← Ch.286 | Ch.288 → |
- Không cần lo lắng, đoàn đạo tặc không ra hồn đâu.
Sarin thật điềm tĩnh, ánh mắt của hắn đã cao hơn. Đừng nói đạo tặc thông thường so sánh với doanh kiếm sĩ của Lex, ngay cả tư binh của Aini cũng không ì bằng được.
Đạo tặc có được ưu thế số lượng, nhưng Sarin có đầy đủ vũ khí.
- Trước tiên đuổi đạo tặc trong thôn trấn ra trước.
Aini ngồi không yên, hàng hóa của hắn càng dễ tổn thất hơn Sharman. Sharman vận chuyển áo giáp, hắn vận chuyển là ma thú. Ma thú còn dễ nói, loại ma thú chuyên dùng để thuần hóa này, một khi chết mất, giá trị sẽ giảm mạnh.
- Có cần giúp gì không?
Sharman hỏi.
- Để lại 200 người phòng thủ, còn lại đuổi đạo tặc trong thôn về phía nam. Nếu những kẻ đó chống cự, cứ đánh.
Đạo tặc này ngụy trang thành cư dân, trong 2 thương đội không có quý tộc, muốn giết người cũng phải đợi đổi phương lộ sơ hở mới được.
Đạo tặc không chỉ cướp bóc, còn có thể hăm hại tội danh.
Aini tức điên người, hắn lại không phát hiện ra người trong thôn là ngụy trang, đúng là dọa người. Ngoài miệng hắn nói đối phương chống cự mới ra tay, trên thực tế đã hạ sát tâm.
Dần theo 50 thân binh, Aini bỏ ra 10 phút triệu hồi 50 con khô lâu, sau đó ngụy trang thành kiếm sĩ lính đánh thuê ở cuối cùng, bắt đầu trục xuất đạo tặc từng nhà.
Bắt đầu từ hộ đầu tiên là Aini đã ra tay, thân binh của hắn toàn là kỵ sĩ giáp nhẹ, vũ khí toàn là thương mũi kiếm, loại vũ khí này rất dễ sử dụng khi ngồi trên. Hộ này là bốn người đàn ông trung niên, lúc này dù Aini có ngốc cũng biết được. Giữa lúc chiến loạn, trong một nhà nếu có già cả nhỏ yếu còn dễ nói, bây giờ là bốn người đàn ông khỏe mạnh, vị trí vết chai trên tay trái vốn là bởi sử dụng vũ khí quanh năm tạo thành.
12 khô lâu đồng loạt xông lên, 3 con khô lâu vây 1 người, kỵ binh của Aini phát động xung phong từ khoảng cách mười mấy thước. Ngựa thông thường ở khoảng cách này căn bản không có gia tốc gì, chẳng qua kỵ binh của Aini cũng không phải dựa vào lực xung phong của chiến mã giết địch, bọn họ cầm thương mũi kiểm trên tay phải, xếp một hàng ngang xông lên.
Máu tươi phun lên, tốc độ kỵ binh không nhanh, nhưng bốn tên kia bị khô lâu bao vây, không di chuyển được. Sức chiến đấu của khô lâu rất kém, chỉ cần làm kẻ địch trì trệ một lúc là được.
Liên tục giết 3 nhà, đều là nam nhân trẻ khỏe, lớn nhất không quá 40 tuổi, trong lòng Aini vững tin. Trong những người này không có ai mạnh lắm, đều là tiêu chuẩn kiếm sĩ bình thường. Đạo tặc ngụy trang dân cư làm sao có thể tùy ý cho hắn giết từng nhà từng nhà, lúc này đã có một phần tập kết ra đường, từ xa xa ngăn cản đường đi của đám người Aini.
Aini vui vẻ, đám đạo tặc này ngay cả giáp da cũng không có, toàn mặc giáp vải đào thải từ trong quân. Giáp vải có tuổi thọ sử dụng cực ngắn, quá hạn là lực phòng ngự sẽ giảm mạnh. Vũ khí của những người này cũng không đồng đều, phần lớn là trường đao, một số ít dùng kiếm nặng, còn có dùng đao ngắn, hơn 200 người vậy mà không có một vũ khí dài. Trong tay mười mấy đạo tặc hàng đầu là cung săn, loại cung săn này chỉ có tầm bắn 20-30m, ngay cả giáp da cũng khó mà xuyên thấu được.
50 khô lâu theo ma pháp của Aini khống chế, phát ra tiếng gầm gừ kỳ quái, lao về phía đám đạo tặc. Lá gan đạo tặc không nhỏ, nhìn thấy vong linh cũng tuyệt đổi không sợ, vung vũ khí xung phong trở lại.
Ngoại trừ khô lâu binh cấp thấp này, Aini cũng không thi triển ma pháp cao cấp hơn, khô lâu binh là đủ rồi. Khô lâu này làm cho quân địch xung phong chậm đi, cắt dọc quân địch thành bốn cánh quân. Vũ khí chém vào khô lâu, những khô lâu cấp một cấp hai bị kiếm sĩ trung cấp trở lên chém trúng sẽ vỡ nát thành mảnh xương vụn, nếu là Kiểm Sư, có thể miễu sát loại vong linh cấp thấp này.
Chỉ là đạo tặc sẽ đối mặt với đợt công kích thứ hai, kỵ binh của Aini vọt lên, : dọc theo những con đường do khô lâu đẩy ra, nơi đi qua là máu tươi phun trào như ma thú thở dốc.
Cung săn của đạo tặc không có tác dụng với giáp trụ kim loại, 50 kỵ binh xé lẻ đạo tặc, giết gần trăm người, lính đánh thuê phía sau đã tới.
- Một đám ô hợp!
Aini phất tay, trong các lính đánh thuê đi ra một Ma pháp sư, mở quyển trục, mấy chục sợi tơ lửa giáng từ trên trời xuống, bám dính 20 tên đạo tặc muốn dựa vào chỗ hiểm chống trả.
Đạo tặc còn lại còn chưa hiểu chuyện gì, lính đánh thuê đã tràn lên dùng tên bắn chết.
Mười mấy khô lâu còn tồn tại được, hơn 30 khô lâu bị đạo tặc dùng đao chém nát, quay về vị diện vong linh. Aini chỉ vào những đạo tặc mới chết, miệng lẩm bẩm, sương khói màu đen bốc lên từ thi thể, thi thể đạo tặc khẽ nhúc nhích, mở mắt ra, trong mắt trống rỗng.
Aini quát lớn:
- Đứng lên!
Hắn vừa quát lên, thi thể đạo tặc lắc lư đứng dậy, đi về phía Aini. Aini mới cười khẽ, ngừng niệm chú ngữ, thi thể vừa sống lại lập tức té nhào xuống.
Các thân binh của Aini lơ đễnh, những lính đánh thuê lại hoảng sợ, một lính đánh thuê nói:
- Aini đại nhân, đây là vong linh ma pháp?
- Đúng vậy, điều khiển ác linh, Vong linh pháp sư có thể điều động thi thể bị mình giết, tấn công kẻ địch...
- Thật là lợi hại.
Một tên lính đánh thuê không nhịn được thè lưỡi, Aini cười cười, những lính đánh thuê này là do hắn chào mời, còn chưa dính vào thế lực của Lex. Nhưng mà những lính đánh thuê này cũng huấn luyện với hắn và Daniel, bình thường không sử dụng vong linh ma pháp trước mặt họ, hôm nay mới thấy lần đầu, cũng coi như bình tĩnh.
Nên biết triệu hồi khô lâu cùng điều khiển thi thể là hai chuyện khác nhau, xem ra là cái sau càng ghê tởm hơn.
Nhưng mà đây chính là chỗ mạnh nhất của Vong linh pháp sư, năm đó chiến tranh giữa bốn nước, Vong linh pháp sư giết kẻ địch, sẽ điều khiển thi thể xuất phát đi thành trấn tiếp theo.
Ngay cả người bị Hắc ma pháp sư khống chế cũng không ngoại lệ, một khi chết đi, chẳng khác nào cống hiến cho Vong linh pháp sư.
Một mặt thôn khác, trong quá trình hộ vệ của Sharman trục xuất đạo tặc đã tổn thương không nhỏ. Khi Aini trở về doanh trại, phát hiện Sharman đang tức giận phồng má. Thì ra nàng cùng Aini chia nhau, bên Aini lưu loát giết sạch đạo tặc, bên nàng lại tổn thất mười mấy binh lính.
Cái này đã coi như đại thắng, nhưng mà Aini có được vong linh, có thể để khô lâu binh làm những chuyện nguy hiểm nhất, dù là tổn thất, lần sau có thể triệu hồi ra được.
- Thôn đã được dọn sạch, chuyện này mới bắt đầu, không biết bên ngoài có bao nhiêu đạo tặc. Sharman...
- Hừ! Ta biết rồi, ta sẽ nói bọn họ phối hợp với ngươi.
Sharman không giỏi hành quân đánh giặc, bây giờ quân địch quá đông, đã vượt qua năng lực chỉ huy của nàng.
- Bây giờ ra lệnh đi, ta muốn an bài người tuần tra.
Ainicười hì hì, Sharman đành phải gọi thủ lĩnh binh lính tới, dặn dò họ nghe theo an bài của Aini.
- Trấn Deluxe vốn thuộc Nam tước Deluxe, Nam tước hạng nhất, lệ thuộc Tầnnhân.
Naniya đã chỉnh lý ra tài liệu, đưa cho Sarin. Những hồ sơ quan viên này sử dụng ma pháp ghi nhớ, ban đầu Naniya không tìm được, là vì nàng đang tìm quý 1 tộcPhoenix.
Đất phong của Nam tước Deluxe ở cực bắc Phoenix, trên thực tế lại là quý tộc Tần nhân, chuyện kỳ quái này lăng phí một chút thời gian của Naniya.
- Không cần để ý chuyện này, chúng ta chỉ là quá cảnh, chờ trở về hãy xử lý.
Sarin ý bảo Naniya không cần xen vào việc của người khác, dù sao Nam tước
Deluxe đã không có ở đây. Có lẽ Nam tước này là cơ sở ngầm của đế quốc, lúc trước Tần nhân Đại đế cũng an bài một ít thân tín, ví dụ như Nam tước Cooke.
Canak Đại đế đã chết, bọn họ tồn tại như những mật thám, đã không có ý nghĩa gì với Lex.
Naniya không nói nữa, Aini cùng Sarin thương lượng một chút, nghe theo đề nghị của Sarin. Hắn chuyển hóa thi thể đạo tặc bị giết thành vong linh, ngăn chặn phía bắc thôn trấn. Mặt mặt tường thành của trấn nhỏ này chỉ khoảng 500m. nam bắc có một cửa. Mấy trăm vong linh chặn cửa bắc, sau đó để lại một Ma pháp sư trốn trong lính đánh thuê, ngoài ra còn để lại 10 kỵ binh của Aini.
Bóng đêm phủ xuống, ngoài trấn truyền ra tiếng rít, đội ngũ ồn ào tới gần, nhìn thấy cửa bắc mở rộng, hơi chần chờ.
Người phụ trách canh giữ cửa bắc lập tức phát tín hiệu cho Aini. vốn Aini muốn nghỉ ngơi một lát, lại bị quấy rầy. Hắn đứng lên, gõ cửa gọi Sharman tỉnh lại, nói:
- Ta đi giữ cửa bắc, nếu phía nam bị tấn công, ngươi nghe theo Sarin. ta để lại 100 lính đánh thuê cho cậu ấy.
Aini đương nhiên sẽ không nói Sarin cũng là người tài trợ những lính đánh thuê này, trên thực tế đoàn lính đánh thuê này là được thành lập bằng tài chính của hắn và Sarin.
Chiến đấu rất đột nhiên, những đạo tặc này rõ ràng không cùng một chỗ, chỉ huy hơi hỗn loạn. Bọn họ trang bị tốt hơn những người ngụy trang dân cư trong thành, phần lớn là giáp da, còn có một số áo giáp kim loại, đều là tiêu chuẩn Kiếm Sư.
Hơn một ngàn đạo tặc ở cửa bắc, tuy rằng không có trật tự, nhưng sức chiến đấu rõ ràng cao hơn đạo tặc bị giết trong thành. Nhưng khi một tiểu đội đạo tặc vào thành thăm dò thử, liền thấy được mấy trăm thi thể đứng giữa phố như hổ rình mồi.
Những thi thể này rất dễ nhận dạng, có cái bị bổ mất nửa đầu, máu tươi đông cứng, trên đó toàn những thứ màu trắng!
Tiểu đội đạo tặc này còn đang chần chờ, những thi thể bị Aini chế tạo thành vong linh đã xông lên như phát điên. Thi binh cấp một thật là không có trí tuệ gì, thậm chí những thi binh này còn không biết sử dụng vũ khí lúc còn sống, chỉ dựa vào móng tay sắc bén dài mười mấy ly trên hai tay.
Những móng tay này đều có kịch độc, trầy da có thể lấy mạng người.
- Là Vong linh pháp sư! Chạy mau lên!
Không biết là ai trong tiểu đội đạo tặc này hô lên, không đợi thi binh tới gần, tiểu đội đạo tặc đã loạn cả lên. Người dẫn đầu bỏ chạy trước, người phía sau lại sững sờ, đã bị tên đạo tặc bỏ chạy đẩy ngã xuống đất.
Trong những người này mạnh nhất cũng chỉ là Kiếm Sư trung cấp, nghe nói kẻ địch là Vong linh pháp sư, hơn nữa nhìn thấy những thi binh ghê tởm kia, liền không còn dùng khí chiến đấu, đã bị Aini dọa chạy khỏi thành.
Tốc độ thi binh hơi chậm, chờ chúng đuổi theo tới cửa thành, đạo tặc đã chạy xa 500m. chỉ còn thấy được cái bóng.
Vong linh pháp sư chia làm 2 loại: một loại dạng phụ trợ, một loại là dạng: chién đấu khủng bố. Những đạo tặc kia không thiếu người đủ thông minh, cũng có không ít tri thức phong phú, vừa thấy được thi binh liền biết lần tấn công này i không thể thành công.
Vong linh pháp sư chế tạo thi binh sẽ không bị hạn chế, không có liên quan tới tinh thần lực. Chỉ cần Vong linh pháp sư có đủ thời gian, hắn có thể chế tạo ra cả đại quân vong linh. Trấn Deluxe dù nhỏ, nhưng tường thành vẫn còn nguyên vẹn, tấn công từ cửa thành lại không có ý nghĩa, không bằng lui ra, dùng thủ đoạn vây khốn đối phó thương đội bên trong.
- Coi như các ngươi chạy trốn nhanh.
Aini nhìn đạo tặc bỏ chạy, biết tốc độ thi binh vĩnh viễn không đuổi theo kịp, đành phải cho thi binh bịt cửa thành, còn mình dẫn thân binh cùng lính đánh thuê trở lại doanh trại.
Những đạo tặc này quả thật may mắn, thi binh của Aini chỉ cần hơi kích thích là có thể biến thành thi binh cuồng bạo, tốc độ cùng lực lượng sẽ tăng lên gấp mấy chục lần. Thi binh cuồng bạo chỉ có sinh mệnh mấy giờ, cuối cùng hao hết năng lượng sẽ phân giải thành khối vụn.
Thi binh coi như vong linh, nhưng thi binh cuồng bạo chỉ coi như con rối ma pháp xài một lần. Thấy Aini phẫn nộ, Sharman cũng âm trầm, Sarin nói:
- Các ngươi gấp cái gì, khẳng định những đạo tặc này có người sai khiến, sớm muộn gì cũng sẽ phải tấn công. Ta có phương pháp, không biết các người có muốn nghe không.
- Cậu nói đi, đừng nhiều lời nữa.
Aini phiền muộn, nếu hắn không phải mua bán ma lang, căn bản không cần để ý những đạo tặc này. Vong linh pháp sư không sợ nhất chính là vây công, người vây công càng đông, hắn lại càng có nhiều tài liệu chế tạo thi binh.
Bây giờ hắn đang lo cho hàng hóa của mình.
Hắn buôn hàng 80 con ma lang thì có 20 con do người Caucasus bắt giữ, đều đã thuần hóa một nửa, có thể bán với giá cao. 60 con còn lại chỉ mới 2-3 tuổi, trừ bỏ chi phí mua cùng vận chuyển, mỗi con ma lang có thể lời khoảng 500 kim tệ. Chuyến này hắn có thể kiếm được 40-50. 000 kim tệ, còn chưa tính ma hạch mang theo người.
- Phía thành Mesterlin đã có thương đội quy mô lớn, khoảng 80% đi đường biển, nhưng con đường bộ này cũng có khoảng 20% thương đội. Nhiều thương đội đi con đường này như thế, ta không nghe có ai bị đoàn đạo tặc tấn công. Quy mô hộ vệ của chúng ta hiện giờ cũng đã rất lớn rồi.
Sharman cùng Aini đều gật đầu, binh lính của hai người cộng lại cũng đã hơn 350 người, người hầu cũng có sức chiến đấu, quy mô tổng cộng hơn 800 người, đoàn đạo tặc thông thường dù có hơn ngàn người cũng không dám xuống tay, ít nhất phải có quy mô gấp 5 lần mới có thể thử xem.
- Nếu những đạo tặc này thật sự chiếm cứ quanh năm ở đây, thương nhân thành Mesterlin làm sao thông qua? Nếu những đạo tặc này tụ tập một chỗ lâm thời, chỉ cần chúng ta làm ra vẻ phá vây, bọn họ không muốn ra tay cũng không được. Ta suy đoán, chủ lực đạo tặc còn chưa chuẩn bị xong, cho nên chúng ta không thể tử thủ trong này, trời vừa sáng, chúng ta rời đi từ hướng nam.
- Rời khỏi thành trấn, chúng ta sẽ tổn thất không nhỏ.
Tuy rằng Sharman biết Sarin nói đúng, nhưng nàng mang theo toàn là hộ vệ trong gia tộc, tổn thất một người cũng sẽ rất đau lòng.
- Không sao, chủ lực quân địch không xuất hiện, người còn lại, ta giúp ngươi.
Sarin quay sang Aini nói:
- Ta sẽ bảo họ cố giữ lại thi thể đầy đủ cho cậu, ngày mai chúng ta sẽ có trên 1000 thi binh, đến lúc đó kẻ địch đông hơn nữa cậu cũng không sợ, đúng chứ.
- Đúng là thế.
Aini thu liễm sát khí của mình, biết không cần thiết phải nổi giận với kẻ địch, hắn an ủi Sharman:
- Ta chỉ là lo lắng an toàn của hàng hóa, không cần để ý tới đám đạo tặc kia.
Sarin thầm nghĩ mình dùng Thứ nguyên thạch là có thể chứa được hàng hóa của Sharman, không có tổn thất gì, bây giờ phải chiếu cố là hàng hóa của Aini, trên thực tế không có rắc rối như bề ngoài. Chỉ cần kẻ địch không đánh lén, huy chương gia tộc của mình có thể miễu sát bất cứ cường giả cấp chín trở xuống. Huống chi mình cùng Aini đều có thể bay, đánh không lại thì vẫn có thể trốn được.
Sharman vẫn mặt co mày cáu, nàng lần đầu tiên dẫn dắt thương đội. Nếu xảy ra chuyện, về sau mẹ nàng nói sao cũng sẽ không dung túng cho nàng nữa.
Aini cũng cân nhắc lợi hại rõ ràng, nếu thật sự xảy ra chuyện, cùng lắm thì để Sarin giúp mang theo thi thể ma lang, tổn thất sẽ không quá lớn. Vì thế hắn an ủi Sharman:
- Chúng ta có ba Đại ma pháp sư, một Bạch Ngân Kiếm Thánh, kẻ địch tối thiểu phải có Ma đạo sĩ cấp chín mới nuốt được chúng ta. Nếu là Ma đạo sĩ cấp tám, cũng không cần quá sợ. Đoàn đạo tặc sẽ có Ma đạo sĩ hay sao?
- Theo lý thuyết thì không có...
- Vậy ngươi cứ xem ta đi.
Aini không muốn khoác lác với tiểu cô nương làm gì, một khi hắn không cần an toàn của hàng hóa, tâm tình sẽ khác. Hắn kéo Sarin rời doanh trại Sharman, trở lại doanh trại của mình, mấy người Naniya đương nhiên theo sát.
Trở lại doanh trại Aini, Sarin mới nói với Aini:
- Ta muốn xem xét hành trình, quả nhiên đã có người bày ra âm mưu nhắm vào thành Mesterlin. Nếu có thương đội cỡ lớn tò Phoenix đi Mesterlin trên đường bị cướp, đương nhiên sẽ ảnh hưởng kinh doanh. Cậu nghĩ sao?
Aini suy ngẫm một lúc, nói:
- Giữa trấn Deluxe đến Mesterlin đều là thôn trang cùng thành trấn mới dựng, có thể dùng người của mình. Nhưng nơi này là thuộc về Phoenix, đại công Phoenix... đứa nhỏ kia còn đang bị thành Sand Rock khống chế. Cậu muốn nắm được nơi này, phải nói chuyện với thành Sand Rock.
- Nơi này cách Mesterlin chỉ 2000 dặm, cách thành Sand Rock trên vạn dặm, có gì mà nói. Chiếm giữ, để thành Sand Rock thừa nhận địa vị của ta là được.
- Cậu không sợ dẫn tới chiến tranh sao?
- Không sợ, cậu thì sao?
Aini cười:
- Ta cũng không sợ, cậu có thể lấy danh nghĩa tiêu diệt đạo tặc đóng quân ở trong này, vấn đề chân chính là tương lai, trước mắt thành Sand Rock sẽ không để ý tới cậu.
- Cái này cần cậu giúp.
-Ta?
Aini kinh ngạc, năng lực của hắn có hạn, trên mặt kinh doanh, hắn thậm chí có thể nói chuyện ngang hàng với Sarin, nhưng nói tới vấn đề đóng quân, hắn không hề có tư cách.
- Ta muốn cậu giúp ta huấn luyện vài Vong linh pháp sư, đừng từ chối đã, có chỗ tốt cho cậu. Ta phụ trách mua tử linh hỏa diễm.
- Sao cậu không để Daniel làm chuyện này?
Aini không từ chối, Sarin nói cho mình chỗ tốt, vậy thì nhất định không kém. Nhưng hắn vẫn khó hiểu, Daniel cũng là Vong linh pháp sư cấp năm, nếu Sarin để Daniel đi chỉ đạo, nhất định giảm rất nhiều chi tiêu, Daniel là tùy tùng, mình là bằng hữu với Sarin, cái này hoàn toàn khác.
- Sau khi giải quyết chuyện thành Sand Rock, về sau cậu sẽ không cần chạy khắp nơi nữa, Daniel lại phải chinh chiến vì ta, không có thời gian dạy học sinh. Nơi này là biên giới Phoenix, ta cần vài Vong linh pháp sư trấn thủ, mà Vong linh pháp sư là Ma pháp sư thăng cấp nhanh nhất. Chỉ cần ta bỏ tiền nện xuống, mấy 1 năm là ta sẽ có được pháp sư cấp ba.
Ý tưởng của Sarin rất đơn giản, tầm quan trọng của Vong linh pháp sư đối với quân đội là rất lớn. Pháp sư nguyên tố chỉ dùng để chống cự Thần thuật sư, Vong! linh pháp sư lại có thể sát thương quân đội số lượng lớn. Nhất là lúc công thành, . đông đảo thi binh cùng khô lâu xông lên tường thành, sẽ tạo ra áp lực cực lớn với quân địch.
- Được rồi, ta đồng ý với cậu.
Aini cũng sảng khoái, giúp Sarin chẳng khác nào giúp mình, lần này đi thành Sand Rock cũng là ý kiến của Sarin, để hắn đón cha mẹ ra. Đưa cha mẹ rời thành Sand Rock, về sau Aini làm việc sẽ không phải cố kỵ nhiều.
Lúc trước cha mẹ Aini giết rất nhiều người Giáo đình, hiện giờ Tần nhân chính thức khai chiến với đế quốc Tanggulas, cha mẹ Aini đã không còn phải bị hạn chế nữa. Cho dù người gia tộc thả họ ra, thành Sand Rock cũng sẽ không có cản trở nhiều.
- Ngày mai cậu phải ra sức, đạo tặc sẽ không có nhiều ngựa, đoàn xe chúng ta chạy ra, bọn họ chỉ có thể dựa vào chút kỵ binh đuổi theo. Ta cho cậu mượn 50 cây nỏ luyện kim, để kỵ binh cắt đuôi đằng sau.
- Hắc.
Aini không từ chối, hắn không có tước vị, thân binh thủ hạ không được phép sử dụng nỏ luyện kim.
Sarin cũng không có tước vị, Sharman cũng thế. Nhưng đạo tặc mặc kệ pháp luật trói buộc, trong đạo tặc nhất định có nỏ luyện kim. Nếu chỉ trông vào nỏ cứng của thân binh Aini. tầm bắn không bằng người ta, sẽ rất rắc rối.
Đạo tặc có thể trốn từ xa, dựa vào ưu thế tầm bắn của nỏ luyện kim quấy rầy thương đội.
Nếu Aini là Ma đạo sĩ vong linh thì tốt rồi, có thể triệu hồi kỵ sĩ vong linh cấp sáu, sức chiến đấu cực mạnh, tốc độ xung phong vượt xa đa số kỵ binh loài người.
- Ta cùng Naniya không muốn ra tay, phiền cậu vậy.
Sarin không có ý muốn làm lộ thân phận, những đạo tặc này rõ ràng thấy có mấy Đại ma pháp sư trong đội ngũ mà còn dám ra tay, nhất định không phải đạo tặc bình thường. Sarin không rõ sau lưng còn có chỗ dựa gì, cho nên phải đợi địch nhân chân chính bại lộ ra, là ai định khống chế con đường thương mại này, Sarin nhất định phải tiêu diệt hắn.
Con đường này là của mình, từ Mesterlin đến Deluxe, từ Deluxe đến trấn Deep Forest. Từ trấn Deep Forest xuyên qua Hỗn Loạn Chiểu Trạch, sau đó đến Didie Poos, không cho phép có thể lực khác xuất hiện trên con đường mấy ngàn dặm này.
Thương lượng kỹ an bài chiến đấu ngày mai, Sarin để lại nỏ luyện kim, sau đó mới về doanh trại của mình. Trời đã tối đen, đạo tặc trong trấn Deluxe đã bị đuổi ra, cửa nam bắc đều có vong linh canh gác, đạo tặc vây quanh không thử công thành ban đêm.
Một đêm yên lành.
Sáng sớm hôm sau, thương đội liền tập kết, chuẩn bị xuất phát.
Những người hậu phụ trách xe ngựa đều được phân phát khiên gỗ, trường đao. Tất cả ngựa kéo xe đều được thay thế, đổi thành chiến mã khô lâu. Bên phía Aini. người hầu phụ trách xe đều thay nỏ cứng, còn kỵ sĩ giáp sắt của hắn đã thay nỏ luyện kim mà Sarin cho mượn.
Sharman bị gọi vào xe ngựa của Sarin, Sarin cũng không muốn cô gái gia tộc Roland này gặp chuyện gì. Dù sao gia tộc Roland ôm thái độ thân mật đối với thành Mesterlin, đã giúp đỡ rất nhiều trong giai đoạn xây dựng ban đầu. Sarin cũng có hứng thú kết giao với Nam tước Quaint, Sharman là em gái của nàng, nếu chết mất thì sau này khó mà gặp mặt được.
← Ch. 286 | Ch. 288 → |