← Ch.295 | Ch.297 → |
Su lấy tay chống đất chậm rãi đứng dậy. Hiệu quả một tên này hắn cũng khiếp sợ dị thường. Hồi tưởng lại phương thức chiến đấu Sarin nói cho hắn cùng với mệnh lệnh khó tin kia, trong mắt Su toát ra vẻ khâm phục.
Một tên này cố nhiên là nhanh đến cực điểm, lực công kích cũng đạt tới trình độ của ma pháp cấp cao nhưng nếu muốn giết chết một pháp sư cấp sáu dựa vào chính hắn vẫn là không làm được. Đây là miểu sát.
Ma pháp sư kia chết không oan. Sarin ngụy trang thành pháp sư áo bào trắng, cưỡi chiến mã xương khô tiến lên chính là vì thu hút sự chú ý của pháp sư áo bào đen. Chờ Sarin hoàn toàn phóng ra khí thế, tất cả cảm giác của pháp sư áo bào đen kia đều bị Sarin thu hút qua, cũng liền không thể phát hiện ra một tên này của Su.
Thất thần trong nháy mắt này bị Sarin tính kế vô cùng chuẩn xác.
Nói cách khác, Sarin tính toán ra thời cơ Sarin ngưng tụ kiếm khí đến mạnh nhất đồng thời muốn phóng thích. Sarin gần như trong thời gian 1/30 giây trước khi Su bắn ra mũi tên này đã đem thực lực của mình hoàn toàn biểu lộ ra.
Pháp sư áo bào đen bị hắn thu hút thời gian không tới nửa giây, nhưng là trong chớp mắt ngắn ngủi ấy tên của Su liền bắn thủng ngực hắn. Nhìn qua pháp sư này là bị Su bắn chết, trên thực tế nếu không có tính toán chuẩn xác này của Sarin thì pháp sư kia dù bị thương cũng có thể chạy trốn.
Sarin không chỉ hiểu biết thấu triệt đối với bản thân, đối với kẻ địch và thủ hạ cũng đều tính toán rành mạch.
Một pháp sư cấp sáu cứ như vậy bị một pháp sư cấp sáu cộng với một Bạch Ngân Kiếm Thánh tính kế mà chết. Sarin giục ngựa đi tới bên cạnh pháp sư áo bào đen, mây mù còn chưa tan hết, hắn ở trong mây mù nhảy xuống chiến mã xương khô, bắt đầu tìm tòi trên người pháp sư áo bào đen này.
Hai cái nhẫn, một cái vòng tay. Ba món trang bị ma pháp rơi vào trong tay Sarin.
Ruồi bọ nhỏ tới đâu cũng là thịt, huống chi kẻ địch còn là một Ma pháp sư cấp sáu. Chỉ cần có một cái trang bị không gian, chính là thứ có giá trị mười vạn kim tệ trở lên. Trong trang bị không gian không có gì cả cũng không sao. Sarin vui mừng thu ba món đồ này vào Ân Tứ Chỉ Hoàn của mình.
Cấp bậc của Ân Tứ Chỉ Hoàn của hắn không bằng cái trước kia. Ân Tứ Chỉ Hoàn có được sớm nhất bị hắn đưa cho Tieta, chỗ tốt duy nhất của chiếc nhẫn hiện tại này là có thể bỏ vào trang bị không gian mà sẽ không phá hỏng nhẫn hoặc là bất kỳ vật phẩm nào bỏ vào trong.
Thu thập tang vật xong, lúc này Sarin mới lên chiến mã xương khô, đứng ở đầu đường bắt đầu chuẩn bị ma pháp. Pháp sư mạnh nhất của địch bị giết, hắn không cần phân tâm đi bảo hộ binh lính bình thường.
Sarin chuẩn bị chính là Thuật băng trùy. Ma pháp tổ hợp do hắn sáng tạo này có phạm vi bao phủ vượt qua một trăm thước. Phạm vi sát thương cũng vượt qua năm mươi thước.
Nguyên tố dao động trên bầu trời cực kỳ mãnh liệt, cho dù là một pháp sư cấp một đều có thể cảm giác được. Đạo tặc tiếp theo mà đến cũng không nhìn thấy cảnh pháp sư áo bào đen bị giết, bọn họ chỉ nhìn thấy giữa đường có một đám sương mù bao phủ.
Đừng nhìn đạo tặc hành quân không có bài bản nhưng lại hết sức dũng mãnh. Đối mặt mây mù khiến người nghi ngờ, hơn hai trăm đạo tặc vọt lên không chút do dự.
Sarin ở trong sương mù, hai tay đồng thời thi pháp. Nhiệt độ trong không gian giảm xuống mãnh liệt. Lúc trước khi hắn còn là pháp sư cấp thấp cũng đã chế tạo ra một lần công kích mạnh mẽ, lần này lại càng thêm thuận tay. Mấy trăm băng trùy trong nháy mắt ngưng kết thành hình, trực tiếp nện xuống bao phủ tất cả đạo tặc vào trong.
Sarin không thể cho mỗi một băng trùy đều nhắm trúng kẻ địch, nhưng là loại sát thương dày đặc này căn bản không chỉ là lực xuyên thấu của băng trùy. Tiếng "Ầm ầm" truyền khắp cả thành Starside, Thuật băng trùy của Sarin trong nháy mắt đã đem hơn 200 đạo tặc nện xuống ngựa. Trực tiếp bị đánh trúng cố nhiên chết toi, đạo tặc chỉ rạch vỡ áo giáp cũng bị nhiệt độ thấp đóng băng, ngã rơi xuống đất.
Vẫn như cũ là tính toán. Lúc Sarin chuẩn bị ma pháp này đã tính toán khoảng cách công kích và tốc độ của đạo tặc. Một lần ma pháp phạm vi, tất cả mục tiêu đều không chạy thoát khỏi Sarin giết chóc.
Đạo tặc nằm trên mặt đất ngay cả rên rỉ đều không được nhìn thấy trong đám sương mù kia đi ra một vị Ma pháp sư mặc áo bào trắng. Bên hông pháp sư trẻ tuổi đó treo một cái hồ lô. Trong hồ lô của pháp sư áo bào trắng kia phun ra một dòng nước màu xanh ngọc dài sáu thước...
Sarin thả dòng nước trong hồ lô ra, dòng nước bay về phía trước, nhanh chóng chặt đứt cổ từng đạo tặc chưa chết hẳn. Áo giáp của đám đạo tặc này tốt tới đâu cũng không chịu được dòng nước thắt.
Phía sau lục tục có đạo tặc đi tới đầu con đường này, thấy cảnh tượng như vậy đã hồn vía lên mây. Trong con mắt của đạo tặc, pháp sư đều là những kẻ bất cận nhân tình, sát khí lẫm liệt.
Trong thành vẫn hỗn loạn như cũ nhưng là Sarin đã không có gì hay để làm. Phiền toái lớn nhất đã giải quyết, có Su và Beatrice hoàn toàn có thể áp chế được đạo tặc. Lại nói bên cạnh Sharman còn có một Ma pháp sư cấp năm, hắn xử lý pháp sư cấp sáu này, ma pháp sư cấp năm kia liền chiếm ưu thế tuyệt đối.
Pháp sư cấp năm kia ngay ở đầu tường, đứng chung một chỗ với Sharman. Sự phối hợp của Sarin và Su, hắn thấy rõ, sắc mặt lập tức trở nên hết sức khó coi.
Sharman lại vỗ tay nở nụ cười nói:
Pháp sư vốn muốn phản bác, nhưng Sarin giết chết pháp sư kia, lại có thể ung dung phi hành. Đây ít nhất là dấu hiệu của pháp sư cấp sáu.
Sarin và Su phối hợp miểu sát một pháp sư cấp sáu. Hắn cho dù cuồng ngạo tới đâu cũng không cảm thấy mình có thể vượt qua Sarin. Đều là Đại ma pháp sư, đối với trận chiến ngắn ngủi này không có gì phải giấu giếm.
Nếu là hắn và Sharman phối hợp, nhiều nhất là có thể chạy thoát dưới tay pháp sư kia.
Chiến đấu tiếp tục, thi binh của Aini đúng lúc này mới đuổi tới. Thi binh vốn mai phục ở ngoài thành, Sarin cũng sợ vạn nhất trong quân địch có cường giả không thể địch nổi, lúc chạy trốn cũng có thể dùng thi binh cuồng bạo ngăn cản một chút. Hiện tại Beatrice ở trong đạo tặc qua lại vài lượt vẫn không phát ra tín hiệu nguy hiểm gì, nói rõ trong đạo tặc này không có cường giả chân chính.
Nếu là dã chiến, Sarin còn sợ tử thương quá nhiều binh sĩ. Hiện tại ở trong thành, người của mình chiếm vị trí có lợi, trong lúc hỗn loạn giết chết hơn hai ngàn quân địch, Sarin đã không cần thiết phải lo lắng nữa.
Hắn thương lượng với Aini một chút, Aini bắt đầu triệu hoán thi binh vào thành. Tám mươi con sói vong linh vẫn ở ngoài thành. Đây là Sarin làm ra tính toán xấu nhất. Lực công kích của sói vong linh không bằng ma thú cấp bốn, tốc độ lại tương đối nhanh. Chạy trong khoảng cách ngắn ngay cả Ma đạo sĩ cấp bảy đều đuổi không kịp.
Thi binh ẩn nấp ở ngoài thành bị ma pháp của Aini triệu hoán, đồng thời kích phát năng lực cuồng bạo. Mấy trăm binh sĩ ở sau lưng đánh vào trong đội ngũ đạo tặc, ngoài thành hiện tại cũng chỉ là hơn một ngàn đạo tặc. Đại bộ phận đạo tặc đều bị hỏa điểu đốt chết, đạo tặc còn lại mờ mịt không biết làm gì, thi binh đột nhiên xuất hiện sau lưng khiến đạo tặc càng thêm hỗn loạn.
Sarin bay lên giữa không trung, nhìn xem hết thảy vào trong mắt, trong lòng cảm thán. Sức chiến đấu cá nhân của đám đạo tặc này không tính là yếu, ít nhất xấp xỉ với đám hải tặc lúc trước hắn thu phục. Lúc trước hắn còn tính toàn dùng đám hải tặc đó tạo ra một đội quân mạnh, ý tưởng đó quá buồn cười.
Loại đạo tặc này gặp phải quân chính quy cơ bản là kết quả tan thành mây khói. Hơn vạn đạo tặc rồi lại bị không đến một ngàn người của mình giết chết một phần ba. Mà lần chiến đấu này nô bộc bị thương càng nhiều nhưng lại không chết một ai. Cộng thêm hơn một ngàn người bị chim lửa xử lý gọn, đạo tặc đã tổn thất một nửa binh lực.
Điều này cùng lời người ngâm thơ rong nói không giống một chút nào cả. Sarin hiện tại cũng hiểu được: lưu manh không bằng đạo tặc; đạo tặc không bằng quân đội bình thường; quân đội bình thường lại không bằng tư binh quý tộc dự trữ nuôi dưỡng; tư binh quý tộc không bằng kiếm sĩ hoàng gia.
Mà trong truyền thuyết của thi nhân ngâm vịnh, những đạo tặc cường đại kia chính là có thể một người tiêu diệt một đội quân!
Không trách các quý tộc chưa từng quản thúc miệng của người ngâm thơ rong. Dù sao ở trong mắt quý tộc, mỗi một chuyện xưa thi nhân nói đều là trò cười, hơn nữa là trò cười cấp thấp nhất. Tài phú khổng lồ nhất trên thế giới này nắm chặt trong tay Ma pháp sư và quý tộc, đạo tặc có thể cường đại mới là việc lạ.
Nếu đạo tặc có tổ chức có kỷ luật, nhiều thêm vài pháp sư ít nhất chim lửa kia tuyệt đối không thể đánh chết hơn một ngàn người. Loại ma pháp này nhìn qua cường đại nhưng đó là đối phó với người thường. Sarin chỉ cần một cái ma pháp cấp bốn đẳng cấp tương đương có thể phá, dù sao tốc độ của chim lửa rất chậm.
Đạo tặc trong thành thị vẫn còn không ít. Bên phía Sarin trừ nô bộc phụ trách bắn tên, còn lại mỗi người đều bị thương. Dù sao số lượng đạo tặc quá nhiều. Đội ngũ chậm rãi bị triệu tập lại, người bị thương đều dùng nước chữa trị trước tiên trị liệu một chút, thay nỏ cứng. Nô bộc trước đó phụ trách bắn tên thì cầm binh khí gia nhập chiến đấu.
Cửa thành đã bị thanh lý sạch sẽ, lực lượng của hai đội buôn tập kết lại, thẳng tiến trung tâm thành thị dưới sự dẫn dắt của Su.
Thành Starside cũng không lớn, phủ thành chủ trung tâm thành thị đã bị công phá, nhưng là thủ lĩnh đạo tặc đã biết được đồng bọn ở phía sau bị tiêu diệt. Thiếu niên đạo tặc này thật quyết đoán, pháp sư cấp sáu một đi không trở về, hắn không muốn lực lượng của mình tổn thất hết ở trong này.
Thủ lĩnh đạo tặc này mệnh lệnh cho đạo tặc còn lại hướng bắc, đi đón đánh quân đội của Sarin còn mình thì mang theo mấy trăm thân tín chạy thoát từ cửa nam.
Trong quân địch không có Đại ma pháp sư, Sarin đi theo phía sau Su, ung dung phóng thích ma pháp phạm vi lớn. Đạo tặc ngã xuống thành vùng. Đây đã không hề có ý nghĩa, chỉ là giết chóc đơn thuần. Nếu là chiến tranh giữa hai nước, bất kể là Ma pháp sư hay là Thần thuật sư đều tạo nên tác dụng phụ trợ, rất ít xung phong hãm trận. Nhưng quân địch là đạo tặc, có thể giết chết mà không cần thẩm phán.
Không có pháp luật hoặc đạo đức gì ước thúc Ma pháp sư giết hại đạo tặc. Đám đạo tặc kia sau khi phát hiện thủ lĩnh chạy trốn, bắt đầu tán loạn. Beatrice mang theo 20 kỵ binh ở trong thành xông qua lại vài lượt, cũng giết đã ghiền, không muốn tiếp tục động thủ nữa. Hắn cũng biết Sarin không định giết sạch đạo tặc, nếu không Sarin đã bố trí mai phục ở tất cả cửa thành.
Một bên đuổi, một bên chạy. Chỉ cần có đường lui, đám đạo tặc này sẽ không liều mạng. Nếu vây chết thành thị này, binh sĩ thủ hạ của hắn cũng khó tránh khỏi tử thương.
Cuối cùng có hơn hai ngàn đạo tặc chạy ra khỏi thành. Sharman cao hứng phấn chấn mang theo nhân thủ hữu hạn bắt đầu bắt giết đạo tặc bị thương trong thành.
Sarin gọi Sharman trở lại nói:
- Ngươi làm chuyện này làm gì!
- Anh Sarin, bọn này là đạo tặc. Xem này, đều có hình xăm đấy.
Sharman xách một cái đầu người, dùng đoản đao cạo tóc đỉnh đầu đạo tặc, lộ ra hình xăm bên trong. Sarin không nghĩ tới một cô gái bé nhỏ như nàng có thể làm một chuyện máu tanh như vậy.
Thấy Sarin nhíu mày, Sharman nói:
- Mỗi một đầu người đều trị giá một kim tệ. Chết ở nơi này mấy ngàn người, chính là mấy ngàn kim tệ đó!
- Đây đều là tiền còm!
Sarin không cho là đúng nói.
- Anh Sarin, anh không hiểu rồi. Giết chết đạo tặc ngoài việc lĩnh kim tệ ở đế quốc còn tính là chiến công. Tích lũy đủ số lượng nhất định là có thể được sắc phong quý tộc đấy. Ta không hiếm lạ nhưng là những chiến công này có thể chuyển nhượng, lại là một khoản thu nhập.
Sarin cười cười, dù sao lần này hắn cũng không cần tù binh. Nếu Sharman muốn thu nhập khoản tiền này, vậy cho nàng là được.
Trong thành khôi phục im lặng. Bởi vì đạo tặc phá thành vội vàng, quân đội của Sarin theo sau tiến vào, cư dân trong thành chết không tính là đặc biệt nghiêm trọng. Trừ người theo thành chủ tác chiến ra, đại bộ phận người trốn ở trong nhà đều còn sống.
Cư dân cố định của thành Starside còn lại hơn ba ngàn người, chuyện làm thế nào vỗ về những người này giao cho cô của Sharman. Sarin mang theo người tiến vào phủ thành chủ, bắt đầu thương lượng chuyện khắc phục hậu quả.
Thành Starside từng bị công hãm trong tai họa Hắc ma pháp sư. Sau lại quân đội Tần Nhân xâm lấn, lại bị công hãm một lần. Hiện giờ đã không hề phồn hoa. Nơi này vốn là nơi tập kết lương thực, quân đội của Hắc ma pháp sư là con rối, không cướp bóc lương thực. Đại quân Tần Nhân cũng không làm chuyện như vậy. Sau khi quý tộc thành Starside đầu hàng, kho lúa trong thành Starside lại được bảo tồn.
Nếu không phải như vậy, Sarin sao lại nảy lòng tham nhất định phải chiếm thành thị này chứ. Hắn hiện tại không thiếu tiền nhưng là thiếu lương thực. Đừng xem thành Starside nhỏ nhưng là có kho lúa thật lớn.
Kho lúa này về pháp lý là thuộc về đại công Phoenix, Sarin mới mặc kệ điều này. Đại công Phoenix phỏng chừng còn đang trong thời kỳ đái dầm, không có khả năng tìm đến hắn phiền toái. Lại nói thành Starside này nhiều lần rơi vào tay giặc, thiếu đi cái gì đều rất bình thường.
Beatrice bị Sarin phái đi vơ vét lương thực. Năm khối đá thứ nguyên cũng đủ chứa mang đi tất cả tồn kho.
Sharman, Aini và Sarin ngồi cùng một chỗ, thương lượng vấn đề chia của. Không có Sarin và Su, hai người bọn họ không thể đạt được chiến tích như vậy. Nhưng là không có thân binh và nô bộc của hai người bọn họ, Sarin cũng không thể giết chết nhiều đạo tặc như vậy.
- Anh Sarin, ta đều chuẩn bị theo anh, thứ này ta không cần chỉ cần số đầu người đó. Hừ! Chị của ta luôn nói ta còn nhỏ, không làm được chuyện lớn. Ta phải về cho nàng xem xem.
Sarin bật cười, lúc này mới biết Sharman muốn đầu đạo tặc làm gì.
Thương lượng mười mấy phút, Sarin mới phát hiện nô bộc về báo cáo không lục soát được bất kỳ sổ sách gì từ phủ thành chủ. Nhưng là Beatrice trở lại, giao năm khối đá thứ nguyên cho Sarin. Sau khi cảm giác tra xét, Sarin rất vừa lòng. Số lương thực này chứa đầy đá thứ nguyên, số lượng khổng lồ.
Tần Nhân đế quốc vì trấn an quý tộc Phoenix, cũng không đối xử giống như phản đồ, thanh tẩy thành thị nơi này. Beatrice ở bên tai Sarin nói:
- Đại nhân. Còn có một kho hàng, cũng là lương thực. Có cần mang đi luôn hay không?
- Là tồn kho của quý tộc hay là lương thực phân phát cho dân?
- Là của quý tộc.
- Có bao nhiêu?
Sarin lập tức giao cho Beatrice một khối đá thứ nguyên, Beatrice rời đi. Sarin nói với Aini:
- Nếu cha mẹ ngươi tới đây, ta thấy vẫn là muốn ngươi lập gia nghiệp. Hai vị trưởng giả đều là người trầm mê vào chức nghiệp.
Aini gật đầu, Sarin nói:
- Y giáp cùng với đám đạo tặc này bỏ lại tổn hại quá nhiều, trong phủ thành chủ cũng không lục soát được thứ gì đáng tiền, lương thực là của ta. Trong kho phủ khác, giáp trụ ngược lại không ít, ngươi vị tất đã vừa mắt, đều quy thành kim tệ đi. Cho ngươi một phần ba.
Sarin nghĩ trong lòng, lúc trước cha mẹ Aini đối xử với mình không tồi, chỉ cần Aini từ trong gia tộc Clyde độc lập đi ra, mình duy trì hắn tuyệt đối là đáng giá.
Nâng đỡ bằng hữu của mình, cho thanh niên quý tộc khác cùng noi theo, thành Mesterlin sẽ không lo không có người đến.
Aini nói:
- Ngươi thật là hào phóng, tuy nhiên ta quả thật là thiếu tiền. Lần này tổn thất tám mươi con ma lang, ta sẽ không khách khí với ngươi.
Sarin lúc này mới nói với Sharman:
- Nếu ngươi quyết định đi theo ta, cũng không phải cái gì đều giao cho ta. Ngươi phải mua trang bị, nuôi tư binh, đều là phải tiêu tiền. Tiền này ta cũng không thể cho ngươi toàn bộ, cho nên thu nhập của mỗi lần chiến đấu ta vẫn còn phải chuyển cho ngươi.
Sharman cười hì hì nói:
- Anh Sarin thật tốt, vậy ta cầm.
Sarin nở nụ cười nói:
- Không phải ta tốt, đây là quy củ trên đại lục. Ta cũng có một nhóm người truy tùy, ta phải nuôi bọn họ, biết được tiêu phí đáng sợ cỡ nào.
- Đáng sợ?
- Đúng vậy. Chờ sau khi về thành Mesterlin, ta lại tuyên bố chuyện liên quan khôi phục gia tộc Mesterlin. Đến lúc đó ta sẽ cho ngươi quyền lực tổ kiến một ngàn tư binh. Nuôi một ngàn tinh nhuệ khó hơn ngươi nghĩ nhiều, đó không phải là nô bộc. Ngươi nhìn thấy kiếm sĩ doanh của Lex chưa?
Sharman gật đầu, Sarin nói:
- Kiếm sĩ doanh không tính phụ trợ binh, chỉ tính một vạn tinh nhuệ, tiêu hao mỗi một tháng chính là mấy chục vạn kim tệ. Đương nhiên, đây là đối với quý tộc bình thường mà nói. Ta và Lex đều có thu nhập riêng, ma hạch không cần mua bên ngoài, rẻ hơn rất nhiều. Ngay cả như vậy, sau một năm một cái kiếm sĩ doanh này cũng cần hơn trăm vạn kim tệ duy trì.
- Như vậy, nếu là đánh trận phải tốn bao nhiêu a!
Sharman lúc này mới hiểu làm tướng quân cũng không phải dễ dàng như vậy.
- Sẽ không dôi ra quá nhiều. Kiếm sĩ doanh của Lex luyện tập thường xuyên, tổn thất khí giới bình thường xấp xỉ thời chiến. Lương thực, ma hạch, khí giới cùng chiến mã, những thứ này là tiêu hao lớn. Thời kỳ chiến tranh, sẽ tăng thêm một khoản trợ cấp. Cho nên đánh bại quân địch vị tất là thắng lợi, nhất định phải khống chế tổn thất của binh sĩ. Tiêu hao nhiều một chút tiền tài mua sắm trang bị, nếu không quân nhân ngươi tốn thời gian mười năm bồi dưỡng ra chết đi, bồi dưỡng lại lần nữa tốn tiền càng nhiều.
Sharman chăm chú nghe, đúng lúc này có nô bộc tiến vào bẩm báo quan viên thành Starside cầu kiến. Quý tộc kia chạy mất lại không mang đi quan lại quản lý nơi này. Sarin chiếm cứ phủ thành chủ, vài quan nhỏ trong thành đành phải tới hỏi xem, những người này có tính toán gì.
Nếu Sarin tính toán chiếm cứ nơi này, đám quan lại này sẽ phải rời đi, nếu không tương đương với đi theo địch. Bình thường mà nói sẽ không có người làm khó bọn họ. Những người này không có lực ảnh hưởng gì, kỹ năng chủ yếu chính là quản lý thành thị.
- Không gặp. Nói cho bọn họ, ba ngày sau ta sẽ rời đi, cho bọn họ tìm chủ nhân của mình đi.
Sarin lười gặp đám tiểu nhân vật này. Thời gian ba ngày, hắn sẽ đem thành Starside đào sâu ba thước. Dù sao thành thị này vị trí trọng yếu, Sarin sớm muộn sẽ phải trùng kiến. Hiện tại đám quan viên này không thể giết được, chờ Lex đến mới dễ xử lý thành nhỏ này.
Dù sao phía tây còn có một cái thành Mars, nơi đó mấy ngàn quân đội đóng quân. Nếu Sarin chiếm lĩnh nơi này còn phải phòng bị quân đội của thành Mars.
Quan lại chờ ngoài phủ thành chủ nghe thấy tin tức này, nhẹ nhàng thở ra. Bọn họ thấy những người lai lịch không rõ kia cực kỳ hung ác, giết người không chớp mắt. Nếu thật sự chiếm cứ nơi này, bọn họ không hề có biện pháp.
Sarin tiếp tục tính sổ cho người bên cạnh. Đám nô bộc kia từng người trở về báo tin, Sarin viết lên giấy những thứ mỗi nô bộc tìm thấy, lần lượt định giá.
Chuyện khiến Sharman và Aini kinh ngạc là: thành thị tàn phá không chịu nổi này không ngờ còn có thể lục soát được ra giá trị hơn trăm vạn kim tệ.
Áo giáp binh khí bỏ lại trong phòng kho cùng với lượng nhỏ ma hạch, khí giới, nhà xưởng nhỏ chế tạo trang bị. Trong thành Starside ít có thương hộ, cơ bản đều là nông hộ phụ cận. Nơi này vốn là một thành trấn quân sự làm chủ, những nông hộ kia cũng đều là phải huấn luyện.
Aini tổn thất không ít ở ma lang, tuy nhiên được Sarin hứa cấp kim tệ, cũng coi như yên tâm. Hơn 30 vạn kim tệ, Sarin không có khả năng mang theo nhiều như vậy. Cho dù là chi phiếu của ngân hàng đế quốc, trong tay Sarin cũng chỉ là mười mấy vạn. Thành Mesterlin là một nơi phát tài, nhưng Sarin tiêu dùng cũng lớn.
Cuối cùng Aini đồng ý, mùa xuân sang năm theo thuyền ra biển một lần. Sarin đáp ứng hắn, cho hắn ma hạch giá thị trường năm mươi vạn.
Aini cảm kích trong lòng, cũng không nói thêm gì. Dù sao chờ hắn từ gia tộc Clyde đi ra độc lập, sẽ mang đến cho Sarin thuế thu khổng lồ.
Aini tạm thời còn không có năng lực một mình đi Biển đóng băng. Lại nói hàng tuyến là Sarin khống chế, hàng năm đều định ra danh ngạch phân phối, không phải ngươi muốn đi thì đi. Thêm ra ma hạch 50 vạn kim tệ này coi như là Sarin chiếu cố hắn.
Sarin lại không nói ra giá trị chân chính của lần chiến đấu này. Vơ vét ra trang bị tài liệu hơn trăm vạn kim tệ không nói, giá trị số lương thực kia liền không thể đo lường.
Sarin chỉ tính toán sơ qua một chút. Lương thực Beatrice thu hồi cũng đủ nuôi sống người của thành Mesterlin của mình vài năm.
Loại lương này ở Tần Nhân gọi là tồn mạch, ăn vào khẳng định không bằng lương mới nhưng là thời kỳ chiến tranh ai đi quản ăn có mùi vị gì, có thể nhét đầy bụng mới là trọng yếu nhất. Có số lương thực này, tất cả kế hoạch của Sarin mới có khả năng thực hiện. Nếu không tinh lực của hắn còn phải đổ vào vấn đế làm thế nào khắp nơi thu mua lương thực mới được.
Pháp sư cấp năm kia nhìn thấy hành động của Sarin, hoàn toàn chịu phục. Hắn vì mấy ngàn kim tệ đều phải bận muốn chết, Sarin thuận miệng liền cấp cho Aini ma hạch 50 vạn kim tệ.
Nếu theo người như thế, sau này ma hạch dùng cho tu luyện đều không phải lo. May mắn mình theo Quaint rời đi, ở trong gia tộc Roland bị ba pháp sư khác xa lánh, đãi ngộ là không tốt nhất. Nhưng mình lại không thể rời đi, nếu không sẽ bị cười nhạo, cũng vị tất có quý tộc khác dám mời chào.
Phản ứng của hắn Sarin nhìn vào trong mắt, trong lòng biết về sau thu phục pháp sư này liền dễ dàng. Cho hắn sau này theo Sharman, Sarin sẽ không cần phải chuyên môn phân phối một Đại ma pháp sư cho Sharman nữa.
Aini cùng Sharman cố nhiên là người từ gia tộc thương nghiệp đi ra, nhưng Sarin là người Scotzia, từ trong xương tủy đã biết tính toán được mất. Sau một phen hành động này, hắn vận dụng hơn tám trăm binh sĩ và nô bộc bên cạnh hai người này, hắn chỉ cùng Su giải quyết một pháp sư cấp sấu. Cuối cùng thành thị này vẫn sẽ bị Lex tiếp thu, kiếm quá lớn Sarin đều có chút không dám tin.
Sarin không có nghỉ lại ba ngày. Hai ngày sau, thám tử ngoài thành liền phát hiện tung tích đạo tặc. Sarin lập tức dẫn người rời thành Starside không chút do dự.
Đạo tặc dám trở về, đó là triệu tập đủ nhân thủ hoặc là có vũ lực cường đại. Trong đoàn người của Sarin, chỉ có hơn hai trăm binh sĩ tinh nhuệ, không cần thiết phải thủ thành. Dù sao quân đội của Lex cũng sắp đến, Sarin ném thành Starside ở sau người, ở trong thành tuyển một ma pháp học đồ đem hơn một trăm thi binh còn lại giao cho học đồ đó, hắn mang theo đội ngũ trang bị gọn gàng đi tới, nhanh chóng xuôi nam.
Một tuần sau, Sarin đã mang theo đội ngũ đi vào phụ cận biên cảnh Phoenix.
- Sharman. Ở thành thị phía trước, ngươi thuê đoàn xe mang theo hàng hóa đi hướng tây. Ta muốn từ thành Guderian tiến vào Tần Nhân. Chiến sự phía tây phức tạp, ngươi phải cẩn thận.
Sarin hiện tại không coi Sharman là đứa nhỏ, hết sức trịnh trọng dặn dò.
Sharman hồn nhiên vô tư gật đầu. Sarin thay chiến mã xương khô cùng đám người Aini mang theo 50 kỵ binh của hắn nhẹ nhàng phất phất tay vòng qua đường lớn chạy như bay về hướng thành Guderian.
← Ch. 295 | Ch. 297 → |