đầu bố trí lại ma pháp trận. Hắn muốn truyền tin tức này cho Thiết kỵ hai mặt mai phục trên đường, phương pháp bình thường là không được. Nếu phái người đi truyền tin, sợ là không thể đuổi kịp đoàn xe kia.
Chiến xa ma pháp vượt qua dãy núi đất đỏ, phía trước đã là bình nguyên, đoàn xe chậm lại, không còn làm ra vẻ vội vàng đi ngay nữa.
- Nghỉ ngơi tại chỗ.
Lex hủy bỏ mệnh lệnh ban đầu, các kiếm sĩ thủ hạ của nàng cũng không thấy kỳ quái. Trên đường hành quân, biến đổi như thế là chuyện quá thường gặp, chủ soái sẽ căn cứ tình huống thực tế mà chỉnh sửa kế hoạch.
Doanh trại nhanh chóng dựng lên, tuy rằng chỉ là doanh trại hơn 20 người, nhưng có 8 cái lều trại. Hai bên dùng thân cây làm tường vây, mặt ngoài thân cây có gắn mũi nhọn, tránh bị kỵ binh đánh vào từ hai bên.
Phòng ngự chân chính là cạm bẫy ma pháp ở bên ngoài doanh địa, số lượng Ma pháp sư chiếm gần một nửa đoàn người Lex, chỉ có 10 Kiếm Sư cao cấp cùng 2 Hắc Thiết Kiếm Thánh. Bố trí cạm bẫy ma pháp này rất thoải mái, cạm bẫy liên hoàn bảo vệ tầng tầng quanh doanh trại, cho dù đối phương có pháp sư hùng mạnh cũng không thể nào không đụng đến cạm bẫy là lẻn vào trong doanh trại được.
Hai pháp sư cấp bốn cắm vào mặt đất mấy cây cột gỗ từ thật xa, đỉnh cột gỗ có khảm một khối bảo thạch. Đây là ma nhăn trinh sát của pháp sư, đều là trang bị rất quý cũng như ma pháp trượng, cần cây gỗ cùng bảo thạch đặc thù.
Bố trí xong, Sarin chỉ phải rời hai chiếc chiến xa ma pháp, trên xe toàn là nữ, nếu ở qua đêm thì hắn ở lại cũng không tiện lắm. Dù là mọi người ở chung rất lâu ở Thần Phạt Địa Ngục, nhưng chỗ này là đại lục Myers, nếu Sarin ở lại trong xe ngựa, không biết những kiếm sĩ bên cạnh Lex sẽ nghĩ sao.
Sarin không lên chiếc xe ma pháp khác, mà ngồi ở cửa doanh trại, nhìn bình nguyên xa xa, bỗng ngây ra.
Tối nay nhất định sẽ không bình tĩnh, chỉ là Sarin không rõ, đội ngũ của mình xảy ra vấn đề ở chỗ nào, lại bị người ta nhìn chằm chằm.
Chỉ có hai chiếc xe vận tải, vết bánh xe lại không sâu, rõt cuộc đoàn đạo tặc này phát hiện cái gì?
Xe ngựa không thành vấn đề, có vấn đề là 10 Kiếm Sư cao cấp kia. Những Kiếm Sư này có áo giáp rất quý, áo giáp mỗi người đưa ra cửa hàng có thể bán trên vạn kim tệ. Xe ngựa do kiếm sĩ như vậy bảo hộ, đạo tặc đương nhiên sẽ coi là thịt béo. Sarin dùng luyện kim thuật thủy diễm rèn ra áo giáp ma pháp cho Kiếm Sư của Lex, tuy rằng hắn đã cố hết sức che giấu dao động nguyên tố tản mát ra từ áo giáp, nhưng vẫn không thể gạt được pháp sư cấp bậc quá cao.
Bọn đạo tặc không phải nảy lòng tham nhất thời, lúc đoàn xe Sarin tiến vào Titans công quốc, đã bị bán ra tin tức. Nếu đội ngũ Sarin tiến vào Titans cứ đi thẳng hướng nam, đã sớm xảy ra chuyện rồi.
Bởi vì phía bắc Titans luôn luôn bình lặng, không có đoàn đạo tặc lớn nào, cho nên mới có thể đi đường bình yên. Đoàn người bọn họ đi đường cực nhanh, đoàn đạo tặc duy nhất ở tây bắc mai phục mấy lần, đều bỏ lờ thời cơ. Bởi vì có Ma pháp sư đi theo, pháp sư trong đoàn đạo tặc không cho con rõi phi hành tới quá gần, cho nên không thể nắm giữ rõ ràng con đường hành động của họ.
Mấy lần sau, đoàn đạo tặc lập tức thay đổi sách lược, muốn lừa đoàn người Sarin đi tòa thành Nam tước, bố trí mai phục.
Sarin không hiểu điều này, nhưng hắn biết đến tòa thành Princess sẽ an toàn. Lộ trình còn không tới 300 dặm, cho dù không đổi chiến mã khô lâu, đoàn xe cũng có thể tốn nửa ngày chạy đến.
Ursa lắc thân thể to lớn của hắn đi tới cạnh Sarin. hắn không có cảm giác kính sợ pháp sư, trực tiếp ngồi xuống cạnh Sarin.
- Ta nhận ra ngài.
Ursa cười hắc hắc.
- Ta cũng nhận ra ngươi.
Sarin cũng cười, trong ánh mắt nhìn Ursa có một loại cảm giác thân thiết. Tên cao to này ngoại trừ có thân thể khiến người ta sợ hài. nhưng vẫn thuộc loại dễ ở chung, chỉ cần ngươi đừng có đấu sức mạnh với hắn.
- Nữ hộ vệ của ngài đâu, ta còn muốn đấu với cô ta một lần.
Ursa nghiêm túc nói.
- Ồ? Không cần đi, ngươi tiến bộ rất lớn, nhưng vẫn không phải đối thủ của nàng.
Sarin không vòng vo, Tieta đạt được một ít năng lực của tế ti chiến đấu, có lẽ không quá mạnh đối với Ma pháp sư, nhưng phương diện công kích tinh thần không thể kém hơn Ma pháp sư. Cho dù chỉ tính riêng lực lượng, bây giờ Tieta vẫn có thể áp chế Ursa.
Hai người đấu võ, cho dù không cần vũ khí, Tieta dùng một cái tinh thần đánh sâu, tiện tay cũng có thể đánh ngã đại lực sĩ Ursa này.
- A?
Ursa hơi thất vọng, hắn không cho là Sarin lừa hắn, quận chúa nói Sarin pháp sư là người có thể tin tưởng.
- Người một nhà, không cần so cao thấp. Đêm nay có tập kích, nhất định phải so, thì xem ai giải quyết được nhiều người hơn.
- Ngài cũng thấy thế? Ta cảm giác tâm thần không yên, cảm giác có nguy hiểm xuất hiện.
Lời Ursa nói làm Sarin sửng sốt, cái tên này chỉ tu luyện kiếm khí vài năm, vậy mà sinh ra cảm ứng tâm linh chỉ Kiếm Thánh mới có.
Đó là trực giác rất nhạy cảm với nguy hiểm, Ursa không biết phán đoán phân tích, nhưng mà hắn có thể dự báo trước đêm nay sẽ xảy ra chuyện.
Đối với người có loại năng lực này, phán đoán có thể sai lầm, nhưng mà trực giác sẽ không mắc lỗi. Nghe nói đến cấp bậc Hoàng Kim Kiếm Thánh, cho dù ở trong chiến đấu, cũng có thể tránh né nguy hiểm chí mạng bất cứ lúc nào.
Cái này tương đương với Ma pháp sư lúc nào cũng có thể tính toán công thức Figaro với tốc độ mấy trăm ngàn lần, Ma pháp sư cũng phải hâm mộ loại năng lực
Sau khi Sarin hấp thu năng lực trong vòng cổ nữ thần, cũng có thể tính toán ra rất nhiều nguy hiểm, nhưng mà nhất định phải chậm hơn trực giác nhiều. Dùng trong chiến đấu, chỉ có thể nhắm vào đối tượng muốn tính toán.
Hơn nữa loại tính toán này rất tiêu hao tinh thần lực, Đại ma pháp sư bình thường tính toán một lần, sợ là phải minh tưởng một phen mới khôi phục được.
Tinh thần lực của Ursa nhất định rất đặc thù, nếu hắn không học tập kiếm thuật mà tu luyện ma pháp, nhất định sẽ có thành tựu. Vận mệnh là một thứ rất kỳ quái, một người dù có thiên phú, nhưng nếu không có cơ hội thì cũng sẽ tầm thường cả đời, không làm nên chuyện gì. Nếu không phải đụng đến Lex. bây giờ Ursa còn đang làm một tên đầu bếp không có cấp bậc ở trong quân thành Sand Rock.
Tuy rằng bây giờ hắn vẫn là đầu bếp, nhưng địa vị không giống, có Lex che chở hắn, lại mời lão sư truyền thụ kiếm thuật cho hắn.
- Ngài Sarin. ngài chờ chút.
Đột nhiên Ursa lại đứng lên, quay về xe ngựa lấy vũ khí khác loài của hắn, đặt xuống đất, sau đó lại ngồi cạnh Sarin.
Đây là một thanh trường kiếm, rất là dài, lưỡi kiếm dài đến 3m. dù là người cao 2m như Ursa cầm trong tay cũng rất chênh lệch.
- Trảm mã kiếm một lưỡi!
Sarin nhìn trường kiếm màu đen này, cũng nhận ra cái hung khí này.
Vương triều thứ tư từng có một đoàn quân đội trăm người, toàn bộ cầm trảm
1 mã kiếm một lưỡi này, đoàn quân đội trăm người này chuyên phá thiết kỵ xung
- phong. Mặc kệ kỵ binh hùng mạnh cỡ nào, một trăm chiến sĩ hình thể to lớn cầm ' trảm mã kiếm một lưỡi đứng đó, cũng có thể ngăn cản dễ dàng, hơn nữa đánh nát kỵ binh xung phong.
]
Sarin kinh ngạc là thanh trảm mã kiếm một lưỡi này là đồ cổ, tuyệt đối là thứ lưu lại từ Vương triều thứ tư.
Loại vũ khí này nặng đến 500kg, người thường căn bản không cầm nổi, càng miễn bàn vung kiếm giết địch. Vũ khí này dùng trầm tinh thiết rèn thành, vì giảm bớt sức nặng mới bỏ thêm một chút bí ngân.
Ursa để vũ khí này cạnh người, ngay cả Sarin cũng cảm thấy yên lòng hơn. Mặc kệ lá chắn kim loại, hộ thuẫn ma pháp nào của kẻ địch, ở trước mặt trảm mã kiếm một lưỡi đều là trò cười. Trảm mã kiếm một lưỡi chỉ có một thuộc tính tự nhiên - xé rách. Tuy rằng Ursa còn không phải Kiếm Thánh, nhưng mà trời sinh thần lực, lại có loại vũ khí cực mạnh này, Sarin phỏng đoán hộ thuẫn ma pháp dưới Ma đạo sĩ cũng bị hắn một kiếm chém nát.
vẫn là Lex đủ xa hoa mà, nếu Sarin lấy được loại vũ khí này, nhất định sẽ nung chảy tài liệu, luyện chế lại binh khí khác. Trầm tinh thiết chỉ cần luyện cùng bất cứ loại vẫn thạch nào, cũng sẽ trở thành loại vũ khí có hiệu quả tương đương.
Cũng không biết Lex còn có bao nhiêu vũ khí như vậy, nếu toàn bộ 100 thanh đều nằm trong tay nàng, vậy thì đúng là thủ đoạn tốt để đối phó kỵ binh.
Hiện giờ Tần nhân cũng có trọng đao cán dài, vũ khí bộ binh nặng dùng để tấn công kỵ binh. Nhưng mà trọng đao cũng chỉ rèn bằng tinh cương, không có hiệu quả ma pháp gì, giá trị kém xa trảm mã kiếm một lưỡi.
- Ngài Sarin, có thể đưa cho ta một con ngựa xương của ngài không?
Ursa cười hắc hắc, hơi ngượng ngùng. Muốn lấy thứ gì đó của người khác, là chuyện rất xấu hổ đối với hắn.
- Ngươi nói chiến mã khô lâu? Thứ đó là vong linh, ngươi không phải Vong linh pháp sư, cũng không phải Ma pháp sư, cho dù ta đưa cho ngươi, chiến mã khô lâu cũng sẽ nhanh chóng hết tuổi thọ.
Ursa mặt ủ mày chau than thở, nói:
- Ngài không biết, loại kiếm này của ta còn nặng hơn búa tạ. Ta cầm nó thì chỉ có thể đi bộ, chiến mã sẽ bị đè chết.
Trong đoàn người, chỉ có Ursa cưỡi ma thú. Chiến chùy của hắn cũng chỉ hơn 100kg, là gánh nặng khá lớn đối với chiến mã. Chiến mã thông thường có thể chở nặng trên 400kg, kỳ thật cũng coi như một loại ma thú, trong huyết mạch có che giấu huyết mạch kỳ dị. Nếu là ngựa xấu, tuyệt đối không thể thừa nhận lực lượng kỵ binh hạng nặng.
Nhưng mà trảm mã kiếm một lưỡi của Ursa đã nặng hơn 500kg, chính hắn cũng sắp 300kg, cái này còn là ở tình huống chưa mặc áo giáp. Nếu Ursa võ trang hạng nặng, chỉ sợ phải nặng hơn 100Okg, dù là chiến mã khô lâu chở hắn cũng phải quá sức.
- Ursa, chờ về thành Mesterlin, ta sẽ giúp ngươi nghĩ cách, bây giờ bên này không có Vong linh pháp sư.
Ursa chỉ có thể thở dài, hắn đi thành Mesterlin không lâu, nhưng quen biết Daniel. Nhìn thấy Daniel cưỡi vong linh cấp tám như Pi Hughes, lập tức hâm mộ.
Hắn nào biết đâu rằng, vong linh cấp tám tuyệt đối sẽ không cho hắn cưỡi, nếu hắn dám đụng tới Pi Hughes, Pi Hughes sẽ đốt sạch linh hồn của hắn.
Không phải loại người nào cũng có thể ký kết khế ước với vong linh, tuy rằng tinh thần lực của Ursa rất mạnh, nhưng không có kỹ xảo vận dụng chỗ này, căn bản không phải đối thủ của vong linh cao cấp.
Sarin không hề mệt mỏi, ngồi yên ở cửa doanh trại, tán gẫu với Ursa qua đêm. Lex không an bài canh gác, đồng hoang vắng lặng, giống như chỉ có hai người bọn họ. Ánh sao chiếu xuống, làm mặt đất như phủ tầng sương trắng.
Cuối cùng Sarin hiểu được Lex trở về lâu như thế đã làm những gì, nàng điều động tất cả tài nguyên, thu mua thật nhiều lương thực, hơn nữa tăng cường quân bị. Quận Grievances hợp nhất 12 thành thị xung quanh, mở rộng lãnh địa ra mấy chục lần. Dựa vào 2 vạn kiếm sĩ của nàng, Lex nhanh chóng đánh phục toàn bộ quý tộc xung quanh, sau đó hợp nhất binh lính.
Bây giờ doanh kiếm sĩ quận Grievances đã mở rộng đến 6 cái, lần này Lex dẫn đi 1 doanh kiếm sĩ cũng là trụ cột của nàng, đều là những kiếm sĩ đi theo nàng nhiều năm.
Trước khi chết Canak Đại đế đã xác định quy mô quận quốc Grievances, tuy rằng Lex vận dụng võ lực, nhưng mà pháp luật vẫn cho phép. Làm Sephiroth căm tức là Canak Đại đế cho phép Lex mở rộng quân đội đến 10 doanh kiếm sĩ, hơn nữa tham dự vào chiến đấu Kya Loulan.
Từ quận Grievances đến Kya Loulan còn có mật đạo, đều là đường núi nhỏ hẹp. Loại đường nhỏ này không thể cho đại quân đi qua, nhưng mà Lex có thể phái đội ngũ quy mô 200 người thẩm thấu ra vào luyện binh.
Thu gom xong quý tộc xung quanh, dân chúng dưới tay Lex đã trên trăm vạn, quy mô quận quốc đã thành hình. Quý tộc bị nàng đánh bại, lãnh địa bị thu hồi, chia ra lần nữa, cũng ban ra tước vị mới. Tước vị này là do quận vương ban cho, không có liên quan với thành Sand Rock.
Nhưng mà 100 vạn dân cư, tuyệt đối không nuôi nổi quân đội 10 vạn người, nếu vậy, quốc gia sẽ sụp đổ. Cũng may 4 doanh kiếm sĩ mới thành lập không tính là tinh nhuệ, chi tiêu ít hơn nhiều. Lex điều 1 doanh kiếm sĩ tinh nhuệ đến thành Mesterlin, cũng là vì chia sẻ tiêu hao.
về sau, Sarin sẽ phải trả tiền nuôi doanh kiếm sĩ này.
- Như vậy, Lex không còn tiền?
- Không tính là hết tiền, ta nghe nói cái gì tài chính quay vòng không ổn? Dù sao bây giờ quận chúa còn có thể bán bớt mấy thứ.
Không ngờ như thế! Cuối cùng Sarin đã biết khó khăn của Lex. Mở rộng quân đội nhanh chóng như thế, đầu tư có ít thì cũng vẫn có áp lực rất lớn. Một binh sĩ, quân lương mỗi tháng ít nhất là 1 kim tệ. Không tính đầu tư trang bị, bây giờ Lex có 6 doanh kiếm sĩ, quân lương mỗi tháng đã trên 10 vạn kim tệ, dù sao quân lương của sĩ quan rất cao.
Lex cướp bóc một đám vũ khí áo giáp ở trấn Aralia, không có vấn đề với việc bổ sung trang bị. Nhưng mà binh lính cũng phải ăn quân lương cùng lương thực tiêu hao mỗi ngày là không thể dùng thứ khác thay thế được.
Khó trách Lex muốn làm rượu, mặc kệ loại rượu gì, chỉ cần mua bán, sẽ phải giao nộp tiền thuế kếch xù.
- Đến rồi!
Ursa chỉ về phía chân trời, dù hắn không nói, Sarin cũng nghe được tiếng vó ngựa không hề che giấu.
Không ngờ là trọng kỵ binh? Đám đạo tặc này quả nhiên cấu kết với quý tộc.
Hừ!
Sarin hừ mạnh một tiếng, hắn nhìn lên bầu trời, giữa không trung có một cái chấm đen lơ lửng, đó là con rõi phi hành, bởi vì bay rất cao, hắn mới không chú ý tới. Loại độ cao này đã là cực hạn của con rõi phi hành, thời tiết hơi không tốt, con rõi phi hành sẽ bị phá hủy.
Đáng tiếc trong tay không có nỏ luyện kim, độ cao 1000m, ma pháp của Sarin không thể đánh tới được.
Vốn Sarin nghĩ sẽ có người thừa dịp bóng đêm đánh lén, không ngờ đối phương lại cứng đối cứng, xem ra đám đạo tặc rất tự tin vào thực lực của mình!
Quả nhiên là một đám ngu xuẩn, đối mặt 8 Đại ma pháp sư, lại đi điều động trọng kỵ binh công kích, cái này không phải muốn chết thì là gì? Cho dù những trọng kỵ binh này dùng số tiền lớn đắp ra, cả một bộ áo giáp ma pháp, cũng không thể nào là đối thủ của Đại ma pháp sư, trừ khi tích lũy số lượng đến một mức độ nhất định.
Nhưng mà trọng kỵ binh là chức nghiệp đốt tiền, trong tay Lex cũng chỉ có 2 cái kỳ đoàn trọng kỵ binh mà thôi.
Ursa đứng lên, quay đầu hô to:
- Đứng lên đánh trận! Đám ranh con kia tới rồi.
← Ch. 225 | Ch. 227 → |