← Ch.305 | Ch.307 → |
Người khổng lồ chân chính đều là thân cao trên trăm thước, nhưng mà người khổng lồ đã sớm biến mất trên thế giới này, người cao hai mươi thước đã khiến cho người ta không thể chống cự được rồi, ít nhất thì đội ngũ này trước mắt cũng không chống được.
Ma pháp sư phóng ra vài Lưu Sa Thuật, ngăn cản vài tên binh sĩ biến dị, nhưng mà các binh sĩ cao lớn này lại có hơn một trăm người, trong khi Ma huyền của pháp sư cấp ba lại chỉ có thể phóng thích mười hai cái ma pháp cấp ba. Hai Ma pháp sư vẫn duy trì tiết tấu chiến đấu, Ma huyền còn lại 80%, vẫn không đủ để đối phó nhiều địch nhân khổng lồ như vậy.
Rất nhanh còn có hơn một trăm binh sĩ bị bắt tới, bị ném vào trong màn sương trắng phía xa. Những binh sĩ kia cũng bắt đầu cắn nuốt sương trắng, dần dần, hình thể cũng bành trướng lên.
- Thần của ta, thủ đoạn tàn nhẫn như thế, ta không muốn dùng nữa. Hy vọng địch nhân biết khó mà lui, không nên lại phái người tới cứu viện nữa.
Hồng y Giáo chủ lải nhải. Thu hồi cuốn điển tịch vẫn cầm trong tay.
- Giả nhân giả nghĩa!
Một Hắc Chấp sự đột nhiên xuất hiện.
- Tại sao ngươi lại ở trong này!
Hồng y Giáo chủ cả kinh.
- Yên tâm, trận pháp đã hoàn thành, ta tưởng các ngươi cần trợ giúp, không nghĩ tới ngươi còn độc hơn so với chúng ta, lại dám dùng loại thủ đoạn này. Linh hồn của những binh sĩ kia, chỉ sợ đã bị nứt vỡ ra rồi.
- Ngươi tới để nhục nhã ta sao? Thì ra Trọng tài trưởng đã ngự trị trên cả Giáo hoàng rồi a!
Hồng y Giáo chủ thất thố nói.
- Đâu có, đâu có, ngươi vẫn là chủ đạo trong hành động lần này, ta chỉ đến xem nếu ngươi không hy vọng ta hỗ trợ, thì ta đi là được.
- Hỗ trợ? Tốt, đi mở căn phòng kim loại kia đi!
Hồng y Giáo chủ chỉ vào doanh trại kim loại trong biển lửa.
- Đập mở nó ra ư?
- Giáo chủ đại nhân, ngươi xem kìa, chung quanh căn phòng kia là ma pháp gì vậy, nếu ta không nhìn lầm, thì đó là tuyết sát. Ta mà đi thì chỉ có đường chết mà thôi.
- Không giúp được, thì ngươi còn không mau cút đi!
- Thần a, tín đồ trung thành nhất của ngươi, bắt đầu mở miệng phun ra ác ngôn kìa!
Hắc Chấp sự cười quái dị, bay lên không trung, chui vào sương mù đang trở nên nồng đậm kia.
Lần này Trọng Tài sở tụ tập hai Hắc Chấp sự, hơn mười Linh Hồn Thu Cát Giả dành cho Thần quan cấp một. Phối hợp Hồng y Giáo chủ để bày trận trong này, nhưng mà bản thân họ cũng không có chút tôn kính nào với vị Hồng y Giáo chủ này. Kế hoạch này vốn chính là do Trọng Tài sở đưa ra, Trọng tài trưởng thuyết phục Giáo hoàng, sau đó Giáo hoàng mệnh lệnh cho Hồng y Giáo chủ vốn đã ẩn núp nhiều năm trong Tần Nhân đến chấp hành.
Trong lòng Hắc Chấp sự, Trọng tài trưởng đại nhân mới là chí cao vô thượng, về phần Giáo hoàng, chỉ có thể quản lý những kẻ bại não kia thôi. Giống như Hồng y Giáo chủ này, vốn chính là giết người, còn muốn bày ra thủ đoạn gì đó làm gì cơ chứ?
Bắc trấn, tại cửa bắc, lại có một kỳ đoàn tập kết xong, lần này, trong kỳ đoàn này đã có Hắc Thiết Kiếm Thánh, Đại ma pháp sư cấp năm, thích khách cấp sáu, thậm chí còn mang theo mấy cỗ xe ngựa, rõ rằng là ma pháp trang bị cỡ trung.
Càng có thêm nhiều chiếc xe tới tập kết, đi theo phía sau kỳ đoàn này. Đó là máy bắn đá, có thể tiến hành công kích cách vài dặm.
- Chúng ta tổn thất 432 người, nếu không đi, sẽ bị diệt toàn quân.
Pháp sư cấp bốn này nói.
Tần Nhân tinh binh đều được vĩnh cửu cố hóa một cái ma pháp 0 cấp, có thể trong vòng trăm dặm mà phán đoán bọn họ có tử vong hay không. Binh lính bình thường hoặc là nông dân binh thì không có đãi ngộ này. Những người này bị xác định là tử vong, thì tiền trợ cấp sẽ ở được phân phát ngay, đồng thời an bài người trong gia tộc được tiến vào quân đội, đạt được đãi ngộ tương ứng.
Đây cũng là một trong các thủ đoạn để Tướng quân phán đoán thế cục chiến trường, một ngàn tinh binh kia đã tổn hại một nửa, kỳ đoàn thứ hai lại phải mang theo đại hình trang bị, không nhanh chóng đi cứu viện được. Phía sau còn có hơn ba ngàn phụ trợ binh, đang khuân vác linh kiện để lắp ráp xe cỡ lớn.
Đã một giờ, đội ngũ cứu viện xuất phát, bên phía Thanh long thạch còn lại 200 binh sĩ. 200 binh sĩ này đều có cấp bậc từ Kiếm Sư trở lên, còn có Ma pháp sư. Cho nên đội cứu viện vẫn muốn đi vào. Trên thực tế, cho dù những người đó đều đã chết. Tần Nhân cũng phải tìm thi thể bọn họ về.
Đoàn trưởng của kỳ đoàn này vẫn thắc mắc, tại sao Tướng quân đại nhân không phái nhiều người nữa tới, hơn nữa, hẳn là nên phái Ma đạo sĩ đi cứu viện thì mới đúng. Tuy nhiên mang theo đại lượng trang bị đi Thanh long thạch, dường như cũng đã đủ rồi. Tuy rằng điều này có chút không đúng quy củ.
Sarin và hơn 200 binh sĩ tránh bên trong doanh trại kim loại. Bởi vì có Tuyết Sát đang không ngừng hạ thấp nhiệt độ trong căn phòng, nên các binh sĩ trong doanh trại kim loại còn chưa cảm thấy có gì không khoẻ. Không khí còn đủ dùng, ma pháp trang bị không ngừng cung cấp không khí mới, thứ này chỉ cần có ma hạch, thì vẫn có thể tiếp tục hoạt động, mãi cho đến thọ mệnh của trang bị được dùng hết mới thôi.
Trong doanh trại kim loại có nhiều Đại ma pháp sư như vậy, có thể dùng không gian trang bị để hấp thu không khí không sạch sẽ. Sarin thậm chí còn dùng thứ nguyên thạch đến làm việc này. Nếu không thì không gian nhỏ hẹp này đã sớm không thể sinh tồn được rồi.
- Chủ công, chúng ta không nên tiến vào, nếu để ta trực tiếp giết tới, khẳng định có thể tìm được người đang thao túng trận pháp này.
Su nắm lấy chuôi trường kiếm, có chút giận dữ bất bình. Hắn là một Bạch Ngân Kiếm Thánh, nếu muốn giết chết kẻ đang khống chế trận pháp kia, thì rất có thể sẽ thành công. Hiện tại trận pháp đã hoàn thành, nếu muốn làm như vậy, thì độ khó sẽ lớn hơn rất nhiều.
- Ài, bẩy rập này, so với ngươi tưởng tượng thì còn phức tạp hơn nhiều.
Sarin không giải thích gì nhiều. Địch nhân dùng thủ đoạn nhỏ, che chắn cảm giác đối với nguy hiểm của Ma pháp sư. Mãi cho tới lúc này, hắn mới hiểu được một ít chi tiết mịt mờ.
Người của Hoàng gia kiếm sĩ doanh đã khôi phục dưới tác dụng của ma pháp, lúc này cũng không nói được một lời. Nếu không có bọn họ, đám người Sarin chỉ sợ cũng không gặp phải phiền toái này.
Với tình hình ngay lúc đó, nếu Sarin phát hiện trong Thanh long thạch không ổn, tự nhiên có thể đi đường vòng. Nhưng bởi vì hắn kiên trì, mới đi vào trong Thanh long thạch.
- Công kích còn chưa bắt đầu, chúng ta đang bị vây ở chỗ này.
Sarin tiếp tục nói.
- Đúng vậy, chuyện lần này lộ ra rất nhiều chỗ cổ quái.
Fibonacci tiếp tục nói. Hắn là Ma đạo sĩ, tuy rằng không có mặc ma pháp trường bào màu đen, nhưng sau vài lần thi pháp, đã bại lộ việc hắn có cấp bậc cao hơn Sarin. Chủ yếu là Fibonacci cũng không giấu giếm điểm này, hắn cố ý để cho Hoàng gia kiếm sĩ doanh kinh nghiệm phong phú này nhận ra.
Đây là Sarin và Aini đang tranh thủ lòng người. Bên này có Ma đạo sĩ, còn có Vong linh pháp sư cường đại, nếu có thể đào ra vài người trong Hoàng gia kiếm sĩ doanh, thì có thể trợ giúp gia tộc của mình và Sarin bồi dưỡng ra các binh sĩ thiện chiến.
Loại quân nhân chức nghiệp này, nếu Lex nói đưa tới đây vài người, thì khẳng định bọn họ sẽ kiên định chấp hành mệnh lệnh. Fibonacci lại hy vọng Aini và Sarin hoàn toàn thu phục bọn họ, chứ không phải dựa vào Lex.
Đừng tưởng rằng binh lính bình thường ở trên chiến trường có tác dụng rất thấp. Nếu không có trận pháp thật lớn này, thì hơn 200 binh sĩ này sẽ rất có thể trở thành nhân tố mang tính quyết định. Bên mình chỉ cần một người ngăn được Thần thuật sư, những binh sĩ này sẽ điên cuồng công kích. Có thể hoàn toàn tiêu diệt hai cánh của địch nhân. Sau đó trong cuộc quyết đấu giữa các cường giả, những Kiếm Sư này sẽ trở thành nhân tố trọng yếu nhất.
- Vây khốn chúng ta, Bắc trấn sẽ phái binh tới tiếp viện. Mà trận pháp thật lớn này, chỉ sợ có thể cắn nuốt trên vạn binh sĩ. Giáo đình không phải là muốn nhằm vào chúng ta, mà là cho thành San Rock một cái giáo huấn!
Sarin chậm rãi nói xong, ý tưởng trong lòng cũng rõ rằng hơn rất nhiều.
- Nếu mục tiêu không phải là chúng ta, vậy thì lao ra thôi.
Su không phải không kiên nhẫn, mà là có cảm giác rất nghẹn khuất với kiểu trốn tránh này. Hắn cũng không e ngại loại cực nóng hỏa diễm này, Bạch Ngân Kiếm Thánh có sức chiến đấu kéo dài, hỏa diễm căn bản không đốt tới người hắn. Trừ khi là ma pháp từ cấp bảy trở lên, thì mới có thể tạo thành ảnh hưởng cho hắn.
- Su, địch nhân giảo hoạt, với cục diện này, nếu chúng ta đi ra ngoài, tổn thương không chỉ thảm trọng, mà có lẽ mục tiêu một lần nữa sẽ biến thành chúng ta đấy.
Sarin nói tới đây, sắc mặt người của Hoàng gia kiếm sĩ doanh càng trở nên khó coi hơn.
Vốn bọn họ là mục tiêu, hiện tại mục tiêu biến thành nhân mã cứu viện. Nếu bọn họ vẫn trốn tránh, tất nhiên dưới sự bảo vệ của vài Đại ma pháp sư và Ma đạo sĩ, sẽ không có nguy hiểm sinh mạng, nhưng mà binh sĩ Bắc trấn sẽ lãnh đủ.
Vấn đề là bọn hắn cho dù xuất phát từ lo lắng tới vinh dự, muốn đi thay đổi kết quả này, thì cũng không có khả năng. Nếu muốn rời khỏi khỏi căn phòng này, thì cần Ma pháp sư động thủ mới được. Vài Ma pháp sư này hiển nhiên sẽ không chịu nghe bọn họ chỉ huy. Trong quân đội Tần Nhân có điều lệ rất nghiêm khắc, đối với Ma pháp sư lệ thuộc quân đội, thì Kỳ đoàn trưởng chỉ có thể chỉ huy dưới cấp ba, Đại ma pháp sư từ cấp bốn trở lên, thì Kỳ đoàn trưởng cũng chỉ có thể dùng phương thức đàm phán để làm việc. Ma pháp sư có thể cự tuyệt mệnh lệnh của hắn. Nếu là Ma đạo sĩ, cho dù là trưởng quan cao nhất của một doanh, thì cũng không thể chỉ huy được. Trường hợp đó cần phải có hoàng thất thì mới có thể làm được.
Trong quân đội chuyên môn có những người làm nhiệm vụ phối hợp, tạo quan hệ với Ma đạo sĩ, những người đó đều là quý tộc, thân phận cao quý, bối cảnh cũng cường đại.
Trong căn phòng kim loại này, chỉ có Beatrice là mang tâm tình khoái trá. Bên ngoài hỏa diễm đang cháy rất mãnh liệt, nhưng với hắn mà nói, trình độ nguy hiểm của những hỏa diễm kia còn không bằng mấy tên địch nhân giấu trong đại hỏa kia.
Có lẽ là một Thần thuật sư cấp bảy, hoặc là Thần thánh Kỵ sĩ. Beatrice hiện tại cũng cảm giác được nguy hiểm, chỉ là còn không thể tìm ra mục tiêu kia, cho dù tìm được rồi, hắn cũng không muốn động thủ. Dù sao người chết cũng là người của Sephiroth.
- Chờ xem, nhân mã của Bắc trấn cũng đủ để tiêu diệt tất cả địch nhân tại Thanh long thạch.
Sarin nói.
Người của Hoàng gia kiếm sĩ doanh lúc này mới phát hiện ra, trong đội ngũ thì người ra lệnh lại là Ma pháp sư mặc giáp trụ cổ quái này, chứ không phải là Ma đạo sĩ hay là Vong linh pháp sư kia. Sứ giả của Lex quận vương thì thấy hắn nói gì nghe nấy.
Bên ngoài doanh trại kim loại, mỗi lần nhiệt độ tăng lên một bậc, thì Sarin liền thi triển thủy diễm luyện kim thuật. Để cho ma pháp tuyết sát xuất hiện, giảm nhiệt độ trong doanh trại. Về phần kỳ đoàn tới cứu viện kia thì hiện tại chỉ còn lại hơn một trăm người, hai pháp sư cấp ba bi phẫn không thôi, hiện tại bọn họ đã không thể bảo hộ được binh sĩ, cũng không cách nào tiến hành chiến đấu với cường độ cao. Ma huyền chỉ còn lại khoảng 20%, không thể tiếp tục phóng thích ma pháp cấp ba, chỉ có thể dựa vào ma pháp 0 cấp để giảm bớt một chút áp lực.
Binh sĩ của cả một kỳ đoàn a! Hiện tại chỉ còn lại có hơn một trăm người, tổn thất chín thành lực lượng.
Hơn một trăm binh sĩ còn sót lại thì vẫn đang muốn rời đi, trên mặt đất có một tuyến đường dài trăm thước được tạo ra, trên tuyến đường này được rải đầy ma pháp bột phấn, bảo đảm không bị cac ảo thuật không hay ảnh hưởng tới, tuyệt đối thẳng tắp. Nhưng mà ít nhất phải tạo ra con đường dài ngàn thước, thì mới có thể hoàn toàn rời khỏi nguy hiểm được.
Không có thời gian...
Hơn 800 người khổng lồ đã vây quanh các binh sĩ còn sót lại này, các đồng đội khi xưa, hôm nay đã trở thành sát thủ đòi mạng.
Cây cối xung quanh Thanh long thạch đã bị sương trắng ăn mòn sạch sẽ, hình thành một mảnh đất trống rộng gần một dặm. Sương trắng không hề khuếch tán, nhưng trình độ nồng đậm lại cao gấp trăm lần so với lúc ban đầu.
Trên bầu trời xuất hiện các con chim ưng khổng lồ do sương trắng ngưng kết thành, đang bay xoay quanh, nhìn xuống mục tiêu phía dưới.
Bắc trấn cách đó hơn mười dặm, quân đội đã xuất phát, lần này tính cả phụ trợ binh thì đã đạt tới quy mô gần năm ngàn người. Trong Thanh long thạch, các binh sĩ còn lại đang bảo hộ Ma pháp sư và Kỳ đoàn trưởng, bọn họ còn đang ôm niềm hy vọng xa vời, có lẽ nhân vật trọng yếu của địch nhân sẽ xuất hiện, dựa vào Ma pháp sư và Kỳ đoàn trưởng, thì còn có thể giết chết vài tên quan trọng của đối phương.
Kỳ đoàn trưởng nhìn con ưng khổng lồ trên bầu trời, nhớ tới điều gì đó. Năm đó khi hắn lần đầu tiên học tập tri thức cùng Ma pháp sư, đã từng hỏi một vấn đề rất ngây thơ, thần thuật cường đại nhất là cái gì, như thế nào để phá giải?
Ma đạo sĩ kia không cười nhạo hắn, nói cho hắn và các đồng học rất nhiều tri thức. Trong đó có một cái, hắn gần như sắp quên, bởi vì Ma đạo sĩ kia nói, loại thần thuật này mà muốn hoàn thành, cần thần linh tham dự thì mới được.
Tình hình trước mắt cực kỳ giống thần thuật mà Ma đạo sĩ từng nói qua, chỉ là uy lực không cường đại như vậy. Nhưng mà quá trình thi triển thần thuật, còn có hình thái của thần thuật, lại cực kỳ tương tự với mô tả của Ma đạo sĩ kia.
Đó chính là một loại chung cực thần thuật, cùng loại cấm chú trong ma pháp: Sáng Thế Kỷ.
Ở trong pháp điển của thần, thì thần là kẻ sáng tạo thế giới. Tất cả sinh mệnh đều bắt nguồn từ thần linh. Người Tần Nhân không tin điều này, vấn đề là, loại thần thuật này cũng vẫn tồn tại.
Nếu thần thuật trước mắt là Sáng Thế Kỷ, như vậy có tới một doanh thì cũng vô pháp phá giải! Trước khi thần thuật biến mất, có đánh chết nhiều mục tiêu thì cũng chỉ là uổng công. Vì thế giới là tuần hoàn, trưởng thành, lực lượng ngoại giới gia nhập càng nhiều, sinh vật mà Sáng Thế Kỷ chế tạo ra lại càng cường đại.
Ban đầu thì những người trong mà sương mù rất yếu ớt, binh lính bình thường một đao có thể bổ nát. Nếu như trên thân kiếm được vẽ ma pháp bột phấn, thì giết chóc còn càng thoải mái hơn. Nhưng sau đó lại xuất hiện các loại quái vật, cần ba đến năm binh sĩ đồng thời động thủ, thì mới có thể giết chết được.
Đến hiện tại, bầu trời đã xuất hiện con ưng khổng lồ. Đồng bạn cũng đại đa số biến thành người khổng lồ, nếu là Sáng Thế Kỷ chân chính, những người khổng lồ này chỉ sợ đã cao tận mấy trăm thước. Thần thuật trước mắt này, phỏng chừng là bản thu gọn của Sáng Thế Kỷ, Ma đạo sĩ kia từng nói qua, loại thần thuật này chỉ cần ngươi không tới gần, thì sẽ không bị ảnh hưởng, chỉ khi nào lún sâu vào trong đó, thì sẽ không còn có cơ hội chạy thoát nữa.
- Các huynh đệ, chúng ta không có khả năng rời đi đâu!
Kỳ đoàn trưởng bình tĩnh nói:
- Đây là một thần thuật có cấp bậc cấm chú, chúng ta ở trong này, sẽ hấp dẫn càng nhiều người tiến vào cứu viện. Kỳ thật chúng ta đã sớm chết hết rồi, bọn họ không giết chúng ta, chính là dùng chúng ta làm mồi câu. Các huynh đệ, vì huynh đệ Bắc trấn, chúng ta... chúng ta vẫn nên chết đi!
Kỳ đoàn trưởng nói xong, rút ra đoản kiếm tùy thân, nhắm ngay vào trái tim của mình.
- Đại nhân!
Hai Ma pháp sư sắc mặt càng thêm khó coi. Bọn họ đã đoán được thủ đoạn của địch nhân, nhưng mà vẫn không dành lòng mà chết đắc, nên vẫn bảo trì trầm mặc. Hiện tại Kỳ đoàn trưởng nói ra, bọn họ cho dù là không chịu chết, thì cũng còn có ý nghĩa gì nữa. Trên người Ma pháp sư không lưu lại dấu hiệu sinh mệnh. Những dấu hiệu kia chỉ tồn tại trên người các binh sĩ kia.
Những binh sĩ này chết sạch, sẽ không còn có người nào tiến vào nơi này cứu viện nữa.
Hơn một trăm binh sĩ sót lại này cũng không có phản ứng quá kịch liệt, bọn họ cùng lúc ngừng chống cự, hướng vũ khí vào chỗ yếu hại của mình. Tất cả sinh vật do sương mù bên ngoài ngưng kết thành cũng không tiếp tục công kích, ngược lại còn bày ra bộ dáng có chút nghi hoặc.
- Hắc... !
Kỳ đoàn trưởng không chút do dự đâm đoản kiếm vào trái tim của mình, hắn biết không ai có thể cứu được mình nữa, nhưng mà mình có thể cứu được rất nhiều binh sĩ Tần Nhân. Thanh kiếm lạnh như băng đâm vào trái tim nóng như lửa, trên thân kiếm có độc, Kỳ đoàn trưởng gần như trong vòng vài giây đã hoàn toàn tử vong.
Hơn một trăm binh sĩ gần như đồng thời động thủ, đâm vũ khí vào chỗ yếu hại. Hai Ma pháp sư sắc mặt lộ vẻ sầu thảm. Đã không có những binh sĩ này. Quân đội Bắc trấn sẽ phát hiện nơi này đã là toàn quân bị diệt, viện quân sẽ chỉ ở bên ngoài thử phá hư trận pháp này, mà sẽ không phái người tiến vào cứu viện.
Hai pháp sư áo bào trắng nhìn thoáng qua lẫn nhau, bất đắc dĩ thở dài. Bọn họ cũng bắt đầu chuẩn bị ma pháp, cũng không phải chỉ là tự sát. Sáng Thế Kỷ không phải là không có nhược điểm, bản thân ở trong đó, ít nhất mình cũng không cho địch nhân có thi thể để sử dụng.
Thân thể của hai Ma pháp sư này bắt đầu toát ra ánh lửa, cháy từ trong ra ngoài. Nhiệt độ của hỏa diễm này vượt qua cả đám lửa đang cháy trong Thanh long thạch. Trong nháy mắt đã đốt hai Ma pháp sư này thành tro tàn. Các sinh vật đến gần hai Ma pháp sư này cũng bị thiêu hủy, hơn nữa là hoàn toàn đốt cháy thành hư vô.
Ân... ?
Hồng y Giáo chủ phát hiện một đội nhân mã này toàn bộ tự sát, trong lúc nhất thời có chút ngẩn người. Hắn không nghĩ tới, người Tần Nhân lại cương liệt như thế, thà rằng buông tha cho một đường sinh cơ, cũng không muốn làm mồi nhử cho hắn. Những người này chẳng lẽ đã bị Tà Thần câu dẫn ư? Vì cái gì không chút do dự mà đi chết vậy. Hồng y Giáo chủ ngẩn người một lát, chỗ hai Ma pháp sư tự cháy bỗng sinh ra các vụ nổ kịch liệt. Không khí mãnh liệt lao vào khoảng chân không này, sau đó một lần nữa bốc cháy lên, hàng trăm sinh vật bị đốt chết, những sinh vật này đã ngưng kết tới mức vô cùng chân thật. Bị hỏa diễm đốt cháy, chúng phát ra tiếng tru thống khổ, tất cả đều bị thiêu hủy.
- Chết tiệt!
Hồng y Giáo chủ thất thần một cái, đã lập tức tổn thất hàng trăm người khổng lồ, những người khổng lồ này, hắn vốn định dùng để đi công kích căn phòng kim loại kia. Cái xác rùa kia không có khả năng dùng lửa để đốt mở ra, Ma pháp sư bên trong không ngừng dùng chất dính và băng tuyết để hạ nhiệt độ trong phòng. Chỉ sợ trước khi Sáng Thế Kỷ chấm dứt, Ma huyền của những pháp sư này còn chưa dùng đến một nửa.
Hồng y Giáo chủ đứng dưới pho tượng thật lớn. Pho tượng kia dường như cùng hắn hòa thành một thể, chỉ một chút thất thần này đã làm cho hắn bại lộ hành tung.
- Ta phát hiện tên kia!
Beatrice hưng phấn đứng lên, tên kia lại là một chức nghiệp giả cao cấp.
- Đừng làm loạn, Fibonacci thúc thúc, ngươi tới duy trì ma pháp.
Sarin nói xong liền ngồi xuống, nhắm hai mắt lại. Trong sương mù màu trắng nồng đậm, một con nhện lớn bằng nắm tay đang lẳng lặng bò rạp trên mặt đất. Đó là con nhện ma thú mà Sarin từng cải tạo.
Trung tâm của con nhện hiện tại là một mảnh nhỏ long tinh. Bộ dáng của nó rất bình thường, toàn bộ ma văn đã được ẩn đi, trong mắt thì đều là một đám ma pháp văn tự.
Thủ đoạn của Roy đã khiến cho con nhện ma thú có năng lực che dấu, hơn nữa phương thức khống chế cũng sinh ra biến hóa rất lớn. Ảo thuật ma pháp trận vẫn còn đang tồn tại, cũng không phải là loại công kích, hiện tại con nhện ma thú nhận được mệnh lệnh của Sarin, dùng ánh mắt của nó thay thế cho Sarin, tìm kiếm trong sương mù.
Bề ngoài của con nhện đã bắt đầu ngưng tụ lại sương trắng. Con nhện ma thú bị sương trắng bao bọc lại, nhìn qua rất giống với sinh vật xuất hiện trong Sáng Thế Kỷ, mắt thường không thể phân biệt ra chỗ khác nhau.
Con nhện ma thú thật cẩn thận bò về phía trước các sinh vật khác, trong màn sương trắng cũng không tiến hành công kích tới nó. Ánh mắt của con nhện bị sương mù bao phủ, Sarin chỉ dựa vào cảm giác của mình, đưa con nhện ma thú đến chỗ mà tên kia vừa mới xuất hiện.
Pho tượng mà Hồng y Giáo chủ ẩn thân có một cái bệ cao hai thước, con nhện ma thú dọc theo cái bệ hướng về phía trước mà leo lên, đi đến chỗ bên cạnh thì ngừng lại, bắt đầu ẩn núp, lẳng lặng chờ đợi.
Sarin cực kỳ có kiên nhẫn, cái bệ của pho tượng này khiến cho khoảng cách giữa con nhện ma thú với mục tiêuít nhất lên đến năm thước. Tùy tiện phát động tấn công, khẳng định không có hiệu quả gì. Điều Sarin phải làm chính là chờ đợi, giống như một thích khách vậy.
Mặc kệ địch nhân mạnh tới mức nào, chỉ cần không thể thuấn phát ma pháp hộ thuẫn cao cấp, hoặc là thần thuật cao cấp, thì sẽ không thể ngăn cản móng vuốt có thể xé rách kiếm khí kia. Móng vuốt của con nhện ma thú còn có thêm một chút nọc độc. Nọc độc này cũng là thứ mà Sarin tinh luyện được trong lá khô của cấm kỵ chi thụ.
Loại kỹ xảo tinh luyện này là học được từ Elena, bất kỳ thực vật nào bị chết héo, thì đều có độc tố tồn tại.
Thực vật có cấp bậc càng cao, thì độc tố lại càng đáng sợ. Độc tố mà cấm kỵ chi thụ chết rồi sinh ra kia, tồn trữ trong lá cây. Đừng nói tới chức nghiệp giả cao cấp, cho dù có là thần linh mà bị độc tố lây lan, cũng phải bị trọng thương.
Điều Tinh Linh cần làm, chính là kích hoạt loại độc tố này, chứ đây không phải là một loại năng lượng mặt trái đơn giản như vậy.
Ai cũng sẽ không nghĩ đến trên một cái khôi lỗi con nhện ma thú nho nhỏ này, lại có thế khủng bố như vậy. Đây là Roy nói cho Sarin, địch nhân càng bị coi thường, thì lại càng nguy hiểm.
Trên đường từ Bắc trấn đi tới Thanh long thạch, trên la bàn trong tay pháp sư cấp bốn, tất cả điểm nhỏ màu đỏ đại biểu cho binh sĩ đã tắt toàn bộ. Đại ma pháp sư bất đắc dĩ nói với Kỳ đoàn trưởng:
- Đại nhân, toàn bộ mục tiêu đã tử vong.
- Toàn bộ tử vong?
- Đúng vậy, hơn một trăm người đồng thời tử vong, hẳn là tự sát, bọn họ là mồi, chúng ta biến thành mục tiêu tiếp theo. Yêu cầu thành San Rock phái tiếp viện đi, bẫy rập mà có có thể làm cho một Kỳ đoàn trưởng phải tự sát, chúng ta không đối phó được đâu.
Kỳ đoàn trưởng này nghĩ một chút, nếu mục tiêu cứu viện đã tử vong toàn bộ, vậy mục tiêu ban đầu hiển nhiên là không trọng yếu, quan trọng là khoảng cách tới thành San Rock gần như vậy, thế mà lại có địch nhân cường đại như thế mai phục, sự tình này phải báo cáo cho thành San Rock thì mới được.
- Toàn bộ ngừng lại. Guderian tiên sinh, mời ngài gửi một phong thư tới thành San Rock.
Đội ngũ gần năm ngàn người chậm rãi dừng lại. Kỳ đoàn trưởng tự viết một phong thư, giao cho Ma pháp sư cấp năm. Cấp năm Ma pháp sư bắt đầu thành lập Truyền Tống Trận, truyền tống này phong thư này tới thành San Rock.
Loại Truyền Tống Trận duy nhất này không cần lắp ráp hoặc là vẽ ra, mà có thể trực tiếp truyền tống vật nhỏ về Truyền Tống Trận trong thành San Rock.
Sau đó Ma pháp sư này bắt đầu vẽ một cái duy nhất Truyền Tống Trận ngay tại chỗ, chờ đợi mệnh lệnh từ thành San Rock.
Không đến ba phút sau, một luồng sáng phát ra, trong Truyền Tống Trận xuất hiện một hộp sắt nhỏ. Trong hộp sắt là hồi âm của thành San Rock, hồi âm rất đơn giản, lập tức đi tới Thanh long thạch, ở bên ngoài dùng ma pháp trang bị phá hủy tất cả trong Thanh long thạch. Không nên tùy tiện tiến vào. Không nên muốn cứu viện Sứ giả của Lex quận vương, tất cả chờ đại đội nhân mã của thành San Rock tới rồi nói sau.
Hồng y Giáo chủ có chút lo lắng, Sáng Thế Kỷ chân chính có thể kéo dài tới tận một năm, không có địch nhân nào là không giết chết được cả. Nhưng trước mắt lại chỉ là bản đơn giản hóa. Nhiều nhất là có thể duy trì đến hừng đông. Bởi vì linh hồn có thể cung cấp để thiêu đốt không còn nhiều lắm, những chiến sĩ tầng chót của Trọng Tài sở cũng đã bắt đầu bị sử dụng, dùng để duy trì thần thuật đại trận này.
Lực chú ý của Hồng y Giáo chủ hơi có chút không tập trung, con nhện ma thú ân thân cạnh cái bệ của pho tượng bỗng lặng lẽ trèo lên cái bệ, đến sau lưng Hồng y Giáo chủ.
← Ch. 305 | Ch. 307 → |